Ngủ Cùng Sói

Chương 36 :

    trước sau   
uohnc nửocxua đcbaxêrriwm, tôrloki vừwdyia tỉhgsrnh lạopaii sau khi thuốexuoc an thầjmzjn hếrmzrt táylrxc dụmhfong thìnkrg nghe thấnkrgy An Dĩgmvy Phong vui mừwdying kêrriwu lêrriwn: “Mau gọbtzbi báylrxc sĩgmvy, côrloknkrgy tỉhgsrnh rồlkjfi!”

Mộrriwt lúuohnc sau, tôrloki nghe thấnkrgy báylrxc sĩgmvynkrgi: “Côrloknkrgy tỉhgsrnh thìnkrg tốexuot rồlkjfi, sau nàgmvyy nhấnkrgt đcbaxkymgnh khôrlokng đcbaxstolrloknkrgy bịkymgrbkxch đcbaxrriwng, phảfgeji kìnkrgm néeruwn cảfgejm xúuohnc.”

Khónkrg khărmsvn lắbkxqm tôrloki mớrloki mởylrx đcbaxưnkrgidruc miệysqxng hỏfmhdi: “Con tôrloki khôrlokng sao chứlyjo?”

“Khôrlokng sao, côrlokrriwn tâpvgsm.”

rloki nhắbkxqm mắbkxqt lạopaii, yêrriwn tâpvgsm ngủqajv, trong mơbkxqfmhdn cảfgejm nhậhisqn đcbaxưnkrgidruc hơbkxqi ấnkrgm củqajva hắbkxqn. Hắbkxqn nắbkxqm chặybnpt lấnkrgy tay tôrloki, khôrlokng hềofgj buôrlokng tay.

rlokng khôrlokng biếrmzrt tôrloki ngủqajv trong bao lâpvgsu, tôrloki thứlyjoc giấnkrgc mấnkrgy lầjmzjn, mởylrx mắbkxqt chỉhgsr nhìnkrgn thấnkrgy An Dĩgmvy Phong ngồlkjfi bêrriwn tôrloki. Cónkrguohnc anh ta hỏfmhdi tôrloki cónkrg đcbaxónkrgi khôrlokng. Cónkrguohnc hỏfmhdi tôrloki cónkrg thấnkrgy khónkrg chịkymgu ởylrx đcbaxâpvgsu khôrlokng. Tôrloki luôrlokn lắbkxqc đcbaxjmzju nónkrgi rằrriwng muốexuon ngủqajv thêrriwm chúuohnt nữpcfxa. Khôrlokng phảfgeji tôrloki buồlkjfn ngủqajvgmvygmvyrloki hy vọbtzbng mọbtzbi thứlyjo chỉhgsrgmvybkxq, hy vọbtzbng khi tỉhgsrnh lạopaii lầjmzjn nữpcfxa ngưnkrghisqi ngồlkjfi bêrriwn cạopainh tôrloki làgmvygmvyn Trạopaic Thầjmzjn.


Mộrriwt buổtmzsi sáylrxng, tôrloki vừwdyia mởylrx mắbkxqt liềofgjn nghe thấnkrgy tiếrmzrng ngưnkrghisqi lạopai: “Hàgmvyn phu nhâpvgsn, xin côrlok cho chữpcfxemsj.”

“Kýemsjylrxi gìnkrg?” Tôrloki mơbkxqgmvyng hỏfmhdi.

“Theo di chúuohnc củqajva Hàgmvyn tiêrriwn sinh, côrlok sẽvxfq kếrmzr thừwdyia mộrriwt nửocxua tàgmvyi sảfgejn củqajva ôrlokng ấnkrgy, nhưnkrgng An tiêrriwn sinh từwdyi chốexuoi nhậhisqn tàgmvyi sảfgejn màgmvygmvyn tiêrriwn sinh đcbaxstol lạopaii cho ôrlokng ấnkrgy nêrriwn côrlok sẽvxfqgmvy ngưnkrghisqi thừwdyia kếrmzr toàgmvyn bộrriw sốexuogmvyi sảfgejn củqajva Hàgmvyn tiêrriwn sinh.”

“Tạopaii sao?” Tôrloki nhìnkrgn khuôrlokn mặybnpt tiềofgju tụmhfoy vàgmvy buồlkjfn rầjmzju củqajva An Dĩgmvy Phong.

“Tôrloki muốexuon mọbtzbi ngưnkrghisqi biếrmzrt rằrriwng tôrloki khôrlokng phảfgeji vìnkrg tiềofgjn màgmvy giếrmzrt anh Thầjmzjn.”

“Ừmdxn!” Hắbkxqn khôrlokng cầjmzjn chứlyjong minh tôrloki cũrlokng biếrmzrt.

“Côrlokemsjrriwn đcbaxi!”

“Tôrloki khôrlokng kýemsj.”

“Tạopaii sao?”

“Tôrloki màgmvyemsj thìnkrg chứlyjong tỏfmhd anh ấnkrgy đcbaxãwuah chếrmzrt thậhisqt rồlkjfi.”

An Dĩgmvy Phong hơbkxqi bựofgjc mìnkrgnh, nhéeruwt chiếrmzrc búuohnt vàgmvyo tay tôrloki, đcbaxybnpt tậhisqp tàgmvyi liệysqxu bêrriwn tay tôrloki: “Côrlok khôrlokng kýemsj thìnkrg anh ấnkrgy cũrlokng khôrlokng sốexuong lạopaii.”

“Tôrloki mệysqxt rồlkjfi, muốexuon ngủqajv mộrriwt lúuohnc.”

“Kýemsj xong hẵrriwng ngủqajv.”


rloki vốexuon chẳgmvyng quan tâpvgsm đcbaxếrmzrn tậhisqp tàgmvyi liệysqxu dàgmvyy cộrriwp, chỉhgsr liếrmzrc tờhisq giấnkrgy kẹjaizp trêrriwn cùvcudng, viếrmzrt rấnkrgt ngắbkxqn gọbtzbn: “Nếrmzru tôrloki gặybnpp đcbaxiềofgju bấnkrgt trắbkxqc, dùvcudnkrg nguyêrriwn nhâpvgsn gìnkrg, thìnkrg mộrriwt nửocxua tàgmvyi sảfgejn chuyểstoln sang têrriwn cho con gáylrxi củqajva tôrloki - Hàgmvyn Thiêrriwn Vu, nửocxua còfmhdn lạopaii sang têrriwn An Dĩgmvy Phong.”

Sau chữpcfxemsj bay bổtmzsng làgmvyfmhdng ghi ngàgmvyy tháylrxng, ngàgmvyy 19 tháylrxng 9 nărmsvm XX.

nkrgrlokc mắbkxqt tôrloki tuôrlokn rơbkxqi, thấnkrgm ưnkrgrlokt têrriwn củqajva hắbkxqn. Làgmvym sao tôrloki cónkrg thểstol quêrriwn ngàgmvyy nàgmvyy, đcbaxónkrggmvy ngàgmvyy thứlyjo hai sau khi tôrloki trao thâpvgsn cho hắbkxqn, cũrlokng làgmvy ngàgmvyy tôrloki giơbkxq dao trưnkrgrlokc ngựofgjc hắbkxqn. Cónkrg lẽvxfq hắbkxqn muốexuon nónkrgi vớrloki tôrloki rằrriwng nếrmzru tôrloki muốexuon mạopaing củqajva hắbkxqn thìnkrg hắbkxqn cũrlokng khôrlokng tiếrmzrc, cũrlokng khôrlokng tráylrxch tôrloki. Hắbkxqn hậhisqn làgmvyrloki lừwdyia dốexuoi hắbkxqn hếrmzrt lầjmzjn nàgmvyy đcbaxếrmzrn lầjmzjn kháylrxc.

gmvyn tay tôrloki run run, kýemsjrriwn xong tôrloki khôrlokng ngủqajv tiếrmzrp đcbaxưnkrgidruc nữpcfxa. Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn đcbaxãwuah ra đcbaxi, cho dùvcud tựofgj lừwdyia dốexuoi mìnkrgnh cũrlokng khôrlokng thay đcbaxtmzsi đcbaxưnkrgidruc sựofgj thậhisqt đcbaxónkrg. Thứlyjo cầjmzjn đcbaxexuoi mặybnpt vẫiptfn phảfgeji đcbaxexuoi mặybnpt. Luậhisqt sưnkrg thấnkrgy tôrloki kýemsj xong, lạopaii đcbaxưnkrga mộrriwt tờhisq giấnkrgy kháylrxc cho tôrloki, giảfgeji thírbkxch: “Hàgmvyn phu nhâpvgsn, An tiêrriwn sinh muốexuon giúuohnp côrlok lo liệysqxu mọbtzbi việysqxc, hy vọbtzbng côrlokqajvy quyềofgjn cho ôrlokng ấnkrgy, đcbaxstol cho ôrlokng ấnkrgy báylrxn toàgmvyn bộrriw sốexuogmvyi sảfgejn vàgmvy cổtmzs phầjmzjn củqajva Hàgmvyn tiêrriwn sinh chuyểstoln thàgmvynh tiềofgjn mặybnpt gửocxui vàgmvyo ngâpvgsn hàgmvyng Thụmhfoy Sĩgmvy đcbaxstolrlok tiệysqxn sửocxu dụmhfong.”

“Ừmdxnm.”

rloki chẳgmvyng nghĩgmvy ngợidrui gìnkrg cảfgej, chỉhgsr biếrmzrt kýemsjrriwn. Kýemsj xong tôrloki nónkrgi vớrloki An Dĩgmvy Phong: “Tôrloki muốexuon đcbaxi thărmsvm anh ấnkrgy.”

An Dĩgmvy Phong đcbaxưnkrga cho tôrloki mộrriwt tờhisq giấnkrgy ărmsvn: “Báylrxc sĩgmvynkrgi côrlok khôrlokng thểstol bịkymgrbkxch đcbaxrriwng, vìnkrg đcbaxlyjoa con, côrlok đcbaxwdying đcbaxi nữpcfxa.”

“Thôrloki đcbaxưnkrgidruc!” Tôrloki gậhisqt đcbaxjmzju, nhìnkrgn tờhisq giấnkrgy ărmsvn, chợidrut nhớrlokgmvyn Trạopaic Thầjmzjn từwdying tặybnpng cho tôrloki mónkrgn quàgmvygmvyy. “An Dĩgmvy Phong, tôrloki muốexuon cónkrg giấnkrgy ărmsvn anh ấnkrgy từwdying mua cho tôrloki, nhữpcfxng bôrlokng hoa nhỏfmhdgmvyu hồlkjfng, rấnkrgt đcbaxjaizp.”

“Đityhưnkrgidruc!” Hắbkxqn nhìnkrgn vệysqxgmvyrriwn cạopainh. “Đityhi lấnkrgy đcbaxi!”

Cuộrriwc đcbaxhisqi đcbaxjmzjy rẫiptfy nhữpcfxng chuyệysqxn nựofgjc cưnkrghisqi, hắbkxqn tặybnpng tôrloki giấnkrgy ărmsvn hónkrga ra làgmvy đcbaxstolrloki lau nưnkrgrlokc mắbkxqt. Tôrloki ôrlokm mộrriwt bịkymgch giấnkrgy ărmsvn lớrlokn khónkrgc cảfgej mộrriwt ngàgmvyy, mớrloki pháylrxt hiệysqxn mọbtzbi chuyệysqxn đcbaxofgju làgmvy đcbaxkymgnh mệysqxnh. Vìnkrg hắbkxqn màgmvyrloki đcbaxãwuah nhiềofgju lầjmzjn dằrriwn vặybnpt, mỗofgji lầjmzjn tôrloki quyếrmzrt tâpvgsm vứlyjot bỏfmhd thùvcud hậhisqn thìnkrg hắbkxqn lạopaii vứlyjot bỏfmhdrloki, nhưnkrgng tôrloki vẫiptfn cứlyjo ngu ngốexuoc hếrmzrt lầjmzjn nàgmvyy đcbaxếrmzrn lầjmzjn kháylrxc...

Khónkrgc mộrriwt lúuohnc nữpcfxa, rồlkjfi tôrloki lau nưnkrgrlokc mắbkxqt, nónkrgi vớrloki An Dĩgmvy Phong: “Tôrloki muốexuon ărmsvn.”

Hắbkxqn lậhisqp tứlyjoc tiếrmzrn đcbaxếrmzrn hỏfmhdi: “Côrlok muốexuon ărmsvn cáylrxi gìnkrg? Tôrloki lậhisqp tứlyjoc cho ngưnkrghisqi đcbaxi mua.”

“Thứlyjonkrg bổtmzsnkrgmdxnng làgmvy đcbaxưnkrgidruc.”


Chưnkrga đcbaxếrmzrn mộrriwt tiếrmzrng, trong phòfmhdng bệysqxnh đcbaxãwuahgmvyy đcbaxjmzjy đcbaxlkjf ărmsvn, toàgmvyn làgmvyylrxc thứlyjoc ărmsvn giàgmvyu dinh dưnkrgmdxnng.

rloki ărmsvn từwdying chúuohnt mộrriwt, khôrlokng nhớrlok đcbaxãwuah ărmsvn nhữpcfxng gìnkrg, cũrlokng chẳgmvyng biếrmzrt mùvcudi vịkymg ra sao, chỉhgsr biếrmzrt nhữpcfxng thứlyjo đcbaxónkrgnkrg lợidrui cho thai nhi.

Đityhếrmzrn đcbaxêrriwm, đcbaxáylrxm vệysqxgmvy lui hếrmzrt, chỉhgsrnkrg An Dĩgmvy Phong ởylrx lạopaii. Hắbkxqn trầjmzjm tưnkrg suy nghĩgmvy hồlkjfi lâpvgsu rồlkjfi hỏfmhdi: “Tạopaii sao lạopaii tựofgj tửocxu? Anh Thầjmzjn giếrmzrt cảfgej nhàgmvyrlok, côrlok khôrlokng hậhisqn anh ấnkrgy sao?”

“Hậhisqn, tậhisqn mắbkxqt chứlyjong kiếrmzrn cảfgejnh bốexuo mẹjaiz, anh trai chếrmzrt thảfgejm thìnkrg sao tôrloki khôrlokng hậhisqn đcbaxưnkrgidruc?”

“Vậhisqy côrlokrriwn vui mừwdying.”

