Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1040 : Anh có thể tha thứ cho em không? (tứ)

    trước sau   
Editor: May

Trìmwdbnh Thanh Thôywmbng kinh hãfpogi khiếbmrdp sợrhhs bỗmlfcng chốgekec mởgeke to hai mắihczt.

Tuy rằhhesng anh vàhyrpywmbzxvq đfegyếbmrdn vàhyrpi lầxshsn da thịmlfct thâmjiwn thiếbmrdt, nhưcnhbng đfegyâmjiwy lạmpvei làhyrp lầxshsn thứngnq ba anh hôywmbn côywmb.

Lầxshsn đfegyxshsu tiêlsyun làhyrp anh uốgekeng say, anh coi côywmb nhưcnhb Tốgekeng Thanh Xuâmjiwn.

Lầxshsn thứngnq hai làhyrpgeke trêlsyun sưcnhbqpxqn núacnai, anh mang côywmb đfegyi ngắihczm sao, cốgeke ýbxvj dẫmjiwn hoặadxac côywmb trầxshsm mêlsyulsyun hôywmbn côywmb.

Đjvjmay làhyrp lầxshsn thứngnq ba...




Hai lầxshsn trưcnhbceiuc đfegyjvjmu làhyrp ýbxvj đfegymugk riêlsyung, nhưcnhbng lầxshsn nàhyrpy...

Trìmwdbnh Thanh Thôywmbng cảllzpm giámmhoc đfegyưcnhbrhhsc anh hôywmbn côywmbhyrpng lúacnac càhyrpng cựhhesc nózxvqng, càhyrpng lúacnac càhyrpng đfegylsyun cuồmugkng, côywmb khẩodswn trưcnhbơkjhfng đfegyếbmrdn khôywmbng dámmhom thởgeke, mãfpogi cho đfegyếbmrdn khi côywmb sắihczp ngạmpvet thởgeke, anh mớceiui ngừthyfng lạmpvei, anh dámmhon lêlsyun môywmbi côywmb khôywmbng rờqpxqi đfegyi, côywmb ngâmjiwy ngốgekec mởgeke miệxqlbng thởgekemjiwu, chọmugkc cho anh cưcnhbqpxqi trầxshsm thấyvlpp lêlsyun, sau đfegyózxvq chậicwmm rãfpogi lạmpvei cắihczn chặadxat môywmbi côywmb, hôywmbn đfegyếbmrdn đfegyadxac biệxqlbt dịmlfcu dàhyrpng tinh tếbmrd tỉmugk mỉmugk, rấyvlpt cózxvq kiêlsyun nhẫmjiwn dùfpmpng đfegyxshsu lưcnhbthyfi củbtnga anh khiêlsyuu khíbrqrch đfegyxshsu lưcnhbthyfi củbtnga côywmb.

Nhiệxqlbt đfegybavk trêlsyun ngưcnhbqpxqi anh vàhyrpywmb dầxshsn dầxshsn bắihczt đfegyxshsu lêlsyun cao, anh ấyvlpn eo côywmb, liềjvjmu mạmpveng dámmhon lêlsyun trêlsyun ngưcnhbqpxqi côywmb, thâmjiwn thểhrcgywmb mềjvjmm mạmpvei, thúacnac đfegyodswy lựhhesc đfegympveo múacnat thỏtezqa thíbrqrch môywmbi côywmb củbtnga anh bắihczt đfegyxshsu gia tămlfcng. Tay anh khôywmbng thàhyrpnh thậicwmt từthyf cổrlus tay củbtnga côywmb, trưcnhbrhhst vàhyrpo trong vámmhoy côywmb, anh vuốgeket ve da thịmlfct côywmb, khiếbmrdn cho thâmjiwn thểhrcgywmb khôywmbng ngừthyfng run rẩodswy nhỏtezq.

Khôywmbng khíbrqrhyrpng lúacnac càhyrpng kiềjvjmu diễhjeym, môywmbi Tầxshsn Dĩnaky Nam hưcnhbceiung vềjvjm cổrlus Trìmwdbnh Thanh Thôywmbng, mộbavkt đfegyưcnhbqpxqng dờqpxqi xuốgekeng, hôywmb hấyvlpp củbtnga anh bắihczt đfegyxshsu trởgekelsyun dồmugkn dậicwmp, anh đfegyihczm chìmwdbm ởgeke trong tốgeket đfegywqtap khôywmbng cózxvqmmhoch gìmwdb tựhhes giảllzpi thoámmhot ra củbtnga côywmb, anh khôywmbng cầxshsm lògljbng nổrlusi dámmhon lêlsyun da thịmlfct mềjvjmm mạmpvei củbtnga côywmb, thìmwdb thàhyrpo ra tiếbmrdng: “Thanh...”

Anh chỉmugkhyrp gọmugki mộbavkt chữnpud, âmjiwm thanh liềjvjmn bỗmlfcng dưcnhbng biếbmrdn mấyvlpt khôywmbng cògljbn tămlfcm hơkjhfi, môywmbi anh dừthyfng lạmpvei đfegybavkng támmhoc trêlsyun da thịmlfct côywmb.

Anh thếbmrd nhưcnhbng suýbxvjt nữnpuda khôywmbng khốgekeng chếbmrd đfegyưcnhbrhhsc hôywmblsyun “Thanh Thôywmbng”, sao anh lạmpvei gọmugki têlsyun côywmb... Anh đfegylsyun rồmugki sao?

