Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 442 : Khiến nàng thấy ấm ám như người thân

    trước sau   
Bọxeggn họxeggtkrlo vưwsjgfelkn hoa, đateyáqnxkm ngưwsjgfelki Hồsdnt tiêateyn sinh đateyi ra nghêateynh đateyócgtcn.

yuee Mạciljt giốblixng nhưwsjg bay tiếfelkn lêateyn,“Ai nha, Tôyuee Mạciljt Mạciljt ta đateyãmtdr trởbltl lạcilji đateyâhhaky! Cáqnxkc ngưwsjgơzpcri thiếfelku ta, hếfelkt thảnhzyy đateyfelku trảnhzy hếfelkt cho ta ngay! Cầxyiln phảnhzyi chơzpcri cùshgkng ta vàtkrli ngàtkrly cho thậwgpht khoáqnxki chíjxjk.!”

Mọxeggi ngưwsjgfelki thấopqxy nàtkrlng bịfrsh cấopqxm cửmckea vàtkrli ngàtkrly, nay đateyưwsjgbiybc dịfrshp bùshgkng pháqnxkt, đateyfelku ha ha cưwsjgfelki rộrwogateyn.

Hồsdnt tiêateyn sinh chỉdofbtkrlo nàtkrlng, cưwsjgfelki nócgtci:“Ngưwsjgơzpcri tiểwedeu quỷltac nha đateyxyilu nàtkrly! Lévqycn lúwsjgt chạciljy ra ngoàtkrli hảnhzy.”

yuee Mạciljt nócgtci dốblixi khôyueeng nháqnxky mắkzeet, hơzpcri cưwsjgfelki nócgtci:“Khôyueeng phảnhzyi, làtkrl tiêateyn sinh thấopqxy ta quáqnxk mệtqcot mỏxeggi, đateywede cho ta tớrouki đateyâhhaky giảnhzyi sầxyilu .”

Sau đateyócgtc lạcilji trêateyu ghẹmtdro vàtkrli ngưwsjgfelki Hồsdntwsjg Hồsdntng, Thủelrwy Muộrwogi bọxeggn họxegg.

Nay Hồsdntwsjg Hồsdntng khôyueeng lợbiybi hạcilji bằubpdng nàtkrlng, võrwogyueeng cũjxjkng bìltacnh thưwsjgfelkng, bịfrshyuee Mạciljt bắkzeet nạciljt đateyuổxeggi chạciljy vòprvtng vòprvtng xin tha mạciljng.

yuee Mạciljt đateyem nàtkrlng nhấopqxn xuốblixng vưwsjgfelkn hoa cảnhzyi, đateyègeaz trêateyn ngưwsjgfelki nàtkrlng ta, hìltacltacwsjgfelki,“Cầxyilu vồsdntng, vịfrsh kia Thậwgphp tứsvhs đateyiệtqcon hạciljprvtn hỏxeggi tớrouki ngưwsjgơzpcri đateyócgtc, ta phỏxeggng đateyqnxkn, hắkzeen đateywede ýyuee ngưwsjgơzpcri rồsdnti.”

cgtc mộrwogt lầxyiln nàtkrlng dẫqnxknHồsdntwsjg Hồsdntng đateyi Tháqnxki Họxeggc chơzpcri, kếfelkt quảnhzy Hồsdntwsjg Hồsdntng ngàtkrly thưwsjgfelkng nhìltacn thựrtgrc lanh lẹmtdr mạciljnh mẽhqfs, đateyi đateyếfelkn hoàtkrlng cung uy nghiêateym, cũjxjkng chỉdofb giốblixng nhưwsjgtkrl con gàtkrl con, nơzpcrm nớroukp lo sợbiyb.

Khiếfelkn nàtkrlng cưwsjgfelki muốblixn bểwede bụclbxng a!

Hoàtkrlng Phủelrw Liễxqrbn còprvtn tặxqrbng nàtkrlng mộrwogt khốblixi đateyáqnxk.

Hồsdntwsjg Hồsdntng xấopqxu hổxegg đateyếfelkn vẻqajg mặxqrbt đateyxegg bừopqxng, lúwsjgc nàtkrly đateycilji tiểwedeu thưwsjg tiếfelkn lêateyn đateyem nàtkrlng nâhhakng lêateyn, lạcilji lấopqxy xuốblixng ngọxeggn cỏxeggjxjknh trêateyn tócgtcc nàtkrlng,“Nhìltacn ngưwsjgơzpcri xem, bụclbxi đateyopqxt díjxjknh hếfelkt hơzpcrn, càtkrlng ngàtkrly càtkrlng ngang tàtkrlng, thíjxjkch lăsdntn lộrwogn dưwsjgrouki đateyopqxt.”

yuee Mạciljt cưwsjgfelki hìltacltac,“Tỷltac tỷltac, ngưwsjgơzpcri coi nhưwsjg nểwede mặxqrbt ta cầxyilu xin phụclbx thâhhakn cho ngưwsjgơzpcri tớrouki nơzpcri nàtkrly tĩjbvnnh dưwsjgateyng, sẽhqfs khôyueeng nócgtci ta đateyưwsjgbiybc khôyueeng !”

Đkmmrcilji tiểwedeu thưwsjg giậwgphn nàtkrlng liếfelkc mắkzeet mộrwogt cáqnxki, nha đateyxyilu kia, thấopqxy mìltacnh nay khôyueeng đateyưwsjgbiybc đateyi họxeggc nữkmmra, phảnhzyi ởbltl trong nhàtkrl, sợbiybltacnh nhàtkrlm cháqnxkn, liềfelkn cùshgkng phụclbx thâhhakn nócgtci làtkrl cho tỷltac tỷltac đateyếfelkn vưwsjgfelkn hoa tĩjbvnnh dưwsjgateyng.

yuee Nhâhhakn Vũjxjkjxjkng đateyãmtdr tớrouki nhiềfelku lầxyiln, phi thưwsjgfelkng thíjxjkch nơzpcri nàtkrly, khôyueeng nócgtci hai lờfelki liềfelkn đateyáqnxkp ứsvhsng.

Đkmmrưwsjgơzpcrng nhiêateyn, cũjxjkng vìltac đateywede cho Tôyuee Mạciljt thiếfelku hắkzeen chúwsjgt âhhakn tìltacnh, hắkzeen cốblix ýyuee giảnhzy bộrwog hẹmtdrp hòprvti, làtkrlm bộrwog khôyueeng đateyáqnxkp ứsvhsng.

Mọxeggi ngưwsjgfelki đateyang hàtkrln huyêateyn, đateyrwogt nhiêateyn, mộrwogt mụclbx mụclbxtkrl thợbiyb trồsdntng câhhaky hoang mang luốblixng cuốblixng chạciljy tớrouki, híjxjkt thởbltl khôyueeng thôyueeng nócgtci:“Hồsdnt tiêateyn sinh, đateycilji tiểwedeu thưwsjg, khôyueeng tốblixt rồsdnti, khôyueeng tốblixt rồsdnti, mau đateyi xem mộrwogt chúwsjgt đateyi......”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.