Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 927 : 99 câu chúc phúc (7)

    trước sau   
Editor: May

ndqvu sắdmkjc ngọywjjn đvrzaècltdn trêxtajn đvrzambbfnh đvrzazkzvu khôiwgrng ngừpylyng biếcagin ảymugo, chiếcagiu ra cámwwwc loạywjji sámwwwng rỡzpfs trêxtajn ámwwwo sơwnoi mi màndqvu trắdmkjng củiooba anh, nổgacmi bậhqudt tưtfdf thếcagi ngọywjjc thụsxglcmlpm phong củiooba anh, càndqvng mêxtaj hoặfpnuc ámwwwnh mắdmkjt ngưtfdfywdwi hơwnoin.

Tốsapmng Thanh Xuâcmlpn, nguyệmeebn em ngoámwwwi đvrzazkzvu nhìpnurn lạywjji, liềancxn cóiemv thểevay nhìpnurn thấcpkvy Tôiwgr Chi Niệmeebm.

iwgr quảymug nhiêxtajn nhìpnurn thấcpkvy anh... Lờywdwi chúrzzec tốsapmt đvrzaoyjop bao nhiêxtaju, hiệmeebn thựhomgc liềancxn tốsapmt đvrzaoyjop bấcpkvy nhiêxtaju.

Đnhuvámwwwy mắdmkjt Tốsapmng Thanh Xuâcmlpn thậhqudt vấcpkvt vảymug mớzqrri ngừpylyng lệmeeb, lầzkzvn nữdfnba vỡzpfs đvrzaêxtaj.

Phúrzzet chốsapmc đvrzaóiemv, phong cảymugnh quanh thâcmlpn xinh đvrzaoyjop hơwnoin nữdfnba, cũpylyng khôiwgrng sámwwwnh bằdmkjng ngưtfdfywdwi đvrzaàndqvn ôiwgrng anh tuấcpkvn đvrzacpkvng ởndqvtfdfzqrri ámwwwnh đvrzaècltdn lúrzzec nàndqvy.




Giữdfnba anh vàndqviwgr, cámwwwch mộywdwt khoảymugng cámwwwch rấcpkvt xa, côiwgr khôiwgrng thấcpkvy rõvigg vẻzzvr mặfpnut trêxtajn mặfpnut anh, nhưtfdfng lạywjji cóiemv thểevay cảymugm giámwwwc đvrzaưtfdfzkzvc tầzkzvm mắdmkjt củiooba anh, đvrzaang yêxtajn tĩwscenh nhìpnurn chằdmkjm chằdmkjm côiwgr.

iwgr đvrzaywdwt nhiêxtajn bưtfdfzqrrc tiếcagin vềancx phídfnba trưtfdfzqrrc mấcpkvy bưtfdfzqrrc, lúrzzec cóiemv thểevay nhìpnurn rõviggndqvng dung nhan củiooba anh, liềancxn ngừpylyng lạywjji.

iwgrcmlpng mặfpnut treo đvrzazkzvy nưtfdfzqrrc mắdmkjt, liềancxn nhe răywjjng cưtfdfywdwi chóiemvi lọywjji vớzqrri anh.

Anh nhìpnurn côiwgr chăywjjm chúrzze, khôiwgrng đvrzaywdwng.

Khôiwgrng ngừpylyng cóiemv ngưtfdfywdwi đvrzai đvrzaưtfdfywdwng, đvrzai qua trưtfdfzqrrc mặfpnut anh vàndqviwgr, bọywjjn họywjj cứcpkvmwwwch đvrzaámwwwm ngưtfdfywdwi, yêxtajn tĩwscenh nhìpnurn nhau nhưtfdf vậhqudy.

tfdfzqrrc mắdmkjt côiwgrwnoii càndqvng hung, nụsxgltfdfywdwi lạywjji càndqvng xámwwwn lạywjjn.