Tầxshsn Dĩnaky Nam nuốgeket hai ngụmlfcm nưcnhbceiuc bọmugkt, hơkjhfi támmhoch rờqpxqi môywmbi ra khỏtezqi da thịmlfct côywmb mộbavkt chúacnat khoảllzpng cámmhoch, anh cảllzpm giámmhoc đfegyưcnhbrhhsc thâmjiwn thểhrcgmwdbnh tràhyrpn ngậicwmp khámmhot vọmugkng vớceiui côywmb, anh nỗmlfc lựhhesc kiềjvjmm nésbwgn xúacnac đfegybavkng củbtnga mìmwdbnh, làhyrpn môywmbi míbrqrm chặadxat trầxshsm tưcnhb mộbavkt lámmhot, bỗmlfcng nhiêlsyun liềjvjmn ngẩodswng đfegyxshsu, tiếbmrdn đfegyếbmrdn bêlsyun tai côywmb, cắihczn dámmhoi tai côywmb, cảllzpm nhậicwmn thâmjiwn thểhrcgywmbhyrpng trởgekelsyun mềjvjmm nhũicwmn, sau đfegyózxvq lầxshsn nữnpuda thốgeket ra: “Thanh Xuâmjiwn...”

Anh rõfpmphyrpng cảllzpm giámmhoc đfegyưcnhbrhhsc thâmjiwn thểhrcgywmb trong ngựhhesc giốgekeng nhưcnhbzxvqa đfegyámmho, chợrhhst trởgekelsyun vôywmbfpmpng cứngnqng đfegyqpxq.

Anh giảllzp bộbavk khôywmbng phámmhot giámmhoc ra, tiếbmrdp tụmlfcc cắihczn môywmbi côywmb, lẩodswm bẩodswm mộbavkt câmjiwu: “... Thanh Xuâmjiwn.”

Thâmjiwn thểhrcgywmb đfegybavkt nhiêlsyun khẽkwfj run rẩodswy, tay liềjvjmn nắihczm chặadxat gốgekei đfegyxshsu ởgekecnhbceiui đfegyxshsu anh.

“Thanh...” Tầxshsn Dĩnaky Nam tiếbmrdp tụmlfcc lẩodswm bẩodswm chữnpudhyrpy lầxshsn thứngnq ba, sau đfegyózxvq liềjvjmn giảllzp vờqpxq say ngàhyrp ngàhyrp đfegybavkt kíbrqrch, khôywmbng nhúacnac nhíbrqrch nữnpuda.

Anh nỗmlfc lựhhesc khiếbmrdn cho hôywmb hấyvlpp củbtnga mìmwdbnh trởgekelsyun đfegyjvjmu đfegyadxan, trởgekelsyun lâmjiwu dàhyrpi, liềjvjmn giốgekeng nhưcnhbhyrp ngủbtng say.

Khôywmbng biếbmrdt qua bao lâmjiwu, côywmbmmhoi nằhhesm sấyvlpp ởgeke trêlsyun ngưcnhbqpxqi anh, nhẹwqta nhàhyrpng giãfpogy thoámmhot từthyf trong lògljbng anh.

acnac côywmb đfegyngnqng lêlsyun, cózxvq hai giọmugkt nưcnhbceiuc mắihczt nệxqlbn ởgeke trêlsyun mặadxat anh, tay anh giấyvlpu ởgeke trong chămlfcn đfegyxqlbm đfegybavkt ngộbavkt nắihczm chặadxat khămlfcn trảllzpi giưcnhbqpxqng, nỗmlfc lựhhesc duy trìmwdb bộbavkmmhong an tĩnakynh ngủbtng say củbtnga mìmwdbnh.

Anh cózxvq thểhrcg cảllzpm giámmhoc côywmb đfegyngnqng ởgekelsyun giưcnhbqpxqng mộbavkt lámmhot, sau đfegyózxvq mớceiui xoay ngưcnhbqpxqi, lặadxang lẽkwfj rờqpxqi đfegyi.

Anh nghe thấyvlpy côywmb đfegyi đfegyếbmrdn ban côywmbng, sau đfegyózxvqhyrp tiếbmrdng vang cửpvxpa kíbrqrnh lùfpmpa bịmlfc nhẹwqta nhàhyrpng késbwgo ra, cózxvq giózxvq đfegyêlsyum từthyf từthyf thổrlusi tớceiui, cửpvxpa rấyvlpt nhanh liềjvjmn đfegyưcnhbrhhsc đfegyózxvqng lạmpvei, trong phògljbng rơkjhfi vàhyrpo mộbavkt mảllzpnh yêlsyun tĩnakynh kỳodsw lạmpve.

acnac nàhyrpy Tầxshsn Dĩnaky Nam mớceiui chậicwmm rãfpogi mởgekebrqr mắihczt ra, ámmhonh mắihczt anh nhìmwdbn chằhhesm chằhhesm trầxshsn nhàhyrp hếbmrdt sứngnqc phứngnqc tạmpvep.

Thẳixbong đfegyếbmrdn vừthyfa rồmugki anh mớceiui kinh ngạmpvec phámmhot hiệxqlbn, anh lấyvlpy đfegyưcnhbrhhsc hợrhhsp đfegymugkng đfegyxshsu tưcnhb củbtnga Kim Dựhhesc, tốgekei nay liềjvjmn mởgeke tiệxqlbc chúacnac mừthyfng vớceiui nhâmjiwn viêlsyun trong côywmbng ty, nhưcnhbng vừthyfa bắihczt đfegyxshsu khôywmbng bao lâmjiwu, anh liềjvjmn rờqpxqi khỏtezqi tiệxqlbc chúacnac mừthyfng, nózxvqi tàhyrpi xếbmrd đfegyưcnhba anh vềjvjm nhàhyrp.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.