Nhất Thế Tôn Sư (Nhất Thế Chi Tôn)

Quyển 7-Chương 110 : Nhị lang ở đâu

    trước sau   
Dịsjfnch: Tiểmrgdu Băpboung

Chỉgpvn chờvqob mộrlhwt lúieaic, chỗdqrq Cao Lãcedzm đekgjãcedz truyềkdzmn lạsppbi tin tứbhmwc, Thanh Đbbkaếpgzbxunfi phong ấvgfbn củsihea Bồduci Đbbkakdzm Cổekgj Phậhybwt huyềkdzmn diệixfuu, cầsjfnn phảekori nửadpma năpboum mớvqobi cóxunf thểmrgd hao mòqlufn hếpgzbt, mớvqobi lạsppbi dùijkong đekgjưitigwynkc Phong Thầsjfnn bảekorng.

Trong Ngọlcwnc Hưitig cung, Mạsppbnh Kỳhybw ngồducii trêwynkn cao, hai bêwynkn làvitd Quảekorng Thàvitdnh tửadpm, Văpboun Thùijko Thiêwynkn Tôiojpn vâneepn vâneepn, khôiojpng ai nóxunfi gìftaj thêwynkm, chắeympp tay chàvitdo nhau rờvqobi đekgji, khôiojpng khíixfuvitdi hòqlufa, mộrlhwt phámrxgi hòqlufa hợwynkp.

Bang!

Mạsppbnh Kỳhybw rờvqobi khỏsjfni Ngọlcwnc Hưitig cung, đekgjsppbi môiojpn khôiojpng gióxunf tựboza đekgjrlhwng khéiojpp lạsppbi, Nguyêwynkn Thủsihey Thiêwynkn Tôiojpn đekgjàvitdn tràvitdng nàvitdy tựbozaxunf linh tíixfunh, vẫsppbn còqlufn chưitiga thừlcwna nhậhybwn Mạsppbnh Kỳhybwvitd chủsihe nhâneepn củsihea mìftajnh.

Khóxunfe miệixfung mỉgpvnm cưitigvqobi, vâneepn đekgjsppbm phong khinh, Mạsppbnh Kỳhybw mộrlhwt bưitigvqobc bưitigvqobc ra, vềkdzm tớvqobi Côiojpn Luâneepn sơlcwnn nhàvitdftajnh, vàvitdo trong đekgjsppbo quan.


vitd Mộrlhw, Phưitigơlcwnng Hoa Ngâneepm, Vu Bámrxgn Sơlcwnn, Tềkdzm Cẩixxzm Túieai, Tôiojpn Võajii, Đbbkasppbi Thanh Căpboun vàvitd Hao Thiêwynkn khuyểmrgdn đekgjkdzmu đekgjãcedzitig trong đekgjiệixfun, thấvgfby Mạsppbnh Kỳhybw trởitig vềkdzm thìftaj đekgjkdzmu quay qua hàvitdnh lễzqcq:

“Chúieaic mừlcwnng sưitig phụsogs [lãcedzo sưitig] thâneepn đekgjăpboung Tạsppbo Hóxunfa, cóxunf đekgjưitigwynkc thầsjfnn thôiojpng!”

“Chúieaic mừlcwnng tiểmrgdu sưitig thúieaic [chưitigitigng giámrxgo lãcedzo gia] lưitigvqobt thuyềkdzmn vưitigwynkt biểmrgdn khổekgj, trởitig thàvitdnh Tạsppbo Hóxunfa.

Mạsppbnh Kỳhybw mỉgpvnm cưitigvqobi, chắeympp tay sau lưitigng, đekgji qua họlcwn, tớvqobi ngồducii dưitigvqobi tưitigwynkng Nguyêwynkn Thủsihey Thiêwynkn Tôiojpn.

lcwni nàvitdy mớvqobi làvitd đekgjàvitdn tràvitdng củsihea mìftajnh.

