Ngoạxtuf i truyệnnma n 1
Mộzhyt t tuầrmlg n sau Diệnnma p Tửcbhi nhậxhwa n đirdl ưrmlg ợbmft c bộzhyt áphha o cưrmlg ớptmi i kia, đirdl ếrxlc n giờoinq côepte mớptmi i biếrxlc t Thầrmlg n Hi khôepte ng chỉdvws mua nhẫqglx n vớptmi i áphha o cưrmlg ớptmi i xong rồaofs i màunlr đirdl ếrxlc n cảhddt thiệnnma p mờoinq i đirdl ípqgy nh hôepte n cũoplv ng đirdl ãspki pháphha t hếrxlc t cho cảhddt côepte ng ty.
Côepte tìccks m Thầrmlg n Hi chấoplv t vấoplv n thìccks chỉdvws đirdl ưrmlg ợbmft c mộzhyt t câbwiu u thảhddt n nhiêjnbx n: “Lúdaez c trưrmlg ớptmi c đirdl ãspki nópzbm i làunlr chờoinq em đirdl i côepte ng táphha c vềtjer rảhddt nh sẽtjer đirdl ípqgy nh hôepte n màunlr . Lầrmlg n trưrmlg ớptmi c anh hỏqglx i em cópzbm thípqgy ch bộzhyt váphha y cưrmlg ớptmi i kia khôepte ng em cũoplv ng nópzbm i thípqgy ch.”
“Em nópzbm i lúdaez c nàunlr o?” Diệnnma p Tửcbhi hoàunlr i nghi nhìccks n anh.
“…. Em khôepte ng nhớptmi sao?”
Diệnnma p Tửcbhi thậxhwa t sựwdbw khôepte ng nhớptmi , côepte chỉdvws nhớptmi Thầrmlg n Hi từpzbm ng hỏqglx i bao giờoinq thìccks cópzbm thểowwk kếrxlc t hôepte n nhưrmlg ng côepte đirdl ãspki từpzbm chốjtdv i, nópzbm i nêjnbx n đirdl ípqgy nh hôepte n trưrmlg ớptmi c thìccks hơrmlg n.
“Thậxhwa t ra…….” Thầrmlg n Hi dừpzbm ng mộzhyt t chúdaez t: “Em khôepte ng muốjtdv n đirdl ípqgy nh hôepte n vớptmi i anh đirdl údaez ng khôepte ng?”
Khôepte ng đirdl ợbmft i Diệnnma p Tửcbhi trảhddt lờoinq i anh đirdl ãspki cụgowl p mắaqsp t che dấoplv u sựwdbw ảhddt m đirdl ạxtuf m nơrmlg i đirdl áphha y mắaqsp t rồaofs i vờoinq thoảhddt i máphha i: “Anh hiểowwk u rồaofs i. Coi nhưrmlg em chưrmlg a nópzbm i gìccks vậxhwa y, kháphha ch sạxtuf n đirdl ãspki đirdl ặucxp t anh sẽtjer hủptmi y, bạxtuf n bèvhdz trong côepte ng ty anh cũoplv ng sẽtjer giảhddt i thípqgy ch rõirdl ràunlr ng vớptmi i họaofs .”
Nghe anh nópzbm i vậxhwa y Diệnnma p Tửcbhi thậxhwa t sựwdbw cảhddt m thấoplv y chua xópzbm t trong lòdaez ng, cảhddt m giáphha c nhưrmlg mìccks nh làunlr áphha c nữuvqv đirdl ùqglx a giỡqxrx n tìccks nh cảhddt m củptmi a ngưrmlg ờoinq i kháphha c: “Em khôepte ng cópzbm ýtjer nàunlr y nhưrmlg ng tạxtuf i sao khôepte ng nópzbm i trưrmlg ớptmi c vớptmi i em mộzhyt t câbwiu u đirdl ãspki …….”
Thầrmlg n Hi lạxtuf i cưrmlg ờoinq ng đirdl iệnnma u mộzhyt t lầrmlg n: “Anh đirdl ãspki nópzbm i vớptmi i em rồaofs i.”
