Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Quyển 8-Chương 53 : Nếu Nhất Thế là đô thị (4)

    trước sau   
Dịjdkjch: Tiểxbiou Băknysng

Tiểxbiou Mạnfcdnh nhiệoujtt tìrbqinh chủckey đjhhfjnusng mờdzvni, Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin khôrbqing từfonw chốrbqii đjhhfưowjsyzdnc, bèjlhln cùzmbbng hắrebwn tớnhbhi mộjnust quádiuln ăknysn nhỏzuao gầdabun đjhhfóatha, gọdvfwi tádiulm chai bia lạnfcdnh, tádiulm cârbqin tôrbqim hấxbiop cay, vớnhbhi bốrbqin đjhhfĩvompa rau, ngóatha sen, đjhhfhngru tưowjsơjnusng, đjhhfhngru phộjnusng, vànhbh íckeyt bádiulnh mìrbqi cắrebwt ládiult.

Trờdzvni mùzmbba hèjlhlnhbh ăknysn tôrbqim hấxbiop cay, uốrbqing bia lạnfcdnh, chíckeynh lànhbh mỹodgh vịjdkj nhârbqin gian trong lòjgpxng Tiểxbiou Mạnfcdnh, nếvaagu còjgpxn đjhhfưowjsyzdnc vừfonwa ăknysn vừfonwa coi đjhhfádiul banh truyềmbuxn hìrbqinh trựjjocc tiếvaagp, thìrbqi chíckeynh lànhbh hoànhbhn mỹodgh.

Lộjnust mộjnust con tôrbqim bỏzuaonhbho miệoujtng, uốrbqing ựjjocc nửeuhya ly bia, Mạnfcdnh Kỳvvjd nhìrbqin thấxbioy Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin vẫoujtn còjgpxn đjhhfang bậhngrn đjhhfeo bao tay, hếvaagt lớnhbhp nànhbhy đjhhfếvaagn lớnhbhp khádiulc.

“Nèjlhl, Tềmbux ca a, đjhhfeo mộjnust cádiuli giốrbqing em lànhbh đjhhfưowjsyzdnc rồyisdi, sao phảvqtvi đjhhfeo tớnhbhi ba lớnhbhp dữojtj vậhngry? Cànhbhng đjhhfeo nhiềmbuxu cànhbhng khóatha đjhhfeo ádiul!” Tiểxbiou Mạnfcdnh lànhbh ngưowjsdzvni rấxbiot dễrbqi gầdabun, chỉrsbm hai ba mưowjsơjnusi phúrsbmt tròjgpx chuyệoujtn đjhhfãkqmu thârbqin vớnhbhi Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin nhưowjs anh em vậhngry.

Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin lờdzvni íckeyt mànhbh ýoujt nhiềmbuxu: “Đjlhleo mộjnust lớnhbhp sẽfemb bịjdkj vịjdkj cay thấxbiom vànhbho da.”


Ăjdkjn mộjnust hồyisdi, mấxbioy đjhhfdabuu ngóathan tay sẽfemb bịjdkj cay nóathang rựjjocc lêhqzhn, rấxbiot lànhbh khóatha chịjdkju.

Tiểxbiou Mạnfcdnh phìrbqiowjsdzvni: “Cũqrpsng cóatha sao đjhhfârbqiu? Ăjdkjn mộjnust hồyisdi rồyisdi đjhhfaovqi đjhhfôrbqii khádiulc. Ha ha, Tềmbux ca, hay lànhbh anh cóatha mắrebwc bệoujtnh rốrbqii loạnfcdn bắrebwt buộjnusc khôrbqing đjhhfóatha?”

“Coi đjhhfi......” Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin khẽfemb đjhhfojtjy mắrebwt kíckeynh, cuốrbqii cùzmbbng cũqrpsng lànhbhm xong khârbqiu chuẩojtjn bịjdkj, bắrebwt đjhhfdabuu chưowjsơjnusng trìrbqinh bóathac vỏzuaorbqim.

“Tềmbux ca, anh cũqrpsng lànhbhm việoujtc gầdabun đjhhfârbqiy hảvqtv?” Tiểxbiou Mạnfcdnh vừfonwa bóathac tôrbqim, vừfonwa hỏzuaoi.

Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin lặbfmxng lẽfemb đjhhfádiulp: “Gầdabun đjhhfârbqiy cóatha trưowjsdzvnng đjhhfnfcdi họdvfwc, tiệoujtn ôrbqin thi nghiêhqzhn cứdzvnu sinh.”

“Thi nghiêhqzhn cứdzvnu sinh? A, Tềmbux ca, anh nhìrbqin lớnhbhn hơjnusn em nhiềmbuxu mànhbh!?” Tiểxbiou Mạnfcdnh nhìrbqin Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin, hơjnusi kinh ngạnfcdc, đjhhfùzmbba, “Đjlhlârbqiy chíckeynh lànhbhdiuli gọdvfwi lànhbh nhìrbqin giànhbh trờdzvni sinh hảvqtv?”

Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin lắrebwc đjhhfdabuu: “Anh mớnhbhi tốrbqit nghiệoujtp ba năknysm thôrbqii, dạnfcdo nànhbhy đjhhfrbqii vớnhbhi xãkqmu hộjnusi vànhbhrbqing việoujtc cảvqtvm thấxbioy hơjnusi chêhqzhnh, muốrbqin quay lạnfcdi trưowjsdzvnng họdvfwc thêhqzhm mộjnust chúrsbmt, lànhbhm rõowjs mấxbioy thứdzvn, đjhhffonwng gọdvfwi anh gọdvfwi ca gìrbqi, gọdvfwi lãkqmuo Tềmbuxnhbh đjhhfưowjsyzdnc.”

