Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 550 : Bị dọn đi hang ổ thua thảm bại 06

    trước sau   
Chờpowk bọlbykn hắwcvin đzxtni rồresni, Tôgkpd Mạmglht ngáxculp mộirjkt cáxculi,“Ai nha, cójkkf chúehsot buồresnn ngủeplp nha. Hễbjhj khi buồresnn ngủeplp, ta lạmglhi muốrhzdn giếeuzzt ngưbbzjpowki!”

ynfgng hơwkdci hơwkdci cưbbzjpowki nhìbjhjn Tốrhzdng Dung Hoa,“Nhấacstt làynfg đzxtnrhzdi vớeyzni nữtoga nhâohzun muốrhzdn tơwkdcbbzjpqcbng đzxtnếeuzzn Hoàynfgng Phủeplp Cẩpxawn củeplpa nhàynfg ta.”

Tốrhzdng Dung Hoa thầmtygn kinh đzxtnirjkt ngộirjkt nhảefkmy dựlhybng lêbktpn.

gkpd Mạmglht vỗwkdc vỗwkdc hai máxcul củeplpa nàynfgng,“Chọlbykc ngưbbzjơwkdci thôgkpdi, ta thígwntch ngưbbzjpowki ta nójkkfi Hoàynfgng Phủeplp Cẩpxawn tốrhzdt, thígwntch nhiềvbbzu ngưbbzjpowki thígwntch hắwcvin, đzxtniềvbbzu nàynfgy chứopjxng minh sứopjxc hấacstp dẫbjhjn củeplpa hắwcvin lớeyznn, do đzxtnójkkfsaxpng chứopjxng minh sứopjxc quyếeuzzn rũsaxp củeplpa ta!”

ynfgng cưbbzjpowki ha ha, nghêbktpnh ngang màynfg đzxtni, lưbbzju lạmglhi hai huynh muôgkpdi sợrflw tớeyzni mứopjxc kinh hồresnn táxculng đzxtnefkmm.

Tốrhzdng Dung Hoa choáxculng váxculng mơwkdc hồresn đzxtnopjxng lêbktpn, đzxtni đzxtnưbbzjrflwc hai bưbbzjeyznc, lậojiup tứopjxc tébjhj ngãgkpd, kìbjhjm khôgkpdng đzxtnưbbzjrflwc toàynfgn thâohzun pháxcult run.


“Ngũsaxp, Ngũsaxp ca......”

Tốrhzdng Ngũsaxpynfgm sao còopjxn sứopjxc lo lắwcving cho ngưbbzjpowki kháxculc, ngàynfgy thưbbzjpowkng diễbjhju võeyznbbzjơwkdcng oai, đzxtnójkkfynfg mang theo đzxtneplp đzxtnáxculm tay châohzun.

Đbjhji pháxcul pháxculch cưbbzjeyznp bójkkfc , hoặfmuyc làynfg khi dễbjhj ngưbbzjpowki yếeuzzu đzxtnuốrhzdi.

Giốrhzdng nhưbbzjgkpd Mạmglht hôgkpdm nay dẫbjhjn theo võeyznohzum cao thủeplp nhưbbzj vậojiuy, ngưbbzjpowki ngưbbzjpowki đzxtnhqcing đzxtnhqcing sáxcult khígwnt, bộirjkxculng nhưbbzj kiểmqewu dùnmytng mộirjkt đzxtnmtygu ngójkkfn tay đzxtnvbbzu cójkkf thểmqew đzxtnâohzum chếeuzzt bọlbykn chúehsong luôgkpdn.

Hắwcvin còopjxn cójkkf thểmqewjkkfynfgm gìbjhj đzxtnưbbzjrflwc?

Hắwcvin khôgkpdng thua, thua bấacstt quáxcul chỉcwvhynfgnmyty tùnmytng đzxtni theo khôgkpdng đzxtnwcvic lựlhybc.

Nếeuzzu cójkkfeyznohzum cao thủeplp, hắwcvin nhấacstt đzxtngkpdnh sẽfdji khôgkpdng thua.

Hắwcvin đzxtnacstm mạmglhnh mộirjkt cúehso xuốrhzdng bàynfgn, giậojiun dữtogabjhjt lớeyznn:“Quâohzun tửacstxculo thùnmyt...... Ai nha......”

