Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 447 : Vận mệnh y hệt đến gần (7)

    trước sau   
Edit: Dêvhlgrlhqi

Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn bịubkn đgsgqhuklng phảbnaji cảbnaj ngưeldfrlkni lùqdthi vềaatl phípuova sau hai bưeldfnbqyc mớnbqyi đgsgqugjdng vữvsokng thâbaamn thểsgvt. Tôeoib Chi Niệrlknm đgsgqãecgc bắehmxt đgsgqvsoku mấgixbt trọeoibng tâbaamm từfylq từfylq hạjgwg xuốrxrjng, côeoib vộqkadi vàbmzjng đgsgqưeldfa hai tay ra ôeoibm lấgixby cárohjnh tay củehmxa anh.

rohjng ngưeldfrlkni Tôeoib Chi Niệrlknm thon dàbmzji, khôeoibng mậycuup nhưeldfng vẫfbodn khiếeoibn Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn phảbnaji sửydjf dụhuklng toàbmzjn bộqkadyjtli sứugjdc toàbmzjn thâbaamn mớnbqyi miễtmlzn cưeldfwknwng đgsgqwknw đgsgqưeldfojvhc thâbaamn thểsgvt anh.

Tớnbqyi gầvsokn mộqkadt chúrlhqt, Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn mớnbqyi nhìdsvwn rõmkgj thầvsokn thárohji củehmxa anh. Hai mắehmxt nhắehmxm nghiềaatln, gưeldfơyjtlng mặgsptt anh tuấgixbn đgsgqclvv bừfylqng, ấgixbn đgsgqưeldfrlknng nhípuovu lạjgwgi, thoạjgwgt nhìdsvwn hìdsvwnh nhưeldf rấgixbt khổjgwg sởfklp.

"Tôeoib Chi Niệrlknm! Tôeoib Chi Niệrlknm!" Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn nhỏclvv giọeoibng gọeoibi têvhlgn anh, nhìdsvwn anh khôeoibng cóvhlg bấgixbt kỳgaso  phảbnajn ứugjdng nàbmzjo liềaatln giơyjtl tay thărquom dòuqip trárohjn củehmxa anh, nóvhlgng bỏclvvng nhưeldfuqipeldfnbqyng vừfylqa chạjgwgm vàbmzjo liềaatln lậycuup tứugjdc rúrlhqt tay vềaatl. Thìdsvw ra làbmzj anh bịubkn sốrxrjt cao hơyjtln dựvyxo đgsgqrohjn rấgixbt nhiềaatlu. . . . . . Thậycuum chípuoveoib cảbnajm thấgixby thâbaamn thểsgvt anh đgsgqang đgsgqètprifklp trêvhlgn ngưeldfrlkni mìdsvwnh bắehmxt đgsgqvsoku run run.

Giao ưeldfnbqyc giữvsoka anh vàbmzjeoib đgsgqãecgc hếeoibt từfylq ngôeoibn ngữvsok đgsgqếeoibn cửydjf chỉgixb đgsgqaatlu làbmzj hậycuun khôeoibng thểsgvtvhlga sạjgwgch quan hệrlkn quen biếeoibt. . . . . . Cho nêvhlgn cho dùqdthbaamy giờrlkn anh sốrxrjt cao bệrlknnh chếeoibt ởfklp trêvhlgn đgsgqưeldfrlknng cũrteang khôeoibng cóvhlg nửydjfa đgsgqiểsgvtm liêvhlgn quan đgsgqếeoibn côeoib.

Nếeoibu khôeoibng phảbnaji côeoib khôeoibng muốrxrjn chọeoibc Tốrxrjng Mạjgwgnh Hoa tứugjdc giậycuun, sẽbmzj tuyệrlknt đgsgqrxrji sẽbmzj khôeoibng đgsgquổjgwgi theo đgsgqưeldfa quầvsokn árohjo cho anh. . . . . .

Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn cắehmxn môeoibi ngẫfbodm nghĩpxfz trong chốrxrjc lárohjt, ngẩrquong đgsgqvsoku lêvhlgn nhìdsvwn đgsgqưeldfrlknng phốrxrj khôeoibng cóvhlg chiếeoibc xe nàbmzjo chạjgwgy qua. Chẳwnyzng lẽbmzjeoib thậycuut lòuqipng bỏclvv mặgsptc anh ởfklpyjtli nàbmzjy sao? Nếeoibu khôeoibng, côeoib giúrlhqp anh gọeoibi 110 rồqmpki sẽbmzj rờrlkni đgsgqi?

Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn vừfylqa suy nghĩpxfz, vừfylqa nghiêvhlgng đgsgqvsoku nhìdsvwn vềaatl phípuova Tôeoib Chi Niệrlknm đgsgqang vôeoibqdthng  khóvhlg chịubknu, ấgixbn đgsgqưeldfrlknng vốrxrjn đgsgqãecgc nhípuovu chặgsptt lúrlhqc nàbmzjy đgsgqang vặgsptn lạjgwgi vớnbqyi nhau, bờrlkneoibi khôeoib nẻcnsh phárohjt ra tiếeoibng rêvhlgn rấgixbt nhỏclvv.

Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn nghe đgsgqưeldfojvhc tiếeoibng rêvhlgn củehmxa Tôeoib Chi Niệrlknm thìdsvw khẽbmzj đgsgqau lòuqipng, theo dõmkgji biểsgvtu hiệrlknn trêvhlgn gưeldfơyjtlng mặgsptt anh, cắehmxn rărquong cốrxrjspxcn đgsgqau củehmxa vếeoibt thưeldfơyjtlng trêvhlgn đgsgqùqdthi từfylq từfylqdsvwu đgsgqwknw anh vềaatl phípuova xe củehmxa anh. Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn phảbnaji tiêvhlgu hao hếeoibt tấgixbt cảbnajyjtli sứugjdc mớnbqyi nhéspxct đgsgqưeldfojvhc Tôeoib Chi Niệrlknm vàbmzjo trong xe.

eoib tứugjdc giậycuun thởfklp hổjgwgn hểsgvtn  giúrlhqp anh cộqkadt dâbaamy an toàbmzjn, rồqmpki vộqkadi vàbmzjng vòuqipng qua ghếeoibrohji. Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn vừfylqa tărquong nhanh châbaamn ga, vừfylqa khôeoibng ngừfylqng nhìdsvwn qua kípuovnh chiếeoibu hậycuuu nhìdsvwn anh, chẳwnyzng biếeoibt từfylqrlhqc nàbmzjo tay củehmxa anh lạjgwgi che bụhuklng, mặgsptt đgsgqvsoky mồqmpkeoibi, trong miệrlknng khôeoibng ngừfylqng phárohjt ra tiếeoibng  rêvhlgn rỉgixb thốrxrjng khổjgwg.

Khôeoibng phảbnaji Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn chưeldfa khôeoibng cóvhlg gặgsptp qua lúrlhqc Tôeoib Chi Niệrlknm ngãecgc bệrlknnh bịubkn thưeldfơyjtlng, cho dùqdth anh đgsgqvsoku bịubkn đgsgqycuup, márohju nhuộqkadm nửydjfa árohjo sơyjtl mi cũrteang khôeoibng giốrxrjng nhưeldfbaamy giờrlkn. Bộqkadrohjng anh lúrlhqc nàbmzjy giốrxrjng nhưeldfbmzj sắehmxp gặgsptp diêvhlgm vưeldfơyjtlng, hơyjtli thởfklp thoi thóvhlgp tùqdthy thờrlkni cũrteang sẽbmzj rờrlkni khỏclvvi trầvsokn thếeoib.

Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn vôeoibqdthng hoảbnajng hốrxrjt, khôeoibng cóvhlg bấgixbt kỳgaso suy típuovnh liềaatln cầvsokm lêvhlgn đgsgqiệrlknn thoạjgwgi di đgsgqqkadng, tay run run chỉgixb nhấgixbn sốrxrj củehmxa bárohjc sĩpxfz.

. . . . . .

rlhqc Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn dừfylqng xe ởfklp biệrlknt thựvyxo củehmxa Tôeoib Chi Niệrlknm, bárohjc sĩpxfzuqipn chưeldfa tớnbqyi. Côeoib lạjgwgi cậycuut lựvyxoc đgsgqem anh từfylq trong xe késpxco ra ngoàbmzji dìdsvwu đgsgqếeoibn cửydjfa phòuqipng.

Anh vẫfbodn còuqipn hôeoibn mêvhlg bấgixbt tỉgixbnh, Tốrxrjng Thanh Xuâbaamn thửydjfqdthng lạjgwgi mậycuut mãecgcrlhqc côeoibuqipn ởfklp đgsgqâbaamy thìdsvw may mắehmxn vẫfbodn chưeldfa bịubkn đgsgqjgwgi nêvhlgn vẫfbodn mởfklp khóvhlga nhàbmzj đgsgqưeldfojvhc. Ngay cảbnaj giàbmzjy cũrteang khôeoibng đgsgqjgwgi sửydjf dụhuklng toàbmzjn bộqkadyjtli sứugjdc củehmxa mìdsvwnh késpxco anh lêvhlgn phòuqipng ngủehmx.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.