Ngủ Cùng Sói

Chương 39 : Ngoại truyện 2

    trước sau   
csmia thứpxvs nhấlhcrt

Act 1



Đjxdsêdbsqm tâmosqn hônxgpn lãeonwng mạjqagn cộommbng thêdbsqm hơfreqn mộommbt tháfreqng khổrdrv sởgijy thưibttơfreqng nhớhznc, tônxgpi nằzzvkm trêdbsqn giưibttbniong, híjepzt mùcsmii hưibttơfreqng lưibttu lan trêdbsqn cơfreq thểidgg vừnxgpa mớhznci tắdbsqm xong củwolna Thầsdysn, khônxgpng khỏxddli ngọrdrvt ngàmmsso kêdbsqu gọrdrvi: “Thầsdysn, em rấlhcrt nhớhznc anh!”

Thầsdysn nhẹnxgp nhàmmssng áfreqp lòpptang bàmmssn tay nhèsdys nhẹnxgp vuốaruat ve bụrqnbng tônxgpi: “Mấlhcry tháfreqng rồwypqi?”

“Hai tháfreqng. Mấlhcry hônxgpm trưibtthzncc em đsjaai kháfreqm, báfreqc sĩrdrvbnioi con rấlhcrt khỏxddle mạjqagnh, chỉrgwt tiếrgwtc khônxgpng biếrgwtt làmmss trai hay gáfreqi.”


“Khônxgpng quan trọrdrvng.” Thầsdysn nghiêdbsqng ngưibttbnioi hơfreqi tìmfiudbsqn ngưibttbnioi tônxgpi, vuốaruat ve máfreqnxgpi. “Em gầsdysy đsjaai rồwypqi... Mang thai rấlhcrt vấlhcrt vảafln phảaflni khônxgpng?”

nxgpi cưibttbnioi, lắdbsqc đsjaasdysu: “Rấlhcrt hạjqagnh phúbtmec! Em sắdbsqp đsjaaưibttmmssc làmmssm mẹnxgp rồwypqi, em rấlhcrt muốaruan con ngồwypqi trêdbsqn đsjaaùcsmii củwolna em, gọrdrvi mẹnxgp.”

“Đjxdsúbtmeng vậxddly, cảaflnm giáfreqc đsjaaóbnio thậxddlt đsjaavtric biệqjqit, giốaruang nhưibtt bỗatohng chốaruac cóbnio ngưibttbnioi làmmss củwolna mìmfiunh rồwypqi...”

“Đjxdsâmosqu phảaflni thếrgwt. Em cảaflnm thấlhcry mìmfiunh cóbnio thểidggmmssm bấlhcrt cứpxvs đsjaaiềxpmpu gìmfiumfiu con”, tônxgpi đsjaaíjepznh chíjepznh.

“Thậxddlt khônxgpng?” Thầsdysn cóbnio vẻfdnq khônxgpng hiểidggu, trầsdysm tưibtt mộommbt lúbtmec. “Trưibtthzncc đsjaaâmosqy, khi em ngồwypqi trêdbsqn đsjaaùcsmii anh gọrdrvi anh làmmss “bốarua”, tạjqagi sao anh cóbnio cảaflnm giáfreqc em hoàmmssn toàmmssn làmmss củwolna anh... Anh làmmss tấlhcrt cảafln củwolna em. Anh cóbnio tráfreqch nhiệqjqim chătydlm sóbnioc em, đsjaaidgg em cóbnio mộommbt cuộommbc sốaruang hạjqagnh phúbtmec.”

“Tìmfiunh cha con củwolna anh hơfreqi kháfreqc thưibttbniong thìmfiu phảaflni? Khônxgpng đsjaaưibttmmssc, sau nàmmssy em phảaflni đsjaaidgg con mìmfiunh tráfreqnh xa anh ra mộommbt chúbtmet thìmfiufreqn.”

“Kháfreqc thưibttbniong? Lẽsmiwmmsso tìmfiunh yêdbsqu củwolna anh ngay từnxgpbtmec đsjaasdysu làmmss kháfreqc thưibttbniong ưibtt?” Thầsdysn thảaflnnxgpi ra, hơfreqi tựjqaga vàmmsso đsjaasdysu giưibttbniong, chìmfium vàmmsso suy nghĩrdrv.

nxgpi vưibttơfreqn ngưibttbnioi tớhznci, hai cáfreqnh tay ônxgpm lấlhcry vai Thầsdysn, hônxgpn nhẹnxgpnxgpi Thầsdysn: “Bâmosqy giờbnio anh mớhznci ýmdcz thứpxvsc đsjaaưibttmmssc thìmfiu muộommbn rồwypqi, đsjaaãeonw khônxgpng thay đsjaardrvi đsjaaưibttmmssc rồwypqi...”

Bốaruan mắdbsqt nhìmfiun nhau, trong áfreqnh mắdbsqt hiệqjqin lêdbsqn hìmfiunh ảaflnnh củwolna đsjaaaruai phưibttơfreqng.

Chúbtmeng tônxgpi rấlhcrt gầsdysn nhau, gầsdysn tớhznci mứpxvsc cóbnio thểidgg cảaflnm nhậxddln thấlhcry hơfreqi thởgijy củwolna nhau, cóbnio thểidgg cảaflnm nhậxddln thấlhcry tiếrgwtng con tim loạjqagn nhịhrrpp.

“Em ngồwypqi máfreqy bay lâmosqu nhưibtt vậxddly...” Thầsdysn bốaruai rốaruai gỡwolnfreqnh tay tônxgpi ra. “Chắdbsqc chắdbsqn em đsjaaãeonw mệqjqit rồwypqi, ngủwoln đsjaai thônxgpi!”

“Em khônxgpng mệqjqit.” Tônxgpi vớhznci tay kéaruao chiếrgwtc áfreqo ngủwoln trơfreqn bóbniong củwolna Thầsdysn. “Anh cóbnio nhớhznc em khônxgpng?”

“Ừryjt!”

“Vậxddly anh cóbniomfiu muốaruan nóbnioi vớhznci em khônxgpng?”

“Anh hơfreqi mệqjqit rồwypqi.” Thầsdysn nhắdbsqm mắdbsqt lạjqagi, quay lưibttng lạjqagi rồwypqi nằzzvkm xuốaruang. “Cóbniomfiu thìmfiu đsjaaidgg ngàmmssy mai hẵjzlyng nóbnioi.”

“Thônxgpi đsjaaưibttmmssc rồwypqi.” Tônxgpi trèsdyso sang phíjepza chíjepznh diệqjqin Thầsdysn, kéaruao cáfreqnh tay củwolna Thầsdysn đsjaavtrit lêdbsqn gốaruai, vônxgpcsming thíjepzch thúbtme gốaruai lêdbsqn tay Thầsdysn. Từnxgpbnioc đsjaaommbmmssy tônxgpi cóbnio thểidgg nhìmfiun rõzbfy Thầsdysn, cáfreqc đsjaaưibttbniong néaruat đsjaaxpmpu tuyệqjqit đsjaanxgpp.

“Ômofsng xãeonw, em pháfreqt hiệqjqin anh rấlhcrt đsjaanxgpp trai.” Tônxgpi dùcsming ngóbnion trỏxddl vuốaruat ve cáfreqc đsjaaưibttbniong néaruat trêdbsqn khuônxgpn mặvtrit Thầsdysn, sốaruang mũcbtpi thẳhatong, đsjaaônxgpi mônxgpi mỏxddlng manh, xưibttơfreqng quai xanh nhônxgpdbsqn, thậxddlm chíjepz cảafln bộommb ngựjqagc sătydln chắdbsqc lộommb ra ngoàmmssi chiếrgwtc áfreqo ngủwoln đsjaaidgg hởgijy mộommbt nửgmnia.

Thầsdysn bậxddlt ngồwypqi dậxddly, kéaruao lạjqagi áfreqo ngủwoln.

“Anh đsjaai nóbnioi chuyệqjqin vớhznci An Dĩrdrv Phong.”

Nhìmfiun thấlhcry Thầsdysn vộommbi vãeonwibtthzncc ra khỏxddli phòpptang ngủwoln, tônxgpi ônxgpm lấlhcry chătydln cưibttbnioi nhưibtt nắdbsqc nẻfdnq.

Lầsdysn đsjaasdysu tiêdbsqn tônxgpi pháfreqt hiệqjqin tônxgpi khiếrgwtn Thầsdysn mấlhcrt tựjqag chủwoln nhưibttng lạjqagi khônxgpng thểidggmmssm gìmfiu nổrdrvi tônxgpi làmmss mộommbt việqjqic vônxgpcsming thúbtme vịhrrp.

Act 2



nxgpi nằzzvkm trêdbsqn giưibttbniong cưibttbnioi mộommbt lúbtmec thìmfiu bỗatohng nhớhznc đsjaaếrgwtn lờbnioi dặvtrin củwolna chịhrrp Thu, lậxddlp tứpxvsc quyếrgwtt đsjaahrrpnh kéaruao ônxgpng xãeonw vềxpmp nằzzvkm bêdbsqn cạjqagnh mìmfiunh, nhưibtt thếrgwt mớhznci an toàmmssn mộommbt chúbtmet.

Ômofsng xãeonw quáfreq đsjaanxgpp trai khônxgpng phảaflni đsjaaiềxpmpm làmmssnh, khônxgpng nhữmropng phảaflni đsjaaxpmp phòpptang nhữmropng phụrqnb nữmrop nhưibtt con thiêdbsqu thâmosqn sẵjzlyn sàmmssng “cảaflnm tửgmni”, còpptan phảaflni đsjaaxpmp phòpptang kiểidggu cựjqagc đsjaanxgpp trai nhưibtt An Dĩrdrv Phong.

nxgpi mặvtric quầsdysn áfreqo đsjaaàmmssng hoàmmssng, bưibtthzncc xuốaruang lầsdysu, vừnxgpa đsjaaúbtmeng lúbtmec bắdbsqt gặvtrip An Dĩrdrv Phong đsjaaang tựjqaga đsjaasdysu vàmmsso tay vịhrrpn sofa, nằzzvkm trêdbsqn sofa, nhắdbsqm mắdbsqt nóbnioi: “Đjxdsi xảaflnibtthzncc lạjqagnh đsjaai.”


“Anh đsjaaãeonw xảafln rồwypqi.”

An Dĩrdrv Phong ti híjepz mắdbsqt nhìmfiun Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn, hơfreqi nhếrgwtch méaruap: “Em đsjaaãeonw bảaflno anh đsjaammssi mộommbt tháfreqng sau hẵjzlyng đsjaaóbnion cônxgparualhcry đsjaaếrgwtn đsjaaâmosqy, anh khônxgpng chịhrrpu nghe... Đjxdsáfreqng đsjaabnioi.”

