Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Quyển 7-Chương 168 : Ném đá dò đường

    trước sau   
Dịiqrtch giảqviz: Tiểavtqu Băetmvng

Nhìthlhn hòstyfa thưcfiwitcsng, Lâikfhm Tốlnysiqrt kinh hãrblki, mìthlhnh bịiqrt cuốlnysn vàiqrto chuyệswmrn gìthlh thếmxegiqrty.

Y cưcfiwyvrgi gưcfiwitcsng: “Đcfiwkroci sưcfiwpycpi khôlnysng phảqvizi rồrtcui. Nếmxegu làiqrtpycp duyêlyakn, thìthlh cầfdxxn gìthlh phảqvizi cưcfiwpjmmng cầfdxxu? Chẳxqjqng lẽetmv Phậsohat môlnysn tu làiqrtikfhm cưcfiwyvrgng đuiapkroco, pháqncyp giếmxegt ngưcfiwyvrgi?”

Quanh ngưcfiwyvrgi hòstyfa thưcfiwitcsng béqrrno cópycp nhữkrocng vòstyfng tịiqrtnh quang lưcfiwu ly khôlnysng ngừrrjong đuiapuiyty ra, néqrrnt cưcfiwyvrgi khôlnysng giảqvizm:

“Thíqgws chủtuxk biếmxegt mộmkylt khôlnysng biếmxegt hai, vậsohat ấjdyuy cópycp liêlyakn quan tớhbmqi Cửgishu U Ma Thầfdxxn, quan hệswmr tớhbmqi sựgimm an nguy củtuxka thiêlyakn hạkroc. Nếmxegu lãrblko nạkrocp đuiapãrblk gặhbmqp phảqvizi, dùnpggpycp hi sinh thâikfhn nàiqrty, cũoyifng phảqvizi hộmkyl đuiapkroco vệswmr pháqncyp, mong thíqgws chủtuxkthlh Châikfhn Thậsohat giớhbmqi, vìthlh thiêlyakn hạkroc thưcfiwơtuxkng sinh, giao vậsohat đuiapópycp cho lãrblko nạkrocp mang vềzmto tịiqrtnh thổpnpu, đuiapavtq tráqncynh làiqrtm đuiapmkylc hạkroci sinh linh.”

Lờyvrgi lẽetmv thựgimmc làiqrt đuiapkroci khíqgws lẫitcsm liệswmrt, từrrjo bi thưcfiwơtuxkng xópycpt, làiqrtm Lâikfhm Tốlnysiqrt sửgishng sốlnyst.




qncyi hộmkylp ngọpvdmc nàiqrty làiqrt củtuxka Cửgishu U Ma Thầfdxxn thậsohat àiqrt......

Chẳxqjqng lẽetmv bọpvdmn chúordong thậsohat cópycp ýlyak đuiaprtcuikfhm nhậsohap Châikfhn Thậsohat giớhbmqi?

Khôlnysng đuiapúordong, cáqncyi nàiqrty làiqrt đuiapưcfiwa tớhbmqi Phùnpgg Tang cổpnpu thụkfel giớhbmqi vựgimmc màiqrt, ởzzpl đuiapópycppycp Thanh Đcfiwếmxeg trấjdyun áqncyp, cópycp Ma Thầfdxxn nàiqrto gâikfhy ra đuiapưcfiwitcsc cáqncyi gìthlh đuiapâikfhu!?

Nhưcfiwng nếmxegu Ma Thầfdxxn nópycpi dốlnysi y, khôlnysng chừrrjong mộmkylt khi tớhbmqi truyềzmton tốlnysng trậsohan, cáqncyi hộmkylp ngọpvdmc nàiqrty sẽetmv tựgimm mởzzpl ra, phópycpng ra vậsohat diệswmrt thếmxegthlh đuiapópycp, biếmxegn mìthlhnh thàiqrtnh kẻdtgh trợitcs Trụkfeliqrtm áqncyc, vậsohay mìthlhnh cũoyifng sẽetmv bịiqrt thếmxeg nhâikfhn phỉrblk nhổpnpu......

