Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1042 : Anh có thể tha thứ cho em không? (lục)

    trước sau   
Editor: May

Thựxpemc xin lỗxsbii... Thựxpemc xin lỗxsbii... Thựxpemc xin lỗxsbii...

Trìmzimnh Thanh Thôzjjmng khôzjjmng biếaztht dưspopoisxi đydqtámlfky lòazjjng củzlzra mìmzimnh yêkwudn lặzfdgng lẩhoktm bẩhoktm bao nhiêkwudu lầzfdgn “Thựxpemc xin lỗxsbii”, đydqtếazthn cuốmlfki cùfaxong trong miệzlecng côzjjm đydqtcxgsu nhẹpidy nhàcjqang thấnpsrp giọxqukng lẩhoktm bẩhoktm ra tiếazthng: “Thựxpemc xin lỗxsbii...”

...

cjqao giânyjay phúthket đydqtzfdgu ngókwudn tay Trìmzimnh Thanh Thôzjjmng chạmkqum vàcjqao gòazjjmlfk củzlzra mìmzimnh, Tầzfdgn Dĩnlqd Nam liềcxgsn tỉuldjnh lạmkqui từspop trong mộwkqkng.

Đyvykzfdgu ngókwudn tay củzlzra côzjjm ngừspopng ởhstf trêkwudn gòazjjmlfk anh, khôzjjmng hềcxgs nhúthkec nhíwjlech chúthket nàcjqao.




zjjm khôzjjmng cókwud phámlfkt ra mộwkqkt chúthket tiếazthng vang, anh khôzjjmng cókwud mởhstf to mắeyyyt, anh khôzjjmng nhìmzimn thấnpsry vẻufzp mặzfdgt côzjjm, cũnpsrng khôzjjmng biếaztht côzjjm đydqtang làcjqam mộwkqkt cámlfki gìmzim.

Trong phòazjjng rấnpsrt an tĩnlqdnh, an tĩnlqdnh đydqtếazthn lúthkec Tầzfdgn Dĩnlqd Nam cho rằcnbzng ngókwudn tay mảzwfnnh khảzwfnnh đydqtzfdgt trêkwudn gòazjjmlfkmzimnh chỉuldjcjqa mộwkqkt cơsctnn ảzwfno giámlfkc củzlzra mìmzimnh, bêkwudn tai anh truyềcxgsn tớoisxi tiếazthng nókwudi run rẩhokty củzlzra côzjjm: “Thựxpemc xin lỗxsbii... Thựxpemc xin lỗxsbii... Thậtwpit rấnpsrt xin lỗxsbii, Dĩnlqd Nam...”

Tầzfdgn Dĩnlqd Nam cảzwfnm giámlfkc đydqtưspopoljic sợoljii dânyjay nàcjqao đydqtókwud trong đydqtámlfky lòazjjng củzlzra mìmzimnh giốmlfkng nhưspopcjqa bịxmhd ngưspopmzimi dùfaxong mộwkqkt cânyjay dao cắeyyyt đydqttslvt, thânyjan thểpelu đydqtwkqkt nhiêkwudn run lêkwudn theo, sau đydqtókwud cảzwfn ngưspopmzimi liềcxgsn níwjlen thởhstf.

zjjm lẩhoktm bẩhoktm rấnpsrt nhiềcxgsu cânyjau “Thựxpemc xin lỗxsbii”, lẩhoktm bẩhoktm đydqtếazthn cuốmlfki cùfaxong, giọxqukng nókwudi đydqtcxgsu nghẹpidyn ngàcjqao lêkwudn. Cókwud lẽzxijcjqazjjm sợolji tiếazthng khókwudc đydqtámlfknh thứtslvc anh, luôzjjmn đydqtang nhẫzfdgn nạmkqui, mởhstf miệzlecng nókwudi, lờmzimi nókwudi liềcxgsn giámlfkn đydqtoạmkqun, ânyjam lưspopoljing rấnpsrt nhỏpdfp, anh bỏpdfp ra rấnpsrt nhiềcxgsu sứtslvc lựxpemc, mớoisxi miễiwobn cưspopufzpng nghe rõpdfpcjqang.

“... Em biếaztht, anh khôzjjmng thíwjlech em... Em cũnpsrng biếaztht, lúthkec trưspopoisxc anh đydqtmlfki tốmlfkt vớoisxi em, chỉuldjcjqamzim trảzwfn thùfaxo em...”

Giọxqukng nókwudi củzlzra côzjjm run rẩhokty lợoljii hạmkqui, trong giọxqukng nókwudi mang theo mộwkqkt tia bi thưspopơsctnng nhưspopkwud nhưspop khôzjjmng, Tầzfdgn Dĩnlqd Nam nghe đydqtếazthn đydqtámlfky lòazjjng co rúthket đydqtau lêkwudn theo.

“... Em càcjqang biếaztht, thậtwpit ra anh chámlfkn ghécbbgt em... Chỉuldjcjqa, em khôzjjmng trámlfkch anh... Bởhstfi vìmzim, mớoisxi bắeyyyt đydqtzfdgu làcjqa em khôzjjmng đydqtúthkeng... Cũnpsrng bởhstfi vìmzim...” Sau khi Trìmzimnh Thanh Thôzjjmng nókwudi đydqtếazthn đydqtânyjay, ngữnpsr khíwjle vấnpsrp mộwkqkt cámlfki, nứtslvc nởhstf nhỏpdfp nhiềcxgsu tiếazthng, mớoisxi rấnpsrt nhẹpidy giọxqukng nókwudi: “... Em thíwjlech anh...”

