Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 24 : Không ngủ với anh

    trước sau   
Tầhkrwn Phi khôdafbng hềgdtx nhúvpypc nhíttrech.

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxdfmixqgoong nhưfmix cảfinbm nhậznjyn đqdigưfmixioxdc sựccnp bấfnbqt thưfmixqgoong củtdkea Tầhkrwn Phi, từcrwl từcrwl buôdafbng côdafb ra, anh nhìwgfin thấfnbqy négdtxt mặawhyt thờqgoo ơccnp củtdkea Tầhkrwn Phi.

“Sao vậznjyy?”

Tầhkrwn Phi cốttre gắkalsng gưfmixioxdng cưfmixqgooi vớbeddi Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd.

“Em đqdigãmdcl nghĩnamp nhiềgdtxu ngàkoxly, vẫtnnpn quyếpolbt đqdigstyvnh chúvpypng ta chia tay thôdafbi, nhưfmix vậznjyy tốttret cho cảfinb anh vàkoxl cảfinb em.”

“Khôdafbng, anh khôdafbng ly hôdafbn! Khôdafbng chia tay! Phi Phi, em vẫtnnpn khôdafbng chịstyvu tha thứbedd cho anh sao? Anh phảfinbi làkoxlm sao em mớbeddi chịstyvu tha thứbedd cho anh?”


Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd giữvpyp lấfnbqy vai Tầhkrwn Phi lắkalsc qua lắkalsc lạfsigi.

Tầhkrwn Phi nhẹgvqw nhàkoxlng gạfsigt tay anh xuốttreng, bưfmixbeddc tớbeddi ngồtbrli xuốttreng sofa.

“Hai chúvpypng ta khôdafbng hợioxdp nhau.”

“Cáfinbi gìwgfikoxl khôdafbng hợioxdp! Chỉgslx cầhkrwn anh yêgfmmu em, em vẫtnnpn yêgfmmu anh, nhưfmix vậznjyy làkoxl hợioxdp rồtbrli!” Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxdfmixbeddc tớbeddi bêgfmmn sofa.

Tầhkrwn Phi lắkalsc đqdighkrwu.

“Em khôdafbng yêgfmmu anh nữvpypa rồtbrli.”

“Em nógqrfi dốttrei! Nếpolbu em khôdafbng yêgfmmu anh thìwgfi đqdigãmdcl khôdafbng suy nghĩnampanzfu vậznjyy, hôdafbm đqdigógqrf em đqdigãmdcl trảfinb lờqgooi anh rồtbrli! Rốttret cuộqpxxc làkoxlwgfi sao? Em hãmdcly nógqrfi nguyêgfmmn nhâanzfn thậznjyt sựccnp cho anh nghe.”

Tầhkrwn Phi quay đqdighkrwu sang mộqpxxt bêgfmmn.

“Khôdafbng cógqrf nguyêgfmmn nhâanzfn gìwgfi cảfinb, chỉgslxkoxl em khôdafbng muốttren ởswxugfmmn anh nữvpypa!”

“Phi Phi, anh thừcrwla nhậznjyn anh đqdigãmdcl sai, anh khôdafbng nêgfmmn đqdigttrei xửsfrs vớbeddi em nhưfmix vậznjyy, em cho anh mộqpxxt cơccnp hộqpxxi cógqrf đqdigưfmixioxdc khôdafbng? Anh nhấfnbqt đqdigstyvnh sẽvtuk đqdigttrei xửsfrs thậznjyt tốttret vớbeddi em, nhấfnbqt đqdigstyvnh sẽvtukeqzu đqdigkalsp lạfsigi toàkoxln bộqpxx, Phi Phi, anh cầhkrwu xin em đqdigfnbqy, em nógqrfi cho anh biếpolbt, anh phảfinbi làkoxlm sao em mớbeddi chịstyvu tha thứbedd cho anh?”

Tầhkrwn Phi bịstyvt chặawhyt tai lạfsigi.

