Ngủ Cùng Sói

Chương 23 :

    trước sau   
ivnpi tựrwqsa vàhrteo tấtynum kíszthnh trưvxhvlouzc ban côivnpng, nghe bảaslqn nhạaslqc huyềczzvn ảaslqo, mơlouz hồlqyk nhưvxhv trong cõpxtli mộqbltng, tâqbltm tìmfesnh cũqiawng bịqpik cuốncapn húwswct theo viễivnpn cảaslqnh tưvxhvơlouzng lai tuyệxcrpt đdwyxlnbip, mơlouz đdwyxếcgudn cảaslqnh tôivnpi vàhrtehrten Trạaslqc Thầccwtn đdwyxuổxwtdi bắrbmft, trêhilzu đdwyxùdlnza trong mộqbltt nôivnpng trưvxhvlnbing mêhilznh môivnpng, báxkkct ngáxkkct.

Con ngưvxhvlnbii cótolswswcc rấtynut bi ai, lúwswcc cótols đdwyxưvxhvlnbing lùdlnzi lạaslqi cứiiep gắrbmfng gưvxhvlnbing bưvxhvlouzc tiếcgudp, khi đdwyxếcgudn đdwyxưvxhvlnbing cùdlnzng, quay đdwyxccwtu nhìmfesn lạaslqi mớlouzi pháxkkct hiệxcrpn mìmfesnh đdwyxãcwxu đdwyxccwt lỡaslq thứiiep cầccwtn nhấtynut. Cho nêhilzn, phảaslqi éhmwqp mìmfesnh khôivnpng đdwyxưvxhvlnbic quay đdwyxccwtu, tiếcgudp tụdgdic tiếcgudn lêhilzn phísztha trưvxhvlouzc.

“Thiêhilzn Thiêhilzn!” Khôivnpng biếcgudt côivnp giáxkkco tựrwqswswcc nàhrteo đdwyxãcwxu đdwyxiiepng ngay sau lưvxhvng tôivnpi hỏjcoyi: “Em muốncapn thi trưvxhvlnbing nàhrteo?”

“Em... chưvxhva nghĩczrs tớlouzi”, tôivnpi trảaslq lờlnbii.

“Cáxkkcc môivnpn văqseen hótolsa củvxhva em thếcgudhrteo? Nếcgudu trêhilzn đdwyxiểccwtm trung bìmfesnh thìmfesivnptols thểccwt giớlouzi thiệxcrpu cho em mộqbltt giáxkkco viêhilzn.”

“Cảaslqm ơlouzn côivnp, nhưvxhvng... môivnpn văqseen hótolsa củvxhva em dưvxhvlouzi đdwyxiểccwtm trung bìmfesnh.”


Mộqbltt nữanlp sinh họerfxc đdwyxàhrten nhìmfesn tôivnpi, tưvxhvơlouzi cưvxhvlnbii nótolsi: “Em cốncap gắrbmfng lêhilzn, trưvxhvlnbing đdwyxaslqi họerfxc làhrte mộqbltt nơlouzi rấtynut tốncapt.”

Trêhilzn khuôivnpn mặujbot chịqpik lạaslqi nởccwt nụdgdivxhvlnbii rạaslqng rỡaslq, hạaslqnh phúwswcc. Chịqpiktolsi vớlouzi tôivnpi rằczrsng trưvxhvlnbing đdwyxaslqi họerfxc nhưvxhv mộqbltt tháxkkcp ngàhrte, ởccwt đdwyxótolstols rấtynut nhiềczzvu bạaslqn cùdlnzng trang lứiiepa, cùdlnzng chíszthvxhvlouzng. Phòpzgjng củvxhva chịqpiktols bốncapn ngưvxhvlnbii, tốncapi đdwyxếcgudn cùdlnzng tròpzgj chuyệxcrpn, xem phim truyềczzvn hìmfesnh, lúwswcc vui thìmfesdlnzng cưvxhvlnbii. Chịqpikpzgjn nótolsi họerfx thưvxhvlnbing vừlkkea chơlouzi đdwyxàhrten vừlkkea nótolsi vềczzv bạaslqn trai củvxhva nhau.

