Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều: Cô Vợ Ngốc Ngọt Ngào
Chương 871 : Gặp phải ông lão kì quái thích ăn vạ (4)
Editor: Tuna
Loay hoay mộpluw t hồetsy i cũacdm ng nhớbtzw khôdnss ng mìqptm nh cónhar mậxcag t mãxckb kháajfm c hay khôdnss ng, Lai Báajfm cuốbtzw i cùardo ng vung tay lêbzff n:
“Chésdqm m nónhar !”
Ngưpluw ờqptm i trong nhàhscb :……
Cuốbtzw i cùardo ng, vẫxheq n làhscb con rểgpbf cầpluw m côdnss ng cụkxaz lạjfrv i đxjyf ândbi y, cạjfrv y cáajfm i rưpluw ơrvnn ng ra.
Sau đxjyf ónhar , mọlhyo i ngưpluw ờqptm i nhìqptm n đxjyf ồetsy vậxcag t bêbzff n trong, cảtpds đxjyf áajfm m ngưpluw ờqptm i liềqbcb n choáajfm ng váajfm ng.
“Ba, ba ởqptm nưpluw ớbtzw c ngoàhscb i bao nuôdnss i côdnss nàhscb o sao?!” Côdnss gáajfm i rốbtzw ng to!!
Lai Báajfm :……!!!
*
Ởqbcb bêbzff n nàhscb y, An Mộpluw c tớbtzw i dưpluw ớbtzw i rồetsy i chung cưpluw rừahfl ng phong Tândbi y Sơrvnn n.
A Băxjyf ng nhìqptm n hàhscb nh líxmia trong tay côdnss , lo lắyaro ng mởqptm miệigyv ng:
“Thậxcag t sựclyi khôdnss ng cầpluw n tôdnss i đxjyf ưpluw a côdnss đxjyf i lêbzff n sao?”
“Thậxcag t sựclyi khôdnss ng cầpluw n!”
An Mộpluw c gậxcag t đxjyf ầpluw u, lỡnhar nhưpluw boss đxjyf ang ởqptm trêbzff n lầpluw u, A Băxjyf ng đxjyf i lêbzff n còyaro n khôdnss ng phảtpds i làhscb chui đxjyf ầpluw u vôdnss lưpluw ớbtzw i sao?
Âdfvn u Dưpluw ơrvnn ng Sáajfm t Sáajfm t liềqbcb n khôdnss ng dong dàhscb i nhưpluw vậxcag y, trựclyi c tiếvnsr p xoay ngưpluw ờqptm i, bắyaro t taxi liềqbcb n đxjyf i rồetsy i.
An Mộpluw c késdqm o rưpluw ơrvnn ng hàhscb nh lýinxf , vừahfl a đxjyf i vừahfl a cảtpds m thấxmia y, hàhscb nh lýinxf hôdnss m nay sao lạjfrv i nặrdeu ng nhưpluw vậxcag y? Cũacdm ng khôdnss ng biếvnsr t bêbzff n trong chứnysf a cáajfm i gìqptm a.
Tớbtzw i cửvnsr a nhàhscb , mởqptm cửvnsr a phòyaro ng, sau đxjyf ónhar An Mộpluw c liềqbcb n đxjyf em rưpluw ơrvnn ng hàhscb nh lýinxf késdqm o theo, tựclyi mìqptm nh chạjfrv y đxjyf ếvnsr n phòyaro ng tắyaro m, tắyaro m rửvnsr a thay quầpluw n áajfm o, tiếvnsr p theo liềqbcb n cầpluw m di đxjyf ộpluw ng nhắyaro n tin cho Phong Kiêbzff u:
“Nhanh vềqbcb nhàhscb a, cónhar lễhefb vậxcag t cho anh ~”
Sau đxjyf ónhar liềqbcb n nằmkqe m ởqptm trêbzff n sôdnss pha giảtpds chếvnsr t.
Khôdnss ng nghĩpluw tớbtzw i tin nhắyaro n mớbtzw i vừahfl a nhắyaro n ra, cửvnsr a liềqbcb n vang.
An Mộpluw c hoảtpds ng sợknes , chạjfrv y nhanh ra, liềqbcb n nhìqptm n thấxmia y Phong Kiêbzff u đxjyf ẩlhyo y cửvnsr a tiếvnsr n vàhscb o.
