Nụ Hôn Của Sói

Chương 51 : Đớn đau và thù hận (Đầu)

    trước sau   
An Dĩlycf Phong thựfwohc sựfwoh muốfslmn trúszxit giậskekn. Kiềhmukm chếhsab bao nhiêuzfuu năbnepm nhưrvoe vậskeky, hôihpfm nay hắrbpwn phảudtyi trúszxit ra hếhsabt. Hắrbpwn phózalhng xe rấrbpwt nhanh trêuzfun đgmpaưrvoeisfrng cao tốfslmc, đgmpai cho đgmpaếhsabn lúszxic hếhsabt xăbnepng, rồaqtsi vứcdfwt xe bêuzfun đgmpaưrvoeisfrng vàykci đgmpai bộnlqk vềhmuk nhàykci, vềhmuk tớihpfi nơfslmi đgmpaãwwffykci ba giờisfrdeoung.

Hắrbpwn thựfwohc sựfwoh khôihpfng còuzfun chúszxit sứcdfwc lựfwohc nàykcio, thậskekm chítstq khôihpfng còuzfun sứcdfwc đgmpafbet đgmpaau lòuzfung nữrzjea.

szxic bưrvoeihpfc vàykcio cửhmuka, thấrbpwy Hàykcin Trạdvopc Thầiiovn vẫhmiqn đgmpaang ngồaqtsi trêuzfun sofa xem tivi, hắrbpwn hơfslmi ngạdvopc nhiêuzfun hỏbjjyi: “Vẫhmiqn chưrvoea ngủbenb àykci?”

“Ôsxsem Thiêuzfun Thiêuzfun thìskekykcim sao màykci ngủbenb đgmpaưrvoenlqkc.”

Hắrbpwn lấrbpwy từfwoh trong túszxii ra miếhsabng cao dádeoun chốfslmng sưrvoeng tấrbpwy mua ởrvzb trêuzfun đgmpaưrvoeisfrng, nébqvzm lêuzfun sofa, lêuzfu từfwohng bưrvoeihpfc châxtknn nặihpfng nềhmuk vềhmuk phítstqa phòuzfung mìskeknh.

“Hôihpfm nay còuzfun sứcdfwc nózalhi chuyệytugn vớihpfi anh chúszxit khôihpfng?” Hàykcin Trạdvopc Thầiiovn hỏbjjyi.


“Còuzfun!” Hắrbpwn quay lạdvopi, ngồaqtsi xuốfslmng ghếhsab, càykcing nhìskekn cádeoui mặihpft sưrvoeng tấrbpwy củbenba Hàykcin Trạdvopc Thầiiovn càykcing khózalh chịakgeu. Hắrbpwn lấrbpwy miếhsabng cao dádeoun, dádeoun lêuzfun vếhsabt sưrvoeng củbenba Hàykcin Trạdvopc Thầiiovn chẳicmnng chúszxit nhẹsxse nhàykcing.

“Sao lạdvopi khôihpfng trádeounh? Cũxpjzng khôihpfng phảudtyi làykci khôihpfng trádeounh đgmpaưrvoenlqkc.”

“Cózalh mỗcdfwi cúszxi đgmparbpwm, nhằxpjzm nhòuzfuskek.”

“Mẹsxse kiếhsabp! Đsxseau gầiiovn chếhsabt còuzfun gìskek!”

ykcin Trạdvopc Thầiiovn cưrvoeisfri, gạdvopt tay hắrbpwn ra, xoa xoa mádeou. “Bịakgeihpf ta từfwoh chốfslmi, chúszxi chắrbpwc hếhsabt hy vọisxong rồaqtsi.”

“Hếhsabt hy vọisxong?” An Dĩlycf Phong lắrbpwc đgmpaiiovu rồaqtsi ngảudty đgmpaiiovu lêuzfun ghếhsab.

“Côihpfrbpwy đgmpaãwwff khózalhc, lầiiovn đgmpaiiovu tiêuzfun em thấrbpwy côihpfrbpwy khózalhc! Anh nózalhi xem… côihpfrbpwy đgmpaãwwff tủbenbi thâxtknn, thấrbpwt vọisxong biếhsabt bao… thìskek mớihpfi khózalhc vàykcizalhi vớihpfi em: Tôihpfi khôihpfng còuzfun yêuzfuu anh!”

“Anh nghe Thiêuzfun Thiêuzfun nózalhi quan hệytug giữrzjea côihpf ta vàykci chồaqtsng hìskeknh nhưrvoe khôihpfng tốfslmt lắrbpwm.”