“Đjxdsnxgpng ngủwoln nữmropa, thay quầsdysn áfreqo rồwypqi cùcsming anh đsjaai uốaruang vàmmssi chéaruan.”

“Anh Thầsdysn, hônxgpm qua chưibtta đsjaaếrgwtn hai giờbnio đsjaaãeonw dựjqagng em dậxddly bắdbsqt em giúbtmep anh trùcsmijepznh cho đsjaaáfreqm cưibtthznci, nătydlm giờbnio bắdbsqt em chạjqagy vạjqagy khắdbsqp nơfreqi tìmfium nếrgwtn cho anh, mưibttbnioi giờbnio đsjaaếrgwtn sâmosqn bay đsjaaóbnion bàmmsseonw củwolna anh. Bâmosqy giờbnio đsjaaãeonwmmss mộommbt giờbniofreqng, anh vẫzynyn còpptan khônxgpng đsjaaidgg cho em đsjaaưibttmmssc ngủwoln sao?”

“Láfreqt nữmropa anh kiếrgwtm cho chúbtme hai ngưibttbnioi đsjaanxgpp.”

“Mẹnxgp kiếrgwtp, muốaruan giếrgwtt chếrgwtt em àmmss?”

nxgpi khônxgpng nhịhrrpn đsjaaưibttmmssc cưibttbnioi. An Dĩrdrv Phong nghe thấlhcry tiếrgwtng củwolna tônxgpi, nhưibtt trúbtmet đsjaaưibttmmssc gáfreqnh nặvtring bậxddlt dậxddly khỏxddli sofa: “Em mau đsjaaưibtta ônxgpng xãeonw củwolna em vềxpmp phòpptang đsjaai, anh phảaflni vềxpmp phòpptang ngủwoln đsjaaâmosqy.”

“Ừryjt!” Tônxgpi bưibtthzncc tớhznci, vẫzynyn chưibtta muốaruan ngủwoln, hỏxddli An Dĩrdrv Phong đsjaaang đsjaahrrpnh vềxpmp phòpptang ngủwoln: “Anh giảafln chếrgwtt thìmfiucbtpng khônxgpng cầsdysn phảaflni làmmssm kiểidggu tựjqag tửgmnimfiumfiunh hoàmmssnh tráfreqng nhưibtt vậxddly chứpxvs?”

“Tựjqag tửgmnimfiumfiunh?” An Dĩrdrv Phong trợmmssn tròpptan mắdbsqt, quay đsjaasdysu lạjqagi, trônxgpng tháfreqi đsjaaommb kinh ngạjqagc củwolna hắdbsqn thìmfiu hắdbsqn khônxgpng rõzbfy lắdbsqm vềxpmp nhữmropng lờbnioi suy đsjaafreqn trong vụrqnb mấlhcrt tíjepzch. Tônxgpi cóbniopptang tốaruat giảaflni thíjepzch cho hắdbsqn hiểidggu: “Đjxdsúbtmeng vậxddly, rấlhcrt nhiềxpmpu ngưibttbnioi đsjaaxpmpu nóbnioi rằzzvkng quan hệqjqi giữmropa anh vàmmss Thầsdysn mờbnio áfreqm. Anh giếrgwtt Thầsdysn sau đsjaaóbnio tựjqagfreqt.”

“Khônxgpng thểidgg thếrgwt chứpxvs?” Hắdbsqn ngồwypqi xuốaruang sofa, khônxgpng còpptan vẻfdnq muốaruan ngủwoln nữmropa. “Nhiềxpmpu nătydlm nhưibtt vậxddly rồwypqi màmmss mọrdrvi ngưibttbnioi vẫzynyn khônxgpng quêdbsqn việqjqic đsjaaóbnio ưibtt?”

“Việqjqic gìmfiufreq?” Tônxgpi nuốaruat nưibtthzncc bọrdrvt, nhìmfiun vẻfdnq thẫzynyn thờbnio củwolna hai ngưibttbnioi, hìmfiunh nhưibtt việqjqic đsjaaóbniobnio thậxddlt. “Hai ngưibttbnioi khônxgpng lẽsmiw thậxddlt làmmss... Cóbnio việqjqic đsjaaóbnio ưibtt?”

“Chẳhatong cóbnio việqjqic gìmfiu cảafln!” Cảafln hai đsjaawypqng thanh nóbnioi.

bnio đsjaaáfreqnh chếrgwtt tônxgpi cũcbtpng khônxgpng tin.


csmia thứpxvs hai

Act 1



dbsqn ngoàmmssi quáfreqn càmmss phêdbsq Waiting ởgijy Australia.

Đjxdsêdbsqm lạjqagnh nhưibttibtthzncc, áfreqnh đsjaaèsdysn leo léaruat.

Sau tấlhcrm kíjepznh sạjqagch sẽsmiw, An Dĩrdrv Phong vàmmssibtt Đjxdswypq Thuầsdysn im lặvtring nhìmfiun nhau.

nxgpi đsjaaưibtta mắdbsqt nhìmfiun Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn ngồwypqi trêdbsqn ghếrgwtfreqi, khônxgpng khởgijyi đsjaaommbng xe, nhìmfiun hai ngưibttbnioi ởgijy trong quáfreqn càmmss phêdbsq Waiting, tựjqaga lưibttng vàmmsso ghếrgwt thởgijy phàmmsso nhẹnxgp nhõzbfym.

nxgpi sáfreqt gầsdysn hắdbsqn, hỏxddli nhỏxddl: “Thầsdysn, anh cóbnio pháfreqt hiệqjqin thấlhcry Anthony vàmmss An Dĩrdrv Phong giốaruang nhau khônxgpng? Đjxdsvtric biệqjqit làmmssbtmec họrdrvbnioi chuyệqjqin, néaruat mặvtrit vàmmssfreqch thểidgg hiệqjqin rấlhcrt giốaruang nhau!”

mmssn Trạjqagc Thầsdysn nhìmfiun xa xătydlm: “Giốaruang y nhưibtt đsjaaúbtmec! Lúbtmec mưibttbnioi bảaflny tuổrdrvi An Dĩrdrv Phong cũcbtpng cóbnio áfreqnh mắdbsqt lưibttơfreqng thiệqjqin, thẳhatong thắdbsqn... nhưibtt Anthony, nụrqnbibttbnioi cũcbtpng bao dung, quảaflnng đsjaajqagi nhưibtt thếrgwt... Tiếrgwtc làmmsseonw hộommbi đsjaaen đsjaaãeonw chọrdrvn nóbnio.”

“Ýhdcy anh làmmss...”

“Nếrgwtu anh đsjaafreqn khônxgpng nhầsdysm, Anthony chíjepznh làmmss con trai nóbnio.”

“Vậxddly tạjqagi sao vừnxgpa rồwypqi anh khônxgpng nóbnioi cho anh ấlhcry biếrgwtt?”

“Việqjqic nàmmssy Tưibtt Đjxdswypq Thuầsdysn mớhznci làmmss ngưibttbnioi cóbnio quyềxpmpn.” Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn lắdbsqc đsjaasdysu, giọrdrvng thônxgpng cảaflnm. “Mưibttbnioi lătydlm nătydlm tủwolni hậxddln, chờbnio đsjaammssi, khônxgpng thay đsjaardrvi, cônxgplhcry khônxgpng tậxddln mắdbsqt thấlhcry An Dĩrdrv Phong bịhrrp giàmmssy vòppta thìmfiu khóbniommss trúbtmet đsjaaưibttmmssc nỗatohi hậxddln trong lòpptang, sao cóbnio thểidgg cam tâmosqm đsjaaưibttmmssc?”


nxgpi mỉrgwtm cưibttbnioi dựjqaga vàmmsso vai hắdbsqn, nghịhrrpch nghịhrrpch mấlhcry sợmmssi tóbnioc bêdbsqn tai hắdbsqn: “Anh khônxgpng sợmmss tốaruai nay An Dĩrdrv Phong sẽsmiw nhảaflny xuốaruang biểidggn àmmss?”

“Nhảaflny cũcbtpng khônxgpng oan!” Hắdbsqn cưibttbnioi nhẹnxgp nhõzbfym, nụrqnbibttbnioi duy nhấlhcrt trong mấlhcry ngàmmssy qua. “Anh vẫzynyn nghĩrdrv rằzzvkng mọrdrvi việqjqic còpptan khóbniofreqn nhiềxpmpu... Ngưibttbnioi ta đsjaaang dùcsming tìmfiunh cảaflnm đsjaaidgg giàmmssy vòpptabnio, nóbnio vẫzynyn chưibtta nhậxddln ra thônxgpi...”

“Trong chuyệqjqin tìmfiunh cảaflnm, ngưibttbnioi ngoàmmssi cuộommbc thìmfiu tỉrgwtnh táfreqo, còpptan ngưibttbnioi trong cuộommbc lạjqagi u mêdbsq...”

Thu áfreqnh mắdbsqt lạjqagi, Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn cúbtmei nhìmfiun tônxgpi đsjaaang ngảafln đsjaasdysu lêdbsqn vai hắdbsqn, ngóbnion tay vuốaruat ve, khiêdbsqu khíjepzch bờbnionxgpi tônxgpi...

nxgpi muốaruan néarua tráfreqnh, hắdbsqn nhanh tay ấlhcrn ngưibttbnioi tônxgpi, ghéarua xuốaruang khẽsmiw liếrgwtm vàmmssnh tai tônxgpi: “Đjxdsnxgpng nhưibtt vậxddly...”

“Đjxdsêdbsqm nay, em cóbnio thểidgg cho anh thấlhcry... cáfreqi gọrdrvi làmmss “thàmmss chếrgwtt cũcbtpng khônxgpng chịhrrpu” củwolna em...”

nxgpi đsjaaãeonw sai rồwypqi, tônxgpi quêdbsqn mấlhcrt hắdbsqn làmmssmmssn Trạjqagc Thầsdysn, cóbnio thùcsmidbsqt sẽsmiwfreqo!



Act 2



Biểidggn trờbnioi bao la, rộommbng lớhzncn, chiếrgwtc rèsdysm cửgmnia sổrdrvmmssu trắdbsqng phấlhcrt phơfreq trong màmmssn đsjaaêdbsqm, đsjaaiểidggm xuyếrgwtt cho sựjqageonwng mạjqagn, tĩrdrvnh mịhrrpch trong cătydln phòpptang ngủwoln củwolna chúbtmeng tônxgpi.

mmssn Trạjqagc thầsdysn vừnxgpa tắdbsqm xong, đsjaaãeonw trởgijy lạjqagi phòpptang ngủwoln, bỗatohng ônxgpm ngang tônxgpi từnxgp phíjepza sau lưibttng, ghìmfiunxgpi lêdbsqn giưibttbniong.

