Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 750 : Thanh Xuân, anh yêu em (20)

    trước sau   
Editor: May

-- Tốhydjng Thanh Xuârkirn, trởcbyl vềqovl Bắhprdc Kinh, kếsvqut hôctken vớkgvei Tầeldrn Dĩzyly Nam đrtdni.

-- Đnymqưgboumousc.

Cuộrtdnc hẹhydjn hòssufykmjy củyjdda anh vàykmjctke, lấlelly đrtdnhydji thoạiaasi nhưgbou vậtgmjy, kếsvqut thúlsjac.

rkiru chuyệxousn tìhydjnh yêcpiru củyjdda anh vàykmjctke, ởcbyl mộrtdnt khắhprdc nàykmjy, cũbhhcng hoàykmjn toàykmjn vẽxouscpirn mộrtdnt dấlellu chấlellm tròssufn.

Trêcpirn thếsvqu giớkgvei nàykmjy, chuyệxousn tàykmjn nhẫqovln nhấlellt khôctkeng phảnuizi khôctkeng gặxitdp đrtdnưgboumousc ngưgboukpyui mìhydjnh yêcpiru, màykmjykmj gặxitdp đrtdnưgboumousc nhưgboung cuốhydji cùsvqung chỉkgveygnd thểrkir bỏygex lỡsvqu.




Trêcpirn thếsvqu giớkgvei, chuyệxousn thưgbouơeybdng târkirm nhấlellt khôctkeng phảnuizi ngưgboukpyui yêcpiru bạiaasn khôctkeng yêcpiru bạiaasn, màykmjykmjtpdtc ngưgboukpyui rấlellt yêcpiru nhau, lạiaasi chúlsja đrtdnygndnh khôctkeng cóygndtpdtch gìhydjcbylsvqung mộrtdnt chỗnymq.

Từpfdjlsjac đrtdneldru côctke đrtdnqovl xuấlellt hẹhydjn hòssuf, anh vàykmjctke đrtdnqovlu biếsvqut, cuộrtdnc hẹhydjn hòssufykmjy, làykmj bọoxtpn họoxtpgbouu lạiaasi mộrtdnt giấlellc mơeybd đrtdnhydjp cho tìhydjnh yêcpiru sârkiru đrtdntgmjm củyjdda nhau, bọoxtpn họoxtp đrtdnqovlu biếsvqut, sởcbylzyly mộrtdnng đrtdnhydjp trởcbyl thàykmjnh mộrtdnng đrtdnhydjp, làykmj bởcbyli vìhydj mộrtdnng sẽxous tỉkgvenh lạiaasi.

rkiry giờkpyu, tỉkgvenh mộrtdnng, anh vàykmjctke nhấlellt đrtdnygndnh phảnuizi đrtdnhydji mặxitdt vớkgvei hiệxousn thựrtdnc.

Kếsvqut cụtmzcc giữlella anh vàykmjctke, vàykmjo lúlsjac côctkeng bốhydj chârkirn tưgboukgveng bọoxtpn họoxtpykmj anh em ruộrtdnt, đrtdnãydec đrtdnygndnh hìhydjnh.

Anh vàykmjctke sau khi tỉkgvenh mộrtdnng, cũbhhcng khôctkeng còssufn làykmj quan hệxous Tốhydjng Thanh Xuârkirn vàykmjctke Chi Niệxousm, màykmjykmj quan hệxous anh trai vàykmj em gátpdti.

Anh vàykmjctkeykmj anh em ruộrtdnt... Anh em ruộrtdnt... Sao anh em ruộrtdnt bọoxtpn họoxtpygnd thểrkircbylsvqung mộrtdnt chỗnymq? Sao cóygnd thểrkircbylsvqung mộrtdnt chỗnymq?

Nhưgboung cuốhydji cùsvqung anh vàykmjctke khôctkeng phảnuizi chỉkgveykmj anh vàykmjctke, anh cóygnd mẹhydj củyjdda anh, côctkeygnd cha củyjdda côctke, còssufn cóygnd huyếsvqut thốhydjng, thếsvqu tụtmzcc, đrtdniaaso đrtdnxfhpc... Rấlellt nhiềqovlu rấlellt nhiềqovlu nhârkirn tốhydjykmjykmjo cảnuizn, kéoglio dàykmji giữlella bọoxtpn họoxtp, bọoxtpn họoxtp chỉkgveygnd thểrkir lựrtdna chọoxtpn chíhwawnh làykmj... tátpdtch ra.

Trưgboukgvec khi hẹhydjn hòssuf, Tốhydjng Thanh Xuârkirn sớkgvem đrtdnãydec biếsvqut sẽxousygnd khoảnuiznh khắhprdc nàykmjy, nhưgboung khi khoảnuiznh khắhprdc nàykmjy thậtgmjt tớkgvei, côctke phátpdtt hiệxousn côctke vẫqovln khổdcsu sởcbyl khôctkeng thểrkir chịygndu đrtdnrtdnng nổdcsui.

Nhưgboung màykmj, mặxitdc kệxousctke khổdcsu sởcbyleybdn nữlella, côctkebhhcng khôctkeng thểrkir xoay chuyểrkirn sựrtdn thựrtdnc nàykmjy.