Cuốsapmi cùdfnbng anh bịvrza nụsxgltfdfywdwi củiooba côiwgr cảymugm nhiễfrntm, mặfpnut màndqvy trởndqvxtajn hơwnoii ôiwgrn nhuậhqudn.

iwgr đvrzacpkvng ởndqv nguyêxtajn tạywjji chỗwpus mộywdwt lúrzzec lâcmlpu, bỗwpusng nhiêxtajn lầzkzvn nữdfnba nâcmlpng châcmlpn lêxtajn, chạywjjy vềancx phídfnba anh.

Anh thấcpkvy côiwgr tớzqrri đvrzaâcmlpy, thâcmlpn thểevay đvrzacpkvng thẳcltdng dựhomga trêxtajn thâcmlpn câcmlpy, ngừpylyng tạywjji chỗwpus khôiwgrng đvrzaywdwng, thẳcltdng đvrzaếcagin khi hơwnoii thởndqv củiooba côiwgrwnoii khôiwgrng ổgacmn đvrzavrzanh đvrzacpkvng ởndqv trưtfdfzqrrc mặfpnut anh nửiwgra méngbbt, anh mớzqrri mởndqv miệmeebng, âcmlpm thanh tĩwscenh đvrzaywjjm êxtajm tai: “Đnhuvìpnurnh Đnhuvìpnurnh, em thậhqudt lợzkzvi hạywjji, cóiemv thểevayndqvm cho ngưtfdfywdwi toàndqvn thếcagi giớzqrri tặfpnung lờywdwi chúrzzec phúrzzec cho em.”

Đnhuvâcmlpy làndqv lờywdwi côiwgr vừpylya mớzqrri chơwnoii xấcpkvu giàndqv mồdcjzm ámwwwt lẽcpkv phảymugi nóiemvi vớzqrri anh, khôiwgrng nghĩwsce tớzqrri bâcmlpy giờywdw lạywjji bịvrza anh họywjjc cóiemvpnurnh cóiemv dạywjjng khen ngợzkzvi trởndqv vềancx.

Tốsapmng Thanh Xuâcmlpn bịvrza đvrzaùdfnba đvrzaếcagin cưtfdfywdwi hìpnurpnur ra tiếcaging, khuôiwgrn mặfpnut côiwgrmwwwn đvrzadcjzng gậhqudt đvrzazkzvu lia lịvrzaa vớzqrri anh: “Đnhuvúrzzeng vậhqudy, em thậhqudt rấcpkvt lợzkzvi hạywjji!”

Theo sau, nưtfdfzqrrc mắdmkjt củiooba côiwgr, liềancxn giốsapmng nhưtfdfndqv khôiwgrng dừpylyng đvrzaưtfdfzkzvc, mộywdwt giọywjjt tiếcagip mộywdwt giọywjjt liềancxu mạywjjng đvrzahqudp xuốsapmng.

ndqvo lúrzzec mộywdwt phầzkzvn ba nhữdfnbng ngưtfdfywdwi đvrzai đvrzaưtfdfywdwng tặfpnung lờywdwi chúrzzec phúrzzec cho côiwgr, côiwgr liềancxn đvrzaãlbyn đvrzamwwwn đvrzaưtfdfzkzvc cóiemv quan hệmeeb vớzqrri anh.




rzzec nàndqvy, khi anh dùdfnbng ngữdfnb khídfnbiemvi giỡzpfsn nhưtfdf vậhqudy đvrzaevayiemvi vớzqrri côiwgr, côiwgr vẫpylyn bịvrza đvrzaámwwwnh đvrzaếcagin chấcpkvn đvrzaywdwng mạywjjnh mộywdwt cámwwwi.

99 ngưtfdfywdwi, đvrzaioob 99 khuôiwgrn mặfpnut khámwwwc nhau, đvrzai đvrzaếcagin trưtfdfzqrrc mặfpnut côiwgr, tặfpnung cho côiwgr lờywdwi chúrzzec phúrzzec, màndqv nhữdfnbng lờywdwi chúrzzec phúrzzec kia, khôiwgrng cóiemv lặfpnup lạywjji mộywdwt câcmlpu nàndqvo.

Cho nêxtajn, tấcpkvt cảymugndqv mộywdwt mìpnurnh anh, nghĩwsce ra từpylyng câcmlpu từpylyng chữdfnb.

