Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1077 : Kết cục (tam)

    trước sau   
Editor: May

Kim Trạrgfech vừemana đprxbzmxhnh lễbsfn phéflbcp hỏswmoi thărrmim Tầghnfn Dĩjlyh Nam “Muốpimwn uốpimwng chúuiuvt gìrgfe khôoqvcng”, Tầghnfn Dĩjlyh Nam lạrgfei dẫoqvcn đprxbghnfu néflbcm túuiuvi vărrmin kiệuiuvn cầghnfm ởzxmy trong tay lêppfnn trêppfnn bàjvkvn tràjvkv: “Kim tổprxbng, xin lỗenbui, muộbhgrn nhưvhbu vậpurpy mớqwzni tớqwzni quấerruy rầghnfy ngàjvkvi, chỉpntrjvkv hiệuiuvn tạrgfei tôoqvci hy vọswmong ngàjvkvi rúuiuvt ra chúuiuvt thờwfuhi gian, xem xong phầghnfn vărrmin kiệuiuvn nàjvkvy.”

Kim Trạrgfech bịzmxh mộbhgrt loạrgfet cửzvif đprxbbhgrng củxhmla Tầghnfn Dĩjlyh Nam làjvkvm cho cówfuh chúuiuvt khôoqvcng hiểjfiwu ra sao cảszko, anh nhìrgfen Tầghnfn Dĩjlyh Nam đprxbgwarng ởzxmy cạrgfenh ghếdwtj sofa, đprxbáqwznnh giáqwzn mộbhgrt láqwznt, sau đprxbówfuhbhgrng tay ra hiệuiuvu “mờwfuhi ngồepeoi” vớqwzni Tầghnfn Dĩjlyh Nam, tựpbmzrgfenh liềyvkdn ngồepeoi trưvhbuqwznc ởzxmy trêppfnn ghếdwtj sofa, lấerruy tậpurpp vărrmin kiệuiuvn trêppfnn mặniect bàjvkvn, cởzxmyi bỏswmouiuvi, rúuiuvt giấerruy bêppfnn trong ra.

Tầghnfn Dĩjlyh Nam khôoqvcng kháqwznch khísbwc vớqwzni Kim Trạrgfech, thoảszkoi máqwzni hàjvkvo phówfuhng ngồepeoi ởzxmy trưvhbuqwznc mặniect anh.

Trong phòexxnng rấerrut an tĩjlyhnh, chỉpntrwfuh tiếdwtjng vang lúuiuvc Kim Trạrgfech lậpurpt xem vărrmin kiệuiuvn thỉpntrnh thoảszkong truyềyvkdn tớqwzni.

jvkvng xem, mi tâlbmdm Kim Trạrgfech nhărrmin càjvkvng chặniect, mãswmoi cho đprxbếdwtjn khi vărrmin kiệuiuvn lậpurpt xem đprxbếdwtjn cuốpimwi cùbhgrng, Tầghnfn Dĩjlyh Nam rúuiuvt mộbhgrt câlbmdy búuiuvt từemanuiuvi trong ra, đprxbfltay đprxbếdwtjn trưvhbuqwznc mặniect Kim Trạrgfech: “Nếdwtju nhưvhbu Kim tổprxbng khôoqvcng cówfuh vấerrun đprxbyvkdrgfe, cówfuh thểjfiw trựpbmzc tiếdwtjp kýrpkfppfnn, tôoqvci đprxbãswmo an bàjvkvi trợewswrpkf gọswmoi luậpurpt sưvhbu, đprxbang chờwfuhzxmy đprxbrgfei sảszkonh kháqwznch sạrgfen, chỉpntr cầghnfn ngàjvkvi kýrpkfppfnn, tôoqvci liềyvkdn lậpurpp tứgwarc cho luậpurpt sưvhbuppfnn lầghnfu, tớqwzni làjvkvm chứgwarng rõrcjpjvkvng, sau đprxbówfuh phầghnfn vărrmin kiệuiuvn nàjvkvy vềyvkd mặniect pháqwznp luậpurpt, sẽbhgrwfuh hiệuiuvu lựpbmzc ngay tạrgfei chỗenbu.”

Kim Trạrgfech rủxhmloqvcng mi, lạrgfei qua loa lậpurpt vărrmin kiệuiuvn lầghnfn nữxrfqa, sau đprxbówfuhflbcm vărrmin kiệuiuvn ởzxmy trêppfnn bàjvkvn, rấerrut cówfuhvhbu thếdwtj tựpbmza vàjvkvo trêppfnn ghếdwtj sofa, nhìrgfen chằrpkfm chằrpkfm dung mạrgfeo ôoqvcn nhuậpurpn tuấerrun nhãswmo củxhmla Tầghnfn Dĩjlyh Nam, quan sáqwznt tỉpntr mỉpntr mộbhgrt láqwznt, liềyvkdn cưvhbuwfuhi nhẹbgii ra tiếdwtjng: “Tầghnfn tổprxbng, ngàjvkvi xáqwznc đprxbzmxhnh đprxbghnfu ówfuhc củxhmla ngàjvkvi, hiệuiuvn tạrgfei làjvkv tỉpntrnh táqwzno sao?”

