Nụ Hôn Của Sói

Chương 61 : Em là của anh (Kết)

    trước sau   
xtcz chợmldyt cảbvlnm thấjrxvy trong lòdkogng nhưlztv gợmldyn sózoubng, cơnbds thểurpdxtcz nhưlztv mộgmjot chiếjrxvc lájotv điihpang trôxtczi dậynoip dềzwzznh bỗdgqrng bịtxhylztvasmhc hồyhaj nhấjrxvn chìtzizm, điihphaibm chìtzizm trong dụatbdc vọzccing khôxtczng bờvuim bếjrxvn.

Hắhaibn điihpưlztva dụatbdc vọzccing điihpãdgqrabring phájotvt từlhctcbniu điihpếjrxvn nơnbdsi ẩafzvm ưlztvasmht củuifha côxtcz, lầyeutn nàhaiby côxtcz thựctsrc sựctsr khôxtczng thểurpd cửxtcz điihpgmjong điihpưlztvmldyc, toàhaibn thâcbnin mềzwzzm nhũorkjn nhưlztv trúzwxpng điihpgmjoc, cũorkjng chẳbkemng còdkogn sứhlkxc màhaibhxdz trájotvnh, côxtczorkjng khôxtczng kiềzwzzm chếjrxv bảbvlnn thâcbnin điihpưlztvmldyc nữaxeda, bắhaibt điihpyeutu rêctsrn khe khẽctsr

“Thoảbvlni májotvi khôxtczng?” Hắhaibn cưlztvvuimi ma quájotvi.

xtcz lắhaibc lắhaibc điihpyeutu, májotvi tózoubc điihpen xoãdgqr tung trêctsrn chiếjrxvc cổynoi trắhaibng muốlciqt.

Hắhaibn điihpgmjot nhiêctsrn điihpâcbnim sâcbniu vàhaibo màhaib khôxtczng hềzwzzjotvo trưlztvasmhc.

“A!” Côxtcz théhxdzt lêctsrn hoảbvlnng sợmldy, hắhaibn điihpãdgqr tiếjrxvn vàhaibo nơnbdsi sâcbniu nhấjrxvt củuifha côxtcz


Cảbvlnm giájotvc trốlciqng rỗdgqrng bỗdgqrng điihpưlztvmldyc cơnbds thểurpd hắhaibn lấjrxvp điihpyeuty, hơnbdsi điihpau, nhưlztvng trêctsrn tấjrxvt cảbvlnhaib sựctsrdgqrch thídgqrch mãdgqrnh liệpyfmt, dòdkogng ấjrxvm ájotvp từlhct chỗdgqr tiếjrxvp xúzwxpc ấjrxvy lan toảbvln điihpếjrxvn tậynoin tim.

xtcz chưlztva kịtxhyp thởzwzz thìtziz hắhaibn điihpãdgqr lạasmhi dùabring sứhlkxc tiếjrxvn thậynoit sâcbniu, chạasmhm thậynoit mạasmhnh vàhaibo trong cơnbds thểurpdxtcz khôxtczng chúzwxpt thưlztvơnbdsng tiếjrxvc.

Đzoubau điihpếjrxvn cứhlkxng ngưlztvvuimi, côxtcz ngẩafzvng điihpyeutu, cắhaibn môxtczi điihpau điihpasmhn, miệpyfmng rêctsrn rỉzjav

“Đzoubau lắhaibm àhaib?” Hắhaibn điihpèjrdx trêctsrn ngưlztvvuimi côxtcz, ngózoubn trỏurpd vuốlciqt ve vếjrxvt răbossng trêctsrn môxtczi côxtcz.

“Mộgmjot chúzwxpt!”

Nếjrxvu so vớasmhi lầyeutn điihpyeutu tiêctsrn, thìtzizcbniy giờvuimxtcz hiểurpdu rằpqryng sựctsr điihpau điihpasmhn khôxtczng phảbvlni vìtziz hắhaibn thôxtcz bạasmho, màhaib xuấjrxvt phájotvt từlhct… bảbvlnn thâcbnin hắhaibn.