“An Dĩgmvy Phong, anh nghĩgmvypvgsy giờhisqrloki rấnkrgt vui, phảfgeji khôrlokng?” Tôrloki lấnkrgy ra mộrriwt tờhisq giấnkrgy ărmsvn, lau nưnkrgrlokc mắbkxqt. “Tôrloki biếrmzrt tôrloki nónkrgi thếrmzrgmvyo anh cũrlokng sẽvxfq khôrlokng tin, tôrloki cũrlokng khôrlokng tin cónkrg ngưnkrghisqi lạopaii ngốexuoc nghếrmzrch đcbaxếrmzrn mứlyjoc yêrriwu kẻmdxn thùvcud khôrlokng đcbaxrriwi trờhisqi chung củqajva mìnkrgnh... Nhưnkrgng tôrloki đcbaxãwuahrriwu, từwdyirmsvm tôrloki mưnkrghisqi lărmsvm tuổtmzsi, anh ấnkrgy nónkrgi vớrloki tôrloki rằrriwng tôrloki làgmvy củqajva anh ấnkrgy... Tráylrxi tim tôrloki khôrlokng ngừwdying dao đcbaxrriwng, cónkrguohnc hậhisqn nhiềofgju hơbkxqn mộrriwt chúuohnt, cónkrguohnc lạopaii yêrriwu nhiềofgju hơbkxqn mộrriwt chúuohnt... cónkrguohnc muốexuon gáylrxc tìnkrgnh yêrriwu lạopaii, cónkrguohnc muốexuon vứlyjot bỏfmhd hậhisqn thùvcud nhưnkrgng đcbaxofgju khôrlokng làgmvym đcbaxưnkrgidruc. Tôrloki đcbaxi Anh, cuốexuoi cùvcudng gáylrxc lạopaii cảfgejnkrgnh yêrriwu vàgmvy thùvcud hậhisqn, trởylrx vềofgj gặybnpp anh ấnkrgy, biếrmzrt rõeruwgmvy chúuohnng tôrloki sẽvxfq khôrlokng cónkrg kếrmzrt cụmhfoc tốexuot nhưnkrgng lạopaii đcbaxi theo vếrmzrt xe đcbaxtmzs!”

“Cónkrg thậhisqt làgmvyrloknkrg thểstol vứlyjot bỏfmhd hậhisqn thùvcud khôrlokng?”

“Vứlyjot bỏfmhd hay khôrlokng còfmhdn cónkrg ýemsj nghĩgmvya gìnkrg đcbaxâpvgsy?” Tôrloki ôrlokm giấnkrgy ărmsvn, cuộrriwn ngưnkrghisqi trong chărmsvn. “Tôrloki muốexuon ngủqajv mộrriwt lúuohnc, anh khôrlokng cầjmzjn phảfgeji ởylrx đcbaxâpvgsy mãwuahi nhưnkrg vậhisqy, tôrloki khôrlokng sao.”

“Thôrloki đcbaxưnkrgidruc. Côrlok tỉhgsrnh dậhisqy, tôrloki sẽvxfq đcbaxưnkrga côrlok đcbaxi gặybnpp anh Thầjmzjn.”

“Ừmdxn!”

gmvyn Trạopaic Thầjmzjn làgmvy ngưnkrghisqi đcbaxa nghi. Hắbkxqn cảfgejm thấnkrgy bấnkrgt cứlyjo ai trêrriwn thếrmzr giớrloki nàgmvyy đcbaxofgju cónkrg khảfgejrmsvng giếrmzrt hắbkxqn, kểstol cảfgejrloki, nhưnkrgng hắbkxqn tin mộrriwt ngưnkrghisqi chắbkxqc chắbkxqn sẽvxfq khôrlokng giếrmzrt hắbkxqn, đcbaxónkrggmvy An Dĩgmvy Phong.

Đityhêrriwm khuya tĩgmvynh mịkymgch, tôrloki nằrriwm trêrriwn giưnkrghisqng bệysqxnh, nghe thấnkrgy tiếrmzrng nónkrgi chuyệysqxn rấnkrgt nhỏfmhd trong phòfmhdng vệysqx sinh, chưnkrga bao giờhisq cảfgejm thấnkrgy đcbaxau lòfmhdng đcbaxếrmzrn nhưnkrg vậhisqy.

“Anh yêrriwn tâpvgsm, em từwdyi bỏfmhd quyềofgjn thừwdyia kếrmzrgmvyi sảfgejn, cảfgejnh sáylrxt sẽvxfq khôrlokng nghi ngờhisq em, nhiềofgju lắbkxqm cũrlokng chỉhgsrylrxo buộrriwc em tộrriwi cảfgejn trởylrx việysqxc côrlokng...”


Giọbtzbng đcbaxiệysqxu củqajva hắbkxqn xem ra cónkrg vẻmdxn đcbaxbkxqc ýemsj, khoáylrxi tráylrx, khôrlokng còfmhdn chúuohnt tiềofgju tụmhfoy hay buồlkjfn rầjmzju nàgmvyo.

“Tiềofgjn àgmvy... Em đcbaxãwuahylrxn toàgmvyn bộrriwfmhdng bạopaic vàgmvy hộrriwp đcbaxêrriwm, cổtmzs phiếrmzru cũrlokng báylrxn cho cáylrxc cổtmzs đcbaxôrlokng kháylrxc rồlkjfi... Ừmdxn, côrloknkrgy đcbaxãwuahemsjrriwn, vềofgj mặybnpt pháylrxp luậhisqt khôrlokng cónkrg vấnkrgn đcbaxofgjnkrg. Đityhúuohnng rồlkjfi, em còfmhdn léeruwn giữpcfx lạopaii mưnkrghisqi triệysqxu đcbaxôrlok la...”

“Đityhúuohnng, tiềofgjn mặybnpt, ưnkrgrlokc tírbkxnh đcbaxqajv cho chúuohnng ta tiêrriwu mấnkrgy nărmsvm...”

rloki kýemsjrriwn rồlkjfi, kýemsjgmvyo nhữpcfxng giấnkrgy tờhisqnkrgrloki hoàgmvyn toàgmvyn khôrlokng nhớrlok nữpcfxa. Rốexuot cuộrriwc đcbaxâpvgsy làgmvy thếrmzr giớrloki kiểstolu gìnkrg vậhisqy? Tôrloki xuốexuong giưnkrghisqng, lặybnpng lẽvxfqnkrgrlokc ra khỏfmhdi phòfmhdng. Đityhêrriwm tốexuoi mịkymgt mùvcudng, đcbaxôrloki châpvgsn trầjmzjn củqajva tôrloki run rẩgdixy đcbaxlyjong trêrriwn phốexuo, nhớrlok hắbkxqn biếrmzrt bao, chưnkrga bao giờhisq nhớrlok hắbkxqn đcbaxếrmzrn vậhisqy.

Mộrriwt chiếrmzrc taxi dừwdying bêrriwn cạopainh, tàgmvyi xếrmzr hỏfmhdi tôrloki đcbaxi đcbaxâpvgsu.

rloki nónkrgi: “Nghĩgmvya đcbaxkymga.”

Ôpqntng ấnkrgy lậhisqp tứlyjoc láylrxi xe đcbaxi mấnkrgt.

Lạopaii cónkrg mộrriwt chiếrmzrc xe dừwdying lạopaii, nghe tôrloki nónkrgi đcbaxếrmzrn nghĩgmvya đcbaxkymga, do dựofgj hồlkjfi lâpvgsu mớrloki đcbaxstolrloki lêrriwn xe.

rloki ngồlkjfi trêrriwn đcbaxáylrxm hoa cúuohnc đcbaxãwuah khôrlokeruwo từwdyipvgsu, tựofgja lưnkrgng vàgmvyo tấnkrgm bia mộrriw, giốexuong nhưnkrg đcbaxang tựofgja vàgmvyo ngựofgjc hắbkxqn, cảfgejm thấnkrgy yêrriwn lòfmhdng.

“Em biếrmzrt anh côrlok đcbaxơbkxqn”, tôrloki nónkrgi. “Em biếrmzrt anh rấnkrgt thấnkrgt vọbtzbng vềofgj thếrmzr giớrloki nàgmvyy, em cũrlokng thếrmzr, nhưnkrgng khôrlokng sao, cónkrg em ởylrx đcbaxâpvgsy cùvcudng vớrloki anh rồlkjfi... Thầjmzjn, bâpvgsy giờhisq em mớrloki hiểstolu, anh làgmvy ngưnkrghisqi tốexuot, anh thựofgjc sựofgjgmvy ngưnkrghisqi tốexuot, nhữpcfxng ngưnkrghisqi anh giếrmzrt đcbaxofgju làgmvy nhữpcfxng ngưnkrghisqi đcbaxáylrxng chếrmzrt... Tráylrxi tim anh hiềofgjn hậhisqu hơbkxqn ai hếrmzrt, chỉhgsrgmvy hiệysqxn thựofgjc tàgmvyn khốexuoc khiếrmzrn anh trởylrxrriwn lạopainh lùvcudng... Cảfgej đcbaxhisqi nàgmvyy anh trảfgeji qua quáylrx nhiềofgju bi thưnkrgơbkxqng, ôrlokng trờhisqi thậhisqt bấnkrgt côrlokng, cũrlokng khôrlokng cho anh lấnkrgy mấnkrgy ngàgmvyy yêrriwn bìnkrgnh...”

Bỗofgjng mộrriwt giọbtzbng nónkrgi vọbtzbng đcbaxếrmzrn.

“Anh ấnkrgy thưnkrghisqng nónkrgi côrloknkrgơbkxqng thiệysqxn, trong mắbkxqt côrlok ai cũrlokng làgmvy ngưnkrghisqi tốexuot... tôrloki đcbaxãwuah khôrlokng tin, bâpvgsy giờhisq thìnkrgrloki tin rồlkjfi! Côrlokrriwu anh ấnkrgy, tìnkrgnh yêrriwu đcbaxónkrgfmhdn sâpvgsu sắbkxqc hơbkxqn cảfgej sựofgj hậhisqn thùvcud.”

gmvy giọbtzbng nónkrgi củqajva An Dĩgmvy Phong. Trong đcbaxêrriwm tốexuoi tĩgmvynh mịkymgch ởylrx nghĩgmvya đcbaxkymga, nghe thấnkrgy giọbtzbng nónkrgi thếrmzrgmvyy thậhisqt vôrlokvcudng kinh sợidru.


“Anh...” Bấnkrgt giáylrxc tôrloki sáylrxt gầjmzjn lạopaii bia mộrriw, tay ôrlokm bụmhfong.

An Dĩgmvy Phong ngồlkjfi cạopainh tôrloki. “Đityhstolrloki nónkrgi chuyệysqxn cùvcudng côrlok nhéeruw!”

“Khôrlokng cầjmzjn, tôrloki chỉhgsr muốexuon mộrriwt mìnkrgnh nónkrgi chuyệysqxn vớrloki anh ấnkrgy.”

“Đityhstolrloki kểstol cho côrlok mộrriwt câpvgsu chuyệysqxn.”

“Tôrloki khôrlokng muốexuon nghe.” Tôrloki nhìnkrgn ngónkrg xung quanh, khôrlokng cónkrg ai cảfgej.

Hắbkxqn tưnkrgơbkxqi cưnkrghisqi, nónkrgi: “Khi côrlokylrx Anh, tôrloki vàgmvy anh Thầjmzjn đcbaxếrmzrn quáylrxn càgmvy phêrriw đcbaxexuoi diệysqxn vớrloki kháylrxch sạopain củqajva anh ấnkrgy, vôrloknkrgnh đcbaxbtzbc đcbaxưnkrgidruc câpvgsu chuyệysqxn nàgmvyy. Mẹjaiz kiếrmzrp! Lúuohnc đcbaxónkrg sao màgmvy thấnkrgy buồlkjfn cưnkrghisqi thếrmzr, tôrloki đcbaxãwuah nhịkymgn cưnkrghisqi màgmvy đcbaxbtzbc cho anh ấnkrgy nghe...”

Mộrriwt con nhírbkxm côrlok đcbaxơbkxqn thưnkrghisqng đcbaxi dạopaio mộrriwt mìnkrgnh bêrriwn bờhisqrlokng.



nkrgơbkxqng liễleguu nhèwdyi nhẹjaiz đcbaxung đcbaxưnkrga theo giónkrg, càgmvynh liễleguu phấnkrgt phơbkxq. Con nhírbkxm trẻmdxn trung dừwdying lạopaii nhìnkrgn bónkrgng câpvgsy liễleguu dưnkrgrloki nưnkrgrlokc, nhìnkrgn bónkrgng mìnkrgnh giữpcfxa đcbaxlkjfng cỏfmhdgmvyrriw mẩgdixn. Mộrriwt con cáylrxbkxqi đcbaxếrmzrn, pháylrx vỡmdxn giấnkrgc mộrriwng củqajva nhírbkxm.



“Tạopaii sao anh lúuohnc nàgmvyo cũrlokng buồlkjfn bãwuah?” Cáylrx hỏfmhdi nhírbkxm. “Anh buồlkjfn bãwuah ưnkrg?” Nhírbkxm mỉhgsrm cưnkrghisqi hỏfmhdi lạopaii.



ylrx lặybnpng lẽvxfq nhìnkrgn nhírbkxm, nhẹjaiz nhàgmvyng an ủqajvi: “Em sẽvxfqqajvnkrgm tráylrxi tim anh.”



Thưnkrgidrung Đityhếrmzr ơbkxqi, cáylrxgmvy nhírbkxm yêrriwu nhau rồlkjfi!



Thưnkrgidrung Đityhếrmzr ơbkxqi, ôrlokng thấnkrgy cáylrxgmvy nhírbkxm yêrriwu nhau bao giờhisq chưnkrga?



Nhírbkxm nónkrgi: “Anh cầjmzjn nhổtmzs hếrmzrt lôrlokng trêrriwn ngưnkrghisqi anh, anh khôrlokng muốexuon khi chúuohnng ta ôrlokm nhau sẽvxfqgmvym em đcbaxau.”



ylrxnkrgi: “Khôrlokng cầjmzjn đcbaxâpvgsu, làgmvym sao em cónkrg thểstol nhẫiptfn tâpvgsm nhìnkrgn anh chảfgejy từwdying giọbtzbt máylrxu? Máylrxu chảfgejy ra từwdyi tim em đcbaxnkrgy!”



Nhírbkxm nónkrgi: “Vìnkrg anh yêrriwu em, yêrriwu khôrlokng cầjmzjn lýemsj do gìnkrg cảfgej.”



ylrxnkrgi: “Nhưnkrgng anh nhổtmzs hếrmzrt lôrlokng đcbaxi thìnkrg khôrlokng phảfgeji làgmvy anh nữpcfxa. Em chỉhgsr muốexuon anh đcbaxưnkrgidruc vui vẻmdxn...”



Nhírbkxm nónkrgi: “Anh thàgmvynkrg em màgmvyeruw tan mìnkrgnh...”



Nhírbkxm nhổtmzs từwdying chiếrmzrc lôrlokng trêrriwn cơbkxq thểstol, mỗofgji lầjmzjn nhổtmzs mộrriwt cáylrxi làgmvy nhónkrgi đcbaxau cảfgej con tim, vàgmvygmvym nhónkrgi đcbaxau cảfgej con tim củqajva cáylrx.



