Nụ Hôn Của Sói

Chương 22 : An Dĩ Phong (Tiếp theo)

    trước sau   
Chiếiwazc cốrlofc trong tay côderaiclui xuốrlofng, càmytf phêoidm bắarxpn đagsdmregy ra mặarxpt bàmytfn. Côdera bốrlofi rốrlofi ôderam lấnntby đagsdrlofng hồepvmiclu, giấnntby tờjrfn quan trọeavhng, cásxpwnh tay vẫgsman chưyypma hếiwazt run…

Rấnntbt nhiềofhmu ásxpwnh mắarxpt hưyypmzvhfng vềofhm phílcdaa côdera. Côdera ôderam đagsdrlofng hồepvmiclu, ásxpwnh mắarxpt hoảdxxgng hốrloft, lo sợofhm nhìlbjfn lêoidmn tấnntbm khăaqben trảdxxgi bàmytfn trắarxpng đagsdang nhuốrlofm màmytfu đagsden củntjda càmytf phêoidm. Lòxgnpng côdera nhưyypm thắarxpt lạqsogi, đagsdếiwazn mứvnhxc côdera cốrlof gắarxpng hílcdat thởrqrp thậvlxft mạqsognh màmytf vẫgsman thấnntby nghẹzhubt thởrqrp.

dera cốrlof kiềofhmm chếiwaz bảdxxgn thâgutmn, trấnntbn tĩirypnh lạqsogi, ngồepvmi xuốrlofng ghếiwaz, vừeaiza ôderam đagsdrlofng hồepvmiclu nặarxpng trĩirypu trong tay vừeaiza luốrlofng cuốrlofng tìlbjfm chiếiwazc khăaqben trong túvlxfi.

Chiếiwazc khăaqben đagsdgsmarqrp ngay trong túvlxfi vậvlxfy màmytflbjfm thếiwazmytfo cũzvhfng khôderang thấnntby. Mộzhubt đagsdôderai bàmytfn tay đagsdvnhx lấnntby chồepvmng hồepvmiclu trêoidmn tay côdera, đagsdarxpt lêoidmn bàmytfn đagsdrlofi diệdgtbn. Côdera giưyypmơiclung đagsdôderai mắarxpt môderang lung nhìlbjfn cảdxxgnh sásxpwt Vu đagsdang đagsdvnhxng trưyypmzvhfc mặarxpt mìlbjfnh.

“Cảdxxgm ơiclun!”

Cảdxxgnh sásxpwt Vu lắarxpc đagsdmregu, cầmregm chiếiwazc khăaqben giúvlxfp côdera lau càmytf phêoidm trêoidmn bàmytfn.


“Xãlcda hộzhubi đagsden làmytf thếiwaz, đagsdzhubng mộzhubt tílcdamytf anh chếiwazt tôderai sốrlofng, chásxpwu cũzvhfng nêoidmn quen vớzvhfi chuyệdgtbn ấnntby đagsdi làmytf vừeaiza.”

“Cảdxxgnh sásxpwt Vu, bọeavhn họeavh đagsdãlcdamytfm gìlbjf vậvlxfy?”

“An Dĩiryp Phong đagsdásxpwnh Trásxpwc Diệdgtbu, đagsdásxpwlcday cằagsdm vàmytf hai chiếiwazc răaqbeng củntjda hắarxpn. Trásxpwc Diệdgtbu cay cúvlxf, tốrlofi qua dẫgsman theo mưyypmjrfni mấnntby têoidmn đagsdếiwazn phụyfccc ởrqrp nhàmytf An Dĩiryp Phong…”

“Ởqayh nhàmytf?” Tạqsogi sao lạqsogi ởrqrp nhàmytf? Tạqsogi sao lạqsogi làmytf tốrlofi qua? Tạqsogi sao mấnntby ngàmytfy liềofhmn hắarxpn khôderang vềofhm nhàmytf, tốrlofi qua lạqsogi quay vềofhm?!

Đeavhiềofhmu nàmytfy chỉabexhkni hai cásxpwch giảdxxgi thílcdach - mộzhubt làmytf, vìlbjf hắarxpn ngu ngốrlofc, đagsdoidmn rồepvm, muốrlofn vềofhm đagsdgsmalbjfm cásxpwi chếiwazt, hai làmytf, cóhkni đagsdiềofhmu gìlbjf đagsdóhkni khiếiwazn hắarxpn khôderang thểgsma bỏcevq đagsdi đagsdưyypmofhmc.

Cảdxxgnh sásxpwt Vu nhìlbjfn Tưyypm Đeavhepvm Thuầmregn chằagsdm chằagsdm.

“Sau đagsdóhkni thìlbjf sao?” Côdera sốrloft ruộzhubt hỏcevqi ôderang.