“Mớasmhi cózoub mộgmjot chúzwxpt điihpãdgqr khôxtczng chịtxhyu điihpưlztvmldyc rồyhaji àhaib?” Hắhaibn cưlztvvuimi bỡzwxpn cợmldyt. “Em còdkogn dájotvm thájotvch thứhlkxc khảbvlnbossng kiềzwzzm chếjrxv củuifha anh khôxtczng?!”

“Khảbvlnbossng kiềzwzzm chếjrxv củuifha anh kéhxdzm thìtziz liêctsrn quan gìtziz điihpếjrxvn em…”

Hắhaibn ngậynoim lấjrxvy điihpôxtczi môxtczi côxtcz, điihpyeutu lưlztvzwxpi thưlztvơnbdsng tiếjrxvc liếjrxvm điihpi vệpyfmt májotvu.

“Anh thấjrxvy điihpzwzz nghịtxhy thúzwxp vịtxhyzwxpc trưlztvasmhc củuifha em chúzwxpng ta sẽctsr giữaxed lạasmhi điihpurpd lầyeutn sau dùabring, điihpêctsrm nay chúzwxpng ta thửxtcz… tìtziznh yêctsru trưlztvasmhc điihpãdgqr!”

xtcz miễjotvn cưlztvzwxpng cưlztvvuimi, sựctsr điihpau điihpasmhn chưlztva tan hếjrxvt, chờvuim điihpmldyi điihpmldyt tràhaibo dâcbning tiếjrxvp theo.

Hắhaibn nhẹcbni nhàhaibng rúzwxpt ra, rồyhaji lạasmhi tiếjrxvn vàhaibo, khôxtczng nhanh vàhaib mạasmhnh nhưlztv trưlztvasmhc màhaib rấjrxvt nhịtxhyp nhàhaibng, êctsrm ájotvi nhưlztv sợmldyhaibm tổynoin thưlztvơnbdsng côxtcz.

Thỉzjavnh thoảbvlnng khôxtczng kiềzwzzm chếjrxv điihpưlztvmldyc sựctsr cuồyhajng nhiệpyfmt, hắhaibn lạasmhi mạasmhnh mẽctsrnbdsn, nhưlztvng rấjrxvt nhanh sau điihpózoub, hắhaibn lấjrxvy lạasmhi nhịtxhyp nhẹcbni nhàhaibng, sựctsr giao hoan tràhaibn điihpyeuty khoájotvi cảbvlnm, nhịtxhyp nhàhaibng, bấjrxvt tậynoin…


Thựctsrc sựctsrhaib rấjrxvt điihpcbnip, điihpózoub khôxtczng phảbvlni làhaib ham muốlciqn dụatbdc vọzccing, màhaibhaib tiếjrxvng gọzccii tìtziznh yêctsru. Tựctsra nhưlztv tiếjrxvng gọzccii củuifha sựctsr nhớasmh nhung, nhữaxedng câcbniu nózoubi củuifha tìtziznh yêctsru nồyhajng nàhaibn… điihpang tan chảbvlny trong cơnbds thểurpdxtcz, tan chảbvlny mộgmjot cájotvch điihpau điihpasmhn.

Cứhlkx mỗdgqri khi côxtcz trởzwzzctsrn mẫoqpmn cảbvlnm, dòdkogng nưlztvasmhc ấjrxvm ájotvp từlhct chỗdgqr điihpózoub tràhaibn ngậynoip khắhaibp da thịtxhyt, thìtziz hắhaibn lạasmhi hôxtczn lêctsrn nhữaxedng chỗdgqr nhạasmhy cảbvlnm trêctsrn cơnbds thểurpdxtcz điihpúzwxpng lúzwxpc, tăbossng thêctsrm kídgqrch thídgqrch cho côxtcz, chiếjrxvm hữaxedu côxtcz mộgmjot cájotvch nhanh nhấjrxvt… cho điihpếjrxvn khi côxtcz khôxtczng chịtxhyu điihpctsrng điihpưlztvmldyc vàhaib phảbvlnn ứhlkxng mạasmhnh mẽctsr, cắhaibn lêctsrn vai hắhaibn, ájotvnh mắhaibt điihphaibm điihpuốlciqi trong lòdkogng hắhaibn…

Đzoubgmjong tájotvc củuifha An Dĩnbds Phong càhaibng lúzwxpc càhaibng nhanh, sựctsr khoájotvi lạasmhc điihpãdgqrlztvmldyt qua giớasmhi hạasmhn chịtxhyu điihpctsrng củuifha hắhaibn.

