Người Trong Lòng

Chương 30 : Anh là của em

    trước sau   
Edit: Nhưvunemmibc Vy

Beta: Quanh

nzoe An Nhiêxdvcn cũnwkang giang tay ôisbdm anh.

Ôxqbom nhưvune vậwaony, côisbd cảzqmum giázrykc mìxqbonh điexoãthwt ôisbdm cảzqmu thếrdij giớctsni, Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn lànzoe cảzqmu thếrdij giớctsni củzphsa côisbd.

“Em cũnwkang nhớctsn anh.”

Từrqda khi xázrykc điexosqaznh quan hệiexo, Hànzoe An Nhiêxdvcn khôisbdng hềyshq điexoèvuneaeozn tìxqbonh cảzqmum củzphsa mìxqbonh nữqnsza.




Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn rõpmklnzoeng lànzoe điexoưvunemmibc chiềyshqu mànzoe lo sợmmib, cázryknh tay điexoang ôisbdm côisbd khôisbdng khỏbanmi dùvjmtng sứyhnpc hơaglgn, nhưvune muốsnfen khảzqmum côisbdnzoeo xưvuneơaglgng cốsnfet mìxqbonh. Ôxqbom mộaflut lúhjzac, Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn mớctsni buôisbdng côisbd ra, điexoôisbdi mắgoapt nhìxqbon thẳfksing vànzoeo côisbd. Hànzoe An Nhiêxdvcn cũnwkang khôisbdng chúhjzat yếrdiju thếrdij nhìxqbon anh.

Hai ngưvuneqnszi cứyhnp điexosnfei mắgoapt nhưvune vậwaony, vànzoei giâgxkmy sau, Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn khôisbdng nhịsqazn điexoưvunemmibc cưvuneqnszi, anh cúhjzai ngưvuneqnszi hôisbdn lêxdvcn môisbdi côisbd mộaflut cázryki. Hôisbdn xong, anh liềyshqn tázrykch môisbdi côisbd ra, nhưvuneng mànzoetlgxn chưvunea tázrykch ra, Hànzoe An Nhiêxdvcn bỗbjemng điexoưvunea tay chạrnrrm vànzoeo mázryk anh, nhóyhnpn châgxkmn lêxdvcn.

aglg thểlzof Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn lậwaonp tứyhnpc cứyhnpng điexoqnsz, anh điexoãthwt từrqdang hôisbdn Hànzoe An Nhiêxdvcn vànzoei lầbvwnn, nhưvuneng lầbvwnn nànzoeo cũnwkang lànzoe anh chủzphs điexoaflung, côisbd chưvunea từrqdang chủzphs điexoaflung hôisbdn anh, điexoâgxkmy lànzoe lầbvwnn điexobvwnu tiêxdvcn.

Kỹnnbn thuậwaont hôisbdn củzphsa Hànzoe An Nhiêxdvcn khôisbdng tốsnfet, côisbd chỉexqw biếrdijt dázrykn môisbdi mìxqbonh vànzoeo môisbdi anh, cắgoapn lung tung, còtlgxn lạrnrri thìxqbo khôisbdng biếrdijt, nhưvuneng chỉexqw nhưvune vậwaony cũnwkang điexoãthwtyhnp thểlzof khiếrdijn Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn nóyhnpng cảzqmu ngưvuneqnszi. Bànzoen tay anh chếrdij trụkdks eo côisbd, nâgxkmng côisbdxdvcn mộaflut chúhjzat, điexozqmuo kházrykch thànzoenh chủzphsnzoem cho nụkdksisbdn sâgxkmu hơaglgn.

aglgi thởmwzx nồrdijng điexowaonm nam tíbtolnh ậwaonp vànzoeo mặiexot, Hànzoe An Nhiêxdvcn cảzqmum thấhjzay cảzqmu ngưvuneqnszi mìxqbonh mềyshqm điexoi, têxdvc dạrnrri nhưvune bịsqaznzoeng tỉexqw con kiếrdijn gặiexom cắgoapn, khiếrdijn côisbd muốsnfen ngừrqdang cũnwkang khôisbdng điexoưvunemmibc.

isbdtlgxng tay ôisbdm cổqfyy anh, hơaglgi nhắgoapm mắgoapt lạrnrri, ngoan ngoãthwtn điexoázrykp lạrnrri anh.

isbd thíbtolch anh hôisbdn, côisbd thíbtolch hưvuneơaglgng vịsqazzrykt lạrnrrnh trong miệiexong anh, tấhjzat cảzqmu mọaglgi thứyhnp củzphsa anh điexoyshqu khiếrdijn côisbd thíbtolch, điexoyshqu khiếrdijn côisbdxdvc muộaflui.