An Mộpluw c kinh ngạjfrv c cảtpds m tháajfm n:
“Anh biếvnsr t thuậxcag t di chuyểgpbf n tứnysf c thờqptm i sao? Cũacdm ng quáajfm nhanh đxjyf i!”
Phong Kiêbzff u bưpluw ớbtzw cchândbi n khựclyi ng lạjfrv i, thay désdqm p lêbzff ra:
“Anh ởqptm đxjyf ốbtzw i diệigyv n.”
An Mộpluw c “Nga” mộpluw t tiếvnsr ng, liềqbcb n hưpluw ng phấxmia n ôdnss m lấxmia y cáajfm nh tay Phong Kiêbzff u:
“Anh đxjyf oáajfm n xem thửvnsr em mang gìqptm từahfl Nam Kinh vềqbcb cho anh?”
Phong Kiêbzff u gưpluw ơrvnn ng mặrdeu t cưpluw ờqptm i củikwd a côdnss , cưpluw ờqptm i lắyaro c lắyaro c đxjyf ầpluw u:
“Anh đxjyf oáajfm n khong ra.”
An Mộpluw c cưpluw ờqptm i to:
“Biếvnsr t rồetsy i, anh, cáajfm i ngưpluw ờqptm i nàhscb y sao lạjfrv i nhàhscb m cháajfm n nhưpluw vậxcag y, vậxcag y màhscb cũacdm ng khôdnss ng đxjyf oáajfm n ra?”
Nónhar i xong, côdnss liềqbcb n ngồetsy i lêbzff n sôdnss pha, chỉsmrx vàhscb o rưpluw ơrvnn ng hàhscb nh lýinxf :
“Tựclyi mìqptm nh đxjyf i lấxmia y, anh biếvnsr t mậxcag t mãxckb màhscb .”
An Mộpluw c ngưpluw ờqptm i tưpluw ơrvnn ng đxjyf ốbtzw i lưpluw ờqptm i, mậxcag t mãxckb chíxmia nh làhscb ngàhscb y sinh nhậxcag t, Phong Kiêbzff u xem mộpluw t bộpluw dáajfm ng “Ta làhscb côdnss ng chúdnss a” củikwd a côdnss , lắyaro c lắyaro c đxjyf ầpluw u, cởqptm i tândbi y trang, késdqm o mộpluw t chúdnss t quầpluw n tândbi y, ngồetsy i xổvcls m xuốbtzw ng đxjyf i liềqbcb n đxjyf i mởqptm cáajfm i vali.
An Mộpluw c késdqm o cằmkqe m cưpluw ờqptm i tủikwd m tỉsmrx m nhìqptm n ngưpluw ờqptm i trưpluw ớbtzw c mặrdeu t.
Chúdnss údnss t củikwd a côdnss sao lạjfrv i soáajfm i thếvnsr nàhscb y!
Quảtpds thựclyi c làhscb khiếvnsr n ngưpluw ờqptm i ta nhândbi n thầpluw n phẩlhyo n nộpluw a!
Tùardo y tiệigyv n ngồetsy i xổvcls m xuốbtzw ng, màhscb anh cũacdm ng cónhar thểgpbf khiếvnsr n nónhar trởqptm nêbzff n ưpluw u mỹinir nhưpluw vậxcag y!
Đipde ặrdeu c biệigyv t làhscb cáajfm i áajfm o sơrvnn mi kia, bónhar thậxcag t khésdqm o, cónhar mộpluw t loạjfrv i mỹinir cảtpds m cấxmia m dụkxaz c, quảtpds thựclyi c rấxmia t muốbtzw n nhàhscb o lêbzff n đxjyf em anh đxjyf i tủikwd hìqptm nh!
Cảtpds m nhậxcag n đxjyf ưpluw ợknes c áajfm nh mắyaro t nónhar ng bỏrnrp ng củikwd a ngưpluw ờqptm i bêbzff n cạjfrv nh, Phong Kiêbzff u còyaro n nhớbtzw rõlgas buổvcls i tốbtzw i hôdnss m trưpluw ớbtzw c hai ngưpluw ờqptm i nhiệigyv t liệigyv t, chổvcls đxjyf ónhar cuat vậxcag t nhỏrnrp còyaro n bịvrlj thưpluw ơrvnn ng a, buổvcls i tốbtzw i hôdnss m nay nhưpluw thếvnsr nàhscb o cũacdm ng khôdnss ng thểgpbf xằmkqe ng bậxcag y.
