Nụ Hôn Của Sói

Chương 9 : Phòng thẩm vấn

    trước sau   
mqce khu chợalqpswvkn àqwcmo, Tưqxoq Đujwrswvk Thuầwbnan trong bộjalj quầwbnan ácsgyo sạbpbjch sẽrhcj đdvljang chuyểqpiin từqnzkng kiệswvkn hàqwcmng bẩtgrpn thỉqkaou, hôfnlhi tanh, khôfnlhng biếvpgqt làqwcm bởhetpi côfnlh nổbwqti bậbrgmt trong đdvljkbqsng hỗubwcn đdvljjaljn đdvljóssho, hay do côfnlh luôfnlhn thu húqsszt ácsgynh nhìudjcn củcicea An Dĩbpbj Phong, màqwcm trong dòvpujng ngưqxoqvqvoi đdvljôfnlhng đdvljúqsszc nhưqxoq vậbrgmy, An Dĩbpbj Phong chỉqkao liếvpgqc mộjaljt cácsgyi làqwcm nhậbrgmn ngay ra côfnlh.

Hắrlzon bảufsyo mấqxoqy têvpgqn đdvlji theo đdvljbtlrng mộjaljt bêvpgqn, mộjaljt mìudjcnh đdvlji sang đdvljóssho, cưqxoqvqvoi trêvpgqu chọbpbjc nósshoi: “Chàqwcmo! Nhìudjcn tay em nhỏakki nhắrlzon thếvpgqqwcm khỏakkie nhỉqkao?”

“...”

fnlh vờvqvo nhưqxoq khôfnlhng nghe thấqxoqy, tiếvpgqp tụyyzuc làqwcmm việswvkc củcicea mìudjcnh. Cóssho đdvljiềjunmu làqwcmm nhưqxoqfnlhudjcnh quẹibcst chiếvpgqc thùolzgng đdvljwbnay mùolzgi cácsgy tanh vàqwcmo ácsgyo hắrlzon.

“Đujwrqpii anh giúqsszp em nhégrrm!” Hắrlzon đdvljưqxoqa tay đdvljbeoq lấqxoqy chiếvpgqc thùolzgng, côfnlh khôfnlhng nósshoi gìudjc, khẽrhcj buôfnlhng tay. Hắrlzon khôfnlhng kịyyzup dùolzgng sứbtlrc đdvljbeoq, cũvolxng may làqwcm phảufsyn ứbtlrng nhanh, căyyzung hếvpgqt gâenxsn cốkbqst đdvljqpii ôfnlhm lấqxoqy. Lúqsszc ngẩtgrpng mặuytut lêvpgqn đdvljãcice nghe thấqxoqy ngưqxoqvqvoi bácsgyn cácsgy hỏakkii: “Bạbpbjn trai củcicea em àqwcm? Đujwrang theo đdvljuổbwqti em àqwcm? Nhìudjcn đdvljibcsp trai thếvpgq!”

“Đujwrúqsszng rồswvki, đdvljúqsszng rồswvki!” Hai côfnlhcsgyi đdvljbtlrng bêvpgqn cảufsynh tỏakki vẻmgiw đdvljswvkng tìudjcnh.


fnlh nghiêvpgqm túqsszc trảufsy lờvqvoi: “Làqwcm nghi phạbpbjm giếvpgqt ngưqxoqvqvoi.”

Sau vàqwcmi giâenxsy im lặuytung, đdvljácsgym phụyyzu nữcsgy đdvljóssho biếvpgqn mấqxoqt.

fnlh cầwbnam lấqxoqy bộjalj cảufsynh phụyyzuc rồswvki mặuytuc lêvpgqn ngưqxoqvqvoi, lạbpbjnh lùolzgng bưqxoqvmqqc qua hắrlzon.

“Bao giờvqvo thìudjc em mớvmqqi nhìudjcn thẳkawhng vàqwcmo mắrlzot anh?” Hắrlzon cốkbqsudjcnh nósshoi nghe thậbrgmt buồswvkn nôfnlhn.

“Phòvpujng thẩtgrpm vấqxoqn!”

qwcmi ngàqwcmy sau, hắrlzon tìudjcnh cờvqvo đdvlji qua sởhetp cảufsynh sácsgyt, nhớvmqqenxsu nósshoi củcicea côfnlh, liềjunmn xôfnlhng vàqwcmo.

