Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 24 : Không ngủ với anh

    trước sau   
Tầrkcyn Phi khôfyeong hềxnwp nhúqevnc nhíguljch.

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzofmrbndehjng nhưmrbn cảfehmm nhậxfcin đcsfbưmrbnhkfnc sựsoqq bấpcint thưmrbndehjng củsuxda Tầrkcyn Phi, từyiwh từyiwh buôfyeong côfyeo ra, anh nhìkwxfn thấpciny néecfxt mặbhbut thờdehj ơpflc củsuxda Tầrkcyn Phi.

“Sao vậxfciy?”

Tầrkcyn Phi cốfehm gắsoqqng gưmrbnhkfnng cưmrbndehji vớkwkfi Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof.

“Em đcsfbãlnui nghĩqmgu nhiềxnwpu ngàifocy, vẫcsfbn quyếgdvkt đcsfbyrwknh chúqevnng ta chia tay thôfyeoi, nhưmrbn vậxfciy tốfehmt cho cảfehm anh vàifoc cảfehm em.”

“Khôfyeong, anh khôfyeong ly hôfyeon! Khôfyeong chia tay! Phi Phi, em vẫcsfbn khôfyeong chịyrwku tha thứnwht cho anh sao? Anh phảfehmi làifocm sao em mớkwkfi chịyrwku tha thứnwht cho anh?”


Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof giữddav lấpciny vai Tầrkcyn Phi lắsoqqc qua lắsoqqc lạllgui.

Tầrkcyn Phi nhẹhvus nhàifocng gạllgut tay anh xuốfehmng, bưmrbnkwkfc tớkwkfi ngồrxubi xuốfehmng sofa.

“Hai chúqevnng ta khôfyeong hợhkfnp nhau.”

“Cáobhri gìkwxfifoc khôfyeong hợhkfnp! Chỉfcwf cầrkcyn anh yêesezu em, em vẫcsfbn yêesezu anh, nhưmrbn vậxfciy làifoc hợhkfnp rồrxubi!” Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzofmrbnkwkfc tớkwkfi bêesezn sofa.

Tầrkcyn Phi lắsoqqc đcsfbrkcyu.

“Em khôfyeong yêesezu anh nữddava rồrxubi.”

“Em nókwxfi dốfehmi! Nếgdvku em khôfyeong yêesezu anh thìkwxf đcsfbãlnui khôfyeong suy nghĩqmgudwchu vậxfciy, hôfyeom đcsfbókwxf em đcsfbãlnui trảfehm lờdehji anh rồrxubi! Rốfehmt cuộzzric làifockwxf sao? Em hãlnuiy nókwxfi nguyêesezn nhâdwchn thậxfcit sựsoqq cho anh nghe.”

Tầrkcyn Phi quay đcsfbrkcyu sang mộzzrit bêesezn.

“Khôfyeong cókwxf nguyêesezn nhâdwchn gìkwxf cảfehm, chỉfcwfifoc em khôfyeong muốfehmn ởzzriesezn anh nữddava!”

“Phi Phi, anh thừyiwha nhậxfcin anh đcsfbãlnui sai, anh khôfyeong nêesezn đcsfbfehmi xửxsiw vớkwkfi em nhưmrbn vậxfciy, em cho anh mộzzrit cơpflc hộzzrii cókwxf đcsfbưmrbnhkfnc khôfyeong? Anh nhấpcint đcsfbyrwknh sẽcptg đcsfbfehmi xửxsiw thậxfcit tốfehmt vớkwkfi em, nhấpcint đcsfbyrwknh sẽcptgqmgu đcsfbsoqqp lạllgui toàifocn bộzzri, Phi Phi, anh cầrkcyu xin em đcsfbpciny, em nókwxfi cho anh biếgdvkt, anh phảfehmi làifocm sao em mớkwkfi chịyrwku tha thứnwht cho anh?”

Tầrkcyn Phi bịyrwkt chặbhbut tai lạllgui.

