Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 133 : Phì hạc (hạ)

    trước sau   
mwfbi nhưrbmv vậvgwqy, cògajvn làbsdk lỗxgodi củgajva mìrbmvnh?

Hai ngưrbmvkvihi nhìrbmvn nhau, đmmztqztsng thanh cưrbmvkvihi lêhtrgn.

rbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun bưrbmvbejxc tớbejxi, vỗxgod ngựwmuvc nómwfbi: “Mộfdxut lầwdbvn nữjchga giớbejxi thiệxchqu, bảpcqqn nhâavcxn Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun, Lưrbmvu Vâavcxn thàbsdknh Tuyếlelvt Hạianwc Vưrbmvơngtung gia, bởyrydi vìrbmvtfapo, mọnwibi ngưrbmvkvihi đmmztjlqlu gọnwibi ta Phìrbmv Hạianwc. Ta ngưrbmvkvihi nàbsdky cómwfb tậvgwqt xấfemau, chíyrydnh làbsdk khôjjccng cómwfb quan niệxchqm thờkvihi gian gìrbmv, thuộfdxuc loạianwi chưrbmva xảpcqqy ra trờkvihi sậvgwqp khôjjccng sợicwp, sau khi xảpcqqy ra sốzemdt ruộfdxut thàbsdknh chómwfb.”

“Tôjjcc Trầwdbvm, Lâavcxm Bắkserc Tôjjcc gia, khôjjccng cómwfb huyếlelvt mạianwch.”

Nghe đmmztưrbmvicwpc Tôjjcc Trầwdbvm đmmztếlelvn từdrecavcxm Bắkserc, Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun cảpcqqm thấfemay kinh ngạianwc: “Khu mưrbmvkvihi ba sao lạianwi đmmztếlelvn khu thứrniixmuxu? Đimufâavcxy khôjjccng phảpcqqi tìrbmvm chếlelvt sao? Thíyryd sinh nơngtui nàbsdky so vớbejxi chỗxgodxmuxc ngưrbmvơngtui mạianwnh hơngtun nhiềjlqlu.”

“Ngưrbmvơngtui đmmztâavcxy làbsdk đmmztang kỳmrnj thịavcx đmmztavcxa khu yếlelvu thếlelv sao?” Tôjjcc Trầwdbvm hỏmrnji ngưrbmvicwpc.


rbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun lậvgwqp tứrniic ngâavcxy ngưrbmvkvihi.

Vừdreca rồqztsi cògajvn nómwfbi Tôjjcc Trầwdbvm kỳmrnj thịavcx ngưrbmvkvihi bétfapo, khôjjccng ngờkvih đmmztpcqqo mắksert Tôjjcc Trầwdbvm trảpcqq lạianwi hắksern mộfdxut câavcxu, nghẹksjzn lờkvihi, cưrbmvkvihi khổyutlmwfbi: “Đimufưrbmvicwpc rồqztsi, làbsdk ta khôjjccng đmmztúsdtong.”

Vừdreca mớbejxi dứrniit lờkvihi, đmmztfdxut nhiêhtrgn ngựwmuvc đmmztau xómwfbt, thếlelvbsdk lạianwi cúsdtoi đmmztwdbvu phun ra ngụjhbmm máxmuxu.

xmuxu kia rõxgodbsdkng cògajvn kếlelvt băyrwgng, khíyryd lạianwnh bứrniic ngưrbmvkvihi.

jjcc Trầwdbvm nhìrbmvn màbsdk ngẩbqttn ngơngtu, lạianwi nhìrbmvn Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun, chỉianw thấfemay sắkserc mặrzpgt hắksern pháxmuxt lạianwnh, trầwdbvm thấfemap nómwfbi: “Sưrbmvơngtung Tuyếlelvt Hàbsdkn Băyrwgng Chưrbmvyrydng củgajva Sưrbmvơngtung Đimufiểjjccu gia tộfdxuc, con mẹksjzmwfb, thựwmuvc mạianwnh.”

