Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 8-Chương 5 : Nam chính phản công [ngoại truyện]

    trước sau   
Ngoạxtufi truyệnnman 1

Mộzhytt tuầrmlgn sau Diệnnmap Tửcbhi nhậxhwan đirdlưrmlgbmftc bộzhyt áphhao cưrmlgptmii kia, đirdlếrxlcn giờoinqepte mớptmii biếrxlct Thầrmlgn Hi khôepteng chỉdvws mua nhẫqglxn vớptmii áphhao cưrmlgptmii xong rồaofsi màunlr đirdlếrxlcn cảhddt thiệnnmap mờoinqi đirdlípqgynh hôepten cũoplvng đirdlãspki pháphhat hếrxlct cho cảhddtepteng ty.

epteccksm Thầrmlgn Hi chấoplvt vấoplvn thìccks chỉdvws đirdlưrmlgbmftc mộzhytt câbwiuu thảhddtn nhiêjnbxn: “Lúdaezc trưrmlgptmic đirdlãspkipzbmi làunlr chờoinq em đirdli côepteng táphhac vềtjer rảhddtnh sẽtjer đirdlípqgynh hôepten màunlr. Lầrmlgn trưrmlgptmic anh hỏqglxi em cópzbm thípqgych bộzhytphhay cưrmlgptmii kia khôepteng em cũoplvng nópzbmi thípqgych.”

“Em nópzbmi lúdaezc nàunlro?” Diệnnmap Tửcbhi hoàunlri nghi nhìccksn anh.

“…. Em khôepteng nhớptmi sao?”

Diệnnmap Tửcbhi thậxhwat sựwdbw khôepteng nhớptmi, côepte chỉdvws nhớptmi Thầrmlgn Hi từpzbmng hỏqglxi bao giờoinq thìcckspzbm thểowwk kếrxlct hôepten nhưrmlgng côepte đirdlãspki từpzbm chốjtdvi, nópzbmi nêjnbxn đirdlípqgynh hôepten trưrmlgptmic thìccksrmlgn.


“Thậxhwat ra…….” Thầrmlgn Hi dừpzbmng mộzhytt chúdaezt: “Em khôepteng muốjtdvn đirdlípqgynh hôepten vớptmii anh đirdlúdaezng khôepteng?”

Khôepteng đirdlbmfti Diệnnmap Tửcbhi trảhddt lờoinqi anh đirdlãspki cụgowlp mắaqspt che dấoplvu sựwdbwhddtm đirdlxtufm nơrmlgi đirdláphhay mắaqspt rồaofsi vờoinq thoảhddti máphhai: “Anh hiểowwku rồaofsi. Coi nhưrmlg em chưrmlga nópzbmi gìccks vậxhway, kháphhach sạxtufn đirdlãspki đirdlucxpt anh sẽtjer hủptmiy, bạxtufn bèvhdz trong côepteng ty anh cũoplvng sẽtjer giảhddti thípqgych rõirdlunlrng vớptmii họaofs.”

Nghe anh nópzbmi vậxhway Diệnnmap Tửcbhi thậxhwat sựwdbw cảhddtm thấoplvy chua xópzbmt trong lòdaezng, cảhddtm giáphhac nhưrmlgccksnh làunlr áphhac nữuvqv đirdlùqglxa giỡqxrxn tìccksnh cảhddtm củptmia ngưrmlgoinqi kháphhac: “Em khôepteng cópzbm ýtjerunlry nhưrmlgng tạxtufi sao khôepteng nópzbmi trưrmlgptmic vớptmii em mộzhytt câbwiuu đirdlãspki…….”

Thầrmlgn Hi lạxtufi cưrmlgoinqng đirdliệnnmau mộzhytt lầrmlgn: “Anh đirdlãspkipzbmi vớptmii em rồaofsi.”

Diệnnmap Tửcbhi đirdlzhytt nhiêjnbxn khôepteng biếrxlct nêjnbxn nópzbmi gìccks khi thấoplvy vẻxtuf mặucxpt anh lúdaezc nàunlry, cópzbm phảhddti vìccks biếrxlct Thầrmlgn Hi rấoplvt thípqgych mìccksnh nêjnbxn mớptmii thảhddtn nhiêjnbxn đirdlópzbmn nhậxhwan sựwdbw chăunqbm sópzbmc vàunlr theo đirdluổzhyti củptmia anh, càunlrng ngàunlry càunlrng tùqglxy hứtjalng, càunlrng ngàunlry càunlrng khôepteng đirdlowwk ýtjer đirdlếrxlcn cảhddtm nhậxhwan củptmia anh khôepteng?

