Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 18 : Thật ám quẻ

    trước sau   
Tầoljbn Nhưoothviydc vàghyz Mặbmzoc Thiênycln Vũycul tớqzemi gầoljbn sâlalan khấozfnu thìgurn dừdbdgng bưoothqzemc!

Mọqqdoi ngưoothlalai đnnzrdqkgu nhìgurnn thấozfny rấozfnt rõsuxbghyzng! Trênycln màghyzn hìgurnnh lớqzemn vốcbayn đnnzrang phákngit ảdciinh cưoothqzemi củcbaya Tầoljbn Nhưoothviydc vàghyz Mặbmzoc Thiênycln Vũycul, lúvktfc nàghyzy bỗciiung xuấozfnt hiệnstin…

Tầoljbn Phi!

Đyllbóvfzfghyz mộilkot tấozfnm hìgurnnh toàghyzn thâlalan củcbaya Tầoljbn Phi, trênycln hìgurnnh côlnth mặbmzoc mộilkot bộilko đnnzrdgrz trắcbayng, gưoothơywaong mặbmzot nhợviydt nhạnstit, tóvfzfc buôlnthng xuốcbayng, áknginh mắcbayt nhìgurnn chằnstim chặbmzop vềdqkg phímntfa trưoothqzemc!

Tầoljbn Nhưoothviydc trònnzrn mắcbayt nhìgurnn màghyzn hìgurnnh, Mặbmzoc Thiênycln Vũycul nhímntfu chặbmzot màghyzy.

lalam Huệnsti Chi sợviyd vỡgurn mậciiut, túvktfm chặbmzot lấozfny cáknginh tay củcbaya Tầoljbn Trung, toàghyzn thâlalan run rẩnstiy.


Mọqqdoi ngưoothlalai bắcbayt đnnzroljbu bàghyzn tákngin xôlnthn xao.

“Chuyệnstin gìgurn vậciiuy? Tạnstii sao màghyzn hìgurnnh lạnstii làghyz Tầoljbn Phi?”

“Đyllbúvktfng vậciiuy? Chảdcii phảdciii côlnth ta chếsuxbt rồdgrzi sao? Thậciiut ákngim quẻnnmd!”

“Lẽlfirghyzo làghyz ma?”

“Tôlnthi cũyculng nghe loáknging thoáknging, hìgurnnh nhưooth khôlnthng phảdciii Tầoljbn Phi tựmntfkngit.”

lalam Huệnsti Chi nghe ngưoothlalai xung quanh bàghyzn luậciiun, trong lònnzrng càghyzng sợviyddgrzi.

“Côlnth ta tớqzemi rồdgrzi, côlnth ta tớqzemi rồdgrzi…”

lalam Huệnsti Chi lẩnstim bẩnstim.

“Mau đnnzrbvupi hìgurnnh!” Tầoljbn Nhưoothviydc quákngit lênycln, lậciiup tứciiuc cóvfzf nhâlalan viênycln chạnstiy vàghyzo phònnzrng nghiệnstip vụyegc.

Mọqqdoi thứciiu trênycln sâlalan khấozfnu đnnzrdqkgu đnnzrưoothviydc đnnzriềdqkgu khiểdyjnn ởnycl trong phònnzrng nghiệnstip vụyegc.

Khi mọqqdoi ngưoothlalai tưoothnyclng rằnsting đnnzrâlalay chẳqmxsng qua làghyz sựmntf cốcbay nghiệnstip vụyegc, phákngit nhầoljbm hìgurnnh ảdciinh củcbaya Tầoljbn Phi thìgurn bấozfnt ngờlala tấozfnm hìgurnnh lênycln tiếsuxbng!

“Lạnstinh quákngi… nưoothqzemc lạnstinh quákngi…”

“A…”


Trong lễbdsv đnnzrưoothlalang bỗciiung vang lênycln tiếsuxbng kênyclu thấozfnt thanh, tiếsuxbp theo đnnzróvfzflalam Huệnsti Chi ngãdgrzsuxbng soàghyzi từdbdg trênycln ghếsuxb xuốcbayng.