“Thuầyeutn ơnbdsi, Thuầyeutn…” Hắhaibn nhắhaibm mắhaibt, mơnbds hồyhaji gọzccii têctsrn côxtcz, tiếjrxvng gọzccii cứhlkx to dầyeutn, ngàhaiby càhaibng gấjrxvp gájotvp, điihpgmjong tájotvc ngàhaiby càhaibng nhanh hơnbdsn nữaxeda. “Thuầyeutn ơnbdsi, Thuầyeutn… Anh yêctsru em, thậynoit sựctsr rấjrxvt yêctsru em!”

Ham muốlciqn, từlhctjotvc thịtxhyt, linh hồyhajn, cuốlciqi cùabring cũorkjng phájotv vỡzwxp tấjrxvt cảbvln sựctsr trózoubi buộgmjoc, vàhaib tuôxtczn tràhaibo…

xtcz ôxtczm chặlztvt hắhaibn, dùabring hếjrxvt sứhlkxc hôxtczn hắhaibn, thậynoim chídgqrhaib cắhaibn môxtczi hắhaibn.

cbniy khózoubi ngàhaibn năbossm khôxtczng dứhlkxt, tìtziznh cảbvlnm châcbnin thàhaibnh điihpếjrxvn chếjrxvt cũorkjng khôxtczng phai.

Nhữaxedng ngôxtczi sao lấjrxvp lájotvnh trêctsrn bầyeutu trờvuimi Melbourne. Trêctsrn chiếjrxvc ga trảbvlni giưlztvvuimng màhaibu trắhaibng, hai cơnbds thểurpd điihpang quấjrxvn quýafzvt lấjrxvy nhau, nhữaxedng nụatbdxtczn cuồyhajng nhiệpyfmt khôxtczng dứhlkxt, dạasmht dàhaibo nhữaxedng si mêctsrhaib chờvuim điihpmldyi khôxtczng hềzwzz thay điihpynoii…

Nhữaxedng cảbvlnm xúzwxpc mãdgqrnh liệpyfmt kếjrxvt thúzwxpc, côxtcz điihpãdgqr mệpyfmt lửxtcz, thậynoim chídgqr khôxtczng còdkogn sứhlkxc điihpurpd mởzwzz mắhaibt nữaxeda…

“Lầyeutn nàhaiby còdkogn cózoub điihpiềzwzzu gìtziz khôxtczng hàhaibi lòdkogng khôxtczng?” Hắhaibn trởzwzz lạasmhi trạasmhng thájotvi bìtziznh thưlztvvuimng.

Bởzwzzi nhịtxhyp thởzwzz quájotv dồyhajn dậynoip trong suốlciqt quájotv trìtziznh ấjrxvy nêctsrn côxtcz cảbvlnm thấjrxvy hơnbdsi khôxtcz miệpyfmng, côxtczzoubi giọzccing khàhaibn khàhaibn: “Cứhlkx nhưlztv thếjrxvhaiby, nếjrxvu em khôxtczng chếjrxvt vìtziz điihpau thìtzizorkjng chếjrxvt vìtziz mệpyfmt.”

“Em điihpmldyi nhéhxdz!” Hắhaibn rờvuimi điihpi, mộgmjot lúzwxpc lâcbniu sau khôxtczng thấjrxvy điihpgmjong tĩnbdsnh gìtziz, côxtcz vừlhcta điihptxhynh mởzwzz mắhaibt nhìtzizn xem thìtziz điihpôxtczi môxtczi lạasmhnh ngắhaibt củuifha hắhaibn điihplztvt lêctsrn môxtczi côxtcz, điihpyeutu lưlztvzwxpi hắhaibn khẽctsr điihpafzvy, mộgmjot dòdkogng nưlztvasmhc chua chua ngọzccit ngọzccit vàhaibjotvt lạasmhnh chảbvlny vàhaibo miệpyfmng côxtcz

Cổynoi họzccing điihpang khájotvt khôxtcz củuifha côxtcz điihpưlztvmldyc làhaibm ưlztvasmht… Côxtcz mởzwzz mắhaibt nhìtzizn hắhaibn, khôxtczng thểurpd tin điihpưlztvmldyc rằpqryng hắhaibn chu điihpájotvo nhưlztv vậynoiy.


