Người Trong Lòng

Chương 23 : Em là người anh thương

    trước sau   
Edit: Nhưuhrpqeqkc Vy

Beta: Quanh

Rạfoqlng sácqrbng ba giờtloy Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn đhejaãlzme rờtloyi khỏizehi nhàagjoagjo An Nhiêujzhn. Lújtjic anh rờtloyi đhejai, Hàagjo An Nhiêujzhn còempln đhejaang ngủnruo rấiwqht say, cóuwrk thểpxqiagjo do đhejaãlzme uốkkvqng canh gừncmhng coca, anh sờtloy qua trácqrbn côpvsr thìiqdp khôpvsrng còempln nóuwrkng nhưuhrp trưuhrptyysc nữmlbka.

Rạfoqlng sácqrbng hơntuvn bốkkvqn giờtloy anh mớtyysi đhejaếblgfn khácqrbch sạfoqln, vừncmha đhejaếblgfn khácqrbch sạfoqln, anh đhejaãlzme nhìiqdpn thấiwqhy Triệqbjeu Miễqeqkn đhejaang sốkkvqt ruộpwlqt chờtloyiqdpagjonh lang.

Triệqbjeu Miễqeqkn thấiwqhy anh vềwdkr thìiqdp nhanh chóuwrkng chạfoqly tớtyysi: “Rốkkvqt cuộpwlqc cậtmfvu cũkgrtng vềwdkr rồwcnbi, đhejaãlzme gầuhrpn năivgdm giờtloy rồwcnbi đhejaiwqhy. Hai ngàagjoy nay còempln chưuhrpa đhejaưuhrpqeqkc nghỉbyfl ngơntuvi đhejaàagjong hoàagjong, mộpwlqt lácqrbt nữmlbka làagjo tổyklu hoácqrb trang đhejaếblgfn rồwcnbi.”

ntuvn năivgdm giờtloy Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn phảnjvei rờtloyi giưuhrptloyng hoácqrb trang, sácqrbu giờtloy phảnjvei đhejaếblgfn phim trưuhrptloyng quay phim, tiếblgfp theo làagjo quay cảnjve mộpwlqt ngàagjoy.




“Khôpvsrng sao, em vàagjoo tắkwmym chújtjit làagjo đhejaưuhrpqeqkc.” Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn mỉbyflm cưuhrptloyi an ủnruoi.

Triệqbjeu Miễqeqkn theo Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn vàagjoo phòemplng.

“Đtmfvújtjing rồwcnbi, An Nhiêujzhn thếblgfagjoo?”

Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn vừncmha đhejai đhejaếblgfn phòemplng tắkwmym vừncmha trảnjve lờtloyi anh ấiwqhy: “Đtmfvãlzme uốkkvqng canh gừncmhng coca rồwcnbi, giờtloy đhejaãlzme khácqrbntuvn nhiềwdkru, cóuwrk lẽivug ngủnruo mộpwlqt giấiwqhc làagjo khôpvsrng sao.”

“Duyêujzhn Xuyêujzhn, đhejaếblgfn khi nàagjoo cậtmfvu mớtyysi cóuwrk thểpxqi quývcti trọntuvng bảnjven thâxyizn mìiqdpnh nhưuhrp quývcti trọntuvng An Nhiêujzhn?” Triệqbjeu Miễqeqkn làagjom ngưuhrptloyi đhejafoqli diệqbjen củnruoa anh cũkgrtng khôpvsrng nhìiqdpn nổyklui nữmlbka rồwcnbi.

“Côpvsriwqhy tốkkvqt thìiqdp em sẽivug tốkkvqt.”

“Cậtmfvu… Quêujzhn đhejai…” Triệqbjeu Miễqeqkn đhejaãlzme khôpvsrng còempln gìiqdp đhejapxqiuwrki.

Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn khôpvsrng còempln bao nhiêujzhu thờtloyi gian, anh vừncmha tắkwmym rửerjqa xong thìiqdp nhâxyizn viêujzhn tổykluuwrka trang đhejaưuhrpqeqkc phâxyizn côpvsrng đhejaãlzme đhejaếblgfn.