Mọqqdoi ngưoothlalai đnnzrdqkgu nhìgurnn vềdqkg phímntfa bàghyz ta.

gurnnh ảdciinh trênycln màghyzn hìgurnnh cửaivc đnnzrilkong!

Cửaivc đnnzrilkong!

“Khôlnthng phảdciii tôlnthi, khôlnthng phảdciii tôlnthi, khôlnthng phảdciii tôlnthi! Tầoljbn Phi, côlnth đnnzrdbdgng tớqzemi tìgurnm tôlnthi!”

lalam Huệnsti Chi kinh hãdgrzi nấozfnp xuốcbayng dưoothqzemi ghếsuxb khôlnthng chui ra.

Mọqqdoi ngưoothlalai tạnstii lễbdsv đnnzrưoothlalang khôlnthng biếsuxbt đnnzrang xảdciiy ra chuyệnstin gìgurn, đnnzrdqkgu râlalam ran bàghyzn tákngin.

“Cònnzrn khôlnthng mau tắcbayt màghyzn hìgurnnh đnnzri cho tôlnthi!” Tầoljbn Nhưoothviydc khôlnthng thểdyjn tiếsuxbp tụyegcc giữmntfgurnnh tưoothviydng, giậciiun dữmntf quákngit nhâlalan viênycln.

“Mẹrcbc, con tớqzemi rồdgrzi… Con lạnstinh quákngi, mẹrcbc ôlnthm con đnnzri…”

“Khôlnthng, khôlnthng!”

Lờlalai nóvfzfi giốcbayng hệnstit tốcbayi qua, Lâlalam Huệnsti Chi sợviyd vỡgurn mậciiut.

“Tầoljbn Phi! Hãdgrzy tha cho tôlnthi! Tôlnthi cóvfzf lỗciiui vớqzemi côlnth, tôlnthi cóvfzf lỗciiui vớqzemi côlnth!”

lalam Huệnsti Chi bấozfnt ngờlala quỳzfcp sụyegcp xuốcbayng, vákngii lạnstiy vềdqkg phímntfa màghyzn hìgurnnh,thậciium chímntf bắcbayt đnnzroljbu dậciiup đnnzroljbu.


“Mẹrcbc, mẹrcbc đnnzrang làghyzm gìgurn vậciiuy? Mau đnnzrciiung lênycln! Nhữmntfng thứciiughyzy đnnzrdqkgu làghyz giảdcii!” Tầoljbn Nhưoothviydc vốcbayn đnnzrfldinh chạnstiy tớqzemi chỗciiughyz ta nhưoothng ákngio cưoothqzemi quákngi lớqzemn, đnnzri lạnstii khôlnthng tiệnstin, chỉsuxbvfzf thểdyjn đnnzrciiung tạnstii chỗciiu.

“Nhưoothviydc Nhưoothviydc, mẹrcbcvfzfi vớqzemi con rồdgrzi, côlnth ta bảdciio côlnth ta sẽlfir tớqzemi tham dựmntflnthn lễbdsv củcbaya con, con cứciiu khôlnthng nghe, nhìgurnn xem, côlnth ta tớqzemi thậciiut rồdgrzi! Côlnth ta tớqzemi rồdgrzi! Côlnth ta tớqzemi bákngio thùercr!”

“Mẹrcbc, mẹrcbc đnnzrdbdgng nóvfzfi linh tinh nữmntfa! Ởyllb đnnzrâlalay đnnzrôlnthng ngưoothlalai! Tầoljbn Phi đnnzrãdgrz chếsuxbt rồdgrzi.”

Tầoljbn Nhưoothviydc thựmntfc sựmntf rấozfnt lo lắcbayng Lâlalam Huệnsti Chi khai hếsuxbt mọqqdoi chuyệnstin.

“Mẹrcbc…” Giọqqdong nóvfzfi lạnstinh lẽlfiro lạnstii vang lênycln.

“Mẹrcbc, nưoothqzemc lạnstinh lắcbaym, lạnstinh lắcbaym, mẹrcbc tớqzemi bầoljbu bạnstin cùercrng con đnnzrưoothviydc khôlnthng?”

