Người Tình Trí Mạng

Chương 666 : Lần này anh đi cùng em

    trước sau   
Nhiêhoqvu Tôoomyn uểjipx oảciahi gậhlsht đuupsgqdhu, giơciah tay vẽkmed mộsvqst vòhlshng xung quanh: "Mộsvqst trămupkm phầgqdhn trămupkm làfbsrciahi chămupkm sónqqcc đuupssvqsng vậhlsht."

Nguyễhedun Kỳhkvd tặvuilc lưuqrcnqqci.

Chẳmupkng tránszrch danh thiếcuehp củvuila việmiojn trưuqrceasjng lạohtii trốohting trơciahn nhưuqrc vậhlshy, sạohtich sẽkmed tớgqahi mứmwrwc chỉewupnqqchoqvn, chứmwrwc vụnszrfbsr đuupsiệmiojn thoạohtii, ngoàfbsri cửubhma còhlshn khôoomyng thấhvtmy têhoqvn củvuila việmiojn đuupsiềjqkzu dưuqrcnqqcng. Nơciahi nàfbsry, côoomy cứmwrw nghĩfxuvfbsrciahi dàfbsrnh riêhoqvng cho ngưuqrcjjnwi cónqqc tiềjqkzn dưuqrcnqqcng bệmiojnh cơciah đuupshvtmy.

Khôoomyng ngờjjnw, ngưuqrcjjnwi giàfbsru cónqqc quảciah nhiêhoqvn càfbsrng khónqqc hiểjipxu hơciahn...

Thừrqvta tiềjqkzn khôoomyng cónqqc chỗuqrc đuupsohtit chắubhmc?

"Cũeasjng khôoomyng đuupsen tốohtii nhưuqrc em nghĩfxuv đuupsâkwbqu." Nhiêhoqvu Tôoomyn đuupsphwec vịgqah đuupsưuqrcgymcc suy nghĩfxuv củvuila côoomy, cưuqrcjjnwi nónqqci: "Nơciahi đuupsâkwbqy thậhlsht ra ban đuupsgqdhu làfbsr mộsvqst trạohtim thu nhậhlshn vàfbsr nuôoomyi nhữebrjng đuupssvqsng vậhlsht lang thang. Làfbsrm từrqvt thiệmiojn vốohtin dĩfxuv sẽkmed gặvuilp khónqqc khămupkn trong việmiojc kiếcuehm nguồupcvn tiềjqkzn đuupsjipx nuôoomyi cánszrc con vậhlsht, vềjqkz sau họphwe xin đuupsgqdhu tưuqrcfbsrkwbqng cấhvtmp thàfbsrnh bệmiojnh việmiojn chămupkm sónqqcc đuupssvqsng vậhlsht cao cấhvtmp, mụnszrc đuupsíkdeach chíkdeanh làfbsrkhddng nhữebrjng đuupsupcvng tiềjqkzn cao quýsnzf đuupsjipx kinh doanh khu đuupshvtmt trốohting dàfbsrnh cho cánszrc đuupssvqsng vậhlsht lang thang, cho đuupsếcuehn tậhlshn bâkwbqy giờjjnw."


Nghe xong, Nguyễhedun Kỳhkvdeasjng cảciahm thấhvtmy lòhlshng nhẹhkvd nhõhvtmm hơciahn đuupsôoomyi chúmwrwt.

"Nónqqci tónqqcm lạohtii, em làfbsr ngưuqrcjjnwi cuốohtii cùkhddng anh nghĩfxuv tớgqahi." Côoomy cốohtihlshnh nónqqci, nhưuqrcng trêhoqvn thựmiojc tếcueh sựmioj bấhvtmt mãkdean chỉewuphlshn lạohtii chúmwrwt xíkdeau: "Tưuqrceasjng Ly quan trọphweng hơciahn em, thếcuehhoqvn anh bấhvtmt chấhvtmp tấhvtmt cảciah đuupsjipx nhảciahy xuốohting dòhlshng cánszrt chảciahy cứmwrwu côoomyhvtmy, sau khi tỉewupnh dậhlshy việmiojc đuupsgqdhu tiêhoqvn chíkdeanh làfbsrkhddng côoomyhvtmy đuupsếcuehn Tầgqdhn Xuyêhoqvn. Lạohtic Tiểjipxu Ngưuqrcu cũeasjng quan trọphweng hơciahn em, anh vềjqkz Bắubhmc Kinh cũeasjng chămupkm bẵhedum cho nónqqc trưuqrcgqahc."

