Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 863 : Ám chỉ đánh đổi bằng mạng sống (3)

    trước sau   
Editor: May

sjrr Chi Niệakoam nóxvyqi xong, liềkdywn dắvcrut tay Tốxhbung Thanh Xuâahgdn, đisrui vềkdyw phímlora chiếqutoc xe mìlspbnh đisrukquoakoa ven đisruưhvnmrpeing đisruxhbui diệakoan, vừzawra đisrui, còiwqin vừzawra trưhvnmng cầiwqiu ýhigy kiếquton củrigwa côsjrr: “Ătgxsn ởakoa Kim Lăzawrng, hay nhàhrgihrging lớnubun Bắvcruc Kinh?”

sjrr Chi Niệakoam chỉfjrw vừzawra nóxvyqi hai cársbri têdwuzn, liềkdywn cảbtgam giársbrc đisruưhvnmdsnrc tay mìlspbnh bịcvum Tốxhbung Thanh Xuâahgdn kéisruo vềkdyw sau, anh dừzawrng bưhvnmnubuc lạhxtmi, kinh ngạhxtmc quay đisruiwqiu, nhìlspbn thấzawry côsjrr chỉfjrwisruo vềkdyw phímlora đisruxhbui diệakoan, nóxvyqi: “Em muốxhbun ăzawrn cársbri đisruóxvyq.”

sjrr Chi Niệakoam nhìlspbn theo đisruiwqiu ngóxvyqn tay Tốxhbung Thanh Xuâahgdn, làhrgi mộkdywt cửikfha hàhrging đisruwjsrhvnmnubung, rấzawrt nhiềkdywu ngưhvnmrpeii, bàhrgin đisrukdywu bàhrgiy ởakoa ven đisruưhvnmrpeing.

Khôsjrrng chịcvumu ăzawrn ởakoa nhiềkdywu nhàhrgihrging cao cấzawrp anh vừzawra nêdwuzu ra, lạhxtmi muốxhbun ăzawrn ởakoa quársbrn ven đisruưhvnmrpeing... Tôsjrr Chi Niệakoam tạhxtmm dừzawrng mộkdywt lársbrt, cuốxhbui cùznebng vẫngtmn thỏoheda hiệakoap.

Chẳdgbhng qua trưhvnmnubuc khi anh mang côsjrr đisrui ăzawrn quársbrn ven đisruưhvnmrpeing, trưhvnmnubuc vẫngtmn tìlspbm mộkdywt chỗkquo đisrukquo cho chiếqutoc xe ngăzawrn cảbtgan đisruưhvnmrpeing đisrui.




Trong quársbrn đisruwjsrhvnmnubung đisruãtgxs khôsjrrng còiwqin chỗkquo, Tốxhbung Thanh Xuâahgdn vàhrgisjrr Chi Niệakoam tùzneby tiệakoan tìlspbm mộkdywt cársbri bàhrgin thấzawrp ởakoa ven đisruưhvnmrpeing ngồwjsri xuốxhbung.

Từzawr giữjrhua trưhvnma đisruếquton hiệakoan tạhxtmi, Tốxhbung Thanh Xuâahgdn vẫngtmn luôsjrrn chưhvnma ăzawrn gìlspb, thậnubut làhrgi đisruóxvyqi chếqutot, cùznebng vớnubui Tôsjrr Chi Niệakoam ăzawrn đisrurigw hai trăzawrm đisruwjsrng ởakoa quársbrn ven đisruưhvnmrpeing.

Xe đisrukquoakoawisai hơwisan ngàhrgin méisrut, Tốxhbung Thanh Xuâahgdn vàhrgisjrr Chi Niệakoam cơwisam nưhvnmnubuc xong, giốxhbung nhưhvnmhrgi tảbtgan bộkdyw, tay trong tay đisrui vềkdyw phímlora đisrukquo xe.

Tốxhbung Thanh Xuâahgdn sau khi ăzawrn no thõhvnma mãtgxsn, cóxvyq sứtzdjc sốxhbung, kéisruo đisruôsjrrng kéisruo tâahgdy Tôsjrr Chi Niệakoam, kéisruo đisruếquton vềkdyw sau, Tôsjrr Chi Niệakoam đisrukdywt nhiêdwuzn hỏohedi câahgdu: “Sao em lạhxtmi tớnubui nơwisai nàhrgiy chờrpei?”

“Em đisruiệakoan thoạhxtmi cho anh, kếqutot quảbtga đisruiệakoan thoạhxtmi di đisrukdywng củrigwa anh tắvcrut mársbry, em nghĩnipw anh khẳdgbhng đisrucvumnh đisruang tìlspbm em, em lạhxtmi khôsjrrng biếqutot anh ởakoawisai nàhrgio, cho nêdwuzn liềkdywn tớnubui nơwisai nàhrgiy.” Tốxhbung Thanh Xuâahgdn giảbtgai thímlorch xong “ừzawr” mộkdywt tiếqutong, lạhxtmi nóxvyqi: “Em nghĩnipw, anh nhấzawrt đisrucvumnh sẽxhbu tớnubui nơwisai nàhrgiy, bởakoai vìlspb anh từzawrng nóxvyqi, nhữjrhung năzawrm gầiwqin đisruâahgdy, anh sẽxhbu thưhvnmrpeing xuyêdwuzn tớnubui nơwisai nàhrgiy chờrpei em xuấzawrt hiệakoan.”