“Đlrrccrwlng nógqrfi nữvpypa, đqdigcrwlng nógqrfi nữvpypa!”

“Khôdafbng, anh nhấfnbqt đqdigstyvnh phảfinbi nógqrfi, anh sẽvtuk khôdafbng ly hôdafbn đqdigâanzfu, nếpolbu em khôdafbng chịstyvu tha thứbedd cho anh anh sẽvtuk cứbedd đqdigioxdi mãmdcli, đqdigioxdi tớbeddi khi em tha thứbedd cho anh thìwgfi thôdafbi!”


“Em khôdafbng thểqgoo sinh con đqdigưfmixioxdc!”

Tầhkrwn Phi bấfnbqt ngờqgookoxlo lêgfmmn, sau đqdigógqrf ngưfmixqgooi co ro lạfsigi, ôdafbm chặawhyt lấfnbqy mìwgfinh.

fmixbeddc mắkalst giàkoxln dụwgfia tuôdafbn rơccnpi.

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd sữvpypng ngưfmixqgooi.

“Em khôdafbng thểqgoo sinh con đqdigưfmixioxdc nữvpypa, vìwgfi thếpolb chúvpypng ta chia tay đqdigi…”

Tầhkrwn Phi lau nưfmixbeddc mắkalst trêgfmmn mặawhyt.

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd ngồtbrli xuốttreng bêgfmmn cạfsignh Tầhkrwn Phi, mộqpxxt tay ôdafbm lấfnbqy vai côdafb.

“Sao lạfsigi nhưfmix vậznjyy?”

“Hôdafbm đqdigógqrf ngãmdcl xuốttreng sôdafbng, làkoxl ngàkoxly thứbeddnojkm em vừcrwla làkoxlm phẫtnnpu thuậznjyt sảfinby thai, vốttren dĩnampwgfinh hìwgfinh chưfmixa ổioxdn đqdigstyvnh, Liêgfmmn Liêgfmmn dặawhyn dòbxvq em phảfinbi nghỉgslx ngơccnpi, kếpolbt quảfinb… Sau đqdigógqrf bịstyv xuấfnbqt huyếpolbt, đqdigqgoo giữvpyp mạfsigng, trong quáfinb trìwgfinh phẫtnnpu thuậznjyt đqdigãmdcl phảfinbi sửsfrs dụwgfing mộqpxxt sốttre biệhzwtn pháfinbp thiếpolbt yếpolbu.”

Giọccnpng Tầhkrwn Phi nghẹgvqwn ngàkoxlo.

“Em vừcrwla mớbeddi kiểqgoom tra sứbeddc khỏquaxe, ýlfae củtdkea báfinbc sỹhccikoxl rấfnbqt khógqrf sinh con, nógqrfi vậznjyy thựccnpc chấfnbqt đqdigtbrlng nghĩnampa làkoxl khôdafbng sinh con đqdigưfmixioxdc nữvpypa, em khôdafbng thểqgoo sinh con cho nhàkoxl họccnp Mặawhyc, còbxvqn mẹgvqw anh…”

Tầhkrwn Phi khôdafbng nógqrfi nữvpypa, côdafb khôdafbng phảfinbi khôdafbng biếpolbt mẹgvqw chồtbrlng côdafb rấfnbqt muốttren đqdigưfmixioxdc bếpolb cháfinbu.

“Mẹgvqw anh từcrwlng đqdigáfinbnh em phảfinbi khôdafbng?”


Tầhkrwn Phi cúvpypi đqdighkrwu khôdafbng nógqrfi gìwgfi.

“Rấfnbqt nhiềgdtxu lầhkrwn phảfinbi khôdafbng?”

“Đlrrcgdtxu đqdigãmdcl qua rồtbrli, em khôdafbng muốttren nhắkalsc lạfsigi nữvpypa.”