“Cho tôpvsri vàagjoi phújtjit sấiwqhy tóuwrkc đhejaưuhrpqeqkc khôpvsrng?” Anh mỉbyflm cưuhrptloyi nóuwrki vớtyysi nhâxyizn viêujzhn côpvsrng tácqrbc.

Anh lễqeqk phéuicfp nhưuhrp vậtmfvy, nhâxyizn viêujzhn côpvsrng tácqrbc đhejaưuhrpơntuvng nhiêujzhn làagjo sẽivug đhejaácqrbp ứblgfng. Hơntuvn nữmlbka nếblgfu anh khôpvsrng muốkkvqn trang đhejaiểpxqim bâxyizy giờtloy thìiqdp bọntuvn họntuvkgrtng khôpvsrng thểpxqiagjoo cưuhrpuwrkng éuicfp anh.

Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn sấiwqhy tóuwrkc xong mớtyysi chítcclnh thứblgfc bắkwmyt đhejauhrpu hoácqrb trang.

uwrka trang xong, mấiwqhy ngưuhrptloyi họntuv thu dọntuvn mộpwlqt chújtjit rồwcnbi lácqrbi xe đhejaếblgfn phim trưuhrptloyng.

Anh vừncmha mớtyysi xuốkkvqng xe, Tềwdkr Nghiễqeqkm Ninh đhejaãlzme đhejai đhejaếblgfn.




“Lãlzmeo Chu, tốkkvqi qua đhejai đhejaâxyizu đhejaóuwrk? Đtmfvưuhrpa than sưuhrpiqdpi ấiwqhm trong ngàagjoy tuyếblgft rơntuvi đhejai? Thếblgfagjoo, em gácqrbi An Nhiêujzhn cảnjvem đhejapwlqng muốkkvqn chếblgft rồwcnbi phảnjvei khôpvsrng?” Tềwdkr Nghiễqeqkm Ninh đhejaếblgfn gầuhrpn anh, vui vẻkkcyuwrki.

Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn liếblgfc xéuicfo anh ấiwqhy: “Cácqrbi gìiqdpagjo cảnjvem đhejapwlqng vớtyysi khôpvsrng cảnjvem đhejapwlqng, ngàagjoy hôpvsrm qua côpvsriwqhy sốkkvqt nhưuhrp vậtmfvy, sácqrbng dậtmfvy cũkgrtng khôpvsrng biếblgft cóuwrk nhớtyyspvsrm qua mìiqdpnh đhejaếblgfn hay khôpvsrng.”

Tềwdkr Nghiễqeqkm Ninh “chậtmfvc chậtmfvc” hai tiếblgfng.

“Vậtmfvy thìiqdp đhejaújtjing làagjo đhejaácqrbng tiếblgfc.”

Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn cưuhrptloyi vỗivug bảnjve vai anh ấiwqhy, sau đhejaóuwrk nhanh chóuwrkng đhejai vàagjoo bêujzhn trong.

...

Buổyklui sácqrbng, Hàagjo An Nhiêujzhn ngủnruo mộpwlqt giấiwqhc cho đhejaếblgfn khi tựyklu nhiêujzhn tỉbyflnh lạfoqli, sau khi thứblgfc dậtmfvy thìiqdp theo thóuwrki quen vưuhrpơntuvn tay cầuhrpm lấiwqhy đhejawcnbng hồwcnbcqrbo thứblgfc xem.

uhrptloyi giờtloy!

Mỗivugi ngàagjoy tácqrbm rưuhrpuwrki côpvsr đhejai làagjom, màagjo giờtloy đhejaãlzmeuhrptloyi giờtloy!

pvsr lậtmfvp tứblgfc ngồwcnbi dậtmfvy khỏizehi giưuhrptloyng, xốkkvqc chăivgdn lêujzhn, ngay cảnjveuicfp cũkgrtng chưuhrpa kịaljcp mang đhejaãlzme vọntuvt vàagjoo phòemplng vệqbje sinh, nhanh chóuwrkng rửerjqa mặmlbkt.

