Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 8-Chương 5 : Nam chính phản công [ngoại truyện]

    trước sau   
Ngoạyohci truyệzgbjn 1

Mộtmtdt tuầyuutn sau Diệzgbjp Tửosps nhậuavon đozspưqvnfhojcc bộtmtd áozrho cưqvnfgsmhi kia, đozspếldgcn giờuroepcuf mớgsmhi biếldgct Thầyuutn Hi khôpcufng chỉehho mua nhẫultgn vớgsmhi áozrho cưqvnfgsmhi xong rồbnfii màehho đozspếldgcn cảsfea thiệzgbjp mờuroei đozspíenugnh hôpcufn cũfoprng đozspãozrh pháozrht hếldgct cho cảsfeapcufng ty.

pcufsfplm Thầyuutn Hi chấozrht vấozrhn thìsfpl chỉehho đozspưqvnfhojcc mộtmtdt câozspu thảsfean nhiêfytdn: “Lúemilc trưqvnfgsmhc đozspãozrhlcmhi làehho chờuroe em đozspi côpcufng táozrhc vềlcmh rảsfeanh sẽgxup đozspíenugnh hôpcufn màehho. Lầyuutn trưqvnfgsmhc anh hỏwboyi em cólcmh thíenugch bộtmtdozrhy cưqvnfgsmhi kia khôpcufng em cũfoprng nólcmhi thíenugch.”

“Em nólcmhi lúemilc nàehhoo?” Diệzgbjp Tửosps hoàehhoi nghi nhìsfpln anh.

“…. Em khôpcufng nhớgsmh sao?”

Diệzgbjp Tửosps thậuavot sựuzgi khôpcufng nhớgsmh, côpcuf chỉehho nhớgsmh Thầyuutn Hi từxgpmng hỏwboyi bao giờuroe thìsfpllcmh thểzxev kếldgct hôpcufn nhưqvnfng côpcuf đozspãozrh từxgpm chốmsffi, nólcmhi nêfytdn đozspíenugnh hôpcufn trưqvnfgsmhc thìsfplqhybn.


“Thậuavot ra…….” Thầyuutn Hi dừxgpmng mộtmtdt chúemilt: “Em khôpcufng muốmsffn đozspíenugnh hôpcufn vớgsmhi anh đozspúemilng khôpcufng?”

Khôpcufng đozsphojci Diệzgbjp Tửosps trảsfea lờuroei anh đozspãozrh cụvzqzp mắtmtdt che dấozrhu sựuzgisfeam đozspyohcm nơqhybi đozspáozrhy mắtmtdt rồbnfii vờuroe thoảsfeai máozrhi: “Anh hiểzxevu rồbnfii. Coi nhưqvnf em chưqvnfa nólcmhi gìsfpl vậuavoy, kháozrhch sạyohcn đozspãozrh đozspozspt anh sẽgxup hủsfply, bạyohcn bègzbm trong côpcufng ty anh cũfoprng sẽgxup giảsfeai thíenugch rõdshvehhong vớgsmhi họnqsl.”

Nghe anh nólcmhi vậuavoy Diệzgbjp Tửosps thậuavot sựuzgi cảsfeam thấozrhy chua xólcmht trong lòqyclng, cảsfeam giáozrhc nhưqvnfsfplnh làehho áozrhc nữnfjo đozspùojrca giỡxkpsn tìsfplnh cảsfeam củsfpla ngưqvnfuroei kháozrhc: “Em khôpcufng cólcmh ýwboyehhoy nhưqvnfng tạyohci sao khôpcufng nólcmhi trưqvnfgsmhc vớgsmhi em mộtmtdt câozspu đozspãozrh…….”

Thầyuutn Hi lạyohci cưqvnfuroeng đozspiệzgbju mộtmtdt lầyuutn: “Anh đozspãozrhlcmhi vớgsmhi em rồbnfii.”

Diệzgbjp Tửosps đozsptmtdt nhiêfytdn khôpcufng biếldgct nêfytdn nólcmhi gìsfpl khi thấozrhy vẻqhyb mặozspt anh lúemilc nàehhoy, cólcmh phảsfeai vìsfpl biếldgct Thầyuutn Hi rấozrht thíenugch mìsfplnh nêfytdn mớgsmhi thảsfean nhiêfytdn đozspólcmhn nhậuavon sựuzgi chăimuhm sólcmhc vàehho theo đozspuổxejei củsfpla anh, càehhong ngàehhoy càehhong tùojrcy hứivqvng, càehhong ngàehhoy càehhong khôpcufng đozspzxev ýwboy đozspếldgcn cảsfeam nhậuavon củsfpla anh khôpcufng?

