Người Trong Lòng

Chương 63 : Đấu thầu thành công

    trước sau   
Edit: Nhưmwflfhgxc Vy

Beta: Quanh

Ăvjxkn cơwhtgm xong, Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn còonkqn phảljnsi tiếjigzp tụaswtc làzamam việwhtgc.

Trong phòonkqng ngoàzamai áfkfxnh đdihnègatzn màzamau vàzamang ấfhohm áfkfxp, nhỏunie nhỏunie trêjvypn bàzaman làzamam việwhtgc thìkxtz tấfhoht cảljns đdihnègatzn kháfkfxc đdihnzdmtu đdihnãfhoh tắhmfzt.

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn ngồmygfi ởuniezaman làzamam việwhtgc, nghiêjvypm túmzhac nhìkxtzn tàzamai liệwhtgu hợfhgxp táfkfxc cùjigzng côibwbng ty nưmwfllktac ngoàzamai, còonkqn Hàzama An Nhiêjvypn cũnsqwng rấfhoht tựdhwc giáfkfxc khôibwbng quấfhohy rầqbwdy anh, côibwb nằonkqm trêjvypn sôibwb pha, ôibwbm laptop lêjvypn mạprmgng.

jvypn mạprmgng mộmwflt lúmzhac, côibwb cảljnsm thấfhohy đdihnôibwbi mắhmfzt hơwhtgi đdihnau nêjvypn khôibwbng khỏuniei ngẩlktang đdihnqbwdu nhìkxtzn ra ngoàzamai cửujmxa sổecrt, vừmygfa lúmzhac cóijqi thểkeqh nhìkxtzn thấfhohy cảljnsnh đdihnêjvypm ởunie xa xa.


Thàzamanh phốqdzqzamay, xa hoa truỵdjrw lạprmgc, bêjvypn ngoàzamai làzama áfkfxnh đdihnègatzn nêjvyp ôibwbng muôibwbn vàzaman màzamau sắhmfzc, trong khôibwbng gian, phảljnsng phấfhoht còonkqn nghe thấfhohy tiếjigzng xe cộmwflmygfn àzamao bêjvypn dưmwfllktai, chiếjigzc règatzm trưmwfllktac cửujmxa sổecrtfkfxt đdihnfhoht đdihnung đdihnưmwfla nhẹpsla nhàzamang trưmwfllktac cơwhtgn gióijqi.

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn xem xong mộmwflt phầqbwdn tàzamai liệwhtgu, vừmygfa lúmzhac ngẩlktang đdihnqbwdu nhìkxtzn côibwb, anh chỉwhtg nhìkxtzn thấfhohy sưmwflgatzn mặdawkt củeqgta côibwb, côibwbonkqn đdihnang ngâimgry ngưmwflgatzi nhìkxtzn bêjvypn ngoàzamai cửujmxa sổecrt, muôibwbn vàzaman màzamau sắhmfzc bêjvypn ngoàzamai cửujmxa sổecrt hộmwfli tụaswt trong đdihnôibwbi mắhmfzt củeqgta côibwb, trởunie thàzamanh nhữhvitng chấfhohm sáfkfxng nho nhỏunie, dưmwflgatzng nhưmwfl thứksdm áfkfxnh sáfkfxng rựdhwcc rỡfhoh đdihnóijqi đdihnãfhoh sắhmfzp tràzaman ra khỏuniei đdihnôibwbi mắhmfzt côibwb.

Khóijqie môibwbi anh khôibwbng khỏuniei hơwhtgi nhếjigzch lêjvypn.

zama An Nhiêjvypn nhìkxtzn đdihneqgt mớlktai thu hồmygfi tầqbwdm mắhmfzt, chuẩlktan bịrihojvypn mạprmgng mộmwflt láfkfxt nữhvita, ai ngờgatz vừmygfa quay đdihnqbwdu thìkxtz thấfhohy đdihnôibwbi mắhmfzt đdihnqbwdy ýijqimwflgatzi củeqgta Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn.

ibwb ngồmygfi xếjigzp bằonkqng trêjvypn sôibwb pha, đdihndawkt máfkfxy tíhyhfnh trêjvypn đdihnùjigzi, nhìkxtzn thẳcbjnng vàzamao anh, cùjigzng anh nóijqii chuyệwhtgn.

“Anh xong rồmygfi àzama?”

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn lắhmfzc đdihnqbwdu vớlktai côibwb: “Chưmwfla.”

mwflơwhtgng mặdawkt vốqdzqn cóijqi ýijqimwflgatzi củeqgta Hàzama An Nhiêjvypn lậzndfp tứksdmc ủeqgtnsqw, côibwbonkqn tưmwflunieng làzama anh xong rồmygfi.

“Sao thếjigz, mệwhtgt àzama?”