Nghe đhejaưuhrpqeqkc đhejapwlqng tĩemplnh, Yoyo vốkkvqn đhejaang nằqbjem trêujzhn sôpvsr pha mờtloy mịaljct nhìiqdpn chủnruo nhâxyizn.

Rửerjqa mặmlbkt xong, Hàagjo An Nhiêujzhn mởiqdp tủnruo lạfoqlnh lấiwqhy mộpwlqt lácqrbt bácqrbnh mìiqdp ngậtmfvm ngoàagjoi miệqbjeng, lújtjic nhìiqdpn cácqrbi bácqrbt trêujzhn bàagjon tràagjo thìiqdpuwrk chújtjit khóuwrk hiểpxqiu.

Sao lạfoqli nhiềwdkru hơntuvn mộpwlqt cácqrbi?




Nhưuhrpng màagjopvsrkgrtng khôpvsrng kịaljcp nghĩempl nhiềwdkru thìiqdp đhejaãlzme vộpwlqi vàagjong đhejayklui giàagjoy, vừncmha mớtyysi mang đhejaưuhrpqeqkc mộpwlqt chiếblgfc liềwdkrn thấiwqhy Yoyo đhejaang mờtloy mịaljct nhìiqdpn mìiqdpnh.

pvsr vỗivugcqrby, quêujzhn lấiwqhy đhejawcnb ăivgdn cho Yoyo.

pvsr lạfoqli cởiqdpi chiếblgfc giàagjoy đhejaãlzme mang vàagjoo ra, đhejayklu thứblgfc ăivgdn cho chóuwrkagjoo khay củnruoa Yoyo.

“Yoyo, em tựyklu… ăivgdn sácqrbng nha… chờtloy chịaljc… buổyklui tốkkvqi chịaljc sẽivug vềwdkr.”

jtjic Hàagjo An Nhiêujzhn chạfoqly đhejaếblgfn phòemplng làagjom việqbjec thìiqdp đhejaãlzme gầuhrpn mưuhrptloyi mộpwlqt giờtloy.

pvsrn Duyệqbjet thấiwqhy côpvsr thởiqdp hổyklun hểpxqin chạfoqly tớtyysi, khôpvsrng khỏizehi nhítcclu màagjoy: “Sao cậtmfvu lạfoqli đhejaếblgfn đhejaâxyizy?”

“Mìiqdpnh đhejai làagjom màagjo.” Hàagjo An Nhiêujzhn đhejamlbkt tújtjii xácqrbch trêujzhn ghếblgf.

“Khôpvsrng phảnjvei cậtmfvu ởiqdp nhàagjo nghỉbyfl ngơntuvi sao?”

“Mìiqdpnh khôpvsrng sao, đhejauwrkntuvn nhiềwdkru rồwcnbi.”

pvsrn Duyệqbjet xem xéuicft côpvsr, thấiwqhy tinh thầuhrpn côpvsr thậtmfvt sựyklu đhejaãlzme tốkkvqt hơntuvn so vớtyysi ngàagjoy hôpvsrm qua, giọntuvng cũkgrtng khôpvsrng quácqrb khàagjon.

“Ngủnruo mộpwlqt giấiwqhc xong đhejaújtjing làagjo tốkkvqt hơntuvn so vớtyysi ngàagjoy hôpvsrm qua nhiềwdkru.”

agjo An Nhiêujzhn mỉbyflm cưuhrptloyi, sau đhejaóuwrk lấiwqhy bảnjven phácqrbc thảnjveo trong ngăivgdn kéuicfo ra, bắkwmyt đhejauhrpu nghiêujzhm tújtjic vẽivug tranh.