“Tốlciqt hơnbdsn rồyhaji chứhlkx?”

Hắhaibn cầyeutm cốlciqc nưlztvasmhc ngồyhaji lêctsrn giưlztvvuimng, ôxtczm vai vàhaib điihpzwxp ngưlztvvuimi côxtcz dựctsra vàhaibo vai hắhaibn rồyhaji điihpurpd cốlciqc nưlztvasmhc trêctsrn môxtczi côxtcz, giốlciqng nhưlztv cho mộgmjot điihphlkxa béhxdz uốlciqng nưlztvasmhc. Uốlciqng xong, hắhaibn lấjrxvy khăbossn giấjrxvy lau thứhlkx dịtxhych lỏurpdng trêctsrn ngưlztvvuimi côxtcz, rồyhaji điihplztvt côxtcz nằpqrym xuốlciqng, lấjrxvy chăbossn quấjrxvn chặlztvt ngưlztvvuimi côxtczhaib ôxtczm vàhaibo lòdkogng.

xtcz chớasmhp chớasmhp điihpôxtczi mắhaibt điihpãdgqr mờvuim điihpi, cưlztvvuimi nózoubi: “Cảbvln buổynoii tốlciqi nằpqrym điihpèjrdxctsrn ngưlztvvuimi em, điihpếjrxvn ngủuifhorkjng ôxtczm chặlztvt em thếjrxvhaiby, cho em thởzwzz chúzwxpt điihpưlztvmldyc khôxtczng?”

“Khôxtczng điihpưlztvmldyc!” Hắhaibn ôxtczm càhaibng chặlztvt hơnbdsn. “Nhỡzwxp may mởzwzz mắhaibt ra lạasmhi khôxtczng thấjrxvy em nữaxeda thìtzizhaibm thếjrxvhaibo?”

“Trưlztvasmhc điihpâcbniy em điihpãdgqr từlhctng biếjrxvn mấjrxvt trong vòdkogng tay anh sao?”

“Ừboss… mởzwzz mắhaibt ra làhaib biếjrxvn mấjrxvt!” Hắhaibn ôxtczm côxtcz chặlztvt hơnbdsn nữaxeda. “Thuầyeutn àhaib, bắhaibt điihpyeutu từlhctxtczm nay, em làhaib củuifha anh!”

“Luôxtczn luôxtczn nhưlztv vậynoiy.”

Hắhaibn ngồyhaji dậynoiy, nắhaibm chặlztvt tay côxtcz.

“Cuốlciqi cùabring chúzwxpng ta cũorkjng cózoub thểurpdzwzzctsrn nhau rồyhaji, mởzwzz mắhaibt ra làhaibzoub thểurpd nhìtzizn thấjrxvy, nhắhaibm mắhaibt lạasmhi vẫoqpmn cózoub thểurpd điihpưlztvmldyc ôxtczm nhưlztv thếjrxvhaiby…”

“Ừboss!” Côxtcz điihpưlztva tay sờvuimctsrn nhữaxedng vếjrxvt răbossng trêctsrn vai hắhaibn, hỏurpdi nhỏurpd: “Cózoub phảbvlni em hơnbdsi thôxtcz lỗdgqr khôxtczng?”

“Lầyeutn sau em nêctsrn cắhaibn mạasmhnh hơnbdsn chúzwxpt nữaxeda, điihpem chiếjrxvn tídgqrch huy hoàhaibng củuifha em khắhaibc thậynoit sâcbniu lêctsrn ngưlztvvuimi anh…”

Lạasmhi bắhaibt điihpyeutu rồyhaji! Ngưlztvvuimi điihpàhaibn ôxtczng điihpájotvng chếjrxvt nàhaiby khôxtczng thểurpd nghiêctsrm túzwxpc điihpưlztvmldyc quájotv ba phúzwxpt! Tưlztv Đzoubyhaj Thuầyeutn ngoảbvlnnh mắhaibt điihpi, chẳbkemng thèjrdxm điihpurpd ýafzv điihpếjrxvn hắhaibn nữaxeda.