“Anh... đsjaahrrpnh làmmssm gìmfiu thếrgwt?”

“Em thửgmnibnioi xem.”

nxgpi còpptan chưibtta kịhrrpp nghĩrdrv ra lờbnioi giảaflni đsjaaáfreqp, khônxgpng biếrgwtt hắdbsqn đsjaaãeonw lấlhcry từnxgp đsjaaâmosqu ra hai dảaflni lụrqnba, đsjaaung đsjaaưibtta trưibtthzncc mắdbsqt tônxgpi. Tônxgpi lậxddlp tứpxvsc nghĩrdrv ngay tớhznci cảaflnnh trong phim Bảaflnn nătydlng gốaruac.

nxgpi hoàmmssn toàmmssn phụrqnbc rồwypqi.

Trêdbsqn thếrgwt giớhznci nàmmssy, bạjqagn cóbnio thểidgg nợmmss bấlhcrt kỳexys ai nhưibttng nhấlhcrt đsjaahrrpnh đsjaanxgpng nợmmssmmssn Trạjqagc Thầsdysn vìmfiu hắdbsqn sẽsmiw nhớhznc, cho dùcsmiibttbnioi nătydlm hay hai mưibttơfreqi nătydlm, sớhzncm muộommbn cũcbtpng cóbnio ngàmmssy hắdbsqn sẽsmiw đsjaaòpptai lạjqagi gấlhcrp bộommbi.

“Thầsdysn, em đsjaaang cóbnio thai đsjaalhcry!” Tônxgpi hy vọrdrvng dùcsming cốaruat nhụrqnbc củwolna hắdbsqn đsjaaidgg thứpxvsc tỉrgwtnh hắdbsqn đsjaaang bịhrrp chìmfium đsjaadbsqm trong dụrqnbc vọrdrvng.

Hắdbsqn nhếrgwtch khóbnioe miệqjqing, nụrqnbibttbnioi khiếrgwtn ngưibttbnioi kháfreqc thấlhcry ớhzncn lạjqagnh, giọrdrvng nóbnioi gợmmssi cảaflnm truyềxpmpn đsjaaếrgwtn tai tônxgpi: “Em yêdbsqn tâmosqm, anh khônxgpng cầsdysn em đsjaaâmosqu...”

Hắdbsqn khônxgpng nóbnioi lờbnioi nàmmssy còpptan khiếrgwtn tônxgpi an tâmosqm đsjaaônxgpi chúbtmet, nghe hắdbsqn nóbnioi xong, lòpptang tônxgpi buốaruat giáfreq.

Theo hiểidggu biếrgwtt củwolna tônxgpi trong mưibttbnioi nătydlm ởgijy vớhznci hắdbsqn, giờbnio phúbtmet nàmmssy, tônxgpi tuyệqjqit đsjaaaruai khônxgpng cóbniofreq hộommbi trốaruan thoáfreqt, vậxddly đsjaaidgg íjepzt bịhrrp giàmmssy vòpptafreqn, cáfreqch tốaruat nhấlhcrt làmmss ngoan ngoãeonwn đsjaaidgg hắdbsqn muốaruan làmmssm gìmfiu thìmfiummssm.

bnio lẽsmiwmfiunxgpi ngoan ngoãeonwn nằzzvkm trêdbsqn giưibttbniong khônxgpng nhúbtmec nhíjepzch nêdbsqn hắdbsqn khônxgpng tróbnioi tônxgpi, chỉrgwt đsjaawoln lấlhcry cơfreq thểidggnxgpi, nghiêdbsqng ngưibttbnioi ngồwypqi bêdbsqn tônxgpi, cởgijyi từnxgpng chiếrgwtc cúbtmec áfreqo củwolna tônxgpi.

“Thiêdbsqn Thiêdbsqn...” Mônxgpi anh đsjaavtrit lêdbsqn tai tônxgpi, đsjaasdysu lưibttwolni liếrgwtm vàmmssnh tai tônxgpi, ngóbnion tay đsjaavtrit lêdbsqn phầsdysn mềxpmpm mạjqagi trêdbsqn ngựjqagc tônxgpi. “Em còpptan nhớhznc lầsdysn đsjaasdysu tiêdbsqn chúbtmeng ta xem phimBảaflnn nătydlng gốaruac... Em biếrgwtt khônxgpng? Kiểidggu rõzbfymmssng thèsdysm muốaruan nhưibttng ra sứpxvsc vùcsming vẫzynyy củwolna em thậxddlt vônxgpcsming hấlhcrp dẫzynyn...”

Ácfosnh mắdbsqt hắdbsqn còpptan khiếrgwtn ngưibttbnioi ta hoảaflnng sợmmssfreqn cảafln lờbnioi nóbnioi củwolna hắdbsqn, tônxgpi đsjaahrrpnh trốaruan thìmfiufreq thểidgg bấlhcrt lựjqagc bịhrrp hắdbsqn ghìmfiu chặvtrit, khônxgpng cáfreqch nàmmsso đsjaaommbng đsjaaxddly đsjaaưibttmmssc. Tônxgpi chỉrgwtbnio thểidgg quay mặvtrit đsjaai, cốarua khônxgpng chúbtme ýmdcz tớhznci luồwypqng nóbniong len lỏxddli trong cơfreq thểidgg nhưibttng sựjqagdbsq dạjqagi mẫzynyn cảaflnm cứpxvs tậxddlp trung nơfreqi đsjaasdysu ngóbnion tay đsjaaang vuốaruat ve củwolna hắdbsqn, tônxgpi khônxgpng cóbniofreqch nàmmsso chốaruang đsjaawoln lạjqagi sựjqag mệqjqit mỏxddli củwolna cơfreq thểidgg.

“Em sai rồwypqi, Thầsdysn...” Tônxgpi nắdbsqm lấlhcry tay hắdbsqn, dùcsming cáfreqch cầsdysu xin tha thứpxvs chíjepznh làmmss sởgijy trưibttbniong từnxgp nhỏxddl củwolna tônxgpi, tônxgpi chớhzncp chớhzncp đsjaaônxgpi mắdbsqt vônxgp tộommbi. “Em biếrgwtt mìmfiunh thựjqagc sựjqag sai rồwypqi, anh tha cho em đsjaai.”

Hắdbsqn nhìmfiun vàmmsso mắdbsqt tônxgpi, trong phúbtmet chốaruac, tônxgpi nhìmfiun thấlhcry sựjqagdbsqu mếrgwtn, dịhrrpu dàmmssng trong đsjaaônxgpi mắdbsqt hắdbsqn nhưibttng chỉrgwtmmss phúbtmet chốaruac màmmss thônxgpi, hắdbsqn lậxddlp tứpxvsc lấlhcry lạjqagi tỉrgwtnh táfreqo, ngóbnion tay thon dàmmssi nâmosqng cằzzvkm tônxgpi lêdbsqn, đsjaaônxgpi mắdbsqt đsjaaen lim dim áfreqnh lêdbsqn sựjqag gian xảaflno: “Em khônxgpng cầsdysn phảaflni vộommbi, anh sẽsmiw cho em cơfreq hộommbi cầsdysu xin tha thứpxvs...”

Hắdbsqn cúbtmei mặvtrit xuốaruang, ngóbnion tay nắdbsqn phầsdysn mềxpmpm mạjqagi đsjaaóbnio đsjaaưibtta gầsdysn miệqjqing, đsjaahrrpnh ngậxddlm lấlhcry...

Gióbnio biểidggn véaruan bứpxvsc rèsdysm cửgmnia sổrdrvmmssu trắdbsqng, dảaflni lụrqnba trắdbsqng mềxpmpm lưibtthznct qua cơfreq thểidggnxgpi, đsjaaidgg lạjqagi sựjqag bứpxvst rứpxvst, làmmssnh lạjqagnh.

“Đjxdsmmssi mộommbt chúbtmet...” Tônxgpi nóbnioi nhỏxddl vớhznci hắdbsqn. “Cửgmnia sổrdrvmmss cừnxgpa ra vàmmsso đsjaaxpmpu chưibtta đsjaaóbniong, láfreqt nữmropa An Dĩrdrv Phong quay vềxpmp, sẽsmiw nhìmfiun thấlhcry mấlhcrt.”

Hắdbsqn lắdbsqc đsjaasdysu: “Yêdbsqn tâmosqm, tốaruai nay nóbnio khônxgpng thểidgg vềxpmp nhàmmss.”

“Sao anh biếrgwtt?”

“Vìmfiubniommss An Dĩrdrv Phong...” Khóbnioe miệqjqing hắdbsqn nhếrgwtch lêdbsqn thàmmssnh mộommbt đsjaaưibttbniong cong áfreqm muộommbi. “Tốaruai nay màmmssbniopptan giữmrop đsjaaưibttmmssc thìmfiu anh sẽsmiw đsjaai nhảaflny xuốaruang biểidggn...”

“Đjxdsnxgpng nóbnioi linh tinh.” Tônxgpi cưibttbnioi, đsjaavtrit ngóbnion tay lêdbsqn mônxgpi hắdbsqn. Trong ấlhcrn tưibttmmssng củwolna tônxgpi, sựjqag kiềxpmpm chếrgwt củwolna An Dĩrdrv Phong khônxgpng kéaruam gìmfiummssn Trạjqagc Thầsdysn. “Nhỡwoln đsjaaâmosqu anh ấlhcry...”

“Khônxgpng cóbnio nhỡwoln đsjaaâmosqu, ngưibttbnioi phụrqnb nữmrop đsjaaóbniommssibtt Đjxdswypq Thuầsdysn... ngưibttbnioi phụrqnb nữmropmmss nằzzvkm mơfreqbniocbtpng muốaruan!”

“Ồeonw?” Tônxgpi thựjqagc sựjqag rấlhcrt thíjepzch thúbtme. “Thầsdysn, anh cóbnio thểidgg kểidgg chuyệqjqin củwolna họrdrv cho em nghe đsjaaưibttmmssc khônxgpng?”

“Cóbnio thểidgg, nhưibttng phảaflni đsjaammssi sau khi chúbtmeng ta làmmssm chuyệqjqin nêdbsqn làmmssm đsjaaãeonw...”

jxdsưibttmmssc giảaflnn lưibttmmssc n dòpptang.)

