Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1042 : Anh có thể tha thứ cho em không? (lục)

    trước sau   
Editor: May

Thựkzswc xin lỗcwavi... Thựkzswc xin lỗcwavi... Thựkzswc xin lỗcwavi...

Trìkohtnh Thanh Thôjzhang khôjzhang biếzbmut dưbzrouvgxi đqpqgálzffy lòrdnmng củcrgda mìkohtnh yêcwavn lặdefing lẩzbzzm bẩzbzzm bao nhiêcwavu lầkzukn “Thựkzswc xin lỗcwavi”, đqpqgếzbmun cuốeyyzi cùlpcang trong miệkzukng côjzha đqpqglksru nhẹsiub nhàgmorng thấbgxtp giọnvjpng lẩzbzzm bẩzbzzm ra tiếzbmung: “Thựkzswc xin lỗcwavi...”

...

gmoro giâqdtcy phúboaxt đqpqgkzuku ngópquon tay Trìkohtnh Thanh Thôjzhang chạkohtm vàgmoro gòrdnmlzff củcrgda mìkohtnh, Tầkzukn Dĩkoht Nam liềlksrn tỉnkmanh lạkohti từirrd trong mộkohtng.

Đpvtckzuku ngópquon tay củcrgda côjzha ngừirrdng ởoxwm trêcwavn gòrdnmlzff anh, khôjzhang hềlksr nhúboaxc nhíeyujch chúboaxt nàgmoro.




jzha khôjzhang cópquo phálzfft ra mộkohtt chúboaxt tiếzbmung vang, anh khôjzhang cópquo mởoxwm to mắgmort, anh khôjzhang nhìkohtn thấbgxty vẻokno mặdefit côjzha, cũkzukng khôjzhang biếzbmut côjzha đqpqgang làgmorm mộkohtt cálzffi gìkoht.

Trong phòrdnmng rấbgxtt an tĩkohtnh, an tĩkohtnh đqpqgếzbmun lúboaxc Tầkzukn Dĩkoht Nam cho rằcwavng ngópquon tay mảzbmunh khảzbmunh đqpqgdefit trêcwavn gòrdnmlzffkohtnh chỉnkmagmor mộkohtt cơlpcan ảzbmuo giálzffc củcrgda mìkohtnh, bêcwavn tai anh truyềlksrn tớuvgxi tiếzbmung nópquoi run rẩzbzzy củcrgda côjzha: “Thựkzswc xin lỗcwavi... Thựkzswc xin lỗcwavi... Thậajtwt rấbgxtt xin lỗcwavi, Dĩkoht Nam...”

Tầkzukn Dĩkoht Nam cảzbmum giálzffc đqpqgưbzrohfnzc sợhfnzi dâqdtcy nàgmoro đqpqgópquo trong đqpqgálzffy lòrdnmng củcrgda mìkohtnh giốeyyzng nhưbzrogmor bịqpqg ngưbzrozbzzi dùlpcang mộkohtt câqdtcy dao cắgmort đqpqgwypwt, thâqdtcn thểuisw đqpqgkohtt nhiêcwavn run lêcwavn theo, sau đqpqgópquo cảzbmu ngưbzrozbzzi liềlksrn níeyujn thởoxwm.

jzha lẩzbzzm bẩzbzzm rấbgxtt nhiềlksru câqdtcu “Thựkzswc xin lỗcwavi”, lẩzbzzm bẩzbzzm đqpqgếzbmun cuốeyyzi cùlpcang, giọnvjpng nópquoi đqpqglksru nghẹsiubn ngàgmoro lêcwavn. Cópquo lẽgojzgmorjzha sợhfnz tiếzbmung khópquoc đqpqgálzffnh thứwypwc anh, luôjzhan đqpqgang nhẫlzffn nạkohti, mởoxwm miệkzukng nópquoi, lờzbzzi nópquoi liềlksrn giálzffn đqpqgoạkohtn, âqdtcm lưbzrohfnzng rấbgxtt nhỏnmlo, anh bỏnmlo ra rấbgxtt nhiềlksru sứwypwc lựkzswc, mớuvgxi miễtfpzn cưbzrogojzng nghe rõdefigmorng.

“... Em biếzbmut, anh khôjzhang thíeyujch em... Em cũkzukng biếzbmut, lúboaxc trưbzrouvgxc anh đqpqgeyyzi tốeyyzt vớuvgxi em, chỉnkmagmorkoht trảzbmu thùlpca em...”

Giọnvjpng nópquoi củcrgda côjzha run rẩzbzzy lợhfnzi hạkohti, trong giọnvjpng nópquoi mang theo mộkohtt tia bi thưbzroơlpcang nhưbzropquo nhưbzro khôjzhang, Tầkzukn Dĩkoht Nam nghe đqpqgếzbmun đqpqgálzffy lòrdnmng co rúboaxt đqpqgau lêcwavn theo.

“... Em càgmorng biếzbmut, thậajtwt ra anh chálzffn ghépurht em... Chỉnkmagmor, em khôjzhang trálzffch anh... Bởoxwmi vìkoht, mớuvgxi bắgmort đqpqgkzuku làgmor em khôjzhang đqpqgúboaxng... Cũkzukng bởoxwmi vìkoht...” Sau khi Trìkohtnh Thanh Thôjzhang nópquoi đqpqgếzbmun đqpqgâqdtcy, ngữboax khíeyuj vấbgxtp mộkohtt cálzffi, nứwypwc nởoxwm nhỏnmlo nhiềlksru tiếzbmung, mớuvgxi rấbgxtt nhẹsiub giọnvjpng nópquoi: “... Em thíeyujch anh...”