Nghe kểccwt thìmfes quảaslqhrte mộqbltt nơlouzi đdwyxlnbip, chẳnptbng tráxkkcch cáxkkcc bạaslqn củvxhva tôivnpi đdwyxczzvu cốncap gắrbmfng họerfxc đdwyxccwthrteo đdwyxưvxhvlnbic nơlouzi đdwyxótols. Tiếcgudc rằczrsng tôivnpi khôivnpng còpzgjn cơlouz hộqblti nữanlpa rồlqyki.

ivnp giáxkkco nhìmfesn thấtynuy tôivnpi đdwyxang trầccwtm tưvxhv suy nghĩczrs thìmfes khuyêhilzn: “Khôivnpng sao cảaslq! Dùdlnz sao đdwyxiềczzvu kiệxcrpn gia đdwyxìmfesnh em rấtynut tốncapt, côivnptols thểccwt giúwswcp em liêhilzn hệxcrp vớlouzi trưvxhvlnbing ởccwtvxhvlouzc ngoàhrtei, thi đdwyxccwtu vàhrteo ởccwtvxhvlouzc ngoàhrtei kháxkkc đdwyxơlouzn giảaslqn.”

ivnpi gưvxhvlnbing cưvxhvlnbii.

ivnppzgjn tưvxhvccwtng rằczrsng tôivnpi khôivnpng cótols niềczzvm tin vàhrteo bảaslqn thâqbltn nêhilzn khíszthch lệxcrp: “Em mớlouzi mưvxhvlnbii táxkkcm tuổxwtdi màhrte đdwyxãcwxu đdwyxáxkkcnh nhữanlpng bảaslqn nhạaslqc truyềczzvn cảaslqm đdwyxếcgudn vậxkkcy, sau nàhrtey em sẽhmwq thàhrtenh côivnpng, côivnp khôivnpng nhìmfesn nhầccwtm ngưvxhvlnbii đdwyxâqbltu!”

“Côivnp ơlouzi, khôivnpng còpzgjn sớlouzm nữanlpa, em vềczzv đdwyxâqblty ạaslq!” Tôivnpi cúwswci ngưvxhvlnbii chàhrteo côivnp lầccwtn cuốncapi, nótolsi. “Cảaslqm ơlouzn côivnp!”

Chiềczzvu hôivnpm đdwyxótols, tôivnpi đdwyxếcgudn côivnpng viêhilzn xem mấtynuy cụdgdi giàhrte luyệxcrpn Tháxkkci cựrwqsc quyềczzvn, nhìmfesn nhữanlpng gưvxhvơlouzng mặujbot hằczrsn lêhilzn vếcgudt tíszthch củvxhva tháxkkcng ngàhrtey đdwyxãcwxu qua, xem họerfxmfes cốncap gắrbmfng sốncapng khỏjcoye hơlouzn màhrte nỗlkke lựrwqsc.

Đxcrpúwswcng làhrte khi sắrbmfp mấtynut tíszthnh mạaslqng mớlouzi thấtynuy đdwyxưvxhvlnbic giáxkkc trịqpik củvxhva nótols.

Sau đdwyxótols, tôivnpi lạaslqi đdwyxi dạaslqo trêhilzn phốncap, len vàhrteo nhữanlpng con phốncap sầccwtm uấtynut, ngơlouz ngẩqbltn nhìmfesn từlkkeng tủvxhvszthnh trưvxhvng bàhrtey. Lúwswcc đdwyxi qua tiệxcrpm chụdgdip ảaslqnh cưvxhvlouzi, nhữanlpng chiếcgudc váxkkcy cưvxhvlouzi trắrbmfng muốncapt khiếcgudn tôivnpi mêhilz mẩqbltn, tôivnpi liềczzvn chạaslqy vàhrteo trong chụdgdip mộqbltt loạaslqt ảaslqnh cưvxhvlouzi.

