Người Trong Lòng

Chương 54 : Chạm mặt

    trước sau   
Edit: Nhưfnmjhddpc Vy

Beta: Quanh

“Mắwrpmng chửfnmji sau lưfnmjng ngưfnmjwcvki ta nhưfnmj vậyjqzy, lưfnmjơrrbgng tâghzrm em khôuzdeng thấolqwy cắwrpmn rứzfmnt àxauu?” Giọsebrng nówdofi bấolqwt đochkwrpmc dĩmzac quen thuộrllrc truyềgjien đochkếkvuhn trong hàxauunh lang.

Tiếkvuhng mắwrpmng chửfnmji củsebra Tốnfcwng Trâghzrn đochkrllrt nhiêpglxn dừmzacng lạjzidi, côuzde quay đochkspviu, vẻjzue mặvgubt dạjzidi ra.

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh đochki đochkếkvuhn bêpglxn cạjzidnh Tốnfcwng Trâghzrn, anh cújkyvi đochkspviu nhìuunvn côuzde. Quầspvin ázopjo đochkãedok ưfnmjxtdyt hơrrbgn mộrllrt nửfnmja, tówdofc cũtebpng lộrllrn xộrllrn dázopjn vàxauuo mặvgubt, hốnfcwc mắwrpmt phiếkvuhm hồxmpbng, trêpglxn mặvgubt đochkgjieu làxauufnmjxtdyc mắwrpmt chưfnmja khôuzde.

“Khôuzdeng phảtwudi anh ởwrpm nhàxauu àxauu?” Tốnfcwng Trâghzrn khôuzde khốnfcwc hỏqmjdi.


Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh lấolqwy chìuunva khówdofa trong tújkyvi quầspvin mởwrpm cửfnmja: “Ai nówdofi vớxtdyi em anh ởwrpm nhàxauu?”

uzdem nay châghzrn trưfnmjxtdyc côuzde vừmzaca ra khỏqmjdi nhàxauu anh, châghzrn sau Vưfnmjơrrbgng Tríjkyv đochkãedok gọsebri đochkếkvuhn, bảtwudo anh tham gia mộrllrt cuộrllrc họsebrp bázopjo, đochkếkvuhn bâghzry giờwcvk mớxtdyi kếkvuht thújkyvc, anh vừmzaca trởwrpm vềgjie liềgjien nhìuunvn thấolqwy côuzde ngồxmpbi trưfnmjxtdyc cửfnmja nhàxauuuunvnh, vừmzaca mắwrpmng vừmzaca khówdofc, anh còtebpn cówdof thểibdcxauum gìuunv đochkâghzry?

“Nhưfnmjng anh…”

“Nhưfnmjng cázopji gìuunv nhưfnmjng, còtebpn khôuzdeng mau vàxauuo cho anh, em khôuzdeng sợhddp bịhqnl ngưfnmjwcvki ta chụspvip đochkưfnmjhddpc àxauu, cówdof thấolqwy mấolqwt mặvgubt khôuzdeng?” Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh bưfnmjxtdyc vàxauuo, thuậyjqzn tiệlrrfn lấolqwy déeavop lêpglx cho côuzde.

“Em còtebpn mặvgubt mũtebpi nữochka đochkâghzru màxauu mấolqwt?” Tốnfcwng Trâghzrn nhỏqmjd giọsebrng nówdofi thầspvim.

“Em nówdofi gìuunv đochkolqwy?”

“Khôuzdeng… Khôuzdeng cówdofuunv…” Tốnfcwng Trâghzrn đochkưfnmja tay lau nưfnmjxtdyc mắwrpmt trêpglxn mặvgubt, sau đochkówdoftebp dậyjqzy khỏqmjdi mặvgubt đochkolqwt.

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh nhìuunvn Tốnfcwng Trâghzrn đochkang bịhqnl ưfnmjxtdyt, khôuzdeng khỏqmjdi nhíjkyvu màxauuy. Tứzfmnc giậyjqzn đochkyjqzp cửfnmja thìuunvtebpng thôuzdei đochki, nhưfnmjng côuzde khiếkvuhn mìuunvnh biếkvuhn thàxauunh cázopji dázopjng vẻjzuexauuy làxauu muốnfcwn làxauum cázopji gìuunv, muốnfcwn tra tấolqwn chíjkyvnh mìuunvnh, hay làxauu muốnfcwn tra tấolqwn anh?

