Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 550 : Bị dọn đi hang ổ thua thảm bại 06

    trước sau   
Chờidiu bọcdwkn hắerbbn đvirzi rồvwjai, Tôpkjn Mạeacmt ngáalalp mộmdfit cáalali,“Ai nha, córkja chúshilt buồvwjan ngủibap nha. Hễpkjn khi buồvwjan ngủibap, ta lạeacmi muốyolcn giếleint ngưcgpkidiui!”

mmesng hơpuiji hơpuiji cưcgpkidiui nhìwboxn Tốyolcng Dung Hoa,“Nhấbyrxt làmmes đvirzyolci vớfqpji nữogmx nhâwjhnn muốyolcn tơpuijcgpkburtng đvirzếleinn Hoàmmesng Phủibap Cẩspobn củibapa nhàmmes ta.”

Tốyolcng Dung Hoa thầlkmon kinh đvirzmdfit ngộmdfit nhảhhtey dựcngnng lêcwyqn.

pkjn Mạeacmt vỗaqim vỗaqim hai máalal củibapa nàmmesng,“Chọcdwkc ngưcgpkơpuiji thôpkjni, ta thígaooch ngưcgpkidiui ta nórkjai Hoàmmesng Phủibap Cẩspobn tốyolct, thígaooch nhiềotwzu ngưcgpkidiui thígaooch hắerbbn, đvirziềotwzu nàmmesy chứllrzng minh sứllrzc hấbyrxp dẫgpocn củibapa hắerbbn lớfqpjn, do đvirzórkjagpocng chứllrzng minh sứllrzc quyếleinn rũgpoc củibapa ta!”

mmesng cưcgpkidiui ha ha, nghêcwyqnh ngang màmmes đvirzi, lưcgpku lạeacmi hai huynh muôpkjni sợilmv tớfqpji mứllrzc kinh hồvwjan táalalng đvirzhhtem.

Tốyolcng Dung Hoa choáalalng váalalng mơpuij hồvwja đvirzllrzng lêcwyqn, đvirzi đvirzưcgpkilmvc hai bưcgpkfqpjc, lậeacmp tứllrzc tébqen ngãfqpj, kìwboxm khôpkjnng đvirzưcgpkilmvc toàmmesn thâwjhnn pháalalt run.


“Ngũgpoc, Ngũgpoc ca......”

Tốyolcng Ngũgpocmmesm sao còhafan sứllrzc lo lắerbbng cho ngưcgpkidiui kháalalc, ngàmmesy thưcgpkidiung diễpkjnu võejowcgpkơpuijng oai, đvirzórkjammes mang theo đvirzibap đvirzáalalm tay châwjhnn.

Đupdni pháalal pháalalch cưcgpkfqpjp bórkjac , hoặgvldc làmmes khi dễpkjn ngưcgpkidiui yếleinu đvirzuốyolci.

Giốyolcng nhưcgpkpkjn Mạeacmt hôpkjnm nay dẫgpocn theo võejowwjhnm cao thủibap nhưcgpk vậeacmy, ngưcgpkidiui ngưcgpkidiui đvirzmdfing đvirzmdfing sáalalt khígaoo, bộmdfialalng nhưcgpk kiểogmxu dùedmsng mộmdfit đvirzlkmou ngórkjan tay đvirzotwzu córkja thểogmx đvirzâwjhnm chếleint bọcdwkn chúshilng luôpkjnn.

Hắerbbn còhafan córkja thểogmxrkjammesm gìwbox đvirzưcgpkilmvc?

Hắerbbn khôpkjnng thua, thua bấbyrxt quáalal chỉpkjnmmesedmsy tùedmsng đvirzi theo khôpkjnng đvirzerbbc lựcngnc.

Nếleinu córkjaejowwjhnm cao thủibap, hắerbbn nhấbyrxt đvirzrymnnh sẽalal khôpkjnng thua.

Hắerbbn đvirzbyrxm mạeacmnh mộmdfit cúshil xuốyolcng bàmmesn, giậeacmn dữogmxbqent lớfqpjn:“Quâwjhnn tửllrzalalo thùedms...... Ai nha......”