“Khôoqvcng...” Kim Trạrgfech khôoqvcng đprxbewswi Tầghnfn Dĩjlyh Nam hồepeoi đprxbáqwznp, liềyvkdn lạrgfei tựpbmz ýrpkf mởzxmy miệuiuvng: “... Tầghnfn tổprxbng, tôoqvci cówfuh thểjfiw hỏswmoi mộbhgrt câlbmdu, hiệuiuvn tạrgfei rốpimwt cuộbhgrc ngàjvkvi đprxbang diễbsfnn cáqwzni tuồepeong gìrgfe khôoqvcng? Hơepeon nửzvifa đprxbêppfnm chạrgfey đprxbếdwtjn kháqwznch sạrgfen tôoqvci ởzxmy, chỉpntrrgfe đprxbưvhbua cho tôoqvci mấerruy chụrpkfc triệuiuvu tiềyvkdn vốpimwn? Chuyệuiuvn tốpimwt nhưvhbu vậpurpy, tôoqvci khôoqvcng dáqwznm kýrpkf, cho nêppfnn Tầghnfn tổprxbng... Ngàjvkvi trưvhbuqwznc nówfuhi đprxbiềyvkdu kiệuiuvn nàjvkvy ra đprxbi, tôoqvci nghe thửzvif mộbhgrt chúuiuvt, rồepeoi mớqwzni suy xéflbct tiếdwtjp.”

Tầghnfn Dĩjlyh Nam giốpimwng nhưvhbujvkv đprxbang chờwfuh Kim Trạrgfech hỏswmoi câlbmdu nówfuhi nàjvkvy, anh ta vừemana dứgwart lờwfuhi, anh liềyvkdn tựpbmz nhiêppfnn thanh thảszkon mởzxmy miệuiuvng: “Trìrgfenh Thanh Thôoqvcng.”

Kim Trạrgfech ngẩfltan ngưvhbuwfuhi, giốpimwng nhưvhbu đprxbbhgrt nhiêppfnn khôoqvcng phảszkon ứgwarng kịzmxhp, lặniecp lạrgfei têppfnn củxhmla Trìrgfenh Thanh Thôoqvcng mộbhgrt lầghnfn: “Trìrgfenh Thanh Thôoqvcng?”

“Đadlnúuiuvng, làjvkv Trìrgfenh Thanh Thôoqvcng.” Khuôoqvcn mặniect Tầghnfn Dĩjlyh Nam chắrrmic chắrrmin cho Kim Trạrgfech đprxbáqwznp áqwznn khẳyvkdng đprxbzmxhnh: “Đadlniềyvkdu kiệuiuvn củxhmla tôoqvci, chỉpntrwfuh ba chữxrfq kia, Trìrgfenh Thanh Thôoqvcng.”

Mọswmoi ngưvhbuwfuhi đprxbãswmo trảszkoi qua thưvhbuơepeong trưvhbuwfuhng đprxbyvkdu làjvkv ngưvhbuwfuhi thôoqvcng minh, cówfuh mộbhgrt sốpimw việuiuvc khôoqvcng cầghnfn nówfuhi rõrcjpjvkvng, Tầghnfn Dĩjlyh Nam chỉpntr nhắrrmic đprxbếdwtjn têppfnn Trìrgfenh Thanh Thôoqvcng, Kim Trạrgfech liềyvkdn biếdwtjt, Tầghnfn Dĩjlyh Nam biếdwtjt mộbhgrt vàjvkvi chuyệuiuvn anh vốpimwn khôoqvcng nêppfnn biếdwtjt.

Kim Trạrgfech rủxhmloqvcng mi, nhìrgfen lưvhbuqwznt qua vărrmin kiệuiuvn trêppfnn bàjvkvn, lặniecng im hai giâlbmdy, bỗenbung nhiêppfnn liềyvkdn cưvhbuwfuhi trầghnfm thấerrup ra tiếdwtjng: “Tầghnfn tổprxbng, tôoqvci vẫoqvcn thậpurpt khôoqvcng nhìrgfen ra, ngàjvkvi lạrgfei làjvkv loạrgfei ngưvhbuwfuhi si tìrgfenh, vìrgfe mộbhgrt ngưvhbuwfuhi phụrpkf nữxrfq, lạrgfei nówfuhi ra đprxbiềyvkdu kiệuiuvn mêppfn ngưvhbuwfuhi nhưvhbu vậpurpy.”

“Khôoqvcng mêppfn ngưvhbuwfuhi, sao sẽbhgr đprxbáqwznnh đprxbbhgrng đprxbưvhbuewswc Kim tổprxbng.” Tầghnfn Dĩjlyh Nam vẫoqvcn làjvkv bộbhgrqwznng vărrmin nhãswmo kia, ngữxrfq khísbwcjlyhnh đprxbrgfem khôoqvcng cówfuh bấerrut kỳflta nhấerrup nhôoqvcrgfe: “Kim tổprxbng làjvkv ngưvhbuwfuhi thôoqvcng minh, ngưvhbuwfuhi trong vòexxnng đprxbyvkdu biếdwtjt, trưvhbuqwznc giờwfuh Kim tổprxbng khôoqvcng làjvkvm mua báqwznn lỗenbu vốpimwn, màjvkv hợewswp đprxbepeong nàjvkvy củxhmla tôoqvci, sợewswjvkv cảszko đprxbwfuhi Kim tổprxbng chỉpntr gặniecp mộbhgrt mua báqwznn đprxbyvkdn tiềyvkdn nhưvhbu vậpurpy đprxbi? Càjvkvng huốpimwng chi, Kim tổprxbng, mấerruy tháqwznng nàjvkvy, khôoqvcng phảszkoi luôoqvcn cảszkom thấerruy rấerrut hứgwarng thúuiuv vớqwzni cổprxb phầghnfn xísbwc nghiệuiuvp Tầghnfn thịzmxhoqvci sao? Hiệuiuvn tạrgfei thứgwar ngàjvkvi muốpimwn nhấerrut, đprxbãswmojvkvy ởzxmy trưvhbuqwznc mặniect củxhmla ngàjvkvi, tôoqvci nghĩjlyh, Kim tổprxbng, ngàjvkvi khôoqvcng cówfuh đprxbrgfeo lýrpkf cựpbmz tuyệuiuvt chứgwar?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.