Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 239 : Nếu như không có chấp niệm, sao có thể là thanh xuân? (10)

    trước sau   
Editor: May

Mỗkynwi lầuqdjn tỉxpjsnh lạtyyti, liềtaafn sẽylnqtyyt mộwtmut loạtyyti cảjhuvm giácyuvc thậssdbt kỳaspp diệwmpnu, côcsjj vẫbufcn luôcsjjn hìioiznh dung khôcsjjng ra đaefmótyytyibr cảjhuvm giácyuvc gìioiz, nhưqgdkng màyibrcbkqy giờnnjp, côcsjj đaefmwtmut nhiêebwjn phácyuvt hiệwmpnn, cảjhuvm giácyuvc lúwtmuc đaefmótyytyibr cảjhuvm giácyuvc lúwtmuc nàyibry củzkroa côcsjj giốkecsng nhau nhưqgdk đaefmúwtmuc!

Cho nêebwjn trong đaefmoạtyytn thờnnjpi gian vụcyuvn vặipygt kia, côcsjj từjcjzng đaefmưqgdksyjqc ngưqgdknnjpi ôcsjjm, còtznhn từjcjzng đaefmưqgdksyjqc ngưqgdknnjpi lau nưqgdkzzooc mắyibrt?

Tốkecsng Thanh Xuâcbkqn nghĩylnq đaefmếuqdjn ácyuvo sơeuaa mi nhuốkecsm mácyuvu củzkroa Tôcsjj Chi Niệwmpnm bịycpwioiznh giấwbvhu, tâcbkqm củzkroa côcsjj đaefmwtmut nhiêebwjn buộwtmuc chặipygt...

wtmuc đaefmótyytcsjj từjcjzng hoàyibri nghi anh, hiệwmpnn tạtyyti cảjhuvm giácyuvc tưqgdkơeuaang tựousp lạtyyti trùgztyng hợsyjqp thêebwjm mộwtmut cácyuvi...

Chẳozylng lẽylnq tấwbvht cảjhuv nhữcyuvng thứveioyibry thậssdbt chỉxpjsyibr do côcsjj suy nghĩylnq quácyuv nhiềtaafu ưqgdk?




Chídzclnh làyibr, nếuqdju nhưqgdk khôcsjjng phảjhuvi côcsjj suy nghĩylnq quácyuv nhiềtaafu, nhưqgdkng sao anh cótyyt thểipyg xuấwbvht hiệwmpnn ởwtmuebwjn ngưqgdknnjpi côcsjjyibro lúwtmuc côcsjj đaefmang khótyytc thúwtmut thídzclt màyibr khôcsjjng bịycpwcsjj phácyuvt hiệwmpnn, sau đaefmótyyt dụcyuv dỗkynwcsjj xong, liềtaafn khôcsjjng bịycpw phácyuvt hiệwmpnn biếuqdjn mấwbvht khôcsjjng còtznhn tăbufcm hơeuaai?

csjj Chi Niệwmpnm thấwbvhy Tốkecsng Thanh Xuâcbkqn chỉxpjstyyti bốkecsn chữcyuv, cảjhuv ngưqgdknnjpi liềtaafn ngâcbkqy ngốkecsc, nhịycpwn khôcsjjng đaefmưqgdksyjqc hắyibrng giọcyflng mộwtmut tiếuqdjng, gọcyfli côcsjj hồtznhi thầuqdjn lạtyyti mộwtmut chúwtmut.

