Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 340 : Đến trở mặt cũng không còn sức (10)

    trước sau   
Editor: May

"Cônyjtguoq bạotojn gáwvwui củugnqa anh Dĩqgss Nam, nhưdftcng cônyjt lạotoji hônyjtn mônyjti ởojyv ban ngàguoqy ban mặwuult vớwpkgi ngưdftccuaxi đwobhàguoqn ônyjtng kháwvwuc, còugnqn hèwddbn hạotoj ti tiệtxdqn nójbpci vớwpkgi ngưdftccuaxi ta, đwobhêacskm nay đwobhi vớwpkgi anh ta. Đdhytưdftccuaxng Noãnyjtn, rốsfuyt cuộghrgc cônyjt hạotoj tiệtxdqn bao nhiêacsku, quáwvwu thiếwbmbu đwobhàguoqn ônyjtng àguoq, cójbpc thểprqtguoqm ngưdftccuaxi khônyjtng cójbpc hạotojn cuốsfuyi nhưdftc vậacsky, cônyjtfbvhng khônyjtng sợrowe gặwuulp báwvwuo ứdftcng ưdftc? Cônyjt..."

"Tốsfuyng Thanh Xuâqzlcn." Cójbpc lẽotojojyvdftcwpkgi sựqtzl phẫwooan nộghrg, Tốsfuyng Thanh Xuâqzlcn đwobhãnyjtjbpci quáwvwu khójbpc nghe, chídhytnh Đdhytưdftccuaxng Noãnyjtn cũfbvhng cójbpc chúnyjtt nghe khônyjtng vônyjt, đwobhghrgt nhiêacskn liềojyvn lạotojnh giọwobhng cắnyjtt đwobhdftct lờcuaxi nójbpci củugnqa cônyjt: "Chẳpchlng lẽotojnyjt khônyjtng cảxzbvm thấwuuly cônyjtjbpc chúnyjtt lo chuyệtxdqn bao đwobhwuulng sao? Tônyjti yêacsku nhưdftc thếwbmbguoqo, tônyjti yêacsku vàguoq ngủugnq vớwpkgi đwobhàguoqn ônyjtng nàguoqo, cójbpc liêacskn quan vớwpkgi cônyjt ưdftc?"

"Sao cônyjt lạotoji phạotojm tiệtxdqn nhưdftc vậacsky, khônyjtng cójbpc quan hệtxdqdlid vớwpkgi tônyjti, nhưdftcng tônyjti tuyệtxdqt đwobhsfuyi sẽotoj khônyjtng khoan dung cônyjtjbpc lỗssbqi vớwpkgi anh Dĩqgss Nam." Tốsfuyng Thanh Xuâqzlcn căotojm tứdftcc nhìdlidn Đdhytưdftccuaxng Noãnyjtn, đwobháwvwuy mắnyjtt thoáwvwung hiệtxdqn mộghrgt chúnyjtt áwvwuc liệtxdqt.

Đdhytưdftccuaxng Noãnyjtn chếwbmb nhạotojo cưdftccuaxi khẽotoj mộghrgt tiếwbmbng: "Thếwbmbguoqo? Thấwuuly tônyjti gáwvwunh danh hiệtxdqu bạotojn gáwvwui củugnqa Tầzfyfn Dĩqgss Nam, nhưdftcng lạotoji ônyjtm ônyjtm ấwuulp ấwuulp tìdlidnh chàguoqng ýqifv thiếwbmbp vớwpkgi ngưdftccuaxi đwobhàguoqn ônyjtng kháwvwuc, nêacskn đwobhau lòugnqng àguoq? Tốsfuyng Thanh Xuâqzlcn, cônyjt thậacskt sựqtzl buồwuuln cưdftccuaxi, khônyjtng phảxzbvi cônyjtjbpci cônyjt khônyjtng yêacsku Tầzfyfn Dĩqgss Nam ưdftc? Nếwbmbu cônyjt khônyjtng yêacsku, vậacsky sao cônyjtugnqn phảxzbvi kídhytch đwobhghrgng nhưdftc thếwbmb, chẳpchlng lẽotoj trưdftcwpkgc đwobhójbpcnyjt luônyjtn đwobhang miệtxdqng nójbpci mộghrgt đwobhưdftccuaxng tâqzlcm nghĩqgss mộghrgt nẻrydgo, thậacskt ra đwobháwvwuy lòugnqng củugnqa cônyjt vẫwooan rấwuult yêacsku anh ta?"

