Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 794 : Anh không cưới, em không gả (14)

    trước sau   
Editor: May

Tháulzti đgibqviwm thờzqej ơcgph nhưsydv vậrsvuy củgrvva Tầanmdn Dĩgrsm Nam, khiếzekbn cho phẫqtran nộviwm củgrvva Tôqjvz Chi Niệrmkcm càescnng cao hơcgphn, anh dùqjvzng mộviwmt tay nắgrsmm chắgrsmc cổoinl củgrvva anh ta, cảwbme ngưsydvzqeji lui vềntqr sau mộviwmt bưsydvxltgc, khi vừzqeja mớxltgi chuẩxltgn bịsuil giơcgph châbeghn lêffzsn, đgibqviwmc áulztc đgibqputlng vàescno bụputlng củgrvva anh ta, liềntqrn theo tay đgibqputlng chạbhcxm vàescno cầanmdn cổoinl anh ta, đgibqejnlc đgibqưsydvkarac mộviwmt câbeghu từzqej đgibqáulzty lòbhcxng củgrvva anh ta: “Nếzekbu nhưsydvqbpvc trưsydvxltgc mìxiwbnh khôqjvzng cósuil uốkiinng nhiềntqru rưsydvkarau, khôqjvzng cósuil trong lúqbpvc bấysjct tỉwbmenh nhâbeghn sựrcdw, coi Trìxiwbnh Thanh Thôqjvzng nhưsydv Tốkiinng Tốkiinng...”

Trìxiwbnh Thanh Thôqjvzng? Thưsydvdcqe củgrvva anh?

Đdueeviwmng táulztc củgrvva Tôqjvz Chi Niệrmkcm bỗnolxng dưsydvng liềntqrn dừzqejng lạbhcxi, trong con ngưsydvơcgphi băfpklng lãajrsnh củgrvva anh, cósuil mộviwmt tia kinh ngạbhcxc chợkarat lósuile lêffzsn.

Tầanmdn Dĩgrsm Nam say rưsydvkarau tỉwbmenh lạbhcxi, còbhcxn đgibqgrsmm chìxiwbm ởtmlg trong trírmkc nhớxltg tốkiini hôqjvzm qua, chưsydva tỉwbmenh táulzto lạbhcxi.

qjvz Chi Niệrmkcm lạbhcxi đgibqejnlc đgibqưsydvkarac từzqej đgibqáulzty lòbhcxng củgrvva anh ta: “... Nhưsydv vậrsvuy, Trìxiwbnh Thanh Thôqjvzng sẽysjc khôqjvzng mang thai, màescnxiwbnh cũabwjng sẽysjc khôqjvzng cầanmdn đgibqntqr xuấysjct khôqjvzng thểabwj kếzekbt hôqjvzn vớxltgi Tốkiinng Tốkiinng?”




Trìxiwbnh Thanh Thôqjvzng mang thai?

Khi Tôqjvz Chi Niệrmkcm nghe đgibqưsydvkarac tin tứoinlc Tầanmdn Dĩgrsm Nam đgibqntqr xuấysjct giảwbmei trừzqejqjvzn ưsydvxltgc từzqej trong miệrmkcng củgrvva Tốkiinng Thanh Xuâbeghn, anh liềntqrn buồlphsn bựrcdwc, Tầanmdn Dĩgrsm Nam luôqjvzn đgibqkiini rấysjct tốkiint vớxltgi Tốkiinng Thanh Xuâbeghn, rốkiint cuộviwmc làescn bởtmlgi vìxiwbulzti gìxiwb mớxltgi sẽysjc buôqjvzng tha kếzekbt hôqjvzn vớxltgi Tốkiinng Thanh Xuâbeghn, anh cũabwjng nghĩgrsm tớxltgi cósuil lẽysjcescn mộviwmt ngưsydvzqeji phụputl nữptyx, anh thậrsvum chírmkcbhcxn nghĩgrsmsuil phảwbmei làescn Đdueeưsydvzqejng Noãajrsn hay khôqjvzng, nhưsydvng anh trăfpklm triệrmkcu khôqjvzng nghĩgrsm tớxltgi, lạbhcxi cósuil thểabwjescn thưsydvdcqe củgrvva anh... Còbhcxn mang thai con củgrvva anh ta?

“Cósuil phảwbmei nếzekbu mìxiwbnh khôqjvzng đgibqntqr xuấysjct khôqjvzng thểabwj kếzekbt hôqjvzn vớxltgi Tốkiinng Tốkiinng, Tốkiinng Tốkiinng liềntqrn sẽysjc khôqjvzng mởtmlg miệrmkcng nósuili khôqjvzng thểabwj kếzekbt hôqjvzn vớxltgi mìxiwbnh khôqjvzng?”

Tầanmdn Dĩgrsm Nam nghĩgrsm tớxltgi đgibqâbeghy, cưsydvzqeji khẽysjc tựrcdw giễxiwbu mộviwmt tiếzekbng.

Anh lạbhcxi đgibqang suy nghĩgrsm viểabwjn vôqjvzng, khôqjvzng phảwbmei sao?

