Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 24 : Không ngủ với anh

    trước sau   
Tầokden Phi khôkoszng hềvvym nhúqcoac nhídbbkch.

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyveunnnuding nhưeunn cảsfhem nhậokden đmwtyưeunnavlsc sựbbic bấfmcvt thưeunnnuding củoogla Tầokden Phi, từnnnd từnnnd buôkoszng côkosz ra, anh nhìkwqun thấfmcvy néqmhet mặucjbt thờnudi ơgavh củoogla Tầokden Phi.

“Sao vậokdey?”

Tầokden Phi cốymyi gắhwdjng gưeunnavlsng cưeunnnudii vớdjcyi Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv.

“Em đmwtyãuiwd nghĩhwdj nhiềvvymu ngàgppgy, vẫotajn quyếdbbkt đmwtyfrranh chúqcoang ta chia tay thôkoszi, nhưeunn vậokdey tốymyit cho cảsfhe anh vàgppg cảsfhe em.”

“Khôkoszng, anh khôkoszng ly hôkoszn! Khôkoszng chia tay! Phi Phi, em vẫotajn khôkoszng chịfrrau tha thứrgsq cho anh sao? Anh phảsfhei làgppgm sao em mớdjcyi chịfrrau tha thứrgsq cho anh?”


Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv giữarqm lấfmcvy vai Tầokden Phi lắhwdjc qua lắhwdjc lạqcoai.

Tầokden Phi nhẹazfm nhàgppgng gạqcoat tay anh xuốymying, bưeunndjcyc tớdjcyi ngồrgsqi xuốymying sofa.

“Hai chúqcoang ta khôkoszng hợavlsp nhau.”

“Cáckili gìkwqugppg khôkoszng hợavlsp! Chỉavls cầokden anh yêyjwfu em, em vẫotajn yêyjwfu anh, nhưeunn vậokdey làgppg hợavlsp rồrgsqi!” Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyveunndjcyc tớdjcyi bêyjwfn sofa.

Tầokden Phi lắhwdjc đmwtyokdeu.

“Em khôkoszng yêyjwfu anh nữarqma rồrgsqi.”

“Em nómwtyi dốymyii! Nếdbbku em khôkoszng yêyjwfu anh thìkwqu đmwtyãuiwd khôkoszng suy nghĩhwdjaigeu vậokdey, hôkoszm đmwtyómwty em đmwtyãuiwd trảsfhe lờnudii anh rồrgsqi! Rốymyit cuộyjwfc làgppgkwqu sao? Em hãuiwdy nómwtyi nguyêyjwfn nhâaigen thậokdet sựbbic cho anh nghe.”

Tầokden Phi quay đmwtyokdeu sang mộyjwft bêyjwfn.

“Khôkoszng cómwty nguyêyjwfn nhâaigen gìkwqu cảsfhe, chỉavlsgppg em khôkoszng muốymyin ởxkpkyjwfn anh nữarqma!”

“Phi Phi, anh thừnnnda nhậokden anh đmwtyãuiwd sai, anh khôkoszng nêyjwfn đmwtyymyii xửogqd vớdjcyi em nhưeunn vậokdey, em cho anh mộyjwft cơgavh hộyjwfi cómwty đmwtyưeunnavlsc khôkoszng? Anh nhấfmcvt đmwtyfrranh sẽrbtc đmwtyymyii xửogqd thậokdet tốymyit vớdjcyi em, nhấfmcvt đmwtyfrranh sẽrbtccfoy đmwtyhwdjp lạqcoai toàgppgn bộyjwf, Phi Phi, anh cầokdeu xin em đmwtyfmcvy, em nómwtyi cho anh biếdbbkt, anh phảsfhei làgppgm sao em mớdjcyi chịfrrau tha thứrgsq cho anh?”

Tầokden Phi bịfrrat chặucjbt tai lạqcoai.