Mộjaljt viêvpgqn cảufsynh sácsgyt nghe thấqxoqy hắrlzon nósshoi đdvljếvpgqn tựqgum thúqssz, lậbrgmp túqsszc giởhetpufsynh ra so đdvlji so lạbpbji, vẻmgiw mặuytut khiếvpgqp đdvljufsym, đdvljưqxoqa hắrlzon vàqwcmo phòvpujng thẩtgrpm vấqxoqn.

Hắrlzon khôfnlhng muốkbqsn lãciceng phíledd thờvqvoi gian vớvmqqi ngưqxoqvqvoi khácsgyc, nósshoi thẳkawhng: “Bảufsyo côfnlh cảufsynh sácsgyt têvpgqn Tưqxoq Đujwrswvk Thuầwbnan đdvljếvpgqn đdvljâenxsy, ngoàqwcmi côfnlhqxoqy ra, tôfnlhi sẽrhcj khôfnlhng nósshoi chuyệswvkn vớvmqqi bấqxoqt cứbtlr ai!”

Chưqxoqa đdvljwbnay mưqxoqvqvoi phúqsszt, ngưqxoqvqvoi hắrlzon muốkbqsn gặuytup đdvljãcice xuấqxoqt hiệswvkn.

“Quâenxsn hàqwcmm cóssho vẻmgiw rấqxoqt cao.”

An Dĩbpbj Phong dựqguma lưqxoqng lêvpgqn ghếvpgq, nhìudjcn gạbpbjch gạbpbjch sao sao trêvpgqn vai côfnlh. Hắrlzon chưqxoqa bao giờvqvoudjcm hiểqpiiu vềjunm cảufsynh hàqwcmm, chỉqkao biếvpgqt làqwcmfnlhssho đdvljiểqpiim hơbeoqi khácsgyc so vớvmqqi nhữcsgyng cảufsynh sácsgyt khácsgyc.

“Anh muốkbqsn đdvljwbnau thúqsszudjc thìudjcsshoi đdvlji.”

fnlh ngồswvki đdvljkbqsi diệswvkn vớvmqqi hắrlzon, bộjalj cảufsynh phụyyzuc nghiêvpgqm trang hoàqwcmn toàqwcmn che khuấqxoqt nhữcsgyng đdvljưqxoqvqvong cong mềjunmm mạbpbji trêvpgqn cơbeoq thểqpii, nhưqxoqng khi nhìudjcn côfnlh, mácsgyu trong ngưqxoqvqvoi hắrlzon lạbpbji sôfnlhi lêvpgqn.


Hắrlzon chỉqkao tay vàqwcmo chiếvpgqc mácsgyy ghi âenxsm vàqwcmsshoi: “Tắrlzot đdvlji, khôfnlhng thìudjc anh sẽrhcj khôfnlhng nósshoi bấqxoqt cứbtlrenxsu nàqwcmo đdvljâenxsu.”

fnlh phâenxsn vâenxsn mộjaljt chúqsszt rồswvki tắrlzot đdvlji.

“Sao trưqxoqvmqqc đdvljâenxsy anh chưqxoqa từqnzkng gặuytup em nhỉqkao?”

“Tôfnlhi mớvmqqi đdvljưqxoqalqpc đdvljiềjunmu đdvljjaljng đdvljếvpgqn khu vựqgumc nàqwcmy.”

“Khu vựqgumc nàqwcmy nổbwqti tiếvpgqng làqwcm phứbtlrc tạbpbjp. Em đdvljếvpgqn đdvljâenxsy làqwcmm gìudjc?”

“Tôfnlhi đdvljang thẩtgrpm vấqxoqn anh.”

Giọbpbjng nósshoi đdvljanh thégrrmp củcicea côfnlh khôfnlhng thểqpii hiệswvkn chúqsszt tìudjcnh cảufsym vàqwcm sựqgumqxoqm ácsgyp nàqwcmo, nhưqxoqng hắrlzon lạbpbji thấqxoqy giọbpbjng nósshoi đdvljóssho nhẹibcs nhàqwcmng vàqwcm đdvljácsgyng yêvpgqu hơbeoqn nhữcsgyng giọbpbjng nósshoi ngọbpbjt ngàqwcmo khácsgyc.

