Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 794 : Anh không cưới, em không gả (14)

    trước sau   
Editor: May

Tháuujqi đnaymgnda thờpfrr ơtnbm nhưyjth vậyueby củkpdua Tầzoqan Dĩxrpq Nam, khiếihcsn cho phẫxuzhn nộgnda củkpdua Tôxyco Chi Niệksyqm càvsntng cao hơtnbmn, anh dùiolung mộgndat tay nắtnbmm chắtnbmc cổndle củkpdua anh ta, cảqhfu ngưyjthpfrri lui vềqkso sau mộgndat bưyjthertxc, khi vừaeika mớertxi chuẩyuebn bịgpeg giơtnbm châroqgn lêxvuyn, đnaymgndac áuujqc đnaymzoqang vàvsnto bụzoqang củkpdua anh ta, liềqkson theo tay đnaymzoqang chạpfrrm vàvsnto cầzoqan cổndle anh ta, đnaymsjnzc đnaymưyjthzhrrc mộgndat câroqgu từaeik đnaymáuujqy lòertxng củkpdua anh ta: “Nếihcsu nhưyjthvsntc trưyjthertxc mìshuqnh khôxycong cóbkpm uốlvcpng nhiềqksou rưyjthzhrru, khôxycong cóbkpm trong lúvsntc bấlkekt tỉuujqnh nhâroqgn sựkzqh, coi Trìshuqnh Thanh Thôxycong nhưyjth Tốlvcpng Tốlvcpng...”

Trìshuqnh Thanh Thôxycong? Thưyjthlkek củkpdua anh?

Đshuqgndang táuujqc củkpdua Tôxyco Chi Niệksyqm bỗwhttng dưyjthng liềqkson dừaeikng lạpfrri, trong con ngưyjthơtnbmi băkpdung lãhihknh củkpdua anh, cóbkpm mộgndat tia kinh ngạpfrrc chợzhrrt lóbkpme lêxvuyn.

Tầzoqan Dĩxrpq Nam say rưyjthzhrru tỉuujqnh lạpfrri, còertxn đnaymtnbmm chìshuqm ởrrfb trong tríyjth nhớertx tốlvcpi hôxycom qua, chưyjtha tỉuujqnh táuujqo lạpfrri.

xyco Chi Niệksyqm lạpfrri đnaymsjnzc đnaymưyjthzhrrc từaeik đnaymáuujqy lòertxng củkpdua anh ta: “... Nhưyjth vậyueby, Trìshuqnh Thanh Thôxycong sẽmxos khôxycong mang thai, màvsntshuqnh cũndleng sẽmxos khôxycong cầzoqan đnaymqkso xuấlkekt khôxycong thểntor kếihcst hôxycon vớertxi Tốlvcpng Tốlvcpng?”




Trìshuqnh Thanh Thôxycong mang thai?

Khi Tôxyco Chi Niệksyqm nghe đnaymưyjthzhrrc tin tứxvuyc Tầzoqan Dĩxrpq Nam đnaymqkso xuấlkekt giảqhfui trừaeikxycon ưyjthertxc từaeik trong miệksyqng củkpdua Tốlvcpng Thanh Xuâroqgn, anh liềqkson buồnyccn bựkzqhc, Tầzoqan Dĩxrpq Nam luôxycon đnaymlvcpi rấlkekt tốlvcpt vớertxi Tốlvcpng Thanh Xuâroqgn, rốlvcpt cuộgndac làvsnt bởrrfbi vìshuquujqi gìshuq mớertxi sẽmxos buôxycong tha kếihcst hôxycon vớertxi Tốlvcpng Thanh Xuâroqgn, anh cũndleng nghĩxrpq tớertxi cóbkpm lẽmxosvsnt mộgndat ngưyjthpfrri phụzoqa nữwhtt, anh thậyuebm chíyjthertxn nghĩxrpqbkpm phảqhfui làvsnt Đshuqưyjthpfrrng Noãhihkn hay khôxycong, nhưyjthng anh trăkpdum triệksyqu khôxycong nghĩxrpq tớertxi, lạpfrri cóbkpm thểntorvsnt thưyjthlkek củkpdua anh... Còertxn mang thai con củkpdua anh ta?

“Cóbkpm phảqhfui nếihcsu mìshuqnh khôxycong đnaymqkso xuấlkekt khôxycong thểntor kếihcst hôxycon vớertxi Tốlvcpng Tốlvcpng, Tốlvcpng Tốlvcpng liềqkson sẽmxos khôxycong mởrrfb miệksyqng nóbkpmi khôxycong thểntor kếihcst hôxycon vớertxi mìshuqnh khôxycong?”

Tầzoqan Dĩxrpq Nam nghĩxrpq tớertxi đnaymâroqgy, cưyjthpfrri khẽmxos tựkzqh giễmbtcu mộgndat tiếihcsng.

Anh lạpfrri đnaymang suy nghĩxrpq viểntorn vôxycong, khôxycong phảqhfui sao?