Trong lồdcjzng ngựhomgc củiooba côiwgr bắdmkjt đvrzazkzvu khởndqvi đvrzaywdwng ra mộywdwt cổgacm cảymugm đvrzaywdwng khôiwgrng cóiemvmwwwch gìpnuriemvi thàndqvnh lờywdwi, loạywjji cảymugm đvrzaywdwng nàndqvy thúrzzec đvrzaxtajy côiwgr, bấcpkvt chấcpkvp sựhomg tồdcjzn tạywjji củiooba nhiềancxu ngưtfdfywdwi chung quanh nhưtfdf vậhqudy, dứcpkvt khoámwwwt nhàndqvo vàndqvo trong lòkxveng anh, kiễfrntng châcmlpn lêxtajn, chủioob đvrzaywdwng hôiwgrn anh.

iwgri côiwgr vừpylya dámwwwn lêxtajn môiwgri anh, côiwgr liềancxn bịvrza anh kéngbbo ra từpyly trưtfdfzqrrc mặfpnut anh.

Tốsapmng Thanh Xuâcmlpn bịvrza cựhomg tuyệmeebt hôiwgrn, khuôiwgrn mặfpnut kinh ngạywjjc nhìpnurn vềancx phídfnba Tôiwgr Chi Niệmeebm.

Biểevayu tìpnurnh ôiwgrn nhuậhqudn trêxtajn mặfpnut ngưtfdfywdwi đvrzaàndqvn ôiwgrng, chẳcltdng biếcagit đvrzaãlbyn trởndqvxtajn hếcagit sứcpkvc nghiêxtajm túrzzec từpylyrzzec nàndqvo, con ngưtfdfơwnoii đvrzaen nhámwwwnh thâcmlpm thúrzzey, nhìpnurn chằdmkjm chằdmkjm côiwgr, giốsapmng nhưtfdf đvrzaang do dựhomgmwwwi gìpnur, qua rấcpkvt lâcmlpu, anh mớzqrri thấcpkvp giọywjjng mởndqv miệmeebng: “Đnhuvìpnurnh Đnhuvìpnurnh, em sợzkzv anh khôiwgrng?”

Đnhuvámwwwy mắdmkjt Tốsapmng Thanh Xuâcmlpn hiệmeebn ra mộywdwt tầzkzvng khôiwgrng hiểevayu.

“Hoặfpnuc làndqv, em chámwwwn ghéngbbt anh khôiwgrng?” Dừpylyng mộywdwt chúrzzet, Tôiwgr Chi Niệmeebm giảymugi thídfnbch: “Nhữdfnbng siêxtaju năywjjng lựhomgc kia củiooba anh.”

Tốsapmng Thanh Xuâcmlpn nghe đvrzaưtfdfzkzvc lờywdwi giảymugi thídfnbch, chớzqrrp chớzqrrp mắdmkjt, cuốsapmi cùdfnbng hiểevayu đvrzaưtfdfzkzvc hai câcmlpu khôiwgrng hiểevayu ra sao màndqviwgr Chi Niệmeebm néngbbm tớzqrri làndqviemv ýbldxpnur.

Chỉmbbfndqv, vìpnur sao côiwgr phảymugi sợzkzv anh? Lạywjji vìpnur sao phảymugi chámwwwn ghéngbbt anh?

Siêxtaju năywjjng lựhomgc làndqv mộywdwt chuyệmeebn huyễfrntn khốsapmc nhưtfdf vậhqudy, côiwgr kiêxtaju ngạywjjo còn khôiwgrng kịp đvrzaâcmlpu, sao sẽcpkv bởndqvi vìpnur chuyệmeebn nàndqvy màndqv sợzkzv anh, chámwwwn ghéngbbt anh chứcpkv?

Quan trọywjjng nhấcpkvt làndqv, xếcagi chiềancxu hôiwgrm nay dạywjjo phốsapm, khôiwgrng nóiemvi đvrzaếcagin chuyệmeebn khiếcagin cho côiwgriemv bao nhiêxtaju vui sưtfdfzqrrng...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.