dhytưdftccuaxng Noãnyjtn, cônyjt bớwpkgt ởojyv chỗssbqguoqy nídhytu lấwuuly chuyệtxdqn tônyjti từsjxsng thídhytch anh Dĩqgss Nam khônyjtng buônyjtng, dùypds cho tônyjti chưdftca từsjxsng thídhytch anh Dĩqgss Nam, nhưdftcng nếwbmbu tônyjti vừsjxsa nhìdlidn thấwuuly hìdlidnh ảxzbvnh nhưdftc thếwbmb, tônyjti vẫwooan sẽotojnyjtng qua đwobhâqzlcy chặwuuln cônyjt lạotoji!" Trong nháwvwuy mắnyjtt, áwvwunh mắnyjtt Tốsfuyng Thanh Xuâqzlcn trởojyvacskn hơastvi nghiêacskm túnyjtc đwobhdftcng đwobhnyjtn, cônyjt trầzfyfm mặwuulc mộghrgt láwvwut, ngữnlbt khídhyt mởojyv miệtxdqng lầzfyfn nữnlbta khônyjtng còugnqn kídhytch đwobhghrgng nhưdftc vừsjxsa rồwuuli: "Đdhytưdftccuaxng Noãnyjtn, rốsfuyt cuộghrgc cônyjtjbpc thídhytch anh Dĩqgss Nam khônyjtng?"

"Nếwbmbu nhưdftcnyjt đwobhơastvn thuầzfyfn chỉwuul bởojyvi vìdlid cháwvwun ghéwuult tônyjti, mớwpkgi luônyjtn báwvwum lấwuuly Tầzfyfn Dĩqgss Nam khônyjtng buônyjtng, nhưdftc vậacsky hiệtxdqn tạotoji tônyjti nójbpci cho cônyjt biếwbmbt, cônyjt thậacskt sựqtzl khônyjtng cầzfyfn phảxzbvi làguoqm nhưdftc vậacsky..."

"Khônyjtng cầzfyfn sao? Tônyjti thấwuuly bộghrgwvwung giậacskn khônyjtng thểprqt nuốsfuyt nhưdftc vậacsky củugnqa cônyjt, tônyjti cảxzbvm thấwuuly rấwuult cầzfyfn thiếwbmbt nha..." Đdhytưdftccuaxng Noãnyjtn cúnyjti đwobhzfyfu, thưdftcojyvng thứdftcc mójbpcng tay mìdlidnh đwobhãnyjtguoqm tỉwuul mỉwuul, mởojyv miệtxdqng lờcuaxi nójbpci đwobhwuulc biệtxdqt lưdftccuaxi nháwvwuc: "Còugnqn cójbpc, khônyjtng phảxzbvi cônyjt vẫwooan luônyjtn hỏaxzvi tônyjti, cójbpc thídhytch Tầzfyfn Dĩqgss Nam hay khônyjtng ưdftc? Tônyjti cójbpc thídhytch anh ta hay khônyjtng, năotojm năotojm trưdftcwpkgc tônyjti còugnqn chưdftca nójbpci đwobhugnqxucqguoqng vớwpkgi cônyjt sao? Chẳpchlng lẽotojnyjtugnqn muốsfuyn đwobhprqtnyjti lặwuulp lạotoji lầzfyfn nữnlbta vớwpkgi cônyjt ưdftc?"

jbpci xong, cônyjt ta liềojyvn mộghrgt chữnlbt khônyjtng rơastvi lặwuulp lạotoji nguyêacskn lờcuaxi nójbpci năotojm năotojm trưdftcwpkgc vớwpkgi Tốsfuyng Thanh Xuâqzlcn: "Tốsfuyng Thanh Xuâqzlcn, tưdftc vịqifv bịqifv ngưdftccuaxi kháwvwuc đwobhoạotojt đwobhwuul đwobhi nhưdftc thếwbmbguoqo?"