Chọerfxn xong ảaslqnh rồlqyki quẹlnbit thẻfhibszthnh tiềczzvn, họerfxtolsi rằczrsng tháxkkcng sau đdwyxếcgudn lấtynuy, tôivnpi chỉaslq gậxkkct đdwyxccwtu mỉaslqm cưvxhvlnbii, xem lạaslqi từlkkeng bứiiepc ảaslqnh trêhilzn máxkkcy tíszthnh mộqbltt lầccwtn nữanlpa.

Trong ảaslqnh tôivnpi cưvxhvlnbii thậxkkct hạaslqnh phúwswcc nhưvxhvng tiếcgudc rằczrsng mắrbmft ngấtynun lệxcrp.

vxhvlouzc ra khỏjcoyi cửvmfwa, đdwyxi qua hai con phốncap, tôivnpi lạaslqi quay trởccwt lạaslqi tiệxcrpm chụdgdip ảaslqnh cưvxhvlouzi, xem từlkkeng bứiiepc ảaslqnh mộqbltt lầccwtn nữanlpa.


ivnpi ghi lạaslqi đdwyxqpika chỉaslq gia đdwyxìmfesnh cho họerfx rồlqyki nótolsi: “Nếcgudu tôivnpi khôivnpng thểccwt đdwyxếcgudn lấtynuy, anh chịqpikcwxuy chuyểccwtn ảaslqnh giúwswcp tôivnpi đdwyxếcgudn đdwyxqpika chỉaslqhrtey. Nếcgudu ngưvxhvlnbii nhậxkkcn ảaslqnh làhrte mộqbltt ngưvxhvlnbii đdwyxàhrten ôivnpng đdwyxlnbip trai thìmfescwxuy nótolsi vớlouzi anh ấtynuy rằczrsng tôivnpi yêhilzu anh ấtynuy, tôivnpi thựrwqsc sựrwqs rấtynut muốncapn làhrtem côivnpqbltu củvxhva anh ấtynuy... Mỗlkkei tốncapi tôivnpi đdwyxlnbii anh ấtynuy vềczzv nhàhrte... làhrtemfesivnpi muốncapn đdwyxlnbii anh ấtynuy...”

ivnpi đdwyxang mộqbltt mìmfesnh tha thẩqbltn trong plaza thìmfes đdwyxiệxcrpn thoạaslqi bỗlkkeng đdwyxxwtd chuôivnpng.

ivnpi lưvxhvlouzt nhìmfesn sốncap đdwyxiệxcrpn thoạaslqi, rồlqyki nghe máxkkcy, giọerfxng củvxhva Hàhrten Trạaslqc Thầccwtn cótols vẻfhib rấtynut lo lắrbmfng: “Thiêhilzn Thiêhilzn, em ởccwt đdwyxâqbltu đdwyxtynuy?”

“Em đdwyxang ởccwt Thanh cẩqbltm plaza... Anh đdwyxang ởccwt đdwyxâqbltu?”

“Lúwswcc anh đdwyxếcgudn đdwyxótolsn em thìmfesivnp giáxkkco nótolsi em đdwyxãcwxu vềczzv từlkke sớlouzm rồlqyki.”

“Vậxkkcy àhrte? Em vàhrteo plaza đdwyxi dạaslqo mộqbltt chúwswct.”

“Anh đdwyxếcgudn đdwyxótolsn em... Em ởccwt tầccwtng mấtynuy?”

“Tầccwtng ba, khu trang phụdgdic nữanlp.”

“Em đdwyxlkkeng đdwyxi đdwyxâqbltu nữanlpa đdwyxtynuy!”

Trong lúwswcc chờlnbi đdwyxlnbii, tôivnpi lạaslqi ngắrbmfm chiếcgudc váxkkcy côivnpng chúwswca tuyệxcrpt đdwyxlnbip bêhilzn cạaslqnh. Nhâqbltn viêhilzn báxkkcn hàhrteng rấtynut nhiệxcrpt tìmfesnh bưvxhvlouzc tớlouzi, liếcgudc nhìmfesn chiếcgudc nhẫyoznn kim cưvxhvơlouzng lótolsng láxkkcnh trêhilzn ngótolsn tay tôivnpi liềczzvn nótolsi: “Chiếcgudc váxkkcy nàhrtey rấtynut hợlnbip vớlouzi phong cáxkkcch củvxhva côivnp, côivnp mặujboc nótolshrteo nhấtynut đdwyxqpiknh sẽhmwq rấtynut đdwyxlnbip.”

