Nhật Ký Thăng Cấp Ở Hậu Cung Của Nữ Phụ

Chương 39-1 :

    trước sau   
mai mìvfcknh úovrap nhérbjn bạbsrtn, tạbsrti mìvfcknh đdsfyi họmyfac rùhniai nêvfjqn khôocneng cóolkc nhìvfcku time, hi. mìvfcknh sẽfwma post vàhyxlo chủqvql nhậdgdet hàhyxlng tuầukopn nha bạbsrtn

Editor: S.Boo

Trong lònljnng Bíteftch Thủqvqly cũjkuvng đdsfyang run lêvfjqn, títeftnh tìvfcknh chủqvql tửmyfa ngàhyxly càhyxlng nóolkcng nảfomyy, tiểxrpsu thưsmno ôocnen nhu uyểxrpsn chuyểxrpsn hàhyxlm xúovrac ngàhyxly trưsmnougskc đdsfyãormahyxlng ngàhyxly càhyxlng íteftt gặhxrsp.

“Tạbsrti sao lạbsrti pháibtjt hiệgsvdn ra? Đubftãorma mấdzfey tháibtjng rồxrpsi?” Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãormateftt mộxiptt hơcwvri thậdgdet sâvexeu, cốvfjq gắnneing tỉhxrsnh táibtjo lạbsrti, đdsfyôocnei bàhyxln tay trắnneing nhưsmno phấdzfen ởpzwm trong tay áibtjo hơcwvri hơcwvri nắnneim lạbsrti, thanh âvexem rérbjnt lạbsrtnh hỏjkuvi.

Tạbsrti sao Liễykjgu Vi Dung mang thai? Hàhyxln đdsfyxiptc trong cơcwvr thểxrpshyxlng đdsfyãorma sớugskm títeftch lạbsrti khôocneng íteftt, sợhcwthyxlteftch Thủqvqly đdsfyãorma nghĩovra sai rồxrpsi?

hyxlng kinh nghi bấdzfet đdsfykzjhnh (ngạbsrtc nhiêvfjqn cùhniang nghi hoặhxrsc) trừeigrng mắnneit nhìvfckn Bíteftch Thủqvqly.


teftch Thủqvqly lạbsrti mộxiptt lầukopn nữrcjma dâvexeng lêvfjqn cho chủqvql tửmyfa mộxiptt ly tràhyxlolkcng, sau đdsfyóolkc nhỏjkuv giọmyfang êvfjqm tai nóolkci đdsfyếkzjhn: “Làhyxl tai mắnneit ngầukopm ởpzwm Ngựtmzo Thiệgsvdn phònljnng củqvqla chúovrang ta đdsfyibtjn ra, từeigr sau khi Hoàhyxlng thưsmnohcwtng đdsfyếkzjhn Nhu Phúovrac cung dùhniang bữrcjma, đdsfygsvdu trựtmzoc tiếkzjhp đdsfyem nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon đdsfyưsmnoa qua, màhyxlvfjqn trong nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon đdsfygsvdu tămrpong thêvfjqm mộxiptt hay hai loạbsrti nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon vôocnehniang bổozhxsmnopzwmng, nhấdzfet làhyxlhniang cho phụmyfa nữrcjm mang thai ămrpon màhyxlolkci thìvfck chíteftnh làhyxl đdsfybsrti bổozhx! ”

Thấdzfey chủqvql tửmyfa cẩcwvrn thậdgden lắnneing nghe, Bíteftch Thủqvqly tiếkzjhp tụmyfac nóolkci: “Cáibtji nàhyxly cùhniang đdsfyxrps ămrpon trưsmnougskc đdsfyâvexey củqvqla Hoàhyxlng thưsmnohcwtng khôocneng giốvfjqng nhau, đdsfyxrps ămrpon mỗjqdhi ngàhyxly đdsfygsvdu làhyxl do Tiểxrpsu Lýnljn Tửmyfaocneng côocneng qua đdsfyưsmnoa đdsfyi, nếkzjhu khôocneng cẩcwvrn thậdgden, cămrpon bảfomyn làhyxl khôocneng pháibtjt hiệgsvdn đdsfyưsmnohcwtc.”

Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma đdsfyang thổozhxi bọmyfat trong ly tràhyxl, thâvexen thểxrps nhấdzfet thờsmnoi dừeigrng lạbsrti, hai trònljnng mắnneit nheo lạbsrti: “Cho nêvfjqn cáibtjc ngưsmnoơcwvri liềgsvdn phỏjkuvng đdsfyibtjn nàhyxlng mang thai rồxrpsi? Màhyxl khôocneng phảfomyi làhyxlibtjc ngưsmnoơcwvri tậdgden mắnneit nhìvfckn thấdzfey?”

“Vâvexeng! ” Bíteftch Thủqvqly kiêvfjqn trìvfck gậdgdet đdsfyukopu.

Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma nhẹkzjh nhàhyxlng thởpzwm ra, thìvfck ra chỉhxrshyxl suy đdsfyibtjn, nhịkzjhn khôocneng đdsfyưsmnohcwtc trừeigrng mắnneit liếkzjhc Bíteftch Thủqvqly mộxiptt cáibtji, tứrokdc giậdgden nóolkci: “Nóolkci khôocneng chừeigrng làhyxl Tiểxrpsu Lýnljn Tửmyfaocneng côocneng muốvfjqn tẩcwvrm bổozhx cho Hoàhyxlng thưsmnohcwtng! ”

Chuyệgsvdn khôocneng xáibtjc đdsfykzjhnh nhưsmno vậdgdey cũjkuvng đdsfyếkzjhn nóolkci vớugski ta, xem ra tai mắnneit ngầukopm củqvqla chúovrang ta cũjkuvng cóolkc thờsmnoi đdsfyiểxrpsm khôocneng thôocneng minh.”

“Khôocneng phảfomyi, chủqvql tửmyfa! ” Bíteftch Thủqvqly vộxipti vàhyxlng muốvfjqn giảfomyi thíteftch rõodgz: “Chủqvql tửmyfa, ngưsmnosmnoi nghe nôocnevfckolkci, nôocnevfckhyxl trảfomyi qua việgsvdc suy nghĩovrasmnosmnong tậdgden rồxrpsi mớugski nóolkci cho chủqvql tửmyfa biếkzjht.”

“A…?” Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma nghe đdsfyưsmnohcwtc Bíteftch Thủqvqly chỉhxrshyxl suy đdsfyibtjn, đdsfyơcwvrn giảfomyn chíteftnh làhyxl khôocneng cóolkc hứrokdng thúovra, chỉhxrshyxlhniay ýnljnolkci: “Vậdgdey ngưsmnoơcwvri nóolkci mộxiptt chúovrat xem?”

“Chủqvql tửmyfa, ngàhyxli ngẫvfckm lạbsrti đdsfyi, vìvfck sao Tiểxrpsu Lýnljn Tửmyfaocneng côocneng khôocneng cóolkc sai ngưsmnosmnoi tămrpong thêvfjqm nhữrcjmng nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon nàhyxly trong bữrcjma trưsmnoa củqvqla Hoàhyxlng thưsmnohcwtng, lạbsrti cứrokd cốvfjq ýnljnmrpong thêvfjqm vàhyxlo bữrcjma tốvfjqi củqvqla Hoàhyxlng thưsmnohcwtng, hơcwvrn nữrcjma cònljnn trựtmzoc tiếkzjhp đdsfyưsmnoa nguyêvfjqn liệgsvdu qua Nhu Phúovrac cung, nộxipti tìvfcknh chắnneic chắnneic cóolkc chuyệgsvdn khóolkcolkci.”

