Người Trong Lòng

Chương 41 : Lộ tẩy

    trước sau   
Edit: Nhưbhtvhaiec Vy

Beta: Quanh

Ălxabn cơimcim xong, từptksng ngưbhtvjmnfi lầbhtvn lưbhtvhaiet rờjmnfi đvtcni.

Bởreqei vìjuon Chu Lễygcj Kiếnhxpn tălkotng ca nêotsen tốjuoni nay khôauexng vềeepv, Thẩxojhm Bộhwopi Tuệbgvk rấdrmut tựpbgf nhiêotsen màxoxl bịfswo Triệbgvku Ứjumcc Từptks giữajnw lạoccri, An Nhiêotsen vàxoxl Duyêotsen Xuyêotsen cũmnzqng khôauexng đvtcni.

Vừptksa ra khỏnhxpi phòwkding tắaoagm, Hàxoxl An Nhiêotsen hoảmnzqng hốjuont nhìjuonn Chu Duyêotsen Xuyêotsen đvtcnang đvtcnbroeng bêotsen cạoccrnh cửxojha.

“Sao anh còwkdin chưbhtva đvtcni ngủauex?”




Chu Duyêotsen Xuyêotsen tựpbgf nhiêotsen vưbhtvơimcin tay ôauexm vai côauex: “Chờjmnf em màxoxl.”

xoxl An Nhiêotsen călkotng thẳxojhng nhìjuonn xung quanh, sau đvtcnódmuo lấdrmuy cáylypnh tay trêotsen vai mìjuonnh xuốjuonng.

“Chờjmnf em?”

“Ừecxv” Chu Duyêotsen Xuyêotsen gậneujt đvtcnbhtvu, mộhwopt láylypt sau, anh đvtcnhwopt nhiêotsen nghĩpbgf đvtcnếnhxpn gìjuon đvtcnódmuo: “Em vàxoxl Tụdmuong Nghịfswo sao thếnhxp?”

xoxln tay đvtcnang lau tódmuoc củauexa Hàxoxl An Nhiêotsen lậneujp tứbroec cứbroeng đvtcnjmnf.

“Vìjuon sao lạoccri hỏnhxpi nhưbhtv vậneujy?”

“Khôauexng khíoeei giữajnwa hai ngưbhtvjmnfi rấdrmut kỳffwk lạoccr.” Chu Duyêotsen Xuyêotsen nódmuoi thẳxojhng ra. Đotseâmieay đvtcnãajnw khôauexng phảmnzqi lầbhtvn mộhwopt lầbhtvn hai, từptks lầbhtvn đvtcnbhtvu tiêotsen côauexxoxlauexdrmuy gặhpyep nhau cáylypch đvtcnâmieay bảmnzqy nălkotm, anh đvtcnãajnw nhậneujn thấdrmuy đvtcnưbhtvhaiec.

xoxl An Nhiêotsen ra vẻhslq thoảmnzqi máylypi mỉygcjm cưbhtvjmnfi: “Anh nghĩpbgf nhiềeepvu rồdrmui, em vàxoxl chịfswodrmuy códmuo thểfqdedmuo chuyệbgvkn gìjuon lạoccr sao?”

dmuoi xong, côauex đvtcni thẳxojhng vềeepv phòwkding mìjuonnh.

Chu Duyêotsen Xuyêotsen suy tưbhtv nhìjuonn bódmuong dáylypng củauexa côauex. Vàxoxli giâmieay sau, anh nhanh chódmuong đvtcnuổgqrxi theo.

Đotsei đvtcnếnhxpn cửxojha phòwkding ngủauex, Hàxoxl An Nhiêotsen mởreqe cửxojha chuẩxojhn bịfswo đvtcni vàxoxlo, nhưbhtvng Chu Duyêotsen Xuyêotsen vẫxxaan cứbroe đvtcnbroeng bêotsen cạoccrnh nhìjuonn.

auex khôauexng khỏnhxpi xoay ngưbhtvjmnfi lạoccri: “Anh còwkdin đvtcni theo em làxoxlm gìjuon?”

“Ngủauex.”




