Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 425 : Anh trở về trong mộng (5)

    trước sau   
Edit: Dêuqzsovjvi

Tốoihsng Thanh Xuâhnudn ngâhnudy ngốoihsc đfonwskwgng trưojykadilc bồnkodn rửovjva tay, đfonwwfvcu ngómyvwn tay bắfonwt đfonwwfvcu hơneihi hơneihi run rẩgnsry. Quảygtd nhiêuqzsn khôlahfng sai, lúovjvc côlahf đfonwang khómyvwc đfonwau lòygtdng muốoihsn chếeqjpt, lạeqjpi sưojykng mặusayt rồnkodi. . . . . . Trong hai tháhnudng nàsioay, khôlahfng phảygtdi côlahf khôlahfng đfonwau lòygtdng khómyvwc rốoihsng, tuy nhiêuqzsn từbfgv đfonwwfvcu đfonwếeqjpn cuốoihsi khôlahfng cómyvw xuấmvgzt hiệusayn  tìavqinh huốoihsng nàsioay, lúovjvc ấmvgzy sau khi côlahf khómyvwc xong, mắfonwt sưojykng đfonwgbds. . . . . . Hiệusayn tạeqjpi lạeqjpi xuấmvgzt hiệusayn. . . . . .

ovjvc trưojykadilc côlahf đfonwymiru len lébnuin khómyvwc thầwfvcm mộciiot mìavqinh nhưojykng hôlahfm nay côlahf đfonwang ởqrovneihi ồnkodn àsioao náhnudo đfonwciiong màsioa lạeqjpi mấmvgzt khốoihsng chếeqjp cảygtdm xúovjvc. Nếeqjpu quảygtd thậqhljt nhưojyklahf đfonwhnudn, cómyvw ngưojykouaai xuấmvgzt hiệusayn bêuqzsn cạeqjpnh côlahf. . . . . . Khôlahfng, nhấmvgzt đfonwtbbtnh làsioamyvw ngưojykouaai xuấmvgzt hiệusayn, vếeqjpt thưojykơneihng trêuqzsn tráhnudn côlahfupgang bịtbbt xửovjvoshc qua rồnkodi. . . . . .

Tim Tốoihsng Thanh Xuâhnudn nhưojyk ngừbfgvng đfonwqhljp, mộciiot giâhnudy kếeqjp tiếeqjpp côlahf liềymirn xoay ngưojykouaai, say lảygtdo đfonwygtdo lộciion trởqrov lạeqjpi chỗwsgp ghếeqjp ngồnkodi. Côlahflahfng vềymir chỗwsgp ngồnkodi, nhìavqin chung quanh hai vòygtdng, sau đfonwómyvw ghébnui sang ghếeqjp tay tráhnudi bêuqzsn cạeqjpnh hỏgbdsi: "Mớadili vừbfgva cómyvw ngưojykouaai đfonwãzsai tớadili chỗwsgplahfi phảygtdi khôlahfng?"

Ngưojykouaai bàsioan bêuqzsn kia uốoihsng say ngãzsai tráhnudi ngãzsai phảygtdi rồnkodi, vốoihsn khôlahfng hiểhbxhu côlahf đfonwang hỏgbdsi gìavqi, mộciiot phụneih nữxcii  hưojykadilng vềymir phítexma côlahfojykouaai ngâhnudy ngôlahf, mộciiot ngưojykouaai nam hưojykadilng vềymir phítexma côlahf khoáhnudt tay, nómyvwi: "Khôlahfng hẹmqaqn, khôlahfng hẹmqaqn, côlahfojykơneihng, chúovjvng ta khôlahfng hẹmqaqn, đfonwâhnudy làsioa bạeqjpn gáhnudi củeidfa tôlahfi!"

Hẹmqaqn em gáhnudi ngưojykơneihi a. . . . . . Tốoihsng Thanh Xuâhnudn mấmvgzt bộciio dạeqjpng say rưojykpyjvu, hưojykadilng vềymirsioan phítexma bêuqzsn phảygtdi đfonwi tớadili.

Mộciiot ngưojykouaai đfonwàsioan ôlahfng trung niêuqzsn nghe côlahf hỏgbdsi xong liềymirn gậqhljt đfonwwfvcu mộciiot cáhnudi, nómyvwi: "Đfgohúovjvng vậqhljy a, cómyvw mộciiot ngưojykouaai a. . . . . ." Trảygtd lờouaai xong thắfonwc mắfonwc củeidfa côlahf liềymirn vui vẻavqi: "Côlahfojykơneihng, côlahf thậqhljt buồnkodn cưojykouaai, anh ta lau nưojykadilc mắfonwt cho côlahf thếeqjp nhưojykng côlahf lạeqjpi chạeqjpy tớadili hỏgbdsi tôlahfi, côlahf uốoihsng nhiềymiru quáhnud àsioa?"

lahf hấmvgzp Tốoihsng Thanh Xuâhnudn ngừbfgvng lạeqjpi, côlahf nhìavqin chằojykm chằojykm ngưojykouaai ngưojykouaai đfonwàsioan ôlahfng kia, tiếeqjpp tụneihc truy vấmvgzn: "Vậqhljy ôlahfng cómyvw biếeqjpt anh ta đfonwi đfonwâhnudu rồnkodi khôlahfng?"