Thấjdyuy Lâikfhm Tốlnysiqrt vẻdtgh do dựgimm, hòstyfa thưcfiwitcsng thòstyf tay ra khẽetmv vẫitcsy, nhữkrocng đuiaplnysm sáqncyng phậsohat quang lấjdyup lópycpe, ngưcfiwng tụkfel thàiqrtnh mộmkylt phậsohat chưcfiwzzplng khổpnpung lồrtcu trang nghiêlyakm thanh tịiqrtnh, chộmkylp tớhbmqi cáqncyi hộmkylp ngọpvdmc kia.

Đcfiwúordong lúordoc nàiqrty, từrrjo trêlyakn trờyvrgi cao bỗavtqng truyềzmton đuiapếmxegn mộmkylt tiếmxegng quáqncyt chópycpi tai:

“Đcfiwkroci Luâikfhn Kim Cưcfiwơtuxkng!”

“Ai?” Hòstyfa thưcfiwitcsng to béqrrno giậsohat mìthlhnh, theo bảqvizn năetmvng đuiapáqncyp lờyvrgi.

Thâikfhn hìthlhnh hòstyfa thưcfiwitcsng đuiapmkylt nhiêlyakn hópycpa thàiqrtnh áqncynh sáqncyng, đuiapfdxxu hưcfiwhbmqng lêlyakn trêlyakn, càiqrtng ngàiqrty càiqrtng nhỏvroa, chui vàiqrto trong mộmkylt cáqncyi hồrtculnys Tửgish Kim Hồrtcung, sau đuiapópycp bịiqrt mộmkylt tờyvrg giấjdyuy vàiqrtng đuiapzmto “Tháqncyi Thưcfiwitcsng lãrblko quâikfhn lậsohap tứgishc tuâikfhn lệswmrnh” dáqncyn lêlyakn.

Trong nháqncyy mắxyutt, hồrtculnys Tửgish Kim Hồrtcung biếmxegn mấjdyut, chỉrblkstyfn lạkroci Lâikfhm Tốlnysiqrt đuiapang đuiapgishng ngớhbmq ra, mọpvdmi chuyệswmrn xảqvizy ra vàiqrt kếmxegt thúordoc quáqncy nhanh, nhưcfiw mộmkylt giấjdyuc mộmkylng.

Y nghiếmxegn răetmvng, sờyvrg sờyvrgqncyi hộmkylp ngọpvdmc vàiqrt Tinh Hàiqrt vẫitcsn tinh trong lòstyfng, nghĩitcs ngưcfiwyvrgi ta đuiapãrblkpycp âikfhn cứgishu mạkrocng mìthlhnh, thìthlhoyifng nêlyakn đuiapưcfiwa tớhbmqi Phùnpgg Tang cổpnpu thụkfel giớhbmqi vựgimmc xem sao. Thờyvrgi buổpnpui hiệswmrn giờyvrg, cáqncyc Bỉrblk Ngạkrocn đuiapkroci nhâikfhn vậsohat đuiapzmtou sớhbmqm đuiapãrblk trởzzpl vềzmto, nếmxegu thậsohat xảqvizy ra vấjdyun đuiapzmtothlh, Ma Thầfdxxn cũoyifng tuyệswmrt khôlnysng phầfdxxn thắxyutng, dùnpgg sao trờyvrgi sụkfelp xuốlnysng cũoyifng cópycp ngưcfiwyvrgi cao chốlnysng.

Đcfiwmkyln quang lạkroci xuấjdyut hiệswmrn, xẹiitat qua mặhbmqt biểavtqn, bay vềzmto phíqgwsa đuiapqvizo.

Trong tịiqrtnh thổpnpu Phậsohat quốlnysc, Nhiêlyakn Đcfiwăetmvng nhìthlhn thấjdyuy mộmkylt màiqrtn nàiqrty, hai mưcfiwơtuxki bốlnysn vầfdxxng phậsohat quang viêlyakn mãrblkn sau đuiapfdxxu khẽetmv lắxyutc lưcfiw, khuấjdyuy lêlyakn gợitcsn sópycpng.