“Nữjchg nhâavcxn têhtrgn Cơngtubsdkn Yếlelvn kia đmmztáxmuxnh?” Tôjjcc Trầwdbvm đmmzti lêhtrgn phíyryda trưrbmvbejxc, lấfemay ngómwfbn tay kẹksjzp lêhtrgn máxmuxu Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun phun ra, đmmztwdbvu tiêhtrgn làbsdk ngửtfapi mộfdxut chúsdtot, sau đmmztómwfb vậvgwqn đmmztgajv thịavcx lựwmuvc nhìrbmvn, chỉianw thấfemay trong máxmuxu kia, cómwfbjjcc sốzemd nguyêhtrgn chấfemat mắksert thưrbmvkvihng khómwfbmwfb thểjjcc thấfemay đmmztang hoạianwt đmmztfdxung. Đimufómwfbbsdk mộfdxut loạianwi nguyêhtrgn chấfemat thầwdbvn bíyryd, Tôjjcc Trầwdbvm chưrbmva bao giờkvih gặrzpgp, nhưrbmvng chíyrydnh làbsdk loạianwi nguyêhtrgn chấfemat nàbsdky, ởyryd trong cơngtu thểjjccrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun khôjjccng ngừdrecng chếlelv tạianwo lựwmuvc lưrbmvicwpng băyrwgng hàbsdkn, làbsdkm thưrbmvơngtung thếlelv củgajva hắksern khôjjccng thểjjcc khétfapp lạianwi. Nhưrbmvng trong huyếlelvt mạianwch Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun tưrbmvơngtung tựwmuvwjorng cómwfb mộfdxut loạianwi nguyêhtrgn chấfemat đmmztang chốzemdng cựwmuv lạianwi sưrbmvơngtung hàbsdkn nguyêhtrgn chấfemat, hẳyuton chíyrydnh làbsdk loạianwi huyếlelvt mạianwch nguyêhtrgn chấfemat kia củgajva Tuyếlelvt Hạianwc gia tộfdxuc. Nhìrbmvn từdrec trêhtrgn nguyêhtrgn chấfemat so đmmztfemau, Tuyếlelvt Hạianwc nguyêhtrgn chấfemat rõxgodbsdkng yếlelvu hơngtun Sưrbmvơngtung Đimufiểjjccu nguyêhtrgn chấfemat, chỉianwbsdkrbmvyryd trong cơngtu thểjjccrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun, Tuyếlelvt Hạianwc nguyêhtrgn chấfemat cuồqztsn cuộfdxun khôjjccng dứrniit, Sưrbmvơngtung Đimufiểjjccu nguyêhtrgn chấfemat tứrnii cốzemdjjcc thâavcxn, cho nêhtrgn mớbejxi cómwfb thểjjcc dầwdbvn dầwdbvn thắkserng lợicwpi, cũwjorng theo thờkvihi gian chuyểjjccn dờkvihi dầwdbvn dầwdbvn hómwfba giảpcqqi.

Vềjlql phầwdbvn phun ra máxmuxu, sau khi khôjjccng cómwfb Tuyếlelvt Hạianwc nguyêhtrgn chấfemat củgajva Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun trợicwp giúsdtop, ngưrbmvicwpc lạianwi Sưrbmvơngtung Đimufiểjjccu nguyêhtrgn chấfemat chiếlelvm thưrbmvicwpng phong, cho nêhtrgn lúsdtoc đmmztwdbvu cògajvn làbsdkxmuxu, ởyryd sau khi phun ra mộfdxut láxmuxt, liềjlqln dứrniit khoáxmuxt kếlelvt thàbsdknh mộfdxut cụjhbmc băyrwgng.

Uy lựwmuvc Sưrbmvơngtung Đimufiểjjccu, quảpcqq nhiêhtrgn bấfemat phàbsdkm!

Ngoàbsdki ra, trong máxmuxu nàbsdky cògajvn cómwfb mộfdxut loạianwi tồqztsn tạianwi cũwjorng đmmztang ăyrwgn mògajvn thâavcxn thểjjccrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun, hẳyuton chíyrydnh làbsdk mộfdxuc đmmztfdxuc Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun nómwfbi. Nhưrbmvng cấfemap đmmztfdxu mộfdxuc đmmztfdxuc rõxgodbsdkng yếlelvu hơngtun nguyêhtrgn chấfemat, tồqztsn tạianwi đmmztãeerg khôjjccng nhiềjlqlu, đmmztãeergyrydrbmvbejxi lựwmuvc lưrbmvicwpng huyếlelvt mạianwch củgajva Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun dầwdbvn dầwdbvn tiêhtrgu trừdrec.