Diệnnma p Tửcbhi đirdl ộzhyt t nhiêjnbx n khôepte ng biếrxlc t nêjnbx n nópzbm i gìccks khi thấoplv y vẻxtuf mặucxp t anh lúdaez c nàunlr y, cópzbm phảhddt i vìccks biếrxlc t Thầrmlg n Hi rấoplv t thípqgy ch mìccks nh nêjnbx n mớptmi i thảhddt n nhiêjnbx n đirdl ópzbm n nhậxhwa n sựwdbw chăunqb m sópzbm c vàunlr theo đirdl uổzhyt i củptmi a anh, càunlr ng ngàunlr y càunlr ng tùqglx y hứtjal ng, càunlr ng ngàunlr y càunlr ng khôepte ng đirdl ểowwk ýtjer đirdl ếrxlc n cảhddt m nhậxhwa n củptmi a anh khôepte ng?
“Khôepte ng sao đirdl âbwiu u.” Thầrmlg n Hi nhìccks n Diệnnma p Tửcbhi ngẩvbhb n ra liềtjer n đirdl iềtjer u chỉdvws nh vẻxtuf mặucxp t mìccks nh rồaofs i cưrmlg ờoinq i xoa đirdl ầrmlg u côepte : “Đphha ừpzbm ng nghĩwdbw nhiềtjer u, làunlr anh nópzbm ng vộzhyt i khôepte ng nghĩwdbw đirdl ếrxlc n cảhddt m nhậxhwa n củptmi a em, anh sẽtjer xửcbhi lýtjer tốjtdv t.”
Diệnnma p Tửcbhi nắaqsp m chặucxp t lấoplv y tay anh rồaofs i đirdl ộzhyt t nhiêjnbx n nhếrxlc ch miệnnma ng: “Thầrmlg n Hi, anh đirdl ang lạxtuf t mềtjer m buộzhyt c chặucxp t đirdl ấoplv y àunlr ? Cốjtdv ýtjer nópzbm i thểowwk đirdl ểowwk em áphha y náphha y đirdl údaez ng khôepte ng?”
“Đphha údaez ng vậxhwa y.” Anh gậxhwa t gậxhwa t đirdl ầrmlg u cưrmlg ờoinq i vang, kétexp o tay côepte lạxtuf i hôepte n: “Cópzbm táphha c dụgowl ng khôepte ng? Em cópzbm thấoplv y mìccks nh thípqgy ch anh nhiềtjer u hơrmlg n mộzhyt t chúdaez t khôepte ng?”
Diệnnma p Tửcbhi lậxhwa p tứtjal c cảhddt m thấoplv y nếrxlc u ngưrmlg ờoinq i đirdl àunlr n ôepte ng nàunlr y màunlr vàunlr o tổzhyt Côepte ng tâbwiu m thìccks sẽtjer cưrmlg ớptmi p báphha t cơrmlg m củptmi a khôepte ng ípqgy t ngưrmlg ờoinq i đirdl ấoplv y, nếrxlc u đirdl ãspki chuẩvbhb n bịhdqv hếrxlc t rồaofs i thìccks thuậxhwa n theo an cũoplv ng khôepte ng sao: “Bỏqglx đirdl i, nếrxlc u đirdl ãspki pháphha t thiệnnma p mờoinq i hếrxlc t rồaofs i thìccks cứtjal cửcbhi hàunlr nh lễqglx đirdl ípqgy nh hôepte n đirdl i.”
Diệnnma p Tửcbhi khôepte ng đirdl ểowwk anh kịhdqv p vui vẻxtuf đirdl ãspki tiếrxlc p mộzhyt t câbwiu u: “Dùqglx sao đirdl ípqgy nh hôepte n cũoplv ng khôepte ng cópzbm nghĩwdbw a làunlr kếrxlc t hôepte n, nhiềtjer u ngưrmlg ờoinq i hủptmi y hôepte n lắaqsp m.”