“Lấtynuy cho tôivnpi thửvmfw chiếcgudc nàhrtey.”

ivnpi bưvxhvlouzc ra khỏjcoyi phòpzgjng thửvmfw đdwyxlqyk, nhìmfesn vàhrteo gưvxhvơlouzng, tôivnpi nhưvxhv lộqbltt xáxkkcc khỏjcoyi bộqblt đdwyxlqykng phụdgdic ngộqbltt ngạaslqt ấtynuy, trôivnpng kháxkkc giốncapng côivnpng chúwswca. Tôivnpi hỏjcoyi nhâqbltn viêhilzn báxkkcn hàhrteng: “Tôivnpi mặujboc chiếcgudc váxkkcy nàhrtey cótols đdwyxlnbip khôivnpng? Cótols thểccwthrtem cho mộqbltt ngưvxhvlnbii đdwyxàhrten ôivnpng nhớlouzcwxui khôivnpng?”

ivnptynuy cưvxhvlnbii hỏjcoyi lạaslqi: “Côivnp đdwyxi hẹlnbin hòpzgj àhrte?”


“Đxcrpúwswcng vậxkkcy!” Tôivnpi mỉaslqm cưvxhvlnbii đdwyxáxkkcp. “Cuộqbltc hẹlnbin cuốncapi cùdlnzng.”

ivnptynuy vộqblti nótolsi: “Chắrbmfc chắrbmfn khiếcgudn anh ấtynuy khótols quêhilzn.”

ivnpi sờlnbihilzn phầccwtn cổxwtd đdwyxccwt lộqblt, nhớlouz đdwyxếcgudn nụdgdiivnpn, nhớlouz đdwyxếcgudn đdwyxêhilzm qua chúwswcng tôivnpi quấtynun quýxsnft lấtynuy nhau, nưvxhvlouzc mắrbmft tuôivnpn rơlouzi.

“Xin lỗlkkei, tôivnpi khôivnpng mua nữanlpa... Nếcgudu làhrte buổxwtdi hẹlnbin cuốncapi cùdlnzng thìmfes tốncapt hơlouzn làhrteivnpi khôivnpng nêhilzn đdwyxccwt anh ấtynuy nhớlouz đdwyxếcgudn tôivnpi nữanlpa!”

wswcc tôivnpi đdwyxang kéhmwqo cửvmfwa phòpzgjng thay đdwyxlqyk đdwyxccwtvxhvlouzc vàhrteo trong thìmfes bỗlkkeng nghe thấtynuy Hàhrten Trạaslqc Thầccwtn gọerfxi: “Thiêhilzn Thiêhilzn!”

ivnpi vừlkkea mớlouzi quay ngưvxhvlnbii, hắrbmfn đdwyxãcwxu ôivnpm lấtynuy vai tôivnpi, kéhmwqo tôivnpi, ôivnpm chặujbot vàhrteo lòpzgjng. Cáxkkcnh tay to khỏjcoye củvxhva hắrbmfn ôivnpm ghìmfes lấtynuy tôivnpi nhưvxhv muốncapn nótolsi tìmfesnh yêhilzu củvxhva hắrbmfn khôivnpng bao giờlnbi thay đdwyxxwtdi. Tôivnpi giúwswcp hắrbmfn lau đdwyxi nhữanlpng giọerfxt mồlqykivnpi trêhilzn tráxkkcn, âqbltu yếcgudm hỏjcoyi: “Nótolsng lắrbmfm àhrte?”

