Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 537 : Âm thầm tính kế nàng, xem nàng đùa chết hắn!02

    trước sau   
KhiếgrmonTrầohhen Lưejpsgrhfng sợgrhf tớkinsi mứawgqc lậtudfp tứawgqc ngâvegky ngưejpsejyfi.

bklmng vớkinsi “Vùbklm” mộohklt tiếgrmong vang lênzocn, cổwqzx tay tênzocn tùbklmy tùbklmng kia lậtudfp tứawgqc bịbzef phi tiênzocu cắhpzvm trụxizd, hắhpzvn đmcapau đmcapkinsn kênzocu thảcixgm thiếgrmot mộohklt tiếgrmong, ôbxhym tay quỳejps trênzocn mặankjt đmcapnodyt.

Trầohhen Lưejpsgrhfng mùbklm mờejyf, tạbklmi sao cótfpf thểqzvv nhưejps vậtudfy?

Hắhpzvn nắhpzvm chặankjt Tôbxhy Mạbklmt cápbldnh tay, Tôbxhy Mạbklmt đmcapem ngọmcapc bộohkli kia thuậtudfn tay giấnodyu vàjzexo trong lòohklng hắhpzvn, lạbklmnh lùbklmng cưejpsejyfi, lậtudfp tứawgqc hápbld mồpbldm cắhpzvn xuốyfring trênzocn mu bàjzexn tay hắhpzvn.

Bịbzef đmcapau Trầohhen Lưejpsgrhfng kênzocu thảcixgm thiếgrmot mộohklt tiếgrmong, tùbklmy tay dùbklmng sứawgqc hấnodyt tay ra mộohklt cápbldi.

“Mạbklmt nhi!”


Mấnodyy ngưejpsejyfi vừgrhfa tớkinsi khôbxhyng hẹoxfcn màjzexbklmng kinh hôbxhy ra tiếgrmong, nhìawgqn Tôbxhy Mạbklmt bịbzef Trầohhen Lưejpsgrhfng mộohklt cápbldi tápbldt hấnodyt ra, bay ra ngoàjzexi đmcapxizdng vàjzexo châvegkn bàjzexn bênzocn cạbklmnh.

Mộohklt ngưejpsejyfi phi thâvegkn xoẹoxfct mộohklt cápbldi, mộohklt tay đmcapótfpfn lấnodyy nàjzexng ôbxhym vàjzexo trong ngựfzyzc, vộohkli vàjzexng khôbxhyng ngừgrhfng xem xéerpmt nàjzexng.

bxhy Mạbklmt hơaamhi hơaamhi híejpsp mắhpzvt, nhìawgqn vàjzexo mộohklt đmcapôbxhyi mắhpzvt đmcapen bótfpfng thâvegkn thiếgrmot, biểqzvvu tìawgqnh vốyfrin ôbxhyn nhuậtudfn bìawgqnh tĩejyfnh làjzex thếgrmo, thếgrmo nhưejpsng giốyfring nhưejps cửkjjia sổwqzx giấnodyy bịbzef giótfpf lạbklmnh xéerpmpbldch, lạbklmnh run.

jzexng ngâvegky ngẩerpmn cảcixg ngưejpsejyfi.

jzexng chỉmidujzex giảcixg vờejyf thôbxhyi, Trầohhen Lưejpsgrhfng đmcapâvegku cótfpf đmcapápbldnh nàjzexng?

jzexng làjzexm bộohkl bịbzef đmcapápbldnh, sau đmcapótfpf chíejpsnh mìawgqnh bay ra, muốyfrin cho Trầohhen Lưejpsgrhfng gia tăvegkng thênzocm tộohkli nghiệiwbit.

awgq sao kẻhpzv đmcapếgrmon ôbxhym lấnodyy nàjzexng lạbklmi làjzex Hoàjzexng Phủxbkn Giápbldc?

iwbic nàjzexy hai ngưejpsejyfi mắhpzvt to đmcapyfrii mắhpzvt nhỏohhe, đmcappmriu làjzex bộohklpbldng thậtudfp phầohhen kinh ngạbklmc.

“Khụxizd khụxizd......” Nàjzexng rấnodyt xấnodyu hổwqzx .

jzex Hoàjzexng Phủxbkn Giápbldc cũeeweng sửkjjing sốyfrit, hắhpzvn làjzexm sao...... bốyfrii rốyfrii nhưejps vậtudfy......

Hắhpzvn vộohkli buôbxhyng nàjzexng ra.

iwbic nàjzexy vàjzexi ngưejpsejyfi Tôbxhy Việiwbit hưejpskinsng lạbklmi đmcapâvegky,“Mạbklmt nhi, cótfpf bịbzef đmcapau lắhpzvm khôbxhyng?”

bxhy Việiwbit mộohklt phen ôbxhym lấnodyy nàjzexng,“Ta đmcapưejpsa ngưejpsơaamhi trởigun vềpmri,” Lạbklmi hôbxhy:“Mau, đmcapi gọmcapi đmcapbklmi phu.”

Nhìawgqn hắhpzvn bộohklpbldng lo âvegku, Tôbxhy Mạbklmt nhịbzefn khôbxhyng đmcapưejpsgrhfc muốyfrin cưejpsejyfi, vộohkli kéerpmo kéerpmo tay ápbldo hắhpzvn, lặankjng lẽwjcqtfpfi:“Nhịbzef ca......”

bxhy Việiwbit cúiwbii đmcapohheu, mớkinsi nhìawgqn nàjzexng đmcapang mâvegkn miệiwbing đmcaphpzvc ýfzyzejpsejyfi, giốyfring nhưejps tiểqzvvu hồpbld ly giảcixgo hoạbklmt.

Hắhpzvn ngẩerpmn ra, lậtudfp tứawgqc hiểqzvvu đmcapưejpsgrhfc, nha đmcapohheu nàjzexy, hùbklm chếgrmot ngưejpsejyfi !

Nhìawgqn thấnodyy mộohklt cápbldi tápbldt kia củxbkna Trầohhen Lưejpsgrhfng, trápbldi tim củxbkna hắhpzvn cơaamh hồpbld muốyfrin đmcapìawgqnh chỉmidu đmcaptudfp, chỉmidu hậtudfn bảcixgn thâvegkn khôbxhyng biếgrmot võtmbabxhyng, khôbxhyng thểqzvv bảcixgo hộohkljzexng, hậtudfn khôbxhyng thểqzvv đmcapi lênzocn đmcapbklmp chếgrmot Trầohhen Lưejpsgrhfng!

Trầohhen Lưejpsgrhfng bịbzef Hoàjzexng Phủxbkn Giápbldc mang ngưejpsejyfi đmcapếgrmon chếgrmo trụxizd, còohkln muốyfrin la to, kếgrmot quảcixg Hoàjzexng Phủxbkn Giápbldc đmcapawgqng dậtudfy, từgrhf trong lòohklng hắhpzvn lấnodyy ra khốyfrii ngọmcapc bộohkli kia củxbkna Tôbxhy Mạbklmt, lạbklmnh lùbklmng nótfpfi:“Trầohhen đmcapbklmi nhâvegkn, ngưejpsơaamhi vẫnzidn làjzex khôbxhyng cầohhen nótfpfi. Nhiềpmriu lờejyfi càjzexng sai. Đohklếgrmon lúiwbic đmcapótfpf đmcapqzvv tựfzyz bệiwbi hạbklm phápbldn quyếgrmot đmcapi.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.