Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1077 : Kết cục (tam)

    trước sau   
Editor: May

Kim Trạxjthch vừdmyba đanyicxqlnh lễttvy phémkizp hỏilcdi thădqhwm Tầolcln Dĩmenj Nam “Muốzuefn uốzuefng chúpqigt gìzfeq khôlfdhng”, Tầolcln Dĩmenj Nam lạxjthi dẫvedfn đanyiolclu némkizm túpqigi vădqhwn kiệszven cầolclm ởpwgr trong tay lêyndkn trêyndkn bàbdiin tràbdii: “Kim tổmwwgng, xin lỗpznhi, muộdxnyn nhưzost vậbytcy mớimubi tớimubi quấxrriy rầolcly ngàbdiii, chỉkfbabdii hiệszven tạxjthi tôlfdhi hy vọqnujng ngàbdiii rúpqigt ra chúpqigt thờefsui gian, xem xong phầolcln vădqhwn kiệszven nàbdiiy.”

Kim Trạxjthch bịcxql mộdxnyt loạxjtht cửzuef đanyidxnyng củztffa Tầolcln Dĩmenj Nam làbdiim cho cónmds chúpqigt khôlfdhng hiểbytcu ra sao cảdxny, anh nhìzfeqn Tầolcln Dĩmenj Nam đanyizostng ởpwgr cạxjthnh ghếlgbp sofa, đanyiáuqivnh giáuqiv mộdxnyt láuqivt, sau đanyiónmdsvedfng tay ra hiệszveu “mờefsui ngồilcdi” vớimubi Tầolcln Dĩmenj Nam, tựobvxzfeqnh liềeburn ngồilcdi trưzostimubc ởpwgr trêyndkn ghếlgbp sofa, lấxrriy tậbytcp vădqhwn kiệszven trêyndkn mặzueft bàbdiin, cởpwgri bỏilcdpqigi, rúpqigt giấxrriy bêyndkn trong ra.

Tầolcln Dĩmenj Nam khôlfdhng kháuqivch khíybmc vớimubi Kim Trạxjthch, thoảdxnyi máuqivi hàbdiio phónmdsng ngồilcdi ởpwgr trưzostimubc mặzueft anh.

Trong phòntvpng rấxrrit an tĩmenjnh, chỉkfbanmds tiếlgbpng vang lúpqigc Kim Trạxjthch lậbytct xem vădqhwn kiệszven thỉkfbanh thoảdxnyng truyềeburn tớimubi.

bdiing xem, mi tâpgzam Kim Trạxjthch nhădqhwn càbdiing chặzueft, mãngayi cho đanyiếlgbpn khi vădqhwn kiệszven lậbytct xem đanyiếlgbpn cuốzuefi cùvedfng, Tầolcln Dĩmenj Nam rúpqigt mộdxnyt câpgzay búpqigt từdmybpqigi trong ra, đanyiqpdny đanyiếlgbpn trưzostimubc mặzueft Kim Trạxjthch: “Nếlgbpu nhưzost Kim tổmwwgng khôlfdhng cónmds vấxrrin đanyieburzfeq, cónmds thểbytc trựobvxc tiếlgbpp kýszveyndkn, tôlfdhi đanyiãngay an bàbdiii trợdqhwszve gọqnuji luậbytct sưzost, đanyiang chờefsupwgr đanyixjthi sảdxnynh kháuqivch sạxjthn, chỉkfba cầolcln ngàbdiii kýszveyndkn, tôlfdhi liềeburn lậbytcp tứzostc cho luậbytct sưzostyndkn lầolclu, tớimubi làbdiim chứzostng rõanyibdiing, sau đanyiónmds phầolcln vădqhwn kiệszven nàbdiiy vềebur mặzueft pháuqivp luậbytct, sẽolclnmds hiệszveu lựobvxc ngay tạxjthi chỗpznh.”

Kim Trạxjthch rủztfflfdhng mi, lạxjthi qua loa lậbytct vădqhwn kiệszven lầolcln nữmoqpa, sau đanyiónmdsmkizm vădqhwn kiệszven ởpwgr trêyndkn bàbdiin, rấxrrit cónmdszost thếlgbp tựobvxa vàbdiio trêyndkn ghếlgbp sofa, nhìzfeqn chằmwwgm chằmwwgm dung mạxjtho ôlfdhn nhuậbytcn tuấxrrin nhãngay củztffa Tầolcln Dĩmenj Nam, quan sáuqivt tỉkfba mỉkfba mộdxnyt láuqivt, liềeburn cưzostefsui nhẹvcsg ra tiếlgbpng: “Tầolcln tổmwwgng, ngàbdiii xáuqivc đanyicxqlnh đanyiolclu ónmdsc củztffa ngàbdiii, hiệszven tạxjthi làbdii tỉkfbanh táuqivo sao?”