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd vuốttret nhẹgvqwgqrfc côdafb, “Ngốttrec quáfinb, tạfsigi sao em lạfsigi nhẫtnnpn nhịstyvn mãmdcli vậznjyy, sao khôdafbng nógqrfi cho anh? Khi đqdigógqrf mặawhyc dùeqzu anh rấfnbqt hậznjyn em nhưfmixng trưfmixbeddc sau em vẫtnnpn làkoxl ngưfmixqgooi phụwgfi nữvpyp trong tráfinbi tim anh, anh sao cógqrf thểqgoo đqdigqgoo ngưfmixqgooi kháfinbc đqdigqpxxng tớbeddi em đqdigưfmixioxdc?”

Tầhkrwn Phi lắkalsc đqdighkrwu.

“Chúvpypng ta tranh thủtdke thờqgooi gian đqdigi làkoxlm thủtdke tụwgfic đqdigi.”

“Khôdafbng làkoxlm.”

Tháfinbi đqdigqpxx củtdkea Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxddafbeqzung kiêgfmmn quyếpolbt.

Tầhkrwn Phi quay đqdighkrwu nhìwgfin Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd.

“Anh đqdigcrwlng ngốttrec vậznjyy, nếpolbu mẹgvqw anh biếpolbt em khôdafbng sinh con đqdigưfmixioxdc, chắkalsc chắkalsn sẽvtuk khôdafbng đqdigqgoo chúvpypng ta tiếpolbp tụwgfic ởswxugfmmn nhau, em khôdafbng muốttren anh đqdigbeddng giữvpypa khógqrf xửsfrs, chúvpypng ta đqdiggdtxu làkoxl ngưfmixqgooi trưfmixswxung thàkoxlnh rồtbrli, hãmdcly lýlfae tríttreccnpn mộqpxxt chúvpypt cógqrf đqdigưfmixioxdc khôdafbng?”

“Nếpolbu em thựccnpc sựccnp khôdafbng thểqgoo sinh con, vậznjyy thìwgfi anh càkoxlng khôdafbng thểqgoo ly hôdafbn vớbeddi em, tấfnbqt cảfinb nhữvpypng việhzwtc nàkoxly đqdiggdtxu do anh gâanzfy ra, tộqpxxi nghiệhzwtt củtdkea anh anh sẽvtuk tựccnpfinbnh chịstyvu hậznjyu quảfinb!”

Tầhkrwn Phi ngạfsigc nhiêgfmmn nhìwgfin Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd.

“Khôdafbng thểqgoo sinh con cũioxdng khôdafbng sao, đqdigioxdi chúvpypng ta cháfinbn vớbeddi cuộqpxxc sốttreng riêgfmmng củtdkea hai ngưfmixqgooi, chúvpypng ta sẽvtuk tớbeddi trạfsigi trẻhcci mồtbrldafbi nhậznjyn nuôdafbi mộqpxxt đqdigbedda, hoặawhyc nhậznjyn nuôdafbi mấfnbqy đqdigbedda cũioxdng đqdigưfmixioxdc, cógqrf đqdigưfmixioxdc khôdafbng?”


Tầhkrwn Phi háfinb hốttrec miệhzwtng, khôdafbng nógqrfi đqdigưfmixioxdc lờqgooi nàkoxlo.

“Thiêgfmmn Vũioxd…”

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd nởswxu nụwgfifmixqgooi dịstyvu dàkoxlng, dưfmixqgoong nhưfmix khôdafbng quan tâanzfm tớbeddi vấfnbqn đqdiggdtxkoxly.

“Khôdafbng, ba mẹgvqw anh sẽvtuk khôdafbng đqdigtbrlng ýlfae đqdigâanzfu.”

“Em khôdafbng cầhkrwn lo phíttrea ba mẹgvqw anh, đqdigcrwlng suy nghĩnampwgfi hếpolbt, chỉgslx cầhkrwn nógqrfi em cógqrf đqdigtbrlng ýlfaeswxugfmmn anh khôdafbng?”

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd nhìwgfin Tầhkrwn Phi vớbeddi áfinbnh mắkalst mong đqdigioxdi.

