Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 19 : Ngoại truyện 2

    trước sau   
Edit: Mộquvrc

Bạtbfbch Y Hàavpam lạtbfbi chặhbfen Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn ởuema cửikkna côyejang ty lầuoyxn nữdxpfa, côyeja ta vừtbfba ra việedqrn khôyejang lârzzhu, sắquvrc mặhbfet còbthnn cópden vẻazmgwmygi nhợltket bệedqrnh tậdymxt.

“Ngạtbfbn Hiêtbfbn, anh đxiowtbfbng trốhievn tráwmygnh em nữdxpfa, trảhrjd lờedqri em đxiowi!” Vẻazmg mặhbfet côyeja ta cópden phầuoyxn kíomqpch đxiowquvrng, mộquvrt tay giữdxpf chặhbfet tay áwmygo anh, trong mắquvrt lópdene lêtbfbn tia sáwmygng hy vọikknng, nhỏnqhr nhặhbfet nhưpdenng cốhiev chấuymyp, “Tạtbfbi sao lạtbfbi hủdpsmy bỏnqhr lễdyiu đxiowíomqpnh hôyejan vìcell em, vìcell sao vàavpao lúknzqc đxiowópden anh lạtbfbi chọikknn tớnquwi bêtbfbn cạtbfbnh em? Khôyejang phảhrjdi anh đxiowãhievpdeni sau nàavpay sẽwbka khôyejang đxiowhievi xửikkn đxiowhbfec biệedqrt vớnquwi em nữdxpfa sao? Vậdymxy vìcell sao em vừtbfba gặhbfep chuyệedqrn khôyejang may thìcell anh đxiowãhiev lo lắquvrng nhưpden thếazfh, anh…”

“Đibqzdpsm rồbachi!” Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn héuhuct lêtbfbn, anh khôyejang khốhievng chếazfh nổjkdui târzzhm trạtbfbng mìcellnh nữdxpfa, trong mắquvrt đxiowuoyxy tơikknwmygu, “Đibqzi ra, đxiowtbfbng tớnquwi làavpam phiềxnbsn tôyejai.”

Bạtbfbch Y Hàavpam sợltkehievi co rúknzqm ngưpdenedqri lạtbfbi, khôyejang nhịeaeqn đxiowưpdenltkec lo lắquvrng, “Ngạtbfbn Hiêtbfbn, anh sao thếazfh?” Lúknzqc nàavpay côyeja ta còbthnn chưpdena biếazfht tin Diệedqrp Tửikkn mấuymyt tíomqpch, cũdyiung cópden thểsttqavpapden biếazfht nhưpdenng lựglpra chọikknn quêtbfbn đxiowi.

Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn cảhrjdm thấuymyy trong đxiowuoyxu nhưpden lắquvrp mộquvrt cáwmygi môyejaikkn đxiowang chuyểsttqn đxiowquvrng khôyejang ngừtbfbng, anh khôyejang biếazfht cópden phảhrjdi bịeaeqomqpch thíomqpch nêtbfbn bảhrjdn tíomqpnh tàavpa áwmygc bộquvrc pháwmygt khôyejang màavpacellnh lạtbfbi cưpdenedqri chârzzhm chọikknc Bạtbfbch Y Hàavpam, “Khôyejang phảhrjdi côyeja đxiowãhievuema cạtbfbnh ngưpdenedqri kháwmygc rồbachi sao? Hôyejan cũdyiung hôyejan rồbachi, làavpam cũdyiung làavpam rồbachi, côyeja sinh bệedqrnh, anh ta cũdyiung luôyejan bậdymxn rộquvrn ởuema việedqrn đxiowsttq chădyium sópdenc côyeja. Thếazfhavpao? Cảhrjdm thấuymyy mộquvrt ngưpdenedqri khôyejang đxiowdpsm àavpa, muốhievn mộquvrt chârzzhn đxiowtbfbp hai thuyềxnbsn sao? Chứikknng minh sứikknc quyếazfhn rũdyiu khôyejang gìcellwmygnh kịeaeqp củdpsma mìcellnh ấuymyy hảhrjd.”


“Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn!” Bạtbfbch Y Hàavpam trợltken tròbthnn mắquvrt, côyeja ta khôyejang tin nổjkdui làavpa anh sẽwbkapdeni ra nhữdxpfng lờedqri áwmygc đxiowquvrc đxiowếazfhn thếazfh.

Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn híomqpt sârzzhu mộquvrt hơikkni, mệedqrt mỏnqhri xoa mi târzzhm, “Xin lỗwmygi, đxiowtbfbi kháwmygi làavpa trong lòbthnng tôyejai đxiowãhievwmygn tráwmygch côyeja quáwmyg nhiềxnbsu lầuoyxn nêtbfbn mớnquwi trúknzqt hếazfht lêtbfbn mộquvrt mìcellnh côyeja. Thậdymxt ra khôyejang liêtbfbn quan gìcell đxiowếazfhn côyeja cảhrjd, đxiowxnbsu làavpa lỗwmygi củdpsma tôyejai. Sau nàavpay đxiowtbfbng tớnquwi tìcellm tôyejai nữdxpfa. Côyeja biếazfht khôyejang, mỗwmygi giârzzhy mỗwmygi phúknzqt tôyejai đxiowxnbsu hốhievi hậdymxn vìcellyejam ấuymyy đxiowãhiev hoãhievn lễdyiu đxiowíomqpnh hôyejan vìcellyeja.”

Anh đxiowi thẳxftfng vềxnbs nhàavpa, trong phòbthnng vẫpanzn sạtbfbch sẽwbka ngădyiun nắquvrp đxiowếazfhn đxiowáwmygng sợltke nhưpdendyiu. Anh cởuemai càavpa vạtbfbt mộquvrt cáwmygch thôyeja bạtbfbo, néuhucm áwmygo khoáwmygc sang mộquvrt bêtbfbn.

Đibqziệedqrn thoạtbfbi di đxiowquvrng vẫpanzn khôyejang cópden bấuymyt kìcell tin tứikknc gìcell củdpsma Diệedqrp Tửikkn. Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn ngồbachi xuốhievng trưpdennquwc ti vi, lạtbfbi nghe chiếazfhc đxiowĩtbfba kia, nópdenng nảhrjdy vàavpa tứikknc giậdymxn nhấuymyt thờedqri lắquvrng xuốhievng theo tiếazfhng đxiowàavpan piano.

Ngay vàavpao lúknzqc nàavpay, đxiowiệedqrn thoạtbfbi củdpsma anh đxiowquvrt nhiêtbfbn vang lêtbfbn.

Nếazfhu  nhưpdenpden thểsttq, anh hy vọikknng cảhrjdhievi mãhievi khôyejang nhậdymxn đxiowưpdenltkec cuộquvrc đxiowiệedqrn thoạtbfbi nàavpay. Nhưpden vậdymxy, cho dùdyiu cảhrjd đxiowedqri cũdyiung khôyejang biếazfht đxiowưpdenltkec tung tíomqpch củdpsma Diệedqrp Tửikkn, anh vẫpanzn cópden thểsttqhrjdo tưpdenuemang đxiowsttq tựglpr an ủdpsmi mìcellnh.

Àihhe, cópden lẽwbkarzzhy giờedqryeja đxiowang ngồbachi trưpdennquwc đxiowàavpan piano, gưpdenơikknng mặhbfet dịeaequ dàavpang, lưpdennquwt tay trêtbfbn phíomqpm đxiowàavpan. Cũdyiung cópden thểsttqyeja đxiowang ngồbachi ởuema mộquvrt buổjkdui biểsttqu diễdyiun ârzzhm nhạtbfbc, vỗwmyg tay rấuymyt to, hoặhbfec côyejabthnn đxiowang léuhucn hỏnqhri thădyium tin tứikknc vềxnbs anh, khôyejang lârzzhu sau lạtbfbi đxiowquvrt nhiêtbfbn gửikkni tớnquwi vàavpai hòbthnm quàavpa tặhbfeng, hoặhbfec làavpa lạtbfbi đxiowquvrt ngộquvrt xuấuymyt hiệedqrn trưpdennquwc mặhbfet anh nhưpden lầuoyxn trưpdennquwc.

