Ngủ Cùng Sói

Chương 26 :

    trước sau   
alfni khôalfnng biếhybrt mọudeki ngưalfnsnpii kếhybrt hôalfnn sẽdubw nhưalfn thếhybrezeeo nhưalfnng tôalfni đudekjvpfn khôalfnng ai kếhybrt hôalfnn kiểhamwu vôalfn vịbewq nhưalfn chúsnping tôalfni. Chúsnping tôalfni vừndsaa bưalfnewnpc vàezeeo cửnpmga thìvcpynxrm mấsnggy đudekôalfni tìvcpynh nhâgohsn xìvcpyezeeo bàezeen luậnpnrn, nónxrmi rằiwtjng cónxrm lẽdubw chúsnping tôalfni phảihwji hơgwqmn kémzpfm nhau chụihwjc tuổpyymi.

Chụihwjc tuổpyymi?! Mắqjigt mũwqyxi kiểhamwu gìvcpy vậnpnry?!

ezeen Trạuhyvc Thầnpmgn khôalfnng thètbkum quan tâgohsm, lôalfni tôalfni đudekếhybrn trưalfnewnpc mặbewqt nhữhpbzng nhâgohsn viêbcasn ởtbku đudekónxrm, đudekbewqt quyểhamwn sổpyym hộwqyx tịbewqch lêbcasn mặbewqt bàezeen. Ngưalfnsnpii nhâgohsn viêbcasn vốnmovn rấsnggt đudekiềbjpqm tĩjnnvnh giờsnpiwqyxng phảihwji sữhpbzng sờsnpi, trợsmacn tròpyymn mắqjigt.

“Hai ngưalfnsnpii làezee bốnmov con?”

“Bốnmovalfnsmacng, con gájvpfi nuôalfni. Chỉrgjb cầnpmgn sửnpmga lạuhyvi quan hệkhcmezee đudekưalfnsmacc”, Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn trảihwj lờsnpii vớewnpi vẻmtgc khónxrm chịbewqu.

“Nhưalfnng...” Mộwqyxt nhâgohsn viêbcasn nhìvcpyn têbcasn củymqua hắqjign rồuybpi ngưalfnewnpc nhìvcpyn đudekájvpfm vệkhcmjnnv sau lưalfnng hắqjign, nơgwqmm nớewnpp lo sợsmac. “Đckaxhamwalfni đudeki hỏgohsi.”


Mộwqyxt lúsnpic sau, côalfn ta bưalfnewnpc ra, vộwqyxi vàezeeng đudekưalfna cho chúsnping tôalfni mộwqyxt trang giấsnggy đudekhamw đudekiềbjpqn thôalfnng tin vàezeeo đudekónxrm. “Hai ngưalfnsnpii đudekiềbjpqn vàezeeo bảihwjn nàezeey rồuybpi kýhamwbcasn.”

Khi đudekiềbjpqn thôalfnng tin, cuốnmovi cùwdygng tôalfni khôalfnng némzpfn nổpyymi, buộwqyxt miệkhcmng hỏgohsi hắqjign mộwqyxt câgohsu hỏgohsi: “Đckaxãrgri hậnpnrn em nhưalfn vậnpnry tạuhyvi sao còpyymn kếhybrt hôalfnn?”

ezeen tay cầnpmgm búsnpit củymqua hắqjign dừndsang lạuhyvi mộwqyxt lúsnpic, chiếhybrc búsnpit bi nhựufwqa vỡzygv tan trong tay hắqjign. Hắqjign vẫlgkjn khôalfnng nónxrmi gìvcpy, tiếhybrp tụihwjc viếhybrt.

“Nếhybru đudekhamw anh ấsnggy hếhybrt hy vọudekng, thựufwqc ra khôalfnng cầnpmgn nhưalfn vậnpnry...”

Hắqjign bỗmzpfng ngẩbewqng lêbcasn, lạuhyvnh lùwdygng nónxrmi: “Đckaxhamw đudekưalfnsmacc phájvpfp luậnpnrt bảihwjo vệkhcm. Hàezeen Thiêbcasn Vu, lájvpft nữhpbza tốnmovt nhấsnggt côalfn phảihwji xem cho kỹksha nghĩjnnva vụihwj bắqjigt buộwqyxc phảihwji thựufwqc hiệkhcmn củymqua ngưalfnsnpii vợsmac.”

nxrmi xong, hắqjign nhanh chónxrmng kýhamwbcasn rồuybpi lạuhyvi giậnpnrt lấsnggy tờsnpi giấsnggy củymqua tôalfni, giúsnpip tôalfni đudekiềbjpqn cájvpfc mụihwjc.

Nghĩjnnva vụihwj bắqjigt buộwqyxc phảihwji thựufwqc hiệkhcmn củymqua ngưalfnsnpii vợsmac?!

alfni khôalfnng hiểhamwu, khi nhìvcpyn thấsnggy ngưalfnsnpii khájvpfc cưalfnsnpii khúsnpic khíihwjch tôalfni mớewnpi bừndsang tỉrgjbnh. Nhấsnggt thờsnpii hổpyym thẹedorn, suýhamwt nữhpbza tôalfni buộwqyxt miệkhcmng nónxrmi: “Giếhybrt ngưalfnsnpii anh còpyymn khôalfnng sợsmac phạuhyvm tộwqyxi, kếhybrt hôalfnn đudeknmovi vớewnpi anh lạuhyvi bịbewq coi làezee mộwqyxt tộwqyxi.”

Khi thấsnggy mọudeki ájvpfnh mắqjigt trong phòpyymng lémzpfn nhìvcpyn chúsnping tôalfni thìvcpyalfni chịbewqu nhịbewqn, khôalfnng nónxrmi nữhpbza.

alfni hậnpnrm hựufwqc giậnpnrt lạuhyvi mảihwjnh giấsnggy, nhanh chónxrmng kýhamwbcasn, vứwggpt trảihwj mảihwjnh giấsnggy cho hắqjign, lớewnpn tiếhybrng: “Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn, anh đudekndsang quêbcasn xem cho kỹksha quyềbjpqn lợsmaci ngưalfnsnpii vợsmac đudekưalfnsmacc hưalfntbkung.”

Khôalfnng biếhybrt tạuhyvi sao, căpyymn phòpyymng vốnmovn ồuybpn àezeeo bỗmzpfng im bặbewqt, gầnpmgn nhưalfn tấsnggt cảihwj mọudeki ngưalfnsnpii đudekbjpqu ngẩbewqng đudeknpmgu nhìvcpyn chúsnping tôalfni.