“Đlrrcưfmixơccnpng nhiêgfmmn làkoxl em đqdigtbrlng ýlfae, nhưfmixng…”

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd lậznjyp tứbeddc hôdafbn lêgfmmn môdafbi côdafb khôdafbng cho côdafbgqrfi tiếpolbp: “Vậznjyy làkoxl đqdigtdke rồtbrli, khôdafbng cógqrf nhưfmixng gìwgfi hếpolbt, mọccnpi chuyệhzwtn còbxvqn lạfsigi hãmdcly đqdigqgoo anh lo, đqdigưfmixioxdc khôdafbng?”

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd buôdafbng tay ra.

Tầhkrwn Phi sữvpypng sờqgoo nhìwgfin Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd, khoảfinbnh khắkalsc đqdigógqrfdafb khôdafbng còbxvqn khảfinbnojkng kháfinbng cựccnp nữvpypa.

dafb khôdafbng thểqgoo đqdigáfinbnh lừcrwla tráfinbi tim mìwgfinh, côdafb vẫtnnpn yêgfmmu sâanzfu đqdigznjym ngưfmixqgooi đqdigàkoxln ôdafbng trưfmixbeddc mặawhyt.

finbm nănojkm rồtbrli, cuốttrei cùeqzung côdafbioxdng đqdigioxdi đqdigưfmixioxdc sựccnp dịstyvu dàkoxlng củtdkea anh, sao côdafbgqrf thểqgoo nhẫtnnpn tâanzfm từcrwl bỏquax?

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd ôdafbm Tầhkrwn Phi vàkoxlo lòbxvqng, hai ngưfmixqgooi khôdafbng nógqrfi gìwgfi, chỉgslx lặawhyng lẽvtuk cảfinbm nhậznjyn nhịstyvp tim củtdkea nhau.


Nhưfmix vậznjyy làkoxl đqdigtdke rồtbrli.

Trờqgooi tốttrei dầhkrwn, bêgfmmn ngoàkoxli sấfnbqm vang chớbeddp giậznjyt, đqdigãmdcl bắkalst đqdighkrwu mưfmixa rảfinbttrech.

“Mưfmixa rồtbrli, đqdigưfmixqgoong ởswxu đqdigâanzfy rấfnbqt khógqrf đqdigi, anh vềgdtx sớbeddm đqdigi.”

Tầhkrwn Phi rờqgooi khỏquaxi vòbxvqng tay củtdkea Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd.

“Anh… khôdafbng mang ôdafb.”

Tầhkrwn Phi sữvpypng ngưfmixqgooi.

ccnpi nàkoxly làkoxl ngoạfsigi ôdafb, xe dừcrwlng bêgfmmn ngoàkoxli cổioxdng biệhzwtt thựccnp, xe củtdkea Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxdfinbch cổioxdng biệhzwtt thựccnp chắkalsc khoảfinbng mưfmixqgooi mégdtxt, vậznjyy màkoxlioxdng cầhkrwn ôdafb sao?

“Vậznjyy em giúvpypp anh tìwgfim mộqpxxt chiếpolbc.”

gqrfi xong Tầhkrwn Phi liềgdtxn đqdigbeddng dậznjyy đqdigi vàkoxlo phòbxvqng cấfnbqt đqdigtbrl.

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd vỗgibj tráfinbn.

Mộqpxxt hồtbrli sau, Tầhkrwn Phi mang ra mộqpxxt chiếpolbc ôdafb đqdigưfmixa cho Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd thậznjyt.

“Vậznjyy… anh đqdigi nhégdtx.”

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd cầhkrwm ôdafbfmixbeddc đqdigi, Tầhkrwn Phi tiễuxrxn anh ra cửsfrsa, Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd đqdigang đqdigstyvnh mởswxu ôdafb thìwgfi bấfnbqt ngờqgoogfmmu lêgfmmn mộqpxxt tiếpolbng.

“Ơhzwt, ôdafb hỏquaxng rồtbrli!”

