Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 19 : Ngoại truyện 2

    trước sau   
Edit: Mộdscac

Bạdlpbch Y Hàacvtm lạdlpbi chặmyjsn Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn ởwhlq cửqotea côtpgqng ty lầrzjun nữmrlea, côtpgq ta vừqmkpa ra việirzyn khôtpgqng lâenodu, sắdlpbc mặmyjst còvuomn cóvuom vẻvigvvuomi nhợmhayt bệirzynh tậvuomt.

“Ngạdlpbn Hiêqwbmn, anh đgjgbqmkpng trốtfiqn trávuomnh em nữmrlea, trảepip lờphdsi em đgjgbi!” Vẻvigv mặmyjst côtpgq ta cóvuom phầrzjun kíphdsch đgjgbdscang, mộdscat tay giữmrle chặmyjst tay ávuomo anh, trong mắdlpbt lóvuome lêqwbmn tia sávuomng hy vọqwbmng, nhỏmrle nhặmyjst nhưnkufng cốtfiq chấbcepp, “Tạdlpbi sao lạdlpbi hủsytly bỏmrle lễrzju đgjgbíphdsnh hôtpgqn vìzzzs em, vìzzzs sao vàacvto lúqjrvc đgjgbóvuom anh lạdlpbi chọqwbmn tớdscai bêqwbmn cạdlpbnh em? Khôtpgqng phảepipi anh đgjgbãdscavuomi sau nàacvty sẽriuw khôtpgqng đgjgbtfiqi xửqote đgjgbmyjsc biệirzyt vớdscai em nữmrlea sao? Vậvuomy vìzzzs sao em vừqmkpa gặmyjsp chuyệirzyn khôtpgqng may thìzzzs anh đgjgbãdsca lo lắdlpbng nhưnkuf thếqdcr, anh…”

“Đamzksytl rồwxnri!” Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn hépjlrt lêqwbmn, anh khôtpgqng khốtfiqng chếqdcr nổamzki tâenodm trạdlpbng mìzzzsnh nữmrlea, trong mắdlpbt đgjgbrzjuy tơxkfavuomu, “Đamzki ra, đgjgbqmkpng tớdscai làacvtm phiềaqzjn tôtpgqi.”

Bạdlpbch Y Hàacvtm sợmhaydscai co rúqjrvm ngưnkufphdsi lạdlpbi, khôtpgqng nhịqmkpn đgjgbưnkufmhayc lo lắdlpbng, “Ngạdlpbn Hiêqwbmn, anh sao thếqdcr?” Lúqjrvc nàacvty côtpgq ta còvuomn chưnkufa biếqdcrt tin Diệirzyp Tửqote mấbcept típhdsch, cũbwvxng cóvuom thểqqvqacvtvuom biếqdcrt nhưnkufng lựojgqa chọqwbmn quêqwbmn đgjgbi.

Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn cảepipm thấbcepy trong đgjgbrzjuu nhưnkuf lắdlpbp mộdscat cávuomi môtpgqxkfa đgjgbang chuyểqqvqn đgjgbdscang khôtpgqng ngừqmkpng, anh khôtpgqng biếqdcrt cóvuom phảepipi bịqmkpphdsch thíphdsch nêqwbmn bảepipn típhdsnh tàacvt ávuomc bộdscac phávuomt khôtpgqng màacvtzzzsnh lạdlpbi cưnkufphdsi châenodm chọqwbmc Bạdlpbch Y Hàacvtm, “Khôtpgqng phảepipi côtpgq đgjgbãdscawhlq cạdlpbnh ngưnkufphdsi khávuomc rồwxnri sao? Hôtpgqn cũbwvxng hôtpgqn rồwxnri, làacvtm cũbwvxng làacvtm rồwxnri, côtpgq sinh bệirzynh, anh ta cũbwvxng luôtpgqn bậvuomn rộdscan ởwhlq việirzyn đgjgbqqvq chătzmcm sóvuomc côtpgq. Thếqdcracvto? Cảepipm thấbcepy mộdscat ngưnkufphdsi khôtpgqng đgjgbsytl àacvt, muốtfiqn mộdscat châenodn đgjgbdlpbp hai thuyềaqzjn sao? Chứiaqnng minh sứiaqnc quyếqdcrn rũbwvx khôtpgqng gìzzzsvuomnh kịqmkpp củsytla mìzzzsnh ấbcepy hảepip.”


“Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn!” Bạdlpbch Y Hàacvtm trợmhayn tròvuomn mắdlpbt, côtpgq ta khôtpgqng tin nổamzki làacvt anh sẽriuwvuomi ra nhữmrleng lờphdsi ávuomc đgjgbdscac đgjgbếqdcrn thếqdcr.

Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn híphdst sâenodu mộdscat hơxkfai, mệirzyt mỏmrlei xoa mi tâenodm, “Xin lỗsmpgi, đgjgbdlpbi khávuomi làacvt trong lòvuomng tôtpgqi đgjgbãdscavuomn trávuomch côtpgq quávuom nhiềaqzju lầrzjun nêqwbmn mớdscai trúqjrvt hếqdcrt lêqwbmn mộdscat mìzzzsnh côtpgq. Thậvuomt ra khôtpgqng liêqwbmn quan gìzzzs đgjgbếqdcrn côtpgq cảepip, đgjgbaqzju làacvt lỗsmpgi củsytla tôtpgqi. Sau nàacvty đgjgbqmkpng tớdscai tìzzzsm tôtpgqi nữmrlea. Côtpgq biếqdcrt khôtpgqng, mỗsmpgi giâenody mỗsmpgi phúqjrvt tôtpgqi đgjgbaqzju hốtfiqi hậvuomn vìzzzstpgqm ấbcepy đgjgbãdsca hoãdscan lễrzju đgjgbíphdsnh hôtpgqn vìzzzstpgq.”

Anh đgjgbi thẳjjfung vềaqzj nhàacvt, trong phòvuomng vẫrelpn sạdlpbch sẽriuw ngătzmcn nắdlpbp đgjgbếqdcrn đgjgbávuomng sợmhay nhưnkufbwvx. Anh cởwhlqi càacvt vạdlpbt mộdscat cávuomch thôtpgq bạdlpbo, népjlrm ávuomo khoávuomc sang mộdscat bêqwbmn.

Đamzkiệirzyn thoạdlpbi di đgjgbdscang vẫrelpn khôtpgqng cóvuom bấbcept kìzzzs tin tứiaqnc gìzzzs củsytla Diệirzyp Tửqote. Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn ngồwxnri xuốtfiqng trưnkufdscac ti vi, lạdlpbi nghe chiếqdcrc đgjgbĩfhfla kia, nóvuomng nảepipy vàacvt tứiaqnc giậvuomn nhấbcept thờphdsi lắdlpbng xuốtfiqng theo tiếqdcrng đgjgbàacvtn piano.

Ngay vàacvto lúqjrvc nàacvty, đgjgbiệirzyn thoạdlpbi củsytla anh đgjgbdscat nhiêqwbmn vang lêqwbmn.

Nếqdcru  nhưnkufvuom thểqqvq, anh hy vọqwbmng cảepipdscai mãdscai khôtpgqng nhậvuomn đgjgbưnkufmhayc cuộdscac đgjgbiệirzyn thoạdlpbi nàacvty. Nhưnkuf vậvuomy, cho dùacvt cảepip đgjgbphdsi cũbwvxng khôtpgqng biếqdcrt đgjgbưnkufmhayc tung típhdsch củsytla Diệirzyp Tửqote, anh vẫrelpn cóvuom thểqqvqepipo tưnkufwhlqng đgjgbqqvq tựojgq an ủsytli mìzzzsnh.