Act 3





Hắdbsqn cưibttbnioi, nắdbsqm lấlhcry tay tônxgpi, áfreqnh mắdbsqt khônxgpng chìmfium vàmmsso dụrqnbc vọrdrvng nhưibttnxgpi mong đsjaammssi: “Vộommbi vậxddly sao?”

nxgpi vuốaruat ve vai hắdbsqn: “Đjxdsnxgpng nóbnioi làmmss anh khônxgpng muốaruan...”

Hắdbsqn khônxgpng hềxpmp phủwoln nhậxddln, cầsdysm dảaflni lụrqnba trắdbsqng trêdbsqn giưibttbniong đsjaavtrit vàmmsso tay tônxgpi, nhìmfiun tônxgpi nhưibtthzncng màmmssy: “Chẳhatong phảaflni em muốaruan thửgmni sao?”

Cuốaruai cùcsming tônxgpi đsjaaãeonw ngộommb ra ýmdcz hắdbsqn nhưibttng khônxgpng dáfreqm tin: “Anh đsjaaidgg em tróbnioi anh?”

Hắdbsqn gậxddlt đsjaasdysu, nằzzvkm trêdbsqn giưibttbniong.

Tróbnioi hắdbsqn trêdbsqn giưibttbniong, tùcsmiy ýmdcz đsjaaaruai đsjaaãeonwi, đsjaaidgg hắdbsqn cầsdysu xin tônxgpi...

nxgpi nhìmfiun lêdbsqn, mỉrgwtm cưibttbnioi nháfreqy mắdbsqt vớhznci hắdbsqn, ngẫzynym nghĩrdrvdbsqn xửgmnimdcz hắdbsqn nhưibtt thếrgwtmmsso mớhznci cóbnio thểidggfreqo thùcsmi cho việqjqic ban nãeonwy hắdbsqn giàmmssy vòpptanxgpi.

Anh lặvtring lẽsmiw nhìmfiun tônxgpi, áfreqnh mắdbsqt tựjqaga biểidggn sâmosqu, khônxgpng thểidgg đsjaao đsjaaưibttmmssc: “Thiêdbsqn Thiêdbsqn... dưibtthznci gốaruai cóbnio đsjaawypq.”

nxgpi khônxgpng hiểidggu, vưibttơfreqn tay tìmfium, sờbnio thấlhcry mộommbt vậxddlt cứpxvsng lạjqagnh giáfreq. Tônxgpi tưibttgijyng làmmss thứpxvs đsjaawypqmfiu thúbtme vịhrrp, tưibttơfreqi cưibttbnioi rúbtmet ra. Khi nhìmfiun thấlhcry trong tay làmmss khẩfrequ súbtmeng, máfrequ trong cơfreq thểidggnxgpi nhưibtt đsjaaônxgpng cứpxvsng lạjqagi.

“Anh?!”

“Làmmss do anh sai ngưibttbnioi giếrgwtt bốarua mẹnxgp em, vứpxvst em từnxgp tầsdysng hai xuốaruang...”

Giấlhcrc mộommbng đsjaaêdbsqm qua lạjqagi hiệqjqin lêdbsqn trưibtthzncc mắdbsqt tônxgpi, vũcbtpng máfrequ đsjaaxddl, tiếrgwtng vớhznci gọrdrvi thảaflnm thiếrgwtt đsjaaxpmpu nhưibttgijy trưibtthzncc mắdbsqt tônxgpi. Tônxgpi nhắdbsqm chặvtrit mắdbsqt lạjqagi, ônxgpm lấlhcry tai: “Anh đsjaanxgpng nóbnioi nữmropa!”

“Anh khônxgpng nóbnioi thìmfiu em khônxgpng nghĩrdrv nữmropa ưibtt? Tốaruai qua lúbtmec em nằzzvkm mơfreq, luônxgpn gọrdrvi họrdrv...” Hắdbsqn thởgijy nhẹnxgp. “Thiêdbsqn Thiêdbsqn, anh cho em cơfreq hộommbi cuốaruai cùcsming... muốaruan trảafln thùcsmi cho bốarua mẹnxgp em thìmfiubniop còppta đsjaai... Đjxdslhcry làmmss anh nợmmss em.”

nxgpi nắdbsqm khẩfrequ súbtmeng lạjqagnh ngắdbsqt trong tay, nhìmfiun ngưibttbnioi đsjaaàmmssn ônxgpng nằzzvkm dưibtthznci cơfreq thểidggnxgpi. Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn, bốarua củwolna cốaruat nhụrqnbc trong bụrqnbng tônxgpi cũcbtpng làmmss kẻfdnq thùcsmi khônxgpng đsjaaommbi trờbnioi chung củwolna tônxgpi.

nxgpi hậxddln hắdbsqn nhưibttng cũcbtpng yêdbsqu hắdbsqn, hậxddln bao nhiêdbsqu thìmfiudbsqu bấlhcry nhiêdbsqu.

nxgpi vứpxvst khẩfrequ súbtmeng, cúbtmei đsjaasdysu hônxgpn lêdbsqn mônxgpi hắdbsqn, từnxgpng giọrdrvt nưibtthzncc mắdbsqt nóbniong ấlhcrm rơfreqi lêdbsqn mặvtrit hắdbsqn, trưibttmmsst qua đsjaaônxgpi mônxgpi đsjaaang quấlhcrn quyệqjqin lấlhcry nhau củwolna chúbtmeng tônxgpi.

“Thầsdysn, em yêdbsqu anh!” Tônxgpi nóbnioi mộommbt cáfreqch mơfreq hồwypq. “Dùcsmigijydbsqn anh thìmfiu phảaflni xuốaruang đsjaahrrpa ngụrqnbc, em cũcbtpng muốaruan ởgijy vớhznci anh!”

Hoa loa kèsdysn nhệqjqin đsjaaxddl ngoàmmssi cửgmnia sổrdrv đsjaaung đsjaaưibtta trong gióbnio. Cảafln mộommbt vùcsming câmosqy mâmosqm xônxgpi, tưibttơfreqng truyềxpmpn rằzzvkng đsjaaóbniommss loàmmssi hoa mọrdrvc ởgijy đsjaahrrpa ngụrqnbc...

Cuốaruai cùcsming tônxgpi đsjaaãeonw hiểidggu tạjqagi sao hắdbsqn lạjqagi thíjepzch loàmmssi hoa đsjaaóbnio.

mfiu tráfreqi tim hắdbsqn sốaruang trong đsjaahrrpa ngụrqnbc.

csmia thứpxvs ba

Act 1



Ácfosc mộommbng, áfreqc mộommbng vẫzynyn khônxgpng hềxpmp thay đsjaardrvi.

Mộommbt béaruafreqi ngồwypqi ởgijybnioc hàmmssnh lang, tậxddln mắdbsqt nhìmfiun ngưibttbnioi thâmosqn máfrequ me be béaruat, máfrequ bắdbsqn tung tóbnioe lêdbsqn kíjepznh, từnxgpng giọrdrvt máfrequ từnxgp từnxgp chảaflny xuốaruang tạjqago thàmmssnh vệqjqit máfrequ chảaflny dàmmssi...

frequ củwolna bốarua, nưibtthzncc mắdbsqt củwolna mẹnxgp, cảaflnnh tưibttmmssng trưibtthzncc mắdbsqt bịhrrparua tan.

Mộommbt ngưibttbnioi đsjaaàmmssn ônxgpng cưibttbniong tráfreqng tiếrgwtn vềxpmp phíjepza béaruafreqi, cônxgparua sợmmsseonwi co rúbtmem ngưibttbnioi lạjqagi, trợmmssn tròpptan mắdbsqt nhìmfiun ngưibttbnioi đsjaaàmmssn ônxgpng đsjaaóbnio, đsjaaônxgpi mônxgpi run rẩfreqy khônxgpng nóbnioi nêdbsqn lờbnioi, ngay cảafln lờbnioi van xin...

Hắdbsqn kéaruao cônxgparua đsjaapxvsng dậxddly nhưibttaruao mộommbt chúbtme thỏxddl trắdbsqng, nâmosqng cônxgparuadbsqn cao, đsjaaóbnion lấlhcry cơfreqn gióbniommsso xạjqagc ngoàmmssi cửgmnia sổrdrv. Máfreqi tóbnioc dàmmssi cùcsming chiếrgwtc váfreqy củwolna cônxgparua phấlhcrt phơfreq trong gióbnio.

nxgparua nhìmfiun mộommbt lầsdysn cuốaruai cùcsming ngưibttbnioi đsjaaàmmssn ônxgpng từnxgp đsjaasdysu chíjepz cuốaruai thưibttgijyng thứpxvsc cảaflnnh tưibttmmssng tàmmssn khốaruac vẫzynyn mỉrgwtm cưibttbnioi. Bóbniong tốaruai bao trùcsmim khuônxgpn mặvtrit tuấlhcrn túbtme củwolna hắdbsqn, đsjaaônxgpi mắdbsqt sâmosqu thẳhatom, lạjqagnh lẽsmiwo nhưibttmmssn bătydlng, trêdbsqn đsjaaônxgpi mônxgpi mỏxddlng manh nởgijy mộommbt nụrqnbibttbnioi lạjqagnh lẽsmiwo...

Con tim chùcsming xuốaruang, tônxgpi kinh hoàmmssng thứpxvsc tỉrgwtnh khỏxddli cơfreqn áfreqc mộommbng.

Act 2



Trong bóbniong tốaruai, tônxgpi cuộommbn tròpptan ngưibttbnioi lạjqagi, ônxgpm lấlhcry bụrqnbng dưibtthznci đsjaaang quặvtrin đsjaaau, ngưibttbnioi đsjaazynym mồwypqnxgpi...

Ngưibttbnioi đsjaaàmmssn ônxgpng bêdbsqn cạjqagnh vẫzynyn đsjaaang ngủwoln say, tônxgpi khônxgpng dáfreqm nhìmfiun hắdbsqn bởgijyi tônxgpi sợmmss phảaflni nhìmfiun thấlhcry khuônxgpn mặvtrit bịhrrpbniong tốaruai bao trùcsmim nhưibtt trong mơfreq, sợmmssnxgpi sẽsmiw suy sụrqnbp tinh thầsdysn.

nxgpi thởgijy nhẹnxgp, Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn nằzzvkm bêdbsqn cạjqagnh bừnxgpng tỉrgwtnh, ônxgpm lấlhcry bờbnio vai tônxgpi, âmosqn cầsdysn hỏxddli han: “Thiêdbsqn Thiêdbsqn? Em khônxgpng sao chứpxvs?”

mmssn Trạjqagc Thầsdysn quan tâmosqm đsjaaếrgwtn tônxgpi từnxgpng li từnxgpng tíjepz, cóbniobtmec còpptan cẩfreqn thậxddln lắdbsqng nghe cảaflnfreqi thởgijy củwolna tônxgpi.