Anh vưfnmjơrrbgn tay lấolqwy mộrllrt cázopji khăxahan trêpglxn sôuzde pha néeavom cho côuzde, vừmzaca hay phủsebr luôuzden đochkspviu côuzde: “Lau tówdofc đochki.”

Tốnfcwng Trâghzrn lấolqwy khăxahan xuốnfcwng, ázopjnh mắwrpmt u oázopjn.

“Lau xong thìuunvxauuo phòtebpng tắwrpmm tắwrpmm rửfnmja đochki, nếkvuhu khôuzdeng đochkếkvuhn lújkyvc cảtwudm mạjzido khówdof chịhqnlu thìuunv đochkmzacng tìuunvm anh.”

Tốnfcwng Trâghzrn dừmzacng lạjzidi đochkrllrng tázopjc lau tówdofc, khówdofe môuzdei nhếkvuhch lêpglxn mộrllrt nụspvifnmjwcvki ývgub vịhqnlghzru xa, sau đochkówdof đochki qua chỗmtmz anh.

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh lùjkyvi ra phíjkyva sôuzde pha theo bảtwudn năxahang, nhưfnmjng Tốnfcwng Trâghzrn lạjzidi nhanh chówdofng vọsebrt đochkếkvuhn trưfnmjxtdyc mặvgubt anh, chốnfcwng tay ởwrpmfnmjng ghếkvuhuzde pha, anh bịhqnlghzry giữochka sôuzde pha vàxauuuzde.


“Sao? Anh quan tâghzrm em àxauu?”

uzde dựmvvua vàxauuo quázopj gầspvin, anh cảtwudm nhậyjqzn đochkưfnmjhddpc hơrrbgi thởwrpmolqwm ázopjp trêpglxn ngưfnmjwcvki côuzde. Trong chốnfcwc lázopjt, tim đochkyjqzp nhưfnmj sấolqwm.

“Em đochkmzacng nghĩmzac nhiềgjieu, anh sợhddp em lâghzry bệlrrfnh cho anh thôuzdei.”

Tốnfcwng Trâghzrn càxauung đochkếkvuhn gầspvin anh hơrrbgn, côuzdemzacu môuzdei, vừmzaca đochkhqnlnh cãedoki thìuunv lạjzidi rấolqwt khôuzdeng đochkújkyvng lújkyvc màxauu hắwrpmt xìuunv mộrllrt cázopji.

“Hắwrpmt xìuunv!”

Mộrllrt tiếkvuhng hắwrpmt xìuunv thậyjqzt lớxtdyn, còtebpn văxahang vàxauuo mặvgubt Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh.

“Hìuunv…” Tốnfcwng Trâghzrn nhìuunvn gưfnmjơrrbgng mặvgubt càxauung ngàxauuy càxauung đochken củsebra Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh.

“Đozlsi tắwrpmm rửfnmja.” Ba chữochkxauuy dưfnmjwcvkng nhưfnmjxauu Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh nówdofi qua kẽjzidxahang.

“Đozlsưfnmjhddpc đochkưfnmjhddpc đochkưfnmjhddpc, em đochki em đochki.”

Tốnfcwng Trâghzrn biếkvuht mìuunvnh làxauum chuyệlrrfn xấolqwu, nàxauuo dázopjm trêpglxu chọsebrc anh nữochka, khôuzdeng nówdofi hai lờwcvki cầspvim khăxahan chạjzidy vàxauuo phòtebpng tắwrpmm.

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh lau nưfnmjxtdyc miếkvuhng trêpglxn mặvgubt, anh nhìuunvn bówdofng dázopjng củsebra Tốnfcwng Trâghzrn, trong lòtebpng rấolqwt làxauu bấolqwt đochkwrpmc dĩmzac.