Thầrmlg n Hi: “………”
Ngoạxtuf i truyệnnma n 2
Sau khi làunlr m lễqglx đirdl ípqgy nh hôepte n Diệnnma p Tửcbhi đirdl ãspki trởspki thàunlr nh vịhdqv hôepte n thêjnbx danh chípqgy nh ngôepte n thuậxhwa n củptmi a anh, hai ngưrmlg ờoinq i cũoplv ng cópzbm thểowwk làunlr m đirdl ếrxlc n bưrmlg ớptmi c cuốjtdv i cùqglx ng. Thầrmlg n Hi vôepte cùqglx ng vui vẻxtuf đirdl ặucxp t ra mộzhyt t mụgowl c tiêjnbx u làunlr nhấoplv t đirdl ịhdqv nh phảhddt i làunlr m Diệnnma p Tửcbhi nhàunlr mìccks nh khópzbm c mộzhyt t lầrmlg n.
Anh biếrxlc t Diệnnma p Tửcbhi thípqgy ch khiêjnbx u khípqgy ch anh nhưrmlg ng thựwdbw c chấoplv t côepte đirdl ãspki trảhddt i qua quáphha nhiềtjer u thếrxlc giớptmi i, nhìccks n bềtjer ngoàunlr i thìccks cópzbm vẻxtuf khôepte ng đirdl ểowwk ýtjer đirdl ếrxlc n quan hệnnma nam nữuvqv nhưrmlg ng thậxhwa t ra côepte lạxtuf i cópzbm bệnnma nh sạxtuf ch sẽtjer nhẹnrbz . Côepte cópzbm thểowwk ôepte m hôepte n nhưrmlg ng nếrxlc u chưrmlg a phảhddt i quan hệnnma chípqgy nh thứtjal c thìccks côepte sẽtjer khôepte ng giao bảhddt n thâbwiu n mìccks nh ra, nhữuvqv ng đirdl iềtjer u nàunlr y Diệnnma p Tửcbhi chưrmlg a bao giờoinq nópzbm i ra miệnnma ng nhưrmlg ng anh cópzbm thểowwk cảhddt m giáphha c đirdl ưrmlg ợbmft c, cũoplv ng may anh luôepte n cópzbm thểowwk tựwdbw khắaqsp c chếrxlc vàunlr cũoplv ng biếrxlc t cáphha ch đirdl ểowwk khắaqsp c chếrxlc bảhddt n thâbwiu n.
Cũoplv ng vìccks thếrxlc nêjnbx n vàunlr o đirdl êjnbx m hôepte m đirdl ípqgy nh hôepte n, thấoplv y Diệnnma p Tửcbhi hưrmlg ng phấoplv n chuẩvbhb n bịhdqv mộzhyt t đirdl ốjtdv ng đirdl ạxtuf o cụgowl đirdl ầrmlg u ópzbm c Thầrmlg n Hi trởspki nêjnbx n trốjtdv ng rỗabid ng. Đphha ếrxlc n lúdaez c phụgowl c hồaofs i tinh thầrmlg n thìccks thấoplv y hai tay mìccks nh đirdl ãspki bịhdqv trópzbm i vàunlr o đirdl ầrmlg u giưrmlg ờoinq ng, Diệnnma p Tửcbhi đirdl ang ngồaofs i trêjnbx n ngưrmlg ờoinq i anh cởspki i quầrmlg n áphha o cho anh, đirdl ổzhyt mộzhyt t ípqgy t mậxhwa t ong lêjnbx n cơrmlg bụgowl ng anh rồaofs i cúdaez i đirdl ầrmlg u liếrxlc m cắaqsp n.
Thầrmlg n Hi cảhddt m thấoplv y máphha u trong ngưrmlg ờoinq i sôepte i tràunlr o, thâbwiu n thểowwk cứtjal ng đirdl ờoinq nhưrmlg ng vìccks hai tay bịhdqv trópzbm i nêjnbx n khôepte ng thểowwk làunlr m gìccks đirdl ưrmlg ợbmft c.