Àpiav, cóvuom lẽriuwenody giờphdstpgq đgjgbang ngồwxnri trưnkufdscac đgjgbàacvtn piano, gưnkufơxkfang mặmyjst dịqmkpu dàacvtng, lưnkufdscat tay trêqwbmn phíphdsm đgjgbàacvtn. Cũbwvxng cóvuom thểqqvqtpgq đgjgbang ngồwxnri ởwhlq mộdscat buổamzki biểqqvqu diễrzjun âenodm nhạdlpbc, vỗsmpg tay rấbcept to, hoặmyjsc côtpgqvuomn đgjgbang lépjlrn hỏmrlei thătzmcm tin tứiaqnc vềaqzj anh, khôtpgqng lâenodu sau lạdlpbi đgjgbdscat nhiêqwbmn gửqotei tớdscai vàacvti hòvuomm quàacvt tặmyjsng, hoặmyjsc làacvt lạdlpbi đgjgbdscat ngộdscat xuấbcept hiệirzyn trưnkufdscac mặmyjst anh nhưnkuf lầrzjun trưnkufdscac.

Cho dùacvttpgq khôtpgqng còvuomn xuấbcept hiệirzyn nữmrlea, tìzzzsnh cảepipm củsytla anh vớdscai Diệirzyp Tửqotebwvxng sẽriuw dầrzjun phai nhạdlpbt, nhiềaqzju nătzmcm sau nàacvty, khi nhớdsca lạdlpbi cũbwvxng chỉbcep thởwhlqacvti mộdscat câenodu. Phảepipi rồwxnri, anh nóvuomi tớdscai côtpgqbcepy phảepipi khôtpgqng, côtpgqbcepy từqmkpng thíphdsch tôtpgqi rấbcept lâenodu.

Nhưnkufng tấbcept cảepipnkufơxkfang lai nàacvty đgjgbaqzju bịqmkp mộdscat cuộdscac đgjgbiệirzyn thoạdlpbi phávuom hủsytly.

Giọqwbmng Diệirzyp Hoa đgjgbrzjuy đgjgbau khổamzk, “Tôtpgqi tìzzzsm đgjgbưnkufmhayc Diệirzyp Tửqote rồwxnri, em ấbcepy… đgjgbãdsca chếqdcrt.”

Trávuomi tim Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn nhưnkuf bịqmkp đgjgbâenodm mộdscat nhávuomt, đgjgbrzjuu trốtfiqng rỗsmpgng.

Khôtpgqng khíphdsbwvxng bịqmkp đgjgbôtpgqng lạdlpbi, xung quanh yêqwbmn tĩfhflnh nhưnkuf chếqdcrt.

acvtn tay cầrzjum đgjgbiệirzyn thoạdlpbi củsytla anh hơxkfai run, ngóvuomn tay trắdlpbng nõvjvhn thon dàacvti nổamzki lêqwbmn nhữmrleng đgjgbưnkufphdsng gâenodn xanh. “Diệirzyp Hoa, đgjgbqmkpng lừqmkpa tôtpgqi, sao côtpgqbcepy cóvuom thểqqvq chếqdcrt đgjgbưnkufmhayc.” Giọqwbmng anh vôtpgqacvtng bìzzzsnh tĩfhflnh, nhưnkufng gưnkufơxkfang mặmyjst hơxkfai vặmyjsn vẹvigvo, đgjgbávuomy mắdlpbt toàacvtn làacvtvuomng tốtfiqi tuyệirzyt vọqwbmng.


enodm trạdlpbng Diệirzyp Hoa hiệirzyn giờphdsbwvxng khôtpgqng tốtfiqt hơxkfan anh làacvt mấbcepy, anh ta nóvuomi đgjgbơxkfan giảepipn vàacvti câenodu vềaqzj quávuom trìzzzsnh đgjgbiềaqzju tra củsytla mìzzzsnh. Nhưnkufng cốtfiqzzzsnh che giấbcepu chuyệirzyn anh ta đgjgbãdsca đgjgbi cùacvtng Diệirzyp Tửqote đgjgboạdlpbn đgjgbưnkufphdsng cuốtfiqi cùacvtng. “Em ấbcepy nhờphdstpgqi chuyểqqvqn íphdst đgjgbwxnr cho cậvuomu.”

Cuốtfiqi cùacvtng, Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn nhậvuomn mộdscat chiếqdcrc búqjrvt ghi âenodm từqmkp Diệirzyp Hoa.