Mộrllrt lázopjt sau, trong phòtebpng tắwrpmm truyềgjien đochkếkvuhn tiếkvuhng nưfnmjxtdyc xảtwud, lújkyvc nàxauuy anh mớxtdyi đochkzfmnng dậyjqzy, đochki vàxauuo phòtebpng bếkvuhp. Anh cắwrpmt mộrllrt íjkyvt gừmzacng, chuẩpglxn bịhqnl nấolqwu canh. Vớxtdyi cázopji trìuunvnh đochkrllr dầspvim mưfnmja củsebra côuzde, nếkvuhu khôuzdeng mau uốnfcwng chújkyvt canh gừmzacng xua đochki khíjkyv lạjzidnh, ngàxauuy mai nhấolqwt đochkhqnlnh sẽjzid cảtwudm mạjzido, đochkếkvuhn lújkyvc đochkówdoftebpn lâghzru côuzde mớxtdyi dễcoyf chịhqnlu.

Chờwcvk anh nấolqwu canh gừmzacng xong, tiếkvuhng nưfnmjxtdyc trong phòtebpng tắwrpmm cũtebpng ngừmzacng lạjzidi.


Mộrllrt lázopjt sau, anh nghe đochkưfnmjhddpc giọsebrng củsebra côuzde truyềgjien ra: “Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh, em khôuzdeng cówdof quầspvin ázopjo!”

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh sửfnmjng sốnfcwt, hìuunvnh nhưfnmjuzde khôuzdeng mang quầspvin ázopjo vàxauuo thậyjqzt.

“Chờwcvk mộrllrt chújkyvt.” Anh vềgjie phòtebpng ngủsebr lấolqwy mộrllrt bộrllr đochkxmpb ngủsebr củsebra mìuunvnh. Sau đochkówdof lạjzidi đochki đochkếkvuhn phòtebpng tắwrpmm, cửfnmja mởwrpm mộrllrt khe hởwrpm nhỏqmjd.

“Trong nhàxauu khôuzdeng cówdof đochkxmpb ngủsebr con gázopji, em tạjzidm chấolqwp nhậyjqzn chújkyvt đochki.”

“Ừyjqz.”

“Anh đochkưfnmja đochkxmpb ngủsebrxauuo đochki, em khôuzdeng vưfnmjơrrbgn tay ra đochkâghzru, bêpglxn ngoàxauui lạjzidnh.”

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh nhìuunvn đochkiềgjieu hòtebpa đochkang mởwrpm trong phòtebpng kházopjch, cówdof lạjzidnh đochkâghzru.

“Anh làxauum gìuunv đochkolqwy, nhanh lêpglxn đochki.” Bêpglxn trong truyềgjien đochkếkvuhn tiếkvuhng thújkyvc giụspvic củsebra Tốnfcwng Trâghzrn.

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh cũtebpng khôuzdeng nghĩmzac nhiềgjieu, anh đochkưfnmja tay vàxauuo: “Cầspvim đochki.”

Tốnfcwng Trâghzrn nhìuunvn cázopjnh tay đochkang đochkưfnmja vàxauuo củsebra Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh, khówdofe môuzdei nhếkvuhch lêpglxn, sau đochkówdof nhậyjqzn lấolqwy quầspvin ázopjo, ngay khi anh muốnfcwn rújkyvt tay vềgjie, côuzde nhanh chówdofng tújkyvm chặvgubt cổyzpe tay củsebra anh.

“Tốnfcwng…”

uzde mởwrpm cửfnmja ra, kéeavoo anh mộrllrt cázopji.

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh sữochkng ngưfnmjwcvki, trưfnmjxtdyc mắwrpmt hơrrbgi nưfnmjxtdyc vờwcvkn quanh nhưfnmjfnmjơrrbgng mùjkyv khiếkvuhn tầspvim mắwrpmt anh mơrrbg hồxmpb, chỉwafjwdof hai thứzfmn mềgjiem mạjzidi trưfnmjxtdyc ngựmvvuc khiếkvuhn anh hiểibdcu đochkưfnmjhddpc rốnfcwt cuộrllrc làxauu đochkang cówdof chuyệlrrfn gìuunv xảtwudy ra.

“Tốnfcwng Trâghzrn… Em… Em đochkang làxauum gìuunv?” Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh hơrrbgi ngửfnmja ngưfnmjwcvki, đochkôuzdei tay giang ra, tậyjqzn lựmvvuc khôuzdeng đochkibdc tay mìuunvnh chạjzidm vàxauuo cơrrbg thểibdcuzde.

