Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào
Chương 871 : Gặp phải ông lão kì quái thích ăn vạ (4)
Editor: Tuna
Loay hoay mộzvkm t hồvewg i cũeaso ng nhớprlt khôafbe ng mìecmm nh cóputj mậfaft t mãzzlg khátune c hay khôafbe ng, Lai Bátune cuốxige i cùztlf ng vung tay lêazyo n:
“Chésear m nóputj !”
Ngưoymm ờhzwz i trong nhàxooj :……
Cuốxige i cùztlf ng, vẫfaft n làxooj con rểvewg cầzvkm m côafbe ng cụizpk lạupvt i đfaft âucbb y, cạupvt y cátune i rưoymm ơucbb ng ra.
Sau đfaft óputj , mọqyjy i ngưoymm ờhzwz i nhìecmm n đfaft ồvewg vậfaft t bêazyo n trong, cảlkzz đfaft átune m ngưoymm ờhzwz i liềxige n choátune ng vátune ng.
“Ba, ba ởhvdq nưoymm ớprlt c ngoàxooj i bao nuôafbe i côafbe nàxooj o sao?!” Côafbe gátune i rốxige ng to!!
Lai Bátune :……!!!
*
Ởzvkm bêazyo n nàxooj y, An Mộzvkm c tớprlt i dưoymm ớprlt i rồvewg i chung cưoymm rừdgnw ng phong Tâucbb y Sơucbb n.
A Băooqk ng nhìecmm n hàxooj nh líitjr trong tay côafbe , lo lắlhlk ng mởhvdq miệoymm ng:
“Thậfaft t sựtune khôafbe ng cầzvkm n tôafbe i đfaft ưoymm a côafbe đfaft i lêazyo n sao?”
“Thậfaft t sựtune khôafbe ng cầzvkm n!”
An Mộzvkm c gậfaft t đfaft ầzvkm u, lỡsgyr nhưoymm boss đfaft ang ởhvdq trêazyo n lầzvkm u, A Băooqk ng đfaft i lêazyo n còwxhj n khôafbe ng phảlkzz i làxooj chui đfaft ầzvkm u vôafbe lưoymm ớprlt i sao?
Âxchh u Dưoymm ơucbb ng Sátune t Sátune t liềxige n khôafbe ng dong dàxooj i nhưoymm vậfaft y, trựtune c tiếecmm p xoay ngưoymm ờhzwz i, bắlhlk t taxi liềxige n đfaft i rồvewg i.
An Mộzvkm c késear o rưoymm ơucbb ng hàxooj nh lýczpy , vừdgnw a đfaft i vừdgnw a cảlkzz m thấmjtu y, hàxooj nh lýczpy hôafbe m nay sao lạupvt i nặsvbi ng nhưoymm vậfaft y? Cũeaso ng khôafbe ng biếecmm t bêazyo n trong chứsvbi a cátune i gìecmm a.
Tớprlt i cửymuo a nhàxooj , mởhvdq cửymuo a phòwxhj ng, sau đfaft óputj An Mộzvkm c liềxige n đfaft em rưoymm ơucbb ng hàxooj nh lýczpy késear o theo, tựtune mìecmm nh chạupvt y đfaft ếecmm n phòwxhj ng tắlhlk m, tắlhlk m rửymuo a thay quầzvkm n átune o, tiếecmm p theo liềxige n cầzvkm m di đfaft ộzvkm ng nhắlhlk n tin cho Phong Kiêazyo u:
“Nhanh vềxige nhàxooj a, cóputj lễlhij vậfaft t cho anh ~”
Sau đfaft óputj liềxige n nằqdow m ởhvdq trêazyo n sôafbe pha giảlkzz chếecmm t.
Khôafbe ng nghĩhzwz tớprlt i tin nhắlhlk n mớprlt i vừdgnw a nhắlhlk n ra, cửymuo a liềxige n vang.
An Mộzvkm c hoảlkzz ng sợzbja , chạupvt y nhanh ra, liềxige n nhìecmm n thấmjtu y Phong Kiêazyo u đfaft ẩpoqv y cửymuo a tiếecmm n vàxooj o.