Tốlvcpi hôxycom qua anh, khi anh nghe đnaymưyjthzhrrc côxycobkpmi côxycobkpm chuyệksyqn muốlvcpn nóbkpmi, chuyệksyqn muốlvcpn nóbkpmi vớertxi anh cũndleng giốlvcpng nhưyjth vậyueby, cảqhfu ngưyjthpfrri củkpdua anh gầzoqan nhưyjthvsnt trạpfrrng tháuujqi hóbkpma đnaymáuujq, anh cứxvuyng đnaympfrr ngồnycci rấlkekt lâroqgu, mớertxi kéfsdpo tầzoqam mắtnbmt từaeiktnbmi xa vềqkso, chậyuebm rãhihki rơtnbmi ởrrfb trêxvuyn ngưyjthpfrri côxyco, sau đnaymóbkpm nhíyjthch lạpfrri gầzoqan trêxvuyn lưyjthng ghếihcs, hỏeetii côxyco mộgndat câroqgu, làvsnt bởrrfbi vìshuqxyco Chi Niệksyqm sao?

Trong lòertxng anh hiểntoru hơtnbmn ai hếihcst, cóbkpm thểntor khiếihcsn cho Tốlvcpng Thanh Xuâroqgn đnaymqkso xuấlkekt giảqhfui trừaeikxycon ưyjthertxc vớertxi anh, chỉuujqbkpmxyco Chi Niệksyqm, nhưyjthng anh vẫxuzhn tìshuqm ngưyjthzhrrc mởrrfb miệksyqng hỏeetii.

Nhưyjthng đnaymáuujqp áuujqn còertxn càvsntng ngưyjthzhrrc hơtnbmn dựkzqh đnaymuujqn củkpdua anh, côxyco thâroqgn làvsnt em gáuujqi ruộgndat củkpdua Tôxyco Chi Niệksyqm, lạpfrri cóbkpm thểntor khôxycong cóbkpm chúvsntt xíyjthu chầzoqan chờpfrr, thoảqhfui máuujqi hàvsnto phóbkpmng gậyuebt đnaymzoqau vớertxi anh, rõabsmvsntng lưyjthu loáuujqt nóbkpmi mộgndat chữwhtt “đnaymúvsntng“.

Tháuujqi đnaymgnda thẳowxwng thắtnbmn nhưyjth vậyueby củkpdua anh, đnaymau đnaymertxn mắtnbmt anh, nhưyjthng anh vẫxuzhn chưyjtha chếihcst târoqgm, làvsntm ra vẻntor nhẹolfm nhàvsntng nóbkpmi vớertxi côxyco: “Tốlvcpng Tốlvcpng, em biếihcst, anh ta làvsnt anh trai củkpdua em... Cáuujqc ngưyjthpfrri khôxycong thểntorxvuyu nhau...”

xyco đnaymáuujqp lạpfrri anh thếihcsvsnto, cho tớertxi bâroqgy giờpfrr, từaeikng câroqgu từaeikng chữwhttxycobkpmi, anh đnaymqksou nhớertxabsmvsntng ràvsntnh mạpfrrch.

xycobkpmi, “Anh Dĩxrpq Nam, em biếihcst, anh ấlkeky làvsnt anh trai củkpdua em, em làvsnt em gáuujqi củkpdua anh ấlkeky, tụzoqai em khôxycong thểntorxvuyu nhau, nhưyjthng khôxycong thểntorxvuyu nhau, khôxycong phảqhfui đnaympfrri biểntoru, chúvsntng ta khôxycong thểntorrrfbiolung mộgndat chỗwhtt, khôxycong phảqhfui sao?”

xycoertxn nóbkpmi, “Anh Dĩxrpq Nam, em hiểntoru rõabsm anh đnaymang lo lắtnbmng cho em, nhưyjthng màvsnt, em rấlkekt rõabsmvsntng em đnaymang làvsntm cáuujqi gìshuq, em chưyjtha bao giờpfrrabsmvsntng nhưyjthvsntc nàvsnty, nếihcsu nhưyjth em thậyuebt kếihcst hôxycon vớertxi anh, đnaymóbkpm mớertxi làvsnt quyếihcst đnaymgpegnh sai lầzoqam nhấlkekt trong cuộgndac đnaympfrri củkpdua em.”

“Đshuqêxvuym nay, trưyjthertxc khi em tớertxi tìshuqm anh, em đnaymãhihk nghĩxrpq rấlkekt rõabsmvsntng, cuộgndac đnaympfrri nàvsnty, dùiolu em khôxycong thểntor gảqhfu cho Tôxyco Chi Niệksyqm, vậyueby em cũndleng sẽmxos khôxycong gảqhfu cho bấlkekt kỳxsxl ngưyjthpfrri nàvsnto kháuujqc.”

“Anh ấlkeky khôxycong cưyjthertxi, em khôxycong gảqhfu, tụzoqai em cứxvuy nhưyjth vậyueby ởrrfbiolung mộgndat chỗwhtt cảqhfu đnaympfrri, làvsntm anh em cảqhfu đnaympfrri...”

Anh ấlkeky khôxycong cưyjthertxi, em khôxycong gảqhfu... Bảqhfuy chữwhtt đnaymơtnbmn giảqhfun, lạpfrri khiếihcsn cho thâroqgn thểntorxyco Chi Niệksyqm hung hăkpdung run rẩyueby, châroqgn vốlvcpn nâroqgng lêxvuyn muốlvcpn giẫxuzhm bụzoqang củkpdua Tầzoqan Dĩxrpq Nam, liềqkson chậyuebm rãhihki rơtnbmi xuốlvcpng trêxvuyn mặertxt đnaymlkekt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.