“Uhm, tiếkzjhp tụmyfac! ” Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma khôocneng chúovrat đdsfyxrps ýnljn nghe, nàhyxlng rấdzfet tin tưsmnopzwmng đdsfyvfjqi vớugski việgsvdc mẹkzjh đdsfyãorma hạbsrthyxln đdsfyxiptc cho Liễykjgu Vi Dung, chỉhxrs cầukopn khôocneng phảfomyi làhyxl nhìvfckn thấdzfey nàhyxlng đdsfyang mang thai xuấdzfet hiệgsvdn ởpzwm trưsmnougskc mặhxrst mìvfcknh, nàhyxlng cũjkuvng sẽfwma khôocneng tin tưsmnopzwmng nàhyxlng mang thai rồxrpsi.

Trưsmnougskc cònljnn tưsmnopzwmng rằmjqrng tai mắnneit ngầukopm nhìvfckn thấdzfey Tam muộxipti mang bụmyfang lớugskn rồxrpsi, thìvfck ra làhyxl suy đdsfyibtjn, hạbsrti nàhyxlng bịkzjh hoảfomyng sợhcwtocne íteftch mộxiptt hồxrpsi.

teftch Thủqvqly khôocneng biếkzjht Liễykjgu Vi Dung bịkzjh hạbsrthyxln đdsfyxiptc, cho nêvfjqn mớugski cảfomym thấdzfey suy đdsfyibtjn củqvqla mìvfcknh cựtmzoc kỳatgo đdsfyáibtjng tin.

“Hơcwvrn nữrcjma cứrokdhyxli ngàhyxly lạbsrti thay đdsfyozhxi mộxiptt hai loạbsrti, tai mắnneit ngầukopm phụmyfa tráibtjch kiểxrpsm kêvfjq nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon, mỗjqdhi lầukopn đdsfygsvdu ghi chérbjnp lạbsrti nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon, vềgsvd sau trong lúovrac vôocne ýnljn hắnnein pháibtjt hiệgsvdn ra, mỗjqdhi lầukopn nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon tămrpong thêvfjqm đdsfygsvdu trùhniang hợhcwtp làhyxl nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon vôocnehniang bổozhxsmnopzwmng dùhniang cho phụmyfa nữrcjm mang thai.” Bíteftch Thủqvqly tiếkzjhp tụmyfac nóolkci suy đdsfyibtjn củqvqla nàhyxlng.


“Bíteftch Thủqvqly, ngưsmnoơcwvri nóolkci nhữrcjmng thứrokdhyxly quảfomy thậdgdet rấdzfet đdsfyáibtjng hoàhyxli nghi, cóolkc đdsfyiềgsvdu cóolkc chuyệgsvdn, ngưsmnoơcwvri cũjkuvng khôocneng biếkzjht, trong cơcwvr thểxrps Tam muộxipti cóolkchyxln đdsfyxiptc, màhyxlnljnn từeigr từeigrteftch lũjkuvy gầukopn chíteftn nămrpom, hàhyxln đdsfyxiptc nặhxrsng nhưsmno vậdgdey, cho dùhniaolkc đdsfyiềgsvdu dưsmnopzwmng tỉhxrs mỉhxrs, khôocneng cóolkc khảfomymrpong chỉhxrs qua táibtjm nămrpom mưsmnosmnoi nămrpom cóolkc thểxrps bỏjkuv, quảfomy thựtmzoc khôocneng cóolkc khảfomymrpong mang thai! ”

Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma nhấdzfep mộxiptt ngụmyfam tràhyxl, nhìvfckn chằmjqrm chằmjqrm mảfomynh nhỏjkuv trêvfjqn mặhxrst đdsfydzfet, cưsmnosmnoi lạbsrtnh nóolkci.

“Ámrpo?” Bíteftch Thủqvqly kinh ngạbsrtc.

Vậdgdey màhyxlnljnn cóolkc việgsvdc nàhyxly.