Đbbkaưitigơlcwnng nhiêwynkn, cũxzvpng hi vọlcwnng mộrlhwt ngàvitdy kia, cửadpma đekgjiệixfun Ngọlcwnc Hưitig cung châneepn chíixfunh sẽprga mởitig ra, nhậhybwn mìftajnh làvitd chủsihe.

............

Trong bíixfu đekgjsjfna, Hàvitdn Quảekorng vuốgpvnt ve Bồduci Đbbkakdzm diệixfuu thụsogs, khíixfu tứbhmwc tỏsjfna ra, hóxunfa thàvitdnh sưitigơlcwnng mùijko, bêwynkn trámrxgi âneepm hàvitdn tốgpvni đekgjen, tràvitdn đekgjsjfny hủsihey diệixfut vàvitd đekgjlcwna lạsppbc chi ýkhul, bêwynkn phảekori môiojpng môiojpng lung lung, thờvqobi gian nhưitigitigvqobc, tựbozaa hồduci đekgjang nhìftajn xuốgpvnng thưitigơlcwnng hảekori tang đekgjiềkdzmn, cảekorm giámrxgc nhưitig siêwynku thoámrxgt vĩmrzdnh hằvqobng, nơlcwni hai thứbhmw giao nhau ngưitigng tụsogs ra mộrlhwt chữthcj vạsppbn, khi thìftaj nằvqobm đekgjúieaing, mộrlhwt màvitdu lưitigu ly vàvitdng óxunfng, khi lạsppbi ngưitigwynkc hưitigvqobng, hai màvitdu đekgjsjfn đekgjen thâneepm trầsjfnm.

“Chưitig quảekor chi nhâneepn......” Y nhưitig thởitigvitdi, lẩixxzm bẩixxzm.

Từlcwn trong sưitigơlcwnng mùijko củsihea bíixfu đekgjsjfna mộrlhwt ngưitigvqobi đekgji ra, mặhybwc bàvitdo rộrlhwng đekgjsjfn rựbozac, đekgjsjfnu đekgjrlhwi mũxzvp đekgjiojpi cámrxg, khuôiojpn mặhybwt cổekgjitiga, dámrxgng ngưitigvqobi thấvgfbp béiojp, chíixfunh làvitd Lụsogsc Ágetip.

Lụsogsc Ágetip nhìftajn Hàvitdn Quảekorng, hắeympc hắeympc cưitigvqobi: “Cao Lãcedzm tựboza chứbhmwng Truyềkdzmn Thuyếpgzbt khôiojpng bao lâneepu, ngưitigơlcwni cũxzvpng cóxunf chắeympc chắeympn trởitig thàvitdnh duy nhấvgfbt, màvitd sao ngưitigơlcwni mãcedzi khôiojpng chịsjfnu đekgjrlhwt khámrxg, đekgjau khổekgj ámrxgp chếpgzb, tiếpgzbp tụsogsc tíixfuch lũxzvpy, rốgpvnt cuộrlhwc đekgjang đekgjwynki cámrxgi gìftaj?”

“Đbbkawynki mộrlhwt cơlcwn hộrlhwi.” Hàvitdn Quảekorng từlcwn trong trầsjfnm tưitig hồducii thầsjfnn, nởitig nụsogsitigvqobi nhàvitdn nhãcedz tựboza nhiêwynkn, khiếpgzbn ngưitigvqobi ta khôiojpng nhìftajn ra đekgjưitigwynkc suy nghĩmrzd thậhybwt sựboza trong lòqlufng “Thựbozac làvitd khôiojpng ngờvqobiojp Mạsppbnh lạsppbi nhanh trởitig thàvitdnh Tạsppbo Hóxunfa nhưitig vậhybwy......”

Lờvqobi còqlufn chưitiga dứbhmwt, y bỗdqrqng nhiêwynkn tâneepm huyếpgzbt dâneepng tràvitdo, nhưitigitig trong minh minh cóxunf mộrlhwt đekgjôiojpi mắeympt mởitig ra, đekgjang đekgjsppbm mạsppbc vôiojpftajnh nhìftajn xuốgpvnng mìftajnh!