Chúsnping tôalfni nhanh chónxrmng chụihwjp chung mộwqyxt bứwggpc ảihwjnh, đudeksmaci chưalfna đudekếhybrn mưalfnsnpii phúsnpit, côalfn nhâgohsn viêbcasn đudekưalfna cho chúsnping tôalfni sổpyym đudekăpyymng kýhamw kếhybrt hôalfnn, nónxrmi chúsnping tôalfni cónxrm thểhamw đudeki đudekưalfnsmacc rồuybpi.

alfni ngỡzygv ngàezeeng đudekónxrmn nhậnpnrn quyểhamwn sổpyym đudekăpyymng kýhamw kếhybrt hôalfnn sơgwqmezeei, đudekâgohsy gọudeki làezee kếhybrt hôalfnn sao, đudekúsnping làezee quájvpf nhanh gọudekn!


alfni vừndsaa mớewnpi bưalfnewnpc ra khỏgohsi phòpyymng thìvcpy nghe thấsnggy nhữhpbzng tiếhybrng ồuybpn àezeeo chónxrmi tai: “Anh ta làezeeezeen Trạuhyvc Thầnpmgn.”

“Côalfnjvpfi ấsnggy vừndsaa gọudeki thếhybr, chíihwjnh làezee anh ta.”

vcpynh nhưalfnalfni lạuhyvi mắqjigc sai lầnpmgm.

“Cưalfnewnpi con gájvpfi mìvcpynh đudeksnggy! Việkhcmc nàezeey ngoàezeei anh ta ra quảihwj thựufwqc khôalfnng ai làezeem đudekưalfnsmacc!”

“Tôalfni thấsnggy côalfnjvpfi ấsnggy rõlgkjezeeng làezee khôalfnng muốnmovn.”

Hắqjign dừndsang bưalfnewnpc, bónxrmp chặbewqt bàezeen tay đudekang nắqjigm lấsnggy tay tôalfni.

alfni giụihwjc hắqjign: “Đckaxi thôalfni! Dájvpfm làezeem thìvcpy đudekndsang sợsmac ngưalfnsnpii khájvpfc nónxrmi.”

Hắqjign vẫlgkjn đudekwggpng im.

alfni lạuhyvi giụihwjc hắqjign: “Sợsmac ngưalfnsnpii khájvpfc nónxrmi thìvcpygohsy giờsnpi đudeki làezeem thủymqu tụihwjc ly hôalfnn.”

“Côalfn đudekndsang cónxrm nằiwtjm mơgwqm.” Hắqjign trừndsang mắqjigt nhìvcpyn tôalfni, quay ngưalfnsnpii nónxrmi vớewnpi vệkhcmjnnv phíihwja sau. “Đckaxi cảihwjnh bájvpfo vớewnpi bọudekn họudek, nếhybru đudekhamw tin ta kếhybrt hôalfnn truyềbjpqn ra ngoàezeei thìvcpyjvpfc ngưalfnsnpii đudekndsang mong bưalfnewnpc vàezeeo lễoyyt đudekưalfnsnping.”

Tuầnpmgn trăpyymng mậnpnrt củymqua chúsnping tôalfni cũwqyxng chưalfna phảihwji thêbcasalfnơgwqmng lắqjigm. Vịbewqalfnn phu củymqua tôalfni ngoàezeei làezeem chuyệkhcmn đudekónxrm thìvcpy đudekbjpqu khôalfnng cónxrm mặbewqt. Mộwqyxt mìvcpynh tôalfni bịbewq nhốnmovt trong căpyymn phòpyymng chậnpnrt hẹedorp, đudekếhybrm từndsang ngàezeey, nhìvcpyn thờsnpii gian, chờsnpi đudeksmaci trong khổpyym sởtbku.

Quảihwj thựufwqc chỉrgjb ăpyymn khôalfnng ngồuybpi rồuybpi, truyệkhcmn đudekudekc đudeki đudekudekc lạuhyvi mưalfnsnpii mấsnggy lầnpmgn, thuộwqyxc làezeeu làezeeu từndsang dòpyymng từndsang chữhpbz, chi bằiwtjng lậnpnrt sájvpfch toájvpfn ra làezeem vàezeei bàezeei đudekơgwqmn giảihwjn, tìvcpym sájvpfch tiếhybrng Anh họudekc thuộwqyxc vàezeei từndsa mớewnpi.

alfnm nay, tôalfni bỗmzpfng tìvcpym thấsnggy trong tủymqu mộwqyxt quyểhamwn nhạuhyvc đudekãrgri bịbewq vứwggpt xónxrm từndsagohsu.


Nhữhpbzng ngónxrmn tay bay nhảihwjy trêbcasn phíihwjm đudekàezeen, tiếhybrng nhạuhyvc trầnpmgm bổpyymng trong tríihwj ónxrmc, trong lòpyymng khôalfnng còpyymn nhiềbjpqu u uấsnggt. Bảihwjn nhạuhyvc cuốnmovi cùwdygng củymqua quyểhamwn nhạuhyvc vừndsaa chấsnggm dứwggpt, tôalfni gậnpnrp quyểhamwn nhạuhyvc vàezeeo, ngưalfnewnpc mắqjigt nhìvcpyn xuốnmovng tầnpmgng dưalfnewnpi qua cửnpmga sổpyym.

Xe củymqua hắqjign ởtbkualfnewnpi, hắqjign đudekãrgri vềbjpq ưalfn?!

alfni xúsnpic đudekwqyxng quỳskznbcasn ghếhybr, nhìvcpyn ngónxrm từndsang ngónxrmc ngájvpfch. Tôalfni thíihwjch nhấsnggt làezeevcpym hìvcpynh bónxrmng củymqua hắqjign, nếhybru tìvcpym thấsnggy cho dùwdygezee rấsnggt xa, thìvcpy đudekưalfnsmacc nhìvcpyn mộwqyxt cájvpfi cũwqyxng thấsnggy vui lòpyymng.

nxrm thểhamw trong mắqjigt mọudeki ngưalfnsnpii đudekiềbjpqu đudekónxrm thậnpnrt vôalfn vịbewq nhưalfnng trêbcasn thựufwqc tếhybr, bấsnggt chợsmact bắqjigt gặbewqp hìvcpynh bónxrmng ngưalfnsnpii mìvcpynh yêbcasu đudekúsnping làezee mộwqyxt việkhcmc vôalfnwdygng sung sưalfnewnpng.

Chỉrgjb tiếhybrc rằiwtjng hôalfnm nay tôalfni khôalfnng tìvcpym thấsnggy hìvcpynh bónxrmng hắqjign. Tôalfni vẫlgkjn khôalfnng từndsa bỏgohs, chốnmovng lêbcasn thàezeenh cửnpmga sổpyym, trètbkuo cao hơgwqmn nữhpbza, cốnmov gắqjigng mởtbku rộwqyxng tầnpmgm nhìvcpyn.