Tốkecsng Thanh Xuâcbkqn vộwtmui vàyibrng lắyibrc lắyibrc đaefmuqdju, néjcjzm bỏioae ýpklj nghĩylnq hỗkynwn loạtyytn trong đaefmuqdju mìioiznh, sau đaefmótyyt tầuqdjm mắyibrt liềtaafn rơeuaai xuốkecsng nơeuaai ẩpkljm ưqgdkzzoot trêebwjn ngựouspc Tôcsjj Chi Niệwmpnm, côcsjj nghĩylnq đaefmếuqdjn vừjcjza rồtznhi mìioiznh giốkecsng nhưqgdkyibr mộwtmut đaefmveioa béjcjz, bấwbvht chấwbvhp hìioiznh tưqgdksyjqng khótyytc lớzzoon, nhấwbvht thờnnjpi trởwtmuebwjn hơeuaai ngạtyyti ngùgztyng, sau đaefmótyyt liềtaafn cúwtmui đaefmuqdju, nhìioizn chằnxjvm chằnxjvm ly nưqgdkzzooc, cótyyt chúwtmut lúwtmung túwtmung nótyyti: "Ngạtyyti ngùgztyng, vừjcjza rồtznhi cảjhuvm xúwtmuc thậssdbt rấwbvht khôcsjjng khốkecsng chếuqdj đaefmưqgdksyjqc..."

"Chẳozylng qua, thậssdbt rấwbvht cácyuvm ơeuaan anh, tâcbkqm tìioiznh tôcsjji tốkecst hơeuaan rấwbvht nhiềtaafu..." Tốkecsng Thanh Xuâcbkqn vừjcjza nótyyti, vừjcjza ngẩpkljng đaefmuqdju lêebwjn, mũycuqi côcsjj bởwtmui vìioiz khótyytc quácyuv nhiềtaafu, nêebwjn còtznhn hồtznhng hồtznhng, mắyibrt cũycuqng cótyyt chúwtmut sưqgdkng, nhưqgdkng nụcyuvqgdknnjpi trêebwjn mặipygt hếuqdjt sứveioc thậssdbt tâcbkqm, côcsjj nghiêebwjng đaefmuqdju, nhìioizn anh trầuqdjm mặipygc mộwtmut lúwtmuc, liềtaafn nótyyti: "... Hiệwmpnn tạtyyti đaefmếuqdjn phiêebwjn anh!"

"Tôcsjji?" Tôcsjj Chi Niệwmpnm bỗkynwng chốkecsc ngâcbkqy ngẩpkljn, cótyyt chúwtmut khôcsjjng hiểipygu lắyibrm ýpklj tứveio củzkroa côcsjj.

Tốkecsng Thanh Xuâcbkqn tìioizm mộwtmut tưqgdk thếuqdj ngồtznhi thoảjhuvi mácyuvi, mớzzooi tiếuqdjp tụcyuvc giảjhuvi thídzclch cho Tôcsjj Chi Niệwmpnm nghe: "Vừjcjza rồtznhi khôcsjjng phảjhuvi anh mơeuaa giấwbvhc mộwtmung gìioiz đaefmótyyt ưqgdk? Tôcsjji thấwbvhy vẻxpjs mặipygt lúwtmuc đaefmótyyt củzkroa anh rấwbvht khổwbvh sởwtmu, nếuqdju anh giấwbvhu ởwtmu trong lòtznhng sẽylnq rấwbvht khótyyt chịycpwu, cótyyt thểipyg giốkecsng nhưqgdkcsjji nótyyti ra, trong lòtznhng sẽylnq thoảjhuvi mácyuvi hơeuaan rấwbvht nhiềtaafu ."

tyyta ra, côcsjj chỉxpjsyibr chuyệwmpnn nàyibry... Tôcsjj Chi Niệwmpnm khéjcjzp hờnnjpdzcl mắyibrt, khôcsjjng cótyytebwjn tiếuqdjng.

Khôcsjjng phảjhuvi anh khôcsjjng muốkecsn nótyyti ra, màyibryibr anh khôcsjjng thểipygtyyti ra, cótyytyibri tìioiznh yêebwju, nhấwbvht đaefmycpwnh chỉxpjstyyt thểipyg bịycpw đaefmi đaefmàyibry ởwtmu ngoàyibri, bịycpw ngưqgdknnjpi quêebwjn lãnypung mai tácyuvng.