“Ngưrvoeisfri côihpfrbpwy yêuzfuu làykci em!” An Dĩlycf Phong day day trádeoun, cúszxii đgmpaiiovu trầiiovm tưrvoe mộnlqkt lúszxic, rồaqtsi nózalhi tiếhsabp: “Anh Thầiiovn, nếhsabu nhưrvoe em chỉceut quan hệytug đgmpaơfslmn thuầiiovn vớihpfi côihpfrbpwy, chăbnepm sózalhc cho côihpfrbpwy, thìskekzalh bịakge coi làykci ngưrvoeisfri thứcdfw ba khôihpfng?”

“Anh khôihpfng biếhsabt, nhưrvoeng nếhsabu ngưrvoeisfri yêuzfuu cũxpjz củbenba Thiêuzfun Thiêuzfun vẫhmiqn quan tâxtknm đgmpaếhsabn côihpfrbpwy, chăbnepm sózalhc côihpfrbpwy, anh nhấrbpwt đgmpaakgenh sẽzohj đgmpaádeounh gãwwffy châxtknn nózalh!”

“Em khôihpfng cózalh đgmpaưrvoenlqkc tiếhsabng nózalhi chung vớihpfi loạdvopi ngưrvoeisfri dãwwff man nhưrvoe anh! Em đgmpai ngủbenb đgmpaâxtkny, lấrbpwy lạdvopi tinh thầiiovn, ngàykciy mai em sẽzohj đgmpaếhsabn tìskekm côihpfrbpwy đgmpafbet ôihpfn lạdvopi chuyệytugn cũxpjz…”

“Ôsxsen lạdvopi chuyệytugn cũxpjz?” Hàykcin Trạdvopc Thầiiovn cưrvoeisfri mỉceuta mai. “Mẹsxse kiếhsabp, khôihpfng phảudtyi làykci ôihpfn lạdvopi chuyệytugn trêuzfun giưrvoeisfrng chứcdfw!”

“Anh nghĩlycf ai cũxpjzng nhưrvoe anh đgmparbpwy àykci?”


“Trừfwoh khi chúszxi khôihpfng phảudtyi làykci đgmpaàykcin ôihpfng!”

deoung hôihpfm sau, vừfwoha ngủbenb dậskeky, An Dĩlycf Phong đgmpaãwwff phózalhng thẳicmnng đgmpaếhsabn quádeoun, khôihpfng nhớihpffbetykci uốfslmng mấrbpwy cốfslmc càykci phêuzfu, cuốfslmi cùywzbng Tưrvoe Đsxseaqts Thuầiiovn cũxpjzng đgmpaếhsabn.

Hắrbpwn cưrvoeisfri, mặihpft hớihpfn hởrvzb: “Đsxseúszxing lúszxic thếhsab!”

“Chàykcio mừfwohng quýoeap khádeouch!” Côihpf lạdvopnh lùywzbng đgmpaádeoup rồaqtsi bưrvoeihpfc vàykcio bêuzfun trong.

Hắrbpwn liềhmukn đgmpai theo côihpfykcio mộnlqkt phòuzfung nghỉceut phítstqa sau, phòuzfung khôihpfng lớihpfn lắrbpwm, chỉceutzalh mộnlqkt chiếhsabc ghếhsabykci mộnlqkt chiếhsabc giưrvoeisfrng.

Hắrbpwn cốfslm gắrbpwng khôihpfng chúszxi ýoeap đgmpaếhsabn chiếhsabc giưrvoeisfrng kia, tậskekp trung toàykcin bộnlqk ádeounh mắrbpwt lêuzfun ngưrvoeisfri côihpf.

“Ôsxsen lạdvopi chuyệytugn cũxpjz vớihpfi em cũxpjzng khôihpfng bịakge coi làykci phạdvopm tộnlqki chứcdfw?”

“Khôihpfng phạdvopm tộnlqki, nhưrvoeng tôihpfi khôihpfng rảudtynh.”

“Khôihpfng sao, em cứcdfw bậskekn việytugc em, anh ôihpfn chuyệytugn anh.”

ihpf thựfwohc sựfwoh rấrbpwt bậskekn, côihpf lấrbpwy rấrbpwt nhiềhmuku hoa tưrvoeơfslmi từfwoh trong túszxii ra rồaqtsi cắrbpwm từfwohng bôihpfng, từfwohng bôihpfng vàykcio lọisxo.

Nhìskekn tốfslmc đgmpanlqk củbenba côihpf thìskekzalh cắrbpwm mộnlqkt ngàykciy cũxpjzng khôihpfng hếhsabt sốfslm hoa đgmpaózalh.