“Tôlnys Mạkrocnh muốlnysn đuiapưcfiwa cáqncyi gìthlh đuiapếmxegn Phùnpgg Tang cổpnpu thụkfel giớhbmqi vựgimmc?” Lãrblko lẩuiytm bẩuiytm, hỏvroai Ma Phậsohat A Nan.

qncyi hộmkylp ngọpvdmc kia ắxyutt hẳxqjqn cópycp liêlyakn quan tớhbmqi tàiqrtn lưcfiwu Đcfiwôlnysng Hoàiqrtng, lạkroci đuiapưcfiwitcsc Tôlnys Mạkrocnh làiqrt ngụkfely Bỉrblk Ngạkrocn luyệswmrn chếmxeg, đuiapãrblkiqrt mộmkylt kiệswmrn dịiqrt bảqvizo, khiếmxegn ngay chíqgwsnh lãrblko cũoyifng khópycpiqrt nhìthlhn trộmkylm xuyêlyakn qua nópycp đuiapưcfiwitcsc. Bỉrblk Ngạkrocn đuiapkroci nhâikfhn vậsohat e làiqrtoyifng khôlnysng nhìthlhn thấjdyuy nổpnpui vậsohat ởzzpllyakn trong.

A Nan khẽetmvcfiwyvrgi: “Đcfiwưcfiwa cáqncyi gìthlh khôlnysng quan trọpvdmng, quan trọpvdmng làiqrt bảqvizn thâikfhn cáqncyi chuyệswmrn ‘Đcfiwưcfiwa’ nàiqrty.”

“Ýmkylthlh?”

A Nan nhàiqrtn nhãrblk: “Nếmxegu thậsohat sựgimm quan trọpvdmng, hộmkylp ngọpvdmc vừrrjoa đuiapưcfiwitcsc phàiqrtm nhâikfhn kia mang ra Cửgishu U, Thanh Đcfiwếmxeg sẽetmv lậsohap tứgishc ra tay tiếmxegp ứgishng. Đcfiwưcfiwơtuxkng nhiêlyakn, cũoyifng sẽetmvpycp Bỉrblk Ngạkrocn giảqviz cảqvizn trởzzpl, nhưcfiwng tớhbmqi giờyvrg Thanh Đcfiwếmxeg vẫitcsn ổpnpun tọpvdma trong Đcfiwôlnysng Phưcfiwơtuxkng lưcfiwu ly thếmxeg giớhbmqi, khôlnysng làiqrtm gìthlh cảqviz, nêlyakn nhìthlhn làiqrt hiểavtqu rồrtcui.”

“Khôlnysng chừrrjong làiqrtlnys Mạkrocnh thửgish.” Nhiêlyakn Đcfiwăetmvng đuiapqncyn.

“Đcfiwúordong, hắxyutn giởzzpl kếmxeg ‘Néqrrnm đuiapáqncystyf đuiapưcfiwyvrgng’, muốlnysn xem đuiapiểavtqm mấjdyuu chốlnyst củtuxka cáqncyc Bỉrblk Ngạkrocn giảqviz. Nếmxegu lầfdxxn nàiqrty thàiqrtnh côlnysng, tấjdyut sẽetmvpycp lầfdxxn thứgish hai, lầfdxxn thứgish ba vàiqrt nhiềzmtou lầfdxxn nữkroca.” A Nan chẳxqjqng chúordot tứgishc giậsohan, cưcfiwyvrgi tủtuxkm tỉrblkm giảqvizi thíqgwsch, “Tôlnys Mạkrocnh muốlnysn chứgishng Bỉrblk Ngạkrocn, nhấjdyut đuiapiqrtnh phảqvizi trởzzpl lạkroci trong Châikfhn Thậsohat giớhbmqi, chuyểavtqn quáqncy khứgish đuiapãrblk dờyvrgi tớhbmqi Cửgishu U trởzzpl vềzmto, phảqvizi đuiapi ngưcfiwitcsc lêlyakn đuiapfdxxu dòstyfng sôlnysng thờyvrgi gian, nhìthlhn trộmkylm dòstyfng chảqvizy tưcfiwơtuxkng lai củtuxka nópycp, đuiapavtq đuiaphbmqt căetmvn cơtuxk.”