“Đsuxdyiwhng nókwxfi nữddava, đcsfbyiwhng nókwxfi nữddava!”

“Khôfyeong, anh nhấpcint đcsfbyrwknh phảfehmi nókwxfi, anh sẽcptg khôfyeong ly hôfyeon đcsfbâdwchu, nếgdvku em khôfyeong chịyrwku tha thứnwht cho anh anh sẽcptg cứnwht đcsfbhkfni mãlnuii, đcsfbhkfni tớkwkfi khi em tha thứnwht cho anh thìkwxf thôfyeoi!”


“Em khôfyeong thểzshv sinh con đcsfbưmrbnhkfnc!”

Tầrkcyn Phi bấpcint ngờdehjifoco lêesezn, sau đcsfbókwxf ngưmrbndehji co ro lạllgui, ôfyeom chặbhbut lấpciny mìkwxfnh.

mrbnkwkfc mắsoqqt giàifocn dụolcea tuôfyeon rơpflci.

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof sữddavng ngưmrbndehji.

“Em khôfyeong thểzshv sinh con đcsfbưmrbnhkfnc nữddava, vìkwxf thếgdvk chúqevnng ta chia tay đcsfbi…”

Tầrkcyn Phi lau nưmrbnkwkfc mắsoqqt trêesezn mặbhbut.

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof ngồrxubi xuốfehmng bêesezn cạllgunh Tầrkcyn Phi, mộzzrit tay ôfyeom lấpciny vai côfyeo.

“Sao lạllgui nhưmrbn vậxfciy?”

“Hôfyeom đcsfbókwxf ngãlnui xuốfehmng sôfyeong, làifoc ngàifocy thứnwhtzshvm em vừyiwha làifocm phẫcsfbu thuậxfcit sảfehmy thai, vốfehmn dĩqmgukwxfnh hìkwxfnh chưmrbna ổfeien đcsfbyrwknh, Liêesezn Liêesezn dặbhbun dòzeum em phảfehmi nghỉfcwf ngơpflci, kếgdvkt quảfehm… Sau đcsfbókwxf bịyrwk xuấpcint huyếgdvkt, đcsfbzshv giữddav mạllgung, trong quáobhr trìkwxfnh phẫcsfbu thuậxfcit đcsfbãlnui phảfehmi sửxsiw dụolceng mộzzrit sốfehm biệvnfmn pháobhrp thiếgdvkt yếgdvku.”

Giọnutlng Tầrkcyn Phi nghẹhvusn ngàifoco.

“Em vừyiwha mớkwkfi kiểzshvm tra sứnwhtc khỏgojce, ýesez củsuxda báobhrc sỹysnuifoc rấpcint khókwxf sinh con, nókwxfi vậxfciy thựsoqqc chấpcint đcsfbrxubng nghĩqmgua làifoc khôfyeong sinh con đcsfbưmrbnhkfnc nữddava, em khôfyeong thểzshv sinh con cho nhàifoc họnutl Mặbhbuc, còzeumn mẹhvus anh…”

Tầrkcyn Phi khôfyeong nókwxfi nữddava, côfyeo khôfyeong phảfehmi khôfyeong biếgdvkt mẹhvus chồrxubng côfyeo rấpcint muốfehmn đcsfbưmrbnhkfnc bếgdvk cháobhru.

“Mẹhvus anh từyiwhng đcsfbáobhrnh em phảfehmi khôfyeong?”


Tầrkcyn Phi cúqevni đcsfbrkcyu khôfyeong nókwxfi gìkwxf.

“Rấpcint nhiềxnwpu lầrkcyn phảfehmi khôfyeong?”

“Đsuxdxnwpu đcsfbãlnui qua rồrxubi, em khôfyeong muốfehmn nhắsoqqc lạllgui nữddava.”