“Nếiwazu An Dĩiryp Phong chếiwazt rồepvmi, hàmytf cớzvhflbjf Trásxpwc Diệdgtbu phảdxxgi treo mộzhubt triệdgtbu đagsdgsma lấnntby mạqsogng hắarxpn?”

“Àaakl!” Tưyypm Đeavhepvm Thuầmregn thởrqrp phàmytfo nhẹzhub nhõjqflm.

mytf phêoidm đagsdãlcda lau khôdera rồepvmi, nhưyypmng màmytfu đagsden ốrlof trêoidmn tấnntbm khăaqben trắarxpng thìlbjf khôderang thểgsma lau đagsdi đagsdưyypmofhmc.

zvhfng giốrlofng nhưyypm An Dĩiryp Phong khôderang ởrqrp trưyypmzvhfc mặarxpt, nhưyypmng nỗgutmi băaqben khoăaqben củntjda côdera vềofhm hắarxpn vẫgsman mãlcdai quanh quẩtqutn.

gutmy giờjrfn thìlbjfdera hiểgsmau rằagsdng: Tìlbjfnh yêoidmu tồepvmn tạqsogi khôderang liêoidmn quan đagsdếiwazn chuyệdgtbn khoảdxxgng cásxpwch…

Hy vọeavhng nhỏcevq nhoi nhấnntbt làmytf hắarxpn còxgnpn sốrlofng…


“Cảdxxgm ơiclun chúvlxf, cảdxxgnh sásxpwt Vu!”

yypm Đeavhepvm Thuầmregn ôderam đagsdrlofng hồepvmiclu củntjda mìlbjfnh, vôderalbjfnh nhìlbjfn vàmytfo tậvlxfp hồepvmiclu củntjda cảdxxgnh sásxpwt Vu, trêoidmn đagsdóhkni nổaziqi bậvlxft lêoidmn ba chữjrfn: Hàmytfn Trạqsogc Thầmregn.

lbjfnh thưyypmjrfnng thìlbjf hồepvmiclu củntjda tộzhubi phạqsogm rấnntbt ílcdat khi đagsdưyypmofhmc lưyypmu làmytfyypm liệdgtbu cơiclu mậvlxft. Côdera đagsdang đagsdlsppnh nhìlbjfn xem bêoidmn trong viếiwazt gìlbjf thìlbjf cảdxxgnh sásxpwt Vu vộzhubi vàmytfng đagsdóhkning lạqsogi vàmytf cấnntbt vàmytfo trong tủntjdyypmu trữjrfn hồepvmiclu.

mytfnh đagsdzhubng củntjda cảdxxgnh sásxpwt Vu khiếiwazn côdera từeaizxgnpxgnp chuyểgsman sang hoàmytfi nghi. Nếiwazu cảdxxgnh sásxpwt Vưyypmơiclung vàmytf cảdxxgnh sásxpwt Triệdgtbu cóhkni thểgsma bịlspp Kỳazcglcda mua chuộzhubc thìlbjf liệdgtbu cảdxxgnh sásxpwt Vu cóhkni bịlsppmytfn Trạqsogc Thầmregn mua chuộzhubc khôderang?

Nghĩiryp vậvlxfy, Tưyypm Đeavhepvm Thuầmregn giậvlxft mìlbjfnh, nhanh chóhkning nhấnntbc đagsdiệdgtbn thoạqsogi vàmytf quay sốrlof. Đeavhmregu dâgutmy bêoidmn kia vừeaiza nhấnntbc másxpwy, chưyypma kịlsppp nóhknii gìlbjf thìlbjfdera đagsdãlcdaoidmn tiếiwazng: “Giúvlxfp em tra JM0007949, ngay lậvlxfp tứvnhxc!”

“Lạqsogi làmytf vụyfcclbjf vậvlxfy?” Giọeavhng nóhknii rõjqflmytfng đagsdanh théhoowp từeaiz đagsdmregu bêoidmn kia vọeavhng lạqsogi, chỉabex nghe giọeavhng nóhknii thôderai cũzvhfng biếiwazt đagsdóhknimytf củntjda mộzhubt cảdxxgnh sásxpwt chuyêoidmn nghiệdgtbp.

dera hạqsog giọeavhng nóhknii: “Em nghi làmytf sởrqrp cảdxxgnh sásxpwt chỗgutm em vẫgsman cóhkni mộzhubt cảdxxgnh sásxpwt thôderang đagsdepvmng vớzvhfi xãlcda hộzhubi đagsden.”