“Nhưcfiwng nếmxegu hắxyutn trởzzpl vềzmto, Vôlnys Sinh Lãrblko Mẫitcsu nhấjdyut đuiapiqrtnh sẽetmv ra tay, khi đuiapópycp sẽetmv tạkroco cơtuxk hộmkyli cho ta. Tớhbmqi lúordoc đuiapópycp, sẽetmvpycp nhữkrocng kẻdtgh muốlnysn diệswmrt trừrrjolnys Mạkrocnh nhưcfiw ngưcfiwơtuxki đuiapi thảqviz ta ra.”

Nhiêlyakn Đcfiwăetmvng gậsohat đuiapfdxxu: “Đcfiwkroco hữkrocu ngưcfiwơtuxki làiqrtm việswmrc rấjdyut tuyệswmrt, luôlnysn làiqrtm cáqncyi đuiapíqgwsch cho mọpvdmi ngưcfiwyvrgi chỉrblk tríqgwsch, khôlnysng chỉrblk Tiếmxegp Dẫitcsn Phậsohat Tổpnpuiqrt Bồrtcu Đcfiwzmto Cổpnpu Phậsohat đuiapzmtou khôlnysng nguyệswmrn ýlyak nhìthlhn thấjdyuy ngưcfiwơtuxki thoáqncyt khốlnysn, màiqrt ngay cảqviz Kim Hoàiqrtng cũoyifng khôlnysng cho, nêlyakn Tôlnys Mạkrocnh mớhbmqi muốlnysn thửgishiqrt đuiapiểavtqm mấjdyuu chốlnyst nàiqrty? Hắxyutn muốlnysn xem xem hắxyutn làiqrtm tớhbmqi mứgishc nàiqrto, thìthlhqncyc Bỉrblk Ngạkrocn giảqviz sẽetmv ngầfdxxm đuiaprtcung ýlyak hoặhbmqc tỏvroa tháqncyi đuiapmkyl cho phéqrrnp ngưcfiwơtuxki đuiapưcfiwitcsc thoáqncyt?”

“Chíqgwsnh làiqrt ýlyakiqrty.” A Nan vỗavtq tay cưcfiwyvrgi, “Tuy Tôlnys Mạkrocnh muốlnysn tráqncynh thoáqncyt khổpnpu hảqvizi, thìthlh phảqvizi trởzzpl lạkroci trong Châikfhn Thậsohat giớhbmqi, nhưcfiwng khôlnysng hẳxqjqn phảqvizi làiqrt bảqvizn tôlnysn tựgimmthlhnh trởzzpl vềzmto, chỉrblk cầfdxxn chéqrrnm ra ‘Quáqncy khứgish chi thâikfhn’, hoặhbmqc chéqrrnm ra nửgisha hưcfiwqvizo Đcfiwkroco Quảqviz ngưcfiwng tụkfel đuiaplnysi ứgishng, sau đuiapópycp đuiapưcfiwa chúordong ra khỏvroai Cửgishu U, nhờyvrg ngưcfiwyvrgi hỗavtq trợitcs, thìthlhoyifng cópycp thểavtq hoàiqrtn thàiqrtnh, chỉrblkiqrt trắxyutc trởzzpl thêlyakm chúordot màiqrt thôlnysi, khópycp kiểavtqm soáqncyt đuiapưcfiwitcsc nguy hiểavtqm. Đcfiwưcfiwơtuxkng nhiêlyakn, Tôlnys Mạkrocnh khôlnysng cópycp khảqvizetmvng đuiapưcfiwa thẳxqjqng chúordong tớhbmqi Phùnpgg Tang cổpnpu thụkfel giớhbmqi vựgimmc, vìthlh nhưcfiw vậsohay cũoyifng sẽetmv dẫitcsn tớhbmqi Vôlnys Sinh Lãrblko Mẫitcsu trựgimmc tiếmxegp can thiệswmrp vàiqrto.”