Tuy đirdl êjnbx m đirdl ópzbm thậxhwa t sựwdbw rấoplv t sảhddt ng khoáphha i nhưrmlg ng Thầrmlg n Hi lạxtuf i cảhddt m thấoplv y tôepte n nghiêjnbx m đirdl àunlr n ôepte ng củptmi a mìccks nh bịhdqv xâbwiu m phạxtuf m. Rốjtdv t cuộzhyt c làunlr mìccks nh đirdl ãspki hiểowwk u lầrmlg m chỗabid nàunlr o màunlr trưrmlg ớptmi c lúdaez c vàunlr o phòdaez ng còdaez n tựwdbw nhủptmi phảhddt i dịhdqv u dàunlr ng vớptmi i côepte mộzhyt t chúdaez t.
Sau khi cópzbm nhậxhwa n thứtjal c mớptmi i vớptmi i côepte Thầrmlg n Hi quyếrxlc t đirdl ịhdqv nh tậxhwa n sứtjal c hoàunlr n thàunlr nh sựwdbw nghiệnnma p trăunqb m năunqb m làunlr m Diệnnma p Tửcbhi khópzbm c trêjnbx n giưrmlg ờoinq ng.
Anh xem cảhddt mộzhyt t ổzhyt cứtjal ng phim đirdl en, làunlr m tốjtdv t mọaofs i chuẩvbhb n bịhdqv chỉdvws đirdl ểowwk làunlr m Diệnnma p Tửcbhi khópzbm c mộzhyt t lầrmlg n nhưrmlg ng thựwdbw c tếrxlc đirdl ềtjer u tàunlr n khốjtdv c, khi anh đirdl ãspki mệnnma t đirdl ếrxlc n bủptmi n rủptmi n cảhddt ngưrmlg ờoinq i thìccks côepte vẫqglx n còdaez n sứtjal c cưrmlg ờoinq i cắaqsp n day day vàunlr nh tai anh: “Hôepte m nay tiểowwk u chípqgy nh tháphha i rấoplv t cốjtdv gắaqsp ng, nàunlr o….” Côepte dùqglx ng giọaofs ng mũoplv i nópzbm i nốjtdv t nửcbhi a câbwiu u sau: “Nhanh lêjnbx n chúdaez t.”
Đphha ếrxlc tậxhwa n khi Thầrmlg n Hi mệnnma t nằspxa m vậxhwa t ra giưrmlg ờoinq ng vẫqglx n khôepte ng thểowwk làunlr m Diệnnma p Tửcbhi khópzbm c đirdl ưrmlg ợbmft c.
Ngoạxtuf i truyệnnma n 3
Thầrmlg n Hi chuẩvbhb n bịhdqv đirdl ưrmlg a Diệnnma p Tửcbhi đirdl i nghỉdvws tuầrmlg n trăunqb ng mậxhwa t, anh hỏqglx i côepte muốjtdv n đirdl i đirdl âbwiu u, Diệnnma p Tửcbhi nghĩwdbw mộzhyt t láphha t rồaofs i trảhddt lờoinq i: “Tìccks m mộzhyt t thếrxlc giớptmi i nhiệnnma m vụgowl dạxtuf o mộzhyt t vòdaez ng đirdl i, nghe nópzbm i gầrmlg n đirdl âbwiu y côepte ng ty đirdl ang triểowwk n khai dịhdqv ch vụgowl nàunlr y, chúdaez ng ta cópzbm thểowwk đirdl i làunlr m chuộzhyt t bạxtuf ch.”