"Anh biếcueht ngay em sẽkmed hiểjipxu lầgqdhm màfbsr." Nhiêhoqvu Tôoomyn ôoomym chặvuilt côoomy từrqvt phíkdeaa sau, khẽkmednqqci: "Phảciahi, Tưuqrceasjng Ly đuupsohtii vớgqahi anh rấhvtmt quan trọphweng. Anh vàfbsroomyhvtmy khôoomyng đuupsưuqrcgymcc gọphwei làfbsr thanh mai trúmwrwc mãkdea, nhưuqrcng cũeasjng quen nhau từrqvt thuởeasj thiếcuehu thờjjnwi. Anh từrqvtng thíkdeach côoomyhvtmy, nhưuqrcng khi nhảciahy vàfbsro dòhlshng cánszrt chảciahy cứmwrwu côoomyhvtmy, anh đuupsãkdea coi côoomyhvtmy nhưuqrc ngưuqrcjjnwi thâkwbqn trong gia đuupsìhlshnh rồupcvi. Côoomyhvtmy kéeqgao anh ra khỏkhddi sa mạohtic, còhlshn bịgqah thưuqrcơciahng, anh khôoomyng thểjipx đuupsjipxoomyhvtmy tớgqahi Tầgqdhn Xuyêhoqvn mộsvqst mìhlshnh đuupsưuqrcgymcc. Ởcueh Tầgqdhn Xuyêhoqvn mộsvqst mạohtich mấhvtmy thánszrng trờjjnwi, chỉewuphlsh anh khôoomyng thểjipxkhddy tiệmiojn lộsvqs diệmiojn, bằbbufng khôoomyng mọphwei kếcueh hoạohtich củvuila Lụnszrc Đzkiyôoomyng Thâkwbqm đuupsjqkzu đuupsi tong. Đzkiyưuqrcơciahng nhiêhoqvn, anh làfbsrm vậhlshy chẳmupkng phảciahi vìhlsh Lụnszrc Đzkiyôoomyng Thâkwbqm. Em biếcueht đuupshvtmy, mộsvqst phầgqdhn lợgymci íkdeach củvuila dựmioj ánszrn hợgymcp tánszrc anh ta nắubhmm giữebrj trong tay thuộsvqsc vềjqkz Hoa Lựmiojc củvuila chúmwrwng ta, vìhlsh lợgymci íkdeach củvuila tậhlshp đuupsfbsrn, anh cũeasjng đuupsàfbsrnh nhẫjojvn nhịgqahn đuupsau thưuqrcơciahng hùkhdda theo anh ta thôoomyi?"

Nguyễhedun Kỳhkvd hừrqvt lạohtinh lùkhddng: "Đzkiyrqvtng cónqqc chúmwrwng ta chúmwrwng ta hoàfbsri, làfbsr Hoa Lựmiojc củvuila anh, chẳmupkng liêhoqvn quan gìhlsh tớgqahi em cảciah."

Nhiêhoqvu Tôoomyn phìhlshuqrcjjnwi vìhlshoomy, nónqqci tiếcuehp: "Còhlshn vềjqkz con Lạohtic Tiểjipxu Ngưuqrcu. Nónqqci gìhlsh thìhlshnqqci nónqqceasjng làfbsr âkwbqn nhâkwbqn cứmwrwu mạohting anh. Anh làfbsr ngưuqrcjjnwi rấhvtmt sợgymc nợgymc nầgqdhn tìhlshnh cảciahm, huốohting hồupcv lạohtii nợgymc mộsvqst con lạohtic đuupsàfbsr? Quan trọphweng nhấhvtmt làfbsr, con Lạohtic Tiểjipxu Ngưuqrcu nàfbsry thậhlsht sựmioj đuupsêhoqv tiệmiojn. Em màfbsr mặvuilc kệmiojnqqc, nónqqc sẽkmed ngàfbsry ngàfbsry đuupsòhlshi sốohting đuupsòhlshi chếcueht vớgqahi em. Anh nghĩfxuv khôoomyng ổeasjn, tiếcuehp theo đuupsâkwbqy anh còhlshn phảciahi làfbsrm mộsvqst chuyệmiojn trọphweng đuupsohtii, khôoomyng sắubhmp xếcuehp ổeasjn thỏkhdda cho nónqqc, nónqqc nhấhvtmt đuupsgqahnh quấhvtmy rốohtii trảciah thùkhdd. Em đuupsrqvtng nghĩfxuvnqqc đuupsôoomyn hậhlshu thậhlsht thàfbsr, thậhlsht ra nónqqc ghi thùkhdd kinh khủvuilng, còhlshn xấhvtmu bụnszrng nữebrja."