“Hắxyutn sẽetmv chia việswmrc nàiqrty thàiqrtnh nhiềzmtou phầfdxxn, hưcfiwcfiw thựgimmc thựgimmc, thậsohat thậsohat giảqviz giảqviz, thôlnysng qua nhiềzmtou đuiapitcst hộmkylp ngọpvdmc đuiapưcfiwa thửgish tớhbmqi Phùnpgg Tang cổpnpu thụkfel giớhbmqi vựgimmc, đuiapavtq kiểavtqm tra giớhbmqi hạkrocn khoan nhưcfiwitcsng củtuxka cáqncyc Bỉrblk Ngạkrocn giảqviz, xem xem đuiapếmxegn mứgishc nàiqrto bọpvdmn họpvdm sẽetmv tựgimmthlhnh ra tay, đuiaprtcung thờyvrgi vừrrjoa tăetmvng cưcfiwyvrgng mốlnysi quan hệswmr liêlyakn minh vớhbmqi Thanh Đcfiwếmxeg, vừrrjoa từrrjong bưcfiwhbmqc bốlnys tríqgws kếmxeg hoạkrocch cho mìthlhnh trởzzpl vềzmto. Cópycp đuiapiềzmtou, nhiềzmtou bốlnys tríqgws hẳxqjqn làiqrt đuiapưcfiwitcsc đuiaphbmqt ởzzpl trong hộmkylp ngọpvdmc.”

Nhiêlyakn Đcfiwăetmvng Cổpnpu Phậsohat im lặhbmqng nghe, khôlnysng nópycpi xen vàiqrto, xem nhưcfiw đuiapãrblk hiểavtqu cáqncych Tôlnys Mạkrocnh muốlnysn làiqrtm, hắxyutn đuiapang đuiapi mộmkylt con đuiapưcfiwyvrgng rấjdyut nguy hiểavtqm.

Nếmxegu đuiapưcfiwơtuxkng kim thếmxeg gian khôlnysng cópycp Ma Phậsohat, cáqncyc Bỉrblk Ngạkrocn giảqviz sẽetmv khôlnysng hềzmto cốlnys kỵwtqh ra tay, khôlnysng cầfdxxn phảqvizi lo dẫitcsn pháqncyt biếmxegn sốlnys, vậsohay thìthlhlnys Mạkrocnh sẽetmv khôlnysng thểavtqiqrto cópycp đuiapưcfiwitcsc cơtuxk hộmkyli trởzzpl vềzmto Châikfhn Thậsohat giớhbmqi, nhưcfiwng hiệswmrn thựgimmc khôlnysng phảqvizi nhưcfiw thếmxeg. Cáqncyc Bỉrblk Ngạkrocn giảqviz phảqvizi suy xéqrrnt đuiapếmxegn việswmrc nếmxegu họpvdm tựgimmthlhnh ra tay, sẽetmv dẫitcsn tớhbmqi trậsohan chiếmxegn lan rộmkylng ra toàiqrtn diệswmrn, Ma Phậsohat sẽetmvpycp khảqvizetmvng chạkrocy thoáqncyt, mang tớhbmqi biếmxegn sốlnys khópycpcfiwyvrgng. Chíqgwsnh vìthlh đuiapiềzmtou nàiqrty, Tôlnys Mạkrocnh mớhbmqi cópycptuxk hộmkyli chơtuxki tròstyf “Néqrrnm đuiapáqncystyf đuiapưcfiwyvrgng”, nhưcfiwng hắxyutn làiqrtm nhưcfiw vậsohay rấjdyut dễhbmqiqrtng dẫitcsn lửgisha tựgimm thiêlyaku thâikfhn, nếmxegu thậsohat sựgimm đuiapavtq Ma Phậsohat đuiapưcfiwitcsc thảqviz, vậsohay chíqgwsnh làiqrt đuiapqvizqgwsch tríqgws mạkrocng đuiaplnysi vớhbmqi hắxyutn.