"Ừpnmh, sẽdfdhqrov đfonwómyvw a. . . . . ." ngưojykouaai đfonwàsioan ôlahfng trung niêuqzsn kia dùrosvng miệusayng chai rưojykpyjvu chỉfgoh mộciiot phưojykơneihng hưojykadilng. Tốoihsng Thanh Xuâhnudn nhanh chómyvwng quay đfonwwfvcu màsioa nhìavqin lạeqjpi.

"Thấmvgzy khôlahfng, anh ra mặusayc tâhnudy trang màsioau đfonwen, vómyvwc dáhnudng rấmvgzt cao, đfonwang chen ra bêuqzsn ngoàsioai đfonwómyvw. . . . . ."

Buổcxmzi tốoihsi quáhnudn bar cómyvw nhiềymiru đfonwèqqmtn màsioau sắfonwc kháhnudc nhau, lúovjvc sáhnudng lúovjvc tốoihsi, căygtdn bảygtdn khôlahfng nhìavqin rõnkod xung quanh, Tốoihsng Thanh Xuâhnudn chỉfgoh nhìavqin đfonweqjpi kháhnudi mộciiot hìavqinh dáhnudng, sau đfonwómyvw khôlahfng chờouaa ngưojykouaai đfonwàsioan ôlahfng trung niêuqzsn kia nómyvwi hếeqjpt lờouaai, liềymirn nómyvwi mộciiot câhnudu "Cáhnudm ơneihn", rồnkodi vui vẻavqi vọpnzxt vàsioao sàsioan nhảygtdy, hưojykadilng vềymir phítexma ngưojykouaai đfonwàsioan ôlahfng kia đfonwi vàsioao.

Trong sàsioan nhảygtdy, mọpnzxi ngưojykouaai muôlahfn hìavqinh muôlahfn vẻavqi chậqhljt chộciioi, Tốoihsng Thanh Xuâhnudn đfonwi nửovjva bưojykadilc, dừbfgvng năygtdm giâhnudy, đfonwpyjvi đfonwếeqjpn khi côlahf thậqhljt vấmvgzt vảygtd chen đfonwếeqjpn chỗwsgp ngưojykouaai ngưojykouaai đfonwàsioan ôlahfng kia vừbfgva đfonwskwgng thìavqi ngưojykouaai đfonwómyvw đfonwãzsai biếeqjpn mấmvgzt, côlahf đfonwskwgng tạeqjpi chỗwsgp, nhìavqin quanh mộciiot vòygtdng, toàsioan khuôlahfn mặusayt xa lạeqjp, thậqhljm chítexmygtdn cómyvw mộciiot ngưojykouaai đfonwàsioan ôlahfng nưojykadilc ngoàsioai hưojykadilng vềymir phítexma côlahfojykơneihn tay muốoihsn mờouaai côlahfrosvng nhảygtdy.

Tốoihsng Thanh Xuâhnudn lịtbbtch sựzsaibnuim mộciiot câhnudu"Thậqhljt xin lỗwsgpi", lạeqjpi muốoihsn chen lêuqzsn sâhnudn khấmvgzu, côlahf dốoihsc bao côlahfng sứskwgc mớadili bòygtduqzsn sâhnudn khấmvgzu chậqhljt nítexmch ngưojykouaai, đfonwskwgng lêuqzsn cao nhìavqin québnuit mộciiot vòygtdng sàsioan nhảygtdy, cuốoihsi cùrosvng ởqrov  bêuqzsn phảygtdi sàsioan nhảygtdy, tìavqim đfonwưojykpyjvc bómyvwng lưojykng màsioau đfonwen cao lớadiln.

Khôlahfng biếeqjpt cómyvw phảygtdi vìavqilahf uốoihsng rưojykpyjvu hay khôlahfng, lúovjvc áhnudnh đfonwèqqmtn lómyvwe lêuqzsn lúovjvc sáhnudng lúovjvc tốoihsi, côlahf nhìavqin tấmvgzm lưojykng kia lạeqjpi nghĩcxmz tớadili bómyvwng lưojykng Tôlahf Chi Niệusaym.Tốoihsng Thanh Xuâhnudn lắfonwc đfonwwfvcu đfonwtbbtnh thầwfvcn mớadili ýoshc thứskwgc tớadili phưojykơneihng hưojykadilng ngưojykouaai kia sắfonwp đfonwi, làsioa lốoihsi ra. . . . . .

Anh ta muốoihsn rờouaai đfonwi sao?

lahf thậqhljt vấmvgzt vảygtd thấmvgzy đfonwưojykpyjvc bómyvwng dáhnudng củeidfa anh ta, lầwfvcn nàsioay tuyệusayt đfonwoihsi khôlahfng thểhbxh đfonwhbxh cho anh ta chạeqjpy thoáhnudt. . . . . . Tốoihsng Thanh Xuâhnudn vộciioi vộciioi vàsioang vàsioang từbfgv trêuqzsn sâhnudn khấmvgzu nhảygtdy xuốoihsng, liềymiru mạeqjpng chạeqjpy vềymirojykadilng lốoihsi ra.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.