Thầrmlg n Hi nghe vậxhwa y vuốjtdv t nhẹnrbz tópzbm c côepte : “Vậxhwa y…. đirdl i đirdl âbwiu u bâbwiu y giờoinq ? Thậxhwa t ra anh muốjtdv n đirdl ếrxlc n thếrxlc giớptmi i nhâbwiu n thúdaez , kỳoinq đirdl ộzhyt ng dụgowl c ởspki đirdl ópzbm thậxhwa t khiếrxlc n ngưrmlg ờoinq i ta đirdl ộzhyt ng lòdaez ng, báphha o gấoplv m mạxtuf nh mẽtjer cùqglx ng côepte gáphha i mưrmlg ờoinq i bảhddt y tuổzhyt i gầrmlg y yếrxlc u củptmi a loàunlr i ngưrmlg ờoinq i, hìccks nh ảhddt nh ấoplv y nhấoplv t đirdl ịhdqv nh rấoplv t đirdl ẹnrbz p. Hoặucxp c thếrxlc giớptmi i ABO cũoplv ng đirdl ưrmlg ợbmft c, ngửcbhi i thấoplv y mùqglx i làunlr khôepte ng còdaez n sứtjal c phảhddt n kháphha ng, ngãspki vàunlr o lòdaez ng anh chỉdvws cópzbm thểowwk bịhdqv đirdl ộzhyt ng đirdl ong đirdl ưrmlg a thâbwiu n mìccks nh, mặucxp t mũoplv i đirdl ỏqglx ửcbhi ng chảhddt y nưrmlg ớptmi c mắaqsp t, hoặucxp c làunlr ……”
“Nàunlr y.” Diệnnma p Tửcbhi ngắaqsp t lờoinq i anh, liếrxlc c qua phầrmlg n thâbwiu n dưrmlg ớptmi i củptmi a ngưrmlg ờoinq i nàunlr o đirdl ópzbm : “Anh cảhddt m thấoplv y mìccks nh củptmi a thếrxlc giớptmi i thậxhwa t quáphha mứtjal c bấoplv t lựwdbw c nêjnbx n mớptmi i muốjtdv n đirdl ếrxlc n thếrxlc giớptmi i giảhddt tìccks m cảhddt m giáphha c mạxtuf nh mẽtjer àunlr ? Thậxhwa t làunlr đirdl áphha ng thưrmlg ơrmlg ng.”
Thầrmlg n Hi đirdl ỏqglx bừpzbm ng mặucxp t nhưrmlg ng nhanh chópzbm ng cưrmlg ờoinq i hôepte n môepte i côepte : “Xem ra Diệnnma p Tửcbhi nhàunlr ta khôepte ng hàunlr i lòdaez ng vớptmi i anh đirdl âbwiu y, anh sẽtjer tiếrxlc p tụgowl c cốjtdv gắaqsp ng.”
Nópzbm i xong anh ngồaofs i dậxhwa y bếrxlc Diệnnma p Tửcbhi vàunlr o trong dạxtuf y dỗabid côepte trêjnbx n giưrmlg ờoinq ng.
Cuốjtdv i cùqglx ng tuầrmlg n trăunqb ng mậxhwa t củptmi a bọaofs n họaofs tớptmi i mộzhyt t thếrxlc giớptmi i viễqglx n tưrmlg ởspki ng trong tưrmlg ơrmlg ng lai, tuy robot máphha y mópzbm c rấoplv t tuyệnnma t nhưrmlg ng Thầrmlg n Hi vẫqglx n thấoplv y đirdl áphha ng tiếrxlc c.
Khôepte ng biếrxlc t đirdl ếrxlc n bao giờoinq mớptmi i cópzbm thểowwk lừpzbm a côepte đirdl ếrxlc n thếrxlc giớptmi i nhâbwiu n thúdaez .
Làunlr m Diệnnma p Tửcbhi khópzbm c vẫqglx n chỉdvws làunlr giấoplv c mộzhyt ng.
Mộ
Cô
“Em nó
“…. Em khô
Diệ
“Thậ
Khô
Nghe anh nó
Thầ
Diệ
“Khô
Diệ
“Đ
Diệ
Diệ
Thầ
Ngoạ
Sau khi là
Anh biế
Cũ
Thầ
Tuy đ
Sau khi có
Anh xem cả
Đ
Ngoạ
Thầ
Thầ
“Nà
Thầ
Nó
Cuố
Khô
Là
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.