“Ờcoqv! Thếvpgq em hỏakkii đdvlji.” Hắrlzon cốkbqs ývlhiqxoqvqvoi mộjaljt cácsgych đdvljácsgyng ghégrrmt. “Vớvmqqi em, anh sẽrhcjsshoi hếvpgqt khôfnlhng giấqxoqu giếvpgqm, nósshoi hếvpgqt cảufsyvpujng mìudjcnh.”

“Anh muốkbqsn nhậbrgmn tộjalji gìudjc?”

Hắrlzon nghĩbpbj mộjaljt lúqsszc, rồswvki hỏakkii: “Em muốkbqsn anh nhậbrgmn tộjalji gìudjc?”

fnlh đdvlji ra, mộjaljt lúqsszc sau quay lạbpbji vớvmqqi tậbrgmp hồswvkbeoq đdvljuytut lêvpgqn bàqwcmn.

“Nhiềjunmu hồswvkbeoq thếvpgqqwcmy ácsgy?”

“Toàqwcmn làqwcm củcicea anh cảufsy đdvljqxoqy!”


“Khôfnlhng phảufsyi chứbtlr?” Hắrlzon tòvpujvpuj cầwbnam lêvpgqn xem, trong bứbtlrc ảufsynh làqwcm mộjaljt thi thểqpiivpgq bếvpgqt mácsgyu, hắrlzon lậbrgmp tứbtlrc đdvljósshong lạbpbji, khôfnlhng muốkbqsn nhìudjcn thấqxoqy lầwbnan thứbtlr hai.

“Nam, quốkbqsc tịyyzuch Trung Quốkbqsc, tuổbwqti xx, chiềjunmu cao..., câenxsn nặuytung...”

Hắrlzon ngắrlzot lờvqvoi côfnlh: “Em đdvljãcice từqnzkng lêvpgqn giưqxoqvqvong vớvmqqi đdvljàqwcmn ôfnlhng chưqxoqa?”

Đujwrâenxsy làqwcmvpujng tựqgumfnlhn hưqxoqfnlh đdvljácsgyng ghégrrmt củcicea đdvljàqwcmn ôfnlhng, cho dùolzg họbpbjssho sốkbqsng nhơbeoq nhuốkbqsc thếvpgqqwcmo đdvlji nữcsgya, nhưqxoqng luôfnlhn hy vọbpbjng ngưqxoqvqvoi phụyyzu nữcsgyqwcmudjcnh yêvpgqu phảufsyi trong trắrlzong, thuầwbnan khiếvpgqt nhưqxoq nữcsgy thầwbnan.

fnlh tròvpujn xoe mắrlzot nhìudjcn hắrlzon, thởhetpenxsu, bỏakki micro trêvpgqn cổbwqt xuốkbqsng, ấqxoqn núqsszt tắrlzot, rồswvki vứbtlrt lêvpgqn bàqwcmn.

Hắrlzon nhìudjcn côfnlh, lầwbnan đdvljwbnau tiêvpgqn thấqxoqy mộjaljt côfnlhcsgyi mặuytuc cảufsynh phụyyzuc quyếvpgqn rũvolx nhưqxoq thếvpgq. Hắrlzon chỉqkao muốkbqsn xôfnlhng đdvljếvpgqn, đdvljèknojfnlhvpgqn bàqwcmn, cởhetpi bỏakki bộjalj cảufsynh phụyyzuc củcicea côfnlh, giữcsgy chặuytut hai tay côfnlh, đdvljqpii xem rốkbqst cuộjaljc côfnlh đdvljãcicevpgqn giưqxoqvqvong vớvmqqi đdvljàqwcmn ôfnlhng hay chưqxoqa...

“An Dĩbpbj Phong! Anh tiếvpgqp tụyyzuc nhìudjcn nhưqxoq thếvpgq, tôfnlhi sẽrhcj tốkbqscsgyo anh vìudjc tộjalji quấqxoqy rốkbqsi tìudjcnh dụyyzuc!”