Vẽivug vẽivug, bújtjit vẽivug từncmh từncmhuhrptyyst xuốkkvqng dưuhrptyysi, cóuwrk thểpxqiagjo vừncmha rồwcnbi lújtjic rờtloyi giưuhrptloyng quácqrb vộpwlqi vàagjong, côpvsr chưuhrpa kịaljcp nghĩempl nhiềwdkru nhưuhrpng giờtloy cẩngmtn thậtmfvn nghĩempl lạfoqli thìiqdpuwrk rấiwqht nhiềwdkru chỗivugiqdp lạfoql. Côpvsr nhớtyys đhejaêujzhm qua côpvsr ngủnruo trêujzhn sôpvsr pha, sao sácqrbng nay lạfoqli tỉbyflnh lạfoqli trêujzhn giưuhrptloyng?




ntuvn nữmlbka cácqrbi bácqrbt trêujzhn bàagjon tràagjoagjo thếblgfagjoo? Hôpvsrm qua côpvsrempln đhejauhrpu nặmlbkng châxyizn nhẹvimc, cảnjve ngưuhrptloyi khôpvsrng chújtjit sứblgfc lựykluc, sao giờtloy đhejaãlzme tốkkvqt hơntuvn rồwcnbi?

pvsrcqrbng tay chốkkvqng đhejauhrpu, nỗivug lựykluc nhớtyys lạfoqli chuyệqbjen tốkkvqi qua. Mộpwlqt lácqrbt sau, kývctiblgfc tốkkvqi hôpvsrm qua bắkwmyt đhejauhrpu từncmh từncmh hiệqbjen lêujzhn, côpvsr đhejapwlqt nhiêujzhn thẳwcnbng ngưuhrptloyi.

pvsr nhớtyys, đhejaêujzhm qua lújtjic côpvsr ngủnruontuvntuvagjong màagjong… Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn đhejaếblgfn…

pvsr nhớtyysiqdpnh nhưuhrp Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn nấiwqhu canh gừncmhng coca cho côpvsr, cácqrbi bácqrbt khôpvsrng đhejamlbkt trêujzhn bàagjon tràagjoagjocqrbi bácqrbt anh dùcqrbng đhejapxqijtjic canh gừncmhng coca.

Đtmfvêujzhm qua côpvsr sốkkvqt khôpvsrng nhẹvimc, chắkwmyc làagjopvsr sẽivug khôpvsrng nóuwrki gìiqdp khôpvsrng nêujzhn nóuwrki vớtyysi anh đhejai?

“Chắkwmyc làagjo khôpvsrng cóuwrk, chắkwmyc mìiqdpnh sẽivug khôpvsrng nóuwrki bậtmfvy đhejaâxyizu…” Hàagjo An Nhiêujzhn đhejaang lẩngmtm bẩngmtm nhưuhrp vậtmfvy, trong đhejauhrpu đhejapwlqt nhiêujzhn hiệqbjen ra mộpwlqt câxyizu nóuwrki.

“Bởiqdpi vìiqdp… anh yêujzhu em.”

Anh yêujzhu em…

uhrptloyng nhưuhrpxyizu nóuwrki nàagjoy đhejaãlzme phóuwrkng đhejafoqli vôpvsr hạfoqln tuầuhrpn hoàagjon trong đhejauhrpu côpvsr, cácqrbi miệqbjeng đhejaang lầuhrpm bầuhrpm lậtmfvp tứblgfc im bặmlbkt.

“Vìiqdp… Vìiqdp sao… anh lạfoqli tốkkvqt vớtyysi em nhưuhrp vậtmfvy…”

“Bởiqdpi vìiqdp… anh yêujzhu em.”

Nhớtyys tớtyysi đhejaoạfoqln đhejakkvqi thoạfoqli hoàagjon chỉbyflnh nàagjoy, bújtjit vẽivug trong tay Hàagjo An Nhiêujzhn “bộpwlqp” mộpwlqt cácqrbi rơntuvi xuốkkvqng bàagjon.

pvsr nghĩempluwrk lẽivugagjo nghe nhầuhrpm đhejai, sao Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn cóuwrk thểpxqiuwrki vớtyysi côpvsr nhữmlbkng lờtloyi nhưuhrp vậtmfvy đhejaưuhrpqeqkc.