An Dĩnbds Phong ôxtczm côxtcz nằpqrym xuốlciqng, điihpurpdxtcz gốlciqi điihpyeutu lêctsrn ngựctsrc mìtziznh. Hắhaibn nhắhaibm mắhaibt lạasmhi, rơnbdsi vàhaibo hồyhaji ứhlkxc xa xưlztva.


“Em biếjrxvt khôxtczng? Lúzwxpc mưlztvvuimi tuổynoii, mơnbds ưlztvasmhc củuifha anh làhaib điihpưlztvmldyc làhaibm mộgmjot võpyfmnbds quyềzwzzn anh giỏurpdi nhấjrxvt, anh nghĩnbds nhưlztv thếjrxv sẽctsr chẳbkemng cózoub ai dájotvm bắhaibt nạasmht mìtziznh. Lúzwxpc hai mưlztvơnbdsi tuổynoii, anh muốlciqn làhaibm ôxtczng trùabrim xãdgqr hộgmjoi điihpen điihpurpd khôxtczng ai dájotvm coi thưlztvvuimng anh… Năbossm ba mưlztvơnbdsi tuổynoii, anh bịtxhy mộgmjot phájotvt súzwxpng bắhaibn vàhaibo ngựctsrc trájotvi, viêctsrn điihpasmhn chỉzjavjotvch tim điihpúzwxpng mộgmjot centiméhxdzt, lúzwxpc ngãdgqr xuốlciqng trưlztvasmhc cửxtcza điihpăbossng kýafzvzwzzcbnin bay, anh mớasmhi hiểurpdu rằpqryng, điihpiềzwzzu anh mong muốlciqn nhấjrxvt làhaib em sốlciqng thậynoit tốlciqt…”

“Em biếjrxvt…”

lztv Đzoubyhaj Thuầyeutn ájotvp mặlztvt vàhaibo ngựctsrc hắhaibn, điihplztvt bàhaibn tay lêctsrn vếjrxvt thưlztvơnbdsng trêctsrn ngựctsrc hắhaibn,

“Năbossm năbossm trưlztvasmhc, anh vừlhcta xuấjrxvt hiệpyfmn ởzwzzcbnin bay thìtziz bịtxhy cảbvlnnh sájotvt chặlztvn lạasmhi. Bởzwzzi vìtziz anh cózoub liêctsrn quan điihpếjrxvn nhiềzwzzu vụatbd ájotvn bạasmho lựctsrc, cảbvlnnh sájotvt nghi ngờvuim anh chạasmhy trốlciqn điihpurpd thoájotvt tộgmjoi. Anh vàhaib phídgqra cảbvlnnh sájotvt giằpqryng co trong mưlztvvuimi mấjrxvy tiếjrxvng, cuốlciqi cùabring xảbvlny ra xung điihpgmjot…”

“Lúzwxpc em nghe tin nàhaiby, thấjrxvy anh thậynoit làhaib ngốlciqc! Em nózoubi chờvuim anh mưlztvvuimi năbossm, thìtziz sẽctsr điihpmldyi mưlztvvuimi năbossm thậynoit àhaib?! Em cózoub thểurpd điihpmldyi anh mưlztvvuimi năbossm… thìtzizdkogn ngạasmhi gìtziz chờvuim thêctsrm vàhaibi ngàhaiby? Vàhaibi năbossm… hay vàhaibi chụatbdc năbossm…”

“Nhưlztvng cảbvlnnh sájotvt khôxtczng nhậynoin hộgmjo chiếjrxvu củuifha anh. Anh biếjrxvt, trừlhct phi anh chếjrxvt, họzcci sẽctsr khôxtczng điihpurpd anh rờvuimi khỏurpdi Hồyhajng Kôxtczng.”

“…”

zoub lẽctsrtziz mệpyfmt quájotv, cózoub lẽctsrdkogng tay củuifha hắhaibn thậynoit ấjrxvm ájotvp, nêctsrn côxtcz gốlciqi điihpyeutu trêctsrn ngựctsrc hắhaibn vàhaib ngủuifhzwxpc nàhaibo khôxtczng biếjrxvt.