Khôiojpng xong! Chưitig quảekor chi nhâneepn củsihea hắeympn đekgjãcedz đekgjsppbt đekgjếpgzbn loạsppbi trìftajnh đekgjrlhwvitdy? Hàvitdn Quảekorng biếpgzbn sắeympc, Bồduci Đbbkakdzm diệixfuu thụsogs trong tay tỏsjfna ámrxgnh sámrxgng mạsppbnh mẽprga, khiếpgzbn khíixfu tứbhmwc vàvitd thâneepn thểmrgd củsihea y biếpgzbn mấvgfbt.

Từlcwn trong tay Lụsogsc Ágetip, mộrlhwt cámrxgi hồduciiojp nhỏsjfnvitdu đekgjsjfn thắeympm nhảekory ra, bạsppbch quang vọlcwnt ra, hàvitdo mang lóxunfe sámrxgng, cốgpvn đekgjsjfnnh nhâneepn quảekor, chéiojpm đekgjbhmwt liêwynkn hệixfu.

ixfu đekgjsjfna nàvitdy làvitd mộrlhwt mảekornh vỡqnxl tiêwynkn giớvqobi thámrxgi cổekgj, cóxunf thểmrgd qua mắeympt đekgjưitigwynkc tìftajm kiếpgzbm củsihea Bỉgpvn Ngạsppbn, làvitd mộrlhwt trong nhữthcjng thủsihe đekgjoạsppbn giữthcj mạsppbng củsihea Lụsogsc Ágetip, nhưitigng khôiojpng phảekori nơlcwni gầsjfnn đekgjsppbo, nếpgzbu nhắeympc tớvqobi têwynkn củsihea Bỉgpvn Ngạsppbn thìftaj vẫsppbn bịsjfn cảekorm ứbhmwng ra. Khôiojpng ngờvqobmrxgi vịsjfn chưitig quảekor chi nhâneepn nàvitdy củsihea Côiojpn Luâneepn sơlcwnn lạsppbi cóxunf đekgjưitigwynkc thầsjfnn dịsjfnvitdy củsihea Bỉgpvn Ngạsppbn!?

............

Mạsppbnh Kỳhybw thu mắeympt vềkdzm, mỉgpvnm cưitigvqobi nhìftajn đekgjámrxgm Hàvitd Mộrlhw, tiếpgzbp tụsogsc đekgjkdzmvitdi vừlcwna rồducii:

“Càvitdng gầsjfnn Bỉgpvn Ngạsppbn càvitdng mớvqobi biếpgzbt bảekorn thâneepn mìftajnh nhỏsjfniojp, cámrxgc ngưitigơlcwni cũxzvpng khôiojpng đekgjưitigwynkc tựboza cao tựboza đekgjsppbi, cậhybwy thếpgzb cậhybwy thờvqobi, đekgjưitigơlcwnng nhiêwynkn, Ngọlcwnc Hưitig cung ta làvitd đekgjíixfuch truyềkdzmn củsihea Nguyêwynkn Thủsihey Thiêwynkn Tôiojpn đekgjbhmwng đekgjsjfnu Đbbkasppbo môiojpn Cửadpmu Tôiojpn, đekgjưitigơlcwnng nhiêwynkn sẽprga khôiojpng giốgpvnng tiểmrgdu môiojpn tiểmrgdu phámrxgi, hôiojpm nay vi sưitig trởitig thàvitdnh Tạsppbo Hóxunfa, nhiềkdzmu vậhybwt trưitigvqobc đekgjâneepy giờvqob khôiojpng dùijkong đekgjưitigwynkc nữthcja, nêwynkn sẽprga thàvitdnh lậhybwp mộrlhwt cámrxgi bảekoro khốgpvn cho tôiojpng môiojpn, nếpgzbu ai cóxunf cốgpvnng hiếpgzbn đekgjsihe, hoặhybwc chứbhmwng đekgjưitigwynkc Phámrxgp Thâneepn, thìftaj đekgjkdzmu cóxunf thểmrgd đekgjưitigwynkc chọlcwnn mộrlhwt móxunfn đekgjduci trong đekgjóxunf.”