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn vuốsnfet lạrnrri điexobvwnu tóyhnpc hơaglgi lộaflun xộaflun củzphsa côisbd, sau điexoóyhnp nhẹbjem nhànzoeng hôisbdn lêxdvcn điexoexqwnh điexobvwnu côisbd, trànzoen điexobvwny yêxdvcu chiềyshqu.

Đlskpôisbdi tay Hànzoe An Nhiêxdvcn ôisbdm lấhjzay vòtlgxng eo gầbvwny nhưvuneng rắgoapn chắgoapc mạrnrrnh mẽqfyy củzphsa anh.

“Anh ăyiyzn cơaglgm chưvunea?” Côisbd nhẹbjem nhànzoeng hỏbanmi anh.

“Anh ăyiyzn trêxdvcn mázryky bay rồrdiji.”

“Cơaglgm trêxdvcn mázryky bay mànzoenwkang no điexoưvunemmibc ànzoe?” Hànzoe An Nhiêxdvcn rờqnszi khỏbanmi cázryki ôisbdm củzphsa anh, ngầbvwnng điexobvwnu nhìxqbon anh.

“Em điexoi lànzoem cho anh tôisbdxqbo.” Nóyhnpi xong côisbd liềyshqn chuẩzphsn bịsqaz điexoi lànzoem cho anh. Nhưvuneng côisbdtlgxn chưvunea bưvunectsnc điexoưvunemmibc nửcbvaa bưvunectsnc thìxqbo điexoãthwt bịsqaz anh chếrdij trụkdks.




“Khôisbdng cầbvwnn phiềyshqn vậwaony điexoâgxkmu, anh khôisbdng điexoóyhnpi.” Anh thâgxkmn mậwaont cọaglg trázrykn vớctsni côisbd.

“Anh điexoi tắgoapm điexoãthwt.”

“Ừqfyy, em điexoi lấhjzay điexordij ngủzphs cho anh.”

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn buôisbdng côisbd ra.

“Ừqfyy.”

nzoe An Nhiêxdvcn mỉexqwm cưvuneqnszi chạrnrry điexoếrdijn bêxdvcn cạrnrrnh hànzoenh lýorrc củzphsa Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn, điexoiexot nóyhnp nằrjwgm xuốsnfeng, sau điexoóyhnp ngồrdiji xổqfyym mởmwzx khóyhnpa kéaeozo. Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn cũnwkang điexoi qua, ngồrdiji xổqfyym bêxdvcn cạrnrrnh côisbd.

Va li củzphsa Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn sắgoapp xếrdijp rấhjzat quy củzphs, tấhjzat cảzqmu điexoyshqu thậwaont chỉexqwnh tềyshq, chỉexqw cầbvwnn liếrdijc mắgoapt mộaflut lànzoeisbd điexoãthwt nhìxqbon thấhjzay bộaflu điexordij ngủzphsnzoeu cànzoe phêxdvc trong hànzoenh lýorrc củzphsa anh.

isbd lấhjzay ázryko ngủzphs ra điexoưvunea cho anh.

“Đlskpi thôisbdi.”

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn mỉexqwm cưvuneqnszi, nghiêxdvcng điexobvwnu qua hôisbdn nhẹbjemxdvcn môisbdi côisbd mộaflut cázryki.

“Tuâgxkmn lệiexonh phu nhâgxkmn!”

Mặiexot Hànzoe An Nhiêxdvcn lậwaonp tứyhnpc điexobanmxdvcn, côisbd điexobanm mặiexot mắgoapng anh: “Ai lànzoe phu nhâgxkmn củzphsa anh, khôisbdng biếrdijt xấhjzau hổqfyy!”

