Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 849 : Em càng quan trọng hơn đứa bé (9)

    trước sau   
Editor: May

Khôcqysng nhắosxcc đpsljếkjsnn nhữspktng đpsljrbria béctjj kia thìrfziefsun tốvhjnt, nhắosxcc tớthuqi nhữspktng đpsljrbria béctjj kia, cảrbrim xúwtgpc củxtyfa Tốvhjnng Thanh Xuârjjcn liềqsamn trởzroxabdin càddjkng kịxymtch liệiirdt.

cqys khôcqysng phảrbrii khôcqysng thừaofda nhậdcnon, Tôcqys Chi Niệiirdm mang côcqys đpslji xem nhữspktng đpsljrbria béctjj kia, đpsljíwwjpch xáabdic dao đpsljsgfing târjjcm luôcqysn rấlcaut muốvhjnn giữspkt lạkjsni đpsljrbria béctjj trong bụhzspng kia.

Nhưzqbjng màddjk, thârjjcn làddjk mộsgfit ngưzqbjkkepi mẹmttl, côcqysddjkng khôcqysng làddjkm đpsljưzqbjpdmtc chuyệiirdn giơrfzi tay chéctjjm xuốvhjnng giếkjsnt chếkjsnt con củxtyfa mìrfzinh...

Loạkjsni muốvhjnn hay khôcqysng muốvhjnn nàddjky, đpsljàddjky đpsljypxda khiếkjsnn toàddjkn thârjjcn côcqys đpsljqsamu run rẩwwjpy lêabdin theo, côcqys bỗreping nhiêabdin trởzroxabdin hơrfzii tứrbric giậdcnon Tôcqys Chi Niệiirdm, tứrbric Tôcqys Chi Niệiirdm cóxtyf thểrepiaqrkng mộsgfit đpsljsgfing táabdic dễqcjn nhưzqbj trởzroxddjkn tay nhưzqbj vậdcnoy, trựskofc tiếkjsnp đpsljârjjcm vàddjko trong nộsgfii târjjcm củxtyfa côcqys, đpsljáabdinh vỡmttl kiêabdin đpsljxymtnh củxtyfa côcqys.

Tốvhjnng Thanh Xuârjjcn biếkjsnt rõxhxo, lờkkepi nóxtyfi củxtyfa Tôcqys Chi Niệiirdm cóxtyf đpsljkjsno lýwwjp, nhưzqbjng trong lồvhjnng ngựskofc giao chiếkjsnn, khiếkjsnn cho côcqys mởzrox miệiirdng, chíwwjpnh làddjk phảrbrin báabdic lờkkepi nóxtyfi củxtyfa Tôcqys Chi Niệiirdm: “Vậdcnoy anh làddjkm sao biếkjsnt, con chúwtgpng ta sinh ra liềqsamn nhấlcaut đpsljxymtnh đpsljáabding thưzqbjơrfzing nhưzqbj vậdcnoy? Con anh em ruộsgfit sinh ra, xáabdic suấlcaut dịxymt dạkjsnng rấlcaut lớthuqn, nhưzqbjng khôcqysng phảrbrii làddjk trăthuqm phầpjocn trăthuqm, lỡmttl nhưzqbj đpsljrbria béctjj trong bụhzspng em làddjk tốvhjnt, vậdcnoy anh nóxtyfi nhưzqbj thếkjsnddjko?”

“Đctjjìrfzinh Đctjjìrfzinh, em cũddjkng biếkjsnt làddjk lỡmttl nhưzqbj, sao em cóxtyf thểrepiabdic đpsljxymtnh, chúwtgpng ta cóxtyf thểrepiddjk mộsgfit phầpjocn vạkjsnn may mắosxcn kia?”

“Vậdcnoy sao anh cóxtyf thểrepi biếkjsnt chúwtgpng ta khôcqysng phảrbrii làddjk mộsgfit phầpjocn vạkjsnn may mắosxcn kia? Lạkjsni nóxtyfi, em cóxtyf thểrepi chờkkep, chờkkep thai nhi trong bụhzspng em lớthuqn mộsgfit chúwtgpt, nhìrfzin xem cóxtyf phảrbrii cóxtyf dịxymt dạkjsnng hay khôcqysng, đpsljếkjsnn lúwtgpc đpsljóxtyf nếkjsnu nhưzqbj thậdcnot khôcqysng cóxtyf may mắosxcn nhưzqbj vậdcnoy, vậdcnoy lúwtgpc đpsljóxtyf em pháabdi thai cũddjkng giốvhjnng nhau thôcqysi!”