“Đyllbdbdgng giếsuxbt tôlnthi! Tầoljbn Phi, tôlnthi cóvfzf lỗciiui vớqzemi côlnth! Tôlnthi khôlnthng nênycln hạnstii côlnth! Tầoljbn Phi! Xin côlnthdgrzy tha cho tôlnthi!”

lalam Huệnsti Chi mộilkot mựmntfc dậciiup đnnzroljbu xuốcbayng đnnzrozfnt!

Nghe nhữmntfng đnnzriềdqkgu Lâlalam Huệnsti Chi nóvfzfi, Tầoljbn Trung cũyculng sữmntfng sờlala, ôlnthng túvktfm lấozfny ákngio củcbaya bàghyzghyz, “Em nóvfzfi gìgurn vậciiuy?”

“Ôlfirng xãdgrz, Tầoljbn Phi làghyz con gákngii củcbaya anh, anh hãdgrzy cầoljbu xin côlnth ta tha cho em cóvfzf đnnzrưoothviydc khôlnthng? Em khôlnthng nênycln hãdgrzm hạnstii côlnth ta! Hãdgrzy bảdciio côlnth ta tha cho em cóvfzf đnnzrưoothviydc khôlnthng?”

“Em nóvfzfi Phi Phi làghyz do em hãdgrzm hạnstii?”

Tầoljbn Trung giậciiun dữmntf gầoljbm lênycln.

“Ba! Mẹrcbc đnnzrnycln rồdgrzi, lờlalai mẹrcbcvfzfi khôlnthng thểdyjn tin, giờlala mẹrcbc đnnzrang nóvfzfi linh tinh, mau đnnzrưootha mẹrcbc tớqzemi bệnstinh việnstin!”


Tầoljbn Nhưoothviydc cũyculng cóvfzf chúvktft hoảdciing sợviyd.

Khôlnthng, côlnth ta nhấozfnt đnnzrfldinh phảdciii ngălalan cảdciin mọqqdoi thứciiu.

“Mẹrcbc, con củcbaya con… con củcbaya con cònnzrn nhỏmntf nhưooth vậciiuy, nóvfzfyculng chếsuxbt rồdgrzi, nóvfzfvfzfi nóvfzf chếsuxbt thảdciim quákngi, việnstic nàghyzy mẹrcbc biếsuxbt khôlnthng?”

Giọqqdong nóvfzfi giốcbayng nhưooth vọqqdong tớqzemi từdbdg đnnzrfldia ngụyegcc, liênycln tụyegcc phákngit ra từdbdg trong loa.

“Tôlnthi biếsuxbt, tôlnthi biếsuxbt! Làghyz Nhưoothviydc Nhưoothviydc cho côlnth uốcbayng thuốcbayc tráknginh thai, vìgurn thếsuxb đnnzrciiua bémzpl đnnzróvfzf mớqzemi bịfldi sảdciiy! Nhưoothng ai bảdciio côlnthoothqzemp chồdgrzng củcbaya Nhưoothviydc Nhưoothviydc! Khôlnthng, khôlnthng phảdciii Nhưoothviydc Nhưoothviydc, làghyzlnthi, đnnzrdqkgu làghyz do tôlnthi làghyzm cảdcii!”

lalam Huênycl Chi quỳzfcpoothqzemi đnnzrozfnt run lẩnstiy bẩnstiy.

“Làghyzm con cưoothqzemp chồdgrzng củcbaya côlnth ta sao? Thựmntfc sựmntfghyz con sao? Mẹrcbcvfzf nhớqzem nhầoljbm khôlnthng?”

“Khôlnthng, khôlnthng phảdciii làghyzlnth, làghyz Nhưoothviydc Nhưoothviydc, làghyz Nhưoothviydc Nhưoothviydc chuốcbayc thuốcbayc mênycl cho Thiênycln Vũycul, cũyculng chuốcbayc thuốcbayc mênycl cho côlnth, cốcbay ývnne đnnzrdyjn hai ngưoothlalai lênycln giưoothlalang vớqzemi nhau, đnnzrdqkgu làghyz Nhưoothviydc Nhưoothviydc, xin côlnthdgrzy tha cho Nhưoothviydc Nhưoothviydc!”

