Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Chương 691 : Mạo hiểm ung dung qua, đêm khuya tỏ nỗi lòng 09
Thoa ngoàflfn i da , thuốnwyh c uốnwyh ng, loạvtsc i dùzrvu ng dàflfn i hạvtsc n, loạvtsc i córkcd côrdlb ng hiệdfqs u ngay tứthbj c khắaexi c ......
Nhiềwbfm u vôrdlb sốnwyh loạvtsc i đbuve ềwbfm u phốnwyh i, sau đbuve órkcd dùzrvu ng mộxmej t cáflfn i hộxmej p tráflfn p gỗbuve hoa tửzrvu đbuve àflfn n màflfn tíecvp m
đbuve ựjkav ng vàflfn o, lépjpe n lúsxdt t đbuve ưtlrk a đbuve ếdgso n đbuve ặtprt t trêsxdt n chiếdgso c bàflfn n nhỏwnlf trong Noãkhhp n cáflfn c (buồxeez ng
sưtlrk ởykog i), sau đbuve órkcd lépjpe n lúsxdt t lạvtsc i đbuve i ra.
Hoàflfn ng Phủgxpo Cẩmbac n nộxmej i lựjkav c cao, tai thíecvp nh mắaexi t tinh, đbuve ưtlrk ơwxwp ng nhiêsxdt n thấynxl y đbuve ưtlrk ợtprt c.
Hắaexi n đbuve ứthbj ng dậzrvu y đbuve i qua nhìthbj n xem, nhìthbj n thấynxl y trêsxdt n cáflfn i tráflfn p córkcd mộxmej t lọvifv dưtlrk ợtprt c, liềwbfm n đbuve em vàflfn o.
Tôrdlb Mạvtsc t đbuve ãkhhp sắaexi p tỉdduc nh, mắaexi t nhậzrvu p nhèjffa m buồxeez n ngủgxpo , ngáflfn p dàflfn i, đbuve ôrdlb i mắaexi t sưtlrk ơwxwp ng mùzrvu nhìthbj n hắaexi n.
“Ngưtlrk ơwxwp i......”
Nàflfn ng cắaexi n môrdlb i, trong lòwwcs ng đbuve au, trêsxdt n mặtprt t lạvtsc i cưtlrk ờqlxl i rộxmej lêsxdt n.
Córkcd mộxmej t nửzrvu a giốnwyh ng nhưtlrk con mèjffa o con vậzrvu y, thựjkav c rấynxl t muốnwyh n đbuve em bêsxdt n kia mặtprt t cũwbfm ng vẽsxtb nốnwyh t, liềwbfm n thàflfn nh mộxmej t con mèjffa o hoàflfn n chỉdduc nh.
Hoàflfn ng Phủgxpo Cẩmbac n hai máflfn hơwxwp i nórkcd ng lêsxdt n, đbuve em lọvifv dưtlrk ợtprt c tớrxbs i đbuve ặtprt t ởykog trêsxdt n giưtlrk ờqlxl ng.
Tôrdlb Mạvtsc t xíecvp ch ngưtlrk ờqlxl i sâdduc u hơwxwp n chúsxdt t, giưtlrk ờqlxl ng củgxpo a nàflfn ng lớrxbs n, cứthbj đbuve ểpoyw hắaexi n cũwbfm ng ngồxeez i lêsxdt n luôrdlb n.
Hoàflfn ng Phủgxpo Cẩmbac n do dựjkav mộxmej t chúsxdt t, tuy rằdsez ng trưtlrk ớrxbs c đbuve âdduc y hai ngưtlrk ờqlxl i cũwbfm ng đbuve ãkhhp từkhhp ng đbuve ồxeez ng giưtlrk ờqlxl ng cộxmej ng chẩmbac m qua, nhưtlrk ng......
Hiệdfqs n tạvtsc i nàflfn ng đbuve ãkhhp lớrxbs n, lạvtsc i chưtlrk a córkcd thàflfn nh thâdduc n.
Nhâdduc n tiệdfqs n nórkcd i:“Ta ngồxeez i ởykog đbuve âdduc y.”
Hắaexi n dùzrvu ng châdduc n khềwbfm u tớrxbs i mộxmej t chiếdgso c ghếdgso nhỏwnlf tớrxbs i, ngồxeez i lêsxdt n.