An Mộzvkm c kinh ngạupvt c cảlkzz m thátune n:
“Anh biếecmm t thuậfaft t di chuyểvewg n tứsvbi c thờhzwz i sao? Cũeaso ng quátune nhanh đfaft i!”
Phong Kiêazyo u bưoymm ớprlt cchâucbb n khựtune ng lạupvt i, thay désear p lêazyo ra:
“Anh ởhvdq đfaft ốxige i diệoymm n.”
An Mộzvkm c “Nga” mộzvkm t tiếecmm ng, liềxige n hưoymm ng phấmjtu n ôafbe m lấmjtu y cátune nh tay Phong Kiêazyo u:
“Anh đfaft oátune n xem thửymuo em mang gìecmm từdgnw Nam Kinh vềxige cho anh?”
Phong Kiêazyo u gưoymm ơucbb ng mặsvbi t cưoymm ờhzwz i củcrvr a côafbe , cưoymm ờhzwz i lắlhlk c lắlhlk c đfaft ầzvkm u:
“Anh đfaft oátune n khong ra.”
An Mộzvkm c cưoymm ờhzwz i to:
“Biếecmm t rồvewg i, anh, cátune i ngưoymm ờhzwz i nàxooj y sao lạupvt i nhàxooj m chátune n nhưoymm vậfaft y, vậfaft y màxooj cũeaso ng khôafbe ng đfaft oátune n ra?”
Nóputj i xong, côafbe liềxige n ngồvewg i lêazyo n sôafbe pha, chỉprlt vàxooj o rưoymm ơucbb ng hàxooj nh lýczpy :
“Tựtune mìecmm nh đfaft i lấmjtu y, anh biếecmm t mậfaft t mãzzlg màxooj .”
An Mộzvkm c ngưoymm ờhzwz i tưoymm ơucbb ng đfaft ốxige i lưoymm ờhzwz i, mậfaft t mãzzlg chíitjr nh làxooj ngàxooj y sinh nhậfaft t, Phong Kiêazyo u xem mộzvkm t bộzvkm dátune ng “Ta làxooj côafbe ng chúcrvr a” củcrvr a côafbe , lắlhlk c lắlhlk c đfaft ầzvkm u, cởhvdq i tâucbb y trang, késear o mộzvkm t chúcrvr t quầzvkm n tâucbb y, ngồvewg i xổooqk m xuốxige ng đfaft i liềxige n đfaft i mởhvdq cátune i vali.
An Mộzvkm c késear o cằqdow m cưoymm ờhzwz i tủcrvr m tỉprlt m nhìecmm n ngưoymm ờhzwz i trưoymm ớprlt c mặsvbi t.
Chúcrvr úcrvr t củcrvr a côafbe sao lạupvt i soátune i thếecmm nàxooj y!
Quảlkzz thựtune c làxooj khiếecmm n ngưoymm ờhzwz i ta nhâucbb n thầzvkm n phẩpoqv n nộzvkm a!
Tùztlf y tiệoymm n ngồvewg i xổooqk m xuốxige ng, màxooj anh cũeaso ng cóputj thểvewg khiếecmm n nóputj trởhvdq nêazyo n ưoymm u mỹnmge nhưoymm vậfaft y!
Đxooj ặsvbi c biệoymm t làxooj cátune i átune o sơucbb mi kia, bóputj thậfaft t khésear o, cóputj mộzvkm t loạupvt i mỹnmge cảlkzz m cấmjtu m dụizpk c, quảlkzz thựtune c rấmjtu t muốxige n nhàxooj o lêazyo n đfaft em anh đfaft i tủcrvr hìecmm nh!
Cảlkzz m nhậfaft n đfaft ưoymm ợzbja c átune nh mắlhlk t nóputj ng bỏfpxn ng củcrvr a ngưoymm ờhzwz i bêazyo n cạupvt nh, Phong Kiêazyo u còwxhj n nhớprlt rõfoyz buổooqk i tốxige i hôafbe m trưoymm ớprlt c hai ngưoymm ờhzwz i nhiệoymm t liệoymm t, chổooqk đfaft óputj cuat vậfaft t nhỏfpxn còwxhj n bịlhij thưoymm ơucbb ng a, buổooqk i tốxige i hôafbe m nay nhưoymm thếecmm nàxooj o cũeaso ng khôafbe ng thểvewg xằqdow ng bậfaft y.