“Ừmrnjm. Thậvgwqt ra Sưrbmvơngtung Đimufiểjjccu huyếlelvt thốzemdng cao quýgdowngtun Tuyếlelvt Hạianwc huyếlelvt thốzemdng củgajva ta cómwfb hạianwn, chẳyutong qua Cơngtubsdkn Yếlelvn kia, khôjjccng riêhtrgng huyếlelvt thốzemdng cưrbmvkvihng đmmztianwi, cògajvn con mẹksjzmwfb thứrniic tỉianwnh hai tầwdbvng, trêhtrgn tầwdbvng cấfemap cũwjorng cao hơngtun lãeergo tửtfap, do đmmztómwfb khôjjccng cómwfbxmuxch nàbsdko cảpcqq.” Cómwfb lẽidtm sợicwpjjcc Trầwdbvm hiểjjccu lầwdbvm, Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun giảpcqqi thíyrydch.

“Thứrniic tỉianwnh hai tầwdbvng huyếlelvt mạianwch?” Tôjjcc Trầwdbvm cũwjorng khôjjccng khỏmrnji giậvgwqt mìrbmvnh.

Trưrbmvbejxc mưrbmvkvihi sáxmuxu tuổyutli cómwfb thểjjcc thứrniic tỉianwnh huyếlelvt mạianwch đmmztãeerg coi nhưrbmv thiêhtrgn tàbsdki, chỉianwbsdk loạianwi thiêhtrgn tàbsdki nàbsdky sốzemdrbmvicwpng cògajvn tưrbmvơngtung đmmztzemdi rộfdxung khắkserp, trong mộfdxut thàbsdknh trìrbmv luôjjccn cómwfb thểjjccrbmvm ra vàbsdki ngưrbmvkvihi.

Nhưrbmvng nếlelvu ởyryd trưrbmvbejxc mưrbmvkvihi sáxmuxu tuổyutli thứrniic tỉianwnh hai tầwdbvng huyếlelvt mạianwch thìrbmv khôjjccng đmmztơngtun giảpcqqn, Cơngtubsdkn Yếlelvn nàbsdky tuyệxchqt đmmztzemdi làbsdk ngưrbmvkvihi phi thưrbmvkvihng khómwfbrbmvkvihng, phómwfbng mắksert khắkserp đmmztavcxa đmmztiểjjccm thi, nhắkserm chừdrecng cũwjorng tìrbmvm khôjjccng ra ngưrbmvkvihi thứrnii hai nhưrbmv vậvgwqy.


“Ừmrnjm.” Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun trầwdbvm trọnwibng gậvgwqt đmmztwdbvu: “Lãeergo tửtfapwjorng xui xẻxrjjo, gặrzpgp nữjchg nhâavcxn nàbsdky. Nữjchg nhâavcxn nàbsdky tíyrydnh tìrbmvnh rấfemat xấfemau, xưrbmva nay gặrzpgp ngưrbmvkvihi liềjlqln đmmztáxmuxnh, vớbejxi côjjcc ta khôjjccng thểjjccmwfbi đmmztưrbmvicwpc hai câavcxu đmmztãeerg chơngtui rồqztsi. Tuyếlelvt Hạianwc hưrbmvpcqqnh củgajva lãeergo tửtfap bịavcxrbmvơngtung Đimufiểjjccu Bạianwch Băyrwgng Quyềjlqln củgajva côjjcc ta cứrniing rắksern đmmztáxmuxnh tan, rõxgodbsdkng đmmztãeerg thắkserng, cògajvn muốzemdn cho lãeergo tửtfap thêhtrgm mộfdxut cáxmuxi Sưrbmvơngtung Tuyếlelvt Hàbsdkn Băyrwgng Chưrbmvyrydng, nếlelvu khôjjccng phảpcqqi ta chạianwy trốzemdn nhanh, mạianwng cũwjorng cómwfb thểjjcc khôjjccng cògajvn nữjchga. Cũwjorng bởyrydi vìrbmv vậvgwqy, lãeergo tửtfap vềjlql sau gặrzpgp Trưrbmvơngtung Tháxmuxnh An cùvgwqng Trịavcxnh Cuồqztsng cũwjorng đmmztáxmuxnh khôjjccng lạianwi.”

Ngẫbuiam lạianwi bồqztsi thêhtrgm mộfdxut câavcxu: “Đimufưrbmvicwpc rồqztsi, cho dùvgwq khôjjccng cómwfb mộfdxut chưrbmvyrydng đmmztómwfb, cũwjorng khôjjccng nhấfemat đmmztavcxnh cómwfb thểjjcc thắkserng Trưrbmvơngtung Tháxmuxnh An, nhưrbmvng khẳyutong đmmztavcxnh cũwjorng sẽidtm khôjjccng thua thảpcqqm nhưrbmv vậvgwqy, ta dm nữjchg nhâavcxn chếlelvt tiệxchqt kia.”

mwfbi tớbejxi phíyryda sau đmmztãeergbsdk chửtfapi ầwdbvm lêhtrgn.

jjcc Trầwdbvm đmmztfdxut nhiêhtrgn nómwfbi: “Cómwfb lẽidtm ta cómwfb thểjjcc giúsdtop ngưrbmvơngtui pháxmux giảpcqqi hàbsdkn băyrwgng chi khíyrydbsdky.”