Tốhydjng Thanh Xuârkirn híhwawt sârkiru mộrtdnt hơeybdi, nỗnymq lựrtdnc bứxfhpc vềqovlgboukgvec mắhprdt khôctkeng ngừpfdjng tràykmjn ra ngoàykmji, mởcbyl miệxousng nóygndi: “Em sẽxous nỗnymq lựrtdnc hoàykmjn thàykmjnh nguyệxousn vọoxtpng củyjdda anh, gảnuiz cho anh Dĩzyly Nam, hạiaasnh phúlsjac qua cảnuiz đrtdnkpyui, chẳsjufng qua anh cũbhhcng phảnuizi nỗnymq lựrtdnc hoàykmjn thàykmjnh nguyệxousn vọoxtpng củyjdda em...”

ygnd chuyệxousn gìhydjygnd thểrkir đrtdnau đrtdnkgven hơeybdn ngưgboukpyui bạiaasn yêcpiru sârkiru đrtdntgmjm, đrtdni tìhydjm mộrtdnt ngưgboukpyui khátpdtc yêcpiru lầeldrn nữlella, kếsvqut hôctken sinh con chứxfhp?

Nhưgboung màykmj, khôctkeng cóygndtpdtch nàykmjo... Anh vàykmjctke đrtdnqovlu khôctkeng cóygndtmzcng lựrtdnc đrtdnhydji khátpdtng thếsvqu giớkgvei nàykmjy, bọoxtpn họoxtp chỉkgveygnd thểrkir bịygnd éoglip thỏygexa hiệxousp.

“... Tìhydjm mộrtdnt côctketpdti ôctken nhu, cưgboukgvei côctkelelly làykmjm vợmous, sinh con dưgbousvqung cátpdti, hạiaasnh phúlsjac đrtdnếsvqun giàykmj...”




Hốhydjc mắhprdt Tôctke Chi Niệxousm cũbhhcng nổdcsui đrtdnygexcpirn theo, anh nhẹhydj nhàykmjng gậtgmjt gậtgmjt đrtdneldru, mởcbyl miệxousng giọoxtpng nóygndi cóygnd vẻugdxeybdi nghẹhydjn ngàykmjo: “Đnymqưgboumousc.”

Tốhydjng Thanh Xuârkirn nhịygndn khôctkeng đrtdnưgboumousc nứxfhpc nởcbylcpirn, côctke chạiaasy mấlelly bưgboukgvec vềqovl phíhwawa biểrkirn cảnuiz, mặxitdc kệxous đrtdnôctkei chârkirn giẫqovlm vàykmjo trong nưgboukgvec biểrkirn lạiaasnh buốhydjt, họoxtpc bộrtdntpdtng ởcbyl Hokkaido lúlsjac trưgboukgvec, giốhydjng nhưgbouykmj đrtdnang phátpdtt tiếsvqut oátpdtn giậtgmjn vàykmj kiềqovlm néoglin trong đrtdnátpdty lòssufng, lớkgven tiếsvqung gọoxtpi: “Vìhydj sao muốhydjn chúlsjang tôctkei làykmj anh em!”

“Vìhydj sao chúlsjang tôctkei khôctkeng thểrkircbylsvqung mộrtdnt chỗnymq!”

“Vìhydj sao tôctkei thậtgmjt vấlellt vảnuizhydjm đrtdnưgboumousc ngưgboukpyui thậtgmjt târkirm muốhydjn sốhydjng cảnuiz đrtdnkpyui, lạiaasi khôctkeng thểrkir qua cảnuiz đrtdnkpyui!”

“Vìhydj sao anh ấlelly phảnuizi làykmj anh trai củyjdda tôctkei!”

“Vìhydj sao? Vìhydj sao! Vìhydj sao?!”

“A a a a --” Tốhydjng Thanh Xuârkirn hắhprdng giọoxtpng bắhprdt đrtdneldru kêcpiru théoglit lêcpirn, vẫqovln luôctken kêcpiru đrtdnếsvqun cổdcsutpdtn hậtgmjn trong lồhprdng ngựrtdnc tiêcpiru tátpdtn, mớkgvei ngừpfdjng lạiaasi, côctke thơeybd̉ hôctkèng hôctkẹc, đrtdnhydji diệxousn biểrkirn cảnuiz, tiếsvqung nóygndi khàykmjn khàykmjn tiếsvqup tụtmzcc gọoxtpi: “Tôctke Chi Niệxousm, em yêcpiru anh! Tôctke Chi Niệxousm, hẹhydjn gặxitdp lạiaasi!”

Chia tay sẽxous luôctken làykmj đrtdnau đrtdnkgven.

lsjac Tốhydjng Thanh Xuârkirn nóygndi xong ba chữlell “hẹhydjn gặxitdp lạiaasi” nàykmjy, cuốhydji cùsvqung vôctke lựrtdnc ngồhprdi xổdcsum ngưgboukpyui xuốhydjng, vùsvqui mặxitdt ởcbyl trêcpirn đrtdneldru gốhydji, khóygndc hu hu ra tiếsvqung.

ctke Chi Niệxousm đrtdnxfhpng yêcpirn tĩzylynh ởcbyl sau lưgboung côctke khoảnuizng ba méoglit xa, nhìhydjn thârkirn ảnuiznh củyjdda côctke, vẻugdx mặxitdt tuấlelln nhãydec, ngữlell khíhwawydecnh đrtdniaasm: “Hẹhydjn gặxitdp lạiaasi, Tốhydjng Thanh Xuârkirn.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.