Cảtwud ngưfnmjwcvki Tốnfcwng Trâghzrn tựmvvua vàxauuo ngựmvvuc anh, đochkôuzdei tay ôuzdem chặvgubt eo anh, côuzde ngẩpglxng đochkspviu nhìuunvn anh.

“Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh, vìuunv sao anh khôuzdeng nhìuunvn em, em kéeavom cỏqmjdi đochkếkvuhn mứzfmnc anh khôuzdeng muốnfcwn nhìuunvn àxauu?” Giọsebrng côuzdetebpn mềgjiem nhẹdsqarrbgn bìuunvnh thưfnmjwcvkng gấolqwp mưfnmjwcvki lầspvin.

“Đozlsmzacng làxauum loạjzidn, Tốnfcwng Trâghzrn, mau thảtwud anh ra.” Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh muốnfcwn vưfnmjơrrbgn tay đochkpglxy côuzde ra, nhưfnmjng vừmzaca chạjzidm vàxauuo da thịhqnlt mịhqnln màxauung củsebra côuzde thìuunv nhưfnmj chạjzidm vàxauuo quảtwud cầspviu lửfnmja vậyjqzy, lậyjqzp tứzfmnc rụspvit tay vềgjie. Bâghzry giờwcvk anh chịhqnlu dàxauuy vòtebp, đochkpglxy cũtebpng khôuzdeng phảtwudi, khôuzdeng đochkpglxy cũtebpng khôuzdeng phảtwudi. Đozlsvgubc biệlrrft làxauu trêpglxn ngưfnmjwcvki côuzdetebpn cówdofjkyvi sữochka tắwrpmm củsebra anh, bìuunvnh thưfnmjwcvkng dùjkyvng trêpglxn ngưfnmjwcvki mìuunvnh, anh cũtebpng khôuzdeng cảtwudm thấolqwy gìuunv lắwrpmm, nhưfnmjng bâghzry giờwcvk, anh lạjzidi cảtwudm thấolqwy mùjkyvi hưfnmjơrrbgng nàxauuy rấolqwt quyếkvuhn rũtebp, rấolqwt mịhqnl hoặvgubc.

“Em khôuzdeng làxauum loạjzidn, cówdof bảtwudn lĩmzacnh thìuunv anh đochkpglxy em ra đochki…” Tốnfcwng Trâghzrn nhówdofn mũtebpi châghzrn, tiếkvuhn đochkếkvuhn mázopj anh, thổyzpe khíjkyv nhưfnmj lan [1].

[1] Thổyzpe khíjkyv nhưfnmj lan: hơrrbgi thởwrpm thơrrbgm nhưfnmj hoa lan, dùjkyvng đochkibdc chỉwafjrrbgi thởwrpm củsebra mộrllrt côuzdezopji đochkdsqap

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh lậyjqzp tứzfmnc cảtwudm thấolqwy dưfnmjxtdyi thâghzrn cówdof mộrllrt ngọsebrn lửfnmja bắwrpmt đochkspviu xuấolqwt hiệlrrfn.

“Sao anh khôuzdeng nówdofi gìuunv? Cówdof phảtwudi làxauu anh sợhddp khôuzdeng?” Tốnfcwng Trâghzrn cưfnmjwcvki, vừmzaca nówdofi mộrllrt vừmzaca đochkưfnmja tay cởwrpmi quầspvin ázopjo anh.

“Tốnfcwng Trâghzrn!” Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh cầspvim lấolqwy cổyzpe tay côuzde.

Giọsebrng anh khôuzdeng hềgjiewdof lựmvvuc uy hiếkvuhp, cho nêpglxn côuzdexahan bảtwudn khôuzdeng sợhddp anh, tiếkvuhp tụspvic cởwrpmi quầspvin ázopjo anh.

“Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh, chẳghzrng lẽjzid anh khôuzdeng muốnfcwn em àxauu?” Tốnfcwng Trâghzrn hôuzden lêpglxn khówdofe môuzdei anh.

Tềgjie Nghiễcoyfm Ninh liềgjieu mạjzidng thởwrpm dốnfcwc, nówdofi cho chíjkyvnh mìuunvnh, đochkmzacng xújkyvc đochkrllrng, phảtwudi bìuunvnh tĩmzacnh.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.