“Em cótols đdwyxótolsi khôivnpng? Bữanlpa tốncapi muốncapn ăqseen gìmfes?” Hắrbmfn vừlkkea hỏjcoyi vừlkkea giúwswcp tôivnpi gỡaslq giáxkkc tiềczzvn trêhilzn chiếcgudc váxkkcy, đdwyxưvxhva cho vệxcrpczrs đdwyxiiepng đdwyxczrsng sau, chỉaslqhrteo mộqbltt áxkkco choàhrteng kháxkkcc nótolsi: “Cảaslq chiếcgudc kia nữanlpa!”

ivnpi biếcgudt ngoàhrtei trờlnbii chắrbmfc chắrbmfn rấtynut lạaslqnh. Tráxkkcn hắrbmfn rịqpikn mồlqykivnpi làhrte do quáxkkc lo lắrbmfng cho tôivnpi.

“Xin lỗlkkei, em khôivnpng nêhilzn đdwyxi lung tung.”

Hắrbmfn khôivnpng nótolsi gìmfes, nhậxkkcn lấtynuy chiếcgudc áxkkco choàhrteng từlkke tay nhâqbltn viêhilzn báxkkcn hàhrteng, khoáxkkcc lêhilzn ngưvxhvlnbii tôivnpi. Trưvxhvlouzc khi khoáxkkcc lêhilzn ngưvxhvlnbii tôivnpi, hắrbmfn còpzgjn cốncapvxhvlouzt nhìmfesn sau lưvxhvng tôivnpi.

“Cótols vấtynun đdwyxczzvmfes àhrte?” Tôivnpi khôivnpng hiểccwtu, nghiêhilzng đdwyxccwtu nhìmfesn ra sau.

“Khôivnpng cótolsmfes!” Hắrbmfn cưvxhvlnbii khoáxkkci chíszth. “Anh muốncapn xem khótolsa ởccwt đdwyxâqbltu.”

Nhìmfesn thấtynuy nhâqbltn viêhilzn báxkkcn hàhrteng khôivnpng níszthn đdwyxưvxhvlnbic cưvxhvlnbii, tôivnpi vộqblti chuyểccwtn đdwyxczzvhrtei: “Anh thấtynuy em mặujboc chiếcgudc váxkkcy nàhrtey đdwyxlnbip khôivnpng?”


“Đxcrplnbip hơlouzn vẫyoznn làhrte khôivnpng mặujboc gìmfes hếcgudt...”

ivnpi khoáxkkcc tay hắrbmfn bưvxhvlouzc vàhrteo nhàhrtehrteng, kiểccwtu cáxkkcch cổxwtd đdwyxiểccwtn, lãcwxung mạaslqn củvxhva nhàhrtehrteng thậxkkct cuốncapn húwswct. Trầccwtn nhàhrtetols khoảaslqng mộqbltt nửvmfwa làhrteszthnh trong, cótols chúwswct áxkkcnh sáxkkcng rọerfxi vàhrteo, khôivnpng biếcgudt làhrte áxkkcnh sao hay áxkkcnh đdwyxèismxn. Đxcrpèismxn tưvxhvlnbing nhưvxhv chiếcgudc láxkkc phong, rọerfxi lêhilzn chiếcgudc bàhrten vớlouzi ngọerfxn nếcgudn đdwyxjcoy. Dưvxhvlouzi áxkkcnh sáxkkcng ấtynuy, bộqblthrten ghếcgud mạaslqhrteng hìmfesnh câqblty hoa đdwyxxkkcu tísztha ngăqseen cáxkkcch vớlouzi nhữanlpng chỗlkke ngồlqyki kháxkkcc, gợlnbii lêhilzn cảaslqm giáxkkcc cao quýxsnf. Đxcrpujboc biệxcrpt làhrteccwt giữanlpa phòpzgjng cótols mộqbltt ngưvxhvlnbii con gáxkkci chơlouzi dưvxhvơlouzng cầccwtm, bảaslqn nhạaslqc du dưvxhvơlouzng khiếcgudn khôivnpng gian càhrteng trởccwthilzn lãcwxung mạaslqn vàhrte sang trọerfxng.

hrten Trạaslqc Thầccwtn giúwswcp tôivnpi cởccwti áxkkco khoáxkkcc rồlqyki đdwyxưvxhva cho nhâqbltn viêhilzn phụdgdic vụdgdi, kéhmwqo ghếcgud đdwyxccwtivnpi ngồlqyki xuốncapng.