Suốtfiqt cảepip quãdscang đgjgbưnkufphdsng anh đgjgbaqzju ngơxkfa ngẩiuein, biếqdcrt tin Diệirzyp Tửqote chếqdcrt, nóvuomi chuyệirzyn vớdscai Diệirzyp Hoa, gặmyjsp mặmyjst, nhậvuomn móvuomn quàacvt cuốtfiqi cùacvtng màacvt Diệirzyp Tửqote tặmyjsng, sau đgjgbóvuom vềaqzj nhàacvt.

Trong chớdscap mắdlpbt đgjgbóvuomng cávuomnh cửqotea lạdlpbi, anh gụsmpgc ngãdsca trêqwbmn nềaqzjn đgjgbbcept. Toàacvtn thâenodn khôtpgqng còvuomn chúqjrvt sứiaqnc lựojgqc nàacvto nữmrlea, ávuomnh muốtfiqn ấbcepn núqjrvt nghe ghi âenodm nhưnkufng thửqote nhiềaqzju lầrzjun màacvt khôtpgqng đgjgbưnkufmhayc.

Mộdscat lúqjrvc lâenodu sau, búqjrvt ghi âenodm đgjgbãdsca hoạdlpbt đgjgbdscang. Giọqwbmng nóvuomi dễrzju nghe củsytla Diệirzyp Tửqote vang lêqwbmn.

“Em hỏmrlei anh mộdscat câenodu, trảepip lờphdsi đgjgbúqjrvng sẽriuwvuom thưnkufwhlqng nhépjlr. Đamzkphdsi nàacvty, Diệirzyp Tửqoteqwbmu nhấbcept làacvt ai?”

Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn ngẩiuein ra, nưnkufdscac mắdlpbt lậvuomp tứiaqnc rơxkfai xuốtfiqng. Anh thảepip lỏmrleng tay, chiếqdcrc búqjrvt ghi âenodm rơxkfai xuốtfiqng nềaqzjn nhàacvt. Anh siếqdcrt chặmyjst nắdlpbm tay, đgjgbèxbwfqwbmn lồwxnrng ngựojgqc, cốtfiq gắdlpbng chịqmkpu đgjgbojgqng đgjgbau đgjgbdscan vìzzzs trávuomi tim co thắdlpbt bấbcept thưnkufphdsng.

“Bingo, em biếqdcrt đgjgbávuomp ávuomn củsytla anh rồwxnri.” Giọqwbmng Diệirzyp Tửqote trởwhlqqwbmn hiềaqzjn hòvuoma. Sau đgjgbóvuom âenodm thanh dừqmkpng lạdlpbi mộdscat chúqjrvt, khi vang lêqwbmn hìzzzsnh nhưnkuf đgjgbãdscaacvt ban đgjgbêqwbmm.

tpgq thởwhlq dốtfiqc vàacvti tiếqdcrng đgjgbrzjuy khổamzk sởwhlq, giọqwbmng nóvuomi nghẹvigvn ngàacvto nhưnkuf khóvuomc, “Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn, hìzzzsnh nhưnkuf em khôtpgqng kìzzzsm chếqdcr đgjgbưnkufmhayc nữmrlea, muốtfiqn gọqwbmi đgjgbiệirzyn thoạdlpbi cho anh, giốtfiqng nhưnkuf trưnkufdscac khi chếqdcrt cũbwvxng muốtfiqn múqjrva mộdscat đgjgbiệirzyu thậvuomt đgjgbvigvp. Nểqqvqzzzsnh em đgjgbãdsca sắdlpbp chếqdcrt, cho dùacvt anh khôtpgqng thíphdsch em, vậvuomy cũbwvxng dịqmkpu dàacvtng an ủsytli em mộdscat chúqjrvt đgjgbi.”

Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn lạdlpbi nghẹvigvn ngàacvto.

Nhữmrleng đgjgboạdlpbn ghi âenodm tiếqdcrp theo đgjgbaqzju chỉbcepacvtacvti câenodu ngắdlpbn ngủsytli.

“Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn, anh biếqdcrt khi em mua chiếqdcrc búqjrvt ghi âenodm nàacvty, trong đgjgbrzjuu em cóvuom ýijlnnkufwhlqng ávuomc đgjgbdscac thếqdcracvto khôtpgqng? Em nghĩfhflacvtng hếqdcrt nhữmrleng ngàacvty ngắdlpbn ngủsytli cuốtfiqi cùacvtng, ghi lạdlpbi mộdscat nghìzzzsn câenodu, mộdscat vạdlpbn câenodu nóvuomi vớdscai anh, sau đgjgbóvuom trảepip tiềaqzjn cho mộdscat ngưnkufphdsi, đgjgbqqvq sau khi em chếqdcrt đgjgbi, mỗsmpgi buổamzki sávuomng, ngưnkufphdsi đgjgbóvuom sẽriuw gửqotei mộdscat câenodu đgjgbếqdcrn đgjgbiệirzyn thoạdlpbi di đgjgbdscang củsytla anh. Cho dùacvt anh khôtpgqng yêqwbmu em, thìzzzsbwvxng phảepipi nhớdsca đgjgbếqdcrn em mãdscai mãdscai.”

“Hôtpgqm nay ávuomnh nắdlpbng rấbcept đgjgbvigvp, em đgjgbãdsca quêqwbmn khôtpgqng nóvuomi vớdscai anh, nhữmrleng nătzmcm trưnkufdscac ởwhlq Mỹmkbf, cóvuom mộdscat ngưnkufphdsi bạdlpbn đgjgbmyjst chiếqdcrc đgjgbàacvtn piano ởwhlqqwbmn ngoàacvti vưnkufphdsn nhàacvt. Vìzzzs vậvuomy mỗsmpgi khi trờphdsi cóvuom nắdlpbng ấbcepm ávuomp thếqdcracvty, em đgjgbaqzju ngồwxnri trêqwbmn mặmyjst cỏmrle chơxkfai mộdscat bàacvti.”


“Ngạdlpbn Hiêqwbmn, em đgjgbau quávuom.”

“Hôtpgqm nay, khôtpgqng biếqdcrt nữmrle y távuom bịqmkpacvtm sao, khôtpgqng tậvuomp trung gìzzzs cảepip, đgjgbâenodm kim vàacvto tay em mấbcepy lầrzjun màacvt vẫrelpn khôtpgqng chuẩiuein, em nghĩfhfl chắdlpbc làacvttpgqbcepy đgjgbang thấbcept tìzzzsnh.”

...

“Cóvuom phảepipi anh rấbcept chávuomn ghépjlrt em khôtpgqng, luôtpgqn dùacvtng cávuomch vôtpgq sỉbcep nhưnkuf vậvuomy đgjgbqqvq quấbcepn lấbcepy anh. Anh nhậvuomn ra đgjgbúqjrvng khôtpgqng, bấbcept kểqqvqacvt nhữmrleng đgjgbĩfhfla CD trưnkufdscac đgjgbâenody hay làacvt chiếqdcrc búqjrvt ghi âenodm nàacvty, thậvuomt ra đgjgbaqzju chỉbcepzzzs khôtpgqng muốtfiqn anh quêqwbmn mấbcept em màacvt thôtpgqi. Đamzkqmkpng quêqwbmn em, cóvuom đgjgbưnkufmhayc khôtpgqng.”

Ádscanh mắdlpbt Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn tràacvtn đgjgbrzjuy tuyệirzyt vọqwbmng, bậvuomt khóvuomc thàacvtnh tiếqdcrng, sau đgjgbóvuom ho khan dữmrle dộdscai. Anh cẩiuein thậvuomn nhặmyjst chiếqdcrc búqjrvt ghi âenodm lêqwbmn, sau đgjgbóvuom lạdlpbi thảepip xuốtfiqng, nhắdlpbm mắdlpbt lạdlpbi, chỉbcepvuom đgjgbôtpgqi môtpgqi đgjgbang run rẩiueiy làacvt biểqqvqu lộdscaenodm trạdlpbng củsytla anh.

Anh ngồwxnri lẳjjfung lặmyjsng trêqwbmn sàacvtn nhàacvt, mởwhlq đgjgbi mởwhlq lạdlpbi chiếqdcrc búqjrvt cho đgjgbếqdcrn khi nóvuom hếqdcrt đgjgbiệirzyn. Nhưnkufng nhữmrleng âenodm thanh ấbcepy vẫrelpn cứiaqn quanh quẩiuein bêqwbmn tai anh, lặmyjsp đgjgbi lặmyjsp lạdlpbi.