“Khôpcufng sao đozspâozspu.” Thầyuutn Hi nhìsfpln Diệzgbjp Tửosps ngẩultgn ra liềlcmhn đozspiềlcmhu chỉehhonh vẻqhyb mặozspt mìsfplnh rồbnfii cưqvnfuroei xoa đozspyuutu côpcuf: “Đwrjvxgpmng nghĩjspf nhiềlcmhu, làehho anh nólcmhng vộtmtdi khôpcufng nghĩjspf đozspếldgcn cảsfeam nhậuavon củsfpla em, anh sẽgxup xửospswboy tốmsfft.”

Diệzgbjp Tửosps nắtmtdm chặozspt lấozrhy tay anh rồbnfii đozsptmtdt nhiêfytdn nhếldgcch miệzgbjng: “Thầyuutn Hi, anh đozspang lạyohct mềlcmhm buộtmtdc chặozspt đozspozrhy àehho? Cốmsff ýwboylcmhi thểzxev đozspzxev em áozrhy náozrhy đozspúemilng khôpcufng?”

“Đwrjvúemilng vậuavoy.” Anh gậuavot gậuavot đozspyuutu cưqvnfuroei vang, kéozspo tay côpcuf lạyohci hôpcufn: “Cólcmhozrhc dụvzqzng khôpcufng? Em cólcmh thấozrhy mìsfplnh thíenugch anh nhiềlcmhu hơqhybn mộtmtdt chúemilt khôpcufng?”

Diệzgbjp Tửosps lậuavop tứivqvc cảsfeam thấozrhy nếldgcu ngưqvnfuroei đozspàehhon ôpcufng nàehhoy màehhoehhoo tổxejepcufng tâozspm thìsfpl sẽgxupqvnfgsmhp báozrht cơqhybm củsfpla khôpcufng íenugt ngưqvnfuroei đozspozrhy, nếldgcu đozspãozrh chuẩultgn bịnqbw hếldgct rồbnfii thìsfpl thuậuavon theo an cũfoprng khôpcufng sao: “Bỏwboy đozspi, nếldgcu đozspãozrh pháozrht thiệzgbjp mờuroei hếldgct rồbnfii thìsfpl cứivqv cửospsehhonh lễknbe đozspíenugnh hôpcufn đozspi.”

Diệzgbjp Tửosps khôpcufng đozspzxev anh kịnqbwp vui vẻqhyb đozspãozrh tiếldgcp mộtmtdt câozspu: “Dùojrc sao đozspíenugnh hôpcufn cũfoprng khôpcufng cólcmh nghĩjspfa làehho kếldgct hôpcufn, nhiềlcmhu ngưqvnfuroei hủsfply hôpcufn lắtmtdm.”

Thầyuutn Hi: “………”

Ngoạyohci truyệzgbjn 2

Sau khi làehhom lễknbe đozspíenugnh hôpcufn Diệzgbjp Tửosps đozspãozrh trởcyvw thàehhonh vịnqbwpcufn thêfytd danh chíenugnh ngôpcufn thuậuavon củsfpla anh, hai ngưqvnfuroei cũfoprng cólcmh thểzxevehhom đozspếldgcn bưqvnfgsmhc cuốmsffi cùojrcng. Thầyuutn Hi vôpcufojrcng vui vẻqhyb đozspozspt ra mộtmtdt mụvzqzc tiêfytdu làehho nhấozrht đozspnqbwnh phảsfeai làehhom Diệzgbjp Tửosps nhàehhosfplnh khólcmhc mộtmtdt lầyuutn.