Lạohtic Tiểjipxu Ngưuqrcu đuupsmwrwng cánszrch Nhiêhoqvu Tôoomyn khoảciahng nămupkm sánszru bưuqrcgqahc châkwbqn lạohtic đuupsàfbsr. Đzkiyôoomyi tai vốohtin khôoomyng to lúmwrwc nàfbsry dựmiojng đuupsmwrwng lêhoqvn, hai con ngưuqrcơciahi đuupsciaho qua đuupsciaho lạohtii, mặvuilt đuupsgqdhy cảciahnh giánszrc.

Đzkiyang nónqqci xấhvtmu mìhlshnh đuupsúmwrwng khôoomyng? Vậhlshy thìhlsh tiếcuehp tụnszrc giảciah chếcueht cho màfbsr xem...

"Việmiojn cớgqah, nónqqc chỉewupfbsr mộsvqst con lạohtic đuupsàfbsr, nónqqc hiểjipxu gìhlsh chứmwrw?" Nguyễhedun Kỳhkvd ngoàfbsri miệmiojng thìhlshnqqci vậhlshy, trêhoqvn thựmiojc tếcuehmwrwt thắubhmt trong lòhlshng đuupsãkdea đuupsưuqrcgymcc cởeasji bỏkhdd từrqvtkwbqu. Côoomy hiểjipxu, thậhlsht ra thứmwrwoomy quan tâkwbqm nhấhvtmt khôoomyng phảciahi lờjjnwi giảciahi thíkdeach củvuila anh ra sao màfbsrfbsr anh tìhlshnh nguyệmiojn bỏkhddoomyng giảciahi thíkdeach cho côoomy.

"Làfbsrm chuyệmiojn trọphweng đuupsohtii? Mấhvtmt tíkdeach lâkwbqu nhưuqrc vậhlshy rồupcvi còhlshn chưuqrca phảciahi làfbsr chuyệmiojn trọphweng đuupsohtii àfbsr?"

"Chuyệmiojn lớgqahn vàfbsr quan trọphweng ngưuqrcjjnwi ta phảciahi đuupsjipx tớgqahi cuốohtii cùkhddng, nhưuqrc vậhlshy mớgqahi cốohti gắubhmng hếcueht sứmwrwc đuupsưuqrcgymcc." Nhiêhoqvu Tôoomyn xoay ngưuqrcjjnwi côoomy lạohtii, nhìhlshn chămupkm chúmwrw, đuupsôoomyi mắubhmt hoa đuupsàfbsro hơciahi xếcuehch vàfbsr đuupsưuqrcgymcm chúmwrwt xấhvtmu xa đuupsong đuupsgqdhy nhữebrjng ánszrnh nhìhlshn dịgqahu dàfbsrng: "Thếcuehhoqvn, khôoomyng chuẩdftxn bịgqah chu đuupsánszro sao cónqqc thểjipxkhddy tiệmiojn hàfbsrnh đuupssvqsng?"

Tránszri tim Nguyễhedun Kỳhkvd đuupshlshp rấhvtmt dữebrj dộsvqsi, cổeasj họphweng cũeasjng thíkdeat chặvuilt lạohtii. Thậhlsht ra côoomy đuupsãkdeanqqc linh cảciahm, nhưuqrcng vẫjojvn vờjjnw nhưuqrc khôoomyng biếcueht, cốohtihlshnh hỏkhddi bâkwbqng quơciah: "Chuyệmiojn trọphweng đuupsohtii gìhlsh?"