“Khôepteng sao đirdlâbwiuu.” Thầrmlgn Hi nhìccksn Diệnnmap Tửcbhi ngẩvbhbn ra liềtjern đirdliềtjeru chỉdvwsnh vẻxtuf mặucxpt mìccksnh rồaofsi cưrmlgoinqi xoa đirdlrmlgu côepte: “Đphhapzbmng nghĩwdbw nhiềtjeru, làunlr anh nópzbmng vộzhyti khôepteng nghĩwdbw đirdlếrxlcn cảhddtm nhậxhwan củptmia em, anh sẽtjer xửcbhitjer tốjtdvt.”

Diệnnmap Tửcbhi nắaqspm chặucxpt lấoplvy tay anh rồaofsi đirdlzhytt nhiêjnbxn nhếrxlcch miệnnmang: “Thầrmlgn Hi, anh đirdlang lạxtuft mềtjerm buộzhytc chặucxpt đirdloplvy àunlr? Cốjtdv ýtjerpzbmi thểowwk đirdlowwk em áphhay náphhay đirdlúdaezng khôepteng?”

“Đphhaúdaezng vậxhway.” Anh gậxhwat gậxhwat đirdlrmlgu cưrmlgoinqi vang, kétexpo tay côepte lạxtufi hôepten: “Cópzbmphhac dụgowlng khôepteng? Em cópzbm thấoplvy mìccksnh thípqgych anh nhiềtjeru hơrmlgn mộzhytt chúdaezt khôepteng?”

Diệnnmap Tửcbhi lậxhwap tứtjalc cảhddtm thấoplvy nếrxlcu ngưrmlgoinqi đirdlàunlrn ôepteng nàunlry màunlrunlro tổzhytepteng tâbwium thìccks sẽtjerrmlgptmip báphhat cơrmlgm củptmia khôepteng ípqgyt ngưrmlgoinqi đirdloplvy, nếrxlcu đirdlãspki chuẩvbhbn bịhdqv hếrxlct rồaofsi thìccks thuậxhwan theo an cũoplvng khôepteng sao: “Bỏqglx đirdli, nếrxlcu đirdlãspki pháphhat thiệnnmap mờoinqi hếrxlct rồaofsi thìccks cứtjal cửcbhiunlrnh lễqglx đirdlípqgynh hôepten đirdli.”

Diệnnmap Tửcbhi khôepteng đirdlowwk anh kịhdqvp vui vẻxtuf đirdlãspki tiếrxlcp mộzhytt câbwiuu: “Dùqglx sao đirdlípqgynh hôepten cũoplvng khôepteng cópzbm nghĩwdbwa làunlr kếrxlct hôepten, nhiềtjeru ngưrmlgoinqi hủptmiy hôepten lắaqspm.”

Thầrmlgn Hi: “………”

Ngoạxtufi truyệnnman 2

Sau khi làunlrm lễqglx đirdlípqgynh hôepten Diệnnmap Tửcbhi đirdlãspki trởspki thàunlrnh vịhdqvepten thêjnbx danh chípqgynh ngôepten thuậxhwan củptmia anh, hai ngưrmlgoinqi cũoplvng cópzbm thểowwkunlrm đirdlếrxlcn bưrmlgptmic cuốjtdvi cùqglxng. Thầrmlgn Hi vôepteqglxng vui vẻxtuf đirdlucxpt ra mộzhytt mụgowlc tiêjnbxu làunlr nhấoplvt đirdlhdqvnh phảhddti làunlrm Diệnnmap Tửcbhi nhàunlrccksnh khópzbmc mộzhytt lầrmlgn.


Anh biếrxlct Diệnnmap Tửcbhi thípqgych khiêjnbxu khípqgych anh nhưrmlgng thựwdbwc chấoplvt côepte đirdlãspki trảhddti qua quáphha nhiềtjeru thếrxlc giớptmii, nhìccksn bềtjer ngoàunlri thìcckspzbm vẻxtuf khôepteng đirdlowwk ýtjer đirdlếrxlcn quan hệnnma nam nữuvqv nhưrmlgng thậxhwat ra côepte lạxtufi cópzbm bệnnmanh sạxtufch sẽtjer nhẹnrbz. Côeptepzbm thểowwk ôeptem hôepten nhưrmlgng nếrxlcu chưrmlga phảhddti quan hệnnma chípqgynh thứtjalc thìccksepte sẽtjer khôepteng giao bảhddtn thâbwiun mìccksnh ra, nhữuvqvng đirdliềtjeru nàunlry Diệnnmap Tửcbhi chưrmlga bao giờoinqpzbmi ra miệnnmang nhưrmlgng anh cópzbm thểowwk cảhddtm giáphhac đirdlưrmlgbmftc, cũoplvng may anh luôepten cópzbm thểowwk tựwdbw khắaqspc chếrxlcunlroplvng biếrxlct cáphhach đirdlowwk khắaqspc chếrxlc bảhddtn thâbwiun.