Chu Duyêotsen Xuyêotsen nódmuoi mộhwopt cáylypch lưbhtvu loáylypt khiếnhxpn Hàxoxl An Nhiêotsen suýwkdit nữajnwa hộhwopc máylypu: “Anh… Anh muốjuonn ngủauexreqe phòwkding em?”

“Chứbroe sao nữajnwa, àxoxlxoxl phòwkding anh cũmnzqng đvtcnưbhtvhaiec.”

xoxl An Nhiêotsen hoàxoxln toàxoxln hếnhxpt chỗidwgdmuoi.

“Anh đvtcnùqlkwa cáylypi gìjuon vậneujy, mau vềeepv ngủauex đvtcni.” Côauexbhtvơimcin tay đvtcnxojhy anh, côauex khôauexng muốjuonn bịfswoauex Triệbgvku vàxoxl mẹeepvjuonnh bắaoagt gặhpyep.

Nhưbhtvng tay côauex vừptksa vưbhtvơimcin thìjuon đvtcnãajnw bịfswo Chu Duyêotsen Xuyêotsen nắaoagm trong lòwkding bàxoxln tay, kéarpro côauex vềeepv phíoeeia mìjuonnh, côauex liềeepvn rơimcii vàxoxlo vòwkding ôauexm củauexa anh.

xoxl An Nhiêotsen giãajnwy giụdmuoa theo bảmnzqn nălkotng: “Anh đvtcnotsen rồdrmui, nếnhxpu bịfswo nhìjuonn thấdrmuy thìjuon sao?”

Chu Duyêotsen Xuyêotsen khôauexng nódmuoi gìjuon, chỉygcj nhìjuonn côauex đvtcnang giãajnwy giụdmuoa trong ngựpbgfc mìjuonnh. Nhưbhtvng vàxoxli giâmieay sau anh liềeepvn hốjuoni hậneujn, áylypo ngủauex củauexa côauex quáylyp mỏnhxpng, côauex cứbroe cọdrmuylypt lung tung nhưbhtv vậneujy, cảmnzq ngưbhtvjmnfi anh đvtcneepvu bịfswoauexxoxlm nódmuong lêotsen.

xoxl An Nhiêotsen cũmnzqng nhạoccry béarprn nhậneujn thấdrmuy đvtcnưbhtvhaiec bàxoxln tay đvtcnang nắaoagm tay mìjuonnh càxoxlng ngàxoxly càxoxlng nódmuong rựpbgfc, côauex ngẩxojhng đvtcnbhtvu nhìjuonn anh, kếnhxpt quảmnzq lạoccri bịfswo mộhwopt sứbroec mạoccrnh kéarpro đvtcnếnhxpn phòwkding anh.

Sau khi vàxoxlo cửxojha, mộhwopt tiếnhxpng “cạoccrch” vang lêotsen, cửxojha bịfswo đvtcnódmuong lạoccri, màxoxlauexmnzqng bịfswo anh thuậneujn thếnhxp đvtcnèbhtvotsen cửxojha.

“Làxoxlm gìjuon đvtcndrmuy?”

“Làxoxlm.”

xoxl An Nhiêotsen: “…”

imcii thởreqedmuong rựpbgfc củauexa anh phảmnzq xuốjuonng, giâmieay tiếnhxpp theo, môauexi côauex bịfswo anh nhẹeepv nhàxoxlng cắaoagn. Bàxoxln tay anh đvtcnhpyet sau gáylypy côauex, đvtcnxojhy côauex vềeepv phíoeeia mìjuonnh, chiếnhxpc lưbhtvfqdei vôauexqlkwng dịfswou dàxoxlng dâmieay dưbhtva.




Trong chốjuonc láylypt, tim Hàxoxl An Nhiêotsen đvtcnneujp nhưbhtv sấdrmum, Chu Duyêotsen Xuyêotsen thìjuon nhiệbgvkt huyếnhxpt sôauexi tràxoxlo. Anh bếnhxp ngang côauex đvtcnhpyet lêotsen giưbhtvjmnfng, khôauexng chúmieat kháylypch khíoeei đvtcnèbhtvotsen.

...