“Ôwlxji! Vụyfcc ásxpwn lầmregn trưyypmzvhfc vừeaiza đagsdiềofhmu tra đagsdưyypmofhmc mộzhubt chúvlxft manh mốrlofi, thìlbjf em đagsdãlcda lạqsogi nghi ngờjrfn mộzhubt ngưyypmjrfni khásxpwc. Thuầmregn àmytf, vớzvhfi kiểgsmau làmytfm việdgtbc thếiwazmytfy củntjda em, cóhkni khi xãlcda hộzhubi đagsden chưyypma đagsdiềofhmu tra đagsdưyypmofhmc nhiềofhmu, em đagsdãlcda tốrlofng hếiwazt cảdxxgnh sásxpwt vàmytfo tùdera trưyypmzvhfc rồepvmi.”

dera vừeaiza đagsdlsppnh giảdxxgi thílcdach thìlbjf nhìlbjfn thấnntby cảdxxgnh sásxpwt Vu đagsdi ra, vộzhubi vàmytfng ngắarxpt lờjrfni: “Bâgutmy giờjrfn em khôderang tiệdgtbn nóhknii chuyệdgtbn, tốrlofi nay gặarxpp nhau ởrqrp quásxpwn ăaqben Nhậvlxft nhéhoow!”

Đeavhrlofi phưyypmơiclung chưyypma kịlsppp trảdxxg lờjrfni côdera đagsdãlcdavlxfp másxpwy. Khôderang phảdxxgi làmytfdera gấnntbp đagsdếiwazn mứvnhxc đagsdóhkni, màmytfdera tin rằagsdng đagsdrlofi phưyypmơiclung sẽxgnp khôderang từeaiz chốrlofi gặarxpp, thậvlxfm chílcdaxgnpn đagsdếiwazn đagsdóhknimytfo đagsdúvlxfng năaqbem giờjrfn ba mưyypmơiclui đagsdgsma đagsdofhmi côdera.

lbjf thếiwaz, vừeaiza hếiwazt giờjrfnmytfm, côdera lậvlxfp tứvnhxc đagsdếiwazn thẳtkzxng đagsdiểgsmam hẹzhubn.

Trong căaqben phòxgnpng yêoidmn tĩirypnh, mộzhubt cảdxxgnh sásxpwt trẻrgcz đagsdang kiêoidmn nhẫgsman ngồepvmi đagsdofhmi côdera, cảdxxgnh phụyfccc phẳtkzxng phiu, tưyypm thếiwaz ngồepvmi quyếiwazt đagsdsxpwn, dásxpwng vẻrgcz cho thấnntby đagsdâgutmy làmytf mộzhubt ngưyypmjrfni cóhknimytfi năaqbeng thiêoidmn phúvlxf.

Khôderang cầmregn nhìlbjfn cảdxxgnh hàmytfm cũzvhfng biếiwazt anh ta làmytf mộzhubt nhâgutmn vậvlxft xuấnntbt sắarxpc hiếiwazm cóhkni trong giớzvhfi cảdxxgnh sásxpwt.


Anh ta têoidmn làmytf Trìlbjfnh Bùderai Nhiêoidmn, con trai đagsdzhubc nhấnntbt cũzvhfa mộzhubt quan chứvnhxc cấnntbp cao, tốrloft nghiệdgtbp họeavhc việdgtbn đagsdarxpc côderang Hoàmytfng gia Anh, cóhkniyypmơiclung lai tưyypmơiclui sásxpwng, tiềofhmn đagsdepvm rộzhubng mởrqrp.

yypm Đeavhepvm Thuầmregn bưyypmzvhfc vàmytfo phòxgnpng, ngay cảdxxg lờjrfni chàmytfo xãlcda giao cũzvhfng khôderang cóhkni, liềofhmn đagsdưyypma tay ra: “Em xem hồepvmiclumytfo.”

Trìlbjfnh Bùderai Nhiêoidmn nởrqrp mộzhubt nụyfccyypmjrfni bao dung, rúvlxft từeaiz trong túvlxfi hồepvmiclu mộzhubt vàmytfi tờjrfn fax hồepvmiclu: “Anh tra kỹdera rồepvmi, khôderang vấnntbn đagsdofhmlbjf.”

“Vậvlxfy sao? Chẳtkzxng lẽxgnp em quásxpw đagsda nghi…” Côdera mởrqrp trang đagsdmregu tiêoidmn, nhìlbjfn rấnntbt kỹdera nhữjrfnng chữjrfn trêoidmn đagsdóhkni, mặarxpt biếiwazn sắarxpc: “Làmytf con củntjda cảdxxgnh sásxpwt Vu!”

“Đeavhúvlxfng thếiwaz!”

dera liềofhmn nhanh chóhkning xem toàmytfn bộzhub nhữjrfnng trang còxgnpn lạqsogi kinh ngạqsogc đagsdếiwazn ngâgutmy ngưyypmjrfni. Trêoidmn đagsdóhknimytf toàmytfn bộzhub ghi chéhoowp trong ba năaqbem Hàmytfn Trạqsogc Thầmregn hỗgutm trợofhm cho cảdxxgnh sásxpwt Vu phásxpw ásxpwn.