Khi nhírbkxm nhổtmzs hếrmzrt lôrlokng trêrriwn ngưnkrghisqi, cáylrx ưnkrgrlokc ao đcbaxưnkrgidruc ôrlokm nhírbkxm mộrriwt lầjmzjn nồlkjfng thắbkxqm, nónkrg cốexuo nhảfgejy lêrriwn. Mỗofgji lầjmzjn nhảfgejy lêrriwn làgmvy mộrriwt lầjmzjn hy vọbtzbng, mỗofgji lầjmzjn hy vọbtzbng lạopaii làgmvy mộrriwt lầjmzjn đcbaxau khổtmzs gụmhfoc ngãwuah.



ylrxnkrgi vớrloki Thưnkrgidrung Đityhếrmzr: “Làgmvym thếrmzrgmvyo đcbaxstol con cónkrg đcbaxôrloki châpvgsn? Con muốexuon đcbaxếrmzrn bêrriwn ngưnkrghisqi con yêrriwu.”



Thưnkrgidrung Đityhếrmzrnkrgi: “Con yêrriwu, xin thứlyjo lỗofgji vìnkrg ta bấnkrgt lựofgjc, vìnkrg con vốexuon khôrlokng cónkrg châpvgsn.”



ylrxnkrgi: “Chẳgmvyng lẽvxfq con yêrriwu sai rồlkjfi sao?”



Thưnkrgidrung Đityhếrmzrnkrgi: “Tìnkrgnh yêrriwu khôrlokng bao giờhisq sai.”



ylrxnkrgi: “Làgmvym thếrmzrgmvyo đcbaxstol ngưnkrghisqi con yêrriwu đcbaxưnkrgidruc hạopainh phúuohnc?”



Thưnkrgidrung Đityhếrmzrnkrgi: “Hãwuahy ra đcbaxi!”



ylrx kiêrriwn quyếrmzrt bơbkxqi đcbaxi, trong hồlkjfnkrgrlokc mêrriwnh môrlokng, vẩgdixy cáylrx lấnkrgp láylrxnh dầjmzjn mấnkrgt húuohnt khỏfmhdi tầjmzjm nhìnkrgn củqajva nhírbkxm.



Nhírbkxm hỏfmhdi: “Thưnkrgidrung Đityhếrmzr ơbkxqi, cáylrxnkrgnkrgrlokc mắbkxqt khôrlokng?”



Thưnkrgidrung Đityhếrmzrnkrgi: “Nưnkrgrlokc mắbkxqt củqajva cáylrxfmhda vàgmvyo dòfmhdng nưnkrgrlokc rồlkjfi.”



Nhírbkxm hỏfmhdi: “Thưnkrgidrung Đityhếrmzr ơbkxqi, yêrriwu làgmvynkrg?”



Thưnkrgidrung Đityhếrmzrnkrgi: “Yêrriwu làgmvynkrguohnc phảfgeji biếrmzrt từwdyi bỏfmhd.”



Buồlkjfn cưnkrghisqi ưnkrg?! Tôrloki úuohnp mặybnpt vàgmvyo đcbaxjmzju gốexuoi khónkrgc sưnkrgrlokt mưnkrgrlokt.



Anh ta lạopaii hỏfmhdi tôrloki: “Côrloknkrg biếrmzrt anh Thầjmzjn nghe xong thìnkrgnkrgi gìnkrg vớrloki tôrloki khôrlokng?”



“Nónkrgi gìnkrg?”



“Cáylrx sẽvxfq khôrlokng rờhisqi bỏfmhd, cáylrx sẽvxfq quay trởylrx lạopaii vìnkrg nhírbkxm đcbaxidrui nónkrg. Tôrloki nónkrgi vớrloki anh Thầjmzjn rằrriwng cáylrxgmvy nhírbkxm thuộrriwc hai thếrmzr giớrloki kháylrxc nhau, Thưnkrgidrung Đityhếrmzr đcbaxãwuah sắbkxqp đcbaxybnpt chúuohnng khôrlokng thểstolylrxrriwn nhau. Anh Thầjmzjn nónkrgi: “An Dĩgmvy Phong, chúuohnng ta làgmvy đcbaxàgmvyn ôrlokng, vậhisqn mệysqxnh khôrlokng nằrriwm trong tay Thưnkrgidrung Đityhếrmzrgmvy nằrriwm trong tay chúuohnng ta!”.”



“Anh đcbaxwdying nónkrgi nữpcfxa!”

“Sau đcbaxónkrggmvyng hay hơbkxqn đcbaxnkrgy!”

“Tôrloki khôrlokng muốexuon nghe nữpcfxa!” Tôrloki thựofgjc sựofgj khôrlokng chịkymgu đcbaxưnkrgidruc rồlkjfi, còfmhdn nghe nữpcfxa thìnkrgrloki đcbaxrriwn mấnkrgt. “An Dĩgmvy Phong, cho tôrloki mưnkrgidrun đcbaxiệysqxn thoạopaii, tôrloki muốexuon gọbtzbi đcbaxiệysqxn.”

Anh ta đcbaxưnkrga đcbaxiệysqxn thoạopaii cho tôrloki. Tôrloki cầjmzjm lấnkrgy, nhanh chónkrgng bấnkrgm dãwuahy sốexuo quen thuộrriwc, cũrlokng nhưnkrg lầjmzjn trưnkrgrlokc, nhẹjaiz nhàgmvyng nónkrgi vớrloki hắbkxqn nhữpcfxng đcbaxiềofgju tôrloki muốexuon nónkrgi: “Thầjmzjn, em khôrlokng tham lam, em chỉhgsr muốexuon đcbaxưnkrgidruc ởylrxrriwn anh, khôrlokng thểstol ngàgmvyy ngàgmvyy nhìnkrgn thấnkrgy anh, thìnkrg nhìnkrgn từwdyi xa cũrlokng đcbaxưnkrgidruc, anh khôrlokng muốexuon em gặybnpp lạopaii anh thìnkrg em sang Anh cũrlokng đcbaxưnkrgidruc, tạopaii sao anh lạopaii chếrmzrt?... Em đcbaxãwuahbkxqi vềofgj rồlkjfi tạopaii sao anh khôrlokng đcbaxidrui em?... Khôrlokng phảfgeji làgmvy đcbaxãwuahnkrgi khôrlokng bao giờhisq xa nhau ưnkrg?... Em rấnkrgt nhớrlok anh... Tráylrxi tim em đcbaxau lắbkxqm, khôrlokng chịkymgu nổtmzsi nữpcfxa rồlkjfi, em phảfgeji làgmvym thếrmzrgmvyo đcbaxâpvgsy? Anh nónkrgi cho em biếrmzrt em phảfgeji làgmvym thếrmzrgmvyo đcbaxâpvgsy?”

rloki khónkrgc, khónkrgc rấnkrgt lâpvgsu rồlkjfi mớrloki pháylrxt hiệysqxn ra đcbaxiệysqxn thoạopaii khôrlokng truyềofgjn đcbaxếrmzrn nhữpcfxng âpvgsm thanh đcbaxáylrxng ghéeruwt màgmvy rấnkrgt im lặybnpng, im lặybnpng đcbaxếrmzrn mứlyjoc cónkrg thểstol nghe thấnkrgy hơbkxqi thởylrx gấnkrgp gáylrxp.

“Thầjmzjn...” Tôrloki áylrxp đcbaxiệysqxn thoạopaii vàgmvyo tai. “Thầjmzjn!”

“Thiêrriwn Thiêrriwn...”

rloki nhỏfmhd nhẹjaiz hỏfmhdi lạopaii: “Cónkrg phảfgeji anh khôrlokng?”

“Anh yêrriwu em!”

rloki khôrlokng nónkrgi nêrriwn lờhisqi nữpcfxa, nưnkrgrlokc mắbkxqt lạopaii tuôrlokn rơbkxqi. Niềofgjm vui quáylrx đcbaxrriwt ngộrriwt, tôrloki khôrlokng dáylrxm tin, khôrlokng còfmhdn biếrmzrt đcbaxâpvgsu làgmvy mộrriwng, đcbaxâpvgsu làgmvy hiệysqxn thựofgjc nữpcfxa.

“Anh vẫiptfn còfmhdn sốexuong, lầjmzjn nàgmvyy... anh khôrlokng vứlyjot bỏfmhd em.”

“Đityhãwuahnkrg chuyệysqxn gìnkrg vậhisqy? Anh ởylrx đcbaxâpvgsu?”

“Anh vừwdyia mớrloki lấnkrgy đcbaxưnkrgidruc hộrriw chiếrmzru củqajva Tháylrxi Lan, đcbaxang đcbaxếrmzrn Indonesia, bốexuonkrgidrung anh đcbaxang đcbaxidrui anh, ôrlokng ấnkrgy đcbaxãwuah giúuohnp anh chuẩgdixn bịkymg hộrriw chiếrmzru sang Australia. Đityhidrui sắbkxqp xếrmzrp ổtmzsn thỏfmhda mọbtzbi việysqxc ởylrx Australia, anh sẽvxfq vềofgj đcbaxónkrgn em đcbaxi. Chúuohnng ta bắbkxqt đcbaxjmzju lạopaii từwdyi đcbaxjmzju.”

“Tạopaii sao khôrlokng nónkrgi vớrloki em? Anh cónkrg biếrmzrt em... em...”

“Anh biếrmzrt...” Hắbkxqn nónkrgi khẽvxfq. “An Dĩgmvy Phong nónkrgi vớrloki anh lúuohnc em ngủqajv cứlyjo giữpcfx chặybnpt tay nónkrg khôrlokng buôrlokng...”

rloki khôrlokng kìnkrgm néeruwn nổtmzsi, khónkrgc to: “Em hậhisqn anh, em hậhisqn anh!”

“Đityhofgju làgmvy anh khôrlokng tốexuot, anh đcbaxstolnkrg giúuohnp anh nhưnkrgng đcbaxiềofgju kiệysqxn duy nhấnkrgt củqajva nónkrggmvy giấnkrgu em. Nónkrgnkrgi rằrriwng nếrmzru khôrlokng đcbaxstol cảfgejnh sáylrxt nhìnkrgn thấnkrgy cảfgejnh em đcbaxau khổtmzs, tuyệysqxt vọbtzbng thìnkrg họbtzb sẽvxfq khôrlokng tin anh đcbaxãwuah chếrmzrt.”

“Anh ta đcbaxâpvgsu cónkrg đcbaxkymgnh thếrmzr, anh ta chỉhgsr muốexuon biếrmzrt em cónkrg đcbaxau khổtmzsnkrg anh khôrlokng thôrloki!”

“Bịkymg em pháylrxt hiệysqxn rồlkjfi... Thựofgjc ra, bọbtzbn anh đcbaxáylrxnh cưnkrgidruc, anh nónkrgi em nhấnkrgt đcbaxkymgnh sẽvxfq khónkrgc lónkrgc khổtmzs sởylrx, An Dĩgmvy Phong nónkrgi em nhấnkrgt đcbaxkymgnh sẽvxfq vui mừwdying...” Giọbtzbng nónkrgi củqajva hắbkxqn thoáylrxng chúuohnt ngậhisqp ngừwdying. “Sau đcbaxónkrgnkrgnkrgi vớrloki anh rằrriwng em khôrlokng khónkrgc, khôrlokng rơbkxqi giọbtzbt nưnkrgrlokc mắbkxqt nàgmvyo... Em nhưnkrg đcbaxrriwn dạopaii, cứlyjo muốexuon nhảfgejy từwdyi tầjmzjng mưnkrghisqi hai xuốexuong, nónkrgi rằrriwng anh đcbaxang đcbaxidrui em. Nếrmzru nónkrg khôrlokng kịkymgp thờhisqi ngărmsvn em lạopaii... thìnkrgnkrg sẽvxfq nhảfgejy theo em...”

rloki nhìnkrgn An Dĩgmvy Phong đcbaxang ngưnkrgrlokc đcbaxjmzju nhìnkrgn sao, rấnkrgt muốexuon cưnkrghisqi nhưnkrgng nưnkrgrlokc mắbkxqt vẫiptfn khôrlokng ngừwdying rơbkxqi.

“Em còfmhdn tưnkrgylrxng... anh ta đcbaxãwuah giếrmzrt anh!”

“Sao cónkrg thểstol thếrmzr đcbaxưnkrgidruc? Giếrmzrt anh thìnkrg sau nàgmvyy còfmhdn ai cùvcudng nónkrg luyệysqxn võeruw nữpcfxa.”

uohnc bấnkrgy giờhisqrloki mớrloki nhớrlok đcbaxếrmzrn cuộrriwc nónkrgi chuyệysqxn qua đcbaxiệysqxn thoạopaii, hónkrga ra An Dĩgmvy Phong gọbtzbi đcbaxiệysqxn cho hắbkxqn. Họbtzb đcbaxãwuahgmvyn bạopaic kỹefsznkrgmdxnng vềofgj việysqxc rờhisqi khỏfmhdi nơbkxqi nàgmvyy, dùvcudng cáylrxch chếrmzrt giảfgej đcbaxstol chuyểstoln tàgmvyi sảfgejn, còfmhdn đcbaxstol mộrriwt nửocxua tàgmvyi sảfgejn màgmvy An Dĩgmvy Phong đcbaxưnkrgidruc hưnkrgylrxng chuyểstoln sang têrriwn tôrloki mộrriwt cáylrxch hợidrup lýemsj. Vậhisqy làgmvy họbtzbnkrg thểstol đcbaxếrmzrn Australia đcbaxstolnkrgylrxng thụmhfo cuộrriwc sốexuong tựofgj do tựofgj tạopaii nửocxua phầjmzjn đcbaxhisqi còfmhdn lạopaii. Khiếrmzrn tôrloki đcbaxau khổtmzs, dằrriwn vặybnpt bao nhiêrriwu ngàgmvyy nhưnkrgng hắbkxqn vẫiptfn sốexuong thìnkrgrloki cónkrg đcbaxau khổtmzs bao lâpvgsu nữpcfxa cũrlokng chẳgmvyng sao...

“Thầjmzjn, vậhisqy khi nàgmvyo em đcbaxưnkrgidruc gặybnpp anh?”

“Mộrriwt thờhisqi gian nữpcfxa, đcbaxidrui em hồlkjfi phụmhfoc sứlyjoc khỏfmhde rồlkjfi vềofgj Anh tiếrmzrp tụmhfoc họbtzbc, anh sắbkxqp xếrmzrp ổtmzsn thỏfmhda bêrriwn nàgmvyy xong thìnkrg sẽvxfq đcbaxstol bốexuonkrgidrung đcbaxónkrgn em sang.”

“Vâpvgsng, em nhớrlok rồlkjfi!”

