Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 142 : Mê điệp ( thượng)

    trước sau   
Từfixvvzgji nàpukfo đenjai ra têjihcn đenjajihcn nàpukfy, thếdfumpukf chếdfumt sốkhhcng khôvzssng muốkhhcn buôvzssng tha mìqbcjnh, đenjauổkobri giếdfumt mìqbcjnh mộhjget đenjaêjihcm. Mấgrpfu chốkhhct nhiềyzpiu thífixv sinh nhưioko vậdteuy, thếdfumpukf khôvzssng mộhjget ai cóbgoo thểcjun đenjaákmbxnh bạfxuni hắxsxtn.

Phan Việsqprt đenjaãdxzr hoàpukfn toàpukfn tuyệsqprt vọbmrsng.

Nhấgrpft đenjanyeznh phảqhyzi tìqbcjm cao thủwllp, nhấgrpft đenjanyeznh phảqhyzi tìqbcjm cao thủwllp mớqhyzi cóbgoo thểcjun cứzrhku mìqbcjnh.

Vừfixva lúyqmsc lúyqmsc nàpukfy trưiokoqhyzc mặjwdkt cóbgoo hai thífixv sinh đenjai tớqhyzi.

Phan Việsqprt rốkhhcng to: “Nóbgooi cho ta biếdfumt, cákmbxc ngưiokoơvzgji nơvzgji nàpukfy mạfxunnh nhấgrpft làpukf ai?”

Vấgrpfn đenjayzpi đenjahjget ngộhjget tớqhyzi khiếdfumn hai ngưiokobgooi sửgjwmng sốkhhct, theo bảqhyzn năxhihng trảqhyz lờbgooi: “Thủwllpy Đsqpriểcjunu Cơvzgjpukfn Yếdfumn đenjai, côvzss ta coi nhưioko mạfxunnh nhấgrpft, còioyfn cóbgoo chífixvnh làpukf Huyếdfumt Yêjihcu Chung Đsqprjihcnh, Mêjihc Đsqpriệsqprp Kim Linh Nhi, Thụdxzr Cung Trưiokoơvzgjng Thákmbxnh An cũaihkng khôvzssng yếdfumu.”


Ngay sau đenjaóbgoo, Phan Việsqprt đenjaãdxzr ngửgjwma đenjaaihku la lêjihcn: “Thủwllpy Đsqpriểcjunu Cơvzgjpukfn Yếdfumn, Huyếdfumt Yêjihcu Chung Đsqprjihcnh, Mêjihc Đsqpriệsqprp Kim Linh Nhi, Thụdxzr Cung Trưiokoơvzgjng Thákmbxnh An, cákmbxc ngưiokoơvzgji ởsetp đenjaâtancu? Cóbgoo ngưiokobgooi muốkhhcn khiêjihcu chiếdfumn cákmbxc ngưiokoơvzgji!”

Tiếdfumng gầaihkm cuồsqprn cuộhjgen, truyềyzpin khắxsxtp tákmbxm phưiokoơvzgjng.

Hai thífixv sinh kia vốkhhcn muốkhhcn thu gặjwdkt đenjakhhci thủwllp, bịnyezdxzrvzss nhưioko vậdteuy, sợfxun tớqhyzi mứzrhkc lôvzssng tóbgooc toàpukfn thâtancn dựkhhcng ngưiokofxunc, khôvzssng dákmbxm đenjahjgeng thủwllp vớqhyzi gãdxzr nữjihca, quay đenjaaihku muốkhhcn chạfxuny.

Đsqprùswaia cákmbxi gìqbcj vậdteuy, dákmbxm khiêjihcu chiếdfumn bốkhhcn đenjafxuni cưiokobgoong giảqhyz củwllpa khu thứzrhk nhấgrpft, đenjaâtancy làpukf tồsqprn tạfxuni cỡqbcjpukfo, mìqbcjnh làpukf tuyệsqprt đenjakhhci khôvzssng thểcjun trêjihcu vàpukfo.

Đsqprúyqmsng lúyqmsc nàpukfy, mộhjget thanh âtancm từfixv từfixv bay tớqhyzi:

“U, đenjaâtancy làpukf ngưiokobgooi nàpukfo trâtancu nhưioko vậdteuy, mộhjget hơvzgji khiêjihcu chiếdfumn bốkhhcn ngưiokobgooi àpukf? Đsqprcjun cho bổkobrn côvzssiokoơvzgjng gặjwdkp trưiokoqhyzc mộhjget chúyqmst.”

pukfn gióbgoo thơvzgjm bay tớqhyzi.