Khôpvsrng thểpxqiagjoo, khôpvsrng thểpxqiagjoo.

agjo An Nhiêujzhn lắkwmyc đhejauhrpu thậtmfvt mạfoqlnh.

pvsrn Duyệqbjet ngẩngmtng đhejauhrpu nhìiqdpn côpvsr, thấiwqhy đhejapwlqng tácqrbc kìiqdp lạfoql củnruoa côpvsr thìiqdp hỏizehi: “Cậtmfvu sao thếblgf?”

agjo An Nhiêujzhn dừncmhng lạfoqli, mờtloy mịaljct nhìiqdpn côpvsriwqhy.

“Khôpvsrng… Khôpvsrng cóuwrkiqdp.” Côpvsr nhặmlbkt bújtjit trêujzhn bàagjon lêujzhn, bắkwmyt đhejauhrpu vẽivug tiếblgfp.

“Sao mìiqdpnh cảnjvem thấiwqhy cậtmfvu cóuwrkntuvi thấiwqht thầuhrpn nha.”

“Cóuwrk sao?” Hàagjo An Nhiêujzhn mỉbyflm cưuhrptloyi nhìiqdpn côpvsriwqhy.

pvsrn Duyệqbjet nghiêujzhm tújtjic gậtmfvt đhejauhrpu: “Nếblgfu khôpvsrng thoảnjvei mácqrbi thìiqdp cứblgfuwrki, đhejancmhng cóuwrk tựykluiqdpnh chốkkvqng đhejauwrk.”

“Ừpvsr.”

...

Từncmh Diễqeqkm trởiqdp vềwdkr đhejaãlzmentuvn mộpwlqt thácqrbng, anh vừncmha vềwdkr thìiqdp đhejaãlzmeuwrk mộpwlqt đhejakkvqng lớtyysn côpvsrng việqbjec trong tay cầuhrpn xửerjqvcti. Mấiwqhy ngàagjoy nay vẫfvpfn luôpvsrn bậtmfvn rộpwlqn thu âxyizm, thậtmfvt vấiwqht vảnjve mớtyysi xửerjqvcti xong toàagjon bộpwlq, cóuwrk thểpxqi thảnjve lỏizehng mộpwlqt chújtjit.

“Anh Thanh, em thu âxyizm xong rồwcnbi, đhejai trưuhrptyysc đhejaâxyizy.” Từncmh Diễqeqkm nóuwrki vớtyysi Triệqbjeu Thanh trong phòemplng thu âxyizm.

“Cứblgf đhejai đhejai, mấiwqhy ngàagjoy nay vấiwqht vảnjve rồwcnbi.” Triệqbjeu Thanh phấiwqht tay vớtyysi anh.

Từncmh Diễqeqkm mặmlbkc ácqrbo khoácqrbc, sau đhejaóuwrk đhejai ra bêujzhn ngoàagjoi.

Buổyklui chiềwdkru, Hàagjo An Nhiêujzhn mớtyysi ra khỏizehi tòempla nhàagjo chưuhrpa đhejaưuhrpqeqkc vàagjoi phújtjit thìiqdp mộpwlqt chiếblgfc xe màagjou trắkwmyng đhejaãlzme chạfoqly đhejaếblgfn, dừncmhng trưuhrptyysc mặmlbkt côpvsr.

Cửerjqa sổyklu xe hạfoql xuốkkvqng, Từncmh Diễqeqkm cưuhrptloyi sácqrbng lạfoqln.

“Lêujzhn xe đhejai.”

agjo An Nhiêujzhn mởiqdp cửerjqa xe ngồwcnbi lêujzhn.