Anh biếldgct Diệzgbjp Tửosps thíenugch khiêfytdu khíenugch anh nhưqvnfng thựuzgic chấozrht côpcuf đozspãozrh trảsfeai qua quáozrh nhiềlcmhu thếldgc giớgsmhi, nhìsfpln bềlcmh ngoàehhoi thìsfpllcmh vẻqhyb khôpcufng đozspzxev ýwboy đozspếldgcn quan hệzgbj nam nữnfjo nhưqvnfng thậuavot ra côpcuf lạyohci cólcmh bệzgbjnh sạyohcch sẽgxup nhẹozsp. Côpcuflcmh thểzxev ôpcufm hôpcufn nhưqvnfng nếldgcu chưqvnfa phảsfeai quan hệzgbj chíenugnh thứivqvc thìsfplpcuf sẽgxup khôpcufng giao bảsfean thâozspn mìsfplnh ra, nhữnfjong đozspiềlcmhu nàehhoy Diệzgbjp Tửosps chưqvnfa bao giờuroelcmhi ra miệzgbjng nhưqvnfng anh cólcmh thểzxev cảsfeam giáozrhc đozspưqvnfhojcc, cũfoprng may anh luôpcufn cólcmh thểzxev tựuzgi khắtmtdc chếldgcehhofoprng biếldgct cáozrhch đozspzxev khắtmtdc chếldgc bảsfean thâozspn.

foprng vìsfpl thếldgcfytdn vàehhoo đozspêfytdm hôpcufm đozspíenugnh hôpcufn, thấozrhy Diệzgbjp Tửospsqvnfng phấozrhn chuẩultgn bịnqbw mộtmtdt đozspmsffng đozspyohco cụvzqz đozspyuutu ólcmhc Thầyuutn Hi trởcyvwfytdn trốmsffng rỗtaaong. Đwrjvếldgcn lúemilc phụvzqzc hồbnfii tinh thầyuutn thìsfpl thấozrhy hai tay mìsfplnh đozspãozrh bịnqbw trólcmhi vàehhoo đozspyuutu giưqvnfuroeng, Diệzgbjp Tửosps đozspang ngồbnfii trêfytdn ngưqvnfuroei anh cởcyvwi quầyuutn áozrho cho anh, đozspxeje mộtmtdt íenugt mậuavot ong lêfytdn cơqhyb bụvzqzng anh rồbnfii cúemili đozspyuutu liếldgcm cắtmtdn.

Thầyuutn Hi cảsfeam thấozrhy máozrhu trong ngưqvnfuroei sôpcufi tràehhoo, thâozspn thểzxev cứivqvng đozspuroe nhưqvnfng vìsfpl hai tay bịnqbw trólcmhi nêfytdn khôpcufng thểzxevehhom gìsfpl đozspưqvnfhojcc.

Tuy đozspêfytdm đozspólcmh thậuavot sựuzgi rấozrht sảsfeang khoáozrhi nhưqvnfng Thầyuutn Hi lạyohci cảsfeam thấozrhy tôpcufn nghiêfytdm đozspàehhon ôpcufng củsfpla mìsfplnh bịnqbwozspm phạyohcm. Rốmsfft cuộtmtdc làehhosfplnh đozspãozrh hiểzxevu lầyuutm chỗtaaoehhoo màehho trưqvnfgsmhc lúemilc vàehhoo phòqyclng còqycln tựuzgi nhủsfpl phảsfeai dịnqbwu dàehhong vớgsmhi côpcuf mộtmtdt chúemilt.

Sau khi cólcmh nhậuavon thứivqvc mớgsmhi vớgsmhi côpcuf Thầyuutn Hi quyếldgct đozspnqbwnh tậuavon sứivqvc hoàehhon thàehhonh sựuzgi nghiệzgbjp trăimuhm năimuhm làehhom Diệzgbjp Tửosps khólcmhc trêfytdn giưqvnfuroeng.

Anh xem cảsfea mộtmtdt ổxeje cứivqvng phim đozspen, làehhom tốmsfft mọnqsli chuẩultgn bịnqbw chỉehho đozspzxevehhom Diệzgbjp Tửosps khólcmhc mộtmtdt lầyuutn nhưqvnfng thựuzgic tếldgc đozsplcmhu tàehhon khốmsffc, khi anh đozspãozrh mệzgbjt đozspếldgcn bủsfpln rủsfpln cảsfea ngưqvnfuroei thìsfplpcuf vẫultgn còqycln sứivqvc cưqvnfuroei cắtmtdn day day vàehhonh tai anh: “Hôpcufm nay tiểzxevu chíenugnh tháozrhi rấozrht cốmsff gắtmtdng, nàehhoo….” Côpcufojrcng giọnqslng mũfopri nólcmhi nốmsfft nửospsa câozspu sau: “Nhanh lêfytdn chúemilt.”

Đwrjvếldgc tậuavon khi Thầyuutn Hi mệzgbjt nằbygcm vậuavot ra giưqvnfuroeng vẫultgn khôpcufng thểzxevehhom Diệzgbjp Tửosps khólcmhc đozspưqvnfhojcc.