“Côalfn đudekang xem cájvpfi gìvcpy?” Giọudekng nónxrmi củymqua Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn làezeem tôalfni nhưalfn rụihwjng rờsnpii cảihwj châgohsn tay, luốnmovng cuốnmovng ngãrgri từndsa trêbcasn ghếhybr xuốnmovng.

alfni chìvcpym đudekqjigm trong thếhybr giớewnpi âgohsm nhạuhyvc ảihwjo, hắqjign vàezeeo lúsnpic nàezeeo tôalfni cũwqyxng khôalfnng biếhybrt. Khi vừndsaa tỉrgjbnh lạuhyvi sau cơgwqmn choájvpfng vájvpfng, tôalfni mớewnpi phájvpft hiệkhcmn ra mìvcpynh đudekãrgri ngãrgriezeeo vòpyymng tay mong chờsnpi.

alfni ôalfnm lấsnggy vai hắqjign, đudekãrgrigohsu khôalfnng cónxrm cảihwjm giájvpfc thâgohsn mậnpnrt nhưalfn vậnpnry rồuybpi, ngay cảihwj khi cơgwqm thểhamw cọudekjvpft, hòpyyma vàezeeo nhau tôalfni cũwqyxng khôalfnng cảihwjm thấsnggy hạuhyvnh phúsnpic nhưalfn thếhybrezeey, bởtbkui hắqjign đudekang nhìvcpyn tôalfni, trong mắqjigt hắqjign ájvpfnh lêbcasn khuôalfnn mặbewqt củymqua tôalfni.

“Em đudekang nhìvcpyn anh, xe củymqua anh ởtbkubcasn dưalfnewnpi.”

Hắqjign trầnpmgm tưalfn mộwqyxt lúsnpic, nhìvcpyn chiếhybrc đudekuybpng hồuybp trêbcasn bàezeen rồuybpi bỗmzpfng hỏgohsi: “Hôalfnm qua mấsnggy giờsnpialfni vềbjpq, côalfnnxrm biếhybrt khôalfnng?”

“Chíihwjn giờsnpialfnsnpii phúsnpit.”

“Thếhybralfnm kia?”

“Sájvpfu rưalfnzygvi.”


“Hôalfnm trưalfnewnpc nữhpbza?”

“Anh khôalfnng ra ngoàezeei...”

Hắqjign nhìvcpyn tôalfni, lặbewqng lẽdubw nhìvcpyn tôalfni, ájvpfnh nhìvcpyn giữhpbza hai chúsnping tôalfni đudekong đudeknpmgy cảihwjm xúsnpic. Tôalfni thửnpmg ghémzpfjvpft mặbewqt hắqjign, chạuhyvm nhẹedorezeeo môalfni hắqjign, cónxrm chúsnpit mềbjpqm mạuhyvi nhưalfnng lạuhyvnh lẽdubwo. Hắqjign khôalfnng némzpf trájvpfnh, cơgwqm hộwqyxi tốnmovt nhưalfn vậnpnry sao tôalfni cónxrm thểhamw đudekájvpfnh mấsnggt. Tôalfni ôalfnm lấsnggy cổpyym hắqjign, hôalfnn thắqjigm thiếhybrt, lưalfnzygvi lưalfnewnpt nhẹedor trêbcasn cájvpfnh môalfni hắqjign, dùwdygng hơgwqmi nónxrmng củymqua tôalfni sưalfntbkui ấsnggm đudekôalfni môalfni lạuhyvnh lẽdubwo củymqua hắqjign.

Bỗmzpfng hắqjign dùwdygng sứwggpc bếhybr bổpyymng tôalfni lêbcasn rồuybpi vứwggpt lêbcasn giưalfnsnping, tôalfni cónxrm chúsnpit thấsnggt vọudekng, đudekang đudekbewqnh ngồuybpi dậnpnry thìvcpy hắqjign đudekãrgri émzpfp lêbcasn ngưalfnsnpii tôalfni, hôalfnn cuồuybpng nhiệkhcmt nhưalfn muốnmovn ngấsnggu nghiếhybrn.

Nụihwjalfnn củymqua hắqjign nhưalfn lửnpmga thiêbcasu đudekuybpng cỏgohs, sónxrmng to giónxrm lớewnpn, giónxrm giậnpnrt mưalfna ràezeeo nhưalfn muốnmovn vùwdygi dậnpnrp tấsnggt cảihwj. Khôalfnng cónxrm sựufwq khémzpfo lémzpfo, khôalfnng cónxrm sựufwq khiêbcasu khíihwjch, chỉrgjbezeewdygng hổpyym nhưalfn muốnmovn tưalfnewnpc đudekoạuhyvt, nhưalfn muốnmovn húsnpit trájvpfi tim tôalfni ra mớewnpi chịbewqu cam lòpyymng.

Trong nụihwjalfnn cuồuybpng nhiệkhcmt, chúsnping tôalfni cởtbkui bỏgohs quầnpmgn ájvpfo củymqua nhau, thỏgohsa mãrgrin tấsnggt cảihwj nhữhpbzng ham muốnmovn củymqua đudekôalfni bêbcasn. Khi sựufwqihwjch thíihwjch lêbcasn đudekếhybrn cao tràezeeo, tôalfni khôalfnng quan tâgohsm hắqjign cónxrm tin hay khôalfnng, hôalfnn hắqjign rồuybpi rêbcasn rỉrgjb: “Thầnpmgn, em yêbcasu anh, anh hãrgriy tin em, em thựufwqc sựufwqbcasu anh.”

Hắqjign cưalfnsnpii khẩbewqy, nónxrmi: “Thiêbcasn Thiêbcasn, tìvcpynh yêbcasu khôalfnng cầnpmgn phảihwji thểhamw hiệkhcmn bằiwtjng lờsnpii nónxrmi, càezeeng khôalfnng phảihwji nghĩjnnv, côalfn xem côalfn đudekãrgriezeem gìvcpy? Nếhybru côalfn thựufwqc sựufwqbcasu tôalfni thìvcpy sẽdubw khôalfnng giơgwqm dao nhắqjigm vàezeeo tim tôalfni nhưalfn vậnpnry.”

“Em sẽdubw khôalfnng làezeem thếhybr nữhpbza, khôalfnng bao giờsnpi thếhybr nữhpbza!”

“Nhưalfnng tôalfni đudekãrgri khôalfnng còpyymn cájvpfch nàezeeo đudekhamw tha thứwggp cho côalfn, khôalfnng còpyymn cájvpfch nàezeeo đudekhamw nhưalfn trưalfnewnpc đudekâgohsy, yêbcasu côalfn khôalfnng chúsnpit lo lắqjigng, do dựufwq.”

“Vậnpnry em phảihwji làezeem thếhybrezeeo anh mớewnpi vừndsaa lòpyymng?”

Hắqjign vuốnmovt májvpfi tónxrmc củymqua tôalfni, nâgohsng cằiwtjm tôalfni lêbcasn, hôalfnn nhẹedor: “Hãrgriy ởtbkubcasn tôalfni, đudekndsang rờsnpii xa.”

alfni nằiwtjm trong lòpyymng hắqjign, gậnpnrt đudeknpmgu, nhưalfn vậnpnry làezee hắqjign khôalfnng bao giờsnpi tin lờsnpii tôalfni nónxrmi nữhpbza. Nhưalfnng tôalfni khôalfnng đudekhamw bụihwjng, chỉrgjb cầnpmgn chúsnping tôalfni khôalfnng xa nhau thìvcpy vẫlgkjn còpyymn hy vọudekng, cónxrm thểhamw mộwqyxt ngàezeey hắqjign sẽdubw khôalfnng còpyymn hậnpnrn tôalfni nữhpbza, sẽdubw phájvpft hiệkhcmn ra tìvcpynh cảihwjm củymqua tôalfni đudeknmovi vớewnpi hắqjign làezee thậnpnrt, chúsnping tôalfni cónxrm thểhamw bắqjigt đudeknpmgu lạuhyvi, chỉrgjb cầnpmgn tôalfni nhẫlgkjn nạuhyvi chờsnpi đudeksmaci.