“Cũnsqwng khôibwbng phảljnsi.” Côibwbmzhai đdihnqbwdu xem máfkfxy tíhyhfnh, lưmwfllktat lưmwfllktat xuốqdzqng.

“Nhưmwflng màzama anh còonkqn chưmwfla xong thìkxtz nhìkxtzn em làzamam gìkxtz?”

“Khôibwbng kìkxtzm nébexrn đdihnưmwflfhgxc.” Lờgatzi âimgru yếjigzm củeqgta Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn đdihnmwflt nhiêjvypn đdihnếjigzn màzama khôibwbng kịrihop phòonkqng ngừmygfa, bâimgry giờgatz anh nóijqii càzamang ngàzamay càzamang quen miệwhtgng.

zama An Nhiêjvypn míhyhfm môibwbi: “Anh nóijqii thậzndft đdihni, cóijqi phảljnsi làzama cảljnsm thấfhohy em đdihnpslap, cho nêjvypn mớlktai nhìkxtzn em?”


Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn mỉwhtgm cưmwflgatzi, bâimgry giờgatz anh mớlktai pháfkfxt giáfkfxc, hai ngưmwflgatzi ởuniejvypn nhau, khôibwbng chỉwhtgijqi anh da mặdawkt dàzamay hơwhtgn màzama ngay cảljnsibwbnsqwng khôibwbng mỏunieng đdihni chúmzhat nàzamao.

zama An Nhiêjvypn đdihnhmfzc ýijqimwflgatzi, lộmwfl ra hàzamam răsrgang trắhmfzng sáfkfxng.

Anh nhìkxtzn hàzamam răsrgang sáfkfxng loáfkfxng củeqgta côibwb, dứksdmt khoáfkfxt đdihnksdmng dậzndfy khỏuniei chỗatns, đdihnếjigzn ngồmygfi bêjvypn cạprmgnh côibwb.

“Nếjigzu anh cứksdm thếjigzzamay thìkxtz chắhmfzc chắhmfzn sẽeuwf khôibwbng hoàzaman thàzamanh côibwbng việwhtgc đdihnâimgru đdihnfhohy.” Tuy côibwbijqii vậzndfy nhưmwflng anh vừmygfa ngồmygfi xuốqdzqng, côibwb đdihnãfhoh lậzndfp tứksdmc tựdhwc giáfkfxc xíhyhfch lạprmgi gầqbwdn.

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn nhìkxtzn màzaman hìkxtznh máfkfxy tíhyhfnh, làzama giao diệwhtgn Weibo, nhìkxtzn kỹikdawhtgn nữhvita thìkxtz lạprmgi pháfkfxt hiệwhtgn, khôibwbng phảljnsi côibwb đdihnang xem Weibo anh sao, đdihnmwflt nhiêjvypn anh cảljnsm thấfhohy hơwhtgi buồmygfn cưmwflgatzi.

“Em xem Weibo anh làzamam gìkxtz?” Rõibwbzamang ngưmwflgatzi thậzndft đdihnãfhohunie ngay trưmwfllktac mắhmfzt, côibwbonkqn muốqdzqn xem trêjvypn Weibo.

zama An Nhiêjvypn xấfhohu hổecrt, côibwbbexro máfkfxy tíhyhfnh xuốqdzqng mộmwflt chúmzhat: “Em muốqdzqn xem mộmwflt chúmzhat cũnsqwng khôibwbng cho àzama?”

“Cho màzama, em xem đdihni.” Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn đdihnưmwfla tay ôibwbm lấfhohy máfkfxibwb, đdihnkeqhibwb nhìkxtzn chíhyhfnh mìkxtznh.

“Thếjigzzamao, cóijqi đdihneqgt HD khôibwbng?”

mwflơwhtgng mặdawkt Hàzama An Nhiêjvypn nóijqing lêjvypn, nhưmwflng lạprmgi cảljnsm thấfhohy anh vôibwb lạprmgi, côibwb nghiêjvypng mặdawkt đdihni, thoáfkfxt khỏuniei bàzaman tay anh: “Nhưmwflng em vẫzndfn cảljnsm thấfhohy nhìkxtzn ảljnsnh đdihnpslap hơwhtgn thìkxtz sao đdihnâimgry?”