Hắrlzon lưqxoqu luyếvpgqn khôfnlhng muốkbqsn rờvqvoi mắrlzot khỏakkii khuôfnlhn ngựqgumc đdvljang phậbrgmp phồswvkng củcicea côfnlh.

“Em cóssho chứbtlrng cứbtlr khôfnlhng?”

“Nhữcsgyng ngôfnlhn từqnzk ácsgym chỉqkao khiêvpgqu khíleddch phụyyzu nữcsgy củcicea anh làqwcm đdvljcice đdvljqpii tốkbqscsgyo anh.”

“Phạbpbjm tộjalji nàqwcmy thìudjc phảufsyi ngồswvki tùolzg bao lâenxsu?”

“Còvpujn tùolzgy mứbtlrc đdvljjalj nặuytung nhẹibcs.”

“Nặuytung thìudjc sao?”


Nhìudjcn ngósshon tay mềjunmm mạbpbji đdvljang cầwbnam búqsszt viếvpgqt củcicea côfnlh, hắrlzon khôfnlhng nhịyyzun đdvljưqxoqalqpc cưqxoqvqvoi, nósshoi: “Em đdvljqnzkng nghĩbpbj quácsgy phứbtlrc tạbpbjp thếvpgq, anh chỉqkao muốkbqsn tìudjcm hiểqpiiu mộjaljt chúqsszt vềjunm luậbrgmt phácsgyp thôfnlhi.”

“Từqnzk ba đdvljếvpgqn mưqxoqvqvoi năyyzum.”

“Ồvvcd!” Rồswvki hắrlzon lạbpbji đdvljưqxoqa mắrlzot nhìudjcn xuốkbqsng ngựqgumc côfnlh, nếvpgqu đdvljqpii hắrlzon xégrrm bộjalj cảufsynh phụyyzuc kia ra, vừqnzka hôfnlhn lêvpgqn đdvljôfnlhi môfnlhi gợalqpi cảufsym củcicea côfnlh vừqnzka... thìudjc hắrlzon nghĩbpbj: “Ba năyyzum cũvolxng khôfnlhng phảufsyi làqwcmenxsu lắrlzom!”

“Nếvpgqu vớvmqqi cảufsynh sácsgyt thìudjc khỏakkii cầwbnan bàqwcmn đdvljếvpgqn!”

“Cảufsym ơbeoqn đdvljãcice nhắrlzoc nhởhetp.” Hắrlzon quêvpgqn mấqxoqt đdvljiềjunmu nàqwcmy.

Hắrlzon nhậbrgmn thấqxoqy tíleddnh cácsgych củcicea côfnlh rấqxoqt đdvljiềjunmm đdvljbpbjm, chọbpbjc giậbrgmn nhưqxoq thếvpgqqwcmfnlh vẫdvljn giữcsgy đdvljưqxoqalqpc bìudjcnh tĩbpbjnh, mặuytut côfnlh đdvljakki bừqnzkng, chứbtlrng tỏakkifnlh đdvljang hếvpgqt sứbtlrc kiềjunmm chếvpgqbeoqn giậbrgmn dữcsgy trong lòvpujng.

“Cóssho phảufsyi anh đdvljếvpgqn đdvljâenxsy đdvljqpii đdvljwbnau thúqssz khôfnlhng? Nếvpgqu khôfnlhng phảufsyi thìudjc mờvqvoi đdvlji ra cho.”

“Đujwrưqxoqơbeoqng nhiêvpgqn!”

Hắrlzon lậbrgmt giởhetp từqnzkng bộjalj hồswvkbeoq, nhữcsgyng bứbtlrc ảufsynh vôfnlholzgng thêvpgq thảufsym. Nếvpgqu khôfnlhng tậbrgmn mắrlzot nhìudjcn nhữcsgyng bứbtlrc ảufsynh đdvljóssho thìudjc hắrlzon cũvolxng khôfnlhng nhớvmqqqwcmudjcnh đdvljãcice giếvpgqt nhiềjunmu ngưqxoqvqvoi nhưqxoq vậbrgmy. Thựqgumc tìudjcnh, hắrlzon thấqxoqy mìudjcnh khôfnlhng bịyyzufnlhi ra ngoàqwcmi xửdvlj bắrlzon thìudjc thậbrgmt cóssho lỗubwci vớvmqqi đdvljvqvoi.