“Ngưrbmvơngtui nómwfbi cáxmuxi gìrbmv?” Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun sửtfapng sốzemdt, nhìrbmvn vềjlql phíyryda Tôjjcc Trầwdbvm.

“Nhưrbmv ngưrbmvơngtui nómwfbi, ta nghĩyuto ta cómwfb thểjjcc giúsdtop ngưrbmvơngtui giảpcqqi trừdrecbsdkn băyrwgng chi khíyryd, bao gồqztsm mộfdxuc đmmztfdxuc nàbsdky hẳyuton làbsdkwjorng cómwfb thểjjcc đmmztqztsng loạianwt trừdrec bỏmrnj.”

“Trừdrec nhưrbmv thếlelvbsdko? Ngưrbmvơngtui cómwfb thuốzemdc giảpcqqi?” Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun hưrbmvng phấfeman hỏmrnji.

jjcc Trầwdbvm lắkserc đmmztwdbvu: “Ta khôjjccng cómwfb, nhưrbmvng ta cómwfbxmuxch củgajva ta. Chỉianwbsdk cầwdbvn ngưrbmvơngtui cómwfb đmmztgajvyrydn nhiệxchqm đmmztzemdi vớbejxi ta.”

“Tíyrydn nhiệxchqm?” Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun hồqzts nghi nhìrbmvn nhìrbmvn Tôjjcc Trầwdbvm: “Muốzemdn ta làbsdkm nhưrbmv thếlelvbsdko?”

“Ta cầwdbvn kiểjjccm tra thâavcxn thểjjcc củgajva ngưrbmvơngtui, sau đmmztómwfb mớbejxi cómwfb thểjjcc ra tay giảpcqqi quyếlelvt.”

Muốzemdn cho Tôjjcc Trầwdbvm kiểjjccm tra thâavcxn thểjjcc, tưrbmvơngtung đmmztưrbmvơngtung khôjjccng bốzemd tríyryd phògajvng vệxchq vớbejxi hắksern. Nếlelvu Tôjjcc Trầwdbvm ởyrydsdtoc nàbsdky đmmztfdxut ngộfdxut ra tay, Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun cómwfb thểjjccmwfbi khôjjccng chúsdtot hy vọnwibng, chỉianwmwfb thểjjcc mặrzpgc cho hắksern xâavcxm lưrbmvicwpc.

Khómwfb tráxmuxch Tôjjcc Trầwdbvm nómwfbi cầwdbvn tíyrydn nhiệxchqm.

Nghe đmmztưrbmvicwpc Tôjjcc Trầwdbvm đmmztjlql nghịavcx, Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun nhếlelvch miệxchqng cưrbmvkvihi: “Thìrbmv ra làbsdk nhưrbmv thếlelv, vậvgwqy đmmztưrbmvicwpc, ngưrbmvơngtui kiểjjccm tra đmmzti.”


jjcc Trầwdbvm khẽidtm đmmztiểjjccm ngómwfbn tay, đmmztãeerg dừdrecng ởyryd mi tâavcxm Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun, Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun quảpcqq nhiêhtrgn khôjjccng cómwfb phògajvng bịavcx, mặrzpgc cho Tôjjcc Trầwdbvm làbsdkm, tráxmuxi lạianwi đmmztgajvyrydn nhiệxchqm hắksern.

Mộfdxut dògajvng nguyêhtrgn rómwfbt vàbsdko trong cơngtu thểjjccrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun, ởyryd mặrzpgt ngoàbsdki làbsdk đmmztang dùvgwqng nguyêhtrgn năyrwgng cảpcqqm ứrniing, thựwmuvc tếlelv thìrbmv thầwdbvm vậvgwqn thịavcx lựwmuvc, đmmztem nguyêhtrgn năyrwgng vậvgwqn hàbsdknh trong cơngtu thểjjcceerg nhìrbmvn ràbsdknh mạianwch.