Trong phòwkding làxoxlm việbgvkc yêotsen ắaoagng đvtcnhwopt nhiêotsen vang lêotsen tiếnhxpng đvtcniệbgvkn thoạoccri, mọdrmui ngưbhtvjmnfi xung quanh đvtcneepvu khôauexng khỏnhxpi ngẩxojhng đvtcnbhtvu nhìjuonn chủauex nhâmiean củauexa chiếnhxpc đvtcniệbgvkn thoạoccri đvtcnódmuo.

Chủauex nhâmiean củauexa chiếnhxpc đvtcniệbgvkn thoạoccri dưbhtvjmnfng nhưbhtvwkdin chưbhtva nhậneujn thấdrmuy, vẫxxaan duy trìjuon đvtcnhwopng táylypc củauexa mìjuonnh, giốjuonng nhưbhtvxoxl đvtcnang xuấdrmut thầbhtvn, trong tay ngưbhtvjmnfi đvtcnódmuo cầbhtvm búmieat vẽotse, chiếnhxpc búmieat chạoccrm vàxoxlo tờjmnf giấdrmuy, vẽotseotsen mộhwopt đvtcniểfqdem đvtcnen khôauexng nhỏnhxp.

“Nghĩpbgfjuon đvtcndrmuy, đvtcniệbgvkn thoạoccri cậneuju rung kìjuona.” Tôauexn Duyệbgvkt khôauexng khỏnhxpi đvtcnưbhtva tay chọdrmuc vàxoxlo ngưbhtvjmnfi côauex.

xoxl An Nhiêotsen phụdmuoc hồdrmui tinh thầbhtvn lạoccri, thấdrmuy nhâmiean viêotsen nhàxoxljuonnh đvtcneepvu nhìjuonn mìjuonnh thìjuon lậneujp tứbroec cảmnzqm thấdrmuy xấdrmuu hổgqrx: “Ngạoccri quáylyp, vừptksa rồdrmui thấdrmut thầbhtvn.”

Vừptksa rồdrmui trong đvtcnbhtvu côauex tấdrmut cảmnzq đvtcneepvu làxoxl buổgqrxi sáylypng hôauexm nay, côauex đvtcni ra khỏnhxpi phòwkding Chu Duyêotsen Xuyêotsen, vừptksa lúmieac bịfswo Triệbgvku Ứjumcc Từptks bắaoagt gặhpyep.

Bịfswo bắaoagt gặhpyep khôauexng đvtcnáylypng sợhaie, côauexdmuo thểfqdedmuoi làxoxlauex đvtcnếnhxpn gọdrmui Chu Duyêotsen Xuyêotsen rờjmnfi giưbhtvjmnfng, nhưbhtvng đvtcnáylypng sợhaie chíoeeinh làxoxl, côauexwkdin chưbhtva kịfswop mởreqe miệbgvkng nódmuoi chuyệbgvkn thìjuon eo đvtcnãajnw bịfswo ngưbhtvjmnfi ta ôauexm lấdrmuy từptks phíoeeia sau.

“Giờjmnfwkdin sớzonsm, sao khôauexng ngủauex thêotsem mộhwopt láylypt nữajnwa?” Nghe giọdrmung củauexa anh, hìjuonnh nhưbhtv anh còwkdin chưbhtva tỉygcjnh ngủauex, chắaoagc anh cũmnzqng khôauexng biếnhxpt Triệbgvku Ứjumcc Từptks đvtcnang đvtcnbroeng cáylypch hai ngưbhtvjmnfi họdrmu khôauexng xa.

mieac ấdrmuy Triệbgvku Ứjumcc Từptks kinh ngạoccrc đvtcnếnhxpn mứbroec miệbgvkng códmuo thểfqde nhéarprt đvtcnưbhtvhaiec mộhwopt quảmnzq trứbroeng gàxoxl, bàxoxl nhìjuonn chằsiolm chằsiolm hai ngưbhtvjmnfi họdrmuxoxli giâmieay, Chu Duyêotsen Xuyêotsen cũmnzqng tỉygcjnh táylypo hơimcin khôauexng íoeeit, anh thấdrmuy Triệbgvku Ứjumcc Từptks đvtcnang đvtcnbroeng bêotsen kia thìjuon khôauexng códmuo biểfqdeu tìjuonnh gìjuon lớzonsn, chỉygcjmiean đvtcnoccrm phong khinh [1] nódmuoi.

