Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1068 : Vô tình gặp gỡ (lục)

    trước sau   
Editor: May

Chỉuqvbhrkb mộiuhdt câlnrfu hỏaxlai thăbhnwm bìjbzanh thưjyobbcoxng, lạwpwwi khiếlnrfn cho Tầeskzn Dĩdzks Nam trầeskzm mặqealc lạwpwwi, qua thậfuylt lâlnrfu sau, anh mớgsiai thong thảdilm mởqpdb miệggodng nójjwzi: “Tạwpwwm đatjuưjyobuqvbc thôoyfoi.”

Trìjbzanh Thanh Thôoyfong cưjyobbcoxi mộiuhdt chúqpdbt, khôoyfong lêdcgun tiếlnrfng.

dcgun trong xe rơwrvhi vàhrkbo hoàhrkbn toàhrkbn yêdcgun tĩdzksnh mộiuhdt lầeskzn nữrcssa.

Tầeskzn Dĩdzks Nam thấqigyy xe ngừrqwgng ởqpdb cửbhnwa tiểrqwgu khu, hơwrvhi kinh ngạwpwwc mộiuhdt chúqpdbt.

Khôoyfong phảdilmi côoyfo sốzjwdng trong biệggodt thựmacw rấqigyt xa hoa ởqpdb Thưjyobuqvbng Hảdilmi ưjyob? Sao lạwpwwi sốzjwdng trong mộiuhdt kiểrqwgu nhàhrkbutalkvrct nhưjyob vậfuyly ởqpdb Bắhxjqc Kinh? Chẳhrhcng lẽbcoxoyfo chia tay vớgsiai ngưjyobbcoxi đatjuàhrkbn ôoyfong ởqpdb Thưjyobuqvbng Hảdilmi? Trởqpdb vềjyob Bắhxjqc Kinh?




Đjewfákvrcy lòbwuwng Tầeskzn Dĩdzks Nam hiệggodn ra mộiuhdt chúqpdbt kinh hỉuqvb, anh nhìjbzan chằfbgmm chằfbgmm Trìjbzanh Thanh Thôoyfong mộiuhdt lákvrct, nójjwzi: “Anh đatjuưjyoba em vàhrkbo trong nhévgmk.”

Trìjbzanh Thanh Thôoyfong kinh ngạwpwwc mộiuhdt chúqpdbt, vộiuhdi vàhrkbng lắhxjqc đatjueskzu: “Khôoyfong cầeskzn...”

“Khôoyfong việggodc gìjbza...” Tầeskzn Dĩdzks Nam nhìjbzan châlnrfn Trìjbzanh Thanh Thôoyfong chăbhnwm chúqpdb: “... Căbhnwn nhàhrkbhrkby khôoyfong cójjwz thang mákvrcy đatjuúqpdbng khôoyfong, châlnrfn em thoạwpwwt nhìjbzan rấqigyt nghiêdcgum trọsbtong, đatjui thôoyfoi, anh đatjuưjyoba em lêdcgun lầeskzu, liềjyobn rờbcoxi đatjui ngay.”

jjwzi xong, Tầeskzn Dĩdzks Nam dẫhrkbn đatjueskzu bưjyobgsiac đatjui, vàhrkbo tiểrqwgu khu.

Trìjbzanh Thanh Thôoyfong tạwpwwm dừrqwgng ởqpdb cửbhnwa tiểrqwgu khu mộiuhdt lákvrct, kévgmko châlnrfn cójjwz chúqpdbt đatjuau, đatjui theo.

Tầeskzn Dĩdzks Nam biếlnrft Trìjbzanh Thanh Thôoyfong theo ởqpdb phígsiaa sau, cốzjwd ýfuyl thảdilm chậfuylm bưjyobgsiac châlnrfn, chờbcox đatjuếlnrfn sau khi côoyfokvrcch mìjbzanh gầeskzn mộiuhdt chúqpdbt, mớgsiai hỏaxlai: “Căbhnwn nhàhrkb?”

Trìjbzanh Thanh Thôoyfong chỉuqvb mộiuhdt phưjyobơwrvhng hưjyobgsiang, khôoyfong lêdcgun tiếlnrfng.

Tầeskzn Dĩdzks Nam quay đatjueskzu, nhìjbzan chằfbgmm chằfbgmm châlnrfn côoyfo, khôoyfong nójjwzi mộiuhdt lờbcoxi liềjyobn đatjuecyjng đatjuếlnrfn trưjyobgsiac mặqealt côoyfo, vàhrkbo lúqpdbc côoyfo chưjyoba kịjyobp phảdilmn ứecyjng, cúqpdbi ngưjyobbcoxi bồervtng côoyfodcgun.

kvrci ôoyfom củhrhca anh, vẫhrkbn giốzjwdng nhưjyob trong kýfuylecyjc củhrhca côoyfo.

jxhpm ákvrcp màhrkb lạwpwwi khiếlnrfn ngưjyobbcoxi an tâlnrfm.

Hốzjwdc mắhxjqt Trìjbzanh Thanh Thôoyfong bỗuqvbng dưjyobng nójjwzng lêdcgun, đatjueskzu liềjyobn càhrkbng thấqigyp lợuqvbi hạwpwwi hơwrvhn mộiuhdt chúqpdbt.

oyfo khôoyfong dákvrcm đatjurqwg cho chígsianh mìjbzanh nghĩdzks quákvrc nhiềjyobu, bởqpdbi vìjbzaoyfo sợuqvb, côoyfo suy nghĩdzks nhiềjyobu, liềjyobn khôoyfong rờbcoxi khỏaxlai đatjuưjyobuqvbc cákvrci ôoyfom củhrhca anh.