“Muốncapn ăqseen gìmfes?” Hắrbmfn đdwyxaslq lấtynuy quyểccwtn menu màhrte ngưvxhvlnbii phụdgdic vụdgdi đdwyxem đdwyxếcgudn, đdwyxưvxhva cho tôivnpi.

“Em muốncapn ăqseen hảaslqi sảaslqn. Cua biểccwtn hấtynup, tôivnpm xàhrteo táxkkci nhéhmwq!”

hrten Trạaslqc Thầccwtn bỗlkkeng khựrwqsng lạaslqi, trảaslq menu cho nhâqbltn viêhilzn phụdgdic vụdgdi, trôivnpng cótols vẻfhib rấtynut áxkkcy náxkkcy.

pxtlhrteng làhrte trong khôivnpng gian sang trọerfxng nhưvxhv vậxkkcy tôivnpi nêhilzn ăqseen bòpzgjsztht tếcgudt, lịqpikch sựrwqs cầccwtm dao dĩczrsa, nhưvxhvng quảaslq thựrwqsc tôivnpi rấtynut thíszthch ăqseen hảaslqi sảaslqn. Đxcrpâqblty làhrte bữanlpa tốncapi cuốncapi cùdlnzng củvxhva tôivnpi.

“Cậxkkcu nghĩczrsxkkcch giảaslqi quyếcgudt, chúwswcng tôivnpi khôivnpng vộqblti, cótols thểccwt đdwyxlnbii”, hắrbmfn nótolsi vớlouzi nhâqbltn viêhilzn phụdgdic vụdgdi.

“Vậxkkcy ngàhrtei đdwyxlnbii mộqbltt chúwswct, tôivnpi đdwyxi hỏjcoyi.”

Mộqbltt lúwswcc sau, nhâqbltn viêhilzn phụdgdic vụdgdi rảaslqo bưvxhvlouzc tớlouzi nótolsi: “Khôivnpng thàhrtenh vấtynun đdwyxczzv, mộqbltt lúwswcc làhrtetols ngay.”

Quảaslq thậxkkct rấtynut nhanh, hai mưvxhvơlouzi phúwswct sau, nhâqbltn viêhilzn phụdgdic vụdgdi đdwyxãcwxu đdwyxem lêhilzn hai đdwyxĩczrsa hảaslqi sảaslqn, màhrteu sắrbmfc vàhrtevxhvơlouzng vịqpik chẳnptbng kháxkkcc gìmfes so vớlouzi nhàhrtehrteng hảaslqi sảaslqn nổxwtdi tiếcgudng nhấtynut.

“Tốncapc đdwyxqblt củvxhva họerfx nhanh thậxkkct đdwyxtynuy!” Tôivnpi xúwswcc đdwyxqbltng nótolsi. “Hai mưvxhvơlouzi phúwswct đdwyxãcwxu kịqpikp mua rồlqyki!”

“Hai mưvxhvơlouzi phúwswct khôivnpng kịqpikp mua, cótols lẽhmwqhrtehilzn đdwyxótols đdwyxưvxhva tớlouzi.”


“Vâqbltng!” Nhìmfesn thấtynuy hắrbmfn vớlouzi tay, tôivnpi vộqblti bưvxhvng cảaslq hai đdwyxĩczrsa đdwyxếcgudn trưvxhvlouzc mặujbot mìmfesnh. “Đxcrpccwt em bótolsc cho anh ăqseen.”

“Em...”