"Nójbpci thậacskt cho cônyjt biếwbmbt, tônyjti khônyjtng thídhytch Tầzfyfn Dĩqgss Nam, nhưdftcng anh ta thổlpaw lộghrg vớwpkgi tônyjti, tônyjti lạotoji khônyjtng cójbpc cựqtzl tuyệtxdqt anh ta, cônyjtjbpc biếwbmbt tạotoji sao khônyjtng?"

Đdhytưdftccuaxng Noãnyjtn nójbpci đwobhếwbmbn đwobhâqzlcy, đwobháwvwuy mắnyjtt mơastv hồwuuljbpc hậacskn ýqifv nổlpawi lêacskn, ngữnlbt khídhyt trong miệtxdqng cônyjt ta vốsfuyn khônyjtng chúnyjtt đwobhếwbmbm xỉwuula, liềojyvn nhiễsajdm lêacskn mùypdsi vịqifv nghiếwbmbn răotojng nghiếwbmbn lợrowei: "Bởojyvi vìdlidnyjt thídhytch anh ta, cho nêacskn tônyjti muốsfuyn báwvwum lấwuuly anh ta, tônyjti muốsfuyn đwobhprqt cho cônyjt nhìdlidn thấwuuly, ngưdftccuaxi đwobhàguoqn ônyjtng cônyjtacsku, rốsfuyt cuộghrgc bịqifvnyjti đwobhùypdsa bỡoaxen trong lòugnqng bàguoqn tay nhưdftc thếwbmbguoqo."

"Nójbpci thậacskt cho cônyjt biếwbmbt, năotojm năotojm qua, tônyjti chưdftca từsjxsng thídhytch Tầzfyfn Dĩqgss Nam..." Sau khi Đdhytưdftccuaxng Noãnyjtn nójbpci đwobhếwbmbn đwobhâqzlcy, đwobháwvwuy lòugnqng hơastvi co giậacskt mộghrgt chúnyjtt, nhưdftcng màguoq mộghrgt giâqzlcy sau cônyjt ta liềojyvn nghĩqgss đwobhếwbmbn ngàguoqy Tốsfuyng Thanh Xuâqzlcn bịqifv anh chàguoqng chuyểprqtn pháwvwut nhanh áwvwum sáwvwut, hìdlidnh ảxzbvnh Tầzfyfn Dĩqgss Nam mộghrgt bộghrg dạotojng phấwuuln đwobhwuulu quêacskn mìdlidnh liềojyvn muốsfuyn xônyjtng lêacskn chắnyjtn dao cho cônyjt, tâqzlcm cônyjt ta lạotoji trởojyvacskn cứdftcng rắnyjtn, khiếwbmbn cho ngữnlbt đwobhiệtxdqu cũfbvhng trởojyvacskn hếwbmbt sứdftcc chắnyjtc chắnyjtn: "... chưdftca từsjxsng thídhytch anh ta mộghrgt chúnyjtt nàguoqo."

-

Gầzfyfn đwobhâqzlcy tâqzlcm tìdlidnh củugnqa Tầzfyfn Dĩqgss Nam, thậacskt làguoq đwobhugnq hỏaxzvng béwuult.

Anh thậacskt vấwuult vảxzbv mớwpkgi dỗssbq đwobhưdftcrowec Đdhytưdftccuaxng Noãnyjtn vui vẻrydg, nhưdftcng giờcuax lạotoji chiếwbmbn tranh lạotojnh vớwpkgi anh, cũfbvhng đwobhãnyjt qua gầzfyfn mộghrgt tuầzfyfn lễsajd, anh dùypdsng hếwbmbt tấwuult cảxzbv biệtxdqn pháwvwup, cônyjt vẫwooan khônyjtng cójbpc dấwuulu hiệtxdqu muốsfuyn hòugnqa hảxzbvo vớwpkgi anh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.