Hắeympn đekgjưitiga tay ra, hai ngóxunfn dựbozang song song thàvitdnh kiếpgzbm, khẽprga vạsppbch mộrlhwt cámrxgi, hưitig khôiojpng vỡqnxl ra, âneepm dưitigơlcwnng phâneepn hoámrxg, đekgjsjfna hỏsjfna phong thủsihey tứbhmwitigwynkc tràvitdo ra, hìftajnh thàvitdnh mộrlhwt vùijkong thếpgzb giớvqobi khámrxgc.

Thiêwynkn đekgjsjfna co lạsppbi, đekgjsjfna hỏsjfna phong thủsihey ngưitigng tụsogs, âneepm dưitigơlcwnng đekgjen trắeympng quámrxgn chúieai, hìftajnh thàvitdnh ra nhữthcjng đekgjsppbo văpboun mơlcwn hồduci, kếpgzbt thàvitdnh nhữthcjng tầsjfnng cấvgfbm chếpgzb, cuốgpvni cùijkong hóxunfa thàvitdnh mộrlhwt cámrxgnh cửadpma đekgjámrxgmrxgm xanh, đekgjbhmwng sừlcwnng sữthcjng bêwynkn trámrxgi pho tưitigwynkng Nguyêwynkn Thủsihey.

Tựbozaixfuch mộrlhwt giớvqobi, hưitig khôiojpng tạsppbo vậhybwt!

Đbbkaâneepy chíixfunh làvitd bảekoro khốgpvn củsihea Ngọlcwnc Hưitig cung.

ieaic ởitig cảekornh giớvqobi Truyềkdzmn Thuyếpgzbt, đekgjrlhwng thiêwynkn sámrxgng lậhybwp ra vẫsppbn chưitiga làvitd thếpgzb giớvqobi hoàvitdn chỉgpvnnh, đekgjếpgzbn cấvgfbp đekgjrlhw Tạsppbo Hóxunfa, thìftaj chíixfunh làvitd khai sámrxgng vũxzvp trụsogs, đekgjếpgzbn lúieaic tiếpgzbp cậhybwn Bỉgpvn Ngạsppbn, Châneepn Thậhybwt giớvqobi trong cơlcwn thểmrgd sắeympp thàvitdnh hìftajnh mớvqobi làvitd trởitig thàvitdnh mộrlhwt giớvqobi củsihea chưitig thiêwynkn mặhybwc dùijko cấvgfbp đekgjrlhwlcwni thấvgfbp. Mạsppbnh Kỳhybw tuy rằvqobng mớvqobi chỉgpvnvitdo Tạsppbo Hóxunfa, nhưitigng hắeympn nhờvqob tu luyệixfun Khai Thiêwynkn ấvgfbn màvitd ngưitigng tụsogs ra hưitigekoro đekgjsppbi đekgjsppbo, sámrxgng lậhybwp ra đekgjưitigwynkc trờvqobi đekgjvgfbt, vốgpvnn dĩmrzd đekgjãcedzitigwynkt qua phạsppbm trùijkoxzvp trụsogsftajnh thưitigvqobng, màvitd tiếpgzbp cậhybwn tớvqobi vũxzvp trụsogs tốgpvni cổekgj.

qlufn hưitig khôiojpng tạsppbo vậhybwt, đekgjâneepy làvitd dấvgfbu hiệixfuu củsihea kẻhmmu đekgjsppbi thầsjfnn thôiojpng.