oplvng vìccks thếrxlcjnbxn vàunlro đirdlêjnbxm hôeptem đirdlípqgynh hôepten, thấoplvy Diệnnmap Tửcbhirmlgng phấoplvn chuẩvbhbn bịhdqv mộzhytt đirdljtdvng đirdlxtufo cụgowl đirdlrmlgu ópzbmc Thầrmlgn Hi trởspkijnbxn trốjtdvng rỗabidng. Đphhaếrxlcn lúdaezc phụgowlc hồaofsi tinh thầrmlgn thìccks thấoplvy hai tay mìccksnh đirdlãspki bịhdqv trópzbmi vàunlro đirdlrmlgu giưrmlgoinqng, Diệnnmap Tửcbhi đirdlang ngồaofsi trêjnbxn ngưrmlgoinqi anh cởspkii quầrmlgn áphhao cho anh, đirdlzhyt mộzhytt ípqgyt mậxhwat ong lêjnbxn cơrmlg bụgowlng anh rồaofsi cúdaezi đirdlrmlgu liếrxlcm cắaqspn.

Thầrmlgn Hi cảhddtm thấoplvy máphhau trong ngưrmlgoinqi sôeptei tràunlro, thâbwiun thểowwk cứtjalng đirdloinq nhưrmlgng vìccks hai tay bịhdqv trópzbmi nêjnbxn khôepteng thểowwkunlrm gìccks đirdlưrmlgbmftc.

Tuy đirdlêjnbxm đirdlópzbm thậxhwat sựwdbw rấoplvt sảhddtng khoáphhai nhưrmlgng Thầrmlgn Hi lạxtufi cảhddtm thấoplvy tôepten nghiêjnbxm đirdlàunlrn ôepteng củptmia mìccksnh bịhdqvbwium phạxtufm. Rốjtdvt cuộzhytc làunlrccksnh đirdlãspki hiểowwku lầrmlgm chỗabidunlro màunlr trưrmlgptmic lúdaezc vàunlro phòdaezng còdaezn tựwdbw nhủptmi phảhddti dịhdqvu dàunlrng vớptmii côepte mộzhytt chúdaezt.

Sau khi cópzbm nhậxhwan thứtjalc mớptmii vớptmii côepte Thầrmlgn Hi quyếrxlct đirdlhdqvnh tậxhwan sứtjalc hoàunlrn thàunlrnh sựwdbw nghiệnnmap trăunqbm năunqbm làunlrm Diệnnmap Tửcbhi khópzbmc trêjnbxn giưrmlgoinqng.

Anh xem cảhddt mộzhytt ổzhyt cứtjalng phim đirdlen, làunlrm tốjtdvt mọaofsi chuẩvbhbn bịhdqv chỉdvws đirdlowwkunlrm Diệnnmap Tửcbhi khópzbmc mộzhytt lầrmlgn nhưrmlgng thựwdbwc tếrxlc đirdltjeru tàunlrn khốjtdvc, khi anh đirdlãspki mệnnmat đirdlếrxlcn bủptmin rủptmin cảhddt ngưrmlgoinqi thìccksepte vẫqglxn còdaezn sứtjalc cưrmlgoinqi cắaqspn day day vàunlrnh tai anh: “Hôeptem nay tiểowwku chípqgynh tháphhai rấoplvt cốjtdv gắaqspng, nàunlro….” Côepteqglxng giọaofsng mũoplvi nópzbmi nốjtdvt nửcbhia câbwiuu sau: “Nhanh lêjnbxn chúdaezt.”

Đphhaếrxlc tậxhwan khi Thầrmlgn Hi mệnnmat nằspxam vậxhwat ra giưrmlgoinqng vẫqglxn khôepteng thểowwkunlrm Diệnnmap Tửcbhi khópzbmc đirdlưrmlgbmftc.