Xuấgrpft hiệsqprn làpukf mộhjget côvzssiokoơvzgjng tuổkobri khôvzssng lớqhyzn y phụdxzrc rựkhhcc rỡqbcj, mặjwdkt tròioyfn nhỏjihc nhưioko khay bạfxunc, vóbgooc dákmbxng khôvzssng cao, lạfxuni cóbgoo mộhjget đenjaôvzssi mắxsxtt to cựkhhcc kỳjihc long lanh, trong tay còioyfn cầaihkm mộhjget cákmbxi roi ngựkhhca nhỏjihc kỳjihc lạfxun.

uczcjihcn cạfxunnh nàpukfng còioyfn mộhjget ngưiokobgooi đenjai theo, ra ngoàpukfi dựkhhc liệsqpru, thếdfumpukf mặjwdkc mộhjget thâtancn giákmbxp bạfxunc sákmbxng, tay cầaihkm thưiokoơvzgjng théhjgep ròioyfng, thoạfxunt nhìqbcjn giốkhhcng nhưiokoqbcjiokoqhyzng sa trưiokobgoong, mấgrpfu chốkhhct làpukf giákmbxm khảqhyzo còioyfn đenjacjun hắxsxtn mang vàpukfo. Chỉjihcpukf vẻenja mặjwdkt lạfxuni cóbgoo chúyqmst ngơvzgj ngákmbxc, giốkhhcng nhưioko si ngốkhhcc.

Đsqpri chậdteum vàpukfi bưiokoqhyzc, côvzssiokoơvzgjng mặjwdkt tròioyfn kia thếdfumpukf lạfxuni quay ngưiokobgooi quậdteut mộhjget roi ởsetp trêjihcn thâtancn thiếdfumu niêjihcn giákmbxp bạfxunc: “Còioyfn khôvzssng mau đenjai, thứzrhk phếdfum vậdteut chậdteum chạfxunp.”

Thiếdfumu niêjihcn giákmbxp bạfxunc kia liềyzpin đenjai nhanh vàpukfi bưiokoqhyzc, cũaihkng khôvzssng giảqhyzi thífixvch.

Hai thífixv sinh trákmbxnh ra đenjaóbgoo nhìqbcjn thấgrpfy côvzsskmbxi mặjwdkt tròioyfn nàpukfy, cùswaing nhau sợfxun tớqhyzi mứzrhkc sắxsxtc mặjwdkt đenjafxuni biếdfumn, nhưioko thấgrpfy quỷyejb.

“Làpukfjihc Đsqpriệsqprp Kim Linh Nhi, đenjai mau!”


Hai ngưiokobgooi nhanh châtancn muốkhhcn chạfxuny.

Kim Linh Nhi quay đenjaaihku nhìqbcjn vềyzpi phífixva hai ngưiokobgooi kia: “Ta cho cákmbxc ngưiokoơvzgji đenjai chưiokoa?”

Hai ngưiokobgooi đenjaóbgoo nghe tiếdfumng thếdfumpukf đenjasqprng thờbgooi dừfixvng lạfxuni.

“Trởsetp vềyzpi!” Kim Linh Nhi đenjaãdxzrbgooi.

Hai ngưiokobgooi thếdfumpukf lạfxuni ngoan ngoãdxzrn quay đenjaaihku trởsetp vềyzpi, vẻenja mặjwdkt run rẩpsysy nhìqbcjn Kim Linh Nhi, nhưioko gặjwdkp phảqhyzi ákmbxc ma nàpukfo đenjaóbgoo.

Phan Việsqprt thấgrpfy, róbgoon ra róbgoon réhjgen muốkhhcn từfixvjihcn kia rờbgooi khỏjihci.

Kim Linh Nhi cũaihkng khôvzssng quay đenjaaihku, chỉjihc hừfixv mộhjget tiếdfumng, thiếdfumu niêjihcn giákmbxp bạfxunc kia đenjaãdxzr phi thâtancn ra, đenjaâtancm mộhjget thưiokoơvzgjng vềyzpi phífixva Phan Việsqprt.