“Thuầiiovn…” Hắrbpwn bêuzfu chiếhsabc ghếhsab đgmpaếhsabn ngồaqtsi xuốfslmng bêuzfun cạdvopnh côihpf, đgmpaưrvoea mắrbpwt nhìskekn nhữrzjeng đgmpaưrvoeisfrng cong ẩudtyn hiệytugn nơfslmi cổaqts chiếhsabc vádeouy liềhmukn bózalhdeout ngưrvoeisfri côihpf, rồaqtsi hoàykcin toàykcin quêuzfun hếhsabt mìskeknh đgmpaakgenh nózalhi gìskek.

deoui đgmpaêuzfum khózalh quêuzfun đgmpaózalh, cảudtynh tưrvoenlqkng húszxit hồaqtsn đgmpaózalh, tiếhsabng rêuzfun cựfwohc lạdvopc đgmpaózalh lạdvopi tràykcin vềhmuk trong kýoeapcdfwc củbenba hắrbpwn…


deouu hắrbpwn lạdvopi bắrbpwt đgmpaiiovu chảudtyy ngưrvoenlqkc, họisxong khôihpf ran…

szxic nàykciy hắrbpwn mớihpfi bádeoui phụudtyc khảudtybnepng tiêuzfun đgmpadeoun củbenba Hàykcin Trạdvopc Thầiiovn!

Bởrvzbi vìskek so vớihpfi lýoeap trítstq, cơfslm thểfbet hắrbpwn còuzfun nhớihpfihpf gấrbpwp bộnlqki.

“Anh vẫhmiqn chẳicmnng thay đgmpaaqtsi gìskek cảudty.” Tưrvoe Đsxseaqts Thuầiiovn cầiiovm mộnlqkt bôihpfng Chim Thiêuzfun Đsxseưrvoeisfrng, hờisfr hữrzjeng nózalhi: “Mắrbpwt anh vẫhmiqn khôihpfng rờisfri đgmpaưrvoenlqkc khỏbjjyi vịakge trítstq đgmpaózalh.”

Hắrbpwn cưrvoeisfri khôihpfng đgmpafbetxtknm: “Nhìskekn thìskekzalhskek to tádeout đgmpaâxtknu, cũxpjzng chẳicmnng phảudtyi chạdvopm vàykcio!”

“An Dĩlycf Phong!” Côihpf bẻghrqwwffy càykcinh hoa trong tay. “Ra ngoàykcii!”

Thấrbpwy côihpf thựfwohc sựfwoh tứcdfwc giậskekn, hắrbpwn thôihpfi khôihpfng bỡwnqbn cợnlqkt nữrzjea.

“Anh khôihpfng cózalh ýoeapskek khádeouc, chỉceutykci muốfslmn nózalhi chuyệytugn vớihpfi em thôihpfi.”

“Tôihpfi chẳicmnng cózalh chuyệytugn gìskek đgmpafbetzalhi vớihpfi anh cảudty.”

“Vậskeky em cho anh nózalhi vàykcii câxtknu, nózalhi xong anh sẽzohj đgmpai ra.”

“Tôihpfi cho anh mưrvoeisfri phúszxit.”

Hắrbpwn thádeouo chiếhsabc đgmpaaqtsng hồaqts đgmpaeo tay, đgmpaihpft lêuzfun bàykcin, nhìskekn kim chỉceut giâxtkny nhítstqch từfwohng chúszxit, từfwohng chúszxit mộnlqkt.

“Thuầiiovn àykci… Anh biếhsabt bâxtkny giờisfrzalhi câxtknu xin lỗcdfwi chẳicmnng cózalhdeouc dụudtyng gìskek, nhưrvoeng… anh vẫhmiqn muốfslmn nózalhi anh thậskekt cózalh lỗcdfwi, năbnepm đgmpaózalh đgmpaãwwffykcim tổaqtsn thưrvoeơfslmng đgmpaếhsabn em.”


“…”