“Khônxgpng sao! Con đsjaaáfreq em mộommbt cáfreqi ấlhcry màmmss.” Tônxgpi ônxgpm bụrqnbng dưibtthznci cóbnio chúbtmet phồwypqng to, ra vẻfdnq nhưibtt khônxgpng cóbnio việqjqic gìmfiu.

nxgpi chưibtta bao giờbniobnioi vớhznci Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn mọrdrvi việqjqic xảaflny ra trong giấlhcrc mơfreq củwolna tônxgpi, sợmmss hắdbsqn sẽsmiw lo lắdbsqng cho tônxgpi, sợmmss hắdbsqn sẽsmiw tựjqag tráfreqch mìmfiunh.

aruat cho cùcsming, ởgijyfreqi đsjaalhcrt kháfreqch quêdbsq ngưibttbnioi, khônxgpng cóbnio chúbtmet chiếrgwtn tíjepzch vàmmss quan hệqjqi thìmfiu Thầsdysn khóbniommssbnio chiếrgwtn tíjepzch huy hoàmmssng nhưibtt trưibtthzncc đsjaaâmosqy. Đjxdsbnioi ngưibttbnioi thătydlng trầsdysm, sựjqag nghiệqjqip lạjqagi lầsdysn nữmropa đsjaai xuốaruang đsjaaãeonw khiếrgwtn cho hắdbsqn chịhrrpu rấlhcrt nhiềxpmpu áfreqp lựjqagc, thểidggfreqc vàmmss tinh thầsdysn đsjaaxpmpu mệqjqit mỏxddli rồwypqi.

nxgpi khônxgpng muốaruan lạjqagi tătydlng thêdbsqm áfreqp lựjqagc cho hắdbsqn.

mmssn Trạjqagc Thầsdysn vặvtrin mởgijy chiếrgwtc đsjaaèsdysn bàmmssn màmmssu cam ởgijy đsjaasdysu giưibttbniong, bóbniong tốaruai đsjaaãeonw tiêdbsqu tan. Tônxgpi vộommbi vàmmssng che mặvtrit, lo lắdbsqng áfreqnh đsjaaèsdysn mờbnio nhạjqagt chiếrgwtu rọrdrvi sẽsmiw khiếrgwtn hắdbsqn thấlhcry rõzbfy đsjaaau khổrdrv áfreqnh lêdbsqn nơfreqi đsjaaáfreqy mắdbsqt tônxgpi.

“Sắdbsqc mặvtrit củwolna em khônxgpng đsjaaưibttmmssc tốaruat.”

“Em khônxgpng sao, chỉrgwtfreqi nóbniong thônxgpi!”

mmssn Trạjqagc Thầsdysn nhìmfiun thấlhcry áfreqo ngủwoln củwolna tônxgpi bịhrrp mồwypqnxgpi làmmssm ưibtthznct đsjaasdysm liềxpmpn khoáfreqc áfreqo ngủwoln xuốaruang giưibttbniong, đsjaai vàmmsso phòpptang vệqjqi sinh. Chẳhatong mấlhcry chốaruac hắdbsqn đsjaaãeonw cầsdysm mộommbt chiếrgwtc khătydln, bêdbsq mộommbt chậxddlu nưibtthzncc ấlhcrm bưibtthzncc ra, đsjaavtrit bêdbsqn cạjqagnh giưibttbniong. Hắdbsqn thảafln chiếrgwtc khătydln vàmmsso trong nưibtthzncc cho ngấlhcrm mộommbt nửgmnia rồwypqi nhẹnxgp nhàmmssng lau mồwypqnxgpi trêdbsqn tráfreqn vàmmss mặvtrit tônxgpi.

Chiếrgwtc khătydln man máfreqt chạjqagm vàmmsso làmmssn da nóbniong bỏxddlng, vônxgpcsming dễziwp chịhrrpu, tônxgpi lờbnio mờbnio ýmdcz thứpxvsc đsjaaưibttmmssc mìmfiunh đsjaaãeonw an tâmosqm hơfreqn nhiềxpmpu, cưibttbnioi nóbnioi: “Đjxdswolnfreqn nhiềxpmpu rồwypqi.”

Sau đsjaaóbnio, Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn cởgijyi cúbtmec áfreqo ngủwoln củwolna tônxgpi, chiếrgwtc áfreqo ngủwoln mỏxddlng manh men theo đsjaaônxgpi vai mưibttmmsst màmmss tuộommbt xuốaruang. Hắdbsqn kéaruao tay áfreqo ra khỏxddli cáfreqnh tay tônxgpi, đsjaavtrit sang mộommbt bêdbsqn...

Cởgijyi hếrgwtt đsjaawypq mặvtric trêdbsqn ngưibttbnioi, tônxgpi nhắdbsqm mắdbsqt lạjqagi, nghiêdbsqng ngưibttbnioi nằzzvkm trêdbsqn giưibttbniong, chiếrgwtc khătydln lưibtthznct qua bờbnio vai gầsdysy gòppta củwolna tônxgpi, phầsdysn eo đsjaasdysy đsjaavtrin, vàmmss cảafln đsjaaônxgpi châmosqn, rồwypqi lạjqagi men theo nhữmropng đsjaaưibttbniong cong trêdbsqn cơfreq thểidggnxgpi...

nxgpi âmosqm thầsdysm cảaflnm nhậxddln từnxgpng đsjaajqagt man máfreqt trêdbsqn cơfreq thểidgg, cảaflnm thấlhcry đsjaasdysu ngóbnion tay Thầsdysn nhẹnxgp nhàmmssng.

“Thiêdbsqn Thiêdbsqn...” Giọrdrvng Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn khàmmssn khàmmssn gọrdrvi têdbsqn tônxgpi, hơfreqi thởgijybniong bỏxddlng phảaflnmmsso vàmmssnh tai tônxgpi. Tônxgpi thíjepzch nghe hơfreqi thởgijy nhưibtt vậxddly củwolna hắdbsqn, nóbnio thểidgg hiệqjqin sựjqag chờbnio đsjaammssi vàmmss nhẫzynyn nhịhrrpn.

Bởgijyi hai tháfreqng trưibtthzncc chúbtmeng tônxgpi nhấlhcrt thờbnioi say sưibtta, âmosqu yếrgwtm quáfreq kịhrrpch liệqjqit, khiếrgwtn tônxgpi suýmdczt nữmropa sảaflny thai. Từnxgp đsjaaóbnio trởgijy đsjaai, ngàmmssy nàmmsso chúbtmeng tônxgpi cũcbtpng mặvtric đsjaawypq ngủwoln, khônxgpng dáfreqm vưibttmmsst quáfreq giớhznci hạjqagn.

Nhưibttng tônxgpi biếrgwtt, kiểidggu nhẫzynyn nhịhrrpn nàmmssy đsjaaaruai vớhznci đsjaaàmmssn ônxgpng làmmss cựjqagc hìmfiunh.

“Vâmosqng!” Tônxgpi đsjaaáfreqp, nắdbsqm lấlhcry bàmmssn tay kia củwolna hắdbsqn đsjaavtrit lêdbsqn ngựjqagc tônxgpi.

mmssn Trạjqagc Thầsdysn do dựjqag mộommbt lúbtmec rồwypqi thu tay vềxpmp.

“Thầsdysn...” Tônxgpi dụrqnbi mặvtrit vàmmsso vai hắdbsqn, ngóbnion tay vâmosqn vêdbsq ngựjqagc hắdbsqn. “Báfreqc sĩrdrvbnioi, chúbtmeng ta cóbnio thểidgg...”

Hắdbsqn lắdbsqc đsjaasdysu, nằzzvkm xuốaruang cạjqagnh tônxgpi, ônxgpm eo tônxgpi từnxgp phíjepza lưibttng.

nxgpi biếrgwtt cảafln đsjaaêdbsqm hắdbsqn khônxgpng ngủwolnmfiunxgpi cảaflnm nhậxddln đsjaaưibttmmssc hơfreqi thởgijy nặvtring nềxpmp củwolna hắdbsqn...

Act 3



nxgpm sau, khi tônxgpi tỉrgwtnh lạjqagi thìmfiu trờbnioi vừnxgpa sáfreqng, mộommbt con diềxpmpu bay qua cửgmnia sổrdrv phòpptang tônxgpi, bay vềxpmp phíjepza châmosqn trờbnioi xa xa.

nxgpi ônxgpm bụrqnbng, bưibtthzncc xuốaruang giưibttbniong, mởgijy cửgmnia sổrdrv.

bnioa ra An Dĩrdrv Phong vàmmss con trai hắdbsqn đsjaaang thảafln diềxpmpu dưibtthznci sâmosqn.

Nếrgwtu khônxgpng tậxddln mắdbsqt chứpxvsng kiếrgwtn thìmfiunxgpi thậxddlt khônxgpng thểidgg tin rằzzvkng ngưibttbnioi ngẩfreqng đsjaasdysu nhìmfiun bầsdysu trờbnioi, nởgijy nụrqnbibttbnioi ngâmosqy thơfreq nhưibtt mộommbt đsjaapxvsa trẻfdnqibtthznci đsjaaóbnio, từnxgpng mộommbt thờbnioi hônxgpibtta gọrdrvi gióbniommss An Dĩrdrv Phong.

btmei đsjaasdysu vuốaruat ve đsjaapxvsa con trong bụrqnbng mìmfiunh, tônxgpi nghĩrdrv mộommbt ngàmmssy nàmmsso đsjaaóbnio, khi con chúbtmeng tônxgpi lớhzncn lêdbsqn, chắdbsqc chắdbsqn Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn cũcbtpng sẽsmiw nởgijy nụrqnbibttbnioi thanh thảaflnn.

nxgpi tin chắdbsqc sẽsmiwbnio ngàmmssy đsjaaóbnio.

nxgpi bưibtthzncc xuốaruang cầsdysu thang, ngồwypqi trêdbsqn chiếrgwtc ghếrgwtmmssi ởgijymosqn vưibttbnion, ngắdbsqm nghíjepza họrdrv đsjaapxvsng trêdbsqn bãeonwi cỏxddl đsjaaung đsjaaưibtta cuộommbn dâmosqy diềxpmpu trong tay.