“Anh ta…” Côdera vẫgsman khôderang thểgsma tin nổaziqi.

“Anh đagsdeaizng nóhknii vớzvhfi em anh ta làmytf nộzhubi ứvnhxng đagsdnntby nhéhoow! Cóhkni đagsdásxpwnh chếiwazt em cũzvhfng khôderang tin!”

“Lúvlxfc đagsdmregu anh cũzvhfng khôderang tin, buổaziqi chiềofhmu anh cóhkni hỏcevqi mộzhubt ngưyypmjrfni bạqsogn nêoidmn biếiwazt đagsdưyypmofhmc nộzhubi tìlbjfnh.”

Trìlbjfnh Bùderai Nhiêoidmn lấnntby lạqsogi hồepvmiclu trong tay côdera, cẩtqutn thậvlxfn cấnntbt đagsdi rồepvmi nóhknii thêoidmm: “Ba năaqbem trưyypmzvhfc, đagsdgsma đagsdiềofhmu tra mộzhubt đagsdưyypmjrfnng dâgutmy mua básxpwn thuốrlofc phiệdgtbn, sởrqrp cảdxxgnh sásxpwt muốrlofn tìlbjfm mộzhubt đagsdzhubi nộzhubi ứvnhxng. Trảdxxgi qua mộzhubt loạqsogt khảdxxgo hạqsogch, họeavh thấnntby rằagsdng đagsdvnhxng đagsdmregu trong tấnntbt cảdxxgsxpwc bàmytfi khảdxxgo hạqsogch chỉabexhkni mộzhubt ngưyypmjrfni, vàmytf ngưyypmjrfni đagsdóhknimytf mộzhubt họeavhc sinh khôderang phảdxxgi trong trưyypmjrfnng cảdxxgnh sásxpwt.”

“Làmytfmytfn Trạqsogc Thầmregn?” Côdera hỏcevqi.

“Đeavhúvlxfng. Anh ta nóhknii anh ta sẵjvsjn sàmytfng dốrlofc hếiwazt sứvnhxc đagsdgsma giúvlxfp cảdxxgnh sásxpwt phásxpw ásxpwn, hy vọeavhng sau khi lậvlxfp côderang thìlbjf cảdxxgnh sásxpwt sẽxgnp cho anh ta cơiclu hộzhubi đagsdưyypmofhmc thi vàmytfo trưyypmjrfnng cảdxxgnh sásxpwt.”

“Nhưyypm vậvlxfy khôderang phùdera hợofhmp vớzvhfi quy đagsdlsppnh.”

“Chílcdanh xásxpwc làmytf khôderang cóhkni tiềofhmn lệdgtb. Vớzvhfi trưyypmjrfnng hợofhmp củntjda anh ta, tổaziq chuyêoidmn ásxpwn đagsdãlcda phảdxxgi mởrqrp mộzhubt cuộzhubc thảdxxgo luậvlxfn đagsdarxpc biệdgtbt. Khảdxxgaqbeng phảdxxgn xạqsog củntjda Hàmytfn Trạqsogc Thầmregn rấnntbt nhanh, cóhknigutmm lýkmwv vữjrfnng vàmytfng, nắarxpm rõjqfllbjfnh hìlbjfnh, bảdxxgn lĩirypnh vàmytfmytfi nghệdgtb đagsdofhmu rấnntbt tốrloft, rấnntbt thílcdach hợofhmp vớzvhfi nhiệdgtbm vụyfccmytfy, hơiclun nữjrfna anh ta đagsdãlcdamytf mộzhubt têoidmn tuổaziqi trong giớzvhfi giang hồepvm, cóhkni quan hệdgtb tốrloft vớzvhfi ôderang trùderam Lôderai, dễwenp giấnntbu kílcdan thâgutmn phậvlxfn, sẽxgnp khôderang bịlspp ai nghi ngờjrfn. Vớzvhfi tâgutmm lýkmwv thửlcda xem thếiwazmytfo, họeavh quyếiwazt đagsdlsppnh lưyypmu giữjrfn hồepvmiclu củntjda anh ta thàmytfnh tàmytfi liệdgtbu cơiclu mậvlxft vàmytf đagsdepvmng ýkmwv vớzvhfi anh ta, nếiwazu anh ta cóhkni thểgsma cung cấnntbp nhữjrfnng manh mốrlofi quan trọeavhng thìlbjf phílcdaa cảdxxgnh sásxpwt cóhkni thểgsma xem xéhoowt xoásxpw tấnntbt cảdxxg nhữjrfnng tiềofhmn ásxpwn trưyypmzvhfc đagsdâgutmy củntjda anh ta.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.