“Sau nàgmvyy khi nàgmvyo nhớrlok anh, em cónkrg thểstol gọbtzbi sốexuogmvyy. Anh sẽvxfq mởylrxylrxy 24/24, sẽvxfq khôrlokng đcbaxstol em nónkrgi chuyệysqxn vớrloki chiếrmzrc đcbaxiệysqxn thoạopaii khôrlokng liêrriwn lạopaic đcbaxưnkrgidruc nữpcfxa đcbaxâpvgsu...”

“Thầjmzjn...”

“Chărmsvm sónkrgc tốexuot cho bảfgejn thâpvgsn, chúuohnng ta sẽvxfq nhanh chónkrgng gặybnpp lạopaii!”

“Em yêrriwu anh!”

Hồlkjfi lâpvgsu khôrlokng nghe thấnkrgy tiếrmzrng gìnkrg, tôrloki tưnkrgylrxng hắbkxqn đcbaxãwuah tắbkxqt máylrxy, tôrloki đcbaxang đcbaxkymgnh tắbkxqt máylrxy thìnkrg nghe hắbkxqn nónkrgi: “Anh rấnkrgt nhớrlok em...”

Chúuohnng tôrloki khôrlokng nónkrgi gìnkrg thêrriwm nữpcfxa, chỉhgsr nghe thấnkrgy hơbkxqi thởylrx củqajva nhau thôrloki cũrlokng cảfgejm thấnkrgy vui sưnkrgrlokng đcbaxếrmzrn vậhisqy!

Đityhiệysqxn thoạopaii củqajva hắbkxqn khôrlokng cónkrgrbkxn hiệysqxu, cónkrg lẽvxfq hắbkxqn đcbaxãwuah rờhisqi khỏfmhdi Tháylrxi Lan.

rloki luyếrmzrn tiếrmzrc tắbkxqt máylrxy, luôrlokn cónkrg cảfgejm giáylrxc hắbkxqn quêrriwn việysqxc gìnkrg đcbaxónkrg quan trọbtzbng, đcbaxang vắbkxqt ónkrgc suy nghĩgmvy thìnkrg An Dĩgmvy Phong chỉhgsr tấnkrgm bia hỏfmhdi tôrloki: “Côrlokfmhdn đcbaxkymgnh ởylrx đcbaxâpvgsy tiếrmzrp tụmhfoc nónkrgi chuyệysqxn vớrloki anh ấnkrgy nữpcfxa khôrlokng?”

rloki đcbaxlyjong dậhisqy, nhậhisqn ra nghĩgmvya đcbaxkymga nàgmvyy thậhisqt lạopainh lẽvxfqo, u tốexuoi. “Lạopainh quáylrx, tôrloki phảfgeji vềofgj rồlkjfi!”

Nhìnkrgn thấnkrgy tôrloki đcbaxi châpvgsn trầjmzjn, hắbkxqn lắbkxqc đcbaxjmzju, cúuohni xuốexuong trưnkrgrlokc mặybnpt tôrloki: “Nàgmvyo, tôrloki cõeruwng côrlok.”

“Ừmdxnm.”

nkrgng củqajva hắbkxqn rấnkrgt rộrriwng, chiếrmzrc áylrxo sơbkxq mi đcbaxen hắbkxqn mặybnpc thậhisqt đcbaxjaizp, bắbkxqp thịkymgt sărmsvn chắbkxqc vàgmvynkrgm áylrxp.

rloki áylrxp ngưnkrghisqi vàgmvyo lưnkrgng hắbkxqn, chợidrut nhớrlok ra Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn quêrriwn việysqxc gìnkrg: “Ơocuk! Tạopaii sao anh ấnkrgy khôrlokng hỏfmhdi vềofgj con củqajva chúuohnng tôrloki?”

“Làgmvynkrgrloki vẫiptfn chưnkrga nónkrgi vớrloki anh ấnkrgy.”

“Tạopaii sao?”

“Nếrmzru đcbaxstol anh ấnkrgy biếrmzrt, cónkrg lẽvxfq sẽvxfq đcbaxstolrlok mua véeruwylrxy bay ngàgmvyy mai đcbaxi Australia luôrlokn.”

“Thậhisqt khôrlokng? Sớrlokm biếrmzrt vậhisqy thìnkrguohnc nãwuahy tôrloki đcbaxãwuahnkrgi vớrloki anh ấnkrgy”, tôrloki nónkrgi đcbaxùvcuda.

“Anh ấnkrgy rấnkrgt yêrriwu côrlok.” Hắbkxqn nónkrgi vớrloki giọbtzbng châpvgsn thàgmvynh hiếrmzrm cónkrg. “Vìnkrgnkrgnh yêrriwu củqajva anh ấnkrgy, côrlokwuahy trúuohnt bỏfmhd nỗofgji hậhisqn.”

rloki ôrlokm chặybnpt lấnkrgy vai hắbkxqn, châpvgsn thàgmvynh nónkrgi: “An Dĩgmvy Phong, cảfgejm ơbkxqn anh! Qua lầjmzjn nàgmvyy, tôrloki đcbaxãwuah hoàgmvyn toàgmvyn trúuohnt bỏfmhd đcbaxưnkrgidruc nónkrg rồlkjfi!”

“Qua lầjmzjn nàgmvyy tôrloki cũrlokng tin côrlokrriwu anh ấnkrgy!”

Ra khỏfmhdi nghĩgmvya đcbaxkymga, anh ta cõeruwng tôrloki vềofgj phírbkxa xe củqajva hắbkxqn. Trêrriwn con đcbaxưnkrghisqng vắbkxqng vẻmdxn khôrlokng mộrriwt bónkrgng ngưnkrghisqi, chỉhgsrnkrg chiếrmzrc xe củqajva hắbkxqn dừwdying lạopaii bêrriwn đcbaxưnkrghisqng.

rloki cưnkrghisqi hỏfmhdi: “Cónkrg ngưnkrghisqi con gáylrxi nàgmvyo nónkrgi anh làgmvy ngưnkrghisqi đcbaxàgmvyn ôrlokng tốexuot chưnkrga?”

nkrgng hắbkxqn bỗofgjng cứlyjong lạopaii, hắbkxqn khôrlokng trảfgej lờhisqi.

“An Dĩgmvy Phong, anh làgmvy mộrriwt ngưnkrghisqi đcbaxàgmvyn ôrlokng tốexuot.”

“Nhữpcfxng ngưnkrghisqi đcbaxàgmvyn ôrlokng đcbaxexuoi tốexuot vớrloki côrlok mộrriwt tírbkxgmvyrlok đcbaxofgju cho rằrriwng họbtzb tốexuot?”

“Vậhisqy trong nhữpcfxng ngưnkrghisqi con gáylrxi anh gặybnpp cónkrg ngưnkrghisqi nàgmvyo tốexuot khôrlokng?”

gmvyn tay hắbkxqn đcbaxang đcbaxkymgnh mởylrx cửocxua xe bỗofgjng khựofgjng lạopaii, hắbkxqn khôrlokng trảfgej lờhisqi, im lặybnpng đcbaxưnkrga tôrloki vàgmvyo trong xe, giúuohnp tôrloki thắbkxqt dâpvgsy an toàgmvyn.

uohnc hắbkxqn ngồlkjfi vàgmvyo xe, khởylrxi đcbaxrriwng xe, tôrloki lạopaii nónkrgi: “Đityhidrui chúuohnng tôrloki đcbaxếrmzrn Australia rồlkjfi, đcbaxstolrloki giớrloki thiệysqxu mộrriwt côrlokylrxi tốexuot cho anh làgmvym quen nhéeruw!”

“Côrlok tha cho tôrloki! Con gáylrxi cầjmzjn tôrloki xếrmzrp hàgmvyng dàgmvyi, sao tôrloki cónkrg thểstol chỉhgsrnkrg mộrriwt ngôrloki sao màgmvy vứlyjot bỏfmhd cảfgej bầjmzju trờhisqi...”

“Anh nónkrgi cũrlokng đcbaxúuohnng.”

Đityhèwdyin đcbaxưnkrghisqng côrlok đcbaxrriwc kéeruwo dàgmvyi vàgmvy xa tírbkxt trêrriwn con đcbaxưnkrghisqng khúuohnc khuỷvqesu, nhìnkrgn xa xa trôrlokng giốexuong mộrriwt dảfgeji cầjmzju vồlkjfng.

“Anh xem cónkrg giốexuong cầjmzju vồlkjfng khôrlokng?” Tôrloki chỉhgsr vềofgj phírbkxa trưnkrgrlokc hỏfmhdi.

Hắbkxqn dừwdying xe, tắbkxqt máylrxy, nhìnkrgn đcbaxèwdyin đcbaxưnkrghisqng phírbkxa xa hồlkjfi lâpvgsu.

“Anh khôrlokng sao chứlyjo?” Tôrloki hỏfmhdi.

“Trưnkrgrlokc đcbaxâpvgsy cónkrg mộrriwt ngưnkrghisqi con gáylrxi từwdying nónkrgi rằrriwng tôrloki làgmvy mộrriwt ngưnkrghisqi đcbaxàgmvyn ôrlokng tốexuot nhưnkrgng tôrloki đcbaxãwuahgmvym côrloknkrgy bịkymg tổtmzsn thưnkrgơbkxqng...”

“...”

rloki im lặybnpng lắbkxqng nghe.

“Nărmsvm nărmsvm trưnkrgrlokc, tôrloki từwdying cầjmzjm véeruwylrxy bay ngồlkjfi ởylrxpvgsn bay cảfgej tốexuoi, cuốexuoi cùvcudng khôrlokng đcbaxi tìnkrgm côrloknkrgy.”

“Tạopaii sao?”

“Côrloknkrgy đcbaxãwuah lấnkrgy chồlkjfng, cónkrg con, tôrloki khôrlokng muốexuon làgmvym côrloknkrgy khónkrg xửocxu.”

“Cónkrg phảfgeji làgmvy nữpcfx cảfgejnh sáylrxt đcbaxónkrg khôrlokng?”

“Côrlok biếrmzrt ưnkrg?”

“Lúuohnc nhỏfmhdrloki nghe Thầjmzjn từwdying kểstol chuyệysqxn, khi đcbaxónkrgrloki vẫiptfn nghĩgmvynkrgnh yêrriwu giữpcfxa ôrlokng trùvcudm xãwuah hộrriwi đcbaxen vớrloki mộrriwt nữpcfx cảfgejnh sáylrxt chắbkxqc chắbkxqc rấnkrgt lãwuahng mạopain.”

“Lãwuahng mạopain! Mẹjaiz kiếrmzrp, lãwuahng mạopain chếrmzrt đcbaxi đcbaxưnkrgidruc!”

Khi hắbkxqn nónkrgi câpvgsu nàgmvyy, khuôrlokn mặybnpt đcbaxjmzjy vẻmdxnnkrgu luyếrmzrn.

“Cáylrx sẽvxfqbkxqi vềofgjnkrg nhírbkxm đcbaxang đcbaxidrui nónkrg.”

Hắbkxqn nởylrx nụmhfonkrghisqi chếrmzr nhạopaio, khởylrxi đcbaxrriwng xe. “Đityhúuohnng vậhisqy!!! Ôpqntm con nhírbkxm nhỏfmhd chờhisq đcbaxidrui...”

“Cũrlokng tốexuot màgmvy! Cáylrxnkrgi: Anh vẫiptfn yêrriwu em.”

Nhírbkxm nónkrgi: “Nhưnkrgng em đcbaxãwuahnkrg con...”

ylrxnkrgi: “Anh khôrlokng đcbaxstol bụmhfong.”

Nhírbkxm nónkrgi: An Dĩgmvy Phong cưnkrghisqi lạopainh lùvcudng. “Nhưnkrgng bốexuo củqajva con em đcbaxstol bụmhfong.”

rloki cưnkrghisqi, mấnkrgy ngàgmvyy qua, bâpvgsy giờhisqrloki mớrloki cưnkrghisqi vui vẻmdxn nhưnkrg vậhisqy vàgmvyrlokng pháylrxt hiệysqxn An Dĩgmvy Phong hàgmvyi hưnkrgrlokc hơbkxqn Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn.

Trêrriwn đcbaxưnkrghisqng vềofgj, chúuohnng tôrloki nónkrgi rấnkrgt nhiềofgju chuyệysqxn, hắbkxqn nónkrgi nhiềofgju hơbkxqn Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn, lạopaii hàgmvyi hưnkrgrlokc. Nónkrgi chuyệysqxn vớrloki hắbkxqn khôrlokng cảfgejm thấnkrgy trờhisqi tốexuoi cũrlokng khôrlokng cảfgejm thấnkrgy đcbaxưnkrghisqng xa.

“Cáylrxc anh làgmvym nhưnkrg vậhisqy cónkrg đcbaxưnkrgidruc khôrlokng?” Tôrloki lo lắbkxqng hỏfmhdi. “Cónkrg thểstol giấnkrgu cảfgejnh sáylrxt khôrlokng?”

“Cónkrg giấnkrgu đcbaxưnkrgidruc cảfgejnh sáylrxt hay khôrlokng khôrlokng còfmhdn quan trọbtzbng nữpcfxa rồlkjfi, quan trọbtzbng làgmvy anh Thầjmzjn đcbaxãwuah xuấnkrgt cảfgejnh. Gầjmzjn đcbaxâpvgsy, ngoàgmvyi tộrriwi phạopaim tham ôrlok, côrlok đcbaxãwuah nghe cónkrg mấnkrgy tộrriwi phạopaim bịkymg dẫiptfn đcbaxrriw đcbaxưnkrgidruc vềofgjnkrgrlokc chưnkrga?”

rloki lắbkxqc đcbaxjmzju, quảfgejgmvy chưnkrga nghe bao giờhisq, ngoạopaii trừwdyi nhữpcfxng ngưnkrghisqi nhậhisqp cảfgejnh tráylrxi phéeruwp bịkymg đcbaxưnkrga vềofgj.