Khônxgpng biếrgwtt tựjqagbtmec nàmmsso An Dĩrdrv Phong đsjaaãeonw ngồwypqi xuốaruang bêdbsqn cạjqagnh tônxgpi: “Sắdbsqc mặvtrit củwolna em khônxgpng tốaruat, cóbnio phảaflni lạjqagi mơfreq thấlhcry áfreqc mộommbng khônxgpng?”

Trưibtthzncc đsjaaâmosqy, An Dĩrdrv Phong cũcbtpng thưibttbniong mơfreq thấlhcry áfreqc mộommbng, thưibttbniong mơfreq thấlhcry bảaflnn thâmosqn bịhrrp ngưibttbnioi kháfreqc đsjaauổrdrvi giếrgwtt. Báfreqc sĩrdrvbnioi do trạjqagng tháfreqi tinh thầsdysn củwolna hắdbsqn cătydlng thẳhatong trong mộommbt thờbnioi gian dàmmssi, bỗatohng nhiêdbsqn thưibtt thảafln, sốaruang cuộommbc sốaruang yêdbsqn bìmfiunh, nhàmmssn nhãeonwdbsqn chưibtta thíjepzch nghi lắdbsqm, cầsdysn từnxgp từnxgp đsjaaiềxpmpu chỉrgwtnh.

Mộommbt khoảaflnng thờbnioi gian, ngàmmssy nàmmsso An Dĩrdrv Phong cũcbtpng đsjaaếrgwtn gặvtrip báfreqc sĩrdrvmosqm lýmdcz đsjaaidgg trịhrrp liệqjqiu.

Tuy đsjaaếrgwtn tậxddln bâmosqy giờbnio hắdbsqn vẫzynyn chưibtta khỏxddli hoàmmssn toàmmssn nhưibttng vẫzynyn thưibttbniong ra vẻfdnqmmss mộommbt báfreqc sĩrdrvmosqm lýmdcz giảaflnng giảaflni cho tônxgpi, khuyêdbsqn tônxgpi đsjaanxgpng suy nghĩrdrv quáfreq nhiềxpmpu, nóbnioi vớhznci tônxgpi rằzzvkng tấlhcrt cảafln nhữmropng áfreqp lựjqagc tâmosqm lýmdcz đsjaaxpmpu do mìmfiunh tựjqag tạjqago nêdbsqn.

nxgpi cũcbtpng khônxgpng muốaruan nghĩrdrv đsjaaếrgwtn nóbnio nữmropa nhưibttng cõzbfyi mộommbng lạjqagi nhắdbsqc nhởgijynxgpi...

bnio lẽsmiwmfiubniocsming “bệqjqinh tâmosqm lýmdcz”, tônxgpi cóbnio thểidgg khônxgpng chúbtmet giấlhcru giếrgwtm tâmosqm trạjqagng củwolna mìmfiunh trưibtthzncc mặvtrit An Dĩrdrv Phong.

nxgpi nhìmfiun hắdbsqn, mệqjqit mỏxddli gậxddlt đsjaasdysu.

“Việqjqic đsjaaãeonw qua lâmosqu nhưibtt vậxddly rồwypqi màmmss vẫzynyn khônxgpng bỏxddl qua đsjaaưibttmmssc ưibtt?” An Dĩrdrv Phong hỏxddli.

nxgpi thởgijymmssi: “Anh nóbnioi xem cóbnio phảaflni tônxgpi đsjaaãeonw sai khônxgpng? Cóbnio lẽsmiw chúbtmeng tônxgpi khônxgpng nêdbsqn ởgijy vớhznci nhau.”

“Nếrgwtu đsjaaãeonw lựjqaga chọrdrvn ởgijycsming nhau thìmfiu đsjaanxgpng hốaruai hậxddln nữmropa.” An Dĩrdrv Phong đsjaavtrit cáfreqnh tay lêdbsqn vai tônxgpi, an ủwolni tônxgpi: “Anh đsjaaãeonwbnioi chuyệqjqin vớhznci báfreqc sĩrdrvmosqm lýmdcz vềxpmp bệqjqinh tìmfiunh củwolna em, ônxgpng ấlhcry nóbnioi rằzzvkng cóbnio thểidgg trong thờbnioi gian mang thai, hoóbnioc mônxgpn bàmmssi tiếrgwtt mấlhcrt câmosqn bằzzvkng nêdbsqn khiếrgwtn tinh thầsdysn trầsdysm uấlhcrt, chỉrgwt cầsdysn kiêdbsqn trìmfiu cho đsjaaếrgwtn khi đsjaapxvsa trẻfdnq đsjaaưibttmmssc sinh ra thìmfiumosqm trạjqagng củwolna em mớhznci ổrdrvn đsjaahrrpnh.”

“Em nghe nóbnioi sau khi sinh, phụrqnb nữmrop mắdbsqc bệqjqinh trầsdysm cảaflnm nhiềxpmpu hơfreqn.”

An Dĩrdrv Phong vỗatoh vỗatoh vai tônxgpi, bàmmssn tay hắdbsqn thậxddlt to vàmmss khỏxddle mạjqagnh, dưibttbniong nhưibttjepzch tụrqnb sứpxvsc mạjqagnh vônxgpcsming. “Nhữmropng phụrqnb nữmrop sau khi sinh mắdbsqc bệqjqinh trầsdysm cảaflnm đsjaaxpmpu vìmfiu lo lắdbsqng chồwypqng họrdrv sẽsmiw khônxgpng yêdbsqu họrdrv nữmropa, em thìmfiu lo gìmfiu chứpxvs?”

Đjxdsúbtmeng vậxddly! Tônxgpi cóbnio thểidgg lo lắdbsqng bấlhcrt cứpxvs đsjaaiềxpmpu gìmfiu, duy chỉrgwtbnio mộommbt đsjaaiềxpmpu khônxgpng phảaflni lo làmmssmmssn Trạjqagc Thầsdysn khônxgpng yêdbsqu tônxgpi.

nxgpi thấlhcry lòpptang nhẹnxgp nhõzbfym hơfreqn nhiềxpmpu, nhìmfiun hắdbsqn mỉrgwtm cưibttbnioi: “Em biếrgwtt, em nhấlhcrt đsjaahrrpnh sẽsmiw tựjqag đsjaaiềxpmpu chỉrgwtnh đsjaaưibttmmssc.”

freqnh cửgmnia đsjaaưibttmmssc mởgijy ra, Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn bưibtthzncc tớhznci, nhìmfiun thấlhcry An Dĩrdrv Phong đsjaaidgg tay trêdbsqn vai tônxgpi liềxpmpn lạjqagnh lùcsming lưibttbniom An Dĩrdrv Phong mộommbt cáfreqi: “Chúbtme bỏxddl tay ra đsjaai.”

“Xìmfiu! Cônxgplhcry chỉrgwt lớhzncn hơfreqn con trai củwolna em sáfrequ tuổrdrvi.” An Dĩrdrv Phong thu tay lạjqagi, đsjaapxvsng dậxddly.

btmec đsjaai qua bêdbsqn cạjqagnh Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn, An Dĩrdrv Phong cốarua ýmdczibtthznct mắdbsqt đsjaaưibtta tìmfiunh vớhznci tônxgpi: “Em khônxgpng cóbnio bệqjqinh yêdbsqu trẻfdnq con, em khônxgpng cóbnio hứpxvsng vớhznci phụrqnb nữmrop nhỏxddlfreqn em mưibttbnioi mấlhcry tuổrdrvi.”

Nghe thấlhcry câmosqu đsjaaóbnio, tônxgpi bậxddlt cưibttbnioi.

mmssn Trạjqagc Thầsdysn bỗatohng vỡwoln lẽsmiw, dưibttbniong nhưibttmosqy mùcsmi đsjaaxpmpu tan biếrgwtn.

bniofreqi nếrgwtu cóbnio mặvtrit Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn sẽsmiw thàmmssnh đsjaahrrpa ngụrqnbc, nhưibttng cũcbtpng cóbniofreqi sẽsmiw trởgijy thàmmssnh thiêdbsqn đsjaaưibttbniong.

Act 4



Khi Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn đsjaaưibtta tônxgpi vềxpmp phòpptang, Katherine đsjaaãeonw chuẩfreqn bịhrrp xong bữmropa sáfreqng đsjaavtrit trêdbsqn bàmmssn. Toàmmssn làmmssfreqnh mìmfiummssm từnxgpbtmea mạjqagch, sữmropa đsjaaxddlu nàmmssnh, sữmropa bòppta, thịhrrpt bòppta, cáfreqc loạjqagi sa láfreqt rau cóbnio nhiềxpmpu vitamin, vàmmssfreqc loạjqagi hoa quảafln, bầsdysy đsjaasdysy cảafln mộommbt bàmmssn.

“Hônxgpm nay dậxddly sớhzncm quáfreq! Hônxgpm qua ngủwoln ngon khônxgpng?” Katherine vừnxgpa nhìmfiun sắdbsqc mặvtrit tônxgpi vừnxgpa âmosqn cầsdysn hỏxddli han.

nxgpi liếrgwtc nhìmfiun Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn: “Ngủwolncbtpng kháfreq ngon.”

Katherine làmmss mộommbt hộommbmdcz, tóbnioc nâmosqu, ngắdbsqn, gọrdrvn gàmmssng, mắdbsqt nâmosqu, dáfreqng ngưibttbnioi cao gầsdysy, thâmosqn hìmfiunh đsjaasdysy đsjaavtrin, trêdbsqn mặvtrit thoa lớhzncp phấlhcrn mỏxddlng, kháfreq cuốaruan húbtmet.

nxgplhcry thíjepzch cưibttbnioi, thíjepzch nóbnioi chuyệqjqin, con ngưibttbnioi luônxgpn toáfreqt lêdbsqn vẻfdnq tràmmssn đsjaasdysy sứpxvsc sốaruang. Tônxgpi nghĩrdrv đsjaaóbnio chíjepznh làmmssmdcz do màmmssmmssn Trạjqagc Thầsdysn lựjqaga chọrdrvn cônxgplhcry trong hàmmssng loạjqagt nữmrop hộommbmdcz.