“Đjlhlrbqii vớnhbhi xãkqmu hộjnusi đjhhfrbqii vớnhbhi côrbqing việoujtc thấxbioy hơjnusi chêhqzhnh?” Tiểxbiou Mạnfcdnh thưowjsdzvnng ngànhbhy rấxbiot hiếvaagm khi nghe thấxbioy kiểxbiou ăknysn nóathai nho nhãkqmu nhưowjs vậhngry, khôrbqing nhịjdkjn đjhhfưowjsyzdnc hỏzuaoi lạnfcdi, đjhhfưowjsơjnusng nhiêhqzhn, tốrbqic đjhhfjnus ăknysn khôrbqing giảvqtvm chúrsbmt nànhbho.

Bữojtja nànhbhy lànhbh hắrebwn mờdzvni mànhbh, khôrbqing thểxbio đjhhfxbiokqmung phíckey!

“Ừfemb, anh tốrbqit nghiệoujtp khoa Trung văknysn, khôrbqing tíckeynh lànhbh xuấxbiot sắrebwc gìrbqi. Ba năknysm trưowjsnhbhc đjhhfãkqmu đjhhfi lànhbhm, lànhbhm nhârbqin viêhqzhn văknysn phòjgpxng.” Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin đjhhfơjnusn giảvqtvn tựjjoc giớnhbhi thiệoujtu.

Mạnfcdnh Kỳvvjdowjsdzvni tủckeym tỉrsbmm: “Nhìrbqin khôrbqing ra nha, lãkqmuo Tềmbux anh lạnfcdi họdvfwc khoa Trung văknysn.”

Hắrebwn gắrebwp bádiulnh mìrbqi bỏzuao miệoujtng, nhữojtjng lúrsbmc ăknysn cay, thứdzvnnhbhy cóatha thểxbio giảvqtvi cay khôrbqing thua gìrbqi uốrbqing nưowjsnhbhc bia lạnfcdnh.

“Khoa Trung văknysn khôrbqing phảvqtvi ai cũqrpsng cóatha đjhhfưowjsyzdnc dádiulng vẻjhhf thi nhârbqin, văknysn họdvfwc gia, hơjnusn nữojtja anh quảvqtv thựjjocc cũqrpsng khôrbqing cóatha thiêhqzhn phúrsbm vềmbux mặbfmxt đjhhfóatha, hồyisdi đjhhfóatha thuầdabun túrsbmy chỉrsbmnhbh thi đjhhfnfcdi họdvfwc đjhhfhngru khoa đjhhfóatha, nêhqzhn đjhhfi họdvfwc thôrbqii.” Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin uốrbqing bia đjhhfãkqmujnusi say, nóathai cũqrpsng nhiềmbuxu hơjnusn.


Mạnfcdnh Kỳvvjd gắrebwp hạnfcdt đjhhfhngru phộjnusng, an ủckeyi: “Lãkqmuo Tềmbux, đjhhffonwng đjhhfxbio ýoujt, ai bảvqtvo lànhbhm thi nhârbqin, văknysn họdvfwc gia đjhhfmbuxu phảvqtvi cóatha khíckey chấxbiot nghệoujt thuậhngrt, phảvqtvi mẫoujtn cảvqtvm đjhhfa tìrbqinh, phảvqtvi thưowjsơjnusng xuârbqin bi thu, trầdabum mặbfmxc íckeyt lờdzvni cũqrpsng lànhbhm đjhhfưowjsyzdnc vậhngry. Anh nhìrbqin đjhhfi, cóathadiuli ngưowjsdzvni tựjjocowjsng lànhbh thi nhârbqin Thiêhqzhn Khôrbqing gìrbqi đjhhfóatha, mãkqmui cũqrpsng đjhhfârbqiu cóathanhbhm ra đjhhfưowjsyzdnc tádiulc phẩojtjm gìrbqi, mànhbh vẫoujtn sốrbqing tốrbqit đjhhfóatha thôrbqii, sau nànhbhy thậhngrm chíckeyjgpxn......”

Sau nànhbhy còjgpxn bịjdkj trầdabum cảvqtvm, nhảvqtvy lầdabuu tựjjocdiult ngay giữojtja thànhbhnh phốrbqi...... Tiểxbiou Mạnfcdnh im miệoujtng, cưowjsdzvni gưowjsyzdnng chuyểxbion đjhhfmbuxnhbhi: “Đjlhli lànhbhm khôrbqing tốrbqit hảvqtv? Lưowjsơjnusng thấxbiop lắrebwm ànhbh?”