Anh đxjyf àhscb nh phảtpds i bìqptm nh tândbi m tĩpluw nh khíxmia , sau đxjyf ónhar đxjyf i mởqptm cáajfm i rưpluw ơrvnn ng.
Chíxmia nh làhscb nhậxcag p mậxcag t mãxckb , mởqptm ra, khôdnss ng đxjyf údnss ng.
Lạjfrv i lầpluw n nữtsbr a xáajfm c nhậxcag n mậxcag t mãxckb , késdqm o ra, lạjfrv i khôdnss ng đxjyf údnss ng.
Phong Kiêbzff u quay đxjyf ầpluw u lạjfrv i:
“Em xáajfm c đxjyf ịvrlj nh làhscb khôdnss ng cónhar đxjyf ổvcls i mậxcag t khẩlhyo u sao?”
“Khôdnss ng cónhar a!”
An Mộpluw c tung tăxjyf ng nhảtpds y nhónhar t đxjyf i tớbtzw i, ngồetsy i xổvcls m xuốbtzw ng.
Côdnss mặrdeu c mộpluw t cáajfm i váajfm y ngủikwd đxjyf ếvnsr n đxjyf ầpluw u gốbtzw i, liềqbcb n nhưpluw vậxcag y ngồetsy i xổvcls m xuốbtzw ng, quầpluw n nhỏrnrp màhscb u trắyaro ng ởqptm bêbzff n trong liềqbcb n bịvrlj Phong Kiêbzff u nhìqptm n thấxmia y.
Phong Kiêbzff u yếvnsr t hầpluw u căxjyf ng thẳigyv ng, cónhar chúdnss t khôdnss ng dờqptm i mắyaro t đxjyf ưpluw ợknes c, nhưpluw ng nghĩpluw đxjyf ếvnsr n buổvcls i tốbtzw i hôdnss m trưpluw ớbtzw c, lạjfrv i nhanh chónhar ng đxjyf em ýinxf nghĩpluw dờqptm i đxjyf i.
An Mộpluw c ởqptm nơrvnn i đxjyf ónhar loay hoay:
“Sao lạjfrv i mởqptm khôdnss ng ra? Chẳigyv ng lẽkxaz em đxjyf ặrdeu t sai mậxcag t mãxckb ? Khôdnss ng đxjyf údnss ng a, cáajfm i vali nàhscb y em cũacdm ng dùardo ng quáajfm vàhscb i lầpluw n rồetsy i!”
Phong Kiêbzff u cónhar sứnysf c lựclyi c khôdnss ng chỗckag pháajfm t, lạjfrv i sốbtzw t ruộpluw t, nghe nónhar i nhưpluw thếvnsr lậxcag p tứnysf c mởqptm miệigyv ng:
“Đipde ểgpbf anh.”
Anh duỗckag i ra tay, mạjfrv nh mẽkxaz nhấxmia n mộpluw t cáajfm i, rắyaro c.
ổvcls khónhar a đxjyf ãxckb bịvrlj anh làhscb m hỏrnrp ng.
An Mộpluw c:……!
“Cáajfm i vali nàhscb y hơrvnn n mưpluw ờqptm i vạjfrv n lậxcag n đxjyf ónhar !”..
Loay hoay mộ
“Ché
Ngư
Cuố
Sau đ
“Ba, ba ở
Lai Bá
*
Ở
A Bă
“Thậ
“Thậ
An Mộ
Â
An Mộ
Tớ
“Nhanh về
Sau đ
Khô
An Mộ
An Mộ
“Anh biế
Phong Kiê
“Anh ở
An Mộ
“Anh đ
Phong Kiê
“Anh đ
An Mộ
“Biế
Nó
“Tự
An Mộ
An Mộ
Chú
Quả
Tù
Đ
Cả
Anh đ
Chí
Lạ
Phong Kiê
“Em xá
“Khô
An Mộ
Cô
Phong Kiê
An Mộ
“Sao lạ
Phong Kiê
“Đ
Anh duỗ
ổ
An Mộ
“Cá
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.