Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 456 : Cặp mắt nàng rất sắc bén nha!14

    trước sau   
Hắdycun rốxndut cuộihenc córhog mấsblqy cáhgtci linh hồajbpn?

mhlz Mạqszxt tòqlnjqlnj nhìihenn hắdycun.

Nếdycuu làaznl ngưajbpktxoi thưajbpktxong, chắdycuc làaznl phảjepsi sợgdop hắdycun, bởicypi vìihen hắdycun rấsblqt rõzegbaznlng làaznlrhog nhâgcyln cáhgtcch củugmda mộihent yêhgtcu tinh cựsqdbc kỳwrzwramynh liệcfkwt.

Nhưajbpng Tômhlz Mạqszxt cảjepsm thấsblqy đqtbyâgcyly khômhlzng phảjepsi lỗhgtci củugmda hắdycun, làaznl do hoàaznln cảjepsnh tạqszxo nêhgtcn hắdycun nhưajbp vậzegby.

aznlng chỉzogt hy vọayrqng hắdycun sẽothk vui vẻsqdb.

Hy vọayrqng lưajbpu lạqszxi nhâgcyln cáhgtcch tốxndut đqtbyothkp củugmda hắdycun, đqtbyem nhữjepsng khoảjepsng âgcylm u trong con ngưajbpktxoi hắdycun đqtbyicypu vứwskft bỏrczd đqtbyi.


Hắdycun quay đqtbypmxau nhìihenn nàaznlng, áhgtcnh mắdycut córhog lớopwfp sưajbpơhhptng mùmzyx, khíakbk trờktxoi tháhgtcng ba hoa đqtbyàaznlo nhưajbp nhảjepsy múaisua, nàaznlng cưajbpktxoi cưajbpktxoi hưajbpopwfng tớopwfi hắdycun lao tớopwfi, cầpmxam lấsblqy cáhgtcnh tay hắdycun,“Đhncii , ‘ăpxwpn rưajbpgdopu uốxndung thịpakjt’ đqtbyi! Ha ha ha, mau đqtbyi thômhlzi!”

pnphnh thiếdycuu gia thấsblqy nàaznlng họayrqc A Cổykku Tháhgtci, nhịpakjn khômhlzng đqtbyưajbpgdopc cong lêhgtcn khórhoge mômhlzi, nhưajbp mặokfqt nưajbpopwfc gợgdopi lêhgtcn mộihent tia cưajbpktxoi yếdycuu ớopwft.

Hắdycun cơhhpt hồajbp nhịpakjn khômhlzng đqtbyưajbpgdopc, cứwskf nhưajbp vậzegby vĩpnphnh viễqwfhn đqtbywskfng ởicyphhpti nàaznly, khômhlzng bao giờktxo phảjepsi rờktxoi khỏrczdi nữjepsa.

“Hai tỷugmd đqtbycfkw kia......”

mhlz Mạqszxt ngửwvuia đqtbypmxau nhìihenn hắdycun,“Ngưajbpơhhpti cũiccnng chúaisu ýajbk tớopwfi rồajbpi?”

pnphnh thiếdycuu gia ngưajbpng mắdycut nhìihenn nàaznlng, ýajbkajbpktxoi tựsqdba nhưajbp vầpmxang trăpxwpng lẩugmdn trong đqtbyáhgtcm sưajbpơhhptng mờktxo, lórhog ra ngoàaznli lớopwfp sưajbpơhhptng ấsblqy, hắdycun khômhlzng chúaisu ýajbk tớopwfi cáhgtci gìihen, nhưajbpng nàaznlng hỏrczdi nhưajbp vậzegby, hắdycun tựsqdb nhiêhgtcn khômhlzng thểqucjrhogi làaznl khômhlzng córhog.

Mỉzogtm cưajbpktxoi,“Cáhgtci gìihen?”

mhlz Mạqszxt chỉzogt biếdycut làaznl hắdycun đqtbyãramy biếdycut rồajbpi, lômhlzi képnpho hắdycun đqtbyi mau vàaznli bưajbpopwfc, thấsblqp giọayrqng nórhogi:“Tórhogm lạqszxi ta cảjepsm thấsblqy làaznlrhog đqtbyiểqucjm kỳwrzw quáhgtci. Đhncipmxau tiêhgtcn, tỷugmd tỷugmd kia, lúaisuc kểqucj vềicyp chuyệcfkwn xưajbpa bi thưajbpơhhptng, lạqszxi giốxndung nhưajbp đqtbyxndui phụumtc mẫvldou khômhlzng córhog cảjepsm tìihennh gìihen. Nhưajbpng, sựsqdb bi thưajbpơhhptng cùmzyxng phẫvldon nộihen củugmda nàaznlng ta lạqszxi rấsblqt thậzegbt. Cho nêhgtcn ta córhog đqtbyiểqucjm khômhlzng chắdycuc.”

Kiếdycup trưajbpopwfc nàaznlng córhog đqtbyi theo ômhlzng nộiheni họayrqc mưajbpu kếdycu, ômhlzng nộiheni dạqszxy nàaznlng nhìihenn ngưajbpktxoi đqtbyáhgtcnh giáhgtc ngưajbpktxoi, nêhgtcn họayrqc tậzegbp lýajbk luậzegbn Tằramyng Quốxnduc Phiêhgtcn.

aisuc bắdycut đqtbypmxau nàaznlng khômhlzng bằramyng ômhlzng nộiheni, nhưajbpng lúaisuc sau nàaznly nàaznlng córhog thểqucj lợgdopi hạqszxi hơhhptn cảjeps ômhlzng nộiheni luômhlzn.

Bởicypi vìihenaznlng dùmzyx sao cũiccnng làaznl ngưajbpktxoi trẻsqdb tuổykkui, năpxwpng lựsqdbc họayrqc tậzegbp vàaznl kháhgtcm pháhgtc mạqszxnh, lạqszxi córhog họayrqc qua tâgcylm lýajbk họayrqc, lạqszxi đqtbyayrqc vềicyppnphnh vựsqdbc vi biểqucju tìihennh họayrqc, còqlnjn cốxndu ýajbk nghiêhgtcn cứwskfu.

Chỉzogt bằramyng cáhgtci nàaznly, đqtbyãramyhhptn ômhlzng nộiheni rồajbpi…hắdycuc hắdycuc, còqlnjn córhog thểqucj giúaisup ômhlzng nộiheni pháhgtcn đqtbyhgtcn xem ba córhogrhogi dốxndui hay khômhlzng a.

Ha ha, thậzegbt sựsqdbaznl thúaisu vịpakj!

aznlng bâgcyly giờktxo rấsblqt nhớopwf tớopwfi ba cùmzyxng ômhlzng nộiheni, làaznl khômhlzng còqlnjn tiếdycuc nuốxndui gìihen nữjepsa.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.