“Cũqrpsng khôrbqing phảvqtvi, chỉrsbmnhbhnhbhm nhànhbhdiuly, tiếvaagp xúrsbmc nhữojtjng ngưowjsdzvni lao đjhhfjnusng lànhbhm việoujtc vấxbiot vảvqtvcuyg tầdabung chóathat củckeya xãkqmu hộjnusi, hiểxbiou đjhhfưowjsyzdnc suy nghĩvomp củckeya họdvfw vềmbux cuộjnusc sốrbqing, cảvqtvm thấxbioy hai bêhqzhn hoànhbhn toànhbhn lànhbhcuyg hai thếvaag giớnhbhi khádiulc nhau. Họdvfw bằdvfwng cấxbiop thấxbiop, mỗwvoqi ngànhbhy lànhbhm rấxbiot vấxbiot vảvqtv, mànhbh kiếvaagm khôrbqing bao nhiêhqzhu tiềmbuxn, lạnfcdi khôrbqing cóatha thờdzvni gian đjhhfxbio tựjjoc họdvfwc nârbqing cao tri thứdzvnc, thúrsbm giảvqtvi tríckey duy nhấxbiot lànhbh đjhhfi coi tiểxbiou thuyếvaagt, chơjnusi nhữojtjng tròjgpx miễrbqin phíckey, khôrbqing hềmbux nhìrbqin thấxbioy hi vọdvfwng thoádiult ra khỏzuaoi cuộjnusc sốrbqing đjhhfóatha......” Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin uốrbqing mộjnust ngụarpom bia, cưowjsdzvni khổaovq, “Anh muốrbqin họdvfwc thêhqzhm, đjhhfxbio nhìrbqin thấxbioy rõowjsjnusn cádiuli thếvaag giớnhbhi nànhbhy.”

Nhìrbqin thấxbioy rõowjsjnusn thếvaag giớnhbhi nànhbhy...... Ôvompi chao, mơjnus ưowjsnhbhc cao cảvqtv quádiul đjhhfi...... Tiểxbiou Mạnfcdnh bỗwvoqng nhiêhqzhn cảvqtvm thấxbioy quanh ngưowjsdzvni lãkqmuo Tềmbuxatha mộjnust vầdabung sádiulng khóatha tảvqtv, khádiulc hẳgacnn vớnhbhi kiểxbiou dung tụarpoc tiểxbiou thịjdkjrbqin nhưowjsrbqinh. Hắrebwn nghĩvomp nghĩvomp chuyệoujtn Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin nóathai, quảvqtv thựjjocc cũqrpsng rấxbiot cóatha cảvqtvm xúrsbmc, cảvqtvm thấxbioy thưowjsơjnusng cảvqtvm cho tầdabung lớnhbhp bầdabun cùzmbbng hóathaa đjhhfóatha, nhưowjsng thưowjsơjnusng thìrbqi thưowjsơjnusng vậhngry thôrbqii, cảvqtvm giádiulc đjhhfóatha rấxbiot nhanh chóathang trôrbqii qua. Nhìrbqin rõowjs thếvaag giớnhbhi cádiuli gìrbqi, cốrbqi gắrebwng lànhbhm ngưowjsdzvni cốrbqi gắrebwng kiếvaagm tiềmbuxn mớnhbhi lànhbh mụarpoc tiêhqzhu cơjnus bảvqtvn củckeya hắrebwn, ànhbh, bârbqiy giờdzvnjgpxn cóathaathang ma khủckeyng bốrbqi củckeya ôrbqing chúrsbmnhbhm trùzmbbm ma túrsbmy A Nan nữojtja chứdzvn!

Khôrbqing nghĩvomp nhiềmbuxu đjhhfau đjhhfdabuu, hắrebwn lạnfcdi chuyểxbion đjhhfmbuxnhbhi, nóathai đjhhfckey thứdzvn chuyệoujtn trêhqzhn trờdzvni dưowjsnhbhi đjhhfxbiot vớnhbhi Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin, từfonw chuyệoujtn mùzmbba hèjlhlknysm nay sao mànhbhathang thếvaag tớnhbhi giảvqtvi bóathang đjhhfádiul gầdabun đjhhfârbqiy, từfonwdiulc quádiuln ăknysn vặbfmxt ngon ởcuyg gầdabun đjhhfârbqiy tớnhbhi nhữojtjng chuyệoujtn thúrsbm vịjdkj hắrebwn từfonwng trảvqtvi qua, mộjnust bữojtja cơjnusm sau nửeuhya giờdzvn thìrbqi chỉrsbmjgpxn chéfyinn đjhhfĩvompa khôrbqing, ly chéfyinn bêhqzh bốrbqii.

Hai têhqzhn đjhhfãkqmu say khưowjsnhbht nhưowjsng đjhhfi vẫoujtn khádiul vữojtjng vànhbhng thuậhngrn lợyzdni vềmbux nhànhbh, tựjjoc vềmbux phòjgpxng mìrbqinh.

Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin vừfonwa cởcuygi ádiulo khoádiulc, di đjhhfjnusng reo vang. Y nhìrbqin qua, ádiulnh mắrebwt sầdabum hẳgacnn xuốrbqing, cầdabum lêhqzhn ấxbion nghe.

“Alo.” Hắrebwn trầdabum trầdabum mởcuyg miệoujtng.

hqzhn kia vọdvfwng tớnhbhi mộjnust giọdvfwng cung kíckeynh: “Chíckeynh ủckeyy, mọdvfwi chuyệoujtn thuậhngrn lợyzdni khôrbqing ạnfcd?”

“Rấxbiot tốrbqit.” Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin đjhhfádiulp.

hqzhn kia tòjgpxjgpx: “Chíckeynh ủckeyy, vừfonwa rồyisdi anh nóathai chuyệoujtn phiếvaagm đjhhfóatha, cóatha bao nhiêhqzhu phầdabun trăknysm lànhbh thậhngrt?”

“Đjlhlmbuxu lànhbh thậhngrt, chỉrsbm sai chỗwvoqrbqii thi nghiêhqzhn cứdzvnu sinh rớnhbht đjhhfãkqmu đjhhfưowjsyzdnc năknysm năknysm thôrbqii.” Tềmbux Chíckeynh Ngôrbqin bìrbqinh tĩvompnh.

rbqii khôrbqing phảvqtvi lànhbh nhìrbqin giànhbh trờdzvni sinh......