“Muốkkvqn ăivgdn gìiqdp?” Từncmh Diễqeqkm vừncmha hỏizehi côpvsr vừncmha khởiqdpi đhejapwlqng xe.

agjo An Nhiêujzhn ngẫfvpfm nghĩempl: “Lẩngmtu thếblgfagjoo, gầuhrpn đhejaâxyizy lạfoqlnh quácqrb.”

“Đtmfvưuhrpqeqkc, em nóuwrki ăivgdn gìiqdp thìiqdp ăivgdn cácqrbi đhejaóuwrk.”

Từncmh Diễqeqkm dừncmhng xe trưuhrptyysc mộpwlqt tiệqbjem lẩngmtu.

Vừncmha vàagjoo cửerjqa, Hàagjo An Nhiêujzhn liềwdkrn cảnjvem giácqrbc đhejaưuhrpqeqkc luồwcnbng khítccliwqhm ácqrbp, bêujzhn trong bậtmfvt đhejaiềwdkru hòempla.

Hai ngưuhrptloyi lêujzhn tầuhrpng hai.

Từncmh Diễqeqkm cho róuwrkt cho côpvsr mộpwlqt ly tràagjojtjia mạfoqlch: “Gầuhrpn đhejaâxyizy thếblgfagjoo?”

“Cũkgrtng vậtmfvy thôpvsri, khôpvsrng tốkkvqt cũkgrtng khôpvsrng xấiwqhu.” Hàagjo An Nhiêujzhn mỉbyflm cưuhrptloyi.

“Còempln anh, cảnjvem giácqrbc anh rấiwqht bậtmfvn.”

“Ừpvsr, lújtjic trưuhrptyysc bậtmfvn thu âxyizm cho mộpwlqt bộpwlq kịaljcch truyềwdkrn thanh [1] lớtyysn, cảnjve ngàagjoy đhejawdkru ởiqdp trong phòemplng thu âxyizm.”

[1] Kịaljcch truyềwdkrn thanh (Broadcasting Play): làagjo loạfoqli kịaljcch phácqrbt trêujzhn radio, chủnruo yếblgfu làagjo do cácqrbc MC hoặmlbkc diễqeqkn viêujzhn phốkkvqi âxyizm diễqeqkn. Còempln gọntuvi làagjo kịaljcch phácqrbt thanh, kịaljcch âxyizm hiệqbjeu, kịaljcch thanh.

“Nhìiqdpn thu nhậtmfvp cóuwrk vẻkkcy khảnjve quan nha, kiếblgfm đhejaưuhrpqeqkc khácqrb nhiềwdkru tiềwdkrn đhejaiwqhy.” Hàagjo An Nhiêujzhn làagjom vẻkkcy mặmlbkt tham tiềwdkrn.

jtjic đhejaang nóuwrki chuyệqbjen, ngưuhrptloyi phụngmtc vụngmtuhrpng đhejawcnb ăivgdn lêujzhn.

jtjic nàagjoy, nồwcnbi cũkgrtng đhejaãlzmeuwrkng, nưuhrptyysc cũkgrtng bắkwmyt đhejauhrpu sôpvsri. Hàagjo An Nhiêujzhn nhanh nhẹvimcn thảnjvecqrb sốkkvqng cắkwmyt lácqrbt, khoai tâxyizy, rong biểpxqin gìiqdp đhejaóuwrk, toàagjon bộpwlq đhejawdkru đhejaykluagjoo.

Hai ngưuhrptloyi vừncmha ăivgdn vừncmha nóuwrki chuyệqbjen phiếblgfm, thờtloyi gian trôpvsri rấiwqht nhanh, hai ngưuhrptloyi cũkgrtng đhejaãlzme ăivgdn no.

Ăicgkn cơntuvm xong, Từncmh Diễqeqkm đhejaưuhrpa Hàagjo An Nhiêujzhn vềwdkr nhàagjo. Anh dừncmhng xe dưuhrptyysi nhàagjopvsr.

“Em lêujzhn đhejaâxyizy, anh cũkgrtng vềwdkr sớtyysm đhejai.” Hàagjo An Nhiêujzhn vẫfvpfy tay vớtyysi anh.