Xem thầukopn sắnneic chủqvql tửmyfa, chẳvexeng lẽfwmahyxln đdsfyxiptc nàhyxly làhyxl do Liễykjgu phu nhâvexen hạbsrt? Nàhyxly… Nàhyxly cũjkuvng thậdgdet làhyxl đdsfyáibtjng sợhcwt, chíteftn nămrpom, chuyệgsvdn nàhyxly khôocneng phảfomyi làhyxl bắnneit đdsfyukopu từeigr khi Tam tiểxrpsu thưsmnomrpom tuổozhxi đdsfyãorma bịkzjh hạbsrthyxln đdsfyxiptc?

“Bíteftch Thủqvqly, ngưsmnoơcwvri làhyxlvexem phúovrac củqvqla ta, ta mớugski nóolkci vớugski ngưsmnoơcwvri việgsvdc nàhyxly, cho nêvfjqn khôocneng cóolkc tậdgden mắnneit nhìvfckn thấdzfey Tam muộxipti cóolkc bụmyfang lớugskn, thìvfck khôocneng nêvfjqn suy đdsfyibtjn lung tung nữrcjma.” Thầukopn sắnneic Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma nhàhyxln nhạbsrtt nhắnneic nhởpzwm.

teftch Thủqvqly rùhniang mìvfcknh, vộxipti vàhyxlng gậdgdet đdsfyukopu nóolkci vâvexeng.

Sau đdsfyóolkc bắnneit đdsfyukopu thu dọmyfan mảfomynh nhỏjkuv trêvfjqn mặhxrst đdsfydzfet, đdsfyem vếkzjht nưsmnougskc đdsfymyfang lau đdsfyi.

Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma nhẹkzjh nhàhyxlng xoa xoa bụmyfang dưsmnougski củqvqla chíteftnh mìvfcknh, cảfomym giáibtjc đdsfyưsmnohcwtc nămrpom đdsfyukopu ngóolkcn tay cũjkuvng đdsfygsvdu lạbsrtnh, miệgsvdng kêvfjqu khổozhx, Hoàhyxlng thưsmnohcwtng khôocneng cóolkc sủqvqlng hạbsrtnh nàhyxlng, làhyxlm sao nàhyxlng cóolkc thểxrps mang thai hàhyxli tửmyfa?

Khôocneng cóolkc hoàhyxlng tửmyfavfjqn ngưsmnosmnoi, nữrcjm nhâvexen phâvexen vịkzjh thấdzfep ởpzwm hậdgdeu cung thậdgdet làhyxl đdsfyáibtjng buồxrpsn.

Mỗjqdhi ngàhyxly đdsfygsvdu đdsfyxrps cho Huệgsvd phi làhyxlm loạbsrtn, chịkzjhu đdsfytmzong hàhyxlnh đdsfyxiptng kỳatgo quáibtji củqvqla nàhyxlng, nàhyxlng cũjkuvng đdsfyãorma chịkzjhu đdsfyqvql!

Trưsmnougskc kia nàhyxlng khôocneng tin sốvfjq mệgsvdnh, cònljnn coi thưsmnosmnong việgsvdc mẹkzjhvfjqteftn lờsmnoi nóolkci củqvqla cao tămrpong, hiệgsvdn giờsmnohyxlng tin.

Bởpzwmi vìvfck Liễykjgu Vi Dung tồxrpsn tạbsrti, từeigr khi tiếkzjhn cung đdsfyếkzjhn nay, nàhyxlng liềgsvdn bịkzjh ngămrpon trởpzwm mọmyfai nơcwvri.


vfcknh thưsmnosmnong vẫvfckn làhyxlm xuôocnei gióolkc xuôocnei nưsmnougskc làhyxlm nàhyxlng hếkzjht sứrokdc khôocneng thoảfomyi máibtji.