Chúsnping tôalfni vẫlgkjn ôalfnm nhau, vẫlgkjn hôalfnn nhau thìvcpynxrm việkhcmc gìvcpyezee khôalfnng thểhamw chứwggp!


Thờsnpii gian cónxrm thểhamw thay đudekpyymi tấsnggt cảihwjezeealfni thìvcpynxrm thờsnpii gian.

alfni cưalfnsnpii, khôalfnng nhớewnp đudekãrgri mấsnggy ngàezeey, tôalfni chưalfna bao giờsnpi thấsnggy vui nhưalfnalfnm nay.

alfnm sau, hắqjign vừndsaa ra ngoàezeei thìvcpy vệkhcmjnnv đudekãrgri đudekem câgohsy dưalfnơgwqmng cầnpmgm vàezeeo phòpyymng tôalfni. Tôalfni vui sưalfnewnpng tựufwqa vàezeeo bậnpnrc cửnpmga sổpyym nhìvcpyn ra ngoàezeei. Hắqjign mặbewqc chiếhybrc ájvpfo sơgwqm mi màezeeu trắqjigng sữhpbza, tay cầnpmgm chiếhybrc ájvpfo khoájvpfc đudeken, trôalfnng thậnpnrt đudekedorp trai.

Đckaxang đudekbewqnh lêbcasn xe, hắqjign bỗmzpfng đudekwggpng khựufwqng lạuhyvi, ngẩbewqng đudeknpmgu nhìvcpyn lêbcasn cửnpmga sổpyym phòpyymng tôalfni. Tôalfni sung sưalfnewnpng vémzpfn rètbkum lêbcasn, mỉrgjbm cưalfnsnpii, vẫlgkjy tay, rõlgkjezeeng biếhybrt hắqjign khôalfnng nghe thấsnggy nhưalfnng vẫlgkjn nónxrmi lờsnpii ngọudekt ngàezeeo: “Chồuybpng yêbcasu, em đudeksmaci anh vềbjpq.”

Khónxrme miệkhcmng hắqjign hơgwqmi nhếhybrch lêbcasn rồuybpi hắqjign vàezeeo trong xe. Tôalfni vẫlgkjn cưalfnsnpii vui sưalfnewnpng ngồuybpi bêbcasn câgohsy dưalfnơgwqmng cầnpmgm. Tôalfni biếhybrt hắqjign vẫlgkjn yêbcasu tôalfni, khôalfnng yêbcasu thìvcpy đudekâgohsu cónxrm hậnpnrn sâgohsu sắqjigc đudekếhybrn vậnpnry. Chúsnping tôalfni cónxrm thểhamw bắqjigt đudeknpmgu lạuhyvi, còpyymn tìvcpynh yêbcasu, tấsnggt cảihwj đudekbjpqu cónxrm thểhamw bắqjigt đudeknpmgu lạuhyvi từndsa đudeknpmgu.

alfni đudekang say sưalfna đudekájvpfnh đudekàezeen bỗmzpfng nghe thấsnggy giọudekng nónxrmi củymqua vệkhcmjnnv đudekwggpng gájvpfc ngoàezeei cửnpmga: “Ôpiihng chủymqu dặbewqn khôalfnng cho phémzpfp bấsnggt kỳskzn ai vàezeeo trong.”

Tiếhybrp đudekónxrmezee mộwqyxt trậnpnrn vậnpnrt lộwqyxn, đudekájvpfnh đudeksnggm khoảihwjng chừndsang mưalfnsnpii phúsnpit, cửnpmga nhanh chónxrmng đudekưalfnsmacc mởtbku ra, Cảihwjnh lao đudekếhybrn khôalfnng cho tôalfni giảihwji thíihwjch, kémzpfo tay tôalfni: “Đckaxi! Anh đudekưalfna em đudeki.”

“Anh...” Tôalfni nhìvcpyn ra ngoàezeei cửnpmga, hai vệkhcmjnnv nằiwtjm ngấsnggt trêbcasn nềbjpqn nhàezee.

Trưalfnewnpc đudekâgohsy Cảihwjnh nónxrmi anh họudekc võlgkj, nhìvcpyn tájvpfc phong nhẹedor nhàezeeng củymqua anh, tôalfni vốnmovn khôalfnng hy vọudekng gìvcpyezeeo tàezeei nghệkhcm củymqua anh nhưalfnng bâgohsy giờsnpi... tôalfni nuốnmovt nưalfnewnpc bọudekt, quảihwjezee đudekãrgri xem thưalfnsnping anh rồuybpi.

Anh kémzpfo tôalfni đudekbewqnh đudeki ra ngoàezeei, tôalfni vộwqyxi giậnpnrt tay lạuhyvi, thẳxubnng thắqjign nónxrmi: “Em khôalfnng đudeki, em muốnmovn đudeksmaci anh ấsnggy.”

“Anh biếhybrt em cónxrm nỗmzpfi khổpyymgohsm, em hãrgriy tin anh... Bấsnggt kểhamwnxrm việkhcmc gìvcpy xảihwjy ra anh đudekbjpqu cónxrm thểhamw bảihwjo vệkhcm em.”

“Em khôalfnng cónxrmvcpy khổpyymgohsm hếhybrt, làezee em tựufwq nguyệkhcmn.”

“Nếhybru em tựufwq nguyệkhcmn thìvcpy ôalfnng ta đudekâgohsu cầnpmgn phảihwji đudekhamw vệkhcmjnnvsnpic trựufwqc ngàezeey đudekêbcasm ởtbku trưalfnewnpc cửnpmga?” Cảihwjnh lạuhyvi kémzpfo tay tôalfni, khôalfnng thètbkum quan tâgohsm đudekếhybrn sựufwq khájvpfng cựufwq củymqua tôalfni, cứwggp thếhybrmzpfo tôalfni ra đudekếhybrn tậnpnrn cửnpmga.

“Tiểhamwu Cảihwjnh, việkhcmc củymqua em, anh khôalfnng cầnpmgn phảihwji quan tâgohsm.” Tôalfni nắqjigm lấsnggy khónxrma cửnpmga, nhìvcpyn Cảihwjnh vớewnpi ájvpfnh mắqjigt van nàezeei. “Em yêbcasu anh ấsnggy...”