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof vuốfehmt nhẹhvuskwxfc côfyeo, “Ngốfehmc quáobhr, tạllgui sao em lạllgui nhẫcsfbn nhịyrwkn mãlnuii vậxfciy, sao khôfyeong nókwxfi cho anh? Khi đcsfbókwxf mặbhbuc dùqmgu anh rấpcint hậxfcin em nhưmrbnng trưmrbnkwkfc sau em vẫcsfbn làifoc ngưmrbndehji phụolce nữddav trong tráobhri tim anh, anh sao cókwxf thểzshv đcsfbzshv ngưmrbndehji kháobhrc đcsfbzzring tớkwkfi em đcsfbưmrbnhkfnc?”

Tầrkcyn Phi lắsoqqc đcsfbrkcyu.

“Chúqevnng ta tranh thủsuxd thờdehji gian đcsfbi làifocm thủsuxd tụolcec đcsfbi.”

“Khôfyeong làifocm.”

Tháobhri đcsfbzzri củsuxda Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzoffyeoqmgung kiêesezn quyếgdvkt.

Tầrkcyn Phi quay đcsfbrkcyu nhìkwxfn Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof.

“Anh đcsfbyiwhng ngốfehmc vậxfciy, nếgdvku mẹhvus anh biếgdvkt em khôfyeong sinh con đcsfbưmrbnhkfnc, chắsoqqc chắsoqqn sẽcptg khôfyeong đcsfbzshv chúqevnng ta tiếgdvkp tụolcec ởzzriesezn nhau, em khôfyeong muốfehmn anh đcsfbnwhtng giữddava khókwxf xửxsiw, chúqevnng ta đcsfbxnwpu làifoc ngưmrbndehji trưmrbnzzring thàifocnh rồrxubi, hãlnuiy lýesez tríguljpflcn mộzzrit chúqevnt cókwxf đcsfbưmrbnhkfnc khôfyeong?”

“Nếgdvku em thựsoqqc sựsoqq khôfyeong thểzshv sinh con, vậxfciy thìkwxf anh càifocng khôfyeong thểzshv ly hôfyeon vớkwkfi em, tấpcint cảfehm nhữddavng việvnfmc nàifocy đcsfbxnwpu do anh gâdwchy ra, tộzzrii nghiệvnfmt củsuxda anh anh sẽcptg tựsoqqobhrnh chịyrwku hậxfciu quảfehm!”

Tầrkcyn Phi ngạllguc nhiêesezn nhìkwxfn Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof.

“Khôfyeong thểzshv sinh con cũxzofng khôfyeong sao, đcsfbhkfni chúqevnng ta cháobhrn vớkwkfi cuộzzric sốfehmng riêesezng củsuxda hai ngưmrbndehji, chúqevnng ta sẽcptg tớkwkfi trạllgui trẻetwh mồrxubfyeoi nhậxfcin nuôfyeoi mộzzrit đcsfbnwhta, hoặbhbuc nhậxfcin nuôfyeoi mấpciny đcsfbnwhta cũxzofng đcsfbưmrbnhkfnc, cókwxf đcsfbưmrbnhkfnc khôfyeong?”


Tầrkcyn Phi háobhr hốfehmc miệvnfmng, khôfyeong nókwxfi đcsfbưmrbnhkfnc lờdehji nàifoco.

“Thiêesezn Vũxzof…”

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof nởzzri nụolcemrbndehji dịyrwku dàifocng, dưmrbndehjng nhưmrbn khôfyeong quan tâdwchm tớkwkfi vấpcinn đcsfbxnwpifocy.

“Khôfyeong, ba mẹhvus anh sẽcptg khôfyeong đcsfbrxubng ýesez đcsfbâdwchu.”

“Em khôfyeong cầrkcyn lo phígulja ba mẹhvus anh, đcsfbyiwhng suy nghĩqmgukwxf hếgdvkt, chỉfcwf cầrkcyn nókwxfi em cókwxf đcsfbrxubng ýesezzzriesezn anh khôfyeong?”

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof nhìkwxfn Tầrkcyn Phi vớkwkfi áobhrnh mắsoqqt mong đcsfbhkfni.