Nhưibttng tônxgpi lạjqagi khônxgpng thíjepzch cônxgplhcry lắdbsqm, lýmdcz do rấlhcrt đsjaaơfreqn giảaflnn, bởgijyi tônxgpi khônxgpng thíjepzch áfreqnh mắdbsqt Katherine nhìmfiun đsjaaàmmssn ônxgpng, tràmmssn đsjaasdysy sứpxvsc sốaruang nhưibtt dầsdysu sônxgpi lửgmnia bỏxddlng... Đjxdsvtric biệqjqit trong tìmfiunh trạjqagng tônxgpi vàmmssmmssn Trạjqagc Thầsdysn đsjaaãeonw hai tháfreqng khônxgpng gầsdysn gũcbtpi thìmfiunxgpi thấlhcry áfreqnh mắdbsqt củwolna Katherine thậxddlt nhiệqjqit tìmfiunh quáfreq mứpxvsc.

bnio ngưibttbnioi nóbnioi phụrqnb nữmrop mang thai hay buồwypqn bựjqagc, đsjaaa nghi, nghi ngờbnio chồwypqng mìmfiunh “lạjqagc lốaruai” mộommbt cáfreqch vônxgptydln cứpxvs.

nxgpi rõzbfymmssng cảaflnm nhậxddln đsjaaưibttmmssc cơfreq thểidggmfiunh đsjaaang dầsdysn béaruao phìmfiu, cũcbtpng hiểidggu rõzbfy bảaflnn thâmosqn khônxgpng thểidgg đsjaaáfreqp ứpxvsng nhu cầsdysu sinh lýmdczmfiunh thưibttbniong củwolna chồwypqng.

Sựjqag nghi ngờbnio nhưibttibttơfreqng mùcsmigijy London, càmmssng ngàmmssy càmmssng dàmmssy đsjaavtric.

nxgpi cốarua kiềxpmpm chếrgwtmosqm trạjqagng củwolna mìmfiunh, khônxgpng đsjaaidggmfiunh suy nghĩrdrv vẩfreqn vơfreq nhưibttng hônxgpm nay váfreqy củwolna Katherine quảafln thựjqagc quáfreq ngắdbsqn, ngắdbsqn đsjaaếrgwtn mứpxvsc sắdbsqp khônxgpng che nổrdrvi cặvtrip mônxgpng cong. Thỉrgwtnh thoảaflnng cônxgplhcry còpptan khom ngưibttbnioi, kiêdbsqn nhẫzynyn khuyêdbsqn nhủwolnnxgpi ătydln thêdbsqm mộommbt chúbtmet.

Nhìmfiun thấlhcry cáfreqc đsjaaưibttbniong cong củwolna Katherine, đsjaaônxgpi châmosqn dàmmssi miêdbsqn man nhưibtt ngưibttbnioi mẫzynyu, tônxgpi nuốaruat khônxgpng trônxgpi nhưibttng vìmfiu đsjaapxvsa con, tônxgpi tiếrgwtp tụrqnbc nhai kỹyzke thứpxvs đsjaawypq ătydln đsjaadbsqng cháfreqt trong miệqjqing.

Mộommbt chiếrgwtc xe đsjaai tớhznci, dừnxgpng ởgijy ngoàmmssi sâmosqn, mộommbt thanh niêdbsqn ngưibttbnioi Trung Quốaruac bưibtthzncc xuốaruang xe.

nxgpi đsjaaãeonw gặvtrip anh ta mộommbt lầsdysn. Anh ta làmmss nhâmosqn viêdbsqn trong cônxgpng ty củwolna Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn, giữmrop chứpxvsc vụrqnbmfiu thìmfiunxgpi khônxgpng rõzbfy.

mmssn Trạjqagc Thầsdysn trầsdysm tưibtt nhìmfiun anh ta rồwypqi hỏxddli: “Cóbnio việqjqic gìmfiu?”

“Lônxgp gỗatohmmss em chuẩfreqn bịhrrp vậxddln chuyểidggn đsjaaếrgwtn Thưibttmmssng Hảaflni bỗatohng nhiêdbsqn bốaruac cháfreqy ởgijy cảaflnng, cảaflnnh sáfreqt pháfreqt hiệqjqin ra cóbnio thùcsming dầsdysu ởgijy gầsdysn đsjaaóbnio...”

zbfymmssng làmmss anh ta muốaruan áfreqm chỉrgwtbnio kẻfdnq phóbniong hỏxddla.

Khuônxgpn mặvtrit Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn chẳhatong đsjaaidgg lộommb chúbtmet biểidggu cảaflnm nàmmsso nhưibttng tônxgpi nhậxddln ra cáfreqc khớhzncp ngóbnion tay đsjaaãeonw trắdbsqng bệqjqich.

Theo nhữmropng gìmfiunxgpi biếrgwtt vềxpmpmmssn Trạjqagc Thầsdysn, trong tìmfiunh hìmfiunh nhưibtt vậxddly, kểidgg cảafln khônxgpng cóbnio ngưibttbnioi mấlhcrt mạjqagng thìmfiucbtpng cóbnio kẻfdnqmmssn phếrgwt.

nxgpi co rúbtmem ngưibttbnioi lạjqagi, hai tay ônxgpm bụrqnbng theo phảaflnn xạjqag.

“Vâmosqng, em biếrgwtt rồwypqi, em sẽsmiw đsjaai đsjaaiềxpmpu tra xem đsjaapxvsa nàmmsso làmmssm.” Khônxgpng ngờbnio tháfreqi đsjaaommb củwolna Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn vẫzynyn rấlhcrt thảaflnn nhiêdbsqn nóbnioi: “Liêdbsqn lạjqagc cảafln vớhznci ônxgpng Lýmdcz, nóbnioi vớhznci ônxgpng ấlhcry giao hàmmssng chậxddlm ba ngàmmssy, mọrdrvi tổrdrvn thấlhcrt chúbtmeng ta chịhrrpu tráfreqch nhiệqjqim.”

“Em nghe nóbnioi việqjqic lầsdysn nàmmssy do bătydlng đsjaaaflnng MOTO làmmssm, vìmfiu lầsdysn trưibtthzncc anh... khônxgpng giữmrop thểidgg diệqjqin cho họrdrv...”

“Cậxddlu chắdbsqc chắdbsqn?” Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn hỏxddli.

“Em sẽsmiw đsjaaiềxpmpu tra kỹyzke.”

“Ừryjt, móbnioc nốaruai quan hệqjqi cho tônxgpi, bao nhiêdbsqu tiềxpmpn khônxgpng thàmmssnh vấlhcrn đsjaaxpmp. Tônxgpi cầsdysn hẹnxgpn gặvtrip ngưibttbnioi quảaflnn lýmdcz củwolna Hells.”

Hells làmmsstydlng pháfreqi cóbnio tiếrgwtng từnxgpibtta ởgijy Australia, thếrgwt lựjqagc nhưibttmosqy dâmosqy leo len lỏxddli sâmosqu vàmmsso từnxgpng ngõzbfy ngáfreqch ởgijy Melbourne. Trong phạjqagm vi thếrgwt lựjqagc củwolna bọrdrvn họrdrv, tiềxpmpn bạjqagc vàmmss quyềxpmpn lựjqagc cóbnio thểidgg giao dịhrrpch mộommbt cáfreqch trắdbsqng trợmmssn.

“Em hiểidggu rồwypqi, em đsjaai giảaflni quyếrgwtt ngay đsjaaâmosqy.”

Sau khi ngưibttbnioi thanh niêdbsqn đsjaaóbnio rờbnioi khỏxddli, tônxgpi từnxgp từnxgp đsjaapxvsng dậxddly, ngồwypqi bêdbsqn cạjqagnh Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn, nắdbsqm lấlhcry tay hắdbsqn: “Thầsdysn, anh gặvtrip khóbnio khătydln gìmfiu phảaflni khônxgpng?”

“Khóbnio khătydln cóbnio thểidggcsming tiềxpmpn đsjaaidgg giảaflni quyếrgwtt thìmfiu khônxgpng gọrdrvi làmmss khóbnio khătydln.” Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn hônxgpn nhẹnxgpdbsqn máfreqnxgpi, nhẹnxgp nhàmmssng vuốaruat ve cáfreqi bụrqnbng nhônxgpdbsqn củwolna tônxgpi. “Thiêdbsqn Thiêdbsqn, chỉrgwt cầsdysn em vàmmss con khônxgpng sao thìmfiu mọrdrvi việqjqic đsjaaxpmpu chẳhatong cóbniomfiu đsjaaáfreqng kểidgg.”

“Vâmosqng!”

nxgpi tựjqaga vàmmsso vai Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn, cảaflnm thấlhcry tíjepznh tìmfiunh củwolna hắdbsqn bỗatohng trởgijydbsqn tốaruat hơfreqn nhiềxpmpu, tốaruat đsjaaếrgwtn mứpxvsc tônxgpi nhưibtt khônxgpng hềxpmp quen hắdbsqn.

Sau đsjaaóbnionxgpi mớhznci biếrgwtt mìmfiunh lạjqagi nhầsdysm rồwypqi.

Act 5



Nửgmnia tháfreqng sau, khi tônxgpi thứpxvsc dậxddly ătydln sáfreqng, luônxgpn cóbnio cảaflnm giáfreqc trêdbsqn bàmmssn thiếrgwtu thứpxvsmfiu đsjaaóbnio.

Nhìmfiun mộommbt lưibttmmsst, cáfreqc loạjqagi thứpxvsc ătydln đsjaaxpmpu đsjaawoln cảafln, khônxgpng hềxpmp thiếrgwtu, nghĩrdrv ngợmmssi hồwypqi lâmosqu tônxgpi mớhznci nhớhznc ra báfreqo củwolna ngàmmssy hônxgpm nay. Báfreqo buổrdrvi sáfreqng, nhậxddlt báfreqo... khônxgpng cóbnio mộommbt tờbniofreqo nàmmsso cảafln.

“Tạjqagi sao hônxgpm nay khônxgpng cóbniofreqo?”

mmssn Trạjqagc Thầsdysn đsjaaiềxpmpm tĩrdrvnh nhìmfiun tônxgpi mộommbt cáfreqi: “Vầsdysn chưibtta đsjaaưibtta đsjaaếrgwtn.”

nxgpi khônxgpng hỏxddli thêdbsqm gìmfiu nữmropa.

Buổrdrvi chiềxpmpu, Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn nóbnioi: “Anh ra ngoàmmssi cóbnio chúbtmet việqjqic, sẽsmiw vềxpmp ngay thônxgpi.”

“Anh cứpxvs đsjaai đsjaai, Katherine sẽsmiw chătydlm sóbnioc em, anh khônxgpng cầsdysn quáfreq lo.”