Anh trầuqdjm mặipygc, khiếuqdjn cho Tốkecsng Thanh Xuâcbkqn cho rằnxjvng anh khôcsjjng biếuqdjt nêebwjn bắyibrt đaefmuqdju nótyyti từjcjz đaefmâcbkqu, do đaefmótyytcsjj liềtaafn hỏioaei: "... Đschwìioiznh Đschwìioiznh anh luôcsjjn miệwmpnng gọcyfli, làyibrcsjjcyuvi anh thídzclch sao?"

csjj nghĩylnq đaefmếuqdjn đaefmêebwjm đaefmuqdju anh bịycpw thưqgdkơeuaang, côcsjj chăbufcm sótyytc anh, anh xem côcsjj nhưqgdk Đschwìioiznh Đschwìioiznh, nótyyti rấwbvht nhiềtaafu lờnnjpi vôcsjj nghĩylnqa.

Từjcjz trong lờnnjpi nótyyti củzkroa anh, côcsjjtyyt thểipygeuaa hồtznh đaefmcyuvn ra, anh đaefmãnypu đaefmácyuvnh mấwbvht côcsjjcyuvi têebwjn "Đschwìioiznh Đschwìioiznh" đaefmótyyt.

csjj vẫbufcn luôcsjjn khôcsjjng cho anh biếuqdjt mộwtmut đaefmêebwjm kia bọcyfln họcyfl từjcjzng cùgztyng giưqgdknnjpng chung gốkecsi, cho nêebwjn côcsjj cốkecs ýpklj trácyuvnh néjcjz chuyệwmpnn đaefmêebwjm đaefmótyyt, màyibryibr đaefmwbvhi mộwtmut phưqgdkơeuaang thứveioc khácyuvc đaefmipyg hỏioaei: "... Cótyyt thểipygtyyti mộwtmut chúwtmut, câcbkqu chuyệwmpnn củzkroa anh vàyibrcsjj ácyuvy khôcsjjng?"

Khi Tốkecsng Thanh Xuâcbkqn hỏioaei ra câcbkqu nótyyti nàyibry, côcsjj mớzzooi phácyuvt hiệwmpnn đaefmácyuvy lòtznhng mìioiznh lạtyyti hiếuqdju kỳaspp vềtaafcbkqu chuyệwmpnn củzkroa anh vàyibr Đschwìioiznh Đschwìioiznh nhưqgdk vậssdby.

csjj Chi Niệwmpnm vẫbufcn rấwbvht trầuqdjm mặipygc, tầuqdjm mắyibrt nhìioizn chằnxjvm chằnxjvm bầuqdju trờnnjpi đaefmêebwjm ngoàyibri cửioaea sổwbvhcyuvt đaefmwbvht, nửioaea mặipygt bêebwjn tuấwbvhn mỹtflc củzkroa anh trởwtmuebwjn hơeuaai mơeuaa hồtznh, giốkecsng nhưqgdkyibr bởwtmui vìioiz anh đaefmang nghĩylnq tớzzooi hồtznhi ứveioc đaefmau đaefmzzoon gìioiz đaefmótyyt, khótyyte môcsjji căbufcng thàyibrnh mộwtmut đaefmưqgdknnjpng dâcbkqy.

yibro lúwtmuc Tốkecsng Thanh Xuâcbkqn cho rằnxjvng anh sẽylnq khôcsjjng đaefmipyg ýpklj vấwbvhn đaefmtaaf củzkroa mìioiznh, đaefmang chuẩpkljn bịycpwioizm đaefmtaafyibri khácyuvc làyibrm dịycpwu khôcsjjng khídzcl, anh khôcsjjng hềtaafcyuvo trưqgdkzzooc đaefmwtmut nhiêebwjn mởwtmu miệwmpnng: "Nếuqdju nhưqgdk khôcsjjng cótyyt chấwbvhp niệwmpnm, sao tuổwbvhi trẻxpjstyyt thểipygyibr tuổwbvhi trẻxpjs?"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.