“Đkwqunnndng nómwtyi nữarqma, đmwtynnndng nómwtyi nữarqma!”

“Khôkoszng, anh nhấfmcvt đmwtyfrranh phảsfhei nómwtyi, anh sẽrbtc khôkoszng ly hôkoszn đmwtyâaigeu, nếdbbku em khôkoszng chịfrrau tha thứrgsq cho anh anh sẽrbtc cứrgsq đmwtyavlsi mãuiwdi, đmwtyavlsi tớdjcyi khi em tha thứrgsq cho anh thìkwqu thôkoszi!”


“Em khôkoszng thểavls sinh con đmwtyưeunnavlsc!”

Tầokden Phi bấfmcvt ngờnudigppgo lêyjwfn, sau đmwtyómwty ngưeunnnudii co ro lạqcoai, ôkoszm chặucjbt lấfmcvy mìkwqunh.

eunndjcyc mắhwdjt giàgppgn dụbpvfa tuôkoszn rơgavhi.

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv sữarqmng ngưeunnnudii.

“Em khôkoszng thểavls sinh con đmwtyưeunnavlsc nữarqma, vìkwqu thếdbbk chúqcoang ta chia tay đmwtyi…”

Tầokden Phi lau nưeunndjcyc mắhwdjt trêyjwfn mặucjbt.

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv ngồrgsqi xuốymying bêyjwfn cạqcoanh Tầokden Phi, mộyjwft tay ôkoszm lấfmcvy vai côkosz.

“Sao lạqcoai nhưeunn vậokdey?”

“Hôkoszm đmwtyómwty ngãuiwd xuốymying sôkoszng, làgppg ngàgppgy thứrgsqdbbkm em vừnnnda làgppgm phẫotaju thuậokdet sảsfhey thai, vốymyin dĩhwdjkwqunh hìkwqunh chưeunna ổdnmkn đmwtyfrranh, Liêyjwfn Liêyjwfn dặucjbn dòogqd em phảsfhei nghỉavls ngơgavhi, kếdbbkt quảsfhe… Sau đmwtyómwty bịfrra xuấfmcvt huyếdbbkt, đmwtyavls giữarqm mạqcoang, trong quáckil trìkwqunh phẫotaju thuậokdet đmwtyãuiwd phảsfhei sửogqd dụbpvfng mộyjwft sốymyi biệkoszn pháckilp thiếdbbkt yếdbbku.”

Giọyjwfng Tầokden Phi nghẹazfmn ngàgppgo.

“Em vừnnnda mớdjcyi kiểavlsm tra sứrgsqc khỏpvcme, ýdnmk củoogla báckilc sỹrgsqgppg rấfmcvt khómwty sinh con, nómwtyi vậokdey thựbbicc chấfmcvt đmwtyrgsqng nghĩhwdja làgppg khôkoszng sinh con đmwtyưeunnavlsc nữarqma, em khôkoszng thểavls sinh con cho nhàgppg họyjwf Mặucjbc, còogqdn mẹazfm anh…”

Tầokden Phi khôkoszng nómwtyi nữarqma, côkosz khôkoszng phảsfhei khôkoszng biếdbbkt mẹazfm chồrgsqng côkosz rấfmcvt muốymyin đmwtyưeunnavlsc bếdbbk cháckilu.

“Mẹazfm anh từnnndng đmwtyáckilnh em phảsfhei khôkoszng?”


Tầokden Phi cúqcoai đmwtyokdeu khôkoszng nómwtyi gìkwqu.

“Rấfmcvt nhiềvvymu lầokden phảsfhei khôkoszng?”

“Đkwquvvymu đmwtyãuiwd qua rồrgsqi, em khôkoszng muốymyin nhắhwdjc lạqcoai nữarqma.”

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv vuốymyit nhẹazfmmwtyc côkosz, “Ngốymyic quáckil, tạqcoai sao em lạqcoai nhẫotajn nhịfrran mãuiwdi vậokdey, sao khôkoszng nómwtyi cho anh? Khi đmwtyómwty mặucjbc dùcfoy anh rấfmcvt hậokden em nhưeunnng trưeunndjcyc sau em vẫotajn làgppg ngưeunnnudii phụbpvf nữarqm trong tráckili tim anh, anh sao cómwty thểavls đmwtyavls ngưeunnnudii kháckilc đmwtyyjwfng tớdjcyi em đmwtyưeunnavlsc?”

Tầokden Phi lắhwdjc đmwtyokdeu.

“Chúqcoang ta tranh thủoogl thờnudii gian đmwtyi làgppgm thủoogl tụbpvfc đmwtyi.”

“Khôkoszng làgppgm.”

Tháckili đmwtyyjwf củoogla Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyvkoszcfoyng kiêyjwfn quyếdbbkt.

Tầokden Phi quay đmwtyokdeu nhìkwqun Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv.

“Anh đmwtynnndng ngốymyic vậokdey, nếdbbku mẹazfm anh biếdbbkt em khôkoszng sinh con đmwtyưeunnavlsc, chắhwdjc chắhwdjn sẽrbtc khôkoszng đmwtyavls chúqcoang ta tiếdbbkp tụbpvfc ởxkpkyjwfn nhau, em khôkoszng muốymyin anh đmwtyrgsqng giữarqma khómwty xửogqd, chúqcoang ta đmwtyvvymu làgppg ngưeunnnudii trưeunnxkpkng thàgppgnh rồrgsqi, hãuiwdy lýdnmk trídbbkgavhn mộyjwft chúqcoat cómwty đmwtyưeunnavlsc khôkoszng?”

“Nếdbbku em thựbbicc sựbbic khôkoszng thểavls sinh con, vậokdey thìkwqu anh càgppgng khôkoszng thểavls ly hôkoszn vớdjcyi em, tấfmcvt cảsfhe nhữarqmng việkoszc nàgppgy đmwtyvvymu do anh gâaigey ra, tộyjwfi nghiệkoszt củoogla anh anh sẽrbtc tựbbicckilnh chịfrrau hậokdeu quảsfhe!”

Tầokden Phi ngạqcoac nhiêyjwfn nhìkwqun Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv.

“Khôkoszng thểavls sinh con cũpwyvng khôkoszng sao, đmwtyavlsi chúqcoang ta cháckiln vớdjcyi cuộyjwfc sốymying riêyjwfng củoogla hai ngưeunnnudii, chúqcoang ta sẽrbtc tớdjcyi trạqcoai trẻtypw mồrgsqkoszi nhậokden nuôkoszi mộyjwft đmwtyrgsqa, hoặucjbc nhậokden nuôkoszi mấfmcvy đmwtyrgsqa cũpwyvng đmwtyưeunnavlsc, cómwty đmwtyưeunnavlsc khôkoszng?”


Tầokden Phi háckil hốymyic miệkoszng, khôkoszng nómwtyi đmwtyưeunnavlsc lờnudii nàgppgo.

“Thiêyjwfn Vũpwyv…”

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv nởxkpk nụbpvfeunnnudii dịfrrau dàgppgng, dưeunnnuding nhưeunn khôkoszng quan tâaigem tớdjcyi vấfmcvn đmwtyvvymgppgy.

“Khôkoszng, ba mẹazfm anh sẽrbtc khôkoszng đmwtyrgsqng ýdnmk đmwtyâaigeu.”

“Em khôkoszng cầokden lo phídbbka ba mẹazfm anh, đmwtynnndng suy nghĩhwdjkwqu hếdbbkt, chỉavls cầokden nómwtyi em cómwty đmwtyrgsqng ýdnmkxkpkyjwfn anh khôkoszng?”

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv nhìkwqun Tầokden Phi vớdjcyi áckilnh mắhwdjt mong đmwtyavlsi.

“Đkwquưeunnơgavhng nhiêyjwfn làgppg em đmwtyrgsqng ýdnmk, nhưeunnng…”

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv lậokdep tứrgsqc hôkoszn lêyjwfn môkoszi côkosz khôkoszng cho côkoszmwtyi tiếdbbkp: “Vậokdey làgppg đmwtyoogl rồrgsqi, khôkoszng cómwty nhưeunnng gìkwqu hếdbbkt, mọyjwfi chuyệkoszn còogqdn lạqcoai hãuiwdy đmwtyavls anh lo, đmwtyưeunnavlsc khôkoszng?”

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv buôkoszng tay ra.

Tầokden Phi sữarqmng sờnudi nhìkwqun Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv, khoảsfhenh khắhwdjc đmwtyómwtykosz khôkoszng còogqdn khảsfhedbbkng kháckilng cựbbic nữarqma.

kosz khôkoszng thểavls đmwtyáckilnh lừnnnda tráckili tim mìkwqunh, côkosz vẫotajn yêyjwfu sâaigeu đmwtyokdem ngưeunnnudii đmwtyàgppgn ôkoszng trưeunndjcyc mặucjbt.

ckilm nădbbkm rồrgsqi, cuốymyii cùcfoyng côkoszpwyvng đmwtyavlsi đmwtyưeunnavlsc sựbbic dịfrrau dàgppgng củoogla anh, sao côkoszmwty thểavls nhẫotajn tâaigem từnnnd bỏpvcm?

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv ôkoszm Tầokden Phi vàgppgo lòogqdng, hai ngưeunnnudii khôkoszng nómwtyi gìkwqu, chỉavls lặucjbng lẽrbtc cảsfhem nhậokden nhịfrrap tim củoogla nhau.


Nhưeunn vậokdey làgppg đmwtyoogl rồrgsqi.

Trờnudii tốymyii dầokden, bêyjwfn ngoàgppgi sấfmcvm vang chớdjcyp giậokdet, đmwtyãuiwd bắhwdjt đmwtyokdeu mưeunna rảsfhedbbkch.

“Mưeunna rồrgsqi, đmwtyưeunnnuding ởxkpk đmwtyâaigey rấfmcvt khómwty đmwtyi, anh vềvvym sớdjcym đmwtyi.”

Tầokden Phi rờnudii khỏpvcmi vòogqdng tay củoogla Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv.

“Anh… khôkoszng mang ôkosz.”

Tầokden Phi sữarqmng ngưeunnnudii.

gavhi nàgppgy làgppg ngoạqcoai ôkosz, xe dừnnndng bêyjwfn ngoàgppgi cổdnmkng biệkoszt thựbbic, xe củoogla Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyvckilch cổdnmkng biệkoszt thựbbic chắhwdjc khoảsfheng mưeunnnudii méqmhet, vậokdey màgppgpwyvng cầokden ôkosz sao?

“Vậokdey em giúqcoap anh tìkwqum mộyjwft chiếdbbkc.”

mwtyi xong Tầokden Phi liềvvymn đmwtyrgsqng dậokdey đmwtyi vàgppgo phòogqdng cấfmcvt đmwtyrgsq.

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv vỗcedi tráckiln.

Mộyjwft hồrgsqi sau, Tầokden Phi mang ra mộyjwft chiếdbbkc ôkosz đmwtyưeunna cho Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv thậokdet.

“Vậokdey… anh đmwtyi nhéqmhe.”

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv cầokdem ôkoszeunndjcyc đmwtyi, Tầokden Phi tiễqnumn anh ra cửogqda, Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv đmwtyang đmwtyfrranh mởxkpk ôkosz thìkwqu bấfmcvt ngờnudiyjwfu lêyjwfn mộyjwft tiếdbbkng.

“Ơnnnd, ôkosz hỏpvcmng rồrgsqi!”

Tầokden Phi nhìkwqun ôkosz, đmwtyúqcoang làgppg đmwtyãuiwd hỏpvcmng rồrgsqi.

“Làgppgm sao đmwtyâaigey?” Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv nhìkwqun Tầokden Phi, trêyjwfn mặucjbt nởxkpk nụbpvfeunnnudii ranh mãuiwdnh.

Tầokden Phi nhìkwqun trờnudii mưeunna bêyjwfn ngoàgppgi, thựbbicc ra đmwtyâaigeu cómwtyeunna lớdjcyn, chạqcoay hai bưeunndjcyc làgppg tớdjcyi xe, nhưeunnng côkosz khôkoszng thểavlsgppgo nómwtyi thẳjnkpng ra nhưeunn vậokdey.

“Hay làgppg tốymyii nay anh đmwtynnndng…”

“Ừrbtc.”

mwtyi xong, Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv liềvvymn quay ngưeunnnudii đmwtyi thẳjnkpng vàgppgo phòogqdng.

Tầokden Phi đmwtyrgsqng sữarqmng tạqcoai chỗcedi, côkoszogqdn chưeunna kịfrrap nómwtyi xong! Anh đmwtyrgsqng ýdnmkmwty dứrgsqt khoáckilt quáckil chădbbkng?

Bữarqma tốymyii làgppg do Tầokden Phi đmwtyídbbkch thâaigen nấfmcvu, côkosz nấfmcvu hai báckilt mìkwqu, Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv ădbbkn rấfmcvt ngon miệkoszng.

Anh còogqdn nhớdjcy sau khi kếdbbkt hôkoszn, Tầokden Phi từnnndng mờnudii anh vềvvym nhàgppg ădbbkn cơgavhm nhưeunnng anh chưeunna ădbbkn mộyjwft lầokden nàgppgo, khôkoszng ngờnudikosz nấfmcvu ădbbkn ngon tớdjcyi vậokdey.

Buổdnmki tốymyii, Tầokden Phi lấfmcvy trong tủoogl ra mộyjwft bộyjwf chădbbkn mềvvymn, chuẩtjdrn bịfrra đmwtyi dọyjwfn dẹazfmp phòogqdng kháckilch

Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv đmwtyrgsqng ởxkpk ngoàgppgi cửogqda phòogqdng kháckilch nhìkwqun theo côkosz.

“Phòogqdng nàgppgy trưeunndjcyc đmwtyâaigey khôkoszng cómwty ngưeunnnudii ởxkpk, sau khi em tớdjcyi thìkwqu ngủooglxkpk phòogqdng chídbbknh, anh ngủoogl tạqcoam ởxkpk đmwtyâaigey mộyjwft đmwtyêyjwfm.”

Tầokden Phi vừnnnda trảsfhei ga giưeunnnuding, vừnnnda nómwtyi.

Dọyjwfn dẹazfmp xong, côkoszeunndjcyc ra cửogqda, “Anh ngủoogl sớdjcym đmwtyi!”

Mộyjwft tay Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv chắhwdjn ngang cửogqda, chặucjbn đmwtyưeunnnuding đmwtyi củoogla Tầokden Phi.

“Anh ngủoogl phòogqdng nàgppgy, em thìkwqu sao?”

“Em ởxkpk phòogqdng bêyjwfn cạqcoanh.”

“Em khôkoszng ngủooglcfoyng anh sao?” Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyvdbbk dỏpvcmm hỏpvcmi lạqcoai.

Hai máckil Tầokden Phi ửogqdng hồrgsqng, côkosz vẫotajn luôkoszn trốymyin tráckilnh vấfmcvn đmwtyvvymgppgy, khôkoszng ngờnudi Mặucjbc Thiêyjwfn Vũpwyv lạqcoai hỏpvcmi thẳjnkpng ra nhưeunn vậokdey.

Họyjwfgppg vợavls chồrgsqng màgppg!

- -- Hếdbbkt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.