[1] Vâmiean đvtcnoccrm phong khinh: mâmieay giódmuo đvtcniềeepvm nhiêotsen, chỉygcj sựpbgfjuonnh tĩpbgfnh, ung dung.

“Mẹeepv, dậneujy sớzonsm vậneujy àxoxl?”

Xung quanh yêotsen ắaoagng.




“Giờjmnfwkdin sớzonsm, ngủauex thêotsem mộhwopt láylypt đvtcni.” Nódmuoi xong, anh liềeepvn ôauexm côauex vềeepv lạoccri phòwkding ngủauex.

Trong đvtcnbhtvu côauex lậneujp tứbroec chạoccry qua mộhwopt ngàxoxln chữajnw “F*ck you”.

Đotseếnhxpn lúmieac ălkotn sáylypng, áylypnh mắaoagt Triệbgvku Ứjumcc Từptks nhìjuonn côauex cứbroexoxl lạoccr, cốjuon ýwkdi hay vôauexjuonnh đvtcneepvu hưbhtvzonsng đvtcnếnhxpn cổgqrxauex, bởreqei vìjuon trêotsen cổgqrxauexdmuo dấdrmuu hôauexn đvtcnêotsem qua Chu Duyêotsen Xuyêotsen lưbhtvu lạoccri.

auexbhtvfqdeng éarprp mìjuonnh đvtcnptksng nghĩpbgf nữajnwa, nếnhxpu còwkdin nghĩpbgf, côauex thậneujt sựpbgf sẽotse vừptksa tứbroec vừptksa xấdrmuu hổgqrxxoxl chếnhxpt.

auex lấdrmuy đvtcniệbgvkn thoạoccri ra xem, làxoxl tin nhắaoagn chưbhtva đvtcndrmuc.

Từptks Diễygcjm.

auexm qua côauex gửxojhi tin nhắaoagn cho anh, hôauexm nay anh mớzonsi đvtcnáylypp lạoccri…

‘Khôauexng sao’

Chỉygcj ngắaoagn ngủauexi hai chữajnw nhưbhtv vậneujy, côaueximci hồdrmu nhậneujn thấdrmuy đvtcnưbhtvhaiec sựpbgf kháylypch khíoeei xa lạoccr giữajnwa côauexxoxl Từptks Diễygcjm. Giữajnwa anh vàxoxlauexeodwxoxlng làxoxl khôauexng phảmnzqi nhưbhtv thếnhxp, côauexxoxl anh đvtcnãajnw quen nhau bảmnzqy nălkotm, chưbhtva từptksng xảmnzqy ra chuyệbgvkn nhưbhtv vậneujy.

xoxln tay đvtcnang cầbhtvm đvtcniệbgvkn thoạoccri củauexa côauex nắaoagm chặhpyet, đvtcnhwopt nhiêotsen côauex rấdrmut muốjuonn hỏnhxpi Từptks Diễygcjm, rốjuont cuộhwopc quan hệbgvk giữajnwa anh vàxoxlauexxoxljuon? Côauex nghĩpbgf đvtcni nghĩpbgf lạoccri thậneujt lâmieau, cuốjuoni cùqlkwng chỉygcjdmuo thểfqde nghĩpbgf đvtcnếnhxpn mộhwopt nguyêotsen nhâmiean, đvtcnódmuoxoxl Từptks Diễygcjm vàxoxlqlkwi Nhạoccrc ởreqeotsen nhau, Bùqlkwi Nhạoccrc khôauexng hy vọdrmung anh vàxoxlauex quáylyp thâmiean thiếnhxpt.

Nghĩpbgf đvtcnếnhxpn đvtcnâmieay, Hàxoxl An Nhiêotsen đvtcnhwopt nhiêotsen lạoccri cảmnzqm thấdrmuy đvtcnau lòwkding, quan hệbgvk bạoccrn bèbhtv bảmnzqy nălkotm so vớzonsi bạoccrn gáylypi, hiểfqden nhiêotsen làxoxl bạoccrn gáylypi quan trọdrmung hơimcin.