vexeu xa nhìvfckn nhữrcjmng chiếkzjhc láibtjvexey đdsfyfomyo quanh theo gióolkcvfjqn ngoàhyxli cửmyfaa sổozhx, Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma hung hămrpong cắnnein môocnei dưsmnougski, âvexem thầukopm nắnneim chặhxrst tay thềgsvd, cho dùhnia nhưsmno vậdgdey, nàhyxlng cũjkuvng tuyệgsvdt đdsfyvfjqi khôocneng chịkzjhu thua, Liễykjgu Vi Dung làhyxlm sao cóolkc thểxrps tốvfjqt hơcwvrn so vớugski nàhyxlng, đdsfysmnoi nàhyxly khôocneng cóolkc khảfomymrpong sinh con, trong hoàhyxlng cung, mộxiptt phi tửmyfa nếkzjhu nhưsmno khôocneng cóolkchyxli tửmyfavfjqn ngưsmnosmnoi, sớugskm hay muộxiptn cũjkuvng bịkzjh ngưsmnosmnoi bỏjkuv quêvfjqn.

Cho nêvfjqn chỉhxrs cầukopn Hoàhyxlng thưsmnohcwtng sủqvqlng hạbsrtnh nàhyxlng, nàhyxlng cóolkc biệgsvdn pháibtjp mang thai.

Cho dùhnia Hoàhyxlng thưsmnohcwtng khôocneng đdsfyxrps lạbsrti, đdsfyxrps cho Tiểxrpsu Lýnljn Tửmyfaocneng côocneng dùhniang phưsmnoơcwvrng pháibtjp ấdzfen huyệgsvdt đdsfybsrto ngămrpon việgsvdc mang thai, nàhyxlng cũjkuvng cóolkc biệgsvdn pháibtjp ứrokdng phóolkc.

Thờsmnoi đdsfyiểxrpsm lầukopn đdsfyukopu tiêvfjqn, làhyxl bởpzwmi vìvfck trong lònljnng nàhyxlng khôocneng cóolkc chuẩcwvrn bịkzjh, đdsfyãorma bịkzjhsmnou hạbsrti, khôocneng thểxrps kịkzjhp thờsmnoi chuẩcwvrn bịkzjh trưsmnougskc, bằmjqrng khôocneng thìvfck hiệgsvdn tạbsrti cóolkc thểxrpshyxlng đdsfyãorma mang thai, làhyxlm sao đdsfyếkzjhn phiêvfjqn Phưsmnoơcwvrng Quýnljn phi chiếkzjhm vịkzjh tríteft đdsfyukopu tiêvfjqn.

Trong khi Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma đdsfyang nghiếkzjhn rămrpong nghiếkzjhn lợhcwti, ởpzwm đdsfyukopu kia Hoàhyxlng hậdgdeu cũjkuvng gắnneit gao nhìvfckn chằmjqrm chằmjqrm nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon mấdzfey tháibtjng nay màhyxl Hoàhyxlng thưsmnohcwtng sai ngưsmnosmnoi từeigr Ngựtmzo Thiệgsvdn phònljnng đdsfyem đdsfyếkzjhn Nhu Phúovrac cung dùhniang, trêvfjqn khuôocnen mặhxrst xinh đdsfykzjhp thanh túovra tràhyxln đdsfyukopy u áibtjm cùhniang kiêvfjqng kịkzjh.

Khôocneng phảfomyi chỉhxrsolkc ngưsmnosmnoi củqvqla Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãormaolkc thểxrps nhìvfckn ra nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon cóolkc vấdzfen đdsfygsvd, ngưsmnosmnoi củqvqla Hoàhyxlng hậdgdeu cũjkuvng khôocneng kérbjnm.

“Bảfomyn cung nóolkci tạbsrti sao buổozhxi tốvfjqi Hoàhyxlng thưsmnohcwtng nhấdzfet đdsfykzjhnh đdsfyi đdsfyếkzjhn Nhu Phúovrac cung, hóolkca ra làhyxlolkc nộxipti tìvfcknh! Thựtmzoc ra làhyxl muốvfjqn dấdzfeu giếkzjhm tin tứrokdc Đubftrokdc quýnljn nhâvexen mang thai…” Hoàhyxlng hậdgdeu gắnneit gao nhìvfckn chằmjqrm chằmjqrm nguyêvfjqn liệgsvdu nấdzfeu ămrpon, vừeigra phẫvfckn nộxipt lạbsrti ghen tịkzjh, trong mắnneit bắnnein ra tia sáibtjng làhyxlm cho ngưsmnosmnoi ta sợhcwtormai.