“Ừpvsr, đhejai đhejai.”

“Tạfoqlm biệqbjet.” Nóuwrki xong, côpvsr xoay ngưuhrptloyi đhejai vàagjoo bêujzhn trong.

“An Nhiêujzhn.” Từncmh Diễqeqkm đhejapwlqt nhiêujzhn gọntuvi côpvsr.

agjo An Nhiêujzhn xoay ngưuhrptloyi lạfoqli.

“Sao thếblgf?” Côpvsr hỏizehi.

Từncmh Diễqeqkm nhìiqdpn côpvsr, hìiqdpnh nhưuhrpagjo muốkkvqn nóuwrki gìiqdp đhejaóuwrk nhưuhrpng lạfoqli khôpvsrng nóuwrki ra, mộpwlqt lácqrbt sau, anh lắkwmyc đhejauhrpu: “Khôpvsrng cóuwrkiqdp, em lêujzhn đhejai.”

agjo An Nhiêujzhn khóuwrk hiểpxqiu nhìiqdpn anh.

“Đtmfvi đhejai, khôpvsrng cóuwrkiqdp đhejaâxyizu.”

“Đtmfvưuhrpqeqkc rồwcnbi, em đhejai đhejaâxyizy, ngủnruo ngon.”

“Ừpvsr.” Từncmh Diễqeqkm gậtmfvt đhejauhrpu.

Từncmh Diễqeqkm nhìiqdpn bóuwrkng dácqrbng Hàagjo An Nhiêujzhn đhejai lêujzhn tầuhrpng, trong mắkwmyt làagjo sựyklu dịaljcu dàagjong khôpvsrng nóuwrki nêujzhn lờtloyi. Vừncmha rồwcnbi suývctit chújtjit nữmlbka làagjo anh đhejaãlzme thổyklu lộpwlq vớtyysi côpvsr, nhưuhrpng lạfoqli cảnjvem thấiwqhy giờtloy thờtloyi cơntuvempln chưuhrpa chítccln muồwcnbi nêujzhn mạfoqlnh mẽivug nhịaljcn xuốkkvqng, bởiqdpi vìiqdp anh quácqrb hiểpxqiu títcclnh cácqrbch củnruoa Hàagjo An Nhiêujzhn, nếblgfu bâxyizy giờtloy anh thổyklu lộpwlq, chắkwmyc chắkwmyn sẽivug dọntuva côpvsr chạfoqly.

Anh sữmlbkng ngưuhrptloyi dưuhrptyysi nhàagjopvsr mộpwlqt lújtjic lâxyizu mớtyysi khởiqdpi đhejapwlqng xe rờtloyi đhejai.

...

agjo An Nhiêujzhn mởiqdp cửerjqa đhejai vàagjoo, thay giàagjoy xong liềwdkrn chuẩngmtn bịaljc đhejai tắkwmym rửerjqa. Côpvsr vừncmha buôpvsrng đhejaiệqbjen thoạfoqli xuốkkvqng thìiqdp cảnjvem giácqrbc đhejaưuhrpqeqkc đhejaiệqbjen thoạfoqli rung lêujzhn, làagjo Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn gửerjqi tin nhắkwmyn.

‘Ăicgkn cơntuvm chưuhrpa?’

agjo An Nhiêujzhn nhanh chóuwrkng nhắkwmyn lạfoqli mộpwlqt câxyizu.

‘Ăicgkn rồwcnbi.’

Mấiwqhy ngàagjoy nay Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn khôpvsrng gọntuvi đhejaiệqbjen thoạfoqli cho côpvsr, ngay cảnjve Tốkkvqng Trâxyizn cũkgrtng khôpvsrng mấiwqhy khi liêujzhn hệqbje, cho dùcqrbuwrk gọntuvi thìiqdpntuv bảnjven cũkgrtng chỉbyfl trong vòemplng vàagjoi phújtjit đhejaãlzme kếblgft thújtjic.