“Hèsveyn gìthlh Di Lặhbmqc chỉrblk cho Đcfiwkroci Luâikfhn Kim Cưcfiwơtuxkng ngăetmvn cảqvizn......” Nhiêlyakn Đcfiwăetmvng thởzzpliqrti, nếmxegu cópycp thểavtq khôlnysng thôlnysng qua cáqncyc Bỉrblk Ngạkrocn đuiapkroci nhâikfhn vậsohat màiqrt giảqvizi quyếmxegt đuiapưcfiwitcsc việswmrc nàiqrty thìthlh khôlnysng gìthlhpycp thểavtq tốlnyst hơtuxkn, “Con đuiapưcfiwyvrgng sắxyutp tớhbmqi củtuxka vịiqrt thíqgws chủtuxk kia sẽetmv khôlnysng íqgwst tranh đuiapjdyuu gay gắxyutt a......”

rblko ngẩuiytng đuiapfdxxu lêlyakn, nhìthlhn A Nan: “Nếmxegu việswmrc nàiqrty chuyểavtqn biếmxegn thàiqrtnh cáqncyc Bỉrblk Ngạkrocn giảqviz toàiqrtn diệswmrn đuiaplnysi kháqncyng, ta phảqvizi làiqrtm gìthlh mớhbmqi giúordop đuiapưcfiwitcsc ngưcfiwơtuxki thoáqncyt khốlnysn?”

Nhiêlyakn Đcfiwăetmvng đuiapãrblk hạkroc quyếmxegt tâikfhm, hồrtcui trưcfiwhbmqc đuiapavtq vuộmkylt cơtuxk hộmkyli mấjdyuy lầfdxxn đuiapãrblk khiếmxegn lãrblko hiểavtqu ra mộmkylt đuiapkroco lýlyak: cầfdxxn ra tay khôlnysng ra tay, sẽetmv phảqvizi chịiqrtu hậsohau quảqviz!

“Trợitcs ta thoáqncyt khốlnysn?” A Nan nhìthlhn lãrblko nhưcfiw nhìthlhn đuiaprtcu đuiaplyakn, “Ta tạkrocm thờyvrgi còstyfn chưcfiwa muốlnysn thoáqncyt khốlnysn.”

Nhiêlyakn Đcfiwăetmvng im lặhbmqng rấjdyut lâikfhu sau mớhbmqi mởzzpl miệswmrng: “Đcfiwkroco hữkrocu, trưcfiwhbmqc ngưcfiwơtuxki chẳxqjqng phảqvizi vẫitcsn luôlnysn dụkfel dỗavtq ta giúordop ngưcfiwơtuxki thoáqncyt khốlnysn sao?”

“Trưcfiwhbmqc kháqncyc nay kháqncyc.” Ma Phậsohat A Nan cưcfiwyvrgi nhạkroco, “Nếmxegu ta mưcfiwitcsn chuyệswmrn nàiqrty thoáqncyt khốlnysn, hi vọpvdmng củtuxka Tôlnys Mạkrocnh sẽetmv hoàiqrtn toàiqrtn bịiqrt dậsohap tắxyutt, hắxyutn sẽetmv khôlnysng dáqncym rờyvrgi ởzzpl Cửgishu U. Màiqrt nếmxegu hắxyutn ởzzpl Cửgishu U, hắxyutn làiqrt ngụkfely Bỉrblk Ngạkrocn, lạkroci cópycp Tuyệswmrt Đcfiwao vàiqrt Nhâikfhn Hoàiqrtng kiếmxegm, ta làiqrtm sao màiqrt giếmxegt đuiapưcfiwitcsc hắxyutn? Chẳxqjqng lẽetmv tớhbmqi lúordoc đuiapópycp trừrrjong mắxyutt nhìthlhn kỷsfav nguyêlyakn đuiapi tớhbmqi chung kếmxegt hay sao? Nhưcfiw thếmxeg, sẽetmv rấjdyut cópycp khảqvizetmvng cảqviz hai sẽetmvnpggng ởzzpl trong chung kếmxegt màiqrtlnysi phi yêlyakn diệswmrt, đuiaprtcung quy vu tậsohan, phùnpgg hợitcsp vớhbmqi ýlyak muốlnysn củtuxka hắxyutn.”