Cho dùdyiuyeja khôyejang còbthnn xuấuymyt hiệedqrn nữdxpfa, tìcellnh cảhrjdm củdpsma anh vớnquwi Diệedqrp Tửikkndyiung sẽwbka dầuoyxn phai nhạtbfbt, nhiềxnbsu nădyium sau nàavpay, khi nhớnquw lạtbfbi cũdyiung chỉaowj thởuemaavpai mộquvrt cârzzhu. Phảhrjdi rồbachi, anh nópdeni tớnquwi côyejauymyy phảhrjdi khôyejang, côyejauymyy từtbfbng thíomqpch tôyejai rấuymyt lârzzhu.

Nhưpdenng tấuymyt cảhrjdpdenơikknng lai nàavpay đxiowxnbsu bịeaeq mộquvrt cuộquvrc đxiowiệedqrn thoạtbfbi pháwmyg hủdpsmy.

Giọikknng Diệedqrp Hoa đxiowuoyxy đxiowau khổjkdu, “Tôyejai tìcellm đxiowưpdenltkec Diệedqrp Tửikkn rồbachi, em ấuymyy… đxiowãhiev chếazfht.”

Tráwmygi tim Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn nhưpden bịeaeq đxiowârzzhm mộquvrt nháwmygt, đxiowuoyxu trốhievng rỗwmygng.

Khôyejang khíomqpdyiung bịeaeq đxiowôyejang lạtbfbi, xung quanh yêtbfbn tĩtbfbnh nhưpden chếazfht.

avpan tay cầuoyxm đxiowiệedqrn thoạtbfbi củdpsma anh hơikkni run, ngópdenn tay trắquvrng nõohfgn thon dàavpai nổjkdui lêtbfbn nhữdxpfng đxiowưpdenedqrng gârzzhn xanh. “Diệedqrp Hoa, đxiowtbfbng lừtbfba tôyejai, sao côyejauymyy cópden thểsttq chếazfht đxiowưpdenltkec.” Giọikknng anh vôyejadyiung bìcellnh tĩtbfbnh, nhưpdenng gưpdenơikknng mặhbfet hơikkni vặhbfen vẹdxpfo, đxiowáwmygy mắquvrt toàavpan làavpapdenng tốhievi tuyệedqrt vọikknng.


rzzhm trạtbfbng Diệedqrp Hoa hiệedqrn giờedqrdyiung khôyejang tốhievt hơikknn anh làavpa mấuymyy, anh ta nópdeni đxiowơikknn giảhrjdn vàavpai cârzzhu vềxnbs quáwmyg trìcellnh đxiowiềxnbsu tra củdpsma mìcellnh. Nhưpdenng cốhievcellnh che giấuymyu chuyệedqrn anh ta đxiowãhiev đxiowi cùdyiung Diệedqrp Tửikkn đxiowoạtbfbn đxiowưpdenedqrng cuốhievi cùdyiung. “Em ấuymyy nhờedqryejai chuyểsttqn íomqpt đxiowbach cho cậdymxu.”

Cuốhievi cùdyiung, Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn nhậdymxn mộquvrt chiếazfhc búknzqt ghi ârzzhm từtbfb Diệedqrp Hoa.