“So vớugski Quýnljn phi thìvfck sớugskm hơcwvrn nămrpom tháibtjng, giấdzfeu giếkzjhm cũjkuvng thậdgdet kỹocne, xem ra khẳvexeng đdsfykzjhnh bêvfjqn ngưsmnosmnoi củqvqla nàhyxlng cóolkc ngưsmnosmnoi biếkzjht y thuậdgdet, khảfomymrpong rấdzfet lớugskn cóolkc thểxrpshyxl mama giáibtjo dưsmnopzwmng màhyxl Hoàhyxlng thưsmnohcwtng đdsfyưsmnoa đdsfyếkzjhn Trầukopn mama.

“Thờsmnoi đdsfyiểxrpsm pháibtjt hiệgsvdn nàhyxlng mang thai phỏjkuvng chừeigrng cóolkc liêvfjqn quan đdsfyếkzjhn việgsvdc Hoàhyxlng thưsmnohcwtng đdsfyxiptt nhiêvfjqn đdsfyếkzjhn Nhu Phúovrac cung bốvfjqn tháibtjng trưsmnougskc, khi đdsfyóolkc bảfomyn cung tưsmnopzwmng rằmjqrng do Đubftrokdc quýnljn nhâvexen dùhniang thủqvql đdsfyoạbsrtn quyếkzjhn rũjkuv Hoàhyxlng thưsmnohcwtng, khôocneng nghĩovra đdsfyếkzjhn làhyxl mang Long Tựtmzo, tốvfjqt, thậdgdet sựtmzo rấdzfet tốvfjqt! ”

Sắnneic mặhxrst Hoàhyxlng hậdgdeu ngàhyxly càhyxlng hung dữrcjm, sau cùhniang hung hămrpong vỗjqdh mặhxrst bàhyxln “Bốvfjqp” mộxiptt tiếkzjhng, hai cung nữrcjmvexem phúovrac đdsfyrokdng xung quanh run lêvfjqn bầukopn bậdgdet, thâvexen thểxrps rụmyfat lạbsrti.

Hoàhyxlng hậdgdeu khôocneng phảfomyi Liễykjgu Tưsmnoơcwvrng Nhãorma, nàhyxlng chỉhxrs cầukopn phỏjkuvng đdsfyibtjn màhyxlolkc mộxiptt tia khảfomymrpong thìvfck liềgsvdn tin tưsmnopzwmng khôocneng buôocneng tha.

Thàhyxl rằmjqrng giếkzjht lầukopm mộxiptt ngàhyxln, cũjkuvng khôocneng buôocneng tha mộxiptt cáibtji.

Vấdzfen đdsfygsvd hoàhyxlng tửmyfa đdsfyãorma thàhyxlnh mộxiptt khốvfjqi tâvexem bệgsvdnh củqvqla Hoàhyxlng hậdgdeu rồxrpsi.

ovrac nàhyxly Tôocnen mama vừeigra lúovrac bưsmnong dưsmnohcwtc thiệgsvdn Hoàhyxlng hậdgdeu muốvfjqn ămrpon hôocnem nay đdsfyi vàhyxlo, nghe đdsfyưsmnohcwtc tiếkzjhng vang bêvfjqn trong liềgsvdn hoảfomyng sợhcwt.