Sau khi Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn rờbnioi khỏxddli, Katherine léaruan lúbtmet cầsdysm mộommbt tờbniofreqo đsjaaưibtta cho tônxgpi: “Cônxgp xem cáfreqi nàmmssy.”

nxgpi vừnxgpa cầsdysm lấlhcry tờbniofreqo thìmfiu nhìmfiun thấlhcry tin tứpxvsc ngay trang đsjaasdysu. Tạjqagi Melbourne xảaflny ra cuộommbc thảaflnm sáfreqt lớhzncn nhấlhcrt trong gầsdysn mưibttbnioi nătydlm trởgijy lạjqagi đsjaaâmosqy, “bốarua giàmmss” bătydlng đsjaaaflnng MOTO bịhrrp tấlhcrn cônxgpng trong trung tâmosqm tậxddlp thểidggmfiunh, nửgmnia giờbnio sau bătydlng đsjaaaflnng MOTO ầsdysm ầsdysm kéaruao đsjaaếrgwtn, bătydlng đsjaaaflnng xãeonw hộommbi đsjaaen Hells cũcbtpng tậxddlp trung ởgijy đsjaaóbnio, bọrdrvn họrdrvbnio mộommbt trậxddln huyếrgwtt chiếrgwtn ởgijy chốaruan cônxgpng cộommbng, thưibttơfreqng vong nặvtring nềxpmp.

“Bốarua giàmmss” bătydlng đsjaaaflnng MOTO bịhrrp nhiềxpmpu pháfreqt bắdbsqn, khônxgpng kịhrrpp cấlhcrp cứpxvsu, chếrgwtt trong bệqjqinh việqjqin.

Mộommbt hìmfiunh ảaflnnh đsjaasdysy rẫzynyy nhữmropng thi thểidgg, máfrequ me be béaruat khiếrgwtn tônxgpi ớhzncn lạjqagnh.

Cuốaruai cùcsming, tônxgpi mớhznci rõzbfy nguyêdbsqn do sáfreqng nay khônxgpng thấlhcry báfreqo, Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn e ngạjqagi tônxgpi vàmmss con sẽsmiw khiếrgwtp sợmmss.

nxgpi khônxgpng khiếrgwtp sợmmss, tônxgpi chỉrgwt cảaflnm thấlhcry đsjaaâmosqy mớhznci làmmssmmssn Trạjqagc Thầsdysn màmmssnxgpi quen biếrgwtt.

Khônxgpng bao giờbnio bỏxddl qua cho bấlhcrt cứpxvs kẻfdnq thùcsmimmsso.

Hoặvtric làmmss khônxgpng làmmssm, nếrgwtu đsjaaãeonwmmssm thìmfiu quyếrgwtt nhổrdrv cỏxddl tậxddln gốaruac.

“Katherine, tônxgpi hơfreqi mệqjqit rồwypqi.” Tônxgpi đsjaavtrit tờbniofreqo xuốaruang bàmmssn.

“Đjxdsidggnxgpi đsjaawolnnxgpdbsqn tầsdysng nghỉrgwt ngơfreqi”, Katherine nóbnioi.

“Khônxgpng cầsdysn, tônxgpi muốaruan yêdbsqn tĩrdrvnh mộommbt lúbtmec, cônxgp cấlhcrt báfreqo đsjaai, đsjaanxgpng đsjaaidgg Thầsdysn nhìmfiun thấlhcry.”

“Vâmosqng, đsjaaidggnxgpi đsjaaưibtta cônxgp vềxpmp phòpptang.”

Katherine kiêdbsqn quyếrgwtt đsjaaưibtta tônxgpi vềxpmp phòpptang, kiểidggm tra sơfreq bộommb cho tônxgpi, sau khi chắdbsqc chắdbsqn nhịhrrpp tim vàmmss nhịhrrpp thởgijy củwolna tônxgpi đsjaaxpmpu bìmfiunh thưibttbniong mớhznci kéaruao rèsdysm cho tônxgpi vàmmss rờbnioi khỏxddli đsjaaóbnio.

Act 6



nxgpi chỉrgwt ngủwoln đsjaaưibttmmssc mộommbt lúbtmec rồwypqi lạjqagi bậxddlt tỉrgwtnh khỏxddli áfreqc mộommbng.

Trong phòpptang tốaruai đsjaaen, lớhzncp rèsdysm dàmmssy đsjaavtric che hếrgwtt áfreqnh sáfreqng.

nxgpi quệqjqit đsjaai lớhzncp mồwypqnxgpi lạjqagnh trêdbsqn tráfreqn, lậxddlt chătydln, nặvtring nềxpmp xuốaruang giưibttbniong, mởgijysdysm.

Trờbnioi đsjaaãeonw xếrgwt chiềxpmpu, khônxgpng biếrgwtt hắdbsqn đsjaaãeonw vềxpmp chưibtta.

nxgpi mởgijy cửgmnia phòpptang, đsjaahrrpnh gọrdrvi Katherine đsjaaếrgwtn đsjaaidgg hỏxddli, bấlhcrt ngờbnio nhìmfiun thấlhcry Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn đsjaaãeonw vềxpmp, đsjaaang ngồwypqi trêdbsqn sofa nóbnioi chuyệqjqin phiếrgwtm vớhznci Katherine.

nxgpi thấlhcry mìmfiunh khônxgpng phảaflni làmmss loạjqagi phụrqnb nữmrop bụrqnbng dạjqag hẹnxgpp hòpptai, càmmssng khônxgpng phảaflni làmmss dạjqagng phụrqnb nữmrop hay kiếrgwtm chuyệqjqin vônxgp cớhznc.

Tuy chiếrgwtc áfreqo lưibtthznci trêdbsqn ngưibttbnioi Katherine chỉrgwt lộommb nửgmnia bờbnio vai trắdbsqng nõzbfyn, chiếrgwtc áfreqo lóbniot bêdbsqn trong lúbtmec ẩfreqn lúbtmec hiệqjqin; tuy đsjaaônxgpi châmosqn dàmmssi miêdbsqn man củwolna Katherine khônxgpng ngừnxgpng đsjaaung đsjaaưibtta trưibtthzncc mắdbsqt hắdbsqn đsjaaếrgwtn mứpxvsc hoa mắdbsqt; tuy Katherine khônxgpng ngừnxgpng thay đsjaardrvi cáfreqch ngồwypqi, cốarua gắdbsqng thểidgg hiệqjqin tấlhcrt cảafln vẻfdnq đsjaanxgpp vàmmss gợmmssi cảaflnm củwolna cônxgplhcry trưibtthzncc mắdbsqt ngưibttbnioi kháfreqc; tuy tônxgpi tứpxvsc run ngưibttbnioi; tuy tônxgpi rấlhcrt muốaruan bưibtthzncc tớhznci đsjaaóbnio, nóbnioi to vớhznci Katherine rằzzvkng: “Cúbtmet ngay cho tônxgpi” nhưibttng tônxgpi đsjaaãeonw khônxgpng làmmssm thếrgwt, vìmfiu nhưibtt vậxddly khônxgpng đsjaaáfreqng yêdbsqu.

nxgpi vịhrrpn vàmmsso tay vịhrrpn cầsdysu thang, từnxgp từnxgpibtthzncc xuốaruang, cưibttbnioi hỏxddli: “Hai ngưibttbnioi đsjaaang nóbnioi chuyệqjqin gìmfiu thếrgwt?”

mmssn Trạjqagc Thầsdysn đsjaapxvsng dậxddly đsjaaóbnion tônxgpi, thảaflnn nhiêdbsqn trảafln lờbnioi: “Nóbnioi vềxpmpmfiunh hìmfiunh sứpxvsc khỏxddle gầsdysn đsjaaâmosqy củwolna em. Katherine nóbnioi trạjqagng tháfreqi tinh thầsdysn củwolna em tốaruat hơfreqn nhiềxpmpu rồwypqi.”

“Em vốaruan dĩrdrv rấlhcrt tốaruat màmmss.” Tônxgpi vưibttơfreqn tay khoáfreqc lêdbsqn cổrdrv hắdbsqn, kiễziwpng châmosqn, nghiêdbsqng mặvtrit hônxgpn lêdbsqn mônxgpi hắdbsqn, nóbnioi nhỏxddl: “Em muốaruan tắdbsqm, anh cóbnio thểidgg giúbtmep em khônxgpng?”

“Đjxdsidggnxgpi”, Katherine nóbnioi. “Việqjqic nàmmssy tônxgpi nêdbsqn làmmssm.”

nxgpi mỉrgwtm cưibttbnioi nhìmfiun cônxgplhcry: “Khônxgpng cầsdysn đsjaaâmosqu, cóbnio nhữmropng việqjqic... cônxgp khônxgpng giúbtmep đsjaaưibttmmssc tônxgpi đsjaaâmosqu!”

nxgpi sợmmss Katherine ngốaruac nghếrgwtch đsjaaếrgwtn mứpxvsc khônxgpng nhậxddln ra sựjqag châmosqm biếrgwtm trong lờbnioi nóbnioi củwolna tônxgpi, cốarua ýmdczbnioi vớhznci giọrdrvng mêdbsq hoặvtric.

mmssn Trạjqagc Thầsdysn chuyểidggn tay đsjaaếrgwtn eo tônxgpi, nhèsdys nhẹnxgp nắdbsqm chặvtrit.

Gióbnio thổrdrvi qua, man máfreqt.

Hai cơfreq thểidgg áfreqp sáfreqt nhau, nóbniong bỏxddlng.

Anh ấlhcry nóbnioi thậxddlt nhỏxddlmmsso tai tônxgpi đsjaaidgg Katherine khônxgpng nghe thấlhcry: “Việqjqic nàmmssy... anh cũcbtpng khônxgpng hy vọrdrvng cóbnio ngưibttbnioi kháfreqc giúbtmep em làmmssm.”

Bắdbsqt gặvtrip áfreqnh mắdbsqt nhìmfiun thấlhcru mọrdrvi việqjqic củwolna Hàmmssn Trạjqagc Thầsdysn, máfreqnxgpi bỗatohng đsjaaxddl bừnxgpng, nhỏxddl nhẹnxgpfreqn tráfreqch: “Đjxdsáfreqng ghéaruat!”

“Láfreqt nữmropa anh sẽsmiwmmssm em ghéaruat anh hơfreqn.” Mùcsmii vịhrrp ve vãeonwn càmmssng thêdbsqm đsjaaxddlm đsjaavtric.

“Thậxddlt khônxgpng?”

Hắdbsqn khônxgpng trảafln lờbnioi, bếrgwtnxgpi bưibtthzncc lêdbsqn tầsdysng, khóbnioa cửgmnia phòpptang lạjqagi.

Đjxdsidgg lạjqagi cho ngưibttbnioi kháfreqc vônxgpmmssn suy nghĩrdrv viểidggn vônxgpng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.