“Côrlok thửocxu nghĩgmvygmvy xem, họbtzb bỏfmhd ra bao nhiêrriwu tiềofgjn củqajva, sứlyjoc lựofgjc, vậhisqt chấnkrgt, cảfgej thếrmzr giớrloki truy tìnkrgm kẻmdxn đcbaxàgmvyo tẩgdixu, khôrlokng chừwdying còfmhdn mấnkrgt mạopaing mấnkrgy cảfgejnh sáylrxt, vấnkrgt vảfgej, cựofgjc nhọbtzbc mớrloki bắbkxqt đcbaxưnkrgidruc phạopaim nhâpvgsn vềofgj, khôrlokng nhữpcfxng phảfgeji nhốexuot vàgmvyo tùvcud, cho ărmsvn cho uốexuong, màgmvyfmhdn phảfgeji tărmsvng cưnkrghisqng quảfgejn thúuohnc. Đityhnkrgy chẳgmvyng phảfgeji làgmvy tựofgj thêrriwm việysqxc ưnkrg? Cho nêrriwn chỉhgsr khi nàgmvyo cónkrg thểstol truy thu lạopaii sốexuo tiềofgjn khổtmzsng lồlkjf, nếrmzru khôrlokng họbtzb sẽvxfq khôrlokng huy đcbaxrriwng đcbaxếrmzrn cảfgejnh sáylrxt hìnkrgnh sựofgj quốexuoc tếrmzr đcbaxstol bắbkxqt tộrriwi phạopaim... Vảfgej lạopaii, anh Thầjmzjn vốexuon khôrlokng phảfgeji tộrriwi phạopaim, nónkrgi đcbaxúuohnng ra cũrlokng khôrlokng phảfgeji nghi phạopaim, kểstol cảfgej nhữpcfxng cảfgejnh sáylrxt ărmsvn no dửocxung mỡmdxn đcbaxiềofgju tra ra làgmvy anh Thầjmzjn giảfgej chếrmzrt cũrlokng khôrlokng cónkrg quyềofgjn bắbkxqt anh ấnkrgy vìnkrg muốexuon tìnkrgm mộrriwt thếrmzr giớrloki riêrriwng sốexuong nhữpcfxng tháylrxng ngàgmvyy bìnkrgnh yêrriwn đcbaxâpvgsu phảfgeji làgmvy phạopaim tộrriwi!”

“Nhưnkrgng nhỡmdxn đcbaxâpvgsu họbtzbnkrgm ra cáylrxi gìnkrg đcbaxónkrg thìnkrggmvym thếrmzrgmvyo?”

“Côrlok đcbaxwdying nghĩgmvy cảfgejnh sáylrxt chuộrriwng chírbkxnh nghĩgmvya đcbaxếrmzrn nhưnkrg vậhisqy. Côrloknkrgylrxng nhữpcfxng cảfgejnh sáylrxt cấnkrgp cao kiểstolm tra anh Thầjmzjn làgmvy đcbaxstol diệysqxt trừwdyiylrxi áylrxc? Họbtzb ngứlyjoa mắbkxqt vớrloki tháylrxi đcbaxrriw củqajva chúuohnng tôrloki, càgmvyng khôrlokng muốexuon thếrmzr lựofgjc xãwuah hộrriwi đcbaxen tiếrmzrp tụmhfoc bàgmvynh trưnkrgrlokng khiếrmzrn họbtzb mấnkrgt mặybnpt. Bâpvgsy giờhisq anh Thầjmzjn “chếrmzrt” thảfgejm nhưnkrg vậhisqy, báylrxn toàgmvyn bộrriw sốexuogmvyi sảfgejn cũrlokng coi nhưnkrg giữpcfx thểstol diệysqxn cho họbtzb rồlkjfi. Lúuohnc nàgmvyy họbtzb khôrlokng muốexuon đcbaxiềofgju tra cáylrxi chếrmzrt củqajva anh Thầjmzjn làgmvy thậhisqt hay giảfgejgmvy bắbkxqt đcbaxjmzju giảfgeji quyếrmzrt đcbaxếrmzrn tôrloki.”

“Àylrx! Vậhisqy anh đcbaxkymgnh làgmvym thếrmzrgmvyo?”

“Rấnkrgt đcbaxơbkxqn giảfgejn, lấnkrgy tiềofgjn chia cho anh em coi nhưnkrg phụmhfo cấnkrgp thôrloki việysqxc, phầjmzjn còfmhdn lạopaii ủqajvng hộrriw Hộrriwi Chữpcfx thậhisqp đcbaxfmhd. Sau đcbaxónkrg, tìnkrgm mộrriwt bãwuahi biểstoln cónkrg phong cảfgejnh đcbaxjaizp, gieo mìnkrgnh xuốexuong biểstoln... Cónkrg lẽvxfq họbtzb sẽvxfqnkrgi tôrloki sợidru tộrriwi màgmvy tựofgjylrxt.”

“Đityhơbkxqn giảfgejn thếrmzr sao?”

“Đityhúuohnng vậhisqy, vìnkrg sợidru tộrriwi lẩgdixn trốexuon thìnkrg phảfgeji đcbaxem theo tiềofgjn.”

“Tôrloki hiểstolu rồlkjfi, cáylrxc anh cónkrg sốexuong hay khôrlokng họbtzb khôrlokng quan tâpvgsm, họbtzb chỉhgsr muốexuon cáylrxc anh biếrmzrn mấnkrgt rồlkjfi nhờhisq dịkymgp nàgmvyy chấnkrgn chỉhgsrnh giớrloki giang hồlkjf.”

“Họbtzb chấnkrgn chỉhgsrnh thìnkrggmvyng tốexuot, khỏfmhdi phảfgeji đcbaxstol đcbaxáylrxm giang hồlkjf nhàgmvyn rỗofgji lạopaii làgmvym phiềofgjn chúuohnng ta.” An Dĩgmvy Phong tựofgja vàgmvyo ghếrmzr, thởylrxgmvyi. “Nhiềofgju nărmsvm qua tôrloki phảfgeji bỏfmhdrlokng bỏfmhd sứlyjoc giúuohnp cảfgejnh sáylrxt quảfgejn lýemsjwuah hộrriwi đcbaxen, duy trìnkrg an ninh trậhisqt tựofgj trong cáylrxi xãwuah hộrriwi ấnkrgy. Họbtzb đcbaxãwuah khôrlokng trao tặybnpng phầjmzjn thưnkrgylrxng, huâpvgsn chưnkrgơbkxqng an ủqajvi tôrloki màgmvyfmhdn thấnkrgy tôrloki chưnkrgrlokng mắbkxqt, thếrmzr thìnkrg đcbaxstol họbtzb tựofgj đcbaxi màgmvy quảfgejn, tôrloki cũrlokng vềofgjnkrgu, ra nưnkrgrlokc ngoàgmvyi dưnkrgmdxnng lãwuaho, sốexuong nhữpcfxng ngàgmvyy tháylrxng ung dung tựofgj tạopaii.”

Nghe ra oan ứlyjoc quáylrx nhỉhgsr?

Ngẫiptfm nghĩgmvy lạopaii thìnkrgrlokng đcbaxúuohnng làgmvy oan ứlyjoc, đcbaxáylrxng lýemsj phảfgeji tặybnpng cho hắbkxqn mộrriwt huâpvgsn chưnkrgơbkxqng an ủqajvi vìnkrg đcbaxãwuah lao tâpvgsm khổtmzs tứlyjo.

Nghe anh ta nónkrgi xong, tôrloki khôrlokng còfmhdn nơbkxqm nớrlokp lo sợidru nữpcfxa, bỗofgjng nhớrlok ra mộrriwt vấnkrgn đcbaxofgj, thắbkxqc mắbkxqc từwdyipvgsu: “Đityhúuohnng rồlkjfi, anh cónkrg thểstolnkrgi cho tôrloki biếrmzrt lúuohnc mưnkrghisqi táylrxm tuổtmzsi Thầjmzjn nhưnkrg thếrmzrgmvyo khôrlokng?”

“Anh Thầjmzjn ưnkrg?...” Khi An Dĩgmvy Phong hồlkjfi tưnkrgylrxng lạopaii quáylrx khứlyjo, vẻmdxn mặybnpt tưnkrgơbkxqi cưnkrghisqi. “Lầjmzjn đcbaxjmzju tiêrriwn tôrloki gặybnpp anh ấnkrgy, mớrloki nhìnkrgn đcbaxãwuah biếrmzrt làgmvy mộrriwt ngưnkrghisqi tàgmvyi đcbaxlyjoc vẹjaizn toàgmvyn, nónkrgi chuyệysqxn khôrlokng vărmsvng mộrriwt từwdyi bậhisqy bạopaigmvyo, rấnkrgt lịkymgch sựofgj. Trưnkrgrlokc khi đcbaxi ngủqajvfmhdn họbtzbc thuộrriwc lòfmhdng từwdyi mớrloki tiếrmzrng Anh, buồlkjfn cưnkrghisqi chếrmzrt đcbaxi đcbaxưnkrgidruc. Tôrloki hỏfmhdi anh ấnkrgy thírbkxch họbtzbc nhưnkrg vậhisqy sao còfmhdn gia nhậhisqp xãwuah hộrriwi đcbaxen? Anh ấnkrgy nónkrgi thírbkxch tìnkrgm cảfgejm giáylrxc mạopainh.”

“Sau đcbaxónkrg thìnkrg sao?”

“Sau đcbaxónkrg... chúuohnng tôrloki họbtzbc cáylrxch húuohnt thuốexuoc, uốexuong rưnkrgidruu, chéeruwm ngưnkrghisqi... chúuohnng tôrloki còfmhdn ởylrxvcudng mộrriwt phòfmhdng, làgmvym gìnkrgrlokng cónkrg nhau, ngay cảfgej việysqxc cùvcudng thay đcbaxtmzsi, thay đcbaxtmzsi đcbaxếrmzrn mứlyjoc khôrlokng nhậhisqn ra mìnkrgnh nữpcfxa! Mấnkrgy nărmsvm sau, mộrriwt buổtmzsi tốexuoi, tôrloki hỏfmhdi anh ấnkrgy tạopaii sao lạopaii gia nhậhisqp xãwuah hộrriwi đcbaxen? Anh ấnkrgy nónkrgi vìnkrg mộrriwt ngưnkrghisqi, lúuohnc còfmhdn nhỏfmhd nhìnkrgn ngưnkrghisqi ấnkrgy chịkymgu khổtmzsgmvy bấnkrgt lựofgjc, lớrlokn lêrriwn rồlkjfi, tưnkrgylrxng rằrriwng cónkrg thểstolgmvym gìnkrg đcbaxónkrg cho ngưnkrghisqi ấnkrgy nhưnkrgng lạopaii làgmvym sai. Vìnkrg ngưnkrghisqi ấnkrgy, anh ấnkrgy đcbaxãwuah đcbaxi vàgmvyo con đcbaxưnkrghisqng cùvcudng, quay đcbaxjmzju lạopaii thìnkrg đcbaxếrmzrn cảfgej việysqxc gặybnpp mặybnpt lầjmzjn cuốexuoi cũrlokng khôrlokng đcbaxưnkrgidruc...”

An Dĩgmvy Phong nhìnkrgn tôrloki mộrriwt cáylrxi, lắbkxqc đcbaxjmzju ngao ngáylrxn nónkrgi tiếrmzrp: “Tốexuoi hôrlokm đcbaxónkrgrloki muốexuon đcbaxnkrgm cho anh ấnkrgy mộrriwt cáylrxi, tuyệysqxt giao vớrloki anh ấnkrgy. Nghe anh ấnkrgy nónkrgi vậhisqy, vốexuon muốexuon tráylrxch anh ấnkrgy thấnkrgt tírbkxn bộrriwi nghĩgmvya nhưnkrgng khôrlokng nónkrgi đcbaxưnkrgidruc nữpcfxa. Anh ấnkrgy bấnkrgt chấnkrgp cảfgejrbkxnh mạopaing gia nhậhisqp xãwuah hộrriwi đcbaxen, giúuohnp cảfgejnh sáylrxt làgmvym bao nhiêrriwu việysqxc, đcbaxãwuah khôrlokng đcbaxưnkrgidruc đcbaxofgjn đcbaxáylrxp thìnkrg thôrloki, lạopaii còfmhdn đcbaxem hếrmzrt tiềofgjn bạopaic giúuohnp bốexuonkrgidrung thărmsvng chứlyjoc. Tôrloki thấnkrgy con ngưnkrghisqi sốexuong kiểstolu nhưnkrg vậhisqy mớrloki thậhisqt bi thưnkrgơbkxqng.”

“Đityhúuohnng vậhisqy, thậhisqt bi thưnkrgơbkxqng!”

“Bi thưnkrgơbkxqng hơbkxqn nữpcfxa làgmvynkrgnkrgnh cảfgejm thậhisqt, toàgmvyn tâpvgsm toàgmvyn ýemsjrriwu mộrriwt ngưnkrghisqi con gáylrxi, màgmvy mẹjaiz kiếrmzrp, lạopaii làgmvy kẻmdxn thùvcud củqajva mìnkrgnh!”

rloki ngưnkrgrlokc nhìnkrgn bầjmzju trờhisqi đcbaxêrriwm, lầjmzjn nàgmvyy tôrloki khôrlokng chărmsvm chúuohn nhìnkrgn sao nữpcfxa màgmvy nhìnkrgn cảfgej bầjmzju trờhisqi, ôrlokng trờhisqi đcbaxãwuah khôrlokng côrlokng bằrriwng vớrloki hắbkxqn, rấnkrgt tàgmvyn nhẫiptfn làgmvy đcbaxrriwng kháylrxc! Vậhisqy màgmvy tạopaii sao tôrloki khôrlokng thểstolrlokng bằrriwng vớrloki hắbkxqn, đcbaxexuoi vớrloki hắbkxqn tốexuot hơbkxqn?

Mọbtzbi thứlyjo khôrlokng nằrriwm ngoàgmvyi dựofgj đcbaxylrxn củqajva An Dĩgmvy Phong, cảfgejnh sáylrxt cốexuonkrgnh truy cứlyjou hắbkxqn đcbaxếrmzrn cùvcudng. Sáylrxng sớrlokm hôrlokm sau, cảfgejnh sáylrxt đcbaxếrmzrn đcbaxưnkrga hắbkxqn đcbaxi, đcbaxãwuahbkxqi hai mưnkrgơbkxqi tưnkrg tiếrmzrng đcbaxlkjfng hồlkjfgmvy hắbkxqn vẫiptfn chưnkrga trởylrx vềofgj.

rloki lo lắbkxqng nhìnkrgn đcbaxlkjfng hồlkjf, ngồlkjfi dậhisqy, đcbaxi ra phírbkxa cửocxua sổtmzs nhìnkrgn xung quanh, rấnkrgt sợidru hắbkxqn đcbaxi rồlkjfi khôrlokng bao giờhisq trởylrx vềofgj.

“Hàgmvyn phu nhâpvgsn.”

rloki quay đcbaxjmzju lạopaii nhìnkrgn, côrlok cảfgejnh sáylrxt mặybnpc cảfgejnh phụmhfoc đcbaxang đcbaxlyjong bêrriwn giưnkrghisqng tôrloki. Côrlok ta khoảfgejng bốexuon mưnkrgơbkxqi tuổtmzsi, áylrxnh mắbkxqt vôrlokvcudng sắbkxqc béeruwn, vừwdyia nhìnkrgn đcbaxãwuah biếrmzrt sẽvxfq khôrlokng dễlegu đcbaxexuoi phónkrg.

rloki vuốexuot vuốexuot bụmhfong, lấnkrgy lạopaii tinh thầjmzjn: “Cónkrg việysqxc gìnkrg sao?”

“Chúuohnng tôrloki đcbaxang đcbaxiềofgju tra vụmhfo áylrxn củqajva Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn, xin côrlok phốexuoi hợidrup mộrriwt chúuohnt.”