Tốkiini hôqjvzm qua anh, khi anh nghe đgibqưsydvkarac côqjvzsuili côqjvzsuil chuyệrmkcn muốkiinn nósuili, chuyệrmkcn muốkiinn nósuili vớxltgi anh cũabwjng giốkiinng nhưsydv vậrsvuy, cảwbme ngưsydvzqeji củgrvva anh gầanmdn nhưsydvescn trạbhcxng tháulzti hósuila đgibqáulzt, anh cứoinlng đgibqzqej ngồlphsi rấysjct lâbeghu, mớxltgi kébmozo tầanmdm mắgrsmt từzqejcgphi xa vềntqr, chậrsvum rãajrsi rơcgphi ởtmlg trêffzsn ngưsydvzqeji côqjvz, sau đgibqósuil nhírmkcch lạbhcxi gầanmdn trêffzsn lưsydvng ghếzekb, hỏimjni côqjvz mộviwmt câbeghu, làescn bởtmlgi vìxiwbqjvz Chi Niệrmkcm sao?

Trong lòbhcxng anh hiểabwju hơcgphn ai hếzekbt, cósuil thểabwj khiếzekbn cho Tốkiinng Thanh Xuâbeghn đgibqntqr xuấysjct giảwbmei trừzqejqjvzn ưsydvxltgc vớxltgi anh, chỉwbmesuilqjvz Chi Niệrmkcm, nhưsydvng anh vẫqtran tìxiwbm ngưsydvkarac mởtmlg miệrmkcng hỏimjni.

Nhưsydvng đgibqáulztp áulztn còbhcxn càescnng ngưsydvkarac hơcgphn dựrcdw đgibqulztn củgrvva anh, côqjvz thâbeghn làescn em gáulzti ruộviwmt củgrvva Tôqjvz Chi Niệrmkcm, lạbhcxi cósuil thểabwj khôqjvzng cósuil chúqbpvt xírmkcu chầanmdn chờzqej, thoảwbmei máulzti hàescno phósuilng gậrsvut đgibqanmdu vớxltgi anh, rõqtraescnng lưsydvu loáulztt nósuili mộviwmt chữptyx “đgibqúqbpvng“.

Tháulzti đgibqviwm thẳqcsnng thắgrsmn nhưsydv vậrsvuy củgrvva anh, đgibqau đgibqxltgn mắgrsmt anh, nhưsydvng anh vẫqtran chưsydva chếzekbt tâbeghm, làescnm ra vẻulzt nhẹyouz nhàescnng nósuili vớxltgi côqjvz: “Tốkiinng Tốkiinng, em biếzekbt, anh ta làescn anh trai củgrvva em... Cáulztc ngưsydvzqeji khôqjvzng thểabwjffzsu nhau...”

qjvz đgibqáulztp lạbhcxi anh thếzekbescno, cho tớxltgi bâbeghy giờzqej, từzqejng câbeghu từzqejng chữptyxqjvzsuili, anh đgibqntqru nhớxltgqtraescnng ràescnnh mạbhcxch.

qjvzsuili, “Anh Dĩgrsm Nam, em biếzekbt, anh ấysjcy làescn anh trai củgrvva em, em làescn em gáulzti củgrvva anh ấysjcy, tụputli em khôqjvzng thểabwjffzsu nhau, nhưsydvng khôqjvzng thểabwjffzsu nhau, khôqjvzng phảwbmei đgibqbhcxi biểabwju, chúqbpvng ta khôqjvzng thểabwjtmlgqjvzng mộviwmt chỗnolx, khôqjvzng phảwbmei sao?”

qjvzbhcxn nósuili, “Anh Dĩgrsm Nam, em hiểabwju rõqtra anh đgibqang lo lắgrsmng cho em, nhưsydvng màescn, em rấysjct rõqtraescnng em đgibqang làescnm cáulzti gìxiwb, em chưsydva bao giờzqejqtraescnng nhưsydvqbpvc nàescny, nếzekbu nhưsydv em thậrsvut kếzekbt hôqjvzn vớxltgi anh, đgibqósuil mớxltgi làescn quyếzekbt đgibqsuilnh sai lầanmdm nhấysjct trong cuộviwmc đgibqzqeji củgrvva em.”

“Đdueeêffzsm nay, trưsydvxltgc khi em tớxltgi tìxiwbm anh, em đgibqãajrs nghĩgrsm rấysjct rõqtraescnng, cuộviwmc đgibqzqeji nàescny, dùqjvz em khôqjvzng thểabwj gảwbme cho Tôqjvz Chi Niệrmkcm, vậrsvuy em cũabwjng sẽysjc khôqjvzng gảwbme cho bấysjct kỳzcod ngưsydvzqeji nàescno kháulztc.”

“Anh ấysjcy khôqjvzng cưsydvxltgi, em khôqjvzng gảwbme, tụputli em cứoinl nhưsydv vậrsvuy ởtmlgqjvzng mộviwmt chỗnolx cảwbme đgibqzqeji, làescnm anh em cảwbme đgibqzqeji...”

Anh ấysjcy khôqjvzng cưsydvxltgi, em khôqjvzng gảwbme... Bảwbmey chữptyx đgibqơcgphn giảwbmen, lạbhcxi khiếzekbn cho thâbeghn thểabwjqjvz Chi Niệrmkcm hung hăfpklng run rẩxltgy, châbeghn vốkiinn nâbeghng lêffzsn muốkiinn giẫqtram bụputlng củgrvva Tầanmdn Dĩgrsm Nam, liềntqrn chậrsvum rãajrsi rơcgphi xuốkiinng trêffzsn mặhmsyt đgibqysjct.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.