Nhiêhoqvu Tôoomyn ánszrp sánszrt mặvuilt vềjqkz phíkdeaa côoomy: "Chúmwrwng ta kếcueht hôoomyn đuupsi, đuupsi đuupsămupkng kýsnzf luôoomyn ấhvtmy."

kwbqu nónqqci nàfbsry cứmwrw thếcueh đuupsưuqrcgymcc anh bậhlsht ra khôoomyng cầgqdhn suy nghĩfxuv.


Nguyễhedun Kỳhkvd thởeasj gấhvtmp, giọphweng bay bay: "Anh... Trưuqrcgqahc đuupsónqqc anh đuupsãkdea cầgqdhu hôoomyn rồupcvi cơciahfbsr..."

Phảciahi, sao đuupsếcuehn lầgqdhn cầgqdhu hôoomyn thứmwrw hai màfbsroomy vẫjojvn cămupkng thẳmupkng nhưuqrc vậhlshy?

Lầgqdhn đuupsgqdhu tiêhoqvn côoomyuqrcjjnwi chêhoqv Nhiêhoqvu Tôoomyn cầgqdhu hôoomyn quêhoqvkhdda, lầgqdhn nàfbsry côoomy khôoomyng cưuqrcjjnwi nổeasji nữebrja, dưuqrcjjnwng nhưuqrc chưuqrca bao giờjjnw cảciahm thấhvtmy nghiêhoqvm túmwrwc vàfbsrmupkng thẳmupkng đuupsếcuehn thếcueh.

nqqc lẽkmed khôoomyng chỉewup hai ngưuqrcjjnwi họphwe nhưuqrc vậhlshy chămupkng?

Cảciah trờjjnwi đuupshvtmt dưuqrcjjnwng nhưuqrceasjng bịgqah nuốohtit vàfbsro biểjipxn hoa trắubhmng xónqqca nàfbsry. Ngay cảciah Nhiêhoqvu Tôoomyn cũeasjng ămupkn vậhlshn tỉewup mỉewup, ánszro sơciah mi trắubhmng, càfbsr vạohtit trắubhmng vàfbsr quầgqdhn Âgskau trắubhmng, cảciah ngưuqrcjjnwi trắubhmng phánszrt ngấhvtmt, tựmioja hồupcv nhữebrjng dịgqahu dàfbsrng trêhoqvn gưuqrcơciahng mặvuilt anh cũeasjng đuupsjqkzu làfbsr nhữebrjng sắubhmc màfbsru thuầgqdhn túmwrwy nhấhvtmt.

Lầgqdhn nàfbsry anh khôoomyng diễhedun cho ai khánszrc xem, chỉewupnqqci vớgqahi côoomy: Kếcueht hôoomyn đuupsi.

Nhiêhoqvu Tôoomyn kéeqgao côoomyfbsro lòhlshng, dịgqahu dàfbsrng thủvuil thỉewup: "Phảciahi, cưuqrcgqahi em làfbsr suy nghĩfxuv rấhvtmt kiêhoqvn đuupsgqahnh trong lòhlshng anh. Nhấhvtmt làfbsr sau khi từrqvt sa mạohtic trởeasj vềjqkz anh cảciahm thấhvtmy cuộsvqsc đuupsjjnwi thậhlsht chónqqcng vánszrnh, anh khôoomyng muốohtin lãkdeang phíkdea thờjjnwi gian. Kỳhkvd Kỳhkvd, lúmwrwc đuupsónqqc khi rơciahi xuốohting dòhlshng cánszrt chảciahy anh đuupsãkdea nghĩfxuv, thậhlsht may em chưuqrca làfbsrm vợgymc anh, nếcuehu khôoomyng anh chếcueht rồupcvi em sẽkmed phảciahi ởeasjnqqca sao? Nhưuqrcng sau đuupsónqqc anh lạohtii cảciahm thấhvtmy khôoomyng cam tâkwbqm, anh khôoomyng muốohtin bấhvtmt kỳhkvd ngưuqrcjjnwi đuupsàfbsrn ôoomyng nàfbsro khánszrc đuupsưuqrcgymcc hờjjnwi, mộsvqst chúmwrwt cũeasjng khôoomyng. Em cứmwrw cho làfbsr anh íkdeach kỷubhm đuupsi, nhưuqrcng anh nghĩfxuv vậhlshy đuupshvtmy."

cjwwch kỷubhm, anh quánszr íkdeach kỷubhm." Nguyễhedun Kỳhkvd ôoomym chặvuilt lấhvtmy hôoomyng anh, rồupcvi khẽkmed bổeasj sung mộsvqst câkwbqu: "Nhưuqrcng, em lạohtii thíkdeach chứmwrw..."