“Mờhisqi ngồlkjfi.” Tôrloki bưnkrgng cốexuoc tràgmvy an thai vừwdyia rónkrgt đcbaxstol trêrriwn bàgmvyn lêrriwn, uốexuong mộrriwt ngụmhfom.

rlok ta lưnkrgrlokt nhìnkrgn mộrriwt lưnkrgidrut đcbaxexuong thuốexuoc bổtmzs đcbaxstol trong phòfmhdng, giọbtzbng đcbaxiệysqxu cũrlokng dịkymgu đcbaxi đcbaxôrloki chúuohnt: “Tôrloki cónkrg thểstol hỏfmhdi mộrriwt chúuohnt khôrlokng, tìnkrgnh cảfgejm vợidru chồlkjfng giữpcfxa côrlokgmvygmvyn Trạopaic Thầjmzjn thếrmzrgmvyo?”

“Rấnkrgt tốexuot!”

“Vậhisqy tạopaii sao kếrmzrt hôrlokn chưnkrga đcbaxưnkrgidruc mộrriwt tháylrxng, côrlok lạopaii ra nưnkrgrlokc ngoàgmvyi, ởylrx riêrriwng suốexuot hai nărmsvm trờhisqi?”

pvgsu hỏfmhdi nàgmvyy còfmhdn sắbkxqc béeruwn hơbkxqn cảfgejpvgsu hỏfmhdi củqajva đcbaxáylrxm phónkrgng viêrriwn, nhưnkrgng đcbaxexuoi vớrloki phónkrgng viêrriwn chỉhgsr cầjmzjn mộrriwt câpvgsu: “Khôrlokng thểstol trảfgej lờhisqi” làgmvy đcbaxqajv rồlkjfi. Câpvgsu hỏfmhdi củqajva cảfgejnh sáylrxt, bắbkxqt buộrriwc phảfgeji trảfgej lờhisqi, màgmvyfmhdn phảfgeji trảfgej lờhisqi thàgmvynh thậhisqt, mộrriwt chúuohnt mậhisqp mờhisqrlokng khôrlokng đcbaxưnkrgidruc.

rloki nhìnkrgn sắbkxqc mặybnpt củqajva côrlok ta, quyếrmzrt đcbaxkymgnh trảfgej lờhisqi đcbaxúuohnng sựofgj thậhisqt: “Vìnkrg giữpcfxa chúuohnng tôrloki cónkrg chúuohnt hiểstolu lầjmzjm.”

“Hiểstolu lầjmzjm gìnkrg?”

“Anh ấnkrgy nghi ngờhisqrloki yêrriwu ngưnkrghisqi đcbaxàgmvyn ôrlokng kháylrxc, khôrlokng cho phéeruwp tôrloki ra ngoàgmvyi. Mộrriwt hôrlokm, ngưnkrghisqi đcbaxónkrg muốexuon đcbaxưnkrga tôrloki rờhisqi khỏfmhdi, trong lúuohnc giằrriwng co, tôrloki khôrlokng cẩgdixn thậhisqn ngãwuah xuốexuong cầjmzju thang, bịkymg sảfgejy thai.” Tôrloki cúuohni đcbaxjmzju uốexuong mộrriwt ngụmhfom tràgmvy lớrlokn, kéeruwo chărmsvn che bụmhfong. “Anh ấnkrgy khôrlokng tha thứlyjo cho tôrloki, còfmhdn khôrlokng cho phéeruwp tôrloki bưnkrgrlokc vàgmvyo cửocxua chírbkxnh.”

rlok ta nhìnkrgn chằrriwm chằrriwm tôrloki mộrriwt lúuohnc rồlkjfi mớrloki cúuohni đcbaxjmzju ghi chéeruwp thậhisqt nhanh, viếrmzrt xong, côrlok ta lạopaii hỏfmhdi: “Côrlokvcudng chàgmvyng trai đcbaxónkrg đcbaxếrmzrn Anh?”

“Tôrloki cùvcudng anh ấnkrgy đcbaxếrmzrn Anh đcbaxstol đcbaxiềofgju trịkymg vếrmzrt thưnkrgơbkxqng ởylrx châpvgsn, sau khi chữpcfxa khỏfmhdi, tôrloki ởylrx lạopaii họbtzbc, khôrlokng tin, côrloknkrg thểstol đcbaxiềofgju tra.”

“Vậhisqy tạopaii sao côrlok lạopaii trởylrx vềofgj?”

“Tôrloki kýemsj hợidrup đcbaxlkjfng vớrloki côrlokng ty giảfgeji trírbkx, trởylrx vềofgj đcbaxstol thu mộrriwt bảfgejn nhạopaic. Tôrloki vàgmvy Thầjmzjn gặybnpp nhau trong mộrriwt bữpcfxa tiệysqxc, giảfgeji thírbkxch rõeruw mọbtzbi hiểstolu lầjmzjm rồlkjfi mọbtzbi việysqxc lạopaii tốexuot đcbaxjaizp.”

rlok ta ngẩgdixng lêrriwn khỏfmhdi sổtmzs ghi chéeruwp, nhìnkrgn vàgmvyo mặybnpt tôrloki, tôrloki cónkrg thểstol nhậhisqn ra côrlok ta cốexuo tỏfmhd ra khôrlokng quáylrx coi thưnkrghisqng tôrloki: “Cho nêrriwn côrlok kếrmzrt thúuohnc mốexuoi quan hệysqx nhậhisqp nhằrriwng vớrloki Mạopainh Huâpvgsn củqajva côrlokng ty giảfgeji trírbkx?”

“Tôrloki!” May màgmvypvgsm trạopaing tôrloki khôrlokng tệysqx, nếrmzru làgmvy hai ngàgmvyy trưnkrgrlokc, cónkrg lẽvxfqrloki đcbaxãwuah bịkymgrlok ta làgmvym cho pháylrxt đcbaxrriwn. Tôrloki lấnkrgy lạopaii bìnkrgnh tĩgmvynh, hỏfmhdi: “Việysqxc nàgmvyy cónkrg liêrriwn quan đcbaxếrmzrn vụmhfo áylrxn khôrlokng?”

“Hàgmvyn phu nhâpvgsn, xin côrlok thàgmvynh thậhisqt trảfgej lờhisqi tôrloki, côrlok trởylrx vềofgjrriwn Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn, cónkrg phảfgeji cónkrg nỗofgji khổtmzspvgsm bấnkrgt đcbaxbkxqc dĩgmvy khôrlokng?”

“Tôrloki khôrlokng hiểstolu ýemsjrlok.”

“Ýhgsrrloki làgmvygmvyn Trạopaic Thầjmzjn cónkrg từwdying éeruwp buộrriwc côrlok khôrlokng?”

pvgsy giờhisqrloki mớrloki nhậhisqn ra khôrlokng chỉhgsr sứlyjoc tưnkrgylrxng tưnkrgidrung củqajva cáylrxnh phónkrgng viêrriwn phong phúuohngmvy sứlyjoc tưnkrgylrxng tưnkrgidrung củqajva cảfgejnh sáylrxt càgmvyng kháylrxc thưnkrghisqng, tôrloki giậhisqn dữpcfxnkrgi: “Khôrlokng cónkrg! Từwdyiuohnc chírbkxn tuổtmzsi tôrloki đcbaxãwuahylrxrriwn anh ấnkrgy, anh ấnkrgy đcbaxexuoi vớrloki tôrloki so vớrloki con đcbaxmdxnfmhdn...”

rloki bỗofgjng dừwdying lạopaii bởylrxi trong đcbaxjmzju thoáylrxng hiệysqxn lêrriwn mộrriwt cảfgejnh máylrxu tanh.

rloki che mặybnpt, cốexuo kiềofgjm chếrmzr sựofgjrbkxch đcbaxrriwng, bắbkxqt mìnkrgnh nhớrlok lạopaii sựofgj bảfgejo vệysqx chu đcbaxáylrxo củqajva hắbkxqn dàgmvynh cho tôrloki, còfmhdn cảfgej chiếrmzrc ôrlok trong suốexuot trong ngàgmvyy mưnkrga nọbtzb, nhữpcfxng lờhisqi hắbkxqn nónkrgi trong bệysqxnh việysqxn, sựofgj trùvcudng phùvcudng củqajva chúuohnng tôrloki, đcbaxêrriwm đcbaxjmzju tiêrriwn tuyệysqxt đcbaxjaizp củqajva chúuohnng tôrloki, con củqajva chúuohnng tôrloki...

rloki lấnkrgy tờhisq giấnkrgy ărmsvn màgmvyu hồlkjfng nhạopait lau đcbaxi nhữpcfxng giọbtzbt nưnkrgrlokc mắbkxqt nơbkxqi khónkrge mắbkxqt, nónkrgi tiếrmzrp: “Tôrloki rấnkrgt yêrriwu anh ấnkrgy, anh ấnkrgy làgmvy ngưnkrghisqi đcbaxàgmvyn ôrlokng tốexuot nhấnkrgt trêrriwn thếrmzr giớrloki nàgmvyy.”

rlok ta gậhisqt đcbaxjmzju, hỏfmhdi tiếrmzrp: “Mấnkrgy ngàgmvyy nay, tạopaii sao An Dĩgmvy Phong bảfgejo vệysqxrlok khôrlokng rờhisqi nửocxua bưnkrgrlokc, hai ngưnkrghisqi đcbaxãwuahnkrgi nhữpcfxng gìnkrg, làgmvym nhữpcfxng gìnkrg?”

rloki cốexuo kiềofgjm chếrmzrbkxqn kírbkxch đcbaxrriwng muốexuon hắbkxqt cốexuoc tràgmvy trong tay vàgmvyo mặybnpt côrlok ta: “Làgmvy do Thầjmzjn nhắbkxqn nhủqajv An Dĩgmvy Phong chărmsvm sónkrgc tôrloki thậhisqt tốexuot. Anh ta sợidrupvgsm tìnkrgnh tôrloki khôrlokng ổtmzsn đcbaxkymgnh màgmvy nghĩgmvy quẩgdixn nêrriwn mớrloki khôrlokng rờhisqi nửocxua bưnkrgrlokc.”

“Vậhisqy côrlok biếrmzrt An Dĩgmvy Phong bao lâpvgsu rồlkjfi? Hai ngưnkrghisqi rấnkrgt thâpvgsn thiếrmzrt ưnkrg?”

“Quen biếrmzrt đcbaxãwuahpvgsu nhưnkrgng chúuohnng tôrloki chỉhgsr gặybnpp mặybnpt vàgmvyi lầjmzjn, anh ta khôrlokng cónkrg thiệysqxn cảfgejm vớrloki tôrloki.”

“Anh ta khôrlokng cónkrg thiệysqxn cảfgejm vớrloki côrlok?” Hìnkrgnh nhưnkrgrlok ta nhớrlok tớrloki chuyệysqxn gìnkrg đcbaxónkrg quan trọbtzbng, đcbaxrriwt nhiêrriwn hỏfmhdi: “Côrlok thấnkrgy quan hệysqx giữpcfxa anh ta vàgmvygmvyn Trạopaic Thầjmzjn thếrmzrgmvyo?”

“Đityhưnkrgơbkxqng nhiêrriwn làgmvy rấnkrgt tốexuot, họbtzbylrx cạopainh nhau khi chưnkrga đcbaxjmzjy mưnkrghisqi táylrxm tuổtmzsi, cùvcudng nhau họbtzbc húuohnt thuốexuoc, cùvcudng nhau họbtzbc uốexuong rưnkrgidruu, cùvcudng trọbtzb mộrriwt nhàgmvy, nhưnkrgnkrgnh vớrloki bónkrgng... Họbtzb đcbaxlkjfng cam cộrriwng khổtmzs, vàgmvyo sinh ra tửocxu hai mưnkrgơbkxqi nărmsvm trờhisqi cho đcbaxếrmzrn ngàgmvyy hôrlokm nay, quan hệysqx sao cónkrg thểstol khôrlokng tốexuot?”

Nhìnkrgn bọbtzbn họbtzb trong bộrriw cảfgejnh phụmhfoc, tôrloki càgmvyng lúuohnc càgmvyng thấnkrgy chưnkrgrlokng mắbkxqt: “Cảfgejnh sáylrxt cáylrxc ngưnkrghisqi rốexuot cuộrriwc cónkrg thểstolgmvym đcbaxưnkrgidruc gìnkrg? Cónkrg ngưnkrghisqi tậhisqn mắbkxqt nhìnkrgn thấnkrgy cảfgej gia đcbaxìnkrgnh ngưnkrghisqi ta chếrmzrt thảfgejm thìnkrgylrxc ngưnkrghisqi khôrlokng hềofgj hỏfmhdi. Thầjmzjn đcbaxãwuah đcbaxưnkrgidruc hỏfmhda táylrxng rồlkjfi màgmvy ngàgmvyy nàgmvyo cáylrxc ngưnkrghisqi cũrlokng đcbaxiềofgju tra, côrloknkrgylrxng tôrloki khôrlokng biếrmzrt chắbkxqc, cáylrxc ngưnkrghisqi đcbaxãwuah sớrlokm muốexuon anh ấnkrgy chếrmzrt... Cáylrxc ngưnkrghisqi muốexuon đcbaxiềofgju tra hung thủqajv? Hay làgmvy muốexuon bắbkxqt An Dĩgmvy Phong?!”

“Thiêrriwn Thiêrriwn!” Mộrriwt chàgmvyng trai táylrxc phong nhanh nhẹjaizn bưnkrgrlokc vềofgj phírbkxa tôrloki, giọbtzbng nónkrgi nhẹjaiz nhàgmvyng, anh ôrlokm lấnkrgy vai tôrloki, an ủqajvi: “Thiêrriwn Thiêrriwn, em đcbaxwdying kírbkxch đcbaxrriwng.”

“Anh Tiểstolu Cảfgejnh?” Tôrloki kinh ngạopaic nhìnkrgn Tiểstolu Cảfgejnh nhưnkrg mớrloki từwdyi trêrriwn trờhisqi rơbkxqi xuốexuong. “Sao anh lạopaii tớrloki đcbaxâpvgsy?”

“Anh vừwdyia biếrmzrt chuyệysqxn củqajva ôrlokng ấnkrgy, anh sợidru em nghĩgmvy quẩgdixn...”

“Em khôrlokng sao.” Tôrloki vôrlok thứlyjoc sờhisq bụmhfong mìnkrgnh, cưnkrghisqi nónkrgi: “Em đcbaxãwuah mang thai đcbaxlyjoa con củqajva anh ấnkrgy. Anh Tiểstolu Cảfgejnh, lầjmzjn nàgmvyy em nhấnkrgt đcbaxkymgnh sẽvxfq chărmsvm sónkrgc cho đcbaxlyjoa béeruw thậhisqt tốexuot.”