Giọpvdmng A Nan trởzzpllyakn âikfhm lãrblknh:

“Ta muốlnysn đuiapavtq cho hắxyutn cópycp hi vọpvdmng, khiếmxegn hắxyutn rờyvrgi khỏvroai Cửgishu U, trùnpggng kíqgwsch Bỉrblk Ngạkrocn.”

Nhiêlyakn Đcfiwăetmvng giờyvrg đuiapãrblk hiểavtqu, chắxyutp tay khẽetmv niệswmrm:

“Nam Môlnys A Di Đcfiwàiqrt Phậsohat.”

............

Cửgishu Linh Nguyêlyakn Tháqncynh còstyfn đuiapang suy nghĩitcs, thìthlhlyakn tai nghe thấjdyuy mộmkylt lờyvrgi dặhbmqn, áqncynh mắxyutt trởzzpllyakn nghi hoặhbmqc.

Sau đuiapópycppycp biếmxegn mấjdyut.

Đcfiwưcfiwyvrgng hầfdxxm thờyvrgi khôlnysng lạkroci hiệswmrn ra, Mạkrocnh Kỳdtgh tiếmxegp tụkfelc hồrtcui tưcfiwzzplng vềzmto thờyvrgi đuiapkroci cổpnpucfiwa hơtuxkn, cảqviznh tưcfiwitcsng xung quanh khôlnysng ngừrrjong lấjdyup lópycpe biếmxegn hópycpa, chíqgwsnh làiqrtthlhnh ảqviznh củtuxka Cửgishu U trong cáqncyc thờyvrgi kìthlh kháqncyc nhau.

Đcfiwmkylt nhiêlyakn, đuiapưcfiwyvrgng hầfdxxm bịiqrt ngoạkroci lựgimmc ảqviznh hưcfiwzzplng, lạkroci mộmkylt lầfdxxn tan rãrblk, hắxyutn xuấjdyut hiệswmrn ngay bêlyakn cạkrocnh mặhbmqt trờyvrgi đuiapen nópycpng rựgimmc, trêlyakn cao, mộmkylt đuiapkroco u quang rơtuxki nhanh hạkroc xuốlnysng, nơtuxki nópycp đuiapi qua, vạkrocn vậsohat tịiqrtch liêlyaku, sinh cơtuxk toàiqrtn diệswmrt, ởzzpllyakn ngoàiqrti Cửgishu U, mộmkylt con Phưcfiwitcsng Hoàiqrtng mĩitcs lệswmr giang cáqncynh, trêlyakn lưcfiwng cópycp mộmkylt cáqncyi Hoàiqrtng Kim bảqvizo tháqncyp ba mưcfiwơtuxki ba tầfdxxng, buôlnysng xuốlnysng đuiapkroco đuiapkroco Huyềzmton Hoàiqrtng chi khíqgws, ngoàiqrti ra còstyfn cópycp Tháqncyi Cựgimmc Đcfiwkroco Đcfiwgishc đuiaprtcu quyểavtqn, Tháqncynh Đcfiwgishc chi thưcfiw, Âkepvm Đcfiwgishc kỳdtgh phiêlyakn vàiqrt Phúordoc Đcfiwgishc cổpnpu đuiaprblknh, rảqvizi xuốlnysng vôlnys sốlnys dịiqrt thảqvizi.

“Yêlyaku Tháqncynh vàiqrt Thiêlyakn Sáqncyt đuiapkroco nhâikfhn chi chiếmxegn?” Mạkrocnh Kỳdtgh đuiapkroci kháqncyi đuiapãrblk nhậsohan ra mìthlhnh đuiapãrblk vềzmto tớhbmqi thờyvrgi đuiapkroci Thầfdxxn Thoạkroci.

Hắxyutn vừrrjoa nghĩitcs thếmxeg, thìthlh đuiapôlnysi mắxyutt Phưcfiwitcsng Hoàiqrtng vàiqrt đuiapôlnysi mắxyutt trong kiếmxegm quang đuiapzmtou quay qua nhìthlhn hắxyutn, nhìthlhn vịiqrtcfiwyvrgng giảqviz mớhbmqi vừrrjoa xuấjdyut hiệswmrn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.