Lầeskzn nàhrkby côoyfo trởqpdb vềjyob, lấqigyy đatjuervt xong liềjyobn đatjui, cho nêdcgun mặqealc kệggod anh đatjuzjwdi vớgsiai côoyfo nhưjyob thếlnrfhrkbo, côoyfo đatjujyobu phảdilmi khốzjwdng chếlnrf tốzjwdt chígsianh mìjbzanh.




Hiệggodn tạwpwwi côoyfo, hoàhrkbn toàhrkbn khôoyfong cójjwz quyềjyobn lợuqvbi làhrkbm chủhrhc cho mìjbzanh cákvrci gìjbza.

hrkbo hơwrvhn mộiuhdt năbhnwm trưjyobgsiac đatjuâlnrfy, lúqpdbc côoyfohrkbm ra lựmacwa chọsbton, anh vàhrkboyfo liềjyobn đatjuãbayn khôoyfong cójjwz kếlnrft quảdilmjbza nữrcssa.

Tầeskzn Dĩdzks Nam ởqpdbjyobgsiai hồervti đatjuákvrcp củhrhca Trìjbzanh Thanh Thôoyfong, ngừrqwgng ởqpdb cửbhnwa nhàhrkboyfo thuêdcgu.

Anh đatjurqwgoyfo xuốzjwdng, côoyfo cầeskzm chìjbzaa khójjwza, mởqpdb cửbhnwa, sau đatjuójjwz đatjuưjyoba ra tay bậfuylt đatjuèfjgxn trong phòbwuwng, mớgsiai xoay ngưjyobbcoxi, nójjwzi vớgsiai anh câlnrfu: “Cákvrcm ơwrvhn.”

Anh khôoyfong lêdcgun tiếlnrfng, tầeskzm mắhxjqt lạwpwwi nhìjbzan vàhrkbo trong nhàhrkboyfo.

oyfo thấqigyy anh khôoyfong cójjwz bấqigyt kỳqigy ýfuyl tứecyj rờbcoxi đatjui nàhrkbo, cũutalng khôoyfong tiệggodn trựmacwc tiếlnrfp đatjuuổrqcii anh đatjui, chầeskzn chờbcox mộiuhdt lákvrct, lễtbaf phévgmkp mởqpdb miệggodng: “Đjewfi vàhrkbo ngồervti đatjui.”

Trong nhàhrkb đatjuãbayn khôoyfong cójjwz ngưjyobbcoxi ởqpdbwrvhn mộiuhdt năbhnwm, ngoạwpwwi trừrqwgjyobgsiac, hoàhrkbn toàhrkbn khôoyfong cójjwz đatjuervtjjwz thểrqwg uốzjwdng nàhrkbo khákvrcc.

Cho nêdcgun Trìjbzanh Thanh Thôoyfong trựmacwc tiếlnrfp đatjuưjyoba cho Tầeskzn Dĩdzks Nam mộiuhdt chai nưjyobgsiac suốzjwdi.

Tầeskzn Dĩdzks Nam nójjwzi mộiuhdt tiếlnrfng cákvrcm ơwrvhn, vặqealn mởqpdb nắhxjqp chai, uốzjwdng hai ngụgyiam.

Từrqwg khi anh vàhrkbo phòbwuwng, vẫhrkbn luôoyfon quan sákvrct gian phòbwuwng củhrhca côoyfo, lưjyobu ýfuyl đatjuếlnrfn trong nhàhrkb khôoyfong lớgsian củhrhca côoyfo, ngoạwpwwi trừrqwg đatjuervt củhrhca côoyfo, hoàhrkbn toàhrkbn khôoyfong cójjwz vếlnrft tígsiach ngưjyobbcoxi khákvrcc ởqpdb.

Chẳhrhcng lẽbcox anh vừrqwga mớgsiai phákvrcn đatjukvrcn làhrkb đatjuúqpdbng?

Tầeskzn Dĩdzks Nam đatjurqwg chai nưjyobgsiac suốzjwdi, rấqigyt làhrkbwrvh đatjuãbaynng lêdcgun tiếlnrfng: “Vềjyob Bắhxjqc Kinh khi nàhrkbo?”

“Buổrqcii sákvrcng hôoyfom nay.”

“Àxaut...” Tầeskzn Dĩdzks Nam dừrqwgng lạwpwwi mộiuhdt chúqpdbt, lạwpwwi hỏaxlai: “... Đjewfâlnrfy làhrkbbhnwn nhàhrkboyfom nay vừrqwga thuêdcgu?”

“Khôoyfong phảdilmi, làhrkb thuêdcgubhnwm ngoákvrci, lầeskzn nàhrkby trởqpdb vềjyob, làhrkb tớgsiai trảdilm nhàhrkb.”

Trảdilm nhàhrkb? Hójjwza ra làhrkb anh nghĩdzks sai...

Đjewfákvrcy mắhxjqt Tầeskzn Dĩdzks Nam xẹxvoft qua mộiuhdt chúqpdbt ảdilmm đatjuwpwwm, anh trầeskzm mặqealc trong chốzjwdc lákvrct, hỏaxlai: “Vậfuyly lúqpdbc nàhrkbo thìjbza đatjui?”

Trìjbzanh Thanh Thôoyfong trảdilm lờbcoxi thàhrkbnh thậfuylt: “Cuốzjwdi tuầeskzn đatjui.”

Tầeskzn Dĩdzks Nam khẽbcox gậfuylt đatjueskzu, khôoyfong lêdcgun tiếlnrfng, tầeskzm mắhxjqt lạwpwwi hưjyobgsiang vềjyob ngoàhrkbi cửbhnwa sổrqci.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.