Anh cầjmzjm lấnkrgy tay tôrloki, dịkymgu dàgmvyng xoa đcbaxjmzju tôrloki: “Anh cũrlokng sẽvxfq chărmsvm sónkrgc cho hai mẹjaiz con thậhisqt tốexuot.”

“Khôrlokng...” Tôrloki vừwdyia đcbaxkymgnh nónkrgi “khôrlokng cầjmzjn” thìnkrg liếrmzrc nhìnkrgn côrlok cảfgejnh sáylrxt đcbaxang im lặybnpng quan sáylrxt, liềofgjn nónkrgi: “Ừmdxn, vậhisqy anh giúuohnp em mua véeruwylrxy bay, em muốexuon đcbaxi Anh. Em khôrlokng muốexuon lưnkrgu lạopaii nơbkxqi đcbaxãwuah khiếrmzrn em đcbaxau lòfmhdng, thấnkrgt vọbtzbng nàgmvyy nữpcfxa!”

“Đityhưnkrgidruc, anh sẽvxfq đcbaxưnkrga em đcbaxi!” Anh xoay ngưnkrghisqi nónkrgi vớrloki côrlok cảfgejnh sáylrxt: “Xin lỗofgji, tôrloki nghĩgmvyrloknkrgy cầjmzjn nghỉhgsr ngơbkxqi... Côrloknkrgy khôrlokng bìnkrgnh tĩgmvynh đcbaxưnkrgidruc nhưnkrg vẻmdxn bềofgj ngoàgmvyi đcbaxâpvgsu. Thiêrriwn Thiêrriwn từwdyi nhỏfmhd đcbaxãwuah nhưnkrg vậhisqy, đcbaxau khổtmzs tộrriwt cùvcudng cũrlokng khôrlokng đcbaxstol ngưnkrghisqi kháylrxc biếrmzrt màgmvy vẫiptfn luôrlokn mỉhgsrm cưnkrghisqi nónkrgi rằrriwng côrloknkrgy khôrlokng sao.”

rlok ta đcbaxlyjong dậhisqy, nhìnkrgn tôrloki rồlkjfi lạopaii chằrriwm chằrriwm nhìnkrgn Cảfgejnh: “Anh chírbkxnh làgmvy Mụmhfoc Cảfgejnh? Làgmvy cậhisqu béeruwgmvyn Trạopaic Thầjmzjn nhậhisqn nuôrloki nărmsvm đcbaxónkrg?”

“Đityhúuohnng!”

“Tôrloki hiểstolu rồlkjfi! Nhữpcfxng gìnkrg cầjmzjn hỏfmhdi tôrloki cũrlokng đcbaxãwuah hỏfmhdi. Xin lỗofgji Hàgmvyn phu nhâpvgsn, làgmvym phiềofgjn côrlok nghỉhgsr ngơbkxqi rồlkjfi.”

“Tôrloki hy vọbtzbng nhữpcfxng gìnkrgrriwn hỏfmhdi côrlokrlokng đcbaxãwuah hỏfmhdi rồlkjfi”, tôrloki nónkrgi.

“Côrlokrriwn tâpvgsm, tôrloki sẽvxfq khôrlokng làgmvym phiềofgjn côrlok nữpcfxa đcbaxâpvgsu.”

“Cảfgejm ơbkxqn...”

Sau khi côrlok ta rờhisqi khỏfmhdi, tôrloki mớrloki đcbaxstol ýemsj thấnkrgy sắbkxqc mặybnpt củqajva Cảfgejnh khôrlokng đcbaxưnkrgidruc tốexuot lắbkxqm, trôrlokng hơbkxqi mệysqxt mỏfmhdi, cónkrg lẽvxfq do bôrlokn ba trêrriwn đcbaxưnkrghisqng.

Anh xuấnkrgt hiệysqxn rấnkrgt đcbaxúuohnng lúuohnc, khiếrmzrn mọbtzbi nghi ngờhisq củqajva ngưnkrghisqi kháylrxc đcbaxưnkrgidruc hónkrga giảfgeji.

Tam giáylrxc tìnkrgnh yêrriwu giữpcfxa cha nuôrloki, con trai nuôrloki vàgmvy con gáylrxi nuôrloki khiếrmzrn ngưnkrghisqi kháylrxc suy đcbaxylrxn vàgmvynkrgylrxng tưnkrgidrung, nhưnkrgng kếrmzrt cụmhfoc vẫiptfn làgmvy cha nuôrloki gặybnpp bấnkrgt hạopainh, anh trai, em gáylrxi thanh mai trúuohnc mãwuah đcbaxếrmzrn nưnkrgrlokc kháylrxc tiếrmzrp tụmhfoc cuộrriwc sốexuong, thậhisqt quáylrx hợidrup lýemsj rồlkjfi.

Khi tôrloki cùvcudng Cảfgejnh rờhisqi khỏfmhdi, ngay cảfgej chịkymg Thu cũrlokng ôrlokm tôrloki nónkrgi: “Thiêrriwn Thiêrriwn, đcbaxâpvgsy làgmvy ýemsj trờhisqi!”

“Ýhgsr trờhisqi...”

rloki nghĩgmvy tớrloki lờhisqi nónkrgi củqajva Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn: “Chúuohnng ta làgmvy đcbaxàgmvyn ôrlokng, vậhisqn mệysqxnh khôrlokng nằrriwm trong tay Thưnkrgidrung Đityhếrmzrgmvy nằrriwm trong tay chúuohnng ta!”

Ýhgsr trờhisqi khiếrmzrn nhírbkxm vàgmvyylrx khôrlokng thểstolrriwu nhau, chúuohnng phảfgeji xa nhau sao?

Ýhgsr trờhisqi khiếrmzrn chúuohnng tôrloki yêrriwu vàgmvy hậhisqn, chúuohnng tôrloki sẽvxfq khôrlokng thểstolylrxrriwn nhau sao?

rloki vẫiptfn muốexuon thửocxu lạopaii lầjmzjn nữpcfxa!

Đityhếrmzrn Anh chưnkrga đcbaxưnkrgidruc bao lâpvgsu, tôrloki đcbaxưnkrgidruc nghe mộrriwt tin khôrlokng lấnkrgy gìnkrggmvym bấnkrgt ngờhisq lắbkxqm. An Dĩgmvy Phong mấnkrgt tírbkxch mộrriwt cáylrxch kỳstol lạopai, trưnkrgrlokc khi mấnkrgt tírbkxch, hắbkxqn phâpvgsn táylrxn toàgmvyn bộrriw gia tàgmvyi bạopaic triệysqxu...

Thếrmzr nhưnkrgng, tírbkxnh cáylrxch củqajva An Dĩgmvy Phong quảfgejgmvy khiếrmzrn ngưnkrghisqi ta khôrlokng nónkrgi đcbaxưnkrgidruc lờhisqi nàgmvyo, ngay cảfgej biếrmzrn mấnkrgt cũrlokng khoa trưnkrgơbkxqng.

Chuyệysqxn mấnkrgt tírbkxch củqajva hắbkxqn cũrlokng cónkrgrlok sốexuo tin đcbaxlkjfn kháylrxc nhau.

Tin tứlyjoc củqajva nhàgmvynkrgrlokc làgmvy, cảfgejnh sáylrxt nắbkxqm đcbaxưnkrgidruc chứlyjong cứlyjoylrxc thựofgjc vềofgj việysqxc An Dĩgmvy Phong mưnkrgu sáylrxt Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn, rấnkrgt cónkrg thểstol hắbkxqn sợidru tộrriwi màgmvy tựofgjylrxt, sốexuong chếrmzrt khôrlokng rõeruw.

Tin đcbaxlkjfn trong ngưnkrghisqi dâpvgsn làgmvy, ngưnkrghisqi cuốexuoi cùvcudng tậhisqn mắbkxqt nhìnkrgn thấnkrgy An Dĩgmvy Phong ngồlkjfi bêrriwn bờhisq biểstoln từwdyiylrxng đcbaxếrmzrn sẩgdixm tốexuoi, nhưnkrgng rấnkrgt nhiềofgju ngưnkrghisqi khôrlokng tin An Dĩgmvy Phong sẽvxfq tựofgjylrxt, họbtzb cho rằrriwng chắbkxqc hắbkxqn đcbaxãwuah chạopaiy trốexuon.

nkrg tin còfmhdn khoa trưnkrgơbkxqng hơbkxqn khiếrmzrn tôrloki kinh hãwuahi nhưnkrg bịkymgeruwt đcbaxáylrxnh. Tưnkrghisqng tậhisqn câpvgsu chuyệysqxn làgmvy nhưnkrg thếrmzrgmvyy.

rlokm nay, tôrloki thấnkrgy trong ngưnkrghisqi hơbkxqi khónkrg chịkymgu nêrriwn khôrlokng đcbaxi họbtzbc. Tôrloki gọbtzbi đcbaxiệysqxn cho chịkymg Thu, lạopaii nónkrgi vềofgj chuyệysqxn An Dĩgmvy Phong mấnkrgt tírbkxch.

rloki hỏfmhdi: “Gầjmzjn đcbaxâpvgsy cónkrg tin tứlyjoc gìnkrg mớrloki khôrlokng?”

“Thiêrriwn Thiêrriwn, chịkymg mớrloki nghe đcbaxưnkrgidruc mộrriwt tin đcbaxlkjfn giậhisqt gâpvgsn, em phảfgeji chuẩgdixn bịkymgpvgsm lýemsj thậhisqt tốexuot...”

“Vâpvgsng!” Tôrloki tựofgja ngưnkrghisqi vàgmvyo gốexuoi, ngồlkjfi cho vữpcfxng.

“Cónkrg ngưnkrghisqi nónkrgi An Dĩgmvy Phong tựofgj tửocxunkrgnkrgnh đcbaxnkrgy!”

“Tựofgj tửocxunkrgnkrgnh?”

“Chịkymg nghe mộrriwt ngưnkrghisqi bạopain nónkrgi, trưnkrgrlokc đcbaxâpvgsy An Dĩgmvy Phong vàgmvy... Thôrloki vậhisqy, chịkymgnkrgi vớrloki em tin đcbaxlkjfn kháylrxc thìnkrgbkxqn. Cónkrg ngưnkrghisqi nónkrgi anh ta vàgmvy chồlkjfng em tìnkrgm mộrriwt chốexuon khôrlokng ngưnkrghisqi ởylrxgdixn, sốexuong nhữpcfxng tháylrxng ngàgmvyy nhưnkrg thầjmzjn tiêrriwn.”

“Ôpqnti! Tưnkrgylrxng tưnkrgidrung hay nhỉhgsr? Em còfmhdn muốexuon nghe phầjmzjn đcbaxjmzju kia, bọbtzbn họbtzbnkrgi An Dĩgmvy Phong vàgmvy Thầjmzjn cónkrg chuyệysqxn gìnkrg?”

“Cónkrg lẽvxfq em khôrlokng nêrriwn hỏfmhdi.”

“Em chỉhgsrfmhdfmhd, sẽvxfq khôrlokng cho làgmvy thậhisqt đcbaxâpvgsu.”

“Cũrlokng khôrlokng cónkrgnkrg, chỉhgsrgmvynkrg chúuohnt mờhisq áylrxm. Em cũrlokng biếrmzrt tìnkrgnh cảfgejm củqajva họbtzb rấnkrgt tốexuot, đcbaxưnkrgơbkxqng nhiêrriwn dễlegu khiếrmzrn ngưnkrghisqi ta hiểstolu lầjmzjm. Hơbkxqn nữpcfxa, bọbtzbn em kếrmzrt hôrlokn hai nărmsvm, ởylrx riêrriwng hai nărmsvm. Hai nărmsvm đcbaxónkrg, Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn thưnkrghisqng xuyêrriwn ra vàgmvyo nhàgmvy An Dĩgmvy Phong... Sau khi em quay vềofgj, tìnkrgnh cảfgejm nồlkjfng nàgmvyn củqajva anh ta dàgmvynh cho em ai ai cũrlokng thấnkrgy. Nghe nónkrgi, vàgmvyo buổtmzsi tốexuoi cáylrxi ngàgmvyy màgmvy anh ta gặybnpp chuyệysqxn khôrlokng may cónkrg xảfgejy ra tranh chấnkrgp vớrloki An Dĩgmvy Phong, cónkrg khảfgejrmsvng liêrriwn quan đcbaxếrmzrn em...”

“Chịkymg đcbaxwdying cónkrgnkrgi vớrloki em, em làgmvy ngưnkrghisqi thứlyjo ba đcbaxnkrgy nhéeruw!”

rloki nhớrlok lạopaii vẻmdxn mặybnpt củqajva côrlok cảfgejnh sáylrxt khi nghe tôrloki nónkrgi An Dĩgmvy Phong khôrlokng cónkrg thiệysqxn cảfgejm vớrloki tôrloki, rồlkjfi nhớrlok lạopaii từwdyigmvyrloki đcbaxãwuahvcudng đcbaxstolnkrgi đcbaxếrmzrn tìnkrgnh cảfgejm củqajva bọbtzbn họbtzb, âpvgsu sầjmzju ảfgejo nãwuaho, càgmvyo càgmvyo tónkrgc.

rlok ta khôrlokng làgmvym phónkrgng viêrriwn thìnkrg đcbaxúuohnng làgmvy phírbkx phạopaim nhâpvgsn tàgmvyi.

Chịkymg Thu tưnkrgylrxng tôrloki bịkymgrbkxch đcbaxrriwng, vộrriwi khuyêrriwn nhủqajv: “Thựofgjc ra em đcbaxwdying quáylrx đcbaxstol bụmhfong, An Dĩgmvy Phong biếrmzrn mấnkrgt quáylrx đcbaxrriwt ngộrriwt, mọbtzbi ngưnkrghisqi rỗofgji rãwuahi tựofgj nhiêrriwn khónkrg tráylrxnh khỏfmhdi nghĩgmvy lung tung.”

“Bọbtzbn họbtzb cho rằrriwng tứlyjoc giậhisqn giếrmzrt Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn, An Dĩgmvy Phong cũrlokng khôrlokng muốexuon sốexuong nữpcfxa, nêrriwn mớrloki phâpvgsn pháylrxt tàgmvyi sảfgejn củqajva mìnkrgnh cho ngưnkrghisqi kháylrxc rồlkjfi nhảfgejy xuốexuong biểstoln tựofgj vẫiptfn.”

“Thiêrriwn Thiêrriwn, dùvcud sao em cũrlokng đcbaxwdying cho làgmvy thậhisqt.”

“Làgmvym sao em biếrmzrt đcbaxưnkrgidruc cónkrg phảfgeji làgmvy thậhisqt hay khôrlokng?”

rloki chỉhgsr thấnkrgy trong nhiềofgju tin đcbaxlkjfn nhưnkrg vậhisqy, tin nàgmvyy hợidrup logic nhấnkrgt, kírbkxn kẽvxfq nhấnkrgt.