Anh đfaft àxooj nh phảlkzz i bìecmm nh tâucbb m tĩhzwz nh khíitjr , sau đfaft óputj đfaft i mởhvdq cátune i rưoymm ơucbb ng.
Chíitjr nh làxooj nhậfaft p mậfaft t mãzzlg , mởhvdq ra, khôafbe ng đfaft úcrvr ng.
Lạupvt i lầzvkm n nữymuo a xátune c nhậfaft n mậfaft t mãzzlg , késear o ra, lạupvt i khôafbe ng đfaft úcrvr ng.
Phong Kiêazyo u quay đfaft ầzvkm u lạupvt i:
“Em xátune c đfaft ịlhij nh làxooj khôafbe ng cóputj đfaft ổooqk i mậfaft t khẩpoqv u sao?”
“Khôafbe ng cóputj a!”
An Mộzvkm c tung tăooqk ng nhảlkzz y nhóputj t đfaft i tớprlt i, ngồvewg i xổooqk m xuốxige ng.
Côafbe mặsvbi c mộzvkm t cátune i vátune y ngủcrvr đfaft ếecmm n đfaft ầzvkm u gốxige i, liềxige n nhưoymm vậfaft y ngồvewg i xổooqk m xuốxige ng, quầzvkm n nhỏfpxn màxooj u trắlhlk ng ởhvdq bêazyo n trong liềxige n bịlhij Phong Kiêazyo u nhìecmm n thấmjtu y.
Phong Kiêazyo u yếecmm t hầzvkm u căooqk ng thẳctyx ng, cóputj chúcrvr t khôafbe ng dờhzwz i mắlhlk t đfaft ưoymm ợzbja c, nhưoymm ng nghĩhzwz đfaft ếecmm n buổooqk i tốxige i hôafbe m trưoymm ớprlt c, lạupvt i nhanh chóputj ng đfaft em ýczpy nghĩhzwz dờhzwz i đfaft i.
An Mộzvkm c ởhvdq nơucbb i đfaft óputj loay hoay:
“Sao lạupvt i mởhvdq khôafbe ng ra? Chẳctyx ng lẽfoyz em đfaft ặsvbi t sai mậfaft t mãzzlg ? Khôafbe ng đfaft úcrvr ng a, cátune i vali nàxooj y em cũeaso ng dùztlf ng quátune vàxooj i lầzvkm n rồvewg i!”
Phong Kiêazyo u cóputj sứsvbi c lựtune c khôafbe ng chỗwxhj phátune t, lạupvt i sốxige t ruộzvkm t, nghe nóputj i nhưoymm thếecmm lậfaft p tứsvbi c mởhvdq miệoymm ng:
“Đxooj ểvewg anh.”
Anh duỗwxhj i ra tay, mạupvt nh mẽfoyz nhấmjtu n mộzvkm t cátune i, rắlhlk c.
ổooqk khóputj a đfaft ãzzlg bịlhij anh làxooj m hỏfpxn ng.
An Mộzvkm c:……!
“Cátune i vali nàxooj y hơucbb n mưoymm ờhzwz i vạupvt n lậfaft n đfaft óputj !”..
Loay hoay mộ
“Ché
Ngư
Cuố
Sau đ
“Ba, ba ở
Lai Bá
*
Ở
A Bă
“Thậ
“Thậ
An Mộ
Â
An Mộ
Tớ
“Nhanh về
Sau đ
Khô
An Mộ
An Mộ
“Anh biế
Phong Kiê
“Anh ở
An Mộ
“Anh đ
Phong Kiê
“Anh đ
An Mộ
“Biế
Nó
“Tự
An Mộ
An Mộ
Chú
Quả
Tù
Đ
Cả
Anh đ
Chí
Lạ
Phong Kiê
“Em xá
“Khô
An Mộ
Cô
Phong Kiê
An Mộ
“Sao lạ
Phong Kiê
“Đ
Anh duỗ
ổ
An Mộ
“Cá
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.