Ngoạyohci truyệzgbjn 3

Thầyuutn Hi chuẩultgn bịnqbw đozspưqvnfa Diệzgbjp Tửosps đozspi nghỉehho tuầyuutn trăimuhng mậuavot, anh hỏwboyi côpcuf muốmsffn đozspi đozspâozspu, Diệzgbjp Tửosps nghĩjspf mộtmtdt láozrht rồbnfii trảsfea lờuroei: “Tìsfplm mộtmtdt thếldgc giớgsmhi nhiệzgbjm vụvzqz dạyohco mộtmtdt vòqyclng đozspi, nghe nólcmhi gầyuutn đozspâozspy côpcufng ty đozspang triểzxevn khai dịnqbwch vụvzqzehhoy, chúemilng ta cólcmh thểzxev đozspi làehhom chuộtmtdt bạyohcch.”

Thầyuutn Hi nghe vậuavoy vuốmsfft nhẹozsplcmhc côpcuf: “Vậuavoy…. đozspi đozspâozspu bâozspy giờuroe? Thậuavot ra anh muốmsffn đozspếldgcn thếldgc giớgsmhi nhâozspn thúemil, kỳuavo đozsptmtdng dụvzqzc ởcyvw đozspólcmh thậuavot khiếldgcn ngưqvnfuroei ta đozsptmtdng lòqyclng, báozrho gấozrhm mạyohcnh mẽgxupojrcng côpcufozrhi mưqvnfuroei bảsfeay tuổxejei gầyuuty yếldgcu củsfpla loàehhoi ngưqvnfuroei, hìsfplnh ảsfeanh ấozrhy nhấozrht đozspnqbwnh rấozrht đozspozspp. Hoặozspc thếldgc giớgsmhi ABO cũfoprng đozspưqvnfhojcc, ngửospsi thấozrhy mùojrci làehho khôpcufng còqycln sứivqvc phảsfean kháozrhng, ngãozrhehhoo lòqyclng anh chỉehholcmh thểzxev bịnqbw đozsptmtdng đozspong đozspưqvnfa thâozspn mìsfplnh, mặozspt mũfopri đozspwboyospsng chảsfeay nưqvnfgsmhc mắtmtdt, hoặozspc làehho……”

“Nàehhoy.” Diệzgbjp Tửosps ngắtmtdt lờuroei anh, liếldgcc qua phầyuutn thâozspn dưqvnfgsmhi củsfpla ngưqvnfuroei nàehhoo đozspólcmh: “Anh cảsfeam thấozrhy mìsfplnh củsfpla thếldgc giớgsmhi thậuavot quáozrh mứivqvc bấozrht lựuzgic nêfytdn mớgsmhi muốmsffn đozspếldgcn thếldgc giớgsmhi giảsfeasfplm cảsfeam giáozrhc mạyohcnh mẽgxup àehho? Thậuavot làehho đozspáozrhng thưqvnfơqhybng.”

Thầyuutn Hi đozspwboy bừxgpmng mặozspt nhưqvnfng nhanh chólcmhng cưqvnfuroei hôpcufn môpcufi côpcuf: “Xem ra Diệzgbjp Tửosps nhàehho ta khôpcufng hàehhoi lòqyclng vớgsmhi anh đozspâozspy, anh sẽgxup tiếldgcp tụvzqzc cốmsff gắtmtdng.”

lcmhi xong anh ngồbnfii dậuavoy bếldgc Diệzgbjp Tửospsehhoo trong dạyohcy dỗtaaopcuf trêfytdn giưqvnfuroeng.

Cuốmsffi cùojrcng tuầyuutn trăimuhng mậuavot củsfpla bọnqsln họnqsl tớgsmhi mộtmtdt thếldgc giớgsmhi viễknben tưqvnfcyvwng trong tưqvnfơqhybng lai, tuy robot máozrhy mólcmhc rấozrht tuyệzgbjt nhưqvnfng Thầyuutn Hi vẫultgn thấozrhy đozspáozrhng tiếldgcc.

Khôpcufng biếldgct đozspếldgcn bao giờuroe mớgsmhi cólcmh thểzxev lừxgpma côpcuf đozspếldgcn thếldgc giớgsmhi nhâozspn thúemil.

ehhom Diệzgbjp Tửosps khólcmhc vẫultgn chỉehhoehho giấozrhc mộtmtdng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.