“Sao toàqwcmn làqwcm giếvpgqt ngưqxoqvqvoi thếvpgqqwcmy?” Hắrlzon hỏakkii. “Cóssho tộjalji danh nàqwcmo nhỏakki khôfnlhng? Víledd dụyyzu nhưqxoq khiếvpgqm nhãcice hay cưqxoqbeoqng hiếvpgqp chẳkawhng hạbpbjn?”

fnlh đdvljjaljt nhiêvpgqn nhìudjcn hắrlzon chăyyzum chúqssz: “Anh làqwcmm đdvljiềjunmu đdvljóssho rồswvki àqwcm?”

“Chưqxoqa.”

fnlh giậbrgmt lạbpbji tậbrgmp hồswvkbeoq.


“Anh cóssho thểqpii đdvlji đdvljưqxoqalqpc rồswvki!”

“Em đdvljqnzkng nôfnlhn nósshong, đdvljqpii anh xem tiếvpgqp cácsgyi khácsgyc.”

Hắrlzon giởhetp mộjaljt tậbrgmp hồswvkbeoq khácsgyc, phácsgyt hiệswvkn đdvljóssho khôfnlhng phảufsyi làqwcm củcicea hắrlzon, đdvljrlzoc ývlhisshoi: “Cácsgyi nàqwcmy khôfnlhng phảufsyi anh làqwcmm.”

“Ýurgt anh làqwcm nhữcsgyng cácsgyi kia do anh làqwcmm àqwcm?”

Sau mộjaljt giâenxsy ngạbpbjc nhiêvpgqn, hắrlzon nhậbrgmn ra ngay sựqgum nhạbpbjy bégrrmn củcicea côfnlh, liềjunmn tỏakki thácsgyi đdvljjalj nghiêvpgqm túqsszc: “Ýurgt củcicea anh làqwcm, anh biếvpgqt hung thủciceqwcm ai.”

“Ai?”

“Cậbrgmu ấqxoqm nhàqwcm Kỳcoqvcice - Trácsgyc Diệswvku. Mộjaljt thằkawhng đdvljàqwcmn em ăyyzun trộjaljm tiềjunmn củcicea hắrlzon, bịyyzu hắrlzon phácsgyt hiệswvkn, thếvpgqqwcm bịyyzu giếvpgqt.”

“Anh cóssho chứbtlrng cứbtlr khôfnlhng?”

“Chứbtlrng cứbtlr? Cảufsynh sácsgyt bọbpbjn em thậbrgmt rắrlzoc rốkbqsi, sựqgum việswvkc sờvqvo sờvqvo ngay trưqxoqvmqqc mắrlzot, chẳkawhng cầwbnan nósshoi cũvolxng tin lạbpbji còvpujn chứbtlrng cứbtlrudjc chứbtlr!”

“Khôfnlhng phảufsyi làqwcmfnlhi tin, màqwcmqwcm quan tòvpuja tin. Nếvpgqu khôfnlhng anh nghĩbpbj anh còvpujn nhởhetpn nhơbeoq ngoàqwcmi vòvpujng phácsgyp luậbrgmt sao?”

Hắrlzon giơbeoq ngósshon cácsgyi, nósshoi nhỏakki vớvmqqi côfnlh: “Hay làqwcm đdvljqpii anh giúqsszp em đdvljiềjunmu tra têvpgqn súqsszc sinh đdvljóssho nhégrrm, thếvpgqqwcmo?”

fnlh nghi ngờvqvo nhìudjcn hắrlzon. “Hồswvkbeoq củcicea hắrlzon khôfnlhng thểqpii cho anh xem đdvljưqxoqalqpc. Nhưqxoqng tôfnlhi nósshoi cho anh biếvpgqt, hắrlzon khôfnlhng chỉqkao gấqxoqp năyyzum lầwbnan anh đdvljâenxsu.”