Tôrdlb Mạvtsc t bĩfwvg u môrdlb i, con mắaexi t ưtlrk ớrxbs t áflfn t nhìthbj n hắaexi n giốnwyh ng nhưtlrk vùzrvu a hờqlxl n vùzrvu a thưtlrk ơwxwp ng,
hưtlrk ớrxbs ng hắaexi n ngoắaexi c đbuve ầwfjw u ngórkcd n tay,“Mau lêsxdt n đbuve âdduc y đbuve i, đbuve ừkhhp ng làflfn m bộxmej làflfn m tịdduc ch.”
Khuôrdlb n mặtprt t củgxpo a Hoàflfn ng Phủgxpo Cẩmbac n đbuve ỏwnlf lêsxdt n, nàflfn ng bổpjpe nhàflfn o vềwbfm phíecvp a trưtlrk ớrxbs c, cầwfjw m lấynxl y cáflfn nh tay hắaexi n képjpe o đbuve i.
Nàflfn ng đbuve em cáflfn i tấynxl m sa trưtlrk ớrxbs ng córkcd hìthbj nh láflfn sen vépjpe n lêsxdt n bai bêsxdt n sau đbuve órkcd đbuve em chiếdgso c
đbuve èjffa n lưtlrk u ly treo ngay khung giưtlrk ờqlxl ng, sau đbuve órkcd nâdduc ng mặtprt t hắaexi n lêsxdt n ngắaexi m nhìthbj n.
Nàflfn ng hai mắaexi t trợtprt n lêsxdt n, cặtprt p mắaexi t đbuve en bórkcd ng lộxmej vẻomqs giậzrvu n dữnrpu lửzrvu a giậzrvu n, hừkhhp nórkcd i:“Quáflfn áflfn c đbuve ộxmej c!”
Nórkcd i xong cúsxdt i đbuve ầwfjw u tìthbj m loạvtsc i thuốnwyh c thíecvp ch hợtprt p bôrdlb i hắaexi n.
Hoàflfn ng Phủgxpo Cẩmbac n nhìthbj n nàflfn ng cúsxdt i đbuve ầwfjw u, bàflfn n tay nhỏwnlf bépjpe “ rầwfjw m rầwfjw m” lậzrvu t đbuve i lậzrvu t lạvtsc i nhữnrpu ng lọvifv thuốnwyh c, đbuve ầwfjw u vai cứthbj rung lêsxdt n từkhhp ng cáflfn i mộxmej t.
Hắaexi n ngẩmbac n ra, vộxmej i vàflfn ng giữnrpu vai nàflfn ng lạvtsc i, nhìthbj n thấynxl y đbuve ôrdlb i mắaexi t đbuve en trong veo củgxpo a nàflfn ng ngậzrvu p rom rórkcd m nưtlrk ớrxbs c mắaexi t, ưtlrk ớrxbs t hếdgso t hàflfn ng mi.
Do hắaexi n lắaexi c ngưtlrk ờqlxl i nàflfn ng, mộxmej t giọvifv t nưtlrk ớrxbs c mắaexi t nhưtlrk hạvtsc t đbuve ậzrvu u rớrxbs t xuốnwyh ng, lăsnnf n trêsxdt n gòwwcs máflfn trắaexi ng nhưtlrk tuyếdgso t.
Ngựjkav c hắaexi n đbuve au đbuve ớrxbs n, vôrdlb tìthbj nh giọvifv ng nórkcd i cũwbfm ng mềwbfm m ra,“Căsnnf n bảgamc n khôrdlb ng đbuve au. So vớrxbs i roi......”
“Ngưtlrk ơwxwp i còwwcs n nórkcd i!” Tôrdlb Mạvtsc t bĩfwvg u môrdlb i, trừkhhp ng mắaexi t nhìthbj n lưtlrk ờqlxl m hắaexi n mộxmej t cáflfn i, mởykog ra mộxmej t
cáflfn i chai bằdsez ng sứthbj thanh Hoa, dùzrvu ng mórkcd ng tay khềwbfm u mộxmej t chúsxdt t loạvtsc i thuốnwyh c mỡmwrv
màflfn u xanh giúsxdt p hắaexi n bôrdlb i lêsxdt n mặtprt t.
Thuốnwyh c mỡmwrv máflfn t lạvtsc nh, đbuve ầwfjw u ngórkcd n tay củgxpo a nàflfn ng lạvtsc i ấynxl m áflfn p.
Nhiề
Hoà
Hắ
Tô
“Ngư
Nà
Có
Hoà
Tô
Hoà
Hiệ
Nhâ
Hắ
Tô
Khuô
Nà
Nà
Nó
Hoà
Hắ
Do hắ
Ngự
“Ngư
Thuố
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.