Đmlorúoizeng vậnubuy, nhữjrhung năzawrm gầiwqin đisruâahgdy, anh khôsjrrng biếqutot tớnubui mộkdywt mìlspbnh tớnubui đisruiwqiu hẻmapxm Minh Kímlornh đisrutzdjng ngốxhbuc đisruiwqin đisrukdywn chờrpei đisrudsnri bao nhiêdwuzu lầiwqin.

Khôsjrrng nghĩnipw tớnubui, cuốxhbui cùznebng sẽxhbuxvyq mộkdywt ngàhrgiy, anh chờrpei đisruưhvnmdsnrc côsjrrakoa chỗkquohrgiy.

xvyq mộkdywt loạhxtmi ôsjrrn nhu nóxvyqi khôsjrrng nêdwuzn lờrpeii, xôsjrrng ra từzawr chỗkquoahgdu nhấzawrt trong ngựtzdjc trársbri mềkdywm mạhxtmi củrigwa Tôsjrr Chi Niệakoam, anh nhịcvumn khôsjrrng đisruưhvnmdsnrc dừzawrng bưhvnmnubuc, xoay ngưhvnmrpeii, hưhvnmnubung vềkdyw Tốxhbung Thanh Xuâahgdn. Anh nhìlspbn côsjrr rấzawrt lâahgdu, mớnubui nhẹdsnr nhàhrging “ừzawr” mộkdywt tiếqutong, ngữjrhu đisruiệakoau rấzawrt sâahgdu xa nóxvyqi: “Đmlorúoizeng vậnubuy, cuốxhbui cùznebng cũkmaung chờrpei đisruưhvnmdsnrc.”

Cuốxhbui cùznebng cũkmaung chờrpei đisruưhvnmdsnrc em ởakoa chỗkquo chúoizeng ta lầiwqin đisruiwqiu quen biếqutot.

Từzawr tuổdhyci nhỏohed non nớnubut, đisruếquton tuổdhyci đisruàhrgim hôsjrrn luậnubun gảbtga, cársbrch nhau đisruúoizeng mưhvnmrpeii társbrm năzawrm, cuốxhbui cùznebng đisruãtgxs chờrpei đisruưhvnmdsnrc em.

Tốxhbung Thanh Xuâahgdn nhìlspbn lạhxtmi Tôsjrr Chi Niệakoam, nhịcvumn khôsjrrng đisruưhvnmdsnrc giưhvnmơwisang cong khóxvyqe môsjrri, đisruúoizeng lúoizec nơwisai xa cóxvyq chiếqutoc xe lársbri quársbr, ársbrnh đisruèqammn chiếqutou xa, chiếqutou mộkdywt đisruhrgin sársbrng ngưhvnmrpeii lêdwuzn trêdwuzn mặakoat Tôsjrr Chi Niệakoam, lúoizec nàhrgiy côsjrr mớnubui nhìlspbn rõhvnm xanh xao phímlora dưhvnmnubui hốxhbuc mắvcrut anh, râahgdu mọmgswc đisruiwqiy chung quanh cằmapxm, làhrgin môsjrri cóxvyq vẻmapxwisai khôsjrr khốxhbuc, trêdwuzn trársbrn đisrukdywu làhrgi mỏohedi mệakoat.

Từzawr sau khi côsjrr rờrpeii đisrui, anh luôsjrrn chưhvnma từzawrng nghỉfjrw ngơwisai sao?

Tốxhbung Thanh Xuâahgdn cóxvyq chúoizet đisruau lòiwqing, ngẫngtmm nghĩnipw, nhịcvumn khôsjrrng đisruưhvnmdsnrc mởakoa miệakoang: “Tôsjrr Chi Niệakoam, chúoizeng ta làhrgim mộkdywt giao hẹdsnrn đisrui?”

“Đmlorưhvnmdsnrc.” Tôsjrr Chi Niệakoam cũkmaung khôsjrrng đisrudsnri Tốxhbung Thanh Xuâahgdn nóxvyqi làhrgi giao hẹdsnrn gìlspb, miệakoang liềkdywn đisruársbrp ứtzdjng trưhvnmnubuc, sau khi đisruársbrp ứtzdjng, anh lạhxtmi dắvcrut côsjrr, dọmgswc theo con đisruưhvnmrpeing, chậnubum rãtgxsi từzawr từzawr đisrui, sau đisruóxvyq hỏohedi tiếqutop: “Giao hẹdsnrn cársbri gìlspb?”

Khôsjrrng nêdwuzn trưhvnmnubuc hỏohedi giao hẹdsnrn cársbri gìlspb, sau mớnubui nóxvyqi đisruưhvnmdsnrc ưhvnm?

Tốxhbung Thanh Xuâahgdn bịcvum hồwjsri đisruársbrp đisrubtgao loạhxtmn trậnubut tựtzdj củrigwa Tôsjrr Chi Niệakoam làhrgim ấzawrm lòiwqing, côsjrr đisrui nhanh hai bưhvnmnubuc tiếquton vềkdyw phímlora trưhvnmnubuc, vưhvnmdsnrt qua Tôsjrr Chi Niệakoam, xoay ngưhvnmrpeii, ởakoahvnmnubui tìlspbnh huốxhbung Tôsjrr Chi Niệakoam giúoizep côsjrr nhìlspbn đisruưhvnmrpeing, lui bưhvnmnubuc châahgdn, nhìlspbn mặakoat anh nóxvyqi: “Vềkdyw sau nếqutou nhưhvnm chúoizeng ta nársbro khôsjrrng vui, em chạhxtmy đisrui giốxhbung nhưhvnm ngàhrgiy hôsjrrm nay, anh khôsjrrng cầiwqin quársbr lo lắvcrung.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.