Sau đekgjóxunf Mạsppbnh Kỳhybw rung tay ámrxgo, nhiềkdzmu móxunfn đekgjduci thi nhau bay ra, xoay quanh giữthcja khôiojpng trung, cóxunf Ly Tiêwynkn kiếpgzbm đekgjsjfn xanh vàvitdng trắeympng đekgjen năpboum màvitdu lưitigu chuyểmrgdn; cóxunf Khởitigi Phưitigwynkng kiếpgzbm lấvgfby mộrlhwc làvitdm gốgpvnc, phong hỏsjfna tưitigvqobng tùijkoy; cóxunf Đbbkavqobng Long kiếpgzbm vâneepn thủsihey vâneepy quanh; cóxunf A Lạsppbi Da kiếpgzbm tríixfu tuệixfu thôiojpng suốgpvnt, thanh tịsjfnnh tràvitdn ngậhybwp; cóxunf Tam Thếpgzb Minh Vưitigơlcwnng luâneepn sámrxgng mưitigwynkt huyềkdzmn bíixfu, nhắeympm thẳobmbng vàvitdo nhữthcjng mảekornh vỡqnxlixfubhmwc sâneepu trong tâneepm linh vàvitd nhiềkdzmu bảekoro vậhybwt trâneepn quýkhul khámrxgc.


Trêwynkn ngưitigvqobi Mạsppbnh Kỳhybw chỉgpvnqlufn lạsppbi Bámrxgitigơlcwnng Tuyệixfut Đbbkaao, Đbbkasppbi Đbbkasppbo chi thụsogs, yêwynku dịsjfn huyếpgzbt đekgjàvitdo vàvitd Chưitig Thiêwynkn Sinh Tửadpm luâneepn ởitig trong Sinh Tửadpm nguyêwynkn đekgjiểmrgdm, Đbbkasjfnnh Hảekori châneepu ởitig trong Uyêwynkn Hảekori.

Đbbkasppbi Thanh Căpboun nhìftajn nhữthcjng móxunfn đekgjduci bay trong khôiojpng trung, nưitigvqobc miếpgzbng chảekory ròqlufng ròqlufng, vộrlhwi la lêwynkn: “Lãcedzo gia, lãcedzo gia, nếpgzbu, nếpgzbu cốgpvnng hiếpgzbn đekgjsihe, hoặhybwc chứbhmwng đekgjưitigwynkc Phámrxgp Thâneepn, ta cũxzvpng cóxunf thểmrgd đekgjưitigwynkc chọlcwnn mộrlhwt móxunfn khôiojpng?”

“Ngưitigơlcwni làvitdmrxgc cổekgjng củsihea Ngọlcwnc Hưitig, đekgjưitigơlcwnng nhiêwynkn cóxunf thểmrgd.” Mạsppbnh Kỳhybw khẽprgaitigvqobi, “Nhưitigng lúieaic trưitigvqobc tổekgj chứbhmwc thiêwynkn hạsppb chúieaic mừlcwnng, ngưitigơlcwni tưitigneepm quámrxg nặhybwng, đekgjãcedzvitdm tổekgjn hạsppbi hìftajnh tưitigwynkng củsihea bổekgjn môiojpn, cốgpvnng hiếpgzbn bịsjfn trừlcwn trưitigvqobc mưitigvqobi vạsppbn.”

Đbbkasppbi Thanh Căpboun mặhybwt xanh chuyểmrgdn sang trắeympng bệixfuch, run rẩixxzy: “Lãcedzo gia, cốgpvnng hiếpgzbn tíixfunh nhưitig thếpgzbvitdo?”

Mạsppbnh Kỳhybw nhìftajn Hàvitd Mộrlhw, lạsppbi cưitigvqobi: “Mấvgfby ngưitigvqobi cámrxgc ngưitigơlcwni nghĩmrzd cụsogs thểmrgd đekgji, lấvgfby cốgpvnng hiếpgzbn trôiojpng coi phòqlufng gámrxgc cổekgjng mộrlhwt năpboum củsihea Đbbkasppbi Thanh Căpboun làvitdpboum mưitigơlcwni cốgpvnng hiếpgzbn làvitdm tiêwynku chuẩixxzn.”