Ngoạxtufi truyệnnman 3

Thầrmlgn Hi chuẩvbhbn bịhdqv đirdlưrmlga Diệnnmap Tửcbhi đirdli nghỉdvws tuầrmlgn trăunqbng mậxhwat, anh hỏqglxi côepte muốjtdvn đirdli đirdlâbwiuu, Diệnnmap Tửcbhi nghĩwdbw mộzhytt láphhat rồaofsi trảhddt lờoinqi: “Tìccksm mộzhytt thếrxlc giớptmii nhiệnnmam vụgowl dạxtufo mộzhytt vòdaezng đirdli, nghe nópzbmi gầrmlgn đirdlâbwiuy côepteng ty đirdlang triểowwkn khai dịhdqvch vụgowlunlry, chúdaezng ta cópzbm thểowwk đirdli làunlrm chuộzhytt bạxtufch.”

Thầrmlgn Hi nghe vậxhway vuốjtdvt nhẹnrbzpzbmc côepte: “Vậxhway…. đirdli đirdlâbwiuu bâbwiuy giờoinq? Thậxhwat ra anh muốjtdvn đirdlếrxlcn thếrxlc giớptmii nhâbwiun thúdaez, kỳoinq đirdlzhytng dụgowlc ởspki đirdlópzbm thậxhwat khiếrxlcn ngưrmlgoinqi ta đirdlzhytng lòdaezng, báphhao gấoplvm mạxtufnh mẽtjerqglxng côeptephhai mưrmlgoinqi bảhddty tuổzhyti gầrmlgy yếrxlcu củptmia loàunlri ngưrmlgoinqi, hìccksnh ảhddtnh ấoplvy nhấoplvt đirdlhdqvnh rấoplvt đirdlnrbzp. Hoặucxpc thếrxlc giớptmii ABO cũoplvng đirdlưrmlgbmftc, ngửcbhii thấoplvy mùqglxi làunlr khôepteng còdaezn sứtjalc phảhddtn kháphhang, ngãspkiunlro lòdaezng anh chỉdvwspzbm thểowwk bịhdqv đirdlzhytng đirdlong đirdlưrmlga thâbwiun mìccksnh, mặucxpt mũoplvi đirdlqglxcbhing chảhddty nưrmlgptmic mắaqspt, hoặucxpc làunlr……”

“Nàunlry.” Diệnnmap Tửcbhi ngắaqspt lờoinqi anh, liếrxlcc qua phầrmlgn thâbwiun dưrmlgptmii củptmia ngưrmlgoinqi nàunlro đirdlópzbm: “Anh cảhddtm thấoplvy mìccksnh củptmia thếrxlc giớptmii thậxhwat quáphha mứtjalc bấoplvt lựwdbwc nêjnbxn mớptmii muốjtdvn đirdlếrxlcn thếrxlc giớptmii giảhddtccksm cảhddtm giáphhac mạxtufnh mẽtjer àunlr? Thậxhwat làunlr đirdláphhang thưrmlgơrmlgng.”

Thầrmlgn Hi đirdlqglx bừpzbmng mặucxpt nhưrmlgng nhanh chópzbmng cưrmlgoinqi hôepten môeptei côepte: “Xem ra Diệnnmap Tửcbhi nhàunlr ta khôepteng hàunlri lòdaezng vớptmii anh đirdlâbwiuy, anh sẽtjer tiếrxlcp tụgowlc cốjtdv gắaqspng.”

pzbmi xong anh ngồaofsi dậxhway bếrxlc Diệnnmap Tửcbhiunlro trong dạxtufy dỗabidepte trêjnbxn giưrmlgoinqng.

Cuốjtdvi cùqglxng tuầrmlgn trăunqbng mậxhwat củptmia bọaofsn họaofs tớptmii mộzhytt thếrxlc giớptmii viễqglxn tưrmlgspking trong tưrmlgơrmlgng lai, tuy robot máphhay mópzbmc rấoplvt tuyệnnmat nhưrmlgng Thầrmlgn Hi vẫqglxn thấoplvy đirdláphhang tiếrxlcc.

Khôepteng biếrxlct đirdlếrxlcn bao giờoinq mớptmii cópzbm thểowwk lừpzbma côepte đirdlếrxlcn thếrxlc giớptmii nhâbwiun thúdaez.

unlrm Diệnnmap Tửcbhi khópzbmc vẫqglxn chỉdvwsunlr giấoplvc mộzhytng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.