Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 985 : Thanh xuân chấp niệm, chấp niệm thanh xuân 31

    trước sau   
Editor: May

“Trìmipfnh Thanh Thôovneng!” Tầgfgun Dĩuuxj Nam nghiêqrnom nghịgfgu cắojblt đenoagenbt lờhyopi nófjnvi củrjhea Trìmipfnh Thanh Thôovneng.

eqewnh kỹfjnv xuốettzng, đenoaâpxoty vẫvsnrn làomjo lầgfgun đenoagfguu tiêqrnon anh dùldfxng ngữqkam khíeqew nghiêqrnom nghịgfgu nhưqyil vậtukby nófjnvi chuyệovnen vớrbgli côovne, Trìmipfnh Thanh Thôovneng bịgfgu dọqkama đenoaếuchvn bỗqrnong chốettzc liềcsezn ngậtukbm miệovneng lạeglvi.

qrnon trong xe rơyhxwi vàomjoo hoàomjon toàomjon yêqrnon tĩuuxjnh, chưqyila qua đenoaếuchvn nửxtdca phúgenbt, Tầgfgun Dĩuuxj Nam liềcsezn mởvsnr miệovneng: “Đuytpếuchvn hiệovnen tạeglvi, chẳhvkwng lẽgenbovne vẫvsnrn cògygcn chưqyila rõmcit sao? Tôovnei khôovneng cầgfgun côovne, Tầgfgun Dĩuuxj Nam tôovnei khôovneng cầgfgun Trìmipfnh Thanh Thôovneng côovne, côovne hiểqyilu chưqyila?”

Trìmipfnh Thanh Thôovneng hágqnn to miệovneng, khôovneng phágqnnt ra mộhvkwt chúgenbt âpxotm thanh, đenoaágqnny mắojblt củrjhea côovne vốettzn chảhyopy xuôovnei nưqyilrbglc mắojblt, ởvsnr trong chớrbglp mắojblt nàomjoy, bỗqrnong nhiêqrnon liềcsezn ngừjrleng lạeglvi.

“Nguyêqrnon nhâpxotn tôovnei khôovneng cầgfgun côovne, trong lògygcng côovne hẳhvkwn nêqrnon hiểqyilu rõmcityhxwn ai khágqnnc chứgenb?” Cõmciti lògygcng Tầgfgun Dĩuuxj Nam đenoagfguy tràomjoo phúgenbng khẽgenbqyilhyopi mộhvkwt tiếuchvng: “Thừjrlea dịgfgup mộhvkwt ngưqyilhyopi đenoaàomjon ôovneng uốettzng say nhưqyilldfxn, chủrjhe đenoahvkwng cởvsnri sạeglvch quầgfgun ágqnno, trègngjo lêqrnon giưqyilhyopng dụqrno hoặeqewc ngưqyilhyopi đenoaàomjon ôovneng hoàomjon toàomjon khôovneng tíeqewnh làomjo quen thuộhvkwc ngủrjhe vớrbgli mìmipfnh, tôovnei nghĩuuxj, cảhyop đenoahyopi nàomjoy, cófjnv lẽgenbovne đenoacsezu sẽgenb khôovneng quêqrnon đenoaưqyildqboc lúgenbc trưqyilrbglc chíeqewnh mìmipfnh đenoaãictr phạeglvm tiệovnen nhưqyil vậtukby chứgenb?”




Phạeglvm tiệovnen... Hai chữqkam đenoaơyhxwn giảhyopn, khiếuchvn cho sắojblc mặeqewt Trìmipfnh Thanh Thôovneng chợdqbot trắojblng bệovnech nhưqyil tờhyop giấjxety, tầgfgum mắojblt vốettzn nhìmipfn Tầgfgun Dĩuuxj Nam củrjhea côovne trởvsnrqrnon hơyhxwi lơyhxw lửxtdcng khôovneng cốettz đenoagfgunh, cuốettzi cùldfxng côovne nhịgfgun khôovneng đenoaưqyildqboc hơyhxwi cúgenbi đenoagfguu.

fjnva ra, chuyệovnen côovne từjrleng lừjrlea dốettzi anh, anh đenoacsezu biếuchvt rồcsezi... Anh biếuchvt từjrle khi nàomjoo?

Cho tớrbgli nay, côovne lạeglvi vẫvsnrn khôovneng phágqnnt hiệovnen chúgenbt nàomjoo, làomjo bắojblt đenoagfguu từjrle khi anh đenoaettzi tốettzt vớrbgli côovne sao?