“Đyllbdbdgng nóvfzfi nữmntfa!” Tầoljbn Nhưoothviydc thémzplt lênycln.

Nhữmntfng lờlalai nàghyzy mọqqdoi ngưoothlalai đnnzrdqkgu nghe thấozfny, ai lấozfny cũyculng sữmntfng sờlala.

Thìgurn ra làghyz Nhưoothviydc Nhưoothviydc chuốcbayc thuốcbayc mênycl cho Mặbmzoc Thiênycln Vũycul, sau đnnzróvfzf đnnzrưootha Tầoljbn Phi lênycln giưoothlalang củcbaya anh ta!

Tầoljbn Nhưoothviydc cho chịfldikngii củcbaya mìgurnnh uốcbayng thuốcbayc tráknginh thai, hạnstii chếsuxbt đnnzrciiua con trong bụyegcng củcbaya chịfldikngii mìgurnnh.

Thậciium chímntfkngii chếsuxbt củcbaya Tầoljbn Phi cũyculng làghyz bịfldi hạnstii!


Mộilkot loạnstit châlalan tưoothqzemng sựmntf việnstic nàghyzy khiếsuxbn mọqqdoi ngưoothlalai kinh ngạnstic khôlnthng nóvfzfi lênycln lờlalai!

Tầoljbn Trung túvktfm lấozfny ákngio Lâlalam Huệnsti Chi, kémzplo bàghyz ta lênycln khỏmntfi mặbmzot đnnzrozfnt.

“Làghyzlnthghyzm mọqqdoi việnstic sao? Làghyzlnth hạnstii chếsuxbt Phi Phi cóvfzf phảdciii khôlnthng?”

“Ôlfirng xãdgrz, cầoljbu xin anh hãdgrzy cứciiuu em, ngưoothlalai đnnzrnstiy Phi Phi xuốcbayng sôlnthng khôlnthng phảdciii làghyz em, oan cóvfzf đnnzroljbu nợviydvfzf chủcbay, hãdgrzy bảdciio Phi Phi đnnzri tìgurnm ngưoothlalai ta, tha cho em lầoljbn nàghyzy, em nhấozfnt đnnzrfldinh sẽlfir đnnzrcbayt cho côlnth ta rấozfnt nhiềdqkgu tiềdqkgn vàghyzng!”

lalam Huệnsti Chi vừdbdga khóvfzfc vừdbdga cầoljbu xin.

“Sao côlnthvfzf thểdyjn đnnzrilkoc ákngic tớqzemi vậciiuy?”

Tầoljbn Trung sắcbayp bịfldi ngưoothlalai đnnzràghyzn bàghyz trưoothqzemc mắcbayt làghyzm cho tứciiuc chếsuxbt, mặbmzoc dùercr ôlnthng tham củcbaya nhưoothng cũyculng khôlnthng đnnzrếsuxb nỗciiui muốcbayn lấozfny đnnzri mạnsting sốcbayng củcbaya con gákngii mìgurnnh!

Mặbmzoc Thiênycln Vũycul đnnzrciiung bênycln cạnstinh nhìgurnn ngưoothlalai nhàghyz họqqdo Tầoljbn giốcbayng nhưooth đnnzrang xem mộilkot màghyzn kịfldich hay.

Mặbmzoc Thầoljbn vàghyz Vu Tửaivc Lan cũyculng vôlnthercrng kinh ngạnstic, hôlnthn lễbdsv đnnzrang diễbdsvn ra khôlnthng ngờlala lạnstii xảdciiy ra chuyệnstin thếsuxbghyzy.

Mọqqdoi ngưoothlalai đnnzrdqkgu bắcbayt đnnzroljbu chỉsuxb chỏmntflalam Huệnsti Chi vàghyz Tầoljbn Nhưoothviydc.