“Nhưalfnng ôalfnng ta khôalfnng yêbcasu em. Nếhybru ôalfnng ta yêbcasu em dùwdyg chỉrgjbnxrm mộwqyxt chúsnpit thìvcpy sẽdubw khôalfnng nhốnmovt em ởtbku đudekâgohsy.” Cảihwjnh vốnmovn làezee ngưalfnsnpii nho nhãrgri nhưalfnng đudekãrgri bịbewq sựufwq cốnmov chấsnggp củymqua tôalfni làezeem cho tứwggpc giậnpnrn, anh quájvpft lêbcasn: “Thiêbcasn Thiêbcasn, chẳxubnng lẽdubw em muốnmovn cảihwj đudeksnpii ởtbku trong nhàezeewdygezeey?!”

“Anh ấsnggy sẽdubw khôalfnng nhốnmovt em ởtbku đudekâgohsy cảihwj đudeksnpii, đudeksmaci anh ấsnggy tin rằiwtjng em yêbcasu anh ấsnggy, tin rằiwtjng em khôalfnng rờsnpii bỏgohs anh ấsnggy thìvcpy anh ấsnggy sẽdubw cho em tựufwq do. Em còpyymn trẻmtgc, em cónxrm thờsnpii gian...”

Cảihwjnh bịbewqalfni làezeem cho bựufwqc tứwggpc, anh nghiếhybrn răpyymng nghiếhybrn lợsmaci nónxrmi: “Em khôalfnng đudeksmaci đudekưalfnsmacc tìvcpynh yêbcasu củymqua ôalfnng ta thìvcpy đudekãrgri bịbewq ôalfnng ta hủymquy hoạuhyvi đudekếhybrn phájvpft đudekbcasn rồuybpi!”

“Em sẽdubw khôalfnng nhưalfn thếhybr.” Tôalfni vẫlgkjn cốnmov chấsnggp bảihwjo vệkhcm ýhamw kiếhybrn củymqua mìvcpynh. Tôalfni cónxrmgohsy dưalfnơgwqmng cầnpmgm, tôalfni cónxrm hắqjign, tôalfni sẽdubw khôalfnng bịbewq đudekbcasn.

“Em tin anh đudeki, anh từndsang họudekc tâgohsm lýhamw họudekc, ngưalfnsnpii bìvcpynh thưalfnsnping màezee bịbewq nhốnmovt nhưalfn thếhybrezeey, chỉrgjb sau ba thájvpfng thìvcpy tinh thầnpmgn sẽdubw bấsnggt thưalfnsnping.”

alfni còpyymn đudekbewqnh phảihwjn bájvpfc lạuhyvi nhưalfnng anh cậnpnry tay tôalfni đudekang nắqjigm ởtbku cửnpmga ra. Bìvcpynh thưalfnsnping anh rấsnggt nhẹedor nhàezeeng, khôalfnng ngờsnpi anh khỏgohse đudekếhybrn vậnpnry, anh cốnmovmzpfo tôalfni đudekếhybrn tậnpnrn đudeknpmgu cầnpmgu thang.

Khôalfnng phảihwji tôalfni khôalfnng muốnmovn tựufwq do, nếhybru cónxrm thểhamw lựufwqa chọudekn, tôalfni cũwqyxng khôalfnng muốnmovn ởtbku trong căpyymn phòpyymng nhỏgohsmzpfezee khôalfnng thấsnggy bầnpmgu trờsnpii, sốnmovng mộwqyxt ngàezeey nhưalfn cảihwj mộwqyxt năpyymm, nếhybru cónxrm thểhamw trốnmovn thoájvpft, chẳxubnng lẽdubwalfni khôalfnng trốnmovn?!

alfni quájvpflgkjihwjnh cájvpfch củymqua Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn, tôalfni trốnmovn khôalfnng nổpyymi, kểhamw cảihwjnxrm chạuhyvy đudekếhybrn tậnpnrn châgohsn trờsnpii gónxrmc biểhamwn hắqjign cũwqyxng cónxrm thểhamw bắqjigt tôalfni vềbjpq. Tôalfni cónxrm thểhamw bấsnggt chấsnggp, nhiềbjpqu lắqjigm sau nàezeey ngàezeey nàezeeo cũwqyxng bịbewq hắqjign trónxrmi trêbcasn giưalfnsnping, dùwdygng nhữhpbzng thủymqu đudekoạuhyvn tàezeen bạuhyvo hơgwqmn nữhpbza giàezeey vòpyymalfni nhưalfnng Cảihwjnh làezee ngưalfnsnpii vôalfn tộwqyxi, hắqjign sẽdubw đudeknmovi xửnpmg vớewnpi ngưalfnsnpii chọudekc giậnpnrn hắqjign ra sao, tôalfni rõlgkjgwqmn ai hếhybrt.

Nhìvcpyn thấsnggy vệkhcmjnnvtbkugohsn chạuhyvy tớewnpi, tôalfni ra sứwggpc kémzpfo Cảihwjnh: “Anh nghe em giảihwji thíihwjch đudekãrgri, quan hệkhcm giữhpbza em vàezee anh ấsnggy khôalfnng nhưalfn anh tưalfntbkung đudekâgohsu!”

“Đckaxsmaci đudeki ra ngoàezeei rồuybpi hẵnckkng nónxrmi.”

Cảihwjnh cónxrm chúsnpit lo lắqjigng kémzpfo tôalfni xuốnmovng cầnpmgu thang, mớewnpi đudeki đudekưalfnsmacc nửnpmga đudekưalfnsnping, mấsnggy tay vệkhcmjnnv liềbjpqn vung gậnpnry sắqjigt đudekájvpfnh Cảihwjnh, anh nhanh nhẹedorn némzpf kịbewqp.

Thựufwqc ra tàezeei nghệkhcm củymqua anh rấsnggt khájvpf, phảihwjn ứwggpng nhanh nhạuhyvy, chỉrgjb tiếhybrc lạuhyvi thêbcasm gájvpfnh nặbewqng làezeealfni. Nhâgohsn lúsnpic tôalfni vàezee Cảihwjnh níihwju kémzpfo nhau, vệkhcmjnnv đudekájvpfnh vàezeeo cájvpfnh tay củymqua anh đudekang nắqjigm lấsnggy tôalfni.

Gậnpnry sắqjigt đudeknpnrp trúsnping vàezeeo khuỷhpbzu tay củymqua anh. Anh gàezeeo lêbcasn, cájvpfnh tay đudekang nắqjigm lấsnggy tôalfni bỗmzpfng tuộwqyxt ra.

Trong lúsnpic tôalfni thoájvpft khỏgohsi sựufwqvcpym kẹedorp củymqua anh, cơgwqm thểhamw mấsnggt thăpyymng bằiwtjng, châgohsn tôalfni bưalfnewnpc hụihwjt mộwqyxt cájvpfi, ngưalfnsnpii lăpyymn từndsa cầnpmgu thang xuốnmovng. Trong lúsnpic lăpyymn lộwqyxn, trờsnpii đudeksnggt quay cuồuybpng, tôalfni chỉrgjb cảihwjm thấsnggy cơgwqm thểhamw đudekau nhónxrmi, trong tríihwj ónxrmc vẫlgkjn chỉrgjbnxrm ýhamw nghĩjnnvalfni khôalfnng rờsnpii khỏgohsi đudekâgohsy, cónxrm chếhybrt cũwqyxng khôalfnng rờsnpii bỏgohs.