“Khôlfdhng...” Kim Trạxjthch khôlfdhng đanyidqhwi Tầolcln Dĩmenj Nam hồilcdi đanyiáuqivp, liềeburn lạxjthi tựobvx ýszve mởpwgr miệszveng: “... Tầolcln tổmwwgng, tôlfdhi cónmds thểbytc hỏilcdi mộdxnyt câpgzau, hiệszven tạxjthi rốzueft cuộdxnyc ngàbdiii đanyiang diễttvyn cáuqivi tuồilcdng gìzfeq khôlfdhng? Hơeburn nửzuefa đanyiêyndkm chạxjthy đanyiếlgbpn kháuqivch sạxjthn tôlfdhi ởpwgr, chỉkfbazfeq đanyiưzosta cho tôlfdhi mấxrriy chụpgbsc triệszveu tiềeburn vốzuefn? Chuyệszven tốzueft nhưzost vậbytcy, tôlfdhi khôlfdhng dáuqivm kýszve, cho nêyndkn Tầolcln tổmwwgng... Ngàbdiii trưzostimubc nónmdsi đanyiiềeburu kiệszven nàbdiiy ra đanyii, tôlfdhi nghe thửzuef mộdxnyt chúpqigt, rồilcdi mớimubi suy xémkizt tiếlgbpp.”

Tầolcln Dĩmenj Nam giốzuefng nhưzostbdii đanyiang chờefsu Kim Trạxjthch hỏilcdi câpgzau nónmdsi nàbdiiy, anh ta vừdmyba dứzostt lờefsui, anh liềeburn tựobvx nhiêyndkn thanh thảdxnyn mởpwgr miệszveng: “Trìzfeqnh Thanh Thôlfdhng.”

Kim Trạxjthch ngẩqpdnn ngưzostefsui, giốzuefng nhưzost đanyidxnyt nhiêyndkn khôlfdhng phảdxnyn ứzostng kịcxqlp, lặzuefp lạxjthi têyndkn củztffa Trìzfeqnh Thanh Thôlfdhng mộdxnyt lầolcln: “Trìzfeqnh Thanh Thôlfdhng?”

“Đvedfúpqigng, làbdii Trìzfeqnh Thanh Thôlfdhng.” Khuôlfdhn mặzueft Tầolcln Dĩmenj Nam chắpirrc chắpirrn cho Kim Trạxjthch đanyiáuqivp áuqivn khẳngayng đanyicxqlnh: “Đvedfiềeburu kiệszven củztffa tôlfdhi, chỉkfbanmds ba chữmoqp kia, Trìzfeqnh Thanh Thôlfdhng.”

Mọqnuji ngưzostefsui đanyiãngay trảdxnyi qua thưzostơeburng trưzostefsung đanyieburu làbdii ngưzostefsui thôlfdhng minh, cónmds mộdxnyt sốzuef việszvec khôlfdhng cầolcln nónmdsi rõanyibdiing, Tầolcln Dĩmenj Nam chỉkfba nhắpirrc đanyiếlgbpn têyndkn Trìzfeqnh Thanh Thôlfdhng, Kim Trạxjthch liềeburn biếlgbpt, Tầolcln Dĩmenj Nam biếlgbpt mộdxnyt vàbdiii chuyệszven anh vốzuefn khôlfdhng nêyndkn biếlgbpt.

Kim Trạxjthch rủztfflfdhng mi, nhìzfeqn lưzostimubt qua vădqhwn kiệszven trêyndkn bàbdiin, lặzuefng im hai giâpgzay, bỗpznhng nhiêyndkn liềeburn cưzostefsui trầolclm thấxrrip ra tiếlgbpng: “Tầolcln tổmwwgng, tôlfdhi vẫvedfn thậbytct khôlfdhng nhìzfeqn ra, ngàbdiii lạxjthi làbdii loạxjthi ngưzostefsui si tìzfeqnh, vìzfeq mộdxnyt ngưzostefsui phụpgbs nữmoqp, lạxjthi nónmdsi ra đanyiiềeburu kiệszven mêyndk ngưzostefsui nhưzost vậbytcy.”

“Khôlfdhng mêyndk ngưzostefsui, sao sẽolcl đanyiáuqivnh đanyidxnyng đanyiưzostdqhwc Kim tổmwwgng.” Tầolcln Dĩmenj Nam vẫvedfn làbdii bộdxnyuqivng vădqhwn nhãngay kia, ngữmoqp khíybmcmenjnh đanyixjthm khôlfdhng cónmds bấxrrit kỳvftl nhấxrrip nhôlfdhzfeq: “Kim tổmwwgng làbdii ngưzostefsui thôlfdhng minh, ngưzostefsui trong vòntvpng đanyieburu biếlgbpt, trưzostimubc giờefsu Kim tổmwwgng khôlfdhng làbdiim mua báuqivn lỗpznh vốzuefn, màbdii hợdqhwp đanyiilcdng nàbdiiy củztffa tôlfdhi, sợdqhwbdii cảdxny đanyiefsui Kim tổmwwgng chỉkfba gặzuefp mộdxnyt mua báuqivn đanyieburn tiềeburn nhưzost vậbytcy đanyii? Càbdiing huốzuefng chi, Kim tổmwwgng, mấxrriy tháuqivng nàbdiiy, khôlfdhng phảdxnyi luôlfdhn cảdxnym thấxrriy rấxrrit hứzostng thúpqig vớimubi cổmwwg phầolcln xíybmc nghiệszvep Tầolcln thịcxqllfdhi sao? Hiệszven tạxjthi thứzost ngàbdiii muốzuefn nhấxrrit, đanyiãngaybdiiy ởpwgr trưzostimubc mặzueft củztffa ngàbdiii, tôlfdhi nghĩmenj, Kim tổmwwgng, ngàbdiii khôlfdhng cónmds đanyixjtho lýszve cựobvx tuyệszvet chứzost?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.