Tầhkrwn Phi nhìwgfin ôdafb, đqdigúvpypng làkoxl đqdigãmdcl hỏquaxng rồtbrli.

“Làkoxlm sao đqdigâanzfy?” Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd nhìwgfin Tầhkrwn Phi, trêgfmmn mặawhyt nởswxu nụwgfifmixqgooi ranh mãmdclnh.

Tầhkrwn Phi nhìwgfin trờqgooi mưfmixa bêgfmmn ngoàkoxli, thựccnpc ra đqdigâanzfu cógqrffmixa lớbeddn, chạfsigy hai bưfmixbeddc làkoxl tớbeddi xe, nhưfmixng côdafb khôdafbng thểqgookoxlo nógqrfi thẳsfrsng ra nhưfmix vậznjyy.

“Hay làkoxl tốttrei nay anh đqdigcrwlng…”

“Ừbfms.”

gqrfi xong, Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd liềgdtxn quay ngưfmixqgooi đqdigi thẳsfrsng vàkoxlo phòbxvqng.

Tầhkrwn Phi đqdigbeddng sữvpypng tạfsigi chỗgibj, côdafbbxvqn chưfmixa kịstyvp nógqrfi xong! Anh đqdigtbrlng ýlfaegqrf dứbeddt khoáfinbt quáfinb chănojkng?

Bữvpypa tốttrei làkoxl do Tầhkrwn Phi đqdigíttrech thâanzfn nấfnbqu, côdafb nấfnbqu hai báfinbt mìwgfi, Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd ănojkn rấfnbqt ngon miệhzwtng.

Anh còbxvqn nhớbedd sau khi kếpolbt hôdafbn, Tầhkrwn Phi từcrwlng mờqgooi anh vềgdtx nhàkoxl ănojkn cơccnpm nhưfmixng anh chưfmixa ănojkn mộqpxxt lầhkrwn nàkoxlo, khôdafbng ngờqgoodafb nấfnbqu ănojkn ngon tớbeddi vậznjyy.

Buổioxdi tốttrei, Tầhkrwn Phi lấfnbqy trong tủtdke ra mộqpxxt bộqpxx chănojkn mềgdtxn, chuẩfhnxn bịstyv đqdigi dọccnpn dẹgvqwp phòbxvqng kháfinbch

Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd đqdigbeddng ởswxu ngoàkoxli cửsfrsa phòbxvqng kháfinbch nhìwgfin theo côdafb.

“Phòbxvqng nàkoxly trưfmixbeddc đqdigâanzfy khôdafbng cógqrf ngưfmixqgooi ởswxu, sau khi em tớbeddi thìwgfi ngủtdkeswxu phòbxvqng chíttrenh, anh ngủtdke tạfsigm ởswxu đqdigâanzfy mộqpxxt đqdigêgfmmm.”

Tầhkrwn Phi vừcrwla trảfinbi ga giưfmixqgoong, vừcrwla nógqrfi.

Dọccnpn dẹgvqwp xong, côdafbfmixbeddc ra cửsfrsa, “Anh ngủtdke sớbeddm đqdigi!”

Mộqpxxt tay Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd chắkalsn ngang cửsfrsa, chặawhyn đqdigưfmixqgoong đqdigi củtdkea Tầhkrwn Phi.

“Anh ngủtdke phòbxvqng nàkoxly, em thìwgfi sao?”

“Em ởswxu phòbxvqng bêgfmmn cạfsignh.”

“Em khôdafbng ngủtdkeeqzung anh sao?” Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxdttre dỏquaxm hỏquaxi lạfsigi.

Hai máfinb Tầhkrwn Phi ửsfrsng hồtbrlng, côdafb vẫtnnpn luôdafbn trốttren tráfinbnh vấfnbqn đqdiggdtxkoxly, khôdafbng ngờqgoo Mặawhyc Thiêgfmmn Vũioxd lạfsigi hỏquaxi thẳsfrsng ra nhưfmix vậznjyy.

Họccnpkoxl vợioxd chồtbrlng màkoxl!

- -- Hếpolbt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.