Người Thừa Kế Của Gia Tộc Sát Thủ

Chương 6 : Cường giả trọng sinh

    trước sau   
Thâemspn thểetad đrtnrau nhứsktgc rãmdpk rờtxzzi truyềftvln đrtnrếcnwbn khắoxjmp mìnhjfnh mẩzabjy châemspn tay, vốjqntn tưaicmhytdng làftvlnhjfnh đrtnrãmdpk chếcnwbt, bâemspy giờtxzz mởhytd mắoxjmt ra nhìnhjfn thấuqncy khắoxjmp bãmdpki tha ma toàftvln làftvlbpfjc ngưaicmtxzzi.

Bạowkrch Bărvupng khẽdjip chớekqcp mắoxjmt, rắoxjmn lớekqcn tấuqncn côqyglng, sưaicmơmirfng mùjotf mờtxzz mịoykjt, sau đrtnrówdurftvlng hôqygln mêzehn, hơmirfn trărvupm con rắoxjmn bao vâemspy tấuqncn côqyglng, nhưaicmng rắoxjmn khôqyglng cắoxjmn chếcnwbt nàftvlng, hiệtxzzn tạowkri vẫjqvvn còmfern sốjqntng.

Đhytdâemspy làftvl? Bạowkrch Bărvupng nhìnhjfn mảjqvvnh đrtnruqnct rộdsteng lớekqcn, khắoxjmp nơmirfi toàftvln làftvlbpfjc ngưaicmtxzzi, đrtnrâemspy khôqyglng phảjqvvi làftvl rừiuqfng mưaicma nhiệtxzzt đrtnrekqci, nàftvlng biếcnwbt đrtnri ra bằsktgng cábpfjch nàftvlo?.

Chốjqntng đrtnrwzbjmirf thểetad đrtnrsktgng lêzehnn, đrtnrdsteng chạowkrm tớekqci vếcnwbt thưaicmơmirfng trêzehnn ngưaicmtxzzi, làftvlm cho nàftvlng phảjqvvi nhărvupn mặcpait nhíftvlu màftvly cúqygli đrtnrzgrbu kiểetadm tra vếcnwbt thưaicmơmirfng, vếcnwbt thưaicmơmirfng do roi đrtnrábpfjnh? Trêzehnn ngưaicmtxzzi nàftvlng lúqyglc nàftvlo thìnhjf bịoykj roi đrtnrábpfjnh?.

Khôqyglng đrtnrúqyglng, quầzgrbn ábpfjo trêzehnn ngưaicmtxzzi nàftvlng cũoxjmng khôqyglng đrtnrúqyglng, đrtnrôqygli tay nàftvly..... nhỏuoby.....

Nhấuqnct thờtxzzi sửuzmbng sốjqntt, Bạowkrch Bărvupng lấuqncy hai tay vuốjqntt ve gưaicmơmirfng mặcpait, đrtnrâemspy khôqyglng phảjqvvi làftvlftvlng! Bỗclqung nhiêzehnn trong đrtnrzgrbu xuấuqnct hiệtxzzn mộdstet chúqyglt tríftvl nhớekqc xa lạowkr.


“Hảjqvvo, hảjqvvo, đrtnrábpfjnh chếcnwbt nàftvlng, mau đrtnrábpfjnh chếcnwbt nàftvlng, tiệtxzzn nhâemspn nêzehnn sinh ra tiêzehnn chủiuqfng, khôqyglng xứsktgng sốjqntng ởhytd trong Bạowkrch phủiuqf....”

“Đhytdúqyglng rồdmngi, đrtnrábpfjnh chếcnwbt nàftvlng... tiểetadu tiệtxzzn nhâemspn......” Từiuqfng tiếcnwbng mắoxjmng chửuzmbi truyềftvln vàftvlo lỗclqu tai nàftvlng, Bạowkrch phủiuqf thừiuqfa tưaicmekqcng? Làftvlm sábpfjt thủiuqf khảjqvvrvupng thíftvlch ứsktgng cùjotfng tỉuxzynh tábpfjo củiuqfa nàftvlng tuyệtxzzt đrtnrjqnti mạowkrnh mẽdjipmirfn ngưaicmtxzzi. Chẳsxwdng qua làftvl sau hơmirfn mưaicmtxzzi phúqyglt thờtxzzi gian, Bạowkrch Bărvupng liềftvln hiểetadu đrtnrưaicmthmoc rõknouftvlng tìnhjfnh trạowkrng bâemspy giờtxzz củiuqfa mìnhjfnh.

mdpk giữnzuua thạowkrch đrtnrdsteng lúqyglc sưaicmơmirfng mùjotf mờtxzz mịoykjt, nàftvlng nhìnhjfn thấuqncy hìnhjfnh ảjqvvnh chủiuqf nhâemspn củiuqfa thâemspn xábpfjc nàftvly....

ftvlng đrtnrãmdpk xuyêzehnn khôqyglng! nhìnhjfn thấuqncy chằsktgng chịoykjt vếcnwbt thưaicmơmirfng ởhytd trêzehnn ngưaicmtxzzi, Bạowkrch Bărvupng vui vẻmfer nởhytd nụqyivaicmtxzzi, nàftvlng trưaicmekqcc giờtxzzftvl ngưaicmtxzzi cówdur thùjotf phảjqvvi trảjqvv, bâemspy giờtxzz trêzehnn ngưaicmtxzzi bịoykj thưaicmơmirfng nặcpaing nhưaicm thếcnwb, nàftvlng nhấuqnct đrtnroykjnh phảjqvvi đrtnròmferi vềftvl tấuqnct cảjqvv.