............

Nhấxbiot túrsbmy giảvqtvi thiêhqzhn sầdabuu, Tiểxbiou Mạnfcdnh quêhqzhn luôrbqin ádiulp lựjjocc củckeya ôrbqing chúrsbm trùzmbbm ma túrsbmy, ngủckey mộjnust giấxbioc ngon lànhbhnh tớnhbhi sádiulng.

“Chếvaagt, hôrbqim nay phảvqtvi đjhhfi ra mắrebwt......” Hắrebwn nằdvfwm xụarpoi lơjnus trêhqzhn giưowjsdzvnng, suýoujtt nữojtja bởcuygi vìrbqi khôrbqing muốrbqin rờdzvni giưowjsdzvnng mànhbh đjhhfjdkjnh bảvqtvo vớnhbhi Dưowjsơjnusng Tiễrbqin mìrbqinh đjhhfyisdng ýoujt giảvqtvnhbhm A Nan, nhưowjs vậhngry hôrbqim nay khôrbqing phảvqtvi dậhngry sớnhbhm nữojtja!

Nhưowjsng suy trưowjsnhbhc tíckeynh sau, hắrebwn vẫoujtn chiếvaagn thắrebwng đjhhfưowjsyzdnc sựjjoc hấxbiop dẫoujtn củckeya giưowjsdzvnng vànhbh chăknysn, vệoujt sinh cádiul nhârbqin xong, đjhhfeo túrsbmi xádiulch vộjnusi vãkqmu ra cửeuhya.

rbqing ty hắrebwn thửeuhy việoujtc cádiulch phòjgpxng trọdvfw ba trạnfcdm xe, cũqrpsng khádiul gầdabun. Đjlhlang đjhhfdzvnng đjhhfyzdni xe, thìrbqi đjhhfiệoujtn thoạnfcdi reo, lànhbh sốrbqi củckeya phòjgpxng nhârbqin sựjjocrbqing ty.

“Ủyisda, còjgpxn nửeuhya tiếvaagng nữojtja mớnhbhi tớnhbhi giờdzvnnhbhm mànhbh......” Mạnfcdnh Kỳvvjd khóatha hiểxbiou.

rbqickeynh hắrebwn vốrbqin phóathang khoádiulng, dễrbqi tạnfcdo thârbqin cậhngrn, nêhqzhn qua mấxbioy vòjgpxng thi viếvaagt, phỏzuaong vấxbion, thôrbqing bádiulo qua đjhhfiệoujtn thoạnfcdi rồyisdi kíckey hợyzdnp đjhhfyisdng gìrbqirbqi, hắrebwn đjhhfãkqmu trởcuyghqzhn khádiulnhbh thârbqin thiếvaagt vớnhbhi mấxbioy ngưowjsdzvni bêhqzhn phòjgpxng nhârbqin sựjjoc kia, thưowjsdzvnng lêhqzhn QQ tádiuln dóathac khoe khoang vớnhbhi nhau, nghe họdvfw than vãkqmun chếvaag đjhhfjnus củckeya côrbqing ty, than vãkqmun vềmbux ôrbqing chủckey keo kiệoujtt.

“Hey, BOSS cóatha quyếvaagt đjhhfjdkjnh phảvqtvi tớnhbhi lànhbhm trưowjsnhbhc nửeuhya tiếvaagng, ai khôrbqing tớnhbhi kịjdkjp bịjdkj đjhhfuổaovqi việoujtc hảvqtv?” Tiểxbiou Mạnfcdnh đjhhfùzmbba.

Ngưowjsdzvni gọdvfwi cho hắrebwn lànhbh mộjnust côrbqidiuli, têhqzhn lànhbh Thíckeych Hạnfcd, giọdvfwng côrbqi hoảvqtvng loạnfcdn: “Còjgpxn nghiêhqzhm trọdvfwng hơjnusn nhiềmbuxu!”

“Còjgpxn nghiêhqzhm trọdvfwng hơjnusn ádiul?” Tiểxbiou Mạnfcdnh hếvaagt hồyisdn.

“Ừfemb. Côrbqing ty chúrsbmng ta phádiul sảvqtvn rồyisdi!” Thíckeych Hạnfcd lớnhbhn tiếvaagng.

rbqi? Côrbqing ty phádiul sảvqtvn? Nèjlhl, tui mớnhbhi ngànhbhy đjhhfdabuu đjhhfi lànhbhm mànhbh! Mànhbh lạnfcdi còjgpxn chưowjsa tớnhbhi côrbqing ty nữojtja đjhhfóatha! Tiểxbiou Mạnfcdnh vừfonwa leo lêhqzhn xe bus, quẹoujtt thẻjhhf xong, liềmbuxn đjhhfdzvnng sữojtjng ra.

“Hắrebwc hắrebwc, lừfonwa mi thôrbqii, chọdvfwc mi đjhhfóatha!” Thíckeych Hạnfcd cốrbqi ýoujt hung tợyzdnn, “Nhưowjsng mànhbhqrpsng cóatha chuyệoujtn lớnhbhn thiệoujtt. Hôrbqim nay khôrbqing ngờdzvn BOSS tớnhbhi sớnhbhm nửeuhya tiếvaagng, còjgpxn đjhhfi cùzmbbng vớnhbhi mộjnust đjhhfrbqing ngưowjsdzvni, nghe nóathai lànhbhatha mộjnust tậhngrp đjhhfnhbhn lớnhbhn muốrbqin mua lạnfcdi hếvaagt cổaovq phầdabun củckeya ổaovqng.”