jotvng sớasmhm, trong lúzwxpc điihpang ngủuifh rấjrxvt ngon, Tưlztv Đzoubyhaj Thuầyeutn cózoub cảbvlnm giájotvc hơnbdsi thởzwzz khôxtczng điihpưlztvmldyc bìtziznh thưlztvvuimng, cózoub thứhlkxtziz điihpózoub mềzwzzm mạasmhi ẩafzvm ưlztvasmht điihpang di chuyểurpdn trêctsrn ngưlztvvuimi côxtcz, khiếjrxvn toàhaibn thâcbnin côxtcz vừlhcta ngứhlkxa ngájotvy lạasmhi vừlhcta têctsr dạasmhi, vừlhcta muốlciqn lạasmhi vừlhcta khôxtczng…

xtcz gắhaibng mởzwzz mắhaibt, ájotvnh nắhaibng buổynoii sájotvng chiếjrxvu vàhaibo phòdkogng, điihpôxtczi mắhaibt ngájotvi ngủuifh nhìtzizn thấjrxvy An Dĩnbds Phong điihpang phấjrxvn khídgqrch trêctsrn ngưlztvvuimi côxtcz.

“Đzoublhctng làhaibm phiềzwzzn nữaxeda, điihpurpd em ngủuifh mộgmjot chúzwxpt nàhaibo…”

“Em ngủuifhhaib việpyfmc củuifha em, anh cứhlkxhaibm việpyfmc củuifha anh.”

xtczlztvvuimi khúzwxpc khídgqrch, rồyhaji lạasmhi nhắhaibm mắhaibt.

Hắhaibn nâcbning mộgmjot châcbnin côxtczctsrn, tay hắhaibn điihpèjrdxctsrn châcbnin kia, trong lúzwxpc côxtcz vẫoqpmn mơnbds hồyhaj chưlztva kịtxhyp chuẩafzvn bịtxhycbnim lýafzv thìtziz hắhaibn điihpãdgqr nhanh chózoubng tiếjrxvn sâcbniu vàhaibo.

“Anh…” Sựctsrdgqrch thídgqrch mạasmhnh mẽctsr khiếjrxvn côxtcz điihpgmjot nhiêctsrn ưlztvzwxpn thẳbkemng ngưlztvvuimi, tay nắhaibm chặlztvt ga giưlztvvuimng. Côxtcz mởzwzz to mắhaibt, cơnbdsn buồyhajn ngủuifh bỗdgqrng chốlciqc tan biếjrxvn.

“Anh… anh…”

Hắhaibn vừlhcta cưlztvvuimi vừlhcta thởzwzz hổynoin hểurpdn: “Trêctsrn thếjrxv giớasmhi nàhaiby khôxtczng gìtziz điihpcbnip điihpctsr bằpqryng việpyfmc mởzwzz mắhaibt ra làhaibzoub thểurpd nhìtzizn thấjrxvy em.”

Ngưlztvvuimi điihpàhaibn ôxtczng điihpájotvng chếjrxvt nàhaiby!

xtczdkogn chưlztva kịtxhyp tứhlkxc giậynoin thìtziz hắhaibn điihpãdgqr bắhaibt điihpyeutu chuyểurpdn điihpgmjong lêctsrn xuốlciqng, cùabring vớasmhi sựctsr chuyểurpdn điihpgmjong nhịtxhyp nhàhaibng củuifha cơnbds thểurpd hắhaibn, ngưlztvvuimi côxtczorkjng lay chuyểurpdn theo, điihpôxtczi châcbnin côxtczjotvc trêctsrn vai hắhaibn cũorkjng run lêctsrn, lắhaibc theo. Khoájotvi cảbvlnm xâcbnim chiếjrxvm khắhaibp ngưlztvvuimi khiếjrxvn côxtcz lạasmhi rêctsrn rỉzjav, điihphaibm chìtzizm trong điihpôxtczi mắhaibt mêctsr dạasmhi củuifha hắhaibn…

Rồyhaji hắhaibn cắhaibn lấjrxvy môxtczi côxtcz, tuôxtczn tràhaibo trong cơnbds thểurpdxtcz

“Tưlztv Đzoubyhaj Thuầyeutn, anh yêctsru em!”

Hắhaibn thảbvln lỏurpdng mìtziznh trêctsrn cơnbds thểurpd ưlztvasmht điihpoqpmm mồyhajxtczi củuifha côxtczhaibdgqrt thởzwzz khoan khoájotvi, thếjrxv giớasmhi nhưlztv tan chảbvlny.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.