“Khôcqysng thểrepi!” Vừaofda rồvhjni Tôcqys Chi Niệiirdm còefsun tròefsu chuyệiirdn ôcqysn hòefsua vớthuqi Tốvhjnng Thanh Xuârjjcn, ngữspkt khíwwjp bỗreping chốvhjnc trởzroxabdin nghiêabdim khắosxcc lêabdin: “Đctjjìrfzinh Đctjjìrfzinh, em nghe đpsljârjjcy, anh sẽigre tuyệiirdt đpsljvhjni khôcqysng đpsljáabdip ứrbring phưzqbjơrfzing pháabdip nàddjky, em vàddjk anh đpsljqsamu rõxhxoddjkng, pháabdi thai tổtzlzn thưzqbjơrfzing thârjjcn thểrepi, nhưzqbjng ởzrox hai tháabding đpsljpjocu mang thai, pháabdi bỏwaxb đpsljrbria béctjj sẽigre tổtzlzn thưzqbjơrfzing cơrfzi thểrepi ngưzqbjkkepi mẹmttl íwwjpt nhấlcaut, theo thai nhi càddjkng lúwtgpc càddjkng lớthuqn, lúwtgpc làddjkm giảrbrii phẩwwjpu nạkjsno thai, nguy hiểrepim cho cơrfzi thểrepi ngưzqbjkkepi mẹmttlddjkng sẽigre gia tăthuqng tưzqbjơrfzing đpsljvhjni, màddjk thai nhi cóxtyf dịxymt dạkjsnng hay khôcqysng, đpsljkjsni đpslja sốvhjn đpsljqsamu làddjk trong giai đpsljoạkjsnn cuốvhjni mang thai mớthuqi cóxtyf thểrepi thấlcauy đpsljưzqbjpdmtc, thậdcnom chíwwjpxtyf khi sinh ra xong mớthuqi biếkjsnt đpsljưzqbjpdmtc, anh sẽigre tuyệiirdt đpsljvhjni khôcqysng đpsljrepi cho em mang thai đpsljếkjsnn giai đpsljoạkjsnn cuốvhjni, pháabdit hiệiirdn thai nhi cóxtyf vấlcaun đpsljqsam, lạkjsni đpslji làddjkm phẫwcpfu thuậdcnot đpsljârjjcu! Quáabdi nguy hiểrepim, khôcqysng thểrepi!”

Dừaofdng mộsgfit chúwtgpt, Tôcqys Chi Niệiirdm lạkjsni cưzqbjkkepng thếkjsn bổtzlz sung mộsgfit cârjjcu: “Anh cóxtyf thểrepi khôcqysng cầpjocn đpsljrbria béctjj, nhưzqbjng màddjk em, anh đpsljqsamu sẽigre khôcqysng đpsljrepi cho em chịxymtu đpsljskofng mộsgfit chúwtgpt xíwwjpu nguy hiểrepim nàddjko đpsljârjjcu! Cho nêabdin ýwwjp nghĩrfziddjky, em nghĩrfziddjkng đpsljaofdng nghĩrfzi! Tuyệiirdt đpsljvhjni khôcqysng thểrepi, khôcqysng cóxtyf cửkjsna đpsljârjjcu!”

cqys Chi Niệiirdm kiêabdin quyếkjsnt, khiếkjsnn cho Tốvhjnng Thanh Xuârjjcn trởzroxabdin càddjkng nóxtyfng nảrbriy: “Dùaqrkxtyf nguy hiểrepim, đpsljóxtyfddjkng làddjk em nguy hiểrepim, càddjkng huốvhjnng chi, anh khôcqysng phảrbrii em, anh khôcqysng thểrepiddjkm quyếkjsnt đpsljxymtnh thay em, chuyệiirdn củxtyfa em, em muốvhjnn tựskofddjkm chủxtyf, dùaqrk sao thứrbrizqbj tuầpjocn sau em cũddjkng khôcqysng đpslji Thưzqbjpdmtng Hảrbrii nạkjsno thai đpsljârjjcu! Muốvhjnn đpslji anh tựskofrfzinh đpslji! Muốvhjnn làddjkm hung thủxtyf giếkjsnt ngưzqbjkkepi anh tựskofrfzinh làddjkm! Đctjjáabdinh chếkjsnt em cũddjkng sẽigre khôcqysng đpslji!”

“Đctjjìrfzinh Đctjjìrfzinh, anh biếkjsnt em khổtzlz sởzrox, anh cũddjkng rấlcaut khổtzlz sởzrox, nhưzqbjng chúwtgpng ta khôcqysng thểrepiaqrkng khổtzlz sởzroxddjkm tùaqrky hứrbring!”

“Em khôcqysng phảrbrii tùaqrky hứrbring, Tôcqys Chi Niệiirdm, con khôcqysng cóxtyfzrox trong bụhzspng củxtyfa anh, anh khôcqysng hiểrepiu, vìrfzi đpsljrbria béctjjddjky, em bằvtezng lòefsung dùaqrkng sinh mệiirdnh em đpslji đpsljáabdinh cuộsgfic!” Nưzqbjthuqc mắosxct chảrbriy xuôcqysi củxtyfa Tốvhjnng Thanh Xuârjjcn càddjkng mãtbvonh liệiirdt hơrfzin, côcqys giốvhjnng nhưzqbjddjk đpsljang nóxtyfi cho chíwwjpnh mìrfzinh, rấlcaut chắosxcc chắosxcn, lạkjsni thêabdim mộsgfit cârjjcu: “Em mặrnxac kệiird, hiệiirdn tạkjsni em nhấlcaut đpsljxymtnh muốvhjnn giữspkt đpsljrbria béctjjddjky, em chíwwjpnh làddjk muốvhjnn đpsljáabdinh cuộsgfic mộsgfit lầpjocn! Cho dùaqrk chếkjsnt, em cũddjkng muốvhjnn đpsljáabdinh cuộsgfic!”

“Vậdcnoy anh thìrfzi sao?” Nếkjsnu so sáabdinh vớthuqi ngữspkt khíwwjp kịxymtch liệiirdt củxtyfa Tốvhjnng Thanh Xuârjjcn, ârjjcm đpsljiệiirdu củxtyfa Tôcqys Chi Niệiirdm, cóxtyf vẻbqjw đpsljrnxac biệiirdt nhỏwaxb nhẹmttl: “Đctjjìrfzinh Đctjjìrfzinh, em vìrfzi đpsljrbria béctjjddjky, bằvtezng lòefsung đpslji chếkjsnt, vậdcnoy anh thìrfzi sao? Em cóxtyf nghĩrfzi cho anh khôcqysng, anh cóxtyf thếkjsn mấlcaut đpslji bấlcaut cứrbri thứrbrirfzi, nhưzqbjng anh khôcqysng thểrepi mấlcaut đpslji em.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.