Nhữcsgyng ngưqxoqvqvoi trong giớvmqqi khôfnlhng ai làqwcm khôfnlhng biếvpgqt Trácsgyc Diệswvku, con trai củcicea Kỳcoqvcice, vừqnzka hung hăyyzung vừqnzka vôfnlh nhâenxsn tíleddnh. An Dĩbpbj Phong vàqwcmqwcmn Trạbpbjc Thầwbnan đdvljãcicesshong mắrlzot vớvmqqi têvpgqn đdvljóssho từqnzkenxsu, nhưqxoqng anh cảufsyfnlhi khôfnlhng muốkbqsn đdvljkbqsi đdvljwbnau vớvmqqi hắrlzon nêvpgqn bảufsyo họbpbj trácsgynh xa. An Dĩbpbj Phong đdvljàqwcmnh chịyyzuu nhịyyzun, vìudjcgrrmt cho cùolzgng, nếvpgqu hắrlzon gâenxsy hấqxoqn vớvmqqi Kỳcoqvcice thìudjc anh cảufsyfnlhi cũvolxng bịyyzu liêvpgqn lụyyzuy. Lầwbnan nàqwcmy, nhâenxsn lúqsszc tiếvpgqp cậbrgmn Tưqxoq Đujwrswvk Thuầwbnan, hắrlzon sẽrhcj cho têvpgqn súqsszc sinh nàqwcmy nếvpgqm íleddt phiềjunmn phứbtlrc. Hắrlzon cũvolxng cóssho dịyyzup thểqpii hiệswvkn chúqsszt trácsgych nhiệswvkm củcicea mộjaljt “côfnlhng dâenxsn gưqxoqơbeoqng mẫdvlju”.

“Khôfnlhng thìudjc thếvpgqqwcmy nhégrrm! Em cho anh sốkbqs đdvljiệswvkn thoạbpbji củcicea em. Nếvpgqu biếvpgqt tin tứbtlrc gìudjc củcicea hắrlzon, anh sẽrhcj gọbpbji đdvljiệswvkn bácsgyo cho em.” Hắrlzon nghĩbpbj mộjaljt lúqsszc rồswvki nósshoi thêvpgqm: “Tốkbqst nhấqxoqt làqwcm sốkbqs đdvljiệswvkn thoạbpbji cácsgy nhâenxsn củcicea em, anh khôfnlhng muốkbqsn đdvljqpii lộjalj thâenxsn phậbrgmn củcicea mìudjcnh.”

fnlh do dựqgum mộjaljt lúqsszc, rồswvki đdvljbpbjc mộjaljt dãcicey sốkbqs.

Hắrlzon ghi nhớvmqq trong đdvljwbnau.

“Hôfnlhm nay nósshoi đdvljếvpgqn đdvljâenxsy thôfnlhi nhégrrm, em cóssho thờvqvoi gian thìudjc mờvqvoi anh đdvljếvpgqn uốkbqsng tràqwcmsshoi chuyệswvkn, anh rỗubwci rãcicei lắrlzom.”

“Xin lỗubwci, tôfnlhi khôfnlhng rảufsynh.”

qxoq Đujwrswvk Thuầwbnan gọbpbji ngưqxoqvqvoi đdvljưqxoqa An Dĩbpbj Phong ra khỏakkii sởhetp cảufsynh sácsgyt. Hắrlzon đdvljbtlrng ngoàqwcmi cửdvlja, nhìudjcn vàqwcmo nơbeoqi làqwcmm việswvkc đdvljwbnay uy nghiêvpgqm đdvljóssho. Lầwbnan đdvljwbnau tiêvpgqn hắrlzon phácsgyt hiệswvkn ra rằkawhng môfnlhi trưqxoqvqvong làqwcmm việswvkc ởhetp đdvljóssho rấqxoqt sạbpbjch sẽrhcj, gọbpbjn gàqwcmng, vàqwcmqwcmbeoqi hẹibcsn hòvpuj khácsgyvlhiqxoqhetpng.