“Đjlhlârbqiy lànhbh chuyệoujtn tốrbqit nha!” Tiểxbiou Mạnfcdnh vui vẻjhhf, “BOSS keo quádiulnhbh, đjhhfaovqi ôrbqing chủckey thìrbqi tốrbqit quádiul rồyisdi! Chúrsbmng ta ngồyisdi chờdzvn đjhhfưowjsyzdnc tăknysng lưowjsơjnusng đjhhfi thôrbqii!”

“Chuẩojtjn.” Thíckeych Hạnfcd ngồyisdi bêhqzhn cửeuhya sổaovq, nhìrbqin sếvaagp đjhhfi vànhbho phòjgpxng họdvfwp vớnhbhi khádiulch, miệoujtng khôrbqing ngừfonwng liếvaagn thoắrebwng tádiulm vớnhbhi Mạnfcdnh Kỳvvjd, hai têhqzhn thi nhau vẽfemb ra cảvqtvnh tưowjsyzdnng tưowjsơjnusng lai tốrbqit đjhhfoujtp.

Bấxbiot tri bấxbiot giádiulc, ba trạnfcdm xe đjhhfãkqmu tớnhbhi. Tiểxbiou Mạnfcdnh theo dòjgpxng ngưowjsdzvni, đjhhfi xuốrbqing cửeuhya sau đjhhfxbio xuốrbqing xe, trong lòjgpxng vôrbqizmbbng vui vẻjhhf.

Đjlhlârbqiy mớnhbhi lànhbh cuộjnusc sốrbqing chứdzvn, thựjjocc lànhbh vui quádiul đjhhfi, mắrebwc cớnhbhrbqi phảvqtvi tựjjoc đjhhfưowjsa mìrbqinh vànhbho nguy hiểxbiom, giảvqtvnhbhm trùzmbbm thuốrbqic phiệoujtn gìrbqi đjhhfóatha! Hắrebwn hỏzuaoi Thíckeych Hạnfcd, “Lànhbh tậhngrp đjhhfnhbhn nànhbho mua côrbqing ty chúrsbmng ta thếvaag?”

Hắrebwn đjhhfãkqmuowjsnhbhc mộjnust chârbqin ra ngoànhbhi cửeuhya xe bus.

“Nghe nóathai lànhbhrbqing ty đjhhfdabuu tưowjs Nam Ngọdvfwc thuộjnusc tậhngrp đjhhfnhbhn Đjlhlnfcdi La.” Thíckeych Hạnfcd đjhhfãkqmu kịjdkjp tìrbqim hiểxbiou rõowjsnhbhng.

“Côrbqing ty đjhhfdabuu tưowjs Nam Ngọdvfwc thuộjnusc tậhngrp đjhhfnhbhn Đjlhlnfcdi La...... tậhngrp đjhhfnhbhn Đjlhlnfcdi La?” Cảvqtv ngưowjsdzvni Tiểxbiou Mạnfcdnh cứdzvnng ngắrebwc, chârbqin mềmbuxm nhũqrpsn, suýoujtt nữojtja ngãkqmuknysn xuốrbqing xe bus, nghiêhqzhng ngảvqtv lảvqtvo đjhhfvqtvo, vấxbiot vảvqtv lắrebwm mớnhbhi giữojtj đjhhfưowjsyzdnc cârbqin bằdvfwng.

Trờdzvni ơjnusi, tậhngrp đjhhfnhbhn Đjlhlnfcdi La tớnhbhi nhanh vậhngry? Đjlhlãkqmurbqim tớnhbhi cửeuhya rồyisdi sao? Chếvaagt rồyisdi! Mìrbqinh chỉrsbmnhbh mộjnust con kiếvaagn nhỏzuao, đjhhfxbio trảvqtv thùzmbbrbqinh mànhbh mua luôrbqin cảvqtv mộjnust côrbqing ty ànhbh? Tiểxbiou Mạnfcdnh đjhhfdabuu óathac lộjnusn xộjnusn lung tung, lànhbh trùzmbbng hợyzdnp, hay lànhbh ôrbqing chủckey củckeya Tậhngrp đjhhfnhbhn Đjlhlnfcdi La quyếvaagt târbqim trảvqtv thùzmbb hắrebwn, mặbfmxc kệoujt phảvqtvi trảvqtv giádiul bao nhiêhqzhu!

Mộjnust ôrbqing cụarpo đjhhfi xuốrbqing ngay sau hắrebwn, nhìrbqin hắrebwn lắrebwc đjhhfdabuu:

“Tiểxbiou tửeuhy, phảvqtvi họdvfwc cádiulch dưowjsowjsng khíckeyvompnh târbqim, phảvqtvi ‘Thádiuli Sơjnusn sụarpop ngay trưowjsnhbhc mắrebwt mànhbh sắrebwc khôrbqing thay đjhhfaovqi’.”

Mạnfcdnh Kỳvvjd nhìrbqin ôrbqing, hơjnusn nửeuhya ngànhbhy mớnhbhi hỏzuaoi:

“Ôvompng ơjnusi, túrsbmi xádiulch củckeya ôrbqing đjhhfârbqiu? Chádiulu nhớnhbh ôrbqing cóatha đjhhfeo......”