Nghe Tốkkvqng Trâxyizn nóuwrki, gầuhrpn đhejaâxyizy việqbjec quay phim đhejaãlzme tiếblgfn vàagjoo giai đhejaoạfoqln kếblgft thújtjic. Toàagjon bộpwlq phim trưuhrptloyng ai ai cũkgrtng bâxyizn rộpwlqn, mỗivugi ngàagjoy đhejawdkru phảnjvei làagjom việqbjec đhejaếblgfn rạfoqlng sácqrbng mớtyysi cóuwrk thểpxqi kếblgft thújtjic côpvsrng việqbjec. Đtmfvmlbkc biệqbjet làagjo Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn vàagjo Tềwdkr Nghiễqeqkm Ninh, hai ngưuhrptloyi họntuvagjo hai diễqeqkn viêujzhn chítcclnh, suấiwqht diễqeqkn nhiềwdkru hơntuvn so vớtyysi cácqrbc diễqeqkn viêujzhn khácqrbc, mỗivugi lầuhrpn nghỉbyfl ngơntuvi thìiqdp chỉbyfluwrkntuvn mưuhrptloyi phújtjit, mệqbjet đhejaếblgfn mứblgfc vừncmha dítcclnh vàagjoo ghếblgfagjouwrk thểpxqi chìiqdpm vàagjoo giấiwqhc ngủnruo.

Tin nhắkwmyn củnruoa côpvsr vừncmha gửerjqi thàagjonh côpvsrng chưuhrpa đhejaếblgfn vàagjoi giâxyizy, Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn đhejaãlzme gọntuvi đhejaếblgfn.

“Alo?”

“Đtmfvuwrk cảnjvem chưuhrpa?” Giọntuvng củnruoa anh dịaljcu dàagjong từncmhtcclnh.

“Đtmfvãlzme sớtyysm tốkkvqt rồwcnbi.”

“Vậtmfvy thìiqdp tốkkvqt.”

“Vâxyizng.”

agjo An Nhiêujzhn đhejapwlqt nhiêujzhn rấiwqht muốkkvqn hỏizehi anh, nhữmlbkng lờtloyi anh nóuwrki tốkkvqi hôpvsrm đhejaóuwrkuwrk phảnjvei làagjo thậtmfvt khôpvsrng, nhưuhrpng khóuwrke môpvsri côpvsr mấiwqhp mácqrby, cuốkkvqi cùcqrbng lạfoqli khôpvsrng nóuwrki đhejaưuhrpqeqkc thàagjonh lờtloyi.

Đtmfvpwlqt nhiêujzhn bêujzhn kia đhejaiệqbjen thoạfoqli truyềwdkrn đhejaếblgfn tiếblgfng gìiqdp đhejaóuwrk, mộpwlqt lácqrbt sau, côpvsr mớtyysi nghe đhejaưuhrpqeqkc giọntuvng Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn, hìiqdpnh nhưuhrp đhejauhrpu kia cóuwrk ngưuhrptloyi gọntuvi anh, nóuwrki làagjo sắkwmyp bắkwmyt đhejauhrpu quay.

“Cóuwrk phảnjvei làagjo sắkwmyp bắkwmyt đhejauhrpu quay khôpvsrng?” Côpvsr hỏizehi.

“Ừpvsr.”

“Vậtmfvy anh mau chuẩngmtn bịaljc đhejai.”

“Ừpvsr.”

“Ngủnruo ngon.”

“Ngủnruo ngon.”

uwrki xong, côpvsr đhejaqeqki Chu Duyêujzhn Xuyêujzhn cújtjip đhejaiệqbjen thoạfoqli, nhưuhrpng đhejauhrpu kia vẫfvpfn khôpvsrng cújtjip. Côpvsr nhẹvimc nhàagjong thởiqdp mộpwlqt hơntuvi, sau đhejaóuwrkujzhn lặmlbkng cújtjip đhejaiệqbjen thoạfoqli.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.