Trêbktpn chỗwkdc bịgkpd thưbbzjơwkdcng làynfgm cho hắwcvin đzxtnau đzxtneyznn khójkkf nhịgkpdn, hơwkdcn nữtogaa bịgkpd dọlbyka đzxtnếeuzzn suy yếeuzzu vôgkpd lựlhybc, hắwcvin căjgvfn bảefkmn vãgkpd mồresngkpdi khôgkpdng cójkkf khígwnt thếeuzz.

Hừhqci hừhqci bấacstt quáxcul chỉcwvhynfg muỗwkdci màynfg thôgkpdi.

Khôgkpdng bao lâohzuu, lạmglhi cójkkf ngưbbzjpowki đzxtnùnmytng đzxtnùnmytng bưbbzjeyznc lêbktpn lầmtygu, bộirjkxculng hùnmytng hổbktp tứopjxc khígwnt.

Tốrhzdng Ngũsaxpjkkfng nảefkmy, thảefkmm rồresni thảefkmm rồresni, ma nữtoga kia lạmglhi đzxtnãgkpd trởpqcb lạmglhi.

Chẳresnng lẽfdji nhấacstt đzxtngkpdnh phảefkmi giếeuzzt hắwcvin sao?


Hắwcvin sợrflw tớeyzni mứopjxc rốrhzdt cụxculc nhịgkpdn khôgkpdng đzxtnưbbzjrflwc lậojiup tứopjxc tèhuji ra quầmtygn.

Tốrhzdng Dung Hoa lạmglhi khójkkfc sưbbzjeyznt mưbbzjeyznt .

“Thểmqew diệmvvfn củeplpa Tốrhzdng gia chúehsong ta thậojiut sựlhybynfg bịgkpdxculc ngưbbzjơwkdci làynfgm mấacstt hếeuzzt !”

Tốrhzdng đzxtnmglhi vẻnfqy mặfmuyt băjgvfng hàynfgn, tứopjxc giậojiun đzxtnếeuzzn sắwcvic mặfmuyt xanh mébjhjt, hậojiun khôgkpdng thểmqew đzxtnem đzxtnem hai đzxtnopjxa đzxtnmvvf đzxtnmvvf muộirjki muộirjki khôgkpdng nêbktpn thâohzun mấacstt mặfmuyt kia mộirjkt cưbbzjeyznc đzxtnáxcul chếeuzzt luôgkpdn cho rồresni.

Tốrhzdng Minh Dưbbzjơwkdcng chậojium rãgkpdi từhqcibktpn ngoàynfgi tiếeuzzn vàynfgo, chậojium rìbjhjbjhjjkkfi:“Ta vừhqcia hồresni kinh, thìbjhjjkkf ngưbbzjpowki cảefkmnh báxculo, cho dùnmytynfg đzxtnirjkng đzxtnếeuzzn đzxtnacstt đzxtnai trêbktpn đzxtnmtygu Tháxculi tuếeuzz gia, cũsaxpng đzxtnhqcing đzxtni đzxtnâohzum chọlbykt vàynfgo mắwcvit củeplpa Tôgkpd tiểmqewu thưbbzj, nếeuzzu khôgkpdng nàynfgng ta nhấacstt đzxtngkpdnh sẽfdjiynfgm cho ngưbbzjơwkdci ba năjgvfm gặfmuyp áxculc mộirjkng.”

Tốrhzdng Dung Hoa ôgkpd ôgkpd khójkkfc,“Đbjhjmglhi ca, đzxtnmglhi ca, ngưbbzjơwkdci phảefkmi làynfgm chủeplp cho ta, Tôgkpd Mạmglht con tiệmvvfn nhâohzun kia nàynfgng ta làynfg cốrhzd ýxdnh, ta cùnmytng Ngũsaxp ca đzxtnang ởpqcb trong nàynfgy uốrhzdng rưbbzjrflwu, nàynfgng, nàynfgng liềvbbzn......”

“Tiểmqewu muộirjki, chẳresnng lẽfdji muốrhzdn tìbjhjm Tôgkpd tiểmqewu thưbbzj đzxtnrhzdi chấacstt sao?” Tốrhzdng Minh Dưbbzjơwkdcng châohzum chọlbykc nhìbjhjn nàynfgng, vẻnfqy mặfmuyt khinh thưbbzjpowkng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.