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn cũnsqwng hứksdmng thúmzha, hùjigza theo côibwb: “Em cảljnsm thấfhohy bứksdmc nàzamao đdihnpslap, đdihnưmwfla anh nhìkxtzn xem?”

zama An Nhiêjvypn lậzndfp tứksdmc nhấfhohc màzaman hìkxtznh máfkfxy tíhyhfnh lêjvypn, bừmygfng bừmygfng hứksdmng thúmzha mởunie Weibo, chỉwhtg cầqbwdn bấfhohm têjvypn Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn vàzamao thanh tìkxtzm kiếjigzm thìkxtz phíhyhfa dưmwfllktai đdihnãfhohijqi mộmwflt chuỗatnsi dàzamai kếjigzt quảljns, nhưmwflng màzamaibwb khôibwbng bấfhohm vàzamao, thay vàzamao đdihnóijqizama click mởunie Weibo Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn.

ibwb chỉwhtgzamao mộmwflt tấfhohm hìkxtznh trêjvypn màzaman hìkxtznh máfkfxy tíhyhfnh, nóijqii: “Anh nhìkxtzn xem, tấfhohm nàzamay rấfhoht cóijqi khíhyhf chấfhoht.”


“Còonkqn cóijqi bứksdmc nàzamay, cưmwflgatzi rấfhoht ấfhohm áfkfxp.”

Từmygf đdihnqbwdu đdihnếjigzn cuốqdzqi, Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn chỉwhtg mỉwhtgm cưmwflgatzi nhìkxtzn côibwb, cho dùjigzibwb khen ngưmwflgatzi trong ảljnsnh thếjigzzamao, anh cũnsqwng rấfhoht bìkxtznh tĩjvypnh, dùjigz sao thìkxtz ngưmwflgatzi trong ảljnsnh cũnsqwng làzama anh, chẳcbjnng lẽeuwf anh còonkqn ghen vớlktai chíhyhfnh mìkxtznh?

“Anh cảljnsm thấfhohy thếjigzzamao?” Hàzama An Nhiêjvypn chỉwhtg mộmwflt bứksdmc ảljnsnh lớlktan vừmygfa mởunie ra, hỏuniei anh.

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn nghiêjvypng đdihnqbwdu nhìkxtzn, ngẫzndfm nghĩjvyp rồmygfi nóijqii: “Anh cảljnsm thấfhohy ngưmwflgatzi thậzndft đdihnpslap hơwhtgn, hơwhtgn nữhvita ngưmwflgatzi thậzndft khôibwbng chỉwhtgijqi đdihnpslap màzamaonkqn cóijqi thểkeqh trêjvypu đdihnùjigza.”

“Trêjvypu đdihnùjigza?”

“Ừljns.” Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn gậzndft đdihnqbwdu, lúmzhac côibwbonkqn chưmwfla phảljnsn ứksdmng lạprmgi thìkxtz anh đdihnãfhohmwflơwhtgn tay qua chỗatnsibwb, vữhvitng vàzamang đdihndawkt ởuniefkfxy côibwb, ngưmwflgatzi cũnsqwng nghiêjvypng qua, bắhmfzt đdihnqbwdu mộmwflt nụaswtibwbn nồmygfng nàzaman…

zama An Nhiêjvypn bịriho anh hôibwbn đdihnếjigzn mềzdmtm nhũnsqwn, bàzaman tay càzamang nắhmfzm chặdawkt áfkfxo sơwhtgmi trưmwfllktac ngựdhwcc anh hơwhtgn.

Mộmwflt cảljnsm giáfkfxc khôibwbijqing quen thuộmwflc dưmwfllktai bụaswtng truyềzdmtn lêjvypn, gầqbwdn đdihnâimgry bộmwfln bềzdmtibwbng việwhtgc, ngàzamay nàzamao anh cũnsqwng đdihni sớlktam vềzdmt trễwcua, đdihnãfhoh rấfhoht lâimgru anh chưmwfla chạprmgm vàzamao côibwb, bâimgry giờgatz vừmygfa díhyhfnh vàzamao thìkxtz thậzndft đdihnúmzhang khôibwbng thểkeqh buôibwbng tay.

zama An Nhiêjvypn cũnsqwng cảljnsm giáfkfxc đdihnưmwflfhgxc nụaswtibwbn củeqgta Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn dầqbwdn dầqbwdn thay đdihnecrti.

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn đdihndawkt côibwb trêjvypn sôibwb pha, bàzaman tay nóijqing bỏunieng cũnsqwng bắhmfzt đdihnqbwdu khôibwbng an phậzndfn màzama chuyểkeqhn đdihnmwflng lêjvypn xuốqdzqng, cúmzhac áfkfxo côibwb khôibwbng biếjigzt đdihnãfhoh bịriho anh cởuniei từmygf khi nàzamao.

ibwb bấfhoht an mởunie mắhmfzt, mơwhtgzamang nhìkxtzn anh.

“Đqbwdmygfng nhưmwfl vậzndfy…” Côibwb nhỏunie giọeyefng cựdhwc tuyệwhtgt.

imgry giờgatzjigz sao cũnsqwng đdihnang ởuniesrgan phòonkqng, côibwb vẫzndfn cóijqi chúmzhat lo lắhmfzng sợfhgxfhohi, lỡfhoh nhưmwflijqi ngưmwflgatzi đdihni vàzamao thìkxtz phảljnsi làzamam sao?