Trêcwyqn chỗaqim bịrymn thưcgpkơpuijng làmmesm cho hắerbbn đvirzau đvirzfqpjn khórkja nhịrymnn, hơpuijn nữogmxa bịrymn dọcdwka đvirzếleinn suy yếleinu vôpkjn lựcngnc, hắerbbn căidiun bảhhten vãfqpj mồvwjapkjni khôpkjnng córkja khígaoo thếlein.

Hừwllo hừwllo bấbyrxt quáalal chỉpkjnmmes muỗaqimi màmmes thôpkjni.

Khôpkjnng bao lâwjhnu, lạeacmi córkja ngưcgpkidiui đvirzùedmsng đvirzùedmsng bưcgpkfqpjc lêcwyqn lầlkmou, bộmdfialalng hùedmsng hổztux tứllrzc khígaoo.

Tốyolcng Ngũgpocrkjang nảhhtey, thảhhtem rồvwjai thảhhtem rồvwjai, ma nữogmx kia lạeacmi đvirzãfqpj trởburt lạeacmi.

Chẳeacmng lẽalal nhấbyrxt đvirzrymnnh phảhhtei giếleint hắerbbn sao?


Hắerbbn sợilmv tớfqpji mứllrzc rốyolct cụaqimc nhịrymnn khôpkjnng đvirzưcgpkilmvc lậeacmp tứllrzc tècgpk ra quầlkmon.

Tốyolcng Dung Hoa lạeacmi khórkjac sưcgpkfqpjt mưcgpkfqpjt .

“Thểogmx diệzhznn củibapa Tốyolcng gia chúshilng ta thậeacmt sựcngnmmes bịrymnalalc ngưcgpkơpuiji làmmesm mấbyrxt hếleint !”

Tốyolcng đvirzeacmi vẻbzzg mặgvldt băidiung hàmmesn, tứllrzc giậeacmn đvirzếleinn sắerbbc mặgvldt xanh mébqent, hậeacmn khôpkjnng thểogmx đvirzem đvirzem hai đvirzllrza đvirzzhzn đvirzzhzn muộmdfii muộmdfii khôpkjnng nêcwyqn thâwjhnn mấbyrxt mặgvldt kia mộmdfit cưcgpkfqpjc đvirzáalal chếleint luôpkjnn cho rồvwjai.

Tốyolcng Minh Dưcgpkơpuijng chậeacmm rãfqpji từwllocwyqn ngoàmmesi tiếleinn vàmmeso, chậeacmm rìwboxwboxrkjai:“Ta vừwlloa hồvwjai kinh, thìwboxrkja ngưcgpkidiui cảhhtenh báalalo, cho dùedmsmmes đvirzmdfing đvirzếleinn đvirzbyrxt đvirzai trêcwyqn đvirzlkmou Tháalali tuếlein gia, cũgpocng đvirzwllong đvirzi đvirzâwjhnm chọcdwkt vàmmeso mắerbbt củibapa Tôpkjn tiểogmxu thưcgpk, nếleinu khôpkjnng nàmmesng ta nhấbyrxt đvirzrymnnh sẽalalmmesm cho ngưcgpkơpuiji ba năidium gặgvldp áalalc mộmdfing.”

Tốyolcng Dung Hoa ôpkjn ôpkjn khórkjac,“Đupdneacmi ca, đvirzeacmi ca, ngưcgpkơpuiji phảhhtei làmmesm chủibap cho ta, Tôpkjn Mạeacmt con tiệzhznn nhâwjhnn kia nàmmesng ta làmmes cốyolc ývgaa, ta cùedmsng Ngũgpoc ca đvirzang ởburt trong nàmmesy uốyolcng rưcgpkilmvu, nàmmesng, nàmmesng liềotwzn......”

“Tiểogmxu muộmdfii, chẳeacmng lẽalal muốyolcn tìwboxm Tôpkjn tiểogmxu thưcgpk đvirzyolci chấbyrxt sao?” Tốyolcng Minh Dưcgpkơpuijng châwjhnm chọcdwkc nhìwboxn nàmmesng, vẻbzzg mặgvldt khinh thưcgpkidiung.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.