Ôvompng cụarpo giậhngrt mìrbqinh, vộjnusi xoay ngưowjsdzvni trởcuyg lạnfcdi: “Chếvaagt! Quêhqzhn ởcuyg trêhqzhn xe!”


Ôvompng vộjnusi vànhbhng chạnfcdy theo xe bus, cốrbqihqzhu to: “Dừfonwng xe! Dừfonwng xe! Quêhqzhn đjhhfyisd!”

Mạnfcdnh Kỳvvjd lau mồyisdrbqii lạnfcdnh, liềmbuxn lấxbioy di đjhhfjnusng, chụarpop xuốrbqing biểxbion sốrbqi xe bus, thấxbiop giọdvfwng:

“Đjlhlnfcdi gia, Thádiuli Sơjnusn sụarpop ngay trưowjsnhbhc mắrebwt sắrebwc mặbfmxt cũqrpsng khôrbqing đjhhfưowjsyzdnc thay đjhhfaovqi a......”

............

Chụarpop lạnfcdi biểxbion sốrbqi xe, đjhhfưowjsa cho ôrbqing cụarpo xong, Tiểxbiou Mạnfcdnh vộjnusi vànhbhng chạnfcdy tớnhbhi côrbqing ty, chuẩojtjn bịjdkj sẵellvn tinh thầdabun ‘soádiuli khíckey vỗwvoqnhbhn rờdzvni đjhhfi’.

Đjlhli thang mádiuly đjhhfếvaagn tầdabung ba mưowjsơjnusi ba, hắrebwn đjhhfi thẳgacnng tớnhbhi phòjgpxng nhârbqin sựjjoc đjhhfxbiodiulo danh, nhìrbqin thấxbioy Thíckeych Hạnfcd.

“Kýoujt hợyzdnp đjhhfyisdng chưowjsa?” Tiểxbiou Mạnfcdnh hỏzuaoi nhỏzuao.

“Rồyisdi! Chíckeyn giờdzvnowjsowjsi, ôrbqing chủckey sẽfemb tậhngrp họdvfwp tấxbiot cảvqtv nhârbqin viêhqzhn lạnfcdi đjhhfxbio thôrbqing bádiulo, sau đjhhfóathanhbh quádiul trìrbqinh chuyểxbion giao.” Thíckeych Hạnfcdqrpsng hạnfcd giọdvfwng, “BOSS mớnhbhi lànhbh đjhhfnfcdi mỹodgh nữojtj, mặbfmxc đjhhfyisdrbqing sởcuygnhbh vẫoujtn đjhhfoujtp ngờdzvni ngờdzvni, chậhngrc, cảvqtv đjhhfdzvni đjhhfârbqiy lànhbh lầdabun đjhhfdabuu tiêhqzhn chịjdkj nhìrbqin thấxbioy......”

rbqijgpxn chưowjsa nóathai xong, đjhhfiệoujtn thoạnfcdi bànhbhn đjhhfãkqmu reo vang. Côrbqi bốrbqic lêhqzhn, alo, sau mấxbioy giârbqiy, néfyint mặbfmxt trởcuyghqzhn cựjjocc kỳvvjd cổaovq quádiuli, đjhhfbfmxt đjhhfiệoujtn thoạnfcdi xuốrbqing, cau mànhbhy nhìrbqin Mạnfcdnh Kỳvvjd, nhìrbqin tớnhbhi mứdzvnc Mạnfcdnh Kỳvvjd lo sợyzdn.

“Em hảvqtv?” Tiểxbiou Mạnfcdnh chỉrsbm chỉrsbmrbqinh.

“Ừfemb, BOSS mớnhbhi bảvqtvo em tớnhbhi phòjgpxng 3303, phòjgpxng củckeya sếvaagp.” Thíckeych Hạnfcd khôrbqing nhịjdkjn đjhhfưowjsyzdnc bỏzuao thêhqzhm mộjnust cârbqiu, “Sao côrbqixbioy lạnfcdi tìrbqim em?”

fyint mặbfmxt đjhhfdabuy khóatha hiểxbiou vànhbhdiult quádiuli.

Tiểxbiou Mạnfcdnh vụarpot nghĩvomp tớnhbhi mĩvomp nữojtj đjhhfi siêhqzhu xe ngànhbhy hôrbqim qua, trong lòjgpxng giậhngrt thóathat, cưowjsdzvni gưowjsyzdnng: “Lànhbhm sao em biếvaagt......”

Thôrbqii kệoujt đjhhfi, tớnhbhi nghe coi côrbqixbioy muốrbqin cádiuli gìrbqi, cùzmbbng lắrebwm thìrbqirbqinh đjhhfi giảvqtvnhbhm trùzmbbm thuốrbqic phiệoujtn!

Tiểxbiou Mạnfcdnh đjhhfi tớnhbhi phòjgpxng 3303, gian ngoànhbhi lànhbh phòjgpxng thưowjsckey. Mộjnust côrbqidiuli ăknysn mặbfmxc thanh lịjdkjch hơjnusi cúrsbmi đjhhfdabuu, chỉrsbmowjsnhbhng vànhbho trong: “Giádiulm đjhhfrbqic đjhhfang đjhhfyzdni em.”

Tiểxbiou Mạnfcdnh gậhngrt đjhhfdabuu, trấxbion đjhhfjdkjnh gõowjs cửeuhya phòjgpxng.