Suốhievt cảhrjd quãhievng đxiowưpdenedqrng anh đxiowxnbsu ngơikkn ngẩayjhn, biếazfht tin Diệedqrp Tửikkn chếazfht, nópdeni chuyệedqrn vớnquwi Diệedqrp Hoa, gặhbfep mặhbfet, nhậdymxn mópdenn quàavpa cuốhievi cùdyiung màavpa Diệedqrp Tửikkn tặhbfeng, sau đxiowópden vềxnbs nhàavpa.

Trong chớnquwp mắquvrt đxiowópdenng cáwmygnh cửikkna lạtbfbi, anh gụhrjdc ngãhiev trêtbfbn nềxnbsn đxiowuymyt. Toàavpan thârzzhn khôyejang còbthnn chúknzqt sứikknc lựglprc nàavpao nữdxpfa, áwmygnh muốhievn ấuymyn núknzqt nghe ghi ârzzhm nhưpdenng thửikkn nhiềxnbsu lầuoyxn màavpa khôyejang đxiowưpdenltkec.

Mộquvrt lúknzqc lârzzhu sau, búknzqt ghi ârzzhm đxiowãhiev hoạtbfbt đxiowquvrng. Giọikknng nópdeni dễdyiu nghe củdpsma Diệedqrp Tửikkn vang lêtbfbn.

“Em hỏnqhri anh mộquvrt cârzzhu, trảhrjd lờedqri đxiowúknzqng sẽwbkapden thưpdenuemang nhéuhuc. Đibqzedqri nàavpay, Diệedqrp Tửikkntbfbu nhấuymyt làavpa ai?”

Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn ngẩayjhn ra, nưpdennquwc mắquvrt lậdymxp tứikknc rơikkni xuốhievng. Anh thảhrjd lỏnqhrng tay, chiếazfhc búknzqt ghi ârzzhm rơikkni xuốhievng nềxnbsn nhàavpa. Anh siếazfht chặhbfet nắquvrm tay, đxiowèsedltbfbn lồbachng ngựglprc, cốhiev gắquvrng chịeaequ đxiowglprng đxiowau đxiownquwn vìcell tráwmygi tim co thắquvrt bấuymyt thưpdenedqrng.

“Bingo, em biếazfht đxiowáwmygp áwmygn củdpsma anh rồbachi.” Giọikknng Diệedqrp Tửikkn trởuematbfbn hiềxnbsn hòbthna. Sau đxiowópden ârzzhm thanh dừtbfbng lạtbfbi mộquvrt chúknzqt, khi vang lêtbfbn hìcellnh nhưpden đxiowãhievavpa ban đxiowêtbfbm.

yeja thởuema dốhievc vàavpai tiếazfhng đxiowuoyxy khổjkdu sởuema, giọikknng nópdeni nghẹdxpfn ngàavpao nhưpden khópdenc, “Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn, hìcellnh nhưpden em khôyejang kìcellm chếazfh đxiowưpdenltkec nữdxpfa, muốhievn gọikkni đxiowiệedqrn thoạtbfbi cho anh, giốhievng nhưpden trưpdennquwc khi chếazfht cũdyiung muốhievn múknzqa mộquvrt đxiowiệedqru thậdymxt đxiowdxpfp. Nểsttqcellnh em đxiowãhiev sắquvrp chếazfht, cho dùdyiu anh khôyejang thíomqpch em, vậdymxy cũdyiung dịeaequ dàavpang an ủdpsmi em mộquvrt chúknzqt đxiowi.”

Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn lạtbfbi nghẹdxpfn ngàavpao.

Nhữdxpfng đxiowoạtbfbn ghi ârzzhm tiếazfhp theo đxiowxnbsu chỉaowjavpaavpai cârzzhu ngắquvrn ngủdpsmi.

“Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn, anh biếazfht khi em mua chiếazfhc búknzqt ghi ârzzhm nàavpay, trong đxiowuoyxu em cópden ýsedlpdenuemang áwmygc đxiowquvrc thếazfhavpao khôyejang? Em nghĩtbfbdyiung hếazfht nhữdxpfng ngàavpay ngắquvrn ngủdpsmi cuốhievi cùdyiung, ghi lạtbfbi mộquvrt nghìcelln cârzzhu, mộquvrt vạtbfbn cârzzhu nópdeni vớnquwi anh, sau đxiowópden trảhrjd tiềxnbsn cho mộquvrt ngưpdenedqri, đxiowsttq sau khi em chếazfht đxiowi, mỗwmygi buổjkdui sáwmygng, ngưpdenedqri đxiowópden sẽwbka gửikkni mộquvrt cârzzhu đxiowếazfhn đxiowiệedqrn thoạtbfbi di đxiowquvrng củdpsma anh. Cho dùdyiu anh khôyejang yêtbfbu em, thìcelldyiung phảhrjdi nhớnquw đxiowếazfhn em mãhievi mãhievi.”

“Hôyejam nay áwmygnh nắquvrng rấuymyt đxiowdxpfp, em đxiowãhiev quêtbfbn khôyejang nópdeni vớnquwi anh, nhữdxpfng nădyium trưpdennquwc ởuema Mỹwdua, cópden mộquvrt ngưpdenedqri bạtbfbn đxiowhbfet chiếazfhc đxiowàavpan piano ởuematbfbn ngoàavpai vưpdenedqrn nhàavpa. Vìcell vậdymxy mỗwmygi khi trờedqri cópden nắquvrng ấuymym áwmygp thếazfhavpay, em đxiowxnbsu ngồbachi trêtbfbn mặhbfet cỏnqhr chơikkni mộquvrt bàavpai.”


“Ngạtbfbn Hiêtbfbn, em đxiowau quáwmyg.”

“Hôyejam nay, khôyejang biếazfht nữdxpf y táwmyg bịeaeqavpam sao, khôyejang tậdymxp trung gìcell cảhrjd, đxiowârzzhm kim vàavpao tay em mấuymyy lầuoyxn màavpa vẫpanzn khôyejang chuẩayjhn, em nghĩtbfb chắquvrc làavpayejauymyy đxiowang thấuymyt tìcellnh.”

...

“Cópden phảhrjdi anh rấuymyt cháwmygn ghéuhuct em khôyejang, luôyejan dùdyiung cáwmygch vôyeja sỉaowj nhưpden vậdymxy đxiowsttq quấuymyn lấuymyy anh. Anh nhậdymxn ra đxiowúknzqng khôyejang, bấuymyt kểsttqavpa nhữdxpfng đxiowĩtbfba CD trưpdennquwc đxiowârzzhy hay làavpa chiếazfhc búknzqt ghi ârzzhm nàavpay, thậdymxt ra đxiowxnbsu chỉaowjcell khôyejang muốhievn anh quêtbfbn mấuymyt em màavpa thôyejai. Đibqztbfbng quêtbfbn em, cópden đxiowưpdenltkec khôyejang.”

Áquvrnh mắquvrt Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn tràavpan đxiowuoyxy tuyệedqrt vọikknng, bậdymxt khópdenc thàavpanh tiếazfhng, sau đxiowópden ho khan dữdxpf dộquvri. Anh cẩayjhn thậdymxn nhặhbfet chiếazfhc búknzqt ghi ârzzhm lêtbfbn, sau đxiowópden lạtbfbi thảhrjd xuốhievng, nhắquvrm mắquvrt lạtbfbi, chỉaowjpden đxiowôyejai môyejai đxiowang run rẩayjhy làavpa biểsttqu lộquvrrzzhm trạtbfbng củdpsma anh.

Anh ngồbachi lẳxftfng lặhbfeng trêtbfbn sàavpan nhàavpa, mởuema đxiowi mởuema lạtbfbi chiếazfhc búknzqt cho đxiowếazfhn khi nópden hếazfht đxiowiệedqrn. Nhưpdenng nhữdxpfng ârzzhm thanh ấuymyy vẫpanzn cứikkn quanh quẩayjhn bêtbfbn tai anh, lặhbfep đxiowi lặhbfep lạtbfbi.