rbmvơngtung Tuyếlelvt Hàbsdkn Băyrwgng Chưrbmvyrydng cómwfb thểjjccbsdkn sáxmuxt bừdreca bãeergi ởyryd trong cơngtu thểjjccrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun, tuyệxchqt khôjjccng chỉianw bởyrydi sưrbmvơngtung tuyếlelvt nguyêhtrgn chấfemat, cògajvn cómwfb pháxmuxp môjjccn vậvgwqn dụjhbmng nguyêhtrgn năyrwgng đmmztfdxuc đmmztáxmuxo kia. Trong khoảpcqqng thờkvihi gian ngắksern Tôjjcc Trầwdbvm khôjjccng tìrbmvm thấfemay tàbsdki liệxchqu nhằvggkm vàbsdko nguyêhtrgn chấfemat, lạianwi cómwfb thểjjcc lợicwpi dụjhbmng đmmztôjjcci mắksert củgajva mìrbmvnh, nhìrbmvn thấfemau quỹksjzyrydch vậvgwqn hàbsdknh củgajva Sưrbmvơngtung Tuyếlelvt Hàbsdkn Băyrwgng Chưrbmvyrydng ởyryd trong cơngtu thểjjccrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun, do đmmztómwfb nhằvggkm vàbsdko ra tay.

Chỉianwbsdk nháxmuxy mắksert, hắksern đmmztãeergrbmvm đmmztưrbmvicwpc mộfdxut tiếlelvt đmmztiểjjccm vậvgwqn hàbsdknh củgajva Sưrbmvơngtung Tuyếlelvt Hàbsdkn Băyrwgng Chưrbmvyrydng.

Đimufiểjjccm xuốzemdng mộfdxut chỉianw, Tôjjcc Trầwdbvm nómwfbi: “Vậvgwqn đmmztgajv lựwmuvc lưrbmvicwpng huyếlelvt mạianwch ởyryd đmmztâavcxy, toàbsdkn lựwmuvc xua tan!”

oamzm!

Mộfdxut lựwmuvc lưrbmvicwpng huyếlelvt mạianwch tấfeman côjjccng mãeergnh liệxchqt, dưrbmvbejxi lựwmuvc lưrbmvicwpng tậvgwqp trung, lậvgwqp tứrniic đmmztem Sưrbmvơngtung Đimufiểjjccu nguyêhtrgn chấfemat chiếlelvm cứrniingtui đmmztómwfb xua tan, tiêhtrgu trừdrec hếlelvt.

rbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun chỉianw cảpcqqm thấfemay ngựwmuvc chợicwpt ngọnwibt, lạianwi phun ra mộfdxut ngụjhbmm máxmuxu tưrbmvơngtui lớbejxn.

Nhưrbmvng theo chỗxgodxmuxu nàbsdky phun ra, gãeerg chỉianw cảpcqqm thấfemay thâavcxn thểjjccjjccvgwqng thoảpcqqi máxmuxi, thâavcxn thểjjcc vốzemdn băyrwgng hàbsdkn cũwjorng lậvgwqp tứrniic cómwfb mộfdxut chúsdtot ấfemam áxmuxp.

“Thàbsdknh côjjccng rồqztsi!” Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun mừdrecng rỡbuia.

“Đimufâavcxy chỉianwbsdk bắksert đmmztwdbvu.” Tôjjcc Trầwdbvm trảpcqq lờkvihi, lạianwi khôjjccng đmmztfdxung thủgajv.

“Vậvgwqy tiếlelvp tụjhbmc đmmzti!” Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun nómwfbi.

“Cầwdbvn ngưrbmvơngtui phốzemdi hợicwpp.”

“Ngưrbmvơngtui nómwfbi, ngưrbmvơngtui muốzemdn ta làbsdkm nhưrbmv thếlelvbsdko ta sẽidtmbsdkm nhưrbmv thếlelv đmmztómwfb.” Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun vộfdxui vàbsdkng nómwfbi. Cómwfb lầwdbvn vừdreca rồqztsi, Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun đmmztãeerg tràbsdkn ngậvgwqp lògajvng tin đmmztzemdi vớbejxi Tôjjcc Trầwdbvm.

jjcc Trầwdbvm nghĩyuto chúsdtot, trảpcqq lờkvihi: “Đimufãeerg nhưrbmv vậvgwqy... Vậvgwqy thìrbmv cởyrydi quầwdbvn áxmuxo đmmzti... cởyrydi sạianwch.”

“A?” Mắksert Vưrbmvơngtung Đimuffemau Sơngtun hoàbsdkn toàbsdkn dạianwi ra.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.