Nhiêhoqvu Tôoomyn khôoomyng kìhlshm đuupsưuqrcgymcc lòhlshng mìhlshnh, cúmwrwi đuupsgqdhu hôoomyn lêhoqvn tránszrn côoomy.

oomy nhìhlshn thẳmupkng vàfbsro đuupsôoomyi mắubhmt cưuqrcjjnwi củvuila anh: "Thếcuehnqqc nghĩfxuva, ngưuqrcjjnwi làfbsrm chứmwrwng cho chúmwrwng chíkdeanh làfbsr..." Côoomy quay đuupsgqdhu lạohtii nhìhlshn, chạohtim đuupsúmwrwng phảciahi hai con mắubhmt to tròhlshn xoe củvuila Lạohtic Tiểjipxu Ngưuqrcu: "Nónqqc hảciah?"

"Cónqqcnqqc hay khôoomyng cũeasjng vậhlshy thôoomyi, cónqqcfbsrm chứmwrwng hay khôoomyng tónqqcm lạohtii chúmwrwng ta vẫjojvn sẽkmed đuupsi đuupsămupkng kýsnzf ngay lậhlshp tứmwrwc. Hộsvqs khẩdftxu củvuila em anh đuupsang giữebrjfbsrm tàfbsri sảciahn bảciaho đuupsciahm rồupcvi." Nhiêhoqvu Tôoomyn cấhvtmt giọphweng ngạohtio mạohtin: "Anh khôoomyng muốohtin đuupsgymci chờjjnw nữebrja, anh nghĩfxuv em cũeasjng khôoomyng đuupsgymci nổeasji nữebrja, đuupsúmwrwng khôoomyng?"

Lạohtic Tiểjipxu Ngưuqrcu lạohtii giậhlshm châkwbqn mộsvqst cánszri. Đzkiyưuqrcgymcc lắubhmm, đuupsphwec xong kinh làfbsr nghĩfxuvhlshnh thàfbsrnh hòhlsha thưuqrcgymcng àfbsr? Ai làfbsr ngưuqrcjjnwi sánszrng nay cựmiojc kỳhkvdmupkng thẳmupkng, cứmwrweqgao nónqqc lảciahi nhảciahi suốohtit khôoomyng thôoomyi? Còhlshn cầgqdhu xin nónqqc nhấhvtmt đuupsgqahnh phảciahi cónqqc mặvuilt đuupsjipx cổeasjeasj cho anh ta?

"Khôoomyng đuupsgymci nổeasji nữebrja?" Nguyễhedun Kỳhkvduqrcjjnwi phánszrhoqvn, sau đuupsónqqc giơciah tay túmwrwm lấhvtmy càfbsr vạohtit củvuila anh: "Phảciahi đuupsónqqc, em đuupsgymci hếcueht nổeasji rồupcvi! Nhữebrjng ngàfbsry thánszrng sau nàfbsry củvuila chúmwrwng ta còhlshn dàfbsri lắubhmm. Anh yêhoqvn tâkwbqm, em sẽkmed từrqvt từrqvt giếcueht chếcueht dầgqdhn chủvuil nghĩfxuva gia trưuqrceasjng củvuila anh. Từrqvt nay vềjqkz sau, nónqqci chuyệmiojn vớgqahi em chớgqahnqqc ngạohtio mạohtin nhưuqrc vậhlshy, nghe rõhvtm chưuqrca hảciah?"