“Việytugc anh làykcim làykci đgmpaúszxing… Xãwwff hộnlqki đgmpaen rấrbpwt nguy hiểfbetm, em khôihpfng thểfbetrvoervzbng tưrvoenlqkng đgmpaưrvoenlqkc đgmpaâxtknu. Anh vẫhmiqn nhớihpffbetihpfm đgmpadvopi ca xảudtyy ra chuyệytugn, anh đgmpaếhsabn chậskekm mộnlqkt bưrvoeihpfc, lúszxic chạdvopy đgmpaếhsabn đgmpaózalh thìskek chịakgextknu đgmpaang đgmpacdfwng ởrvzb ban côihpfng cưrvoeisfri ngâxtkny dạdvopi, ngưrvoeisfri chịakgerbpwy toàykcin mádeouu, trêuzfun mặihpft đgmparbpwt cũxpjzng toàykcin mádeouu… Nhữrzjeng têuzfun đgmpaózalh khôihpfng bằxpjzng lũxpjzszxic sinh, bọisxon chúszxing biếhsabt rõfbet rằxpjzng trong bụudtyng chịakgextknu đgmpaang cózalh đgmpacdfwa bébqvz ba thádeoung…” Hắrbpwn đgmpaaqtsi giọisxong, cốfslm ébqvzp mìskeknh nózalhi tiếhsabp: “Anh nhìskekn chịakgerbpwy nhảudtyy xuốfslmng dưrvoeihpfi màykci bấrbpwt lựfwohc khôihpfng thểfbetykcim gìskek đgmpaưrvoenlqkc. Anh Thầiiovn nghe nózalhi làykci ngưrvoeisfri củbenba Kỳqisiwwffykcim, ởrvzb trong sởrvzb cảudtynh sádeout ba ngàykciy liềhmukn khôihpfng uốfslmng giọisxot nưrvoeihpfc nàykcio. Ngàykciy thứcdfwrvoe anh vàykcio thăbnepm vàykcizalhi vớihpfi anh ấrbpwy: “Em tra ra rồaqtsi, làykci mộnlqkt ngưrvoeisfri trưrvoeihpfc đgmpaâxtkny cózalh thùywzbdeoun vớihpfi đgmpadvopi ca đgmpaếhsabn bádeouo thùywzb, đgmpadvopi ca từfwoh trưrvoeihpfc đgmpaếhsabn giờisfr luôihpfn rấrbpwt cẩudtyn trọisxong, chắrbpwc chắrbpwn làykci bịakge ngưrvoeisfri thâxtknn cậskekn bádeoun đgmpacdfwng!” Khi anh Thầiiovn đgmpaưrvoenlqkc thảudty ra, việytugc đgmpaiiovu tiêuzfun anh ấrbpwy làykcim làykci giếhsabt cảudty nhàykciuzfun đgmpaózalh! Đsxseếhsabn anh cũxpjzng khôihpfng thểfbet tin đgmpaưrvoenlqkc làykci anh ấrbpwy làykcim việytugc nàykciy! Đsxserbpwy chítstqnh làykciwwff hộnlqki đgmpaen, mấrbpwt hếhsabt nhâxtknn títstqnh, tàykcin ádeouc vôihpfywzbng!”

rvoe Đsxseaqts Thuầiiovn vẫhmiqn khôihpfng nózalhi lờisfri nàykcio, chăbnepm chúszxi cắrbpwm hoa.

“Anh biếhsabt em hậskekn anh vìskek anh đgmpaãwwff bỏbjjy cuộnlqkc, cũxpjzng biếhsabt em chịakgeu nhiềhmuku tủbenbi hậskekn, nhưrvoeng anh khôihpfng còuzfun cádeouch lựfwoha chọisxon nàykcio khádeouc. Cózalh thểfbet em cũxpjzng giốfslmng mọisxoi ngưrvoeisfri, cho rằxpjzng anh làykciuzfun trùywzbm xãwwff hộnlqki đgmpaen hốfslmng hádeouch, ngang ngưrvoenlqkc, anh nózalhi mộnlqkt thìskek khôihpfng ai dádeoum nózalhi hai. Nhưrvoeng em hoàykcin toàykcin khôihpfng hiểfbetu đgmpaưrvoenlqkc anh phảudtyi trảudtyi qua nhữrzjeng ngàykciy thádeoung nhưrvoe thếhsabykcio… Mấrbpwy năbnepm nay còuzfun tốfslmt mộnlqkt chúszxit, chứcdfwykcii năbnepm trưrvoeihpfc, cứcdfw hai thádeoung lạdvopi cózalh ngưrvoeisfri muốfslmn ádeoum sádeout anh! Anh đgmpaếhsabm khôihpfng xuểfbet bao nhiêuzfuu lầiiovn mìskeknh thoádeout chếhsabt, ngàykciy nàykcio cũxpjzng cảudtym thấrbpwy mỗcdfwi lầiiovn nhắrbpwm mắrbpwt lạdvopi thìskek khôihpfng biếhsabt cózalh thểfbet mởrvzb đgmpaưrvoenlqkc mắrbpwt ra nữrzjea hay khôihpfng, càykcing khôihpfng ngờisfr đgmpaưrvoenlqkc rằxpjzng mìskeknh còuzfun cózalh thểfbet sốfslmng đgmpaếhsabn ngàykciy hôihpfm nay! Trong lúszxic anh khózalh khăbnepn nhấrbpwt, thìskek anh Thầiiovn lạdvopi nózalhi muốfslmn ra khỏbjjyi xãwwff hộnlqki đgmpaen, anh cózalhykcing đgmpafslmng việytugc giảudtyi quyếhsabt khôihpfng xong, lạdvopi còuzfun ngàykciy ngàykciy nơfslmm nớihpfp lo sợnlqkskek anh ấrbpwy, sợnlqk lạdvopi tiếhsabp diễxlvxn bi kịakgech nhưrvoe củbenba đgmpadvopi ca… Nhữrzjeng năbnepm qua, anh sốfslmng khổaqts sởrvzbfslmn bấrbpwt cứcdfw ai, khózalh khăbnepn hơfslmn bấrbpwt cứcdfw ai!”

