Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 968 : Thanh xuân chấp niệm, chấp niệm thanh xuân (14)

    trước sau   
Editor: May

Khóebsje môuhfji Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn khẽcoxj nhếlztych mộsggat chúaqpbt, tìwkcxm kiếlztym cẩbvbon thậxwqpn từqqxy trong từqqxyng dãoyjhy âvgfpu phụbapfc móebsjn đwngylhxrng bộsgga vớvjsui quầvwcyn côuhfj mớvjsui lấpkjiy ra, xáhuiuch xuốoyjhng.

uhfj xoay ngưkjayebsji, vừqqxya mớvjsui chuẩbvbon bịicwjtgtsm áhuiuo khoáhuiuc âvgfpu phụbapfc cho Tôuhfj Chi Niệulyom, bỗdvgkng nhiêmbwsn pháhuiut hiệulyon đwngyưkjaytpfxc trong túaqpbi áhuiuo cứnvqung rắxwqpn, giốoyjhng nhưkjayhuiu đwngyang đwngyvfexng thứnvquwkcx.

Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn khôuhfjng nghĩxjlg quáhuiu nhiềemhgu liềemhgn đwngyưkjaya tay ra, mòkfer ra, kếlztyt quảvgfp đwngyxwqpp vàhuiuo mắxwqpt nhìwkcxn thấpkjiy lạtpfxi làhuiu hai cuốoyjhn sáhuiuch nhỏboalhuiuu đwngyboal.

uhfj Chi Niệulyom đwngyưkjaya lưkjayng vềemhg phíncqka Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn, đwngynvqung ởtkyr trưkjayvjsuc gưkjayơemhgng, đwngyang càhuiui núaqpbt áhuiuo sơemhg mi, còkfern đwngyang đwngyxwqpm chìwkcxm ởtkyr trong hìwkcxnh ảvgfpnh Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn vừqqxya mớvjsui uốoyjhng dấpkjim, khóebsje môuhfji uốoyjhn cong mộsggat chúaqpbt, lạtpfxi uốoyjhn cong mộsggat chúaqpbt, sau đwngyóebsj liềemhgn cưkjayebsji trầvwcym thấpkjip ra tiếlztyng: “Đikkkìwkcxnh Đikkkìwkcxnh, em quảvgfp thựvfexc chíncqknh làhuiu thầvwcyn tưkjaytpfxng củbciaa anh!”

Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn hoàhuiun toàhuiun khôuhfjng nghe Tôuhfj Chi Niệulyom nóebsji cáhuiui gìwkcx, nhìwkcxn chằicwjm chằicwjm “Giấpkjiy chứnvqung nhậxwqpn kếlztyt hôuhfjn” trêmbwsn cuốoyjhn sáhuiuch nhỏboal, mi tâvgfpm nhíncqku lạtpfxi.




Giấpkjiy chứnvqung nhậxwqpn kếlztyt hôuhfjn? Giấpkjiy chứnvqung nhậxwqpn kếlztyt hôuhfjn củbciaa ai vớvjsui ai?

Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn vừqqxya nghĩxjlg, vừqqxya mởtkyrwkcxa ngoàhuiui ra, sau đwngyóebsj liềemhgn nhìwkcxn thấpkjiy ảvgfpnh chụbapfp chung củbciaa mìwkcxnh vàhuiuuhfj Chi Niệulyom.

uhfjhuiuuhfj Chi Niệulyom lĩxjlgnh giấpkjiy hôuhfjn thúaqpb từqqxyaqpbc nàhuiuo? Vìwkcx sao côuhfj khôuhfjng biếlztyt chúaqpbt gìwkcx?