“Mộrlhwt năpboum năpboum mưitigơlcwni, mưitigvqobi năpboum năpboum trăpboum, trăpboum năpboum năpboum ngàvitdn, ngàvitdn năpboum năpboum vạsppbn, hai ngàvitdn năpboum mớvqobi trảekor đekgjsihe, lúieaic đekgjóxunf kỷjsbg nguyêwynkn cũxzvpng kếpgzbt thúieaic luôiojpn rồducii......” Đbbkasppbi Thanh Căpboun thìftaj thàvitdo, bịsjfn đekgjekorixfuch mạsppbnh mẽprga, nhưitigng nhưitig thếpgzb lạsppbi kíixfuch thíixfuch nóxunf thêwynkm phầsjfnn phấvgfbn đekgjvgfbu, tăpboung cưitigvqobng thựbozac lựbozac.

Mạsppbnh Kỳhybw lạsppbi nhìftajn Hàvitd Mộrlhw:

“Hàvitd Mộrlhw, vi sưitigixfunh ra ngưitigơlcwni cóxunflcwn duyêwynkn ởitigwynku tộrlhwc tinh vựbozac, tạsppbm cho mưitigwynkn mộrlhwt móxunfn thầsjfnn binh trong bảekoro khốgpvn, tớvqobi đekgjóxunf đekgji.”

vitd Mộrlhw ngẩixxzn ngưitigvqobi, đekgjsppbi lễzqcq quỳhybw xuốgpvnng:

“Đbbkaa tạsppbitig phụsogs chỉgpvn đekgjiểmrgdm.”

Đbbkasppbi năpboung đekgjsppbi thầsjfnn thôiojpng giảekor trởitig vềkdzm, sao rơlcwni nhưitigitiga, khíixfulcwn khiêwynkn dẫsppbn, dẫsppbn tớvqobi thiêwynkn tưitigwynkng biếpgzbn hóxunfa, đekgjducing thờvqobi ngàvitdy xưitiga trưitigvqobc khi họlcwn rờvqobi khỏsjfni Châneepn Thậhybwt giớvqobi, đekgjkdzmu cóxunf mang đekgji mảekornh vỡqnxl Châneepn Thậhybwt giớvqobi hoặhybwc đekgjrlhwng phủsihe củsihea mìftajnh, chúieaing đekgjkdzmu diễzqcqn hóxunfa thàvitdnh nhữthcjng vìftaj sao, nay họlcwn trởitig vềkdzm, nhữthcjng vìftaj sao đekgjóxunf thi nhau vắeympt ngang ởitig ngoàvitdi Thanh Minh, cóxunfmrxgi to vàvitdmrxgng khôiojpng thua gìftaj trăpboung sao.

Trong đekgjóxunf, nhữthcjng vìftaj sao tưitigơlcwnng ứbhmwng củsihea Yêwynku tộrlhwc hộrlhwi tụsogs thàvitdnh tinh hàvitd, vâneepy quanh Nạsppbi Hàvitd thiêwynkn, Huyễzqcqn Tưitigitigng thiêwynkn, Yêwynku Nguyêwynkn thiêwynkn vâneepn vâneepn, hìftajnh thàvitdnh mộrlhwt phưitigơlcwnng giớvqobi vựbozac.

Lạsppby Mạsppbnh Kỳhybw xong, Hàvitd Mộrlhwixfut sâneepu, chọlcwnn Ly Tiêwynkn kiếpgzbm.


“Cámrxgc ngưitigơlcwni đekgjkdzmu lui xuốgpvnng, vi sưitigxunf chuyệixfun muốgpvnn bàvitdn vớvqobi Hao Thiêwynkn khuyểmrgdn.” Thấvgfby Hàvitd Mộrlhw chọlcwnn xong, Mạsppbnh Kỳhybw khẽprga gậhybwt đekgjsjfnu.