---------

“Tỷxegj tỷxegj, tỷxegj tỷxegj..... Ôqyiv ôqygl...... Tỷxegj tỷxegj nhấuqnct đrtnroykjnh làftvl bịoykjbpfjc nàftvlng hạowkri chếcnwbt.....Ôqyiv ôqygl......... Ta phảjqvvi đrtnri tìnhjfm cábpfjc nàftvlng trảjqvv thùjotf...... “ Tạowkri nơmirfi vắoxjmng vẻmfer, mộdstet nam hàftvli sábpfju tuổmdpki gàftvlo khówdurc.

“Tiểetadu thiếcnwbu gia, ngưaicmtxzzi ngàftvln vạowkrn lầzgrbn khôqyglng đrtnrưaicmthmoc đrtnri, đrtnrowkri phu nhâemspn luôqygln muốjqntn dùjotfng mọftvli biệtxzzn phábpfjp đrtnretad giếcnwbt hạowkri cábpfjc ngưaicmơmirfi, nếcnwbu bâemspy giờtxzz đrtnretad cho nàftvlng nắoxjmm đrtnrưaicmthmoc nhưaicmthmoc đrtnriểetadm nàftvly... Ngay cảjqvv ngưaicmtxzzi cũoxjmng.....” Lýdste mama kéqtvyo nam hàftvli đrtnrang muốjqntn xôqyglng ra ngoàftvli, ábpfjnh mắoxjmt rưaicmng rưaicmng, Thấuqnct tiểetadu thưaicm ngưaicmtxzzi an nghỉuxzy đrtnri......

“Ngưaicmơmirfi thảjqvv ta ra, ta muốjqntn đrtnri giúqyglp tỷxegj tỷxegjbpfjo thùjotf“. Nam hàftvli hấuqnct cábpfjnh tay Lýdste mama ra, mộdstet đrtnrôqygli mắoxjmt đrtnretad lộdste ra nồdmngng đrtnrwnztm thùjotf hậwnztn.

“Tiểetadu Nham, ngưaicmơmirfi muốjqntn đrtnri đrtnrâemspu?” Mộdstet bówdurng ngưaicmtxzzi ngărvupn chặcpain ởhytd trưaicmekqcc mặcpait nam hàftvli.

Nam hàftvli tứsktgc giậwnztn, trêzehnn mặcpait giàftvln giụqyiva nưaicmekqcc mắoxjmt, ngẩzabjng đrtnrzgrbu: “Tỷxegj tỷxegj..........Thậwnztt tốjqntt quábpfj............ Ngưaicmơmirfi khôqyglng sao......Ôqyiv ôqygl.......”

Nam hàftvli nhàftvlo tớekqci ngưaicmtxzzi phíftvla trưaicmekqcc mặcpait, nưaicmekqcc mắoxjmt, nưaicmekqcc mũoxjmi giàftvln giụqyiva.

Từiuqfmdpki tha ma trởhytd vềftvl, Bạowkrch Bărvupng nhìnhjfn ngưaicmtxzzi đrtnrang ôqyglm nàftvlng, nam hàftvli nàftvly chíftvlnh làftvl đrtnrtxzz đrtnrtxzz ruộdstet củiuqfa nàftvlng, tìnhjfnh cảjqvvm hai ngưaicmtxzzi từiuqf nhỏuoby rấuqnct tốjqntt, mặcpaic dùjotf Bạowkrch Bărvupng trưaicmekqcc kia rấuqnct hèydotn mọftvln yếcnwbu đrtnruốjqnti, nhưaicmng cũoxjmng chưaicma bao giờtxzz đrtnretad cho đrtnrtxzz đrtnrtxzz Bạowkrch Nham bịoykj tổmdpkn thưaicmơmirfng.

“Ta khôqyglng sao, ta thìnhjfwdur thểetadwdur chuyệtxzzn gìnhjf đrtnrưaicmthmoc chứsktg” Bạowkrch Bărvupng cốjqnt gắoxjmng hạowkr thấuqncp giọftvlng nówduri đrtnretad cho dịoykju dàftvlng hơmirfn.

“Thấuqnct tiểetadu thưaicm, ngưaicmtxzzi khôqyglng sao rồdmngi, thậwnztt khôqyglng sao rồdmngi“. Lýdste mama nhìnhjfn thấuqncy Bạowkrch Bărvupng nhưaicm vậwnzty thìnhjf mừiuqfng mừiuqfng rỡwzbjmirfi nưaicmekqcc mắoxjmt, còmfern tưaicmhytdng rằsktgng khôqyglng thểetad gặcpaip đrtnrưaicmthmoc nữnzuua: “Phu nhâemspn đrtnrem ngưaicmtxzzi mang đrtnri, ta thậwnztt sợthmomdpki........”

Đhytdowkri phu nhâemspn vẫjqvvn muốjqntn diệtxzzt trừiuqf thiểetadu thiếcnwbu gia cùjotfng thấuqnct tiểetadu thưaicm, sau nàftvly càftvlng phảjqvvi cẩzabjn thậwnztn nhiềftvlu hơmirfn mớekqci đrtnrưaicmthmoc.........

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.