aqpbc trưkjayvjsuc anh vàhuiuuhfjucvphuiung đwngyãoyjhebsji xong, chờebsj sau khi đwngynvqua bétgts sinh ra, côuhfj muốoyjhn coi nhưkjayhuiu thiếlztyu nữgeki đwngysggac thâvgfpn chưkjaya từqqxyng sinh đwngynvqua bétgts, anh sẽcoxj cho côuhfj mộsggat cầvwcyu hôuhfjn kinh hỉkxoa, sau đwngyóebsj lạtpfxi cho côuhfj mộsggat nghi thứnvquc đwngyíncqknh hôuhfjn lãoyjhng mạtpfxn, sau đwngyóebsj nữgekia thìwkcx bọvjsun họvjsu liềemhgn tổkspf chứnvquc lễemhgkjayvjsui thịicwjnh thếlzty, vàhuiuo mộsggat ngàhuiuy trưkjayvjsuc lễemhgkjayvjsui, bọvjsun họvjsu đwngyi cụbapfc dâvgfpn chíncqknh nhậxwqpn lĩxjlgnh giấpkjiy chứnvqung nhậxwqpn kếlztyt hôuhfjn...

ucvphuiung lúaqpbc côuhfj đwngyemhg xuấpkjit nhữgeking đwngyiềemhgu kiệulyon nàhuiuy, anh đwngyãoyjh đwngyáhuiup ứnvqung rồlhxri màhuiu! Tôuhfj Chi Niệulyom càhuiui xong cúaqpbc áhuiuo, soi gưkjayơemhgng bắxwqpt đwngyvwcyu đwngyeo cravat, còkfern khôuhfjng quêmbwsn thúaqpbc giụbapfc Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn mộsggat chúaqpbt: “Đikkkìwkcxnh Đikkkìwkcxnh, áhuiuo khoáhuiuc!”

Ngàhuiuy giấpkjiy chứnvqung nhậxwqpn kếlztyt hôuhfjn, làhuiuhuium tháhuiung trưkjayvjsuc, đwngyóebsjhuiu ngàhuiuy hôuhfjm sau tiệulyoc tròkfern năxwqpm củbciaa xíncqk nghiệulyop Tốoyjhng thịicwj, cũmbwsng chíncqknh làhuiuebsji, ngàhuiuy hôuhfjm sau Tôuhfj Chi Niệulyom liềemhgn létgtsn létgtsn lúaqpbt lúaqpbt khẩbvbon cấpkjip vộsggai vãoyjh đwngyi làhuium giấpkjiy chứnvqung nhậxwqpn kếlztyt hôuhfjn? Hơemhgn nữgekia côuhfjkfern chụbapfp ảvgfpnh chung, cũmbwsng chíncqknh làhuiuebsji, anh dùrkbnng siêmbwsu năxwqpng lựvfexc?

“Đikkkìwkcxnh Đikkkìwkcxnh...” Tôuhfj Chi Niệulyom chậxwqpm chạtpfxp khôuhfjng đwngytpfxi đwngyưkjaytpfxc áhuiuo khoáhuiuc, lầvwcyn nữgekia lêmbwsn tiếlztyng, chỉkxoahuiu giọvjsung nóebsji còkfern chưkjaya rơemhgi xuốoyjhng, mộsggat thứnvqu liềemhgn nệulyon mạtpfxnh lêmbwsn ngưkjayebsji anh.

uhfj Chi Niệulyom cho rằicwjng làhuiu áhuiuo khoáhuiuc, theo bảvgfpn năxwqpng đwngyưkjaya ra tay chụbapfp tớvjsui, kếlztyt quảvgfp lạtpfxi lao đwngyếlztyn mộsggat cuốoyjhn sáhuiuch nhỏboalhuiuu đwngyboal.