rvoe Đsxseaqts Thuầiiovn cắrbpwm hoa càykcing lúszxic càykcing chậskekm, mộnlqkt bôihpfng hoa cắrbpwm rấrbpwt nhiềhmuku lầiiovn màykci vẫhmiqn khôihpfng xuốfslmng lọisxo.

“Anh nózalhi nhữrzjeng lờisfri nàykciy khôihpfng phảudtyi vìskek muốfslmn em tha thứcdfw, anh chỉceut muốfslmn em hiểfbetu mộnlqkt đgmpaiềhmuku, tìskeknh cảudtym khôihpfng thểfbet đgmpaùywzba cợnlqkt đgmpaưrvoenlqkc!”

zalhi xong, An Dĩlycf Phong cầiiovm chiếhsabc đgmpaaqtsng hồaqtsuzfun, nhìskekn giờisfrykcizalhi: “Thờisfri gian đgmpaãwwff hếhsabt, cảudtym ơfslmn em đgmpaãwwff cho anh mưrvoeisfri phúszxit!”

Hắrbpwn từfwoh từfwoh đgmpacdfwng dậskeky, cưrvoeisfri hỏbjjyi: “Khôihpfng thểfbet lấrbpwy anh, ítstqt nhấrbpwt cũxpjzng cózalh thểfbetykcim bạdvopn chứcdfw?”

ihpf gậskekt gậskekt đgmpaiiovu, tiếhsabp tụudtyc cắrbpwm hoa.

Hoa rấrbpwt đgmpasxsep, trêuzfun cádeounh hoa còuzfun đgmpaisxong lạdvopi nhữrzjeng giọisxot nưrvoeihpfc long lanh, trong suốfslmt.

An Dĩlycf Phong chăbnepm chúszxi nhìskekn nhữrzjeng giọisxot nưrvoeihpfc trêuzfun cádeounh hoa. Rồaqtsi hắrbpwn ngồaqtsi xuốfslmng, lau nhữrzjeng giọisxot nưrvoeihpfc mắrbpwt đgmpaong đgmpaiiovy trêuzfun khoébqvz mắrbpwt côihpf.

Hoádeou ra, nưrvoeihpfc mắrbpwt cũxpjzng nózalhng bỏbjjyng, cózalh thểfbetykcim con ngưrvoeisfri thấrbpwy bỏbjjyng rádeout đgmpaếhsabn vậskeky…

Khózalh khăbnepn lắrbpwm hắrbpwn mớihpfi nózalhi đgmpaưrvoenlqkc. “Anh nghe nózalhi quan hệytug giữrzjea em vàykci chồaqtsng khôihpfng tốfslmt lắrbpwm, cózalh đgmpaúszxing khôihpfng?”

ihpf quay mặihpft đgmpai đgmpafbet hắrbpwn khôihpfng nhìskekn thấrbpwy biểfbetu hiệytugn củbenba nìskeknh, nhưrvoeng từfwoh đgmpaôihpfi vai run rẩudtyy củbenba côihpf, An Dĩlycf Phong đgmpaãwwff đgmpadeoun ra.

“Thuầiiovn!”

“Chuyệytugn củbenba tôihpfi… khôihpfng liêuzfun quan gìskek đgmpaếhsabn anh.”

Hắrbpwn đgmpaihpft tay lêuzfun vai côihpf, muốfslmn kébqvzo côihpfykcio lòuzfung, mang lạdvopi cho côihpf cảudtym giádeouc ấrbpwm ádeoup, nhưrvoeng nghĩlycf đgmpaếhsabn chuyệytugn côihpf đgmpaãwwffykci vợnlqk củbenba ngưrvoeisfri khádeouc, hắrbpwn lạdvopi buôihpfng tay bấrbpwt lựfwohc.

“Anh chỉceut muốfslmn quan tâxtknm đgmpaếhsabn em.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.