Sởoxwmkohtjzha sẽgojz thíeyujch anh, làgmorkoht anh từirrdng bưbzrouvgxc mộkohtt dụpvvp dỗcwav, anh đqpqgưbzroơlpcang nhiêcwavn biếzbmut côjzha thíeyujch anh.

rdnmn nhớuvgx đqpqgưbzrohfnzc lúboaxc trưbzrouvgxc ởoxwm trêcwavn sưbzrozbzzn núboaxi, anh từirrdng hỏnmloi côjzha mộkohtt lầkzukn côjzha thíeyujch anh sao? Mớuvgxi bắgmort đqpqgkzuku côjzha hồboaxi đqpqgálzffp cho anh làgmor em khôjzhang biếzbmut.

Vềlksr sau làgmor anh uểuisw oảzbmui màgmor lạkohti mấbgxtt málzffc nópquoi khôjzhang biếzbmut, vậajtwy chíeyujnh làgmor khôjzhang thíeyujch? Côjzha vộkohti vàgmorng nópquoi khôjzhang, khôjzhang phảzbmui.

kohtnh nhưbzro ngoạkohti trừirrd lầkzukn anh vàgmorjzhapquoi đqpqgếzbmun tìkohtnh cảzbmum đqpqgópquo, đqpqgâqdtcy vẫlzffn làgmor lầkzukn đqpqgkzuku tiêcwavn côjzhapquoi côjzhapquoi đqpqgếzbmun yêcwavu thíeyujch.

Tim Tầkzukn Dĩkoht Nam, khôjzhang chịqpqgu khốeyyzng chếzbmu nhảzbmuy đqpqgcwavn cuồboaxng lêcwavn.

“Em em thíeyujch thíeyujch anh...” Trìkohtnh Thanh Thôjzhang vìkoht khôjzhang đqpqguisw cho mìkohtnh khópquoc ra tiếzbmung, cốeyyz ýdxjjpquoi rấbgxtt thong thảzbmu, cópquoboaxc còrdnmn hộkohti tậajtwn lựkzswc lặdefip lạkohti vàgmori chữboax mộkohtt lầkzukn.

Giọnvjpng nópquoi củcrgda côjzha đqpqgdefic biệkzukt ôjzhan nhu, mang theo mộkohtt loạkohti ai oálzffn vàgmor tuyệkzukt vọnvjpng nópquoi khôjzhang nêcwavn lờzbzzi: “... Em làgmor thậajtwt sựkzsw rấbgxtt rấbgxtt rấbgxtt thíeyujch anh...”

Tầkzukn Dĩkoht Nam nhìkohtn giốeyyzng nhưbzrogmor an tĩkohtnh ngủcrgd say, chỉnkmapquo mộkohtt mìkohtnh anh biếzbmut, lúboaxc nàgmory đqpqgálzffy lòrdnmng anh gầkzukn nhưbzro muốeyyzn lăjzhan lộkohtn sópquong lớuvgxn cuộkohtn tràgmoro mãxulfnh liệkzukt khôjzhang chịqpqgu nổkzuki.

Cuốeyyzi cùlpcang đqpqgkzuku ngópquon tay dừirrdng trêcwavn gòrdnmlzff anh củcrgda côjzhakzukng cópquo đqpqgkohtng tálzffc, xẹsiubt qua mặdefit màgmory anh rấbgxtt nhẹsiub rấbgxtt nhẹsiub, anh cópquo thểuisw cảzbmum giálzffc đqpqgưbzrohfnzc đqpqgkzuku ngópquon tay côjzha run đqpqgếzbmun rấbgxtt lợhfnzi hạkohti.

Tim anh, theo cửwxzu đqpqgkohtng nhưbzro vậajtwy củcrgda côjzha, bỗcwavng dưbzrong bắgmort đqpqgkzuku cảzbmum thấbgxty đqpqgau sắgmorc bépurhn.

Anh còrdnmn chưbzroa tỉnkmanh lạkohti, liềlksrn nghe đqpqgưbzrohfnzc giọnvjpng nópquoi rấbgxtt nhẹsiub mang theo tiếzbmung khópquoc nứwypwc nởoxwm củcrgda côjzhapquoi: “Dĩkoht Nam... Anh biếzbmut khôjzhang? Thậajtwt ra em rấbgxtt muốeyyzn hỏnmloi anh mộkohtt câqdtcu, anh cópquo thểuisw tha thứwypw cho em khôjzhang?”

“Nhưbzrong màgmor...” Anh khôjzhang khắgmorc chếzbmu đqpqgưbzrohfnzc mởoxwm mắgmort ra, mưbzrohfnzn álzffnh đqpqgèmpjrn ngủcrgd mờzbzz nhạkohtt, anh thấbgxty đqpqgálzffy mắgmort đqpqgkzuky ýdxjjbzrozbzzi củcrgda côjzhapquobzrouvgxc mắgmort bi thưbzroơlpcang cắgmort qua: “... Em khôjzhang dálzffm, bởoxwmi vìkoht em sợhfnz...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.