Phan Việsqprt kinh hãdxzri, vộhjgei chạfxuny vềyzpiiokoqhyzng Kim Linh Nhi, trong miệsqprng hôvzss to: “Tùswaing Lâtancm Phan gia, Phan Việsqprt ra mắxsxtt Mêjihc Đsqpriệsqprp tiêjihcn tửgjwm!”

“Ngưiokoơvzgji chífixvnh làpukf ngưiokobgooi nọbmrs muốkhhcn khiêjihcu chiếdfumn bốkhhcn đenjafxuni cao thủwllp củwllpa khu thứzrhk nhấgrpft ta?” Kim Linh Nhi tòioyfioyf nhìqbcjn Phan Việsqprt.

“Khôvzssng, khôvzssng phảqhyzi ta, làpukf hắxsxtn!” Phan Việsqprt chỉjihc phífixva sau, mộhjget bóbgoong ngưiokobgooi đenjaãdxzr xuấgrpft hiệsqprn, chífixvnh làpukfvzss Trầaihkm.

“Hắxsxtn?” Kim Linh Nhi nhìqbcjn vềyzpi phífixva Tôvzss Trầaihkm, mắxsxtt to vụdxzrt sákmbxng khôvzssng biếdfumt đenjaang nghĩfxunkmbxi gìqbcj.

vzss Trầaihkm cũaihkng thấgrpfy đenjaưiokofxunc Kim Linh Nhi, càpukfng thấgrpfy đenjaưiokofxunc Phan Việsqprt phủwllp phụdxzrc ởsetpiokoqhyzi châtancn nàpukfng, đenjaưiokoơvzgjng nhiêjihcn càpukfng đenjakmbxn đenjaưiokofxunc gãdxzr sẽkmbxbgooi cákmbxi gìqbcj.

Nhưiokong hắxsxtn khôvzssng giảqhyzi thífixvch nhiềyzpiu, bởsetpi vìqbcj hắxsxtn biếdfumt, cho dùswai giảqhyzi thífixvch cũaihkng vôvzss dụdxzrng, nhữjihcng ngưiokobgooi nàpukfy, ai cũaihkng cảqhyzm thấgrpfy cóbgoo thểcjun ăxhihn chắxsxtc mìqbcjnh. Ngưiokoơvzgji giảqhyzi thífixvch, hắxsxtn liềyzpin cho rằrdxwng ngưiokoơvzgji sợfxun, ngưiokofxunc lạfxuni càpukfng tăxhihng sứzrhkc hơvzgjn nữjihca.


Cho nêjihcn hắxsxtn chỉjihc đenjai tớqhyzi, đenjazrhkng lạfxuni cákmbxch Kim Linh Nhi khôvzssng xa, sau đenjaóbgoo chỉjihc chỉjihc Phan Việsqprt nóbgooi: “Ngưiokobgooi nàpukfy, làpukf củwllpa ta.”

“Ta nghe nóbgooi, ngưiokoơvzgji tífixvnh mộhjget mìqbcjnh khiêjihcu chiếdfumn Cơvzgjpukfn Yếdfumn, ta, Chung Đsqprjihcnh còioyfn cóbgoo Trưiokoơvzgjng Thákmbxnh An?” Côvzsskmbxi khoanh tay.

“Vớqhyzi ngưiokoơvzgji màpukfbgooi, thựkhhcc cùswaing giảqhyzbgoo ýnohn nghĩfxuna sao?” Tôvzss Trầaihkm hỏjihci.

tancu trảqhyz lờbgooi nàpukfy khiếdfumn côvzsskmbxi khẽkmbx nhífixvu màpukfy: “Ta biếdfumt ngay thằrdxwng cha nàpukfy đenjaang nóbgooi dốkhhci, khôvzssng cóbgoo ai ngu nhưioko vậdteuy, sẽkmbx đenjai khiêjihcu khífixvch Cơvzgjpukfn Yếdfumn nữjihc nhâtancn đenjajihcn kia, nhưiokong cũaihkng xákmbxc thựkhhcc khôvzssng cóbgoo ýnohn nghĩfxuna. Ngưiokoơvzgji đenjaãdxzrkmbxm đenjakhhci mặjwdkt ta, vậdteuy khẳhjzcng đenjanyeznh cũaihkng làpukfbgoopukfi phầaihkn tựkhhc tin, vậdteuy dùswai sao cũaihkng phảqhyzi so đenjagrpfu mộhjget phen.”

pukfng nóbgooi xong, quay đenjaaihku nhìqbcjn vềyzpi phífixva hai thífixv sinh kia: “Hai ngưiokobgooi cákmbxc ngưiokoơvzgji còioyfn khôvzssng mau đenjai dạfxuny dỗrlbt hắxsxtn cho ta!”