Nhiêhoqvu Tôoomyn bịgqahoomy thíkdeat cổeasj đuupsếcuehn sắubhmp tắubhmt thởeasj, nghĩfxuv bụnszrng mìhlshnh đuupsúmwrwng làfbsr rảciahnh nợgymc, đuupsang yêhoqvn đuupsang làfbsrnh đuupsi đuupseo càfbsr vạohtit làfbsrm gìhlsh chứmwrw. Nhưuqrcng ngoàfbsri miệmiojng anh vẫjojvn vộsvqsi vãkdea đuupsánszrp lờjjnwi: "Anh nghe rõhvtm rồupcvi, nghe rõhvtm rồupcvi."

Lạohtic Tiểjipxu Ngưuqrcu bàfbsry ra vẻrqvt mặvuilt xem tròhlsh vui, hấhvtmt hấhvtmt cánszri đuupsoomyi. Đzkiyánszrng đuupsjjnwi! Đzkiyubhmc ýsnzf cho lắubhmm vàfbsro!

***

Liêhoqvn quan đuupsếcuehn vậhlsht thay thếcueh cho Huyềjqkzn thạohtich, Tưuqrceasjng Ly từrqvt đuupsgqdhu tớgqahi cuốohtii khôoomyng nónqqci cho Dưuqrcơciahng Viễhedun, nhưuqrcng côoomy đuupsãkdeanqqci cho Lụnszrc Đzkiyôoomyng Thâkwbqm ngay lậhlshp tứmwrwc.

Hai ngưuqrcjjnwi họphweeqga tránszrnh nhữebrjng con mắubhmt củvuila mọphwei ngưuqrcjjnwi, sau khi bay vềjqkz Trung Quốohtic thìhlsh chuyểjipxn xe đuupsi tớgqahi biêhoqvn giớgqahi Vâkwbqn Nam. Lúmwrwc họphwe tớgqahi kịgqahp hồupcv Phủvuil Tiêhoqvn cũeasjng vừrqvta hay làfbsr buổeasji sánszrng, ánszrnh nắubhmng rấhvtmt rựmiojc rỡnqqc, mặvuilt hồupcvnszrng lấhvtmp lánszrnh nhưuqrc đuupsưuqrcgymcc ai rắubhmc kim cưuqrcơciahng vụnszrn lêhoqvn vậhlshy.

uqrceasjng Ly đuupsãkdea mặvuilc xong đuupsupcv lặvuiln, nhìhlshn con đuupsưuqrcjjnwng bằbbufng nưuqrcgqahc trưuqrcgqahc mắubhmt. Suốohtit bốohtin nămupkm qua, côoomy luôoomyn giữebrjkdea mậhlsht củvuila nơciahi nàfbsry, cũeasjng từrqvtng lặvuiln xuốohting vàfbsri lầgqdhn nhưuqrcng đuupsjqkzu phảciahi tớgqahi lúmwrwc vạohtin bấhvtmt đuupsubhmc dĩfxuv mớgqahi chui vàfbsro thàfbsrnh cổeasj âkwbqm u dưuqrcgqahi nưuqrcgqahc sâkwbqu ấhvtmy.

nszri lạohtinh giánszr thấhvtmm tậhlshn xưuqrcơciahng tủvuily, cánszri lạohtinh giánszr củvuila mộsvqst nơciahi bịgqah nguyềjqkzn rủvuila màfbsr nắubhmng cónqqc gắubhmt gao tớgqahi đuupsâkwbqu cũeasjng khôoomyng thểjipxfbsrm ấhvtmm nổeasji.

Lụnszrc Đzkiyôoomyng Thâkwbqm cũeasjng đuupsãkdea mặvuilc xong đuupsupcv lặvuiln, nhẹhkvd nhàfbsrng ôoomym eo côoomyfbsrnqqci: "Lầgqdhn nàfbsry anh đuupsi cùkhddng em."

~Hếcueht chưuqrcơciahng 666~

*Nay hếcueht rồupcvi nhéeqga, vềjqkz xem bónqqcng đuupsánszr đuupsâkwbqy ~~~ Mìhlshnh đuupsãkdea đuupsămupkng hếcueht sốohti chưuqrcơciahng mìhlshnh dịgqahch xong nêhoqvn mai dịgqahch xong chưuqrcơciahng nàfbsro đuupsămupkng luôoomyn chưuqrcơciahng ấhvtmy, sẽkmed chậhlshm hơciahn mọphwei ngàfbsry ~~~

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.