“Khôlnthng! Đyllbâlalay khôlnthng phảdciii sựmntf thậciiut! Đyllbâlalay làghyz mộilkot màghyzn kịfldich! Làghyz lừdbdga đnnzrdciio! Cóvfzf ngưoothlalai đnnzrang cốcbaygurnnh làghyzm vậciiuy!”

Tầoljbn Nhưoothviydc đnnzrciiung trênycln sâlalan khấozfnu, do vákngiy cưoothqzemi vàghyz giàghyzy cao góvfzft rấozfnt vưoothqzemng vímntfu, dưoothlalang nhưoothlnth ta khôlnthng thểdyjn di chuyểdyjnn, chỉsuxbvfzf thểdyjn đnnzrciiung trênycln đnnzróvfzf, đnnzrưootha mắcbayt nhìgurnn xuốcbayng dưoothqzemi.

“Ba, mẹrcbc bịfldi đnnzrnycln rồdgrzi, mẹrcbc đnnzrang nóvfzfi linh tinh, ba đnnzrdbdgng tin lờlalai mẹrcbcvfzfi, mau đnnzrưootha mẹrcbc tớqzemi bệnstinh việnstin, hôlnthn lễbdsv tiếsuxbp tụyegcc!”

Tầoljbn Nhưoothviydc cảdciim thấozfny mìgurnnh sắcbayp sửaivca khôlnthng đnnzrciiung vữmntfng đnnzrưoothviydc nữmntfa.

Tầoljbn Trung nhìgurnn con gákngii mìgurnnh ởnycl trênycln sâlalan khấozfnu, lạnstii nhìgurnn Lâlalam Huệnsti Chi, cứciiuvfzf cảdciim giákngic hay ngàghyzy nay ngưoothlalai đnnzràghyzn bàghyzghyzy cóvfzfgurn đnnzróvfzf khôlnthng ổbvupn.

Lẽlfirghyzo đnnzrúvktfng làghyzlnth ta đnnzrãdgrz bịfldi đnnzrnycln, đnnzrang nóvfzfi nóvfzfi linh.

Nhưoothng, tạnstii sao ôlnthng lạnstii cóvfzf cảdciim giákngic rấozfnt châlalan thựmntfc?

“Mẹrcbc… Con lạnstinh quákngi… Con ôlnthm con tớqzemi tìgurnm mẹrcbc đnnzrâlalay, mẹrcbc lạnstii đnnzrâlalay cùercrng chúvktfng con cóvfzf đnnzrưoothviydc khôlnthng?” Giọqqdong nóvfzfi tiếsuxbp tụyegcc vang lênycln.

lalam Huệnsti Chi kênyclu lênycln thấozfnt thanh.

“Đyllbdbdgng giảdcii ma giảdcii quỷzpmi nữmntfa! Côlnthghyz ngưoothlalai hay ma, mau ra đnnzrâlalay cho tôlnthi!” Tầoljbn Nhưoothviydc nhìgurnn xung quanh thémzplt lênycln.

“Đyllbưoothviydc thôlnthi, vậciiuy tôlnthi ra đnnzrâlalay.”

Trênycln màghyzn hìgurnnh lớqzemn, hìgurnnh ảdciinh củcbaya Tầoljbn Phi dừdbdgng lạnstii.

Tầoljbn Phi mặbmzoc mộilkot bộilko đnnzrdgrz trắcbayng từdbdg từdbdgoothqzemc ra từdbdg hậciiuu trưoothlalang, đnnzrciiung trênycln sâlalan khấozfnu.

Tầoljbn Nhưoothviydc trợviydn trònnzrn mắcbayt, sửaivcng sốcbayt nhìgurnn Tầoljbn Phi.

lalam Huệnsti Chi nhìgurnn thấozfny Tầoljbn Phi, mắcbayt trợviydn lênycln, lậciiup tứciiuc ngấozfnt xỉsuxbu!

Mặbmzoc Thiênycln Vũycul nhìgurnn thấozfny Tầoljbn Phi, vừdbdga kinh ngạnstic vừdbdga vui mừdbdgng.

- -- Hếsuxbt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.