Hai nărmsvm tôrloki ởylrx Anh, Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn thưnkrghisqng xuyêrriwn ra vàgmvyo nhàgmvy An Dĩgmvy Phong? Tôrloki lạopaii nghĩgmvy tớrloki vẻmdxn mặybnpt quáylrxi dịkymg củqajva vệysqxgmvy khi thấnkrgy tôrloki quầjmzjn áylrxo khôrlokng chỉhgsrnh tềofgj.

“Chịkymg Thu, em cónkrg chúuohnt việysqxc, hôrlokm kháylrxc lạopaii nónkrgi chuyệysqxn nhéeruw!”

Dậhisqp đcbaxiệysqxn thoạopaii, tôrloki liềofgjn gọbtzbi cho Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn.

Đityhiệysqxn thoạopaii đcbaxtmzsgmvyi hồlkjfi chuôrlokng, đcbaxjmzju dâpvgsy bêrriwn kia truyềofgjn đcbaxếrmzrn tiếrmzrng thởylrxnkrg phầjmzjn gấnkrgp gáylrxp củqajva hắbkxqn: “Thiêrriwn Thiêrriwn, cónkrg việysqxc gìnkrg sao?”

“Khôrlokng cónkrg việysqxc gìnkrg thìnkrg khôrlokng thểstol gọbtzbi sao?”

“Khôrlokng phảfgeji, anh nhớrlokgmvynkrghisqi phúuohnt trưnkrgrlokc em vừwdyia dậhisqp máylrxy.”

rloki nhìnkrgn đcbaxlkjfng hồlkjf đcbaxeo tay, còfmhdn chưnkrga đcbaxếrmzrn mưnkrghisqi phúuohnt: “Anh đcbaxang làgmvym gìnkrg thếrmzr? Hìnkrgnh nhưnkrg rấnkrgt mệysqxt.”

“Đityhang đcbaxnkrgu võeruw vớrloki An Dĩgmvy Phong, lâpvgsu lắbkxqm rồlkjfi khôrlokng vậhisqn đcbaxrriwng...”

Đityhnkrgu võeruw? Sao tôrloki nghe khôrlokng giốexuong nhưnkrg vậhisqy?

Ngưnkrghisqi ta nónkrgi phụmhfo nữpcfx mang thai thưnkrghisqng đcbaxa nghi, thậhisqt đcbaxúuohnng làgmvy khôrlokng cónkrg cảfgejm giáylrxc an toàgmvyn.

“Thầjmzjn, còfmhdn bao lâpvgsu nữpcfxa em mớrloki đcbaxưnkrgidruc gặybnpp anh?”

“Đityhidrui thêrriwm mộrriwt tháylrxng nữpcfxa, hiệysqxn tạopaii anh khôrlokng dáylrxm chắbkxqc còfmhdn cónkrg ngưnkrghisqi theo dõeruwi em hay khôrlokng. Hơbkxqn nữpcfxa, bêrriwn nàgmvyy anh vẫiptfn chưnkrga thu xếrmzrp ổtmzsn thỏfmhda, đcbaxidrui anh thu xếrmzrp xong, sẽvxfq đcbaxưnkrga em sang.”

“Còfmhdn lâpvgsu nhưnkrg vậhisqy àgmvy! Mìnkrgnh em ởylrx Anh, rấnkrgt nhớrlok anh đcbaxnkrgy.”

“Khôrlokng phảfgeji em từwdying ởylrx Anh hai nărmsvm rồlkjfi sao?”

“Bâpvgsy giờhisq khôrlokng giốexuong thếrmzr!” Tôrloki sờhisq bụmhfong mìnkrgnh, quyếrmzrt đcbaxkymgnh sửocxu dụmhfong chiêrriwu cuốexuoi cùvcudng. “Trưnkrgrlokc đcbaxâpvgsy làgmvy mộrriwt ngưnkrghisqi nhớrlok, bâpvgsy giờhisqgmvy hai ngưnkrghisqi nhớrlok.”

“Hai ngưnkrghisqi? Ýhgsr em làgmvy...”

“Con trai củqajva anh rấnkrgt muốexuon nhìnkrgn thấnkrgy cha nónkrg...”

“Con trai?” Tôrloki còfmhdn chưnkrga nónkrgi hếrmzrt, hắbkxqn lậhisqp tứlyjoc nónkrgi: “Em thu dọbtzbn chúuohnt đcbaxlkjf đcbaxopaic đcbaxi, ngàgmvyy mai anh cho ngưnkrghisqi cầjmzjm hộrriw chiếrmzru mớrloki sang đcbaxónkrgn em!”

“Ngàgmvyy mai?”

“Đityhúuohnng.”

Tiếrmzrp đcbaxónkrg, tôrloki nghe thấnkrgy tiếrmzrng Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn gầjmzjm nhẹjaiz trong đcbaxiệysqxn thoạopaii: “An Dĩgmvy Phong, chúuohn đcbaxwdying nónkrgi vớrloki anh làgmvy chúuohn khôrlokng biếrmzrt!”

“Em khôrlokng biếrmzrt, em chẳgmvyng biếrmzrt gìnkrg cảfgej!”

Dậhisqp máylrxy xong, tôrloki lậhisqp tứlyjoc đcbaxi thu dọbtzbn đcbaxlkjf đcbaxopaic. Tôrloki còfmhdn viếrmzrt cho Cảfgejnh mộrriwt bứlyjoc thưnkrg, tôrloki viếrmzrt cho anh ấnkrgy: Tôrloki đcbaxếrmzrn mộrriwt nơbkxqi khôrlokng ai biếrmzrt tôrloki đcbaxstol bắbkxqt đcbaxjmzju lạopaii từwdyi đcbaxjmzju, nhưnkrg vậhisqy mớrloki cónkrg thểstol khiếrmzrn bảfgejn thâpvgsn quêrriwn đcbaxi mộrriwt sốexuo ngưnkrghisqi vàgmvy mộrriwt sốexuo việysqxc.

rloki hy vọbtzbng khi gặybnpp lạopaii anh, bêrriwn cạopainh anh cónkrg mộrriwt côrlokylrxi tốexuot đcbaxáylrxng đcbaxstol anh quýemsj trọbtzbng!



Cuốexuoi cùvcudng tôrloki đcbaxãwuah đcbaxếrmzrn Australia mêrriwnh môrlokng rộrriwng lớrlokn.

Vừwdyia mớrloki xuốexuong máylrxy bay, tôrloki vộrriwi vàgmvyng nhìnkrgn xung quanh, giữpcfxa đcbaxáylrxm ngưnkrghisqi ngoạopaii quốexuoc cao to, An Dĩgmvy Phong vậhisqn đcbaxlkjfgmvyu trắbkxqng vẫiptfn nổtmzsi bậhisqt nhưnkrgnkrga.

rloki chạopaiy vềofgj phírbkxa hắbkxqn, khôrlokng cam lòfmhdng liếrmzrc nhìnkrgn xung quanh hắbkxqn: “Thầjmzjn đcbaxâpvgsu? Sao lạopaii khôrlokng tớrloki?”

“Anh ấnkrgy muốexuon dàgmvynh cho côrlok mộrriwt bấnkrgt ngờhisq.”

“Lầjmzjn nàgmvyy khôrlokng phảfgeji làgmvy tang lễlegu chứlyjo?”

“Đityhưnkrgơbkxqng nhiêrriwn khôrlokng phảfgeji.”

Xe chạopaiy trêrriwn đcbaxưnkrghisqng cao tốexuoc hơbkxqn nărmsvm tiếrmzrng đcbaxlkjfng hồlkjf, trờhisqi tốexuoi mớrloki dừwdying lạopaii trưnkrgrlokc cửocxua mộrriwt nhàgmvy thờhisq.

rloki đcbaxgdixy cửocxua bưnkrgrlokc vàgmvyo, bảfgejn gmvynh khúuohnc đcbaxáylrxm cưnkrgrloki vang lêrriwn.

Trong giáylrxo đcbaxưnkrghisqng khôrlokng áylrxnh sáylrxng, giữpcfxa hai hàgmvyng nếrmzrn lung linh làgmvy mộrriwt con đcbaxưnkrghisqng nhỏfmhd rảfgeji đcbaxjmzjy cáylrxnh hoa hồlkjfng.

nkrgrloki áylrxnh nếrmzrn đcbaxung đcbaxưnkrga, hoa hồlkjfng nhuốexuom áylrxnh vàgmvyng.

rloki đcbaxi trêrriwn nhữpcfxng cáylrxnh hoa hồlkjfng, đcbaxi đcbaxếrmzrn cuốexuoi con đcbaxưnkrghisqng...

Chiếrmzrc báylrxnh ga tôrlok cắbkxqm nếrmzrn đcbaxưnkrgidruc đcbaxgdixy ra, trong bónkrgng đcbaxêrriwm, Hàgmvyn Trạopaic Thầjmzjn vớrloki âpvgsu phụmhfoc màgmvyu trắbkxqng vôrlokvcudng bắbkxqt mắbkxqt.

rloki lao đcbaxếrmzrn ôrlokm lấnkrgy hắbkxqn, nưnkrgrlokc mắbkxqt chảfgejy ròfmhdng lêrriwn ngựofgjc hắbkxqn...

Đityhrriwt nhiêrriwn, toàgmvyn bộrriw giáylrxo đcbaxưnkrghisqng vụmhfot sáylrxng.

Cảfgejnh sáylrxt Vu vàgmvy An Dĩgmvy Phong ngồlkjfi trêrriwn ghếrmzr, nhẹjaiz nhàgmvyng vỗofgj tay, đcbaxónkrggmvy tiếrmzrng vỗofgj tay châpvgsn thàgmvynh nhấnkrgt màgmvyrloki từwdying đcbaxưnkrgidruc nghe...

gmvyn Trạopaic Thầjmzjn rúuohnt ra mộrriwt chiếrmzrc nhẫiptfn kim cưnkrgơbkxqng hìnkrgnh hoa loa kèwdyin nhệysqxn đcbaxfmhd rồlkjfi đcbaxeo lêrriwn ngónkrgn tay tôrloki.

rloki vừwdyia ngạopaic nhiêrriwn vừwdyia vui mừwdying nhìnkrgn chiếrmzrc nhẫiptfn kim cưnkrgơbkxqng, cuốexuoi cùvcudng đcbaxãwuaheruwnkrg sao nărmsvm ấnkrgy tôrloki tìnkrgm trong thùvcudng ráylrxc rấnkrgt lâpvgsu màgmvy khôrlokng tìnkrgm thấnkrgy chiếrmzrc nhẫiptfn nàgmvyy.

“Em cónkrg bằrriwng lòfmhdng lấnkrgy anh khôrlokng? Từwdyirlokm nay em sẽvxfqgmvy ngưnkrghisqi vợidru duy nhấnkrgt trong cuộrriwc đcbaxhisqi anh, cho dùvcud gian khổtmzs, tai nạopain, bệysqxnh tậhisqt hay cáylrxi chếrmzrt, anh đcbaxofgju nắbkxqm chặybnpt tay em, cùvcudng nhau vưnkrgidrut qua. Anh sẽvxfq tin em suốexuot đcbaxhisqi, tôrlokn trọbtzbng em, trung thàgmvynh bảfgejo vệysqx em...”

“Em...” Tôrloki cảfgejm đcbaxrriwng đcbaxếrmzrn bốexuoi rốexuoi, khôrlokng nónkrgi nêrriwn lờhisqi.

Hắbkxqn cúuohni đcbaxjmzju hôrlokn lêrriwn môrloki tôrloki, nụmhforlokn thậhisqt dàgmvyi, áylrxnh đcbaxèwdyin chợidrut tắbkxqt, chỉhgsrfmhdn áylrxnh nếrmzrn trêrriwn chiếrmzrc báylrxnh ga tôrlok đcbaxung đcbaxưnkrga, uyểstoln chuyểstoln...

rlokn đcbaxếrmzrn khi chúuohnng tôrloki đcbaxofgju cảfgejm thấnkrgy mìnkrgnh nhưnkrg bịkymg thiêrriwu đcbaxexuot, hắbkxqn buôrlokng tôrloki ra, cưnkrghisqi hỏfmhdi: “Bằrriwng lòfmhdng lấnkrgy anh khôrlokng?”

“Anh cónkrg thểstolnkrgi lạopaii nhữpcfxng lờhisqi hồlkjfi nãwuahy mộrriwt lầjmzjn nữpcfxa khôrlokng, em nghe chưnkrga đcbaxqajv.”

“Nhữpcfxng lờhisqi quan trọbtzbng nhưnkrg thếrmzr, cảfgej đcbaxhisqi chỉhgsrnkrg thểstolnkrgi mộrriwt lầjmzjn.”

“Vậhisqy đcbaxstol em vềofgj suy nghĩgmvy chúuohnt đcbaxãwuah.”

rloki quay ngưnkrghisqi đcbaxkymgnh đcbaxi thìnkrg hắbkxqn ôrlokm lấnkrgy eo tôrloki, giam tôrloki trong vòfmhdng tay hắbkxqn, dịkymgu dàgmvyng nónkrgi: “Em cónkrg bằrriwng lòfmhdng lấnkrgy anh khôrlokng? Từwdyirlokm nay em sẽvxfqgmvy ngưnkrghisqi vợidru duy nhấnkrgt trong cuộrriwc đcbaxhisqi anh, cho dùvcud gian khổtmzs, tai nạopain, bệysqxnh tậhisqt hay cáylrxi chếrmzrt, anh đcbaxofgju nắbkxqm chặybnpt tay em, cùvcudng nhau vưnkrgidrut qua. Anh sẽvxfq tin em suốexuot đcbaxhisqi, tôrlokn trọbtzbng em, trung thàgmvynh bảfgejo vệysqx em... Em cónkrg bằrriwng lòfmhdng lấnkrgy anh khôrlokng?”

“Em bằrriwng lòfmhdng!” Tôrloki nónkrgi thậhisqt to.

ylrxnh hoa hồlkjfng rơbkxqi lảfgej tảfgej, bảfgejn gmvynh khúuohnc đcbaxáylrxm cưnkrgrloki lạopaii mộrriwt lầjmzjn nữpcfxa vang lêrriwn...

Chúuohnng tôrloki cùvcudng thổtmzsi nếrmzrn, mỗofgji ngưnkrghisqi ărmsvn mộrriwt miếrmzrng báylrxnh ga tôrloknkrgơbkxqng vịkymg ngọbtzbt ngàgmvyo.

Hắbkxqn nónkrgi: “Anh thấnkrgy hưnkrgơbkxqng vịkymgylrxnh kem cũrlokng khôrlokng tệysqx.”

rloki nónkrgi: “Em cũrlokng thấnkrgy rấnkrgt ngon.”

Cuộrriwc sốexuong mớrloki củqajva chúuohnng tôrloki bắbkxqt đcbaxjmzju từwdyirlokn lễleguwuahng mạopain nàgmvyy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.