“Nưsmnoơcwvrng nưsmnoơcwvrng, ngưsmnosmnoi nàhyxlo chêvfjqu trọmyfac khiếkzjhn ngưsmnosmnoi tứrokdc giậdgden?” Tôocnen mama đdsfyem dưsmnohcwtc thiệgsvdn đdsfyi qua, liếkzjhc mắnneit liếkzjhc hai cung nữrcjm mộxiptt cáibtji, hai cung nữrcjmvexem phúovrac kia thứrokdc thờsmnoi thốvfjqi lui ra ngoàhyxli canh chừeigrng.

Thấdzfey hai ngưsmnosmnoi rờsmnoi đdsfyi, nàhyxlng mớugski quan tâvexem hỏjkuvi mộxiptt câvexeu.

“Mama, tạbsrti sao mệgsvdnh bảfomyn cung lạbsrti khổozhx nhưsmno vậdgdey, ngưsmnoơcwvri xem, đdsfyãormaolkc hai ngưsmnosmnoi mang thai rồxrpsi…” Hoàhyxlng hậdgdeu gặhxrsp đdsfyưsmnohcwtc Tôocnen mama, bắnneit lấdzfey cáibtjnh tay đdsfyang bưsmnong thuốvfjqc củqvqla bàhyxl, kíteftch đdsfyxiptng khóolkcc lêvfjqn.

“Nưsmnoơcwvrng nưsmnoơcwvrng, ngưsmnosmnoi nàhyxlo lạbsrti mang thai rồxrpsi hảfomy?” Tôocnen mama thấdzfey nưsmnoơcwvrng nưsmnoơcwvrng lạbsrti chịkzjhu kíteftch thíteftch, nghe giọmyfang đdsfyiệgsvdu giốvfjqng nhưsmno lạbsrti cóolkc phi tầukopn kháibtjc mang thai, làhyxlm sao cóolkc thểxrps? Dưsmnohcwtc thiệgsvdn cũjkuvng khôocneng phảfomyi làhyxlhniang đdsfyxrps trưsmnong bàhyxly.

“Làhyxl Đubftrokdc quýnljn nhâvexen, Đubftrokdc quýnljn nhâvexen nàhyxlng mang thai, mama, khôocneng phảfomyi ngưsmnoơcwvri nóolkci nàhyxlng đdsfyãorma uốvfjqng thuốvfjqc sau bữrcjma ămrpon sao? Làhyxlm sao cóolkc thểxrps mang thai? Tớugski cùhniang làhyxl lỗjqdhi ởpzwm đdsfyâvexeu hảfomy? Chẳvexeng lẽfwma thuốvfjqc kia vôocne dụmyfang?”

Hoàhyxlng hậdgdeu kíteftch đdsfyxiptng khiếkzjhn cho cảfomy khuốvfjqn mặhxrst cũjkuvng trởpzwmvfjqn hung dữrcjm, đdsfyôocnei mắnneit đdsfyjkuv bừeigrng.

“Nàhyxly,… Nàhyxly nôocnehyxli cũjkuvng khôocneng biếkzjht, nôocnehyxli tậdgden mắnneit nhìvfckn thấdzfey Đubftrokdc quýnljn nhâvexen uốvfjqng hếkzjht, nôocnehyxli cũjkuvng khôocneng biếkzjht sao đdsfyxiptt nhiêvfjqn thuốvfjqc kia lạbsrti trởpzwmvfjqn khôocneng cóolkcibtjc dụmyfang rồxrpsi…” Tôocnen mama cũjkuvng chấdzfen kinh, mang chérbjnn thuốvfjqc trong tay đdsfyhxrst trêvfjqn bàhyxln, Đubftrokdc quýnljn nhâvexen vậdgdey màhyxl mang thai, títeftnh títeftnh thờsmnoi gian, rấdzfet nhanh đdsfyãorma qua sáibtju tháibtjng, giấdzfeu diếkzjhm cũjkuvng thậdgdet lâvexeu.

Tráibtjch khôocneng đdsfyưsmnohcwtc nưsmnoơcwvrng nưsmnoơcwvrng lạbsrti phẫvfckn nộxipthniang thưsmnoơcwvrng tâvexem nhưsmno vậdgdey.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.