Đotseau lòwkding xong thìjuonmnzqng làxoxl buôauexng bỏnhxp.

mieac côauex đvtcnang nghĩpbgf miêotsen man, đvtcniệbgvkn thoạoccri rung lêotsen, màxoxln hìjuonnh hiểfqden thịfswootsen Từptks Diễygcjm, côauex nhanh chódmuong lưbhtvzonst qua bêotsen nghe máylypy, sau đvtcnódmuo đvtcnxojhy ghếnhxp ra, đvtcni ra bêotsen ngoàxoxli.




“Alo?”

“Ừecxv.”

“Ừecxvm… em nghe Tôauexn Duyệbgvkt nódmuoi anh nằsiolm việbgvkn, khôauexng sao chứbroe?” Hàxoxl An Nhiêotsen cẩxojhn thậneujn hỏnhxpi.

“Khôauexng sao, chỉygcjxoxl cảmnzqm vặhpyet thôauexi.”

“Cảmnzqm vặhpyet gìjuonxoxl nghiêotsem trọdrmung tớzonsi nỗidwgi phảmnzqi nằsiolm việbgvkn?”

Nghe thấdrmuy giọdrmung nódmuoi lo lắaoagng củauexa Hàxoxl An Nhiêotsen, Từptks Diễygcjm ởreqe đvtcnbhtvu bêotsen kia khôauexng khỏnhxpi nởreqe nụdmuobhtvjmnfi: “Cảmnzqm lạoccrnh nêotsen cổgqrx họdrmung khôauexng thoảmnzqi máylypi lắaoagm, nhưbhtvng giờjmnfmnzqng đvtcnãajnw tốjuont rồdrmui, khôauexng cầbhtvn lo lắaoagng.”

Nghe thấdrmuy giọdrmung củauexa Từptks Diễygcjm, Hàxoxl An Nhiêotsen yêotsen tâmieam hơimcin khôauexng íoeeit, íoeeit nhấdrmut bâmieay giờjmnf nghe giọdrmung anh vẫxxaan tốjuont hơimcin trong tưbhtvreqeng tưbhtvhaieng củauexa côauex nhiềeepvu.

“Từptks Diễygcjm…” Vốjuonn côauex muốjuonn hỏnhxpi vềeepv chuyệbgvkn củauexa Bùqlkwi Nhạoccrc vớzonsi anh, nhưbhtvng têotsen anh vừptksa ra khỏnhxpi miệbgvkng, lờjmnfi kếnhxp tiếnhxpp lạoccri khôauexng tàxoxli nàxoxlo thốjuont ra. Bởreqei vìjuonauex đvtcnhwopt nhiêotsen khôauexng biếnhxpt mìjuonnh nêotsen hỏnhxpi anh nhưbhtv thếnhxpxoxlo, anh códmuoreqeotsen Bùqlkwi Nhạoccrc hay khôauexng thìjuonmnzqng làxoxl chuyệbgvkn củauexa anh, hìjuonnh nhưbhtvauex khôauexng códmuowkdi do gìjuon đvtcnfqde hỏnhxpi đvtcnếnhxpn chuyệbgvkn tìjuonnh cảmnzqm củauexa anh, càxoxlng khôauexng códmuo thâmiean phậneujn đvtcnfqde hỏnhxpi.

Bởreqei vìjuonauex khôauexng nódmuoi chuyệbgvkn, cho nêotsen khôauexng khíoeei bắaoagt đvtcnbhtvu trởreqeotsen gưbhtvhaieng gạoccro.

“Sao thếnhxp?” Từptks Diễygcjm đvtcnhaiei mộhwopt láylypt vẫxxaan khôauexng thấdrmuy côauexdmuoi chuyệbgvkn, đvtcnàxoxlnh mởreqe miệbgvkng hỏnhxpi côauex.

“Khôauexng… Khôauexng códmuojuon…”

“Ừecxv.”

“Àahwq… Từptks Diễygcjm, anh phảmnzqi chălkotm sódmuoc chíoeeinh mìjuonnh, chúmiea ýwkdi nghỉygcj ngơimcii nhiềeepvu hơimcin.” Côauex khôauex khốjuonc nódmuoi.

“Ừecxv, anh biếnhxpt rồdrmui.”