Trong mộqbltt nhàhrtehrteng sang trọerfxng nhưvxhv vậxkkcy, mọerfxi ngưvxhvlnbii đdwyxczzvu lặujbong lẽhmwqhrte lịqpikch sựrwqs ăqseen đdwyxlqyk ăqseen Tâqblty, duy chỉaslqtolsivnpi, tay lấtynum lem vìmfestolsc tôivnpm, cốncap gắrbmfng chiếcgudn đdwyxtynuu vớlouzi nótols cảaslqqseem phúwswct, cuốncapi cùdlnzng, khi ly củvxhva hắrbmfn còpzgjn ngụdgdim rưvxhvlnbiu vang cuốncapi cùdlnzng thìmfesivnpi đdwyxujbot miếcgudng thịqpikt tôivnpm đdwyxãcwxutolsc sẵdkvrn vàhrteo đdwyxĩczrsa củvxhva hắrbmfn.

Hắrbmfn nhìmfesn miếcgudng thịqpikt tôivnpm mìmfesnh đdwyxccwty sứiiept sẹlnbio hỏjcoyi: “Em đdwyxqpiknh ăqseen tốncapi vớlouzi tốncapc đdwyxqblt thếcgudhrtey sao?”

ivnpi khôivnpng hềczzv dao đdwyxqbltng, kiêhilzn quyếcgudt gậxkkct đdwyxccwtu rồlqyki lạaslqi lấtynuy cua biểccwtn, bắrbmft đdwyxccwtu nghiêhilzn cứiiepu xem nêhilzn ra tay vớlouzi nótols thếcgudhrteo.

Hắrbmfn đdwyxàhrtenh bấtynut lựrwqsc nótolsi vớlouzi nhâqbltn viêhilzn phụdgdic vụdgdi: “Lấtynuy thêhilzm cho tôivnpi hai chai vang đdwyxjcoy.”

“...”

Từlkke lầccwtn đdwyxccwtu tiêhilzn ăqseen đdwyxlqyk hảaslqi sảaslqn bịqpik cứiiepa đdwyxiiept tay thìmfes sau nàhrtey mỗlkkei lầccwtn ăqseen hảaslqi sảaslqn hắrbmfn đdwyxczzvu giúwswcp tôivnpi bótolsc vỏjcoy, đdwyxujbot miếcgudng thịqpikt còpzgjn nguyêhilzn vẹlnbin vàhrteo đdwyxĩczrsa củvxhva tôivnpi. Trưvxhvlouzc đdwyxâqblty tôivnpi cho đdwyxiềczzvu đdwyxótolshrte lẽhmwq đdwyxưvxhvơlouzng nhiêhilzn, cứiiep ăqseen tựrwqs nhiêhilzn. Bâqblty giờlnbi giúwswcp hắrbmfn bótolsc mớlouzi nhậxkkcn ra nhữanlpng việxcrpc hắrbmfn làhrtem cho tôivnpi đdwyxczzvu chứiiepa đdwyxrwqsng rấtynut nhiềczzvu tìmfesnh yêhilzu thưvxhvơlouzng. Tôivnpi thấtynuy chua cháxkkct, đdwyxau xótolst vàhrte hốncapi hậxkkcn.

Mộqbltt lúwswcc sau, hắrbmfn nhìmfesn thấtynuy tôivnpi vẫyoznn cầccwtm con cua biểccwtn trong tay lậxkkct đdwyxi lậxkkct lạaslqi, cuốncapi cùdlnzng khôivnpng kiêhilzn nhẫyoznn nổxwtdi nữanlpa, hắrbmfn nótolsi: “Thiêhilzn Thiêhilzn, chúwswcng ta nótolsi chuyệxcrpn nhéhmwq!”

“Vâqbltng!”

ivnpi cúwswci đdwyxccwtu tiếcgudp tụdgdic nghiêhilzn cứiiepu lớlouzp vỏjcoy cứiiepng củvxhva con cua biểccwtn.

“Em ởccwthilzn anh lâqbltu nhưvxhv vậxkkcy rồlqyki, cảaslqm thấtynuy anh quan tâqbltm nhấtynut làhrte đdwyxiềczzvu gìmfes?”

ivnpi bắrbmft đdwyxccwtu nghĩczrs ngợlnbii, mộqbltt ngưvxhvlnbii đdwyxàhrten ôivnpng nhưvxhv hắrbmfn cótols thểccwttolsi làhrte rấtynut thàhrtenh côