Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 24 : Không ngủ với anh

    trước sau   
Tầlhjkn Phi khônndbng hềiuoy nhúpglkc nhíisikch.

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxxaxowfzhkng nhưaxow cảfcafm nhậfkfcn đohjcưaxowtjpgc sựshpt bấcneat thưaxowfzhkng củcksma Tầlhjkn Phi, từnrqr từnrqr buônndbng cônndb ra, anh nhìgmpln thấcneay néjjmut mặzalnt thờfzhk ơbrxo củcksma Tầlhjkn Phi.

“Sao vậfkfcy?”

Tầlhjkn Phi cốfzhk gắfcafng gưaxowtjpgng cưaxowfzhki vớndsii Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx.

“Em đohjcãbyjn nghĩvobq nhiềiuoyu ngàhjgsy, vẫvobqn quyếnndbt đohjcxyuqnh chúpglkng ta chia tay thônndbi, nhưaxow vậfkfcy tốfzhkt cho cảfcaf anh vàhjgs cảfcaf em.”

“Khônndbng, anh khônndbng ly hônndbn! Khônndbng chia tay! Phi Phi, em vẫvobqn khônndbng chịxyuqu tha thứfrqf cho anh sao? Anh phảfcafi làhjgsm sao em mớndsii chịxyuqu tha thứfrqf cho anh?”


Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx giữdnsp lấcneay vai Tầlhjkn Phi lắfcafc qua lắfcafc lạzalni.

Tầlhjkn Phi nhẹckeo nhàhjgsng gạzalnt tay anh xuốfzhkng, bưaxowndsic tớndsii ngồbrxoi xuốfzhkng sofa.

“Hai chúpglkng ta khônndbng hợtjpgp nhau.”

“Cáosfai gìgmplhjgs khônndbng hợtjpgp! Chỉlogo cầlhjkn anh yêzochu em, em vẫvobqn yêzochu anh, nhưaxow vậfkfcy làhjgs hợtjpgp rồbrxoi!” Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxxaxowndsic tớndsii bêzochn sofa.

Tầlhjkn Phi lắfcafc đohjclhjku.

“Em khônndbng yêzochu anh nữdnspa rồbrxoi.”

“Em nósdlai dốfzhki! Nếnndbu em khônndbng yêzochu anh thìgmpl đohjcãbyjn khônndbng suy nghĩvobqxcpxu vậfkfcy, hônndbm đohjcósdla em đohjcãbyjn trảfcaf lờfzhki anh rồbrxoi! Rốfzhkt cuộmtvqc làhjgsgmpl sao? Em hãbyjny nósdlai nguyêzochn nhâxcpxn thậfkfct sựshpt cho anh nghe.”

Tầlhjkn Phi quay đohjclhjku sang mộmtvqt bêzochn.

“Khônndbng cósdla nguyêzochn nhâxcpxn gìgmpl cảfcaf, chỉlogohjgs em khônndbng muốfzhkn ởnndbzochn anh nữdnspa!”

“Phi Phi, anh thừnrqra nhậfkfcn anh đohjcãbyjn sai, anh khônndbng nêzochn đohjcfzhki xửhkkc vớndsii em nhưaxow vậfkfcy, em cho anh mộmtvqt cơbrxo hộmtvqi cósdla đohjcưaxowtjpgc khônndbng? Anh nhấcneat đohjcxyuqnh sẽewyp đohjcfzhki xửhkkc thậfkfct tốfzhkt vớndsii em, nhấcneat đohjcxyuqnh sẽewypujpg đohjcfcafp lạzalni toàhjgsn bộmtvq, Phi Phi, anh cầlhjku xin em đohjccneay, em nósdlai cho anh biếnndbt, anh phảfcafi làhjgsm sao em mớndsii chịxyuqu tha thứfrqf cho anh?”

Tầlhjkn Phi bịxyuqt chặzalnt tai lạzalni.

“Đynkpnrqrng nósdlai nữdnspa, đohjcnrqrng nósdlai nữdnspa!”

“Khônndbng, anh nhấcneat đohjcxyuqnh phảfcafi nósdlai, anh sẽewyp khônndbng ly hônndbn đohjcâxcpxu, nếnndbu em khônndbng chịxyuqu tha thứfrqf cho anh anh sẽewyp cứfrqf đohjctjpgi mãbyjni, đohjctjpgi tớndsii khi em tha thứfrqf cho anh thìgmpl thônndbi!”


“Em khônndbng thểxmbe sinh con đohjcưaxowtjpgc!”

Tầlhjkn Phi bấcneat ngờfzhkhjgso lêzochn, sau đohjcósdla ngưaxowfzhki co ro lạzalni, ônndbm chặzalnt lấcneay mìgmplnh.

axowndsic mắfcaft giàhjgsn dụsdlaa tuônndbn rơbrxoi.

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx sữdnspng ngưaxowfzhki.

“Em khônndbng thểxmbe sinh con đohjcưaxowtjpgc nữdnspa, vìgmpl thếnndb chúpglkng ta chia tay đohjci…”

Tầlhjkn Phi lau nưaxowndsic mắfcaft trêzochn mặzalnt.

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx ngồbrxoi xuốfzhkng bêzochn cạzalnnh Tầlhjkn Phi, mộmtvqt tay ônndbm lấcneay vai cônndb.

“Sao lạzalni nhưaxow vậfkfcy?”

“Hônndbm đohjcósdla ngãbyjn xuốfzhkng sônndbng, làhjgs ngàhjgsy thứfrqfewypm em vừnrqra làhjgsm phẫvobqu thuậfkfct sảfcafy thai, vốfzhkn dĩvobqgmplnh hìgmplnh chưaxowa ổaecvn đohjcxyuqnh, Liêzochn Liêzochn dặzalnn dòndsi em phảfcafi nghỉlogo ngơbrxoi, kếnndbt quảfcaf… Sau đohjcósdla bịxyuq xuấcneat huyếnndbt, đohjcxmbe giữdnsp mạzalnng, trong quáosfa trìgmplnh phẫvobqu thuậfkfct đohjcãbyjn phảfcafi sửhkkc dụsdlang mộmtvqt sốfzhk biệfiqin pháosfap thiếnndbt yếnndbu.”

Giọydkdng Tầlhjkn Phi nghẹckeon ngàhjgso.

“Em vừnrqra mớndsii kiểxmbem tra sứfrqfc khỏhkkce, ýhdwj củcksma báosfac sỹvqtuhjgs rấcneat khósdla sinh con, nósdlai vậfkfcy thựshptc chấcneat đohjcbrxong nghĩvobqa làhjgs khônndbng sinh con đohjcưaxowtjpgc nữdnspa, em khônndbng thểxmbe sinh con cho nhàhjgs họydkd Mặzalnc, còndsin mẹckeo anh…”

Tầlhjkn Phi khônndbng nósdlai nữdnspa, cônndb khônndbng phảfcafi khônndbng biếnndbt mẹckeo chồbrxong cônndb rấcneat muốfzhkn đohjcưaxowtjpgc bếnndb cháosfau.

“Mẹckeo anh từnrqrng đohjcáosfanh em phảfcafi khônndbng?”


Tầlhjkn Phi cúpglki đohjclhjku khônndbng nósdlai gìgmpl.

“Rấcneat nhiềiuoyu lầlhjkn phảfcafi khônndbng?”

“Đynkpiuoyu đohjcãbyjn qua rồbrxoi, em khônndbng muốfzhkn nhắfcafc lạzalni nữdnspa.”

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx vuốfzhkt nhẹckeosdlac cônndb, “Ngốfzhkc quáosfa, tạzalni sao em lạzalni nhẫvobqn nhịxyuqn mãbyjni vậfkfcy, sao khônndbng nósdlai cho anh? Khi đohjcósdla mặzalnc dùujpg anh rấcneat hậfkfcn em nhưaxowng trưaxowndsic sau em vẫvobqn làhjgs ngưaxowfzhki phụsdla nữdnsp trong tráosfai tim anh, anh sao cósdla thểxmbe đohjcxmbe ngưaxowfzhki kháosfac đohjcmtvqng tớndsii em đohjcưaxowtjpgc?”

Tầlhjkn Phi lắfcafc đohjclhjku.

“Chúpglkng ta tranh thủcksm thờfzhki gian đohjci làhjgsm thủcksm tụsdlac đohjci.”

“Khônndbng làhjgsm.”

Tháosfai đohjcmtvq củcksma Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxxnndbujpgng kiêzochn quyếnndbt.

Tầlhjkn Phi quay đohjclhjku nhìgmpln Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx.

“Anh đohjcnrqrng ngốfzhkc vậfkfcy, nếnndbu mẹckeo anh biếnndbt em khônndbng sinh con đohjcưaxowtjpgc, chắfcafc chắfcafn sẽewyp khônndbng đohjcxmbe chúpglkng ta tiếnndbp tụsdlac ởnndbzochn nhau, em khônndbng muốfzhkn anh đohjcfrqfng giữdnspa khósdla xửhkkc, chúpglkng ta đohjciuoyu làhjgs ngưaxowfzhki trưaxownndbng thàhjgsnh rồbrxoi, hãbyjny lýhdwj tríisikbrxon mộmtvqt chúpglkt cósdla đohjcưaxowtjpgc khônndbng?”

“Nếnndbu em thựshptc sựshpt khônndbng thểxmbe sinh con, vậfkfcy thìgmpl anh càhjgsng khônndbng thểxmbe ly hônndbn vớndsii em, tấcneat cảfcaf nhữdnspng việfiqic nàhjgsy đohjciuoyu do anh gâxcpxy ra, tộmtvqi nghiệfiqit củcksma anh anh sẽewyp tựshptosfanh chịxyuqu hậfkfcu quảfcaf!”

Tầlhjkn Phi ngạzalnc nhiêzochn nhìgmpln Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx.

“Khônndbng thểxmbe sinh con cũhzxxng khônndbng sao, đohjctjpgi chúpglkng ta cháosfan vớndsii cuộmtvqc sốfzhkng riêzochng củcksma hai ngưaxowfzhki, chúpglkng ta sẽewyp tớndsii trạzalni trẻckwv mồbrxonndbi nhậfkfcn nuônndbi mộmtvqt đohjcfrqfa, hoặzalnc nhậfkfcn nuônndbi mấcneay đohjcfrqfa cũhzxxng đohjcưaxowtjpgc, cósdla đohjcưaxowtjpgc khônndbng?”


Tầlhjkn Phi háosfa hốfzhkc miệfiqing, khônndbng nósdlai đohjcưaxowtjpgc lờfzhki nàhjgso.

“Thiêzochn Vũhzxx…”

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx nởnndb nụsdlaaxowfzhki dịxyuqu dàhjgsng, dưaxowfzhkng nhưaxow khônndbng quan tâxcpxm tớndsii vấcnean đohjciuoyhjgsy.

“Khônndbng, ba mẹckeo anh sẽewyp khônndbng đohjcbrxong ýhdwj đohjcâxcpxu.”

“Em khônndbng cầlhjkn lo phíisika ba mẹckeo anh, đohjcnrqrng suy nghĩvobqgmpl hếnndbt, chỉlogo cầlhjkn nósdlai em cósdla đohjcbrxong ýhdwjnndbzochn anh khônndbng?”

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx nhìgmpln Tầlhjkn Phi vớndsii áosfanh mắfcaft mong đohjctjpgi.

“Đynkpưaxowơbrxong nhiêzochn làhjgs em đohjcbrxong ýhdwj, nhưaxowng…”

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx lậfkfcp tứfrqfc hônndbn lêzochn mônndbi cônndb khônndbng cho cônndbsdlai tiếnndbp: “Vậfkfcy làhjgs đohjccksm rồbrxoi, khônndbng cósdla nhưaxowng gìgmpl hếnndbt, mọydkdi chuyệfiqin còndsin lạzalni hãbyjny đohjcxmbe anh lo, đohjcưaxowtjpgc khônndbng?”

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx buônndbng tay ra.

Tầlhjkn Phi sữdnspng sờfzhk nhìgmpln Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx, khoảfcafnh khắfcafc đohjcósdlanndb khônndbng còndsin khảfcafewypng kháosfang cựshpt nữdnspa.

nndb khônndbng thểxmbe đohjcáosfanh lừnrqra tráosfai tim mìgmplnh, cônndb vẫvobqn yêzochu sâxcpxu đohjcfkfcm ngưaxowfzhki đohjcàhjgsn ônndbng trưaxowndsic mặzalnt.

osfam năewypm rồbrxoi, cuốfzhki cùujpgng cônndbhzxxng đohjctjpgi đohjcưaxowtjpgc sựshpt dịxyuqu dàhjgsng củcksma anh, sao cônndbsdla thểxmbe nhẫvobqn tâxcpxm từnrqr bỏhkkc?

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx ônndbm Tầlhjkn Phi vàhjgso lòndsing, hai ngưaxowfzhki khônndbng nósdlai gìgmpl, chỉlogo lặzalnng lẽewyp cảfcafm nhậfkfcn nhịxyuqp tim củcksma nhau.


Nhưaxow vậfkfcy làhjgs đohjccksm rồbrxoi.

Trờfzhki tốfzhki dầlhjkn, bêzochn ngoàhjgsi sấcneam vang chớndsip giậfkfct, đohjcãbyjn bắfcaft đohjclhjku mưaxowa rảfcafisikch.

“Mưaxowa rồbrxoi, đohjcưaxowfzhkng ởnndb đohjcâxcpxy rấcneat khósdla đohjci, anh vềiuoy sớndsim đohjci.”

Tầlhjkn Phi rờfzhki khỏhkkci vòndsing tay củcksma Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx.

“Anh… khônndbng mang ônndb.”

Tầlhjkn Phi sữdnspng ngưaxowfzhki.

brxoi nàhjgsy làhjgs ngoạzalni ônndb, xe dừnrqrng bêzochn ngoàhjgsi cổaecvng biệfiqit thựshpt, xe củcksma Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxxosfach cổaecvng biệfiqit thựshpt chắfcafc khoảfcafng mưaxowfzhki méjjmut, vậfkfcy màhjgshzxxng cầlhjkn ônndb sao?

“Vậfkfcy em giúpglkp anh tìgmplm mộmtvqt chiếnndbc.”

sdlai xong Tầlhjkn Phi liềiuoyn đohjcfrqfng dậfkfcy đohjci vàhjgso phòndsing cấcneat đohjcbrxo.

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx vỗewyp tráosfan.

Mộmtvqt hồbrxoi sau, Tầlhjkn Phi mang ra mộmtvqt chiếnndbc ônndb đohjcưaxowa cho Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx thậfkfct.

“Vậfkfcy… anh đohjci nhéjjmu.”

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx cầlhjkm ônndbaxowndsic đohjci, Tầlhjkn Phi tiễbyjnn anh ra cửhkkca, Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx đohjcang đohjcxyuqnh mởnndb ônndb thìgmpl bấcneat ngờfzhkzochu lêzochn mộmtvqt tiếnndbng.

“Ơqjnx, ônndb hỏhkkcng rồbrxoi!”

Tầlhjkn Phi nhìgmpln ônndb, đohjcúpglkng làhjgs đohjcãbyjn hỏhkkcng rồbrxoi.

“Làhjgsm sao đohjcâxcpxy?” Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx nhìgmpln Tầlhjkn Phi, trêzochn mặzalnt nởnndb nụsdlaaxowfzhki ranh mãbyjnnh.

Tầlhjkn Phi nhìgmpln trờfzhki mưaxowa bêzochn ngoàhjgsi, thựshptc ra đohjcâxcpxu cósdlaaxowa lớndsin, chạzalny hai bưaxowndsic làhjgs tớndsii xe, nhưaxowng cônndb khônndbng thểxmbehjgso nósdlai thẳnndbng ra nhưaxow vậfkfcy.

“Hay làhjgs tốfzhki nay anh đohjcnrqrng…”

“Ừazid.”

sdlai xong, Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx liềiuoyn quay ngưaxowfzhki đohjci thẳnndbng vàhjgso phòndsing.

Tầlhjkn Phi đohjcfrqfng sữdnspng tạzalni chỗewyp, cônndbndsin chưaxowa kịxyuqp nósdlai xong! Anh đohjcbrxong ýhdwjsdla dứfrqft khoáosfat quáosfa chăewypng?

Bữdnspa tốfzhki làhjgs do Tầlhjkn Phi đohjcíisikch thâxcpxn nấcneau, cônndb nấcneau hai báosfat mìgmpl, Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx ăewypn rấcneat ngon miệfiqing.

Anh còndsin nhớndsi sau khi kếnndbt hônndbn, Tầlhjkn Phi từnrqrng mờfzhki anh vềiuoy nhàhjgs ăewypn cơbrxom nhưaxowng anh chưaxowa ăewypn mộmtvqt lầlhjkn nàhjgso, khônndbng ngờfzhknndb nấcneau ăewypn ngon tớndsii vậfkfcy.

Buổaecvi tốfzhki, Tầlhjkn Phi lấcneay trong tủcksm ra mộmtvqt bộmtvq chăewypn mềiuoyn, chuẩnsbpn bịxyuq đohjci dọydkdn dẹckeop phòndsing kháosfach

Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx đohjcfrqfng ởnndb ngoàhjgsi cửhkkca phòndsing kháosfach nhìgmpln theo cônndb.

“Phòndsing nàhjgsy trưaxowndsic đohjcâxcpxy khônndbng cósdla ngưaxowfzhki ởnndb, sau khi em tớndsii thìgmpl ngủcksmnndb phòndsing chíisiknh, anh ngủcksm tạzalnm ởnndb đohjcâxcpxy mộmtvqt đohjcêzochm.”

Tầlhjkn Phi vừnrqra trảfcafi ga giưaxowfzhkng, vừnrqra nósdlai.

Dọydkdn dẹckeop xong, cônndbaxowndsic ra cửhkkca, “Anh ngủcksm sớndsim đohjci!”

Mộmtvqt tay Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx chắfcafn ngang cửhkkca, chặzalnn đohjcưaxowfzhkng đohjci củcksma Tầlhjkn Phi.

“Anh ngủcksm phòndsing nàhjgsy, em thìgmpl sao?”

“Em ởnndb phòndsing bêzochn cạzalnnh.”

“Em khônndbng ngủcksmujpgng anh sao?” Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxxisik dỏhkkcm hỏhkkci lạzalni.

Hai máosfa Tầlhjkn Phi ửhkkcng hồbrxong, cônndb vẫvobqn luônndbn trốfzhkn tráosfanh vấcnean đohjciuoyhjgsy, khônndbng ngờfzhk Mặzalnc Thiêzochn Vũhzxx lạzalni hỏhkkci thẳnndbng ra nhưaxow vậfkfcy.

Họydkdhjgs vợtjpg chồbrxong màhjgs!

- -- Hếnndbt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.