“Đsuxdưmrbnơpflcng nhiêesezn làifoc em đcsfbrxubng ýesez, nhưmrbnng…”

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof lậxfcip tứnwhtc hôfyeon lêesezn môfyeoi côfyeo khôfyeong cho côfyeokwxfi tiếgdvkp: “Vậxfciy làifoc đcsfbsuxd rồrxubi, khôfyeong cókwxf nhưmrbnng gìkwxf hếgdvkt, mọnutli chuyệvnfmn còzeumn lạllgui hãlnuiy đcsfbzshv anh lo, đcsfbưmrbnhkfnc khôfyeong?”

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof buôfyeong tay ra.

Tầrkcyn Phi sữddavng sờdehj nhìkwxfn Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof, khoảfehmnh khắsoqqc đcsfbókwxffyeo khôfyeong còzeumn khảfehmzshvng kháobhrng cựsoqq nữddava.

fyeo khôfyeong thểzshv đcsfbáobhrnh lừyiwha tráobhri tim mìkwxfnh, côfyeo vẫcsfbn yêesezu sâdwchu đcsfbxfcim ngưmrbndehji đcsfbàifocn ôfyeong trưmrbnkwkfc mặbhbut.

obhrm năzshvm rồrxubi, cuốfehmi cùqmgung côfyeoxzofng đcsfbhkfni đcsfbưmrbnhkfnc sựsoqq dịyrwku dàifocng củsuxda anh, sao côfyeokwxf thểzshv nhẫcsfbn tâdwchm từyiwh bỏgojc?

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof ôfyeom Tầrkcyn Phi vàifoco lòzeumng, hai ngưmrbndehji khôfyeong nókwxfi gìkwxf, chỉfcwf lặbhbung lẽcptg cảfehmm nhậxfcin nhịyrwkp tim củsuxda nhau.


Nhưmrbn vậxfciy làifoc đcsfbsuxd rồrxubi.

Trờdehji tốfehmi dầrkcyn, bêesezn ngoàifoci sấpcinm vang chớkwkfp giậxfcit, đcsfbãlnui bắsoqqt đcsfbrkcyu mưmrbna rảfehmguljch.

“Mưmrbna rồrxubi, đcsfbưmrbndehjng ởzzri đcsfbâdwchy rấpcint khókwxf đcsfbi, anh vềxnwp sớkwkfm đcsfbi.”

Tầrkcyn Phi rờdehji khỏgojci vòzeumng tay củsuxda Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof.

“Anh… khôfyeong mang ôfyeo.”

Tầrkcyn Phi sữddavng ngưmrbndehji.

pflci nàifocy làifoc ngoạllgui ôfyeo, xe dừyiwhng bêesezn ngoàifoci cổfeieng biệvnfmt thựsoqq, xe củsuxda Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzofobhrch cổfeieng biệvnfmt thựsoqq chắsoqqc khoảfehmng mưmrbndehji méecfxt, vậxfciy màifocxzofng cầrkcyn ôfyeo sao?

“Vậxfciy em giúqevnp anh tìkwxfm mộzzrit chiếgdvkc.”

kwxfi xong Tầrkcyn Phi liềxnwpn đcsfbnwhtng dậxfciy đcsfbi vàifoco phòzeumng cấpcint đcsfbrxub.

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof vỗolce tráobhrn.

Mộzzrit hồrxubi sau, Tầrkcyn Phi mang ra mộzzrit chiếgdvkc ôfyeo đcsfbưmrbna cho Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof thậxfcit.

“Vậxfciy… anh đcsfbi nhéecfx.”

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof cầrkcym ôfyeomrbnkwkfc đcsfbi, Tầrkcyn Phi tiễcxwbn anh ra cửxsiwa, Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof đcsfbang đcsfbyrwknh mởzzri ôfyeo thìkwxf bấpcint ngờdehjesezu lêesezn mộzzrit tiếgdvkng.

“Ơpbsv, ôfyeo hỏgojcng rồrxubi!”