Ýrwvt nghĩuuxj trong đenoagfguu Trìmipfnh Thanh Thôovneng vừjrlea trôovnei lơyhxw lữqkamng đenoaếuchvn đenoaâpxoty, giọqkamng nófjnvi lạeglvnh lùldfxng củrjhea Tầgfgun Dĩuuxj Nam lạeglvi truyềcsezn tớrbgli: “Cògygcn cófjnv, côovne khôovneng mang thai, khôovneng phảhyopi sao? Trìmipfnh tiểqyilu thưqyiltfning thậtukbt làomjoqyilu kếuchv tốettzt, giảhyop vờhyop mang thai gảhyop cho tôovnei, làomjom bộhvkw sảhyopy thai che giấjxetu qua đenoai, khôovneng chỉtukbovnei, ngay cảhyop cha mẹldfxovnei, cha mẹldfxovne, đenoacsezu khôovneng vui mộhvkwt trậtukbn theo. Đuytpâpxoty khôovneng tíeqewnh làomjogqnni gìmipf, quan trọqkamng nhấjxett làomjo, lúgenbc trưqyilrbglc côovne, tranh thủrjhe đenoaưqyildqboc tấjxett cảhyop sựhotd đenoacsezng tìmipfnh vàomjo quan tâpxotm củrjhea mọqkami ngưqyilhyopi, khôovneng phảhyopi sao? Thếuchvomjoo? Sau nàomjoy đenoaưqyildqboc tấjxett cảhyop mọqkami ngưqyilhyopi quan tâpxotm vàomjo che chởvsnr, đenoaágqnny lògygcng cófjnvldfxi vịgfgu nhưqyil thếuchvomjoo? Cófjnv phảhyopi sẽgenb cảhyopm thấjxety chíeqewnh mìmipfnh đenoaeqewc biệovnet lợdqboi hạeglvi, đenoaeqewc biệovnet soágqnni khíeqew, cófjnv phảhyopi lúgenbc đenoaófjnvqyilrbgli đenoaágqnny lògygcng chếuchv giễhyopu ngưqyilhyopi khágqnnc đenoacsezu làomjo đenoagfgun đenoahvkwn, chỉtukbfjnv chíeqewnh mìmipfnh cófjnv đenoagfguu ófjnvc, cófjnv phảhyopi khôovneng?!”

Giọqkamng nófjnvi củrjhea Tầgfgun Dĩuuxj Nam, càomjong lúgenbc càomjong lớrbgln, đenoaếuchvn cuốettzi cùldfxng, gầgfgun nhưqyilomjo rốettzng ra.

Anh luôovnen ôovnen nhuậtukbn nhưqyil ngọqkamc, lúgenbc phẫvsnrn nộhvkw bạeglvo phágqnnt ra, lạeglvi cófjnv thểqyil dọqkama ngưqyilhyopi nhưqyil vậtukby.

Dọqkama đenoaếuchvn thâpxotn thểqyil Trìmipfnh Thanh Thôovneng co rúgenbm lạeglvi mộhvkwt chúgenbt, đenoagfguu càomjong thấjxetp hơyhxwn, côovne cắojbln chặeqewt môovnei dưqyilrbgli, nỗqrno lựhotdc nắojblm chặeqewt vạeglvt ágqnno củrjhea mìmipfnh, thởvsnrtfning khôovneng dágqnnm thởvsnr mạeglvnh.

qyil quang khófjnve mắojblt củrjhea côovnefjnv thểqyil nhìmipfn thấjxety lồcsezng ngựhotdc Tầgfgun Dĩuuxj Nam bởvsnri vìmipf phẫvsnrn nộhvkw, màomjo phậtukbp phồcsezng khôovneng ổjjgbn đenoagfgunh.

ovne rấjxett muốettzn giảhyopi thíeqewch vớrbgli anh, nhưqyilng côovne khôovneng cófjnvmipf đenoaqyilfjnv thểqyil giảhyopi thíeqewch, chuyệovnen lúgenbc trưqyilrbglc, chíeqewnh làomjoovne sai, khôovneng phảhyopi sao?

Trìmipfnh Thanh Thôovneng đenoahvkwng môovnei, cuốettzi cùldfxng chỉtukb nhỏhxxy giọqkamng nófjnvi câpxotu: “Thựhotdc xin lỗqrnoi.”

“Tôovnei khôovneng cầgfgun côovne thựhotdc xin lỗqrnoi.” Tầgfgun Dĩuuxj Nam mởvsnr miệovneng lưqyilu loágqnnt rõmcitomjong hơyhxwn vớrbgli côovne: “Bắojblt đenoagfguu từjrle khi tôovnei biếuchvt chuyệovnen nàomjoy, tôovnei liềcsezn khôovneng nghĩuuxj muốettzn thựhotdc xin lỗqrnoi củrjhea côovne, nếuchvu nhưqyilovnei thậtukbt muốettzn thựhotdc xin lỗqrnoi củrjhea côovne, tôovnei liềcsezn khôovneng cầgfgun tiêqrnou phíeqew nhiềcsezu tâpxotm tưqyil đenoaettzi tốettzt vớrbgli côovne nhưqyil vậtukby, nghĩuuxj tấjxett cảhyop biệovnen phágqnnp khiếuchvn cho côovneqrnou thíeqewch tôovnei, nâpxotng côovneqrnon thiêqrnon đenoaưqyilhyopng, sau đenoaófjnvomjoo lúgenbc côovne buôovneng lỏhxxyng nhấjxett, dùldfxng mộhvkwt cưqyilrbglc giẫvsnrm côovne xuốettzng đenoagfgua ngụqrnoc, khôovneng phảhyopi sao?”

fjnva ra, mấjxety ngàomjoy qua, thờhyopi gian hạeglvnh phúgenbc củrjhea côovne, làomjo mộhvkwt âpxotm mưqyilu... Cũtfning chíeqewnh làomjofjnvi, anh khôovneng thíeqewch côovne...

Trìmipfnh Thanh Thôovneng giốettzng nhưqyilfjnva đenoaágqnn, ngồcsezi ởvsnr ghếuchv cạeglvnh tàomjoi xếuchv, bảhyopo trìmipf đenoahvkwng tágqnnc cúgenbi đenoagfguu, cũtfning khôovneng nhúgenbc nhíeqewch chúgenbt nàomjoo nữqkama.

Loạeglvi an tĩuuxjnh nàomjoy củrjhea côovne, khiếuchvn cho tâpxotm Tầgfgun Dĩuuxj Nam, khôovneng hiểqyilu ra sao bắojblt đenoagfguu nófjnvng ruộhvkwt lêqrnon.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.