Lạfxuni làpukf ra roi ngưiokobgooi khákmbxc tákmbxc chiếdfumn cho nàpukfng.

Nhưiokong hai thífixv sinh kia thậdteut sựkhhc nghe, cùswaing nhau hòioyfhjget xôvzssng lêjihcn.

Sớqhyzm ởsetp trưiokoqhyzc khi nóbgooi chuyệsqprn đenjaãdxzrpukfm sẵgtpsn chuẩpsysn bịnyez chiếdfumn đenjagrpfu, Tôvzss Trầaihkm giơvzgj tay, hai con Bạfxuno Liệsqprt Hỏjihca Đsqpriểcjunu đenjaãdxzr đenjasqprng thờbgooi bay ra, lao vềyzpi phífixva hai ngưiokobgooi. Hắxsxtn đenjakhhci vớqhyzi Bạfxuno Liệsqprt Hỏjihca Đsqpriểcjunu càpukfng ngàpukfy càpukfng quen, chỉjihc cầaihkn cóbgoo thờbgooi gian, đenjaãdxzrbgoo thểcjun đenjasqprng thờbgooi ngưiokong tụdxzr hai con.

Hai thífixv sinh kia cũaihkng khôvzssng phảqhyzi kẻenja yếdfumu, nhưiokong ởsetp mộhjget khắxsxtc gặjwdkp đenjaưiokofxunc Bạfxuno Liệsqprt Hỏjihca Đsqpriểcjunu, vẫxxrvn bịnyez nổkobr bay lêjihcn ngay tạfxuni chỗrlbt.

Mộhjget màpukfn nàpukfy rơvzgji vàpukfo trong mắxsxtt Kim Linh Nhi, khuôvzssn mặjwdkt xinh đenjaysvtp cũaihkng hơvzgji trầaihkm xuốkhhcng: “Quảqhyz nhiêjihcn làpukf nhâtancn vậdteut hung ákmbxc.”

Thếdfumpukf lạfxuni lui mấgrpfy bưiokoqhyzc, đenjasqprng thờbgooi thiếdfumu niêjihcn giákmbxp bạfxunc kia đenjaãdxzr che ởsetp trưiokoqhyzc nàpukfng, vung ra thưiokoơvzgjng théhjgep ròioyfng trong tay, chỉjihciokoqhyzng Tôvzss Trầaihkm.

vzss Trầaihkm nhìqbcjn thiếdfumu niêjihcn đenjaóbgoo, lạfxuni nhìqbcjn nhìqbcjn Kim Linh Nhi: “Ngưiokoơvzgji chỉjihc đenjacjun ngưiokobgooi khákmbxc tákmbxc chiếdfumn cho ngưiokoơvzgji sao?”

Khôvzssng ngờbgoo Kim Linh Nhi cưiokobgooi, trảqhyz lờbgooi: “Nóbgooi đenjaúyqmsng!”


Vỗrlbt mộhjget chưiokosetpng ởsetp trêjihcn đenjaaihku Phan Việsqprt, toàpukfn thâtancn Phan Việsqprt run mộhjget cákmbxi, cảqhyz ngưiokobgooi cũaihkng bắxsxtt đenjaaihku run lêjihcn, hai mắxsxtt khôvzssng ngừfixvng chớqhyzp, giốkhhcng nhưioko bịnyezvzssi đenjaiệsqprn bổkobr.

Mộhjget lákmbxt sau, Kim Linh Nhi thu tay lạfxuni, Phan Việsqprt đenjaãdxzr đenjazrhkng dậdteuy, chỉjihcpukf ákmbxnh mắxsxtt đenjaãdxzr dạfxuni ra, cảqhyz ngưiokobgooi thoạfxunt nhìqbcjn si ngốkhhcc, khôvzssng cóbgooqbcj khákmbxc vớqhyzi thiếdfumu niêjihcn giákmbxp bạfxunc kia.

Kim Linh Nhi chỉjihcvzss Trầaihkm: “Lêjihcn cho ta!”

Phan Việsqprt quay đenjaaihku nhìqbcjn vềyzpi phífixva Tôvzss Trầaihkm, miệsqprng nhe ra, phákmbxt ra tiếdfumng gầaihkm rúyqms nhưiokodxzr thúyqms, thếdfumpukf lao thẳhjzcng vềyzpi phífixva Tôvzss Trầaihkm.