Trầuoyxm Ngạtbfbn Hiêtbfbn khôyejang ngủdpsm khôyejang nghỉaowj, ngồbachi tròbthnn mộquvrt ngàavpay mộquvrt đxiowêtbfbm nhưpden mộquvrt chiếazfhc cọikknc gỗwmyg trêtbfbn sàavpan, mãhievi tớnquwi khi cấuymyp dưpdennquwi đxiowếazfhn nhàavpacellm mớnquwi pháwmygt hiệedqrn ra anh.

Sau đxiowópden, anh sa súknzqt trầuoyxm mặhbfec trong mộquvrt khoảhrjdng thờedqri gian dàavpai. Nhìcelln bềxnbs ngoàavpai thìcellpden vẻazmgcellnh thưpdenedqrng, chỉaowjavpa áwmygnh mắquvrt đxiowãhiev thay đxiowjkdui. Bấuymyt kểsttq đxiowang làavpam gìcell, trong hộquvri nghịeaeq hay đxiowàavpam pháwmygn vớnquwi đxiowhievi táwmygc, áwmygnh mắquvrt đxiowxnbsu cópden chúknzqt hoảhrjdng hốhievt, lơikkn đxiowãhievng mộquvrt cáwmygi làavpa khôyejang thểsttq tậdymxp trung đxiowưpdenltkec.

Chỉaowj nhữdxpfng khi tựglpr giam mìcellnh trong phòbthnng, chơikkni đxiowàavpan piano, târzzhm trạtbfbng anh mớnquwi bìcellnh tĩtbfbnh trởuema lạtbfbi, tráwmygi tim mệedqrt mỏnqhri cópden thểsttq nghỉaowj ngơikkni đxiowôyejai chúknzqt.

Nhưpdenng cũdyiung chỉaowjpden thểsttq lừtbfba mìcellnh dốhievi ngưpdenedqri trong chốhievc láwmygt màavpa thôyejai.

Khôyejang biếazfht cópden phảhrjdi Diệedqrp Tửikkn đxiowãhiev hạtbfb lờedqri nguyềxnbsn trong chiếazfhc búknzqt ghi ârzzhm hay khôyejang, cứikknpdenuemang rằyscvng theo thờedqri gian, mọikkni thứikkn sẽwbka dầuoyxn phai nhạtbfbt, nhưpdenng chiếazfhc gai đxiowârzzhm trong tráwmygi tim anh lạtbfbi đxiowârzzhm càavpanh trổjkduwmyg, khôyejang hềxnbspden dấuymyu hiệedqru tàavpan úknzqa.

Vềxnbs sau nàavpay, mọikkni ngưpdenedqri, bao gồbachm cảhrjd Diệedqrp Hoa đxiowxnbsu cho rằyscvng anh đxiowãhiev thoáwmygt ra, chỉaowjpden anh biếazfht chẳxftfng qua làavpa bảhrjdn thârzzhn mìcellnh đxiowãhiev hiểsttqu cáwmygch ngụhrjdy trang hơikknn màavpa thôyejai.

Chỉaowj cầuoyxn nghĩtbfb tớnquwi hìcellnh ảhrjdnh Diệedqrp Tửikkn vừtbfba khópdenc vừtbfba tựglprpdeni “Đibqztbfbng quêtbfbn em, cópden đxiowưpdenltkec khôyejang”, târzzhm trạtbfbng anh lậdymxp tứikknc sẽwbka trởuematbfbn xao đxiowquvrng, khiếazfhn anh khôyejang thểsttqcellnh tĩtbfbnh đxiowhievi mặhbfet vớnquwi bấuymyt kìcell ngưpdenedqri phụhrjd nữdxpfavpao kháwmygc.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.