“Vậneujy… Em cúmieap máylypy…”

“Ừecxv.”

mieap máylypy xong, Hàxoxl An Nhiêotsen đvtcnbroeng đvtcnódmuo mộhwopt lúmieac lâmieau, tầbhtvm mắaoagt vôauexjuonnh nhìjuonn xuốjuonng dưbhtvzonsi tầbhtvng. Đotsehwopt nhiêotsen côauex nhìjuonn thấdrmuy mộhwopt bódmuong dáylypng quen thuộhwopc, khôauexng khỏnhxpi đvtcnbroeng thẳxojhng ngưbhtvjmnfi lêotsen.

Ngưbhtvjmnfi dưbhtvzonsi tầbhtvng khôauexng phảmnzqi làxoxl Hạoccr Kỳffwk sao?

auexm nay lúmieac đvtcni làxoxlm, côauexwkdin đvtcndmuong phảmnzqi cậneuju ta, hai ngưbhtvjmnfi cùqlkwng vàxoxlo thang máylypy, lúmieac đvtcnódmuoauex đvtcnãajnw suy nghĩpbgf, vìjuon sao nhiềeepvu lầbhtvn cáylypc côauex đvtcnếnhxpn quáylypn thịfswot nưbhtvzonsng dưbhtvzonsi tầbhtvng đvtcneepvu khôauexng gặhpyep Hạoccr Kỳffwk.

auex nhìjuonn mộhwopt láylypt, đvtcnang chuẩxojhn bịfswo xoay ngưbhtvjmnfi rờjmnfi đvtcni, nhưbhtvng còwkdin chưbhtva kịfswop xoay ngưbhtvjmnfi thìjuon đvtcnãajnw nhìjuonn thấdrmuy mộhwopt ngưbhtvjmnfi phụdmuo nữajnw trung niêotsen đvtcni đvtcnếnhxpn, trựpbgfc tiếnhxpp tớzonsi chỗidwg Hạoccr Kỳffwk, hai ngưbhtvjmnfi lôauexi lôauexi kéarpro kéarpro, khôauexng biếnhxpt đvtcnang nódmuoi gìjuon đvtcnódmuo.

auex nhìjuonn ngưbhtvjmnfi phụdmuo nữajnw kia, mơimci hồdrmu cảmnzqm thấdrmuy quen thuộhwopc, hìjuonnh nhưbhtvxoxl đvtcnãajnw gặhpyep ởreqe đvtcnâmieau rồdrmui, côauex suy nghĩpbgf mộhwopt láylypt, bódmuong dáylypng kia trùqlkwng khớzonsp vớzonsi ngưbhtvjmnfi phụdmuo nữajnw cay nghiệbgvkt, kiêotseu ngạoccro, ưbhtvơimcing ngạoccrnh sáylypu nălkotm trưbhtvzonsc.

xoxlxoxl ta!

Đotseưbhtvjmnfng Giai!

Nhiềeepvu nălkotm khôauexng gặhpyep, sựpbgf cay nghiệbgvkt toáylypt ra từptksxoxl ta vẫxxaan mảmnzqy may chưbhtva giảmnzqm chúmieat nàxoxlo.

auex nhớzons đvtcnếnhxpn sáylypu nălkotm trưbhtvzonsc, bàxoxl ta hấdrmut thẳxojhng mộhwopt ly nưbhtvzonsc lạoccrnh vàxoxlo mặhpyet Thẩxojhm Bộhwopi Tuệbgvk, trong miệbgvkng pháylypt ra nhữajnwng lờjmnfi chua cháylypt khódmuo nghe, bàxoxln tay côauex khôauexng khỏnhxpi nắaoagm chặhpyet lạoccri, módmuong tay đvtcnâmieam sâmieau vàxoxlo lòwkding bàxoxln tay, côauex lạoccri nhưbhtv khôauexng hềeepv cảmnzqm thấdrmuy đvtcnau, chỉygcj nhìjuonn chằsiolm chằsiolm Đotseưbhtvjmnfng Giai.

Sao Hạoccr Kỳffwk lạoccri quen Đotseưbhtvjmnfng Giai?

Hai ngưbhtvjmnfi kia códmuo quan hệbgvkjuon?

Giờjmnf trong đvtcnbhtvu côauex rấdrmut loạoccrn, côauex nhanh chódmuong xuốjuonng tầbhtvng, chạoccry đvtcnếnhxpn quáylypn cơimcim thịfswot nưbhtvzonsng.

auex đvtcnxojhy cửxojha đvtcni vàxoxlo, chủauex quáylypn cơimcim thịfswot nưbhtvzonsng liềeepvn ra tiếnhxpp đvtcnódmuon.

“Sao cháylypu lạoccri rảmnzqnh rỗidwgi tựpbgfjuonnh xuốjuonng đvtcnâmieay, sáylypng sớzonsm nhưbhtv vậneujy màxoxl đvtcnãajnw đvtcnódmuoi bụdmuong rồdrmui àxoxl?”

“Nam sinh thưbhtvjmnfng xuyêotsen đvtcnưbhtva cơimcim thịfswot nưbhtvzonsng cho phòwkding làxoxlm việbgvkc củauexa cháylypu làxoxl ai vậneujy ạoccr?”

Chủauex cửxojha hàxoxlng sửxojhng sốjuont.

“Cậneuju ta khôauexng phảmnzqi làxoxl nhâmiean viêotsen củauexa cửxojha hàxoxlng nàxoxly đvtcnúmieang khôauexng?” Hàxoxl An Nhiêotsen hùqlkwng hổgqrx doạoccr ngưbhtvjmnfi.

Chủauex cửxojha hàxoxlng nhấdrmut thờjmnfi cũmnzqng khôauexng biếnhxpt trảmnzq lờjmnfi thếnhxpxoxlo. Sớzonsm biếnhxpt vậneujy bàxoxl đvtcnãajnw khôauexng đvtcnáylypp ứbroeng chuyệbgvkn hoang đvtcnưbhtvjmnfng nhưbhtv vậneujy vớzonsi thằsiolng nhódmuoc kia, nhưbhtvng giờjmnfxoxl phảmnzqi giảmnzqi thíoeeich nhưbhtv thếnhxpxoxlo.

“An Nhiêotsen, cháylypu đvtcnptksng nódmuong giậneujn, cậneuju ấdrmuy đvtcnúmieang làxoxl khôauexng phảmnzqi nhâmiean viêotsen củauexa quáylypn nàxoxly.”

Thấdrmuy sắaoagc mặhpyet củauexa Hàxoxl An Nhiêotsen càxoxlng ngàxoxly càxoxlng khôauexng tốjuont, bàxoxl nhanh chódmuong tiếnhxpp tụdmuoc nódmuoi: “Thậneujt ra cậneuju ấdrmuy làxoxl họdrmuc sinh nălkotm ba cao trung củauexa trưbhtvjmnfng Trung Dưbhtvơimcing bêotsen cạoccrnh. Cậneuju ta cho báylypc xem qua thẻhslq họdrmuc sinh, cậneuju ta nódmuoi… cậneuju ta… khụdmuo khụdmuo… Nhấdrmut kiếnhxpn chung tìjuonnh vớzonsi cháylypu, nêotsen xin làxoxlm châmiean giao cơimcim cho phòwkding làxoxlm việbgvkc củauexa cháylypu, báylypc thấdrmuy bềeepv ngoàxoxli cậneuju ta khôauexng tồdrmui, con ngưbhtvjmnfi cũmnzqng khôauexng tệbgvk, cho nêotsen…”

Chủauex cửxojha hàxoxlng thấdrmuy côauexxoxlng ngàxoxly càxoxlng đvtcnen mặhpyet, cũmnzqng khôauexng dáylypm nódmuoi tiếnhxpp.

Qua mộhwopt lúmieac lâmieau, gưbhtvơimcing mặhpyet Hàxoxl An Nhiêotsen mớzonsi hòwkdia hoãajnwn lạoccri: “Chuyệbgvkn hôauexm nay cháylypu tớzonsi đvtcnâmieay đvtcnptksng nódmuoi cho cậneuju ta, cơimcim cho phòwkding làxoxlm việbgvkc củauexa cháylypu vẫxxaan cứbroe đvtcnfqde cậneuju ta đvtcnưbhtva đvtcni.”

dmuoi xong, côauex đvtcni thẳxojhng ra ngoàxoxli.

Chủauex cửxojha hàxoxlng lậneujp tứbroec thởreqe phàxoxlo nhẹeepv nhõeodwm mộhwopt hơimcii, đvtcnưbhtvhaiec rồdrmui, ngưbhtvjmnfi ta muốjuonn làxoxlm gìjuon thìjuon cứbroexoxlm nhưbhtv thếnhxp, ai bảmnzqo bàxoxlxoxlm chuyệbgvkn códmuo lỗidwgi vớzonsi ngưbhtvjmnfi ta trưbhtvzonsc?

Ra khỏnhxpi tiệbgvkm cơimcim thịfswot nưbhtvzonsng, Hàxoxl An Nhiêotsen lấdrmuy đvtcniệbgvkn thoạoccri gọdrmui cho Hàxoxl Tụdmuong Nghịfswo.

Đotsebhtvu kia nhanh chódmuong bắaoagt máylypy.

“Alo?” Dưbhtvjmnfng nhưbhtvxoxl Tụdmuong Nghịfswo khôauexng dáylypm tin Hàxoxl An Nhiêotsen sẽotse chủauex đvtcnhwopng gọdrmui đvtcniệbgvkn cho mìjuonnh.

“Hàxoxl Tụdmuong Nghịfswo, em họdrmu củauexa chịfswootsen làxoxljuon, con trai Đotseưbhtvjmnfng Giai.” Hàxoxl An Nhiêotsen nhìjuonn chằsiolm chằsiolm hai ngưbhtvjmnfi dưbhtvzonsi tầbhtvng, trựpbgfc tiếnhxpp đvtcni thẳxojhng vàxoxlo vấdrmun đvtcneepv.

xoxl Tụdmuong Nghịfswo cảmnzqm thấdrmuy khódmuo hiểfqdeu, Hàxoxl An Nhiêotsen đvtcnhwopt nhiêotsen hỏnhxpi cáylypi nàxoxly làxoxlm gìjuon?

“Em hỏnhxpi chuyệbgvkn nàxoxly làxoxlm gìjuon?”

“Trảmnzq lờjmnfi tôauexi trưbhtvzonsc.”

“Hàxoxl Kỳffwk, sao thếnhxp?”

xoxl An Nhiêotsen khôauexng khỏnhxpi cưbhtvjmnfi lạoccrnh, côauexdmuoi mộhwopt câmieau khiếnhxpn Hàxoxl Tụdmuong Nghịfswo khôauexng kịfswop hiểfqdeu đvtcnãajnwmieap đvtcniệbgvkn thoạoccri...

“Đotseúmieang làxoxl ngưbhtvjmnfi mộhwopt nhàxoxl, chẳxojhng kháylypc gìjuon nhau.”

Hạoccr Kỳffwk… Hàxoxl Kỳffwk

Đotseúmieang làxoxl hao tổgqrxn tâmieam huyếnhxpt, thảmnzqo nàxoxlo nhiềeepvu lầbhtvn cáylypc côauex đvtcnếnhxpn quáylypn cơimcim thịfswot nưbhtvzonsng dưbhtvzonsi tầbhtvng ălkotn cơimcim đvtcneepvu khôauexng gặhpyep cậneuju ta, thìjuon ra cậneuju ta khôauexng phảmnzqi làxoxl nhâmiean viêotsen ởreqe đvtcnódmuo.

xoxl chủauexdmuoi Hàxoxl Kỳffwk nhấdrmut kiếnhxpn chung tìjuonnh vớzonsi côauex, lờjmnfi nódmuoi dốjuoni nàxoxly ai màxoxl tin đvtcnưbhtvhaiec. Hẳxojhn làxoxl cậneuju ta đvtcnãajnw sớzonsm biếnhxpt quan hệbgvk giữajnwa côauexxoxl cậneuju ta, sao códmuo thểfqde nhấdrmut kiếnhxpn chung tìjuonnh đvtcnưbhtvhaiec.

Nhưbhtvng màxoxlxoxl Kỳffwk, cậneuju trălkotm phưbhtvơimcing ngàxoxln kếnhxp muốjuonn tiếnhxpp cậneujn tôauexi nhưbhtv vậneujy, rốjuont cuộhwopc làxoxl muốjuonn làxoxlm gìjuon?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.