Anh sữgeking sờebsj mộsggat giâvgfpy, đwngyvwcyu óebsjc còkfern chưkjaya quay vòkferng vềemhg, lạtpfxi làhuiu mộsggat cuốoyjhn sáhuiuch nhỏboal nệulyon ởtkyr trong lòkferng anh.

uhfj Chi Niệulyom giốoyjhng nhưkjay giốoyjhng nhưkjay đwngyiệulyon giậxwqpt, bỗdvgkng nhiêmbwsn ngẩbvbong đwngyvwcyu, quảvgfp nhiêmbwsn thấpkjiy khuôuhfjn mặnvqut nhỏboal nhắxwqpn trầvwcym thấpkjip củbciaa Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn, Tôuhfj Chi Niệulyom bịicwj dọvjsua đwngyếlztyn châvgfpn đwngyemhgu mềemhgm: “Em nghe anh giảvgfpi thíncqkch...”

Lờebsji củbciaa Tôuhfj Chi Niệulyom còkfern chưkjaya nóebsji hếlztyt, Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn liềemhgn nghiếlztyn răxwqpng nghiếlztyn lợtpfxi mởtkyr miệulyong: “Tôuhfj Chi Niệulyom, em muốoyjhn ly hôuhfjn!”

Hỏboalng bétgtst, anh khẩbvbon giấpkjiu diếlztym, giấpkjiu lâvgfpu nhưkjay vậxwqpy, sao vẫehfmn bịicwjuhfj pháhuiut hiệulyon chứnvqu?

aqpbc đwngyóebsj anh bởtkyri vìwkcx biếlztyt côuhfj khôuhfjng phảvgfpi em gáhuiui ruộsggat củbciaa anh, quáhuiuncqkch đwngysggang, rấpkjit sợtpfx sựvfexwkcxnh xuấpkjit hiệulyon biếlztyn cốoyjh, do đwngyóebsj liềemhgn tựvfex tiệulyon khốoyjhng chếlzty ýuiwt thứnvquc củbciaa côuhfj, nhờebsj ngưkjayebsji đwngyi làhuium suốoyjht đwngyêmbwsm, đwngyi đwngyếlztyn cụbapfc dâvgfpn chíncqknh làhuium tấpkjim giấpkjiy hôuhfjn thúaqpbhuiuy...

Hiệulyon tạtpfxi sựvfex việulyoc đwngyãoyjh bạtpfxi lộsgga... Tôuhfj Chi Niệulyom bịicwj hai chữgeki ly hôuhfjn rốoyjhng đwngyếlztyn lòkferng run rẩbvboy, theo bảvgfpn năxwqpng mởtkyr miệulyong thừqqxya nhậxwqpn sai lầvwcym: “Đikkkâvgfpy làhuiu lỗdvgki củbciaa anh, em làhuium gìwkcxmbwsng đwngyưkjaytpfxc, nhưkjayng chúaqpbng ta cóebsj thểnvqu thưkjayơemhgng lưkjaytpfxng chúaqpbt khôuhfjng, đwngyqqxyng ly hôuhfjn...”

“Khôuhfjng đwngyưkjaytpfxc, khôuhfjng cóebsj thưkjayơemhgng lưkjaytpfxng, liềemhgn phảvgfpi ly hôuhfjn! Ly hôuhfjn! Ly hôuhfjn!” Cảvgfp đwngyebsji mớvjsui lĩxjlgnh giấpkjiy chứnvqung nhậxwqpn kếlztyt hôuhfjn mộsggat lầvwcyn, sao côuhfjebsj thểnvqu khôuhfjng trảvgfpi qua chứnvqu?

Nếlztyu đwngyãoyjhxjlgnh chứnvqung, giờebsj lạtpfxi ly hôuhfjn, vậxwqpy chẳaqpbng phảvgfpi làhuiu đwngytpfxi biểnvquu bọvjsun họvjsu đwngyãoyjh ly dịicwj ưkjay? Tôuhfj Chi Niệulyom vừqqxya nghĩxjlghuium sao đwngynvqu cho Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn bỏboal đwngyi suy nghĩxjlghuiuy, vừqqxya mang theo vàhuiui phầvwcyn lấpkjiy lòkferng mởtkyr miệulyong vớvjsui Tốoyjhng Thanh Xuâvgfpn: “Đikkkìwkcxnh Đikkkìwkcxnh...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.