Trong bệkhcmnh việkhcmn, tôalfni chịbewqu đudekau, vếhybrt thưalfnơgwqmng ởtbku mắqjigt cájvpf châgohsn nhứwggpc nhốnmovi, gụihwjc đudeknpmgu lêbcasn đudeknpmgu gốnmovi, cắqjign chặbewqt lấsnggy mu bàezeen tay, nưalfnewnpc mắqjigt giàezeen giụihwja.

Hốnmovi hậnpnrn thìvcpywqyxng đudekãrgri quájvpf muộwqyxn.

Cảihwjnh nắqjigm lấsnggy tay tôalfni, khôalfnng ngừndsang nónxrmi: “Anh xin lỗmzpfi!”

alfni lắqjigc đudeknpmgu. Tôalfni khôalfnng trájvpfch anh. Anh cũwqyxng chỉrgjbezee muốnmovn bảihwjo vệkhcmalfni. Làezeealfni đudekãrgri sai, tấsnggt cảihwj đudekbjpqu làezee sai lầnpmgm củymqua tôalfni.

“Thiêbcasn Thiêbcasn...” Anh lấsnggy khăpyymn ăpyymn nhẹedor nhàezeeng lau nưalfnewnpc mắqjigt cho tôalfni. “Em cónxrm thểhamwnxrmi cho anh biếhybrt rốnmovt cuộwqyxc cónxrm chuyệkhcmn gìvcpy xảihwjy ra khôalfnng?”

“Anh đudekndsang quan tâgohsm đudekãrgri xảihwjy ra việkhcmc gìvcpy, anh đudeki đudeki!”

Nếhybru đudekhamwezeen Trạuhyvc Thầnpmgn quay lạuhyvi, vớewnpi tíihwjnh cájvpfch củymqua hắqjign, chắqjigc chắqjign sẽdubw khôalfnng dễoyytvcpy bỏgohs qua cho Cảihwjnh. Khôalfnng chừndsang hắqjign còpyymn giếhybrt Cảihwjnh.

alfni đudekbewqy Cảihwjnh: “Anh mau đudeki đudeki! Đckaxi càezeeng xa càezeeng tốnmovt!”

Cảihwjnh vỗmzpf vỗmzpf vai tôalfni, nónxrmi: “Việkhcmc do anh gâgohsy nêbcasn, anh sẽdubw khôalfnng đudeki đudekâgohsu hếhybrt.”

“Anh ấsnggy sẽdubw giếhybrt anh...” Tôalfni vẫlgkjn chưalfna nónxrmi xong thìvcpy nghe thấsnggy giọudekng nónxrmi trầnpmgm thấsnggp đudeknpmgy lo lắqjigng vọudekng đudekếhybrn.

“Bájvpfc sĩjnnv, vợsmacalfni cónxrm bịbewq thưalfnơgwqmng nặbewqng khôalfnng?”

alfni khôalfnng kìvcpym nổpyymi nưalfnewnpc mắqjigt nữhpbza, tủymqui thâgohsn nhìvcpyn ra cửnpmga, tôalfni rấsnggt muốnmovn ôalfnm hắqjign, hôalfnn hắqjign. Tôalfni chưalfna bao giờsnpi cảihwjm thấsnggy mìvcpynh yếhybru đudekuốnmovi nhưalfnsnpic nàezeey, cầnpmgn sựufwq an ủymqui củymqua hắqjign nhưalfnsnpic nàezeey.

jvpfc sĩjnnvnxrmi: “Trậnpnrt khớewnpp khôalfnng quájvpf nghiêbcasm trọudekng, khi vềbjpq khôalfnng nêbcasn đudeki lạuhyvi trong mộwqyxt thájvpfng làezee sẽdubw khôalfnng cónxrmvcpy đudekájvpfng ngạuhyvi.”

“Cảihwjm ơgwqmn!”

“Nhưalfnng... bêbcasn dưalfnewnpi bịbewq chảihwjy májvpfu, cónxrm thểhamwezee sảihwjy thai.”

“Bájvpfc sĩjnnvnxrmi sao cơgwqm?!”

Cuốnmovi cùwdygng tôalfni đudekãrgri nhìvcpyn thấsnggy Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn, hắqjign mặbewqc mộwqyxt chiếhybrc ájvpfo choàezeeng màezeeu đudeken, bờsnpi vai trôalfnng cónxrm vẻmtgc rộwqyxng lớewnpn hơgwqmn, ấsnggm ájvpfp hơgwqmn mọudeki ngàezeey khiếhybrn tôalfni rấsnggt muốnmovn đudekưalfnsmacc dựufwqa dẫlgkjm.

alfnewnpc mắqjigt tôalfni giàezeen giụihwja, nhìvcpyn hắqjign: “Xin lỗmzpfi!”

Khuôalfnn mặbewqt hắqjign vốnmovn đudeknpmgy lo lắqjigng, nhìvcpyn thấsnggy Cảihwjnh ngồuybpi bêbcasn cạuhyvnh tôalfni, nắqjigm lấsnggy tay tôalfni, trong mắqjigt hắqjign nhưalfn rựufwqc lêbcasn ngọudekn lửnpmga.

Hắqjign cốnmov gắqjigng kìvcpym némzpfn lửnpmga giậnpnrn, nghiêbcasm nghịbewq hỏgohsi vệkhcmjnnv: “Đckaxãrgri xảihwjy ra chuyệkhcmn gìvcpy?”

Mấsnggy vệkhcmjnnv nhìvcpyn nhau, mộwqyxt têbcasn sựufwqrgrii lùwdygi lạuhyvi sau, giảihwji thíihwjch: “Cậnpnru Cảihwjnh đudekbewqnh đudekưalfna tiểhamwu thưalfn đudeki, chúsnping tôalfni ngăpyymn lạuhyvi, khôalfnng ngờsnpi khiếhybrn tiểhamwu thưalfnpyymn xuốnmovng cầnpmgu thang...”

Sắqjigc mặbewqt Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn bỗmzpfng thay đudekpyymi, hắqjign cấsnggt từndsang bưalfnewnpc đudekếhybrn chỗmzpf Cảihwjnh, sájvpft khíihwj đudekiwtjng đudekiwtjng.

“Mụihwjc Cảihwjnh, tốnmovi qua ta đudekãrgri cảihwjnh bájvpfo cậnpnru thếhybrezeeo hảihwj?!”

Cảihwjnh từndsa từndsa đudekwggpng dậnpnry, khôalfnng chúsnpit sợsmacrgrii, nhìvcpyn thẳxubnng vàezeeo đudekôalfni mắqjigt đudeknpmgy tứwggpc giậnpnrn củymqua Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn: “Tôalfni đudekãrgrinxrmi, nếhybru côalfnsnggy bịbewq tổpyymn thưalfnơgwqmng, tôalfni sẽdubw khôalfnng khoanh tay đudekwggpng nhìvcpyn.”

alfni nhìvcpyn thấsnggy Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn nắqjigm chặbewqt tay lạuhyvi, cájvpfc đudeknmovt ngónxrmn tay trắqjigng bợsmact, hắqjign từndsa từndsa đudekưalfna vềbjpq phíihwja vệkhcmjnnv, tôalfni lậnpnrp tứwggpc nhậnpnrn thấsnggy tầnpmgm nghiêbcasm trọudekng củymqua vấsnggn đudekbjpq.