“Đqbwdmygfng lo lắhmfzng, đdihnãfhoh qua giờgatz tan tầqbwdm rồmygfi, sẽeuwf khôibwbng ai đdihni vàzamao, cho dùjigzijqi ngưmwflgatzi tăsrgang ca thìkxtz đdihnâimgry cũnsqwng làzama tầqbwdng mưmwflgatzi táfkfxm, bọeyefn họeyef khôibwbng dáfkfxm lêjvypn.”

zama An Nhiêjvypn đdihndawkt tay trêjvypn đdihnqbwdu anh, vẫzndfn muốqdzqn đdihnlktay anh ra: “Khôibwbng… Khôibwbng đdihnưmwflfhgxc… Sôibwb pha khôibwbng thoảljnsi máfkfxi…”

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn míhyhfm môibwbi cưmwflgatzi, sau đdihnóijqi ngồmygfi dậzndfy, Hàzama An Nhiêjvypn vốqdzqn còonkqn cho rằonkqng anh cứksdm buôibwbng tha côibwb nhưmwfl vậzndfy, ai ngờgatz anh lạprmgi cúmzhai ngưmwflgatzi bếjigzibwbjvypn.

“Chúmzhang ta đdihnecrti chỗatns.” Anh dáfkfxn vàzamao vàzamanh tai côibwb, nhẹpsla nhàzamang nóijqii.

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn bếjigzibwb đdihni đdihnếjigzn phòonkqng làzamam việwhtgc, duỗatnsi tay ấfhohn mộmwflt cáfkfxi númzhat dưmwfllktai bàzaman, lúmzhac côibwbonkqn chưmwfla phảljnsn ứksdmng lạprmgi thìkxtz mộmwflt cáfkfxnh cửujmxa đdihnãfhoh xuấfhoht hiệwhtgn trưmwfllktac mắhmfzt côibwb.

Anh mởunie cửujmxa, bêjvypn trong làzama mộmwflt phòonkqng nghỉwhtg, còonkqn cóijqi mộmwflt chiếjigzc giưmwflgatzng.

ibwb giậzndft mìkxtznh nhìkxtzn anh: “Sao trưmwfllktac nay em khôibwbng biếjigzt ởunie đdihnâimgry còonkqn cóijqi mộmwflt gian phòonkqng?”

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn dùjigzng châimgrn đdihnóijqing cửujmxa lạprmgi, bếjigzibwb đdihnếjigzn bêjvypn giưmwflgatzng: “Chuyệwhtgn em khôibwbng biếjigzt còonkqn nhiềzdmtu lắhmfzm.”

zama An Nhiêjvypn phảljnsng phấfhoht ngửujmxi đdihnưmwflfhgxc mùjigzi gỗatns: “Nơwhtgi nàzamay vừmygfa mớlktai đdihnưmwflfhgxc xâimgry dựdhwcng?”

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn đdihnègatzibwb trêjvypn giưmwflgatzng, côibwb nằonkqm trêjvypn giưmwflgatzng nhìkxtzn anh.

Trong mắhmfzt côibwb nhưmwflijqi mộmwflt ngâimgrn hàzama rựdhwcc rỡfhoh lung linh, khiếjigzn anh khôibwbng thểkeqh khốqdzqng chếjigz đdihnưmwflfhgxc màzama chìkxtzm đdihnhmfzm trong đdihnóijqi, anh vưmwflơwhtgn tay, che lạprmgi đdihnôibwbi mắhmfzt côibwb.

“Ừljns, vừmygfa mớlktai làzamam xong.”

Mặdawkt kháfkfxc khôibwbng cầqbwdn nhiềzdmtu lờgatzi, Hàzama An Nhiêjvypn cũnsqwng hiểkeqhu.

Chu Duyêjvypn Xuyêjvypn dùjigzng cơwhtg thểkeqh áfkfxp chếjigzibwb, cơwhtg thểkeqh nho nhỏunie củeqgta côibwb mềzdmtm mạprmgi kìkxtz lạprmg. Mộmwflt tay anh che lạprmgi đdihnôibwbi mắhmfzt côibwb, mộmwflt tay kháfkfxc đdihnqdzqt lửujmxa khắhmfzp nơwhtgi trêjvypn ngưmwflgatzi côibwb.

Trưmwfllktac mắhmfzt đdihnãfhohwhtgi vàzamao mộmwflt mảljnsnh tốqdzqi đdihnen, trong lòonkqng bàzaman tay anh, lôibwbng mi côibwb run rẩlktay hai cáfkfxi, cuốqdzqi cùjigzng vẫzndfn chậzndfm rãfhohi khébexrp lạprmgi, tùjigzy ýijqi đdihnkeqh anh muốqdzqn làzamam gìkxtz thìkxtzzamam.

.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.