“Vànhbho đjhhfi.” Mộjnust giọdvfwng nóathai thádiulnh thóathat uyểxbion chuyểxbion nhưowjsowjsnhbhc suốrbqii vọdvfwng ra.

Mạnfcdnh Kỳvvjd đjhhfojtjy cửeuhya phòjgpxng, còjgpxn chưowjsa kịjdkjp thưowjscuygng thứdzvnc bốrbqi tríckey trong phòjgpxng, đjhhfôrbqii mắrebwt đjhhfãkqmu bịjdkjdiulng ngưowjsdzvni kia húrsbmt mấxbiot.

rbqi đjhhfdzvnng bêhqzhn cửeuhya sổaovq, ádiulnh nắrebwng phủckey mộjnust lớnhbhp vànhbhng sádiulng lêhqzhn ngưowjsdzvni côrbqi, khiếvaagn gưowjsơjnusng mặbfmxt xinh đjhhfoujtp nửeuhya vui nửeuhya giậhngrn cànhbhng thêhqzhm phầdabun đjhhfoujtp đjhhffemb. Bộjnus vest đjhhfen vớnhbhi ádiulo sơjnus mi trắrebwng ôrbqim sádiult lànhbhm nổaovqi bậhngrt dádiulng ngưowjsdzvni nóathang bỏzuaong, dádiulng vẻjhhf thanh thuầdabun, trong veo nhưowjs hồyisdowjsnhbhc, lạnfcdi mang theo mộjnust vẻjhhf uy nghiêhqzhm khóatha tảvqtv.

Quảvqtv nhiêhqzhn lànhbhrbqi ta! Mạnfcdnh Kỳvvjd nhanh chóathang hồyisdi thầdabun.

Con gádiuli củckeya chủckey tịjdkjch tậhngrp đjhhfnhbhn Đjlhlnfcdi La!

Hai lầdabun gặbfmxp lạnfcdi, cádiulch trang đjhhfiểxbiom thay đjhhfaovqi, thầdabun thádiuli thay đjhhfaovqi, nhưowjsng đjhhfmbuxu lànhbhm hắrebwn kinh diễrbqim.

“Tựjjoc giớnhbhi thiệoujtu mộjnust chúrsbmt, tôrbqii têhqzhn lànhbh Cốrbqi Tiểxbiou Tang.” Côrbqidiuli kia cưowjsdzvni nhẹoujt, trong mắrebwt khôrbqing tỏzuao ra cảvqtvm xúrsbmc gìrbqiowjsnhbhng.

“Cốrbqi, Cốrbqi tổaovqng, côrbqirbqim tôrbqii lànhbhm gìrbqi? Hôrbqim qua tôrbqii rấxbiot hoảvqtvng loạnfcdn, khôrbqing nhớnhbh đjhhfưowjsyzdnc lờdzvni dặbfmxn củckeya côrbqi, cho nêhqzhn......” Tiểxbiou Mạnfcdnh cốrbqi giảvqtvi thíckeych.

“Khôrbqing sao, anh lànhbhm rấxbiot tốrbqit. Tôrbqii rấxbiot vừfonwa lòjgpxng, cũqrpsng rấxbiot thưowjscuygng thứdzvnc anh.” Cốrbqi Tiểxbiou Tang nhưowjsowjsdzvni nhưowjs khôrbqing, sóathang mắrebwt khẽfemb đjhhfvqtvo, mang thêhqzhm chúrsbmt vẻjhhf diễrbqim mịjdkj, “Đjlhlang nghĩvomp muốrbqin biếvaagn anh thànhbhnh bạnfcdn trai thậhngrt sựjjoc củckeya tôrbqii luôrbqin đjhhfârbqiy.”

Tiểxbiou Mạnfcdnh hoảvqtvng sợyzdn, lúrsbmng túrsbmng: “Đjlhlârbqiu cóatha đjhhfârbqiu cóatha, khôrbqing cầdabun đjhhfârbqiu.”

Cốrbqi Tiểxbiou Tang chốrbqing mádiul, tay kia xoay xoay cârbqiy búrsbmt, nhìrbqin vẻjhhf trúrsbmc trắrebwc mànhbhowjsyzdnng gạnfcdo củckeya Mạnfcdnh Kỳvvjd, côrbqi bậhngrt cưowjsdzvni, nụarpoowjsdzvni còjgpxn sádiulng hơjnusn ádiulnh nắrebwng: “Khôrbqing lànhbhm bạnfcdn trai thìrbqi tiếvaagc quádiul, hay lànhbh thếvaagnhbhy......”

rbqi đjhhfdzvnng dậhngry, mỉrsbmm cưowjsdzvni đjhhfi vềmbux phíckeya hắrebwn.

Mộjnust mùzmbbi thơjnusm ngànhbhy cànhbhng đjhhfhngrm dầdabun phảvqtvnhbho mũqrpsi, Tiểxbiou Mạnfcdnh vộjnusi lùzmbbi ra sau mấxbioy bưowjsnhbhc: “Cốrbqi tổaovqng, hay lànhbh thếvaagnhbho?”

“Hay lànhbhnhbhm ngưowjsdzvni tìrbqinh củckeya tôrbqii đjhhfi?” Cốrbqi Tiểxbiou Tang cưowjsdzvni nhẹoujt nhìrbqin Mạnfcdnh Kỳvvjd, “Tôrbqii bao nuôrbqii anh mộjnust năknysm, cấxbiop xe cấxbiop nhànhbh, mỗwvoqi thádiulng cấxbiop tiềmbuxn tiêhqzhu vặbfmxt mộjnust trăknysm vạnfcdn.”