“Khôalfnng đudekưalfnsmacc!” Tôalfni chịbewqu đudekau, bưalfnewnpc xuốnmovng giưalfnsnping, đudekưalfna cájvpfnh tay chặbewqn trưalfnewnpc ngưalfnsnpii Cảihwjnh. “Thầnpmgn, khôalfnng liêbcasn quan đudekếhybrn anh ấsnggy, làezee em đudekãrgri sai. Em cam đudekoan vớewnpi anh sẽdubw khôalfnng nhưalfn thếhybr nữhpbza, em sẽdubw khôalfnng rờsnpii bỏgohs anh, tuyệkhcmt đudeknmovi khôalfnng rờsnpii bỏgohs.”

Áewnpnh mắqjigt Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn chuyểhamwn sang nhìvcpyn tôalfni, cájvpfnh tay đudekưalfna vềbjpq phíihwja vệkhcmjnnv thu lạuhyvi, lặbewqp lạuhyvi lờsnpii tôalfni vừndsaa nónxrmi: “Khôalfnng liêbcasn quan đudekếhybrn nónxrm...”

alfni gậnpnrt đudeknpmgu: “Anh tha cho anh ấsnggy đudeki!”

Hắqjign quay mặbewqt vềbjpq phíihwja cửnpmga sổpyym, mộwqyxt chiếhybrc lájvpfezeeng bay qua, giâgohsy phúsnpit ấsnggy tôalfni nhìvcpyn thấsnggy sựufwq đudekau thưalfnơgwqmng kỳskzn lạuhyv trong mắqjigt hắqjign. Áewnpnh mắqjigt ấsnggy bónxrmp chếhybrt mọudeki hy vọudekng củymqua tôalfni. Tôalfni vớewnpi tay kémzpfo tay hắqjign. “Chúsnping ta còpyymn cónxrm thểhamw sinh con...”

Hắqjign némzpf trájvpfnh, cưalfnsnpii nhạuhyvt: “Khôalfnng cầnpmgn nữhpbza!”

“Thầnpmgn...”

“Côalfn muốnmovn đudeki cùwdygng nónxrm? Đckaxưalfnsmacc, đudeki càezeeng xa càezeeng tốnmovt!” Giọudekng hắqjign hơgwqmi khàezeen khàezeen. “Sau nàezeey đudekndsang đudekhamwalfni nhìvcpyn thấsnggy côalfn.”

alfni hơgwqmi hoảihwjng loạuhyvn, vộwqyxi vàezeeng nắqjigm lấsnggy ájvpfo hắqjign, hắqjign lùwdygi lạuhyvi mộwqyxt bưalfnewnpc, tuyệkhcmt tìvcpynh xoay ngưalfnsnpii bưalfnewnpc đudeki. Hắqjign rờsnpii khỏgohsi đudekónxrm, khôalfnng chúsnpit do dựufwq, khôalfnng chúsnpit luyếhybrn tiếhybrc. Hónxrma ra ájvpfnh mắqjigt cuốnmovi cùwdygng củymqua hắqjign gọudeki làezee “buôalfnng tay”. Tôalfni bấsnggt chấsnggp nỗmzpfi đudekau nhưalfnmzpf ruộwqyxt xémzpf gan, tậnpnrp tễoyytnh đudekuổpyymi theo. Tôalfni gọudeki lớewnpn: “Thầnpmgn...”

Hắqjign nghe thấsnggy tôalfni gọudeki nhưalfnng khôalfnng hềbjpq dừndsang bưalfnewnpc, mởtbku cửnpmga xe, dứwggpt khoájvpft bưalfnewnpc vàezeeo trong xe rồuybpi đudekónxrmng cửnpmga thậnpnrt mạuhyvnh.

alfni chạuhyvy đudekếhybrn, kémzpfo cửnpmga xe, đudeknpnrp vàezeeo cửnpmga xe.

“Anh hãrgriy tin em mộwqyxt lầnpmgn nữhpbza thôalfni...”

Hắqjign khôalfnng thètbkum nhìvcpyn tôalfni dùwdyg chỉrgjb mộwqyxt cájvpfi. “Đckaxi thôalfni!”

Xe đudekãrgri đudeki mấsnggt. Tôalfni chạuhyvy theo đudekưalfnsmacc mấsnggy bưalfnewnpc thìvcpy ngãrgri xuốnmovng đudeksnggt. Tôalfni chỉrgjbnxrm thểhamw lặbewqng lẽdubw nhìvcpyn hắqjign xa dầnpmgn, nhìvcpyn thấsnggy hắqjign cúsnpii gằiwtjm mặbewqt xuốnmovng, mưalfnsnpii ngónxrmn tay vùwdygi vàezeeo tónxrmc.

alfni lạuhyvi sai rồuybpi!

Từndsasnpic tôalfni chặbewqn trưalfnewnpc mặbewqt Cảihwjnh, bấsnggt chấsnggp tấsnggt cảihwj đudekhamw bảihwjo vệkhcm Cảihwjnh, tôalfni đudekãrgri vứwggpt bỏgohsgwqm hộwqyxi cuốnmovi cùwdygng. Tôalfni chưalfna bao giờsnpi hậnpnrn mìvcpynh nhưalfnsnpic nàezeey, nếhybru tôalfni cónxrm đudekưalfnsmacc mộwqyxt nửnpmga sựufwq kiêbcasn quyếhybrt, khoan dung nhưalfn hắqjign thìvcpy chúsnping tôalfni sẽdubw khôalfnng nhưalfn ngàezeey hôalfnm nay.

Vậnpnrn mệkhcmnh đudekãrgri trao cho tôalfni hạuhyvnh phúsnpic dễoyytezeeng đudekuhyvt đudekưalfnsmacc nhưalfnng tôalfni lạuhyvi đudekhamwnxrm tuộwqyxt khỏgohsi tầnpmgm tay.

Cảihwjnh ôalfnm lấsnggy tôalfni đudekang ngâgohsy ngưalfnsnpii ởtbku trêbcasn đudekưalfnsnping, nónxrmi: “Thiêbcasn Thiêbcasn, quêbcasn hắqjign đudeki! Cuộwqyxc đudeksnpii củymqua em mớewnpi bắqjigt đudeknpmgu thôalfni!”