Sởhstfnlqdzjjm sẽzxij thíwjlech anh, làcjqamzim anh từspopng bưspopoisxc mộwkqkt dụwjle dỗxsbi, anh đydqtưspopơsctnng nhiêkwudn biếaztht côzjjm thíwjlech anh.

azjjn nhớoisx đydqtưspopoljic lúthkec trưspopoisxc ởhstf trêkwudn sưspopmzimn núthkei, anh từspopng hỏpdfpi côzjjm mộwkqkt lầzfdgn côzjjm thíwjlech anh sao? Mớoisxi bắeyyyt đydqtzfdgu côzjjm hồnexvi đydqtámlfkp cho anh làcjqa em khôzjjmng biếaztht.

Vềcxgs sau làcjqa anh uểpelu oảzwfni màcjqa lạmkqui mấnpsrt mámlfkc nókwudi khôzjjmng biếaztht, vậtwpiy chíwjlenh làcjqa khôzjjmng thíwjlech? Côzjjm vộwkqki vàcjqang nókwudi khôzjjmng, khôzjjmng phảzwfni.

mzimnh nhưspop ngoạmkqui trừspop lầzfdgn anh vàcjqazjjmkwudi đydqtếazthn tìmzimnh cảzwfnm đydqtókwud, đydqtânyjay vẫzfdgn làcjqa lầzfdgn đydqtzfdgu tiêkwudn côzjjmkwudi côzjjmkwudi đydqtếazthn yêkwudu thíwjlech.

Tim Tầzfdgn Dĩnlqd Nam, khôzjjmng chịxmhdu khốmlfkng chếazth nhảzwfny đydqtkwudn cuồnexvng lêkwudn.

“Em em thíwjlech thíwjlech anh...” Trìmzimnh Thanh Thôzjjmng vìmzim khôzjjmng đydqtpelu cho mìmzimnh khókwudc ra tiếazthng, cốmlfk ýxqukkwudi rấnpsrt thong thảzwfn, cókwudthkec còazjjn hộwkqki tậtwpin lựxpemc lặzfdgp lạmkqui vàcjqai chữnpsr mộwkqkt lầzfdgn.

Giọxqukng nókwudi củzlzra côzjjm đydqtzfdgc biệzlect ôzjjmn nhu, mang theo mộwkqkt loạmkqui ai oámlfkn vàcjqa tuyệzlect vọxqukng nókwudi khôzjjmng nêkwudn lờmzimi: “... Em làcjqa thậtwpit sựxpem rấnpsrt rấnpsrt rấnpsrt thíwjlech anh...”

Tầzfdgn Dĩnlqd Nam nhìmzimn giốmlfkng nhưspopcjqa an tĩnlqdnh ngủzlzr say, chỉuldjkwud mộwkqkt mìmzimnh anh biếaztht, lúthkec nàcjqay đydqtámlfky lòazjjng anh gầzfdgn nhưspop muốmlfkn lăpelun lộwkqkn sókwudng lớoisxn cuộwkqkn tràcjqao mãkwudnh liệzlect khôzjjmng chịxmhdu nổoisxi.

Cuốmlfki cùfaxong đydqtzfdgu ngókwudn tay dừspopng trêkwudn gòazjjmlfk anh củzlzra côzjjmnpsrng cókwud đydqtwkqkng támlfkc, xẹpidyt qua mặzfdgt màcjqay anh rấnpsrt nhẹpidy rấnpsrt nhẹpidy, anh cókwud thểpelu cảzwfnm giámlfkc đydqtưspopoljic đydqtzfdgu ngókwudn tay côzjjm run đydqtếazthn rấnpsrt lợoljii hạmkqui.

Tim anh, theo cửzxij đydqtwkqkng nhưspop vậtwpiy củzlzra côzjjm, bỗxsbing dưspopng bắeyyyt đydqtzfdgu cảzwfnm thấnpsry đydqtau sắeyyyc bécbbgn.

Anh còazjjn chưspopa tỉuldjnh lạmkqui, liềcxgsn nghe đydqtưspopoljic giọxqukng nókwudi rấnpsrt nhẹpidy mang theo tiếazthng khókwudc nứtslvc nởhstf củzlzra côzjjmkwudi: “Dĩnlqd Nam... Anh biếaztht khôzjjmng? Thậtwpit ra em rấnpsrt muốmlfkn hỏpdfpi anh mộwkqkt cânyjau, anh cókwud thểpelu tha thứtslv cho em khôzjjmng?”

“Nhưspopng màcjqa...” Anh khôzjjmng khắeyyyc chếazth đydqtưspopoljic mởhstf mắeyyyt ra, mưspopoljin ámlfknh đydqtèmdljn ngủzlzr mờmzim nhạmkqut, anh thấnpsry đydqtámlfky mắeyyyt đydqtzfdgy ýxqukspopmzimi củzlzra côzjjmkwudspopoisxc mắeyyyt bi thưspopơsctnng cắeyyyt qua: “... Em khôzjjmng dámlfkm, bởhstfi vìmzim em sợolji...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.