Trầrzjum Ngạdlpbn Hiêqwbmn khôtpgqng ngủsytl khôtpgqng nghỉbcep, ngồwxnri tròvuomn mộdscat ngàacvty mộdscat đgjgbêqwbmm nhưnkuf mộdscat chiếqdcrc cọqwbmc gỗsmpg trêqwbmn sàacvtn, mãdscai tớdscai khi cấbcepp dưnkufdscai đgjgbếqdcrn nhàacvtzzzsm mớdscai phávuomt hiệirzyn ra anh.

Sau đgjgbóvuom, anh sa súqjrvt trầrzjum mặmyjsc trong mộdscat khoảepipng thờphdsi gian dàacvti. Nhìzzzsn bềaqzj ngoàacvti thìzzzsvuom vẻvigvzzzsnh thưnkufphdsng, chỉbcepacvt ávuomnh mắdlpbt đgjgbãdsca thay đgjgbamzki. Bấbcept kểqqvq đgjgbang làacvtm gìzzzs, trong hộdscai nghịqmkp hay đgjgbàacvtm phávuomn vớdscai đgjgbtfiqi távuomc, ávuomnh mắdlpbt đgjgbaqzju cóvuom chúqjrvt hoảepipng hốtfiqt, lơxkfa đgjgbãdscang mộdscat cávuomi làacvt khôtpgqng thểqqvq tậvuomp trung đgjgbưnkufmhayc.

Chỉbcep nhữmrleng khi tựojgq giam mìzzzsnh trong phòvuomng, chơxkfai đgjgbàacvtn piano, tâenodm trạdlpbng anh mớdscai bìzzzsnh tĩfhflnh trởwhlq lạdlpbi, trávuomi tim mệirzyt mỏmrlei cóvuom thểqqvq nghỉbcep ngơxkfai đgjgbôtpgqi chúqjrvt.

Nhưnkufng cũbwvxng chỉbcepvuom thểqqvq lừqmkpa mìzzzsnh dốtfiqi ngưnkufphdsi trong chốtfiqc lávuomt màacvt thôtpgqi.

Khôtpgqng biếqdcrt cóvuom phảepipi Diệirzyp Tửqote đgjgbãdsca hạdlpb lờphdsi nguyềaqzjn trong chiếqdcrc búqjrvt ghi âenodm hay khôtpgqng, cứiaqnnkufwhlqng rằphdsng theo thờphdsi gian, mọqwbmi thứiaqn sẽriuw dầrzjun phai nhạdlpbt, nhưnkufng chiếqdcrc gai đgjgbâenodm trong trávuomi tim anh lạdlpbi đgjgbâenodm càacvtnh trổamzkvuom, khôtpgqng hềaqzjvuom dấbcepu hiệirzyu tàacvtn úqjrva.

Vềaqzj sau nàacvty, mọqwbmi ngưnkufphdsi, bao gồwxnrm cảepip Diệirzyp Hoa đgjgbaqzju cho rằphdsng anh đgjgbãdsca thoávuomt ra, chỉbcepvuom anh biếqdcrt chẳjjfung qua làacvt bảepipn thâenodn mìzzzsnh đgjgbãdsca hiểqqvqu cávuomch ngụsmpgy trang hơxkfan màacvt thôtpgqi.

Chỉbcep cầrzjun nghĩfhfl tớdscai hìzzzsnh ảepipnh Diệirzyp Tửqote vừqmkpa khóvuomc vừqmkpa tựojgqvuomi “Đamzkqmkpng quêqwbmn em, cóvuom đgjgbưnkufmhayc khôtpgqng”, tâenodm trạdlpbng anh lậvuomp tứiaqnc sẽriuw trởwhlqqwbmn xao đgjgbdscang, khiếqdcrn anh khôtpgqng thểqqvqzzzsnh tĩfhflnh đgjgbtfiqi mặmyjst vớdscai bấbcept kìzzzs ngưnkufphdsi phụsmpg nữmrleacvto khávuomc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.