Mớewnpi bắqjigt đudeknpmgu ưalfn? Sao tôalfni cónxrm cảihwjm giájvpfc mọudeki gian truâgohsn củymqua đudeksnpii ngưalfnsnpii tôalfni đudekãrgri nếhybrm trảihwji hếhybrt rồuybpi. Cơgwqm thểhamw đudekau đudekewnpn, tinh thầnpmgn bịbewqihwjch đudekwqyxng mạuhyvnh, tôalfni khôalfnng còpyymn chịbewqu nổpyymi nữhpbza, ngấsnggt đudeki trong lòpyymng Cảihwjnh.

gohsy giờsnpialfni đudekãrgrilgkjgohsu nónxrmi sâgohsu xa củymqua Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn: Lừndsaa dốnmovi làezee đudekiềbjpqu khôalfnng thểhamw tha thứwggp nhấsnggt trong tìvcpynh yêbcasu.

Khôalfnng cónxrm sựufwq tin tưalfntbkung, tìvcpynh yêbcasu giữhpbza chúsnping tôalfni mỏgohsng manh đudekếhybrn mứwggpc khôalfnng chịbewqu nổpyymi mộwqyxt đudekòpyymn đudekihwjihwjch.

An Dĩjnnv Phong từndsang nónxrmi vớewnpi tôalfni rằiwtjng trong mộwqyxt đudekêbcasm tốnmovi tĩjnnvnh mịbewqch Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn đudekãrgrinxrmi hắqjign biếhybrt tôalfni làezee mộwqyxt quảihwj bom, bấsnggt cứwggpsnpic nàezeeo cũwqyxng cónxrm thểhamw nổpyym tung nhưalfnng hắqjign thàezee tan thàezeenh xájvpfc phájvpfo còpyymn hơgwqmn làezee buôalfnng tay.

An Dĩjnnv Phong đudekãrgri mắqjigng hắqjign nhiềbjpqu lầnpmgn, nónxrmi hắqjign ngu ngốnmovc mớewnpi bịbewqalfni lừndsaa gạuhyvt hếhybrt lầnpmgn nàezeey đudekếhybrn lầnpmgn khájvpfc nhưalfnng vẫlgkjn cứwggp tin.

ezeen Trạuhyvc Thầnpmgn khôalfnng ngu ngốnmovc, hắqjign rõlgkjgwqmn ai hếhybrt rằiwtjng tôalfni sẽdubw khôalfnng yêbcasu hắqjign vìvcpy từndsa khi hắqjign giếhybrt bốnmovalfni, hắqjign làezeem đudekiềbjpqu gìvcpywqyxng đudekhamw lạuhyvi dấsnggu vếhybrt tàezeen ájvpfc. Trong mắqjigt tôalfni hắqjign làezee mộwqyxt ájvpfc quỷhpbz giếhybrt ngưalfnsnpii khôalfnng ghêbcas tay, cho dùwdyg hắqjign cónxrmbcasu tôalfni nhưalfn thếhybrezeeo, tôalfni cũwqyxng sẽdubwvcpym mọudeki cájvpfch giếhybrt hắqjign.

Nhưalfnng hắqjign khôalfnng quan tâgohsm, khôalfnng quan tâgohsm tôalfni yêbcasu ai, cũwqyxng khôalfnng quan tâgohsm khi nàezeeo hắqjign chếhybrt trong lòpyymng tôalfni. Hắqjign chỉrgjb muốnmovn ởtbkubcasn cạuhyvnh tôalfni, hằiwtjng ngàezeey mởtbku mắqjigt đudekbjpqu nhìvcpyn thấsnggy tôalfni. Hắqjign vẫlgkjn giữhpbz suy nghĩjnnv đudekónxrm, khôalfnng chịbewqu buôalfnng tay, thậnpnrm chíihwjalfni đudekãrgri mang thai, hắqjign vẫlgkjn khôalfnng hềbjpq biếhybrt, đudekbcasn cuồuybpng chiếhybrm hữhpbzu tôalfni.

Giam cầnpmgm cónxrm vẻmtgc dạuhyvi khờsnpi nhưalfnng đudekónxrmezeejvpfch duy nhấsnggt đudekhamw giữhpbzalfni.

Hắqjign nghĩjnnvvcpynh yêbcasu củymqua mộwqyxt ngưalfnsnpii mẹedorezeealfnalfn nhấsnggt trêbcasn đudeksnpii nàezeey, tìvcpynh yêbcasu ấsnggy chắqjigc chắqjign sẽdubwnxrma giảihwji thùwdyg hậnpnrn trong lòpyymng tôalfni. Đckaxájvpfng tiếhybrc hắqjign đudekãrgri sai, tôalfni vốnmovn khôalfnng cónxrm khảihwjpyymng giữhpbz lạuhyvi đudekwggpa con củymqua hắqjign.

An Dĩjnnv Phong còpyymn nónxrmi, Hàezeen Trạuhyvc Thầnpmgn từndsang cónxrm suy nghĩjnnv thay đudekpyymi Hồuybp thiêbcasn nga. Hắqjign đudekudekc mộwqyxt lưalfnsmact từndsa đudeknpmgu đudekếhybrn cuốnmovi câgohsu chuyệkhcmn đudekónxrm, hiểhamwu ra rằiwtjng ngưalfnsnpii màezeealfnng chúsnpia yêbcasu làezee hoàezeeng tửnpmg, cho dùwdyg ájvpfc quỷhpbzezeem gìvcpywqyxng khôalfnng thểhamw thay đudekpyymi đudekưalfnsmacc đudekiềbjpqu nàezeey.

Khi tôalfni vứwggpt bỏgohspyymng tựufwqalfnn quỳskzn xuốnmovng cầnpmgu xin hắqjign tha cho Cảihwjnh, khi tôalfni bấsnggt chấsnggp tấsnggt cảihwj đudekwggpng chặbewqn trưalfnewnpc Cảihwjnh, hắqjign khôalfnng nónxrmi đudekưalfnsmacc lờsnpii nàezeeo nữhpbza. Hắqjign cónxrm thểhamw giam giữhpbz thâgohsn xájvpfc tôalfni, cónxrm thểhamwwdygng việkhcmc kếhybrt hôalfnn đudekhamw khiếhybrn tôalfni khôalfnng thểhamwbcasu ngưalfnsnpii khájvpfc nhưalfnng hắqjign khôalfnng trónxrmi buộwqyxc đudekưalfnsmacc con tim tôalfni.

ezee con ngưalfnsnpii, sẽdubwnxrm cảihwjm giájvpfc...

ezee con ngưalfnsnpii, nêbcasn cónxrm tựufwq do...

Trong sựufwqezeeng buộwqyxc giữhpbza thiêbcasn đudekưalfnsnping vàezee đudekbewqa ngụihwjc, hắqjign buôalfnng tay thìvcpyalfni mớewnpi đudekưalfnsmacc giảihwji thoájvpft. Hắqjign khiếhybrn tôalfni từndsa bỏgohs ýhamw đudekbewqnh bájvpfo thùwdyg thìvcpyalfni mớewnpi cónxrm thểhamwwdygng vớewnpi ngưalfnsnpii tôalfni yêbcasu bắqjigt đudeknpmgu mộwqyxt cuộwqyxc sốnmovng mớewnpi.

vcpybcasu tôalfni nêbcasn khôalfnng còpyymn lựufwqa chọudekn nàezeeo khájvpfc!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.