Tầrkcyn Phi nhìkwxfn ôfyeo, đcsfbúqevnng làifoc đcsfbãlnui hỏgojcng rồrxubi.

“Làifocm sao đcsfbâdwchy?” Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof nhìkwxfn Tầrkcyn Phi, trêesezn mặbhbut nởzzri nụolcemrbndehji ranh mãlnuinh.

Tầrkcyn Phi nhìkwxfn trờdehji mưmrbna bêesezn ngoàifoci, thựsoqqc ra đcsfbâdwchu cókwxfmrbna lớkwkfn, chạllguy hai bưmrbnkwkfc làifoc tớkwkfi xe, nhưmrbnng côfyeo khôfyeong thểzshvifoco nókwxfi thẳguljng ra nhưmrbn vậxfciy.

“Hay làifoc tốfehmi nay anh đcsfbyiwhng…”

“Ừnutl.”

kwxfi xong, Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof liềxnwpn quay ngưmrbndehji đcsfbi thẳguljng vàifoco phòzeumng.

Tầrkcyn Phi đcsfbnwhtng sữddavng tạllgui chỗolce, côfyeozeumn chưmrbna kịyrwkp nókwxfi xong! Anh đcsfbrxubng ýesezkwxf dứnwhtt khoáobhrt quáobhr chăzshvng?

Bữddava tốfehmi làifoc do Tầrkcyn Phi đcsfbíguljch thâdwchn nấpcinu, côfyeo nấpcinu hai báobhrt mìkwxf, Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof ăzshvn rấpcint ngon miệvnfmng.

Anh còzeumn nhớkwkf sau khi kếgdvkt hôfyeon, Tầrkcyn Phi từyiwhng mờdehji anh vềxnwp nhàifoc ăzshvn cơpflcm nhưmrbnng anh chưmrbna ăzshvn mộzzrit lầrkcyn nàifoco, khôfyeong ngờdehjfyeo nấpcinu ăzshvn ngon tớkwkfi vậxfciy.

Buổfeiei tốfehmi, Tầrkcyn Phi lấpciny trong tủsuxd ra mộzzrit bộzzri chăzshvn mềxnwpn, chuẩddavn bịyrwk đcsfbi dọnutln dẹhvusp phòzeumng kháobhrch

Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof đcsfbnwhtng ởzzri ngoàifoci cửxsiwa phòzeumng kháobhrch nhìkwxfn theo côfyeo.

“Phòzeumng nàifocy trưmrbnkwkfc đcsfbâdwchy khôfyeong cókwxf ngưmrbndehji ởzzri, sau khi em tớkwkfi thìkwxf ngủsuxdzzri phòzeumng chíguljnh, anh ngủsuxd tạllgum ởzzri đcsfbâdwchy mộzzrit đcsfbêesezm.”

Tầrkcyn Phi vừyiwha trảfehmi ga giưmrbndehjng, vừyiwha nókwxfi.

Dọnutln dẹhvusp xong, côfyeomrbnkwkfc ra cửxsiwa, “Anh ngủsuxd sớkwkfm đcsfbi!”

Mộzzrit tay Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof chắsoqqn ngang cửxsiwa, chặbhbun đcsfbưmrbndehjng đcsfbi củsuxda Tầrkcyn Phi.

“Anh ngủsuxd phòzeumng nàifocy, em thìkwxf sao?”

“Em ởzzri phòzeumng bêesezn cạllgunh.”

“Em khôfyeong ngủsuxdqmgung anh sao?” Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzofgulj dỏgojcm hỏgojci lạllgui.

Hai máobhr Tầrkcyn Phi ửxsiwng hồrxubng, côfyeo vẫcsfbn luôfyeon trốfehmn tráobhrnh vấpcinn đcsfbxnwpifocy, khôfyeong ngờdehj Mặbhbuc Thiêesezn Vũxzof lạllgui hỏgojci thẳguljng ra nhưmrbn vậxfciy.

Họnutlifoc vợhkfn chồrxubng màifoc!

- -- Hếgdvkt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.