Trêvpgqn đdvljưqxoqvqvong trởhetp vềjunm hộjaljp đdvljêvpgqm, trong lúqsszc chờvqvo đdvljèknojn đdvljakki, hắrlzon lạbpbji nhớvmqq cảufsynh Tưqxoq Đujwrswvk Thuầwbnan tứbtlrc giậbrgmn đdvljếvpgqn đdvljakki mặuytut nhưqxoqng vẫdvljn cốkbqs kiềjunmm chếvpgq, hắrlzon bậbrgmt cưqxoqvqvoi.

qwcmng nghĩbpbj đdvljếvpgqn dácsgyng vẻmgiw uy nghiêvpgqm toácsgyt ra từqnzk bộjalj cảufsynh phụyyzuc màqwcmu xanh màqwcmfnlh mặuytuc trêvpgqn ngưqxoqvqvoi, hắrlzon càqwcmng muốkbqsn ôfnlhm côfnlh, chiếvpgqm hữcsgyu côfnlh, hoàqwcmn toàqwcmn khôfnlhng phảufsyi cảufsym giácsgyc thưqxoqơbeoqng yêvpgqu ban đdvljwbnau, màqwcmqwcm khao khácsgyt chinh phụyyzuc, chiếvpgqm hữcsgyu đdvljang dâenxsng tràqwcmo trong ngưqxoqvqvoi hắrlzon.

Hắrlzon lấqxoqy đdvljiệswvkn thoạbpbji vàqwcm bấqxoqm nhữcsgyng con sốkbqsqwcm hắrlzon nhớvmqq nhưqxoq in trong đdvljwbnau.

“Xin chàqwcmo!” Giọbpbjng nósshoi lịyyzuch sựqgum củcicea côfnlh vang lêvpgqn từqnzk đdvljwbnau mácsgyy bêvpgqn kia.

“Chàqwcmo! Thuầwbnan... làqwcm anh.”

Đujwrwbnau dâenxsy bêvpgqn kia im lặuytung mộjaljt phúqsszt. Lúqsszc hắrlzon tưqxoqhetpng đdvljưqxoqvqvong dâenxsy đdvljiệswvkn thoạbpbji gặuytup sựqgum cốkbqs, đdvljyyzunh gọbpbji lạbpbji thìudjcfnlhvpgqn tiếvpgqng: “Cóssho việswvkc gìudjc vậbrgmy?”

“Anh đdvljãcice đdvljswvkng ývlhi vớvmqqi em làqwcmssho tin tứbtlrc gìudjc thìudjc sẽrhcj thôfnlhng bácsgyo cho em.”

“Tin tứbtlrc củcicea anh nhanh nhỉqkao? Anh vừqnzka mớvmqqi rờvqvoi đdvlji đdvljưqxoqalqpc năyyzum phúqsszt thôfnlhi.”

“Đujwrưqxoqơbeoqng nhiêvpgqn rồswvki, cácsgyi khácsgyc anh khôfnlhng dácsgym nósshoi, từqnzkqxoqa đdvljếvpgqn nay anh làqwcm mộjaljt côfnlhng dâenxsn tốkbqst.”

“...”

Hắrlzon đdvljang nghĩbpbjqwcm đdvljiệswvkn thoạbpbji lạbpbji cóssho vấqxoqn đdvljjunm thìudjcfnlhsshoi tiếvpgqp: “Cóssho tin tứbtlrc gìudjc, anh nósshoi đdvlji.”

“Tốkbqsi nay sácsgyu giờvqvo, gặuytup nhau ởhetp nhàqwcmqwcmng Hồswvkng Lâenxsm.”

Đujwrqpii trácsgynh bịyyzu leo câenxsy, hắrlzon còvpujn nósshoi thêvpgqm: “Tríledd nhớvmqq củcicea anh khôfnlhng tốkbqst lắrlzom, nếvpgqu em khôfnlhng đdvljếvpgqn hoặuytuc đdvljếvpgqn muộjaljn thìudjc anh khôfnlhng đdvljufsym bảufsyo nhớvmqq đdvljưqxoqalqpc đdvljyyzua đdvljiểqpiim vàqwcm thờvqvoi gian mua bácsgyn trao đdvljbwqti củcicea bọbpbjn chúqsszng đdvljâenxsu.”

Vừqnzka đdvljúqsszng lúqsszc đdvljèknojn xanh, hắrlzon cưqxoqvqvoi, tắrlzot đdvljiệswvkn thoạbpbji vàqwcm tiếvpgqp tụyyzuc lácsgyi xe. Vừqnzka lácsgyi xe hắrlzon vừqnzka tưqxoqhetpng tưqxoqalqpng vềjunm “buổbwqti hẹibcsn hòvpuj đdvljwbnau tiêvpgqn” củcicea họbpbj

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.