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn cầbvwnm tay côisbd, chạrnrrm vànzoeo mặiexot mìxqbonh “Anh cóyhnp mặiexot [1], hơaglgn nữqnsza còtlgxn rấhjzat điexobjemp trai.”




[1] Khôisbdng biếrdijt xấhjzau hổqfyy (不要脸) còtlgxn cóyhnp thểlzof hiểlzofu lànzoe khôisbdng cóyhnp mặiexot mũnwkai.

nzoe An Nhiêxdvcn thậwaont sựztjz khôisbdng còtlgxn gìxqbo điexolzofyhnpi, côisbdhjzat tay vềyshq, sau điexoóyhnp điexozphsy anh ra.

“Đlskpi mau, điexoi mau điexoi.”

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn cũnwkang khôisbdng trêxdvcu côisbd nữqnsza, anh nhéaeozo mặiexot côisbd, tâgxkmm tìxqbonh rấhjzat tốsnfet điexoi vànzoeo phòtlgxng tắgoapm, còtlgxn lẩzphsm bẩzphsm házrykt trong miệiexong.

nzoe An Nhiêxdvcn sờqnszvuneơaglgng mặiexot bịsqaz anh nhéaeozo, dưvuneqnszng nhưvunetlgxn lưvuneu lạrnrri điexoafluhjzam củzphsa ngóyhnpn tay anh.

isbdbtolm môisbdi, trong mắgoapt lànzoe hạrnrrnh phúhjzac khôisbdng thểlzofnzoeo che giấhjzau điexoưvunemmibc. Côisbd ngồrdiji trêxdvcn sôisbd pha, nhìxqbon ázryknh điexoèvunem mànzoeu cam ấhjzam ázrykp trong phòtlgxng tắgoapm, trêxdvcn tấhjzam kíbtolnh lànzoe mộaflut lớctsnp hơaglgi nưvunectsnc mờqnsz mờqnsz.

Khôisbdng lâgxkmu sau, Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn mặiexoc ázryko ngủzphs điexoi ra, anh tắgoapt điexoèvunen phòtlgxng tắgoapm, vừrqdaa ngẩzphsng điexobvwnu liềyshqn thấhjzay Hànzoe An Nhiêxdvcn điexoang ngồrdiji trêxdvcn sôisbd pha.

“Sao khôisbdng vànzoeo trưvunectsnc?”

“Đlskpang điexommibi anh điexohjzay.”

Đlskpôisbdi mắgoapt Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn hơaglgi chấhjzan điexoaflung, anh điexoaflut nhiêxdvcn điexoi qua chỗbjemisbd, điexoưvunea tay bếrdij ngang côisbdxdvcn.

nzoe An Nhiêxdvcn hoảzqmung hốsnfet: “Anh lànzoem gìxqbo thếrdij?”

Đlskpôisbdi môisbdi ấhjzam ázrykp củzphsa anh dázrykn vànzoeo mázrykisbd: “Em nóyhnpi xem?”

vjmt phưvuneơaglgng diệiexon nànzoey, Hànzoe An Nhiêxdvcn thậwaont sựztjz khôisbdng phảzqmui lànzoe điexosnfei thủzphs củzphsa anh.




Anh ôisbdm côisbd điexoi tắgoapt điexoèvunen trong phòtlgxng kházrykch, sau điexoóyhnp mớctsni nhanh chóyhnpng điexoi vềyshq phòtlgxng ngủzphs.

Anh điexoiexot côisbdxdvcn giưvuneqnszng, vừrqdaa chạrnrrm vànzoeo giưvuneqnszng, Hànzoe An Nhiêxdvcn liềyshqn giốsnfeng nhưvune con cázryk chạrnrrch thoázrykt khỏbanmi vòtlgxng ôisbdm củzphsa anh, sau điexoóyhnp xốsnfec chăyiyzn lêxdvcn chui vànzoeo.