“Gâneepu, tiểmrgdu sưitig thúieaic, ngàvitdi muốgpvnn hỏsjfni ta chuyệixfun bámrxgi phỏsjfnng Yêwynku Hoàvitdng đekgjiệixfun chứbhmwftaj? Mấvgfby têwynkn kia đekgjúieaing làvitdvitdm cho cóxunf lệixfu, khôiojpng cóxunfixfu thàvitdnh ýkhulvitdo!” Hao Thiêwynkn khuyểmrgdn chủsihe đekgjrlhwng nóxunfi trưitigvqobc.

Mạsppbnh Kỳhybw vẫsppbn cưitigvqobi tủsihem tỉgpvnm:

“Việixfuc nàvitdy tạsppbm thờvqobi bỏsjfn sang bêwynkn. Bầsjfnn đekgjsppbo cóxunf mộrlhwt chuyệixfun hỏsjfni ngưitigơlcwni, Nhịsjfn Lang hiệixfun giờvqob đekgjang ởitig đekgjâneepu?”

“Nhịsjfn Lang? Khôiojpng phảekori đekgjang ngủsihe say sao?” Hao Thiêwynkn khuyểmrgdn ngẩixxzn ra.

Mạsppbnh Kỳhybw nhưitigitigvqobi nhưitig khôiojpng:

“Quảekorng Thàvitdnh sưitig huynh làvitd Tạsppbo Hóxunfa viêwynkn mãcedzn màvitd đekgjãcedz thứbhmwc dậhybwy, Nhịsjfn Lang sao vẫsppbn còqlufn ngủsihe đekgjưitigwynkc?”

“Làvitd y đekgjãcedz đekgjăpboung lâneepm Bỉgpvn Ngạsppbn, hay lặhybwng lẽprga trởitig thàvitdnh thếpgzb thâneepn cho mộrlhwt kẻhmmu đekgjsppbi thầsjfnn thôiojpng nàvitdo đekgjóxunf đekgjãcedz bịsjfn vẫsppbn lạsppbc?”

Hắeympn nóxunfi khôiojpng lớvqobn, nhưitigng rơlcwni vàvitdo tai Hao Thiêwynkn khuyểmrgdn chẳobmbng khámrxgc gìftaj thiêwynkn kiếpgzbp chấvgfbn lôiojpi, nóxunfvgfbp úieaing: “Gâneepu, gâneepu, ta đekgjâneepu cóxunf biếpgzbt......”

Mạsppbnh Kỳhybwitigvqobi cưitigvqobi: “Bầsjfnn đekgjsppbo hiểmrgdu rồducii, ngưitigơlcwni lui xuốgpvnng đekgji.”

Hao Thiêwynkn khuyểmrgdn đekgji ra cửadpma, sắeympp ra khỏsjfni cửadpma, thấvgfby Mạsppbnh Kỳhybw phủsihei ámrxgo đekgjbhmwng dậhybwy, vẻhmmu đekgjsjfnnh đekgji ra ngoàvitdi, thìftaj hỏsjfni.

“Chưitigitigng giámrxgo sưitig thúieaic, ngàvitdi, ngàvitdi đekgji đekgjâneepu thếpgzb?” Hao Thiêwynkn khuyểmrgdn tòqlufqluf.

Mạsppbnh Kỳhybw tiêwynku sámrxgi cưitigvqobi:

“Làvitd Ngọlcwnc Hưitig đekgjưitigơlcwnng đekgjsppbi chưitigitigng giámrxgo, lạsppbi đekgjãcedz trởitig thàvitdnh Tạsppbo Hóxunfa, vềkdzmiojpng vềkdzmitig, vềkdzm lễzqcq vềkdzm sựboza, đekgjkdzmu phảekori nêwynkn đekgji mộrlhwt chuyếpgzbn tớvqobi ngoàvitdi Tam Thậhybwp Tam Thiêwynkn, chàvitdo hỏsjfni Đbbkasppbo Đbbkabhmwc sưitig thúieaic mộrlhwt tiếpgzbng.”

Tụsogsvitdo vung lêwynkn, hắeympn biếpgzbn mấvgfbt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.