“Mêjihc Đsqpriệsqprp Kim Linh Nhi...” Tôvzss Trầaihkm nhẹysvt nhàpukfng bậdteut tiếdfumng.

Hắxsxtn rốkhhct cuộhjgec hiểcjunu ýnohn nghĩfxuna sau lưiokong cákmbxi têjihcn nàpukfy.

Thìqbcj ra đenjakhhci phưiokoơvzgjng thếdfumpukfbgoo đenjaưiokofxunc năxhihng lựkhhcc cóbgoo thểcjun khốkhhcng chếdfum ngưiokobgooi khákmbxc.

pukfqhyzo thuậdteut?

Chỉjihcbgoo đenjajwdkt lầaihkm têjihcn, khôvzssng cóbgoo đenjajwdkt lầaihkm ngoạfxuni hiệsqpru. Phưiokoơvzgjng phákmbxp khốkhhcng chếdfum ngưiokobgooi khákmbxc cóbgoo lẽkmbxbgoo nhiềyzpiu, nhưiokong Kim Linh Nhi sửgjwm dụdxzrng lạfxuni nhấgrpft đenjanyeznh làpukfqhyzo thuậdteut.

Chỉjihcpukfpukfm huyếdfumt mạfxunch quýnohn tộhjgec, ảqhyzo thuậdteut củwllpa nàpukfng so vớqhyzi Lêjihcioyfn cao minh hơvzgjn nhiềyzpiu, thếdfumpukfbgoo thểcjun trựkhhcc tiếdfump khốkhhcng chếdfum ngưiokobgooi khákmbxc đenjacjunqbcjnh sửgjwm dụdxzrng.

Nếdfumu Lêjihcbgoo chiêjihcu nàpukfy, mìqbcjnh lúyqmsc trưiokoqhyzc sớqhyzm đenjaãdxzr chếdfumt rồsqpri.

Thờbgooi khắxsxtc nàpukfy Phan Việsqprt đenjajihcn cuồsqprng héhjget lêjihcn lao tớqhyzi.

Nhìqbcjn thấgrpfy bộhjgekmbxng đenjajihcn cuồsqprng củwllpa gãdxzr, Tôvzss Trầaihkm thởsetppukfi.

Phan Việsqprt mộhjget đenjaưiokobgoong đenjaàpukfo vong, khôvzssng ngừfixvng dụdxzr đenjanyezch cho hắxsxtn, cuốkhhci cùswaing cũaihkng tìqbcjm đenjaưiokofxunc phiềyzpin toákmbxi cho mìqbcjnh. Gãdxzrbgoo lẽkmbxfxunnh viễzgtmn cũaihkng khôvzssng ngờbgoo đenjaưiokofxunc, bảqhyzn thâtancn sẽkmbxbgoo mộhjget khắxsxtc quay ngưiokobgooi xôvzssng lêjihcn.

Tiệsqprn tay vỗrlbt khôvzssng khífixv, phákmbxt lôvzssi minh kìqbcjnh, ởsetp khôvzssng trung tuôvzssn ra mộhjget dòioyfng xoákmbxy mãdxzrnh liệsqprt cuốkhhcn vềyzpi phífixva Phan Việsqprt.

Ngay tạfxuni cùswaing lúyqmsc hắxsxtn ra tay, thiếdfumu niêjihcn giákmbxp bạfxunc kia cũaihkng phákmbxt lựkhhcc lao vềyzpi phífixva trưiokoqhyzc, thâtancn câtancy thưiokoơvzgjng théhjgep ròioyfng vung ra, đenjafxuni thưiokoơvzgjng nhưioko rồsqprng bay tớqhyzi, toàpukfn bộhjge khôvzssng khífixvaihkng bịnyez mộhjget thưiokoơvzgjng nàpukfy quấgrpfy đenjahjgeng gióbgootancy, hìqbcjnh thàpukfnh xoákmbxy gióbgoo thậdteut lớqhyzn éhjgep xuốkhhcng, cũaihkng làpukf mộhjget nguyêjihcn kỹjihcswaing mạfxunnh. Chỉjihc nhìqbcjn uy lựkhhcc, quákmbx nửgjwma cũaihkng làpukf huyếdfumt mạfxunch nguyêjihcn kỹjihc.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.