Bao nuôrbqii? Tiểxbiou Mạnfcdnh hádiul miệoujtng, nhưowjs bịjdkjfyint đjhhfádiulnh, thiếvaagu chúrsbmt nữojtja lànhbh cứdzvnng thànhbhnh đjhhfádiul luôrbqin.

Cốrbqi Tiểxbiou Tang mỉrsbmm cưowjsdzvni dừfonwng lạnfcdi, đjhhfưowjsa môrbqii tớnhbhi sádiult bêhqzhn tai hắrebwn, phảvqtvjnusi nóathang vànhbho tai hắrebwn, lànhbhm lỗwvoq tai hắrebwn têhqzh dạnfcdi: “Đjlhlfonwng căknysng thẳgacnng. Khôrbqing phảvqtvi vộjnusi trảvqtv lờdzvni, vềmbux phòjgpxng nghĩvompvomp rồyisdi trảvqtv lờdzvni cho tôrbqii.”

Mạnfcdnh Kỳvvjd ngơjnus ngádiulc ra khỏzuaoi phòjgpxng giádiulm đjhhfrbqic, khôrbqing vềmbux phòjgpxng nhârbqin sựjjoc, mànhbh trốrbqin ra cầdabuu thang bộjnus.

Hắrebwn móathac đjhhfiệoujtn thoạnfcdi, gọdvfwi cho têhqzhn bạnfcdn họdvfwc chung đjhhfnfcdi họdvfwc: “A lôrbqi, lãkqmuo Trưowjsơjnusng, tao gặbfmxp phảvqtvi mộjnust chuyệoujtn, muốrbqin hỏzuaoi ýoujt kiếvaagn mànhbhy.”

“Chuyệoujtn gìrbqi?” Trưowjsơjnusng Viễrbqin Sơjnusn ngừfonwng côrbqing việoujtc đjhhfang lànhbhm.

“Boss mớnhbhi củckeya côrbqing ty tao muốrbqin bao nuôrbqii tao.” Tiểxbiou Mạnfcdnh thìrbqi thànhbho.

“Bao nuôrbqii mànhbhy?” Giọdvfwng Trưowjsơjnusng Viễrbqin Sơjnusn lậhngrp tứdzvnc lêhqzhn cao, “Nam, hay lànhbh nữojtj?”

“Đjlhlưowjsơjnusng nhiêhqzhn lànhbh nữojtj!” Tiểxbiou Mạnfcdnh đjhhfádiulp.

“Mànhbhy cóatha chỗwvoqnhbho đjhhfádiulng đjhhfxbio bao nuôrbqii?” Trưowjsơjnusng Viễrbqin Sơjnusn khôrbqing hiểxbiou ra sao, hạnfcd giádiul Mạnfcdnh Kỳvvjd trưowjsnhbhc đjhhfãkqmu, “Đjlhliềmbuxu kiệoujtn bao nuôrbqii lànhbhrbqi?”

“Bao nuôrbqii mộjnust năknysm, cấxbiop xe cấxbiop nhànhbh, mỗwvoqi thádiulng còjgpxn đjhhfưowjsyzdnc cấxbiop tiêhqzhu vặbfmxt mộjnust trăknysm vạnfcdn.” Tiểxbiou Mạnfcdnh thànhbhnh thànhbhnh thậhngrt thậhngrt trảvqtv lờdzvni.

“Thậhngrt? Boss mớnhbhi củckeya mànhbhy xấxbiou lắrebwm hảvqtv? Hay târbqim lýoujt biếvaagn thádiuli? Thârbqin thểxbioatha chỗwvoq thiếvaagu hụarpot?” Trưowjsơjnusng Viễrbqin Sơjnusn cũqrpsng sợyzdn ngârbqiy ngưowjsdzvni.

“Khôrbqing cóatha, bềmbux ngoànhbhi rấxbiot xinh đjhhfoujtp, còjgpxn đjhhfoujtp hơjnusn ngôrbqii sao Phỉrsbm Phỉrsbmnhbhy thíckeych nhiềmbuxu, tuổaovqi thìrbqi chắrebwc lớnhbhn hơjnusn tao mộjnust hai tuổaovqi, khôrbqing, cóatha lẽfembjgpxn nhỏzuaojnusn tao.” Mạnfcdnh Kỳvvjd thànhbhnh khẩojtjn đjhhfádiulp.

Trưowjsơjnusng Viễrbqin Sơjnusn ngẩojtjn ngưowjsdzvni, bỗwvoqng nhiêhqzhn tứdzvnc giậhngrn:

“Tiểxbiou Mạnfcdnh! Đjlhlfonwng đjhhfùzmbba! Lànhbhm bànhbh chủckey vừfonwa trẻjhhf trung vừfonwa xinh đjhhfoujtp lạnfcdi cóatha tiềmbuxn mànhbh cầdabun bao nuôrbqii mànhbhy? Còjgpxn mỗwvoqi thádiulng cho tiêhqzhu vặbfmxt mộjnust trăknysm vạnfcdn, cấxbiop xe cấxbiop nhànhbh?”

“Nếvaagu thựjjocc sựjjocatha chuyệoujtn tốrbqit nhưowjs vậhngry, cho tao đjhhfi!”

Tao khôrbqing đjhhfùzmbba mànhbh...... Tiểxbiou Mạnfcdnh yêhqzhn lặbfmxng ngồyisdi im.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.