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn thấhjzay dázrykng vẻbfdynzoey củzphsa côisbd thìxqbo khôisbdng khỏbanmi bấhjzat điexogoapc dĩnrta bậwaont cưvuneqnszi, anh tắgoapt điexoèvunen phòtlgxng ngủzphs, sau điexoóyhnpnwkang xốsnfec chăyiyzn chui vànzoeo.

Anh thấhjzay côisbd nằrjwgm rấhjzat xa mìxqbonh thìxqbo hỏbanmi: “Sợmmib anh ànzoe?”

Trong bóyhnpng điexoêxdvcm, Hànzoe An Nhiêxdvcn khôisbdng nhìxqbon thấhjzay vẻbfdy mặiexot củzphsa anh nêxdvcn bắgoapt điexobvwnu thảzqmu lỏbanmng.

“Khôisbdng…”

“Vậwaony em cázrykch anh xa nhưvune vậwaony lànzoem gìxqbo?” Giọaglgng anh trầbvwnm thấhjzap khànzoen khànzoen.

isbd cảzqmum giázrykc điexoưvunemmibc anh điexoang nhíbtolch lạrnrri gầbvwnn mìxqbonh, dầbvwnn dầbvwnn cảzqmum nhậwaonn hơaglgi thởmwzxyhnpng bỏbanmng trêxdvcn ngưvuneqnszi anh, côisbd khôisbdng khỏbanmi nắgoapm chặiexot góyhnpc chăyiyzn, khôisbdng nóyhnpi chuyệiexon.

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn kéaeozo chăyiyzn côisbd ra, sau điexoóyhnpvuneơaglgn tay ôisbdm côisbdnzoeo ngựztjzc mìxqbonh.

Cảzqmu ngưvuneqnszi Hànzoe An Nhiêxdvcn cứyhnpng điexoqnsz, côisbd khôisbdng mặiexoc bra, giờqnsz bịsqaz anh ôisbdm vànzoeo ngựztjzc thâgxkmn mậwaont nhưvune vậwaony, cázrykch lớctsnp ázryko ngủzphs mỏbanmng manh, nơaglgi mềyshqm mạrnrri củzphsa côisbd thậwaonm chíbtoltlgxn cóyhnp thểlzof cảzqmum nhậwaonn điexoafluhjzam điexoếrdijn từrqda lồrdijng ngựztjzc anh.

Giốsnfeng nhưvune lửcbvaa vậwaony, vôisbdvjmtng nóyhnpng bỏbanmng.

isbd hấhjzap củzphsa Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn cũnwkang bắgoapt điexobvwnu bấhjzat ổqfyyn, tuy rằrjwgng vừrqdaa rồrdiji anh điexoãthwt ôisbdm côisbd, nhưvuneng dùvjmt sao thìxqbo anh cũnwkang mang ázryko khoázrykc rấhjzat dànzoey cho nêxdvcn khôisbdng cảzqmum nhậwaonn điexoưvunemmibc gìxqbo lắgoapm, nhưvuneng bâgxkmy giờqnsz lạrnrri gầbvwnn sázrykt nhưvune vậwaony khiếrdijn tâgxkmm tríbtol anh khôisbdng khỏbanmi nhộaflun nhạrnrro.

Anh cảzqmum nhậwaonn điexoưvunemmibc sựztjz mềyshqm mạrnrri củzphsa côisbd, điexordijng thờqnszi cũnwkang cảzqmum nhậwaonn điexoưvunemmibc cảzqmu ngưvuneqnszi côisbd cứyhnpng điexoqnsz.




“Em điexoang nghĩnrtaxqbo điexoóyhnp?” Anh gázrykc cằrjwgm lêxdvcn điexoexqwnh điexobvwnu Hànzoe An Nhiêxdvcn, hỏbanmi côisbd.

“… Khôisbdng nghĩnrtaxqbo cảzqmu.” Hànzoe An Nhiêxdvcn nằrjwgm trong lòtlgxng anh, nhỏbanm giọaglgng nóyhnpi.

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn trêxdvcu chọaglgc côisbd: “Thậwaont khôisbdng?”

nzoe An Nhiêxdvcn lúhjzang túhjzang.

“Thậwaont!” Nóyhnpi xong, qua vànzoei giâgxkmy, côisbd lạrnrri chèvunen thêxdvcm mộaflut câgxkmu.

“Còtlgxn thậwaont hơaglgn cảzqmunzoeng.”

“Em biếrdijt cázryki gìxqbo gọaglgi lànzoe giấhjzau điexobvwnu lòtlgxi điexoisbdi khôisbdng?”

nzoe An Nhiêxdvcn cảzqmum thấhjzay tai mìxqbonh bắgoapt điexobvwnu nóyhnpng lêxdvcn, tựztjz biếrdijt mìxqbonh nóyhnpi khôisbdng lạrnrri anh nêxdvcn dứyhnpt khoázrykt ngậwaonm miệiexong khôisbdng nóyhnpi lờqnszi nànzoeo.

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn im lặiexong mỉexqwm cưvuneqnszi, sau điexoóyhnpaeozo chăyiyzn lêxdvcn cao hơaglgn mộaflut chúhjzat, che chắgoapn côisbd khỏbanmi khíbtol lạrnrrnh.

“Anh buồrdijn ngủzphs rồrdiji.” Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn điexoaflut nhiêxdvcn nóyhnpi vớctsni côisbd.

nzoe An Nhiêxdvcn ngẩzphsng điexobvwnu lêxdvcn từrqdazryknh tay anh, vưvuneơaglgn tay che mắgoapt anh lạrnrri.

“Vậwaony nhắgoapm mắgoapt ngủzphs điexoi.”

“Ừqfyy.”

Anh thậwaont sựztjz buồrdijn ngủzphs, ghi hìxqbonh cảzqmu mộaflut ngànzoey, sau điexoóyhnp khôisbdng hềyshq nghỉexqw ngơaglgi mộaflut phúhjzat điexoãthwt trởmwzx vềyshq, mộaflut thâgxkmn mỏbanmi mệiexot.

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn cầbvwnm tay côisbd, điexoiexot trêxdvcn môisbdi mìxqbonh, nhẹbjem nhànzoeng hôisbdn mộaflut cázryki.

“Ngủzphs ngon, côisbdaeoz củzphsa anh.”

...

Giấhjzac ngủzphsnzoey củzphsa Hànzoe An Nhiêxdvcn rấhjzat thoảzqmui mázryki, lúhjzac côisbd mởmwzx mắgoapt ra, điexowaonp vànzoeo mắgoapt lànzoe Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn. Anh điexoang điexoưvunea lưvuneng vềyshq phíbtola côisbd, cúhjzai điexobvwnu, chắgoapc lànzoe điexoang thắgoapt dâgxkmy ởmwzx quầbvwnn thểlzof thao.

isbd nhìxqbon từrqdang điexoưvuneqnszng cong rõpmklnzoeng củzphsa cơaglg bắgoapp trêxdvcn lưvuneng anh, khôisbdng khỏbanmi say mêxdvc, Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn chíbtolnh lànzoe kiểlzofu ngưvuneqnszi mặiexoc quầbvwnn ázryko nhìxqbon gầbvwny, cởmwzxi quầbvwnn ázryko lạrnrri cóyhnp thịsqazt. Nhìxqbon kỹnnbnaglgn thìxqbo trêxdvcn lưvuneng Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn cóyhnp rấhjzat nhiềyshqu vếrdijt sẹbjemo, nhìxqbon mànzoeu củzphsa nhữqnszng vếrdijt sẹbjemo nànzoey thìxqbo chắgoapc cũnwkang điexoãthwtnzoei năyiyzm rồrdiji.

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn thắgoapt dâgxkmy xong, vừrqdaa xoay ngưvuneqnszi liềyshqn điexosnfei mặiexot vớctsni ázryknh mắgoapt củzphsa Hànzoe An Nhiêxdvcn, anh míbtolm môisbdi cưvuneqnszi khẽqfyy: “Tỉexqwnh rồrdiji ànzoe?”

nzoe An Nhiêxdvcn khôisbdng điexolzof ýorrc điexoếrdijn anh, anh cảzqmum thấhjzay kìxqbo lạrnrr, trong mắgoapt côisbd lậwaonp loèvunexqbo điexoóyhnp, anh khôisbdng nhìxqbon thấhjzay rõpmklnzoeng. Côisbd ngồrdiji dậwaony khỏbanmi giưvuneqnszng, ngoắgoapc ngoắgoapc ngóyhnpn tay vớctsni anh. Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn khôisbdng rõpmklisbd muốsnfen lànzoem gìxqbo nhưvuneng vẫpmkln điexoi qua.

“Sao…”

Anh còtlgxn chưvunea nóyhnpi hếrdijt câgxkmu, Hànzoe An Nhiêxdvcn điexoãthwt nhànzoeo điexoếrdijn, anh theo bảzqmun năyiyzng duỗbjemi tay tiếrdijp điexoưvunemmibc côisbd, cơaglg thểlzof mềyshqm mạrnrri củzphsa côisbd cứyhnp nhưvune vậwaony chui vànzoeo ngựztjzc anh.

nzoe An Nhiêxdvcn vưvuneơaglgn tay ôisbdm lưvuneng anh, sau điexoóyhnp sờqnszxdvcn nhữqnszng vếrdijt sẹbjemo điexoóyhnp củzphsa anh. Tay côisbd lạrnrrnh lẽqfyyo, sờqnsznzoeo nhữqnszng vếrdijt sẹbjemo khiếrdijn cơaglg thểlzof anh cứyhnpng điexoqnsz, nhưvuneng sau điexoóyhnpnwkang nhanh chóyhnpng thảzqmu lỏbanmng.

“Sao thếrdij?”

“Mấhjzay vếrdijt sẹbjemo nànzoey củzphsa anh…”

“Đlskpyshqu lànzoehjzac điexoóyhnpng phim khôisbdng cẩzphsn thậwaonn bịsqaz thưvuneơaglgng, nhưvuneng mànzoe khôisbdng sao rồrdiji.”

hjzac quay phim cóyhnp rấhjzat nhiềyshqu điexoaflung tázrykc khóyhnp, điexoiexoc biệiexot lànzoe mấhjzay điexoaflung tázrykc võpmkl thuậwaont, nhưvuneng anh chưvunea bao giờqnszvjmtng ngưvuneqnszi điexoóyhnpng thếrdij, dùvjmtnzoe điexoaflung tázrykc nguy hiểlzofm thếrdijnzoeo cũnwkang tựztjzxqbonh lànzoem, cho nêxdvcn xázrykc suấhjzat bịsqaz thưvuneơaglgng lớctsnn hơaglgn rấhjzat nhiềyshqu so vớctsni cázrykc diễzrykn viêxdvcn kházrykc trong điexonzoen lànzoem phim.

aglg bảzqmun thìxqbo ngànzoey nànzoeo quay phim anh cũnwkang sẽqfyy bịsqaz thưvuneơaglgng, mànzoe anh cũnwkang chỉexqw xửcbvaorrc qua loa mộaflut chúhjzat. Ngànzoey hôisbdm sau lạrnrri mang theo vếrdijt thưvuneơaglgng tiếrdijp tụkdksc quay phim, cho nêxdvcn vếrdijt thưvuneơaglgng mớctsni cứyhnp chồrdijng lêxdvcn vếrdijt thưvuneơaglgng cũnwka, từrqdang tầbvwnng từrqdang tầbvwnng, lâgxkmu ngànzoey trêxdvcn lưvuneng anh cũnwkang lưvuneu lạrnrri sẹbjemo.

Bởmwzxi vìxqbo việiexoc nànzoey, Triệiexou Miễzrykn điexoãthwt khôisbdng chỉexqwyhnpi vớctsni anh mộaflut lầbvwnn, anh nêxdvcn sửcbva dụkdksng ngưvuneqnszi điexoóyhnpng thếrdij mộaflut cázrykch thíbtolch hợmmibp, điexorqdang điexolzof bảzqmun thâgxkmn phảzqmui vấhjzat vảzqmu nhưvune vậwaony, nhưvuneng anh luôisbdn cựztjz tuyệiexot. Lúhjzac điexoóyhnp anh chỉexqwnzoe mộaflut ngưvuneqnszi mớctsni, nếrdiju khôisbdng thểlzof nỗbjem lựztjzc, trảzqmu giázryk gấhjzap bộaflui ngưvuneqnszi bìxqbonh thưvuneqnszng, lànzoem sao mànzoe anh cóyhnp thểlzof điexoyhnpng trêxdvcn cao, cóyhnp thểlzof điexolzofisbd thấhjzay anh?

“Đlskpau… Đlskpau lắgoapm điexoúhjzang khôisbdng?” Giọaglgng Hànzoe An Nhiêxdvcn nghẹbjemn ngànzoeo.

“Khôisbdng sao, giờqnsz khôisbdng điexoau nữqnsza.” Anh cảzqmum nhậwaonn điexoưvunemmibc cảzqmum xúhjzac củzphsa côisbd khôisbdng điexoưvunemmibc tốsnfet lắgoapm, vưvuneơaglgn tay vỗbjemvuneng côisbd nhẹbjem nhànzoeng an ủzphsi.

nzoe An Nhiêxdvcn vưvuneơaglgn tay điexozphsy anh ra, nghiêxdvcm túhjzac nhìxqbon anh: “Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn, anh lànzoe củzphsa em, từrqda điexobvwnu tớctsni cuốsnfei, toànzoen thâgxkmn trêxdvcn dưvunectsni điexoyshqu lànzoe củzphsa em, cho nêxdvcn em khôisbdng cho phéaeozp anh lạrnrri bịsqaz thưvuneơaglgng, nghe chưvunea!”

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn ngẩzphsn ra, anh nhìxqbon Hànzoe An Nhiêxdvcn nghiêxdvcm trang tuyêxdvcn cázryko chủzphs quyềyshqn, khôisbdng khỏbanmi bậwaont cưvuneqnszi, trong lòtlgxng vôisbdvjmtng thỏbanma mãthwtn.

“Đlskpưvunemmibc, nghe em hếrdijt.”

Nghe thấhjzay điexoázrykp ázrykn vừrqdaa lòtlgxng, Hànzoe An Nhiêxdvcn vui vẻbfdy ra mặiexot, côisbdisbdn lêxdvcn môisbdi anh mộaflut cázryki nhưvune khen thưvunemwzxng.

Đlskpôisbdi mắgoapt côisbdzrykng lấhjzap lázryknh, điexoôisbdi môisbdi điexobanm thắgoapm, dụkdks hoặiexoc nóyhnpi khôisbdng nêxdvcn lờqnszi.

Chu Duyêxdvcn Xuyêxdvcn lậwaonp tứyhnpc cảzqmum thấhjzay khíbtol huyếrdijt cuồrdijn cuộaflun, côisbdzryki củzphsa anh luôisbdn cóyhnp bảzqmun lĩnrtanh khiếrdijn anh điexoaflung tìxqbonh, giốsnfeng nhưvunegxkmy giờqnsz, nhấhjzat điexosqaznh lànzoeisbd khôisbdng biếrdijt mìxqbonh cóyhnp bao nhiêxdvcu câgxkmu dẫpmkln. Chẳfksing lẽqfyyisbd khôisbdng biếrdijt điexoànzoen ôisbdng vànzoeo buổqfyyi sázrykng lànzoe khôisbdng thểlzof trêxdvcu vànzoeo sao?

Anh nhanh chóyhnpng thu hồrdiji tầbvwnm mắgoapt, khôisbdng thểlzof nhìxqbon nữqnsza, nếrdiju khôisbdng thìxqbo anh thậwaont sựztjz sợmmib khôisbdng thểlzof khốsnfeng chếrdij điexoưvunemmibc chíbtolnh mìxqbonh, sẽqfyy ăyiyzn côisbd.

Anh xoay ngưvuneqnszi, cầbvwnm lấhjzay ázryko phôisbdng vànzoe ázryko khoázrykc bêxdvcn cạrnrrnh mặiexoc vànzoeo.

“Dậwaony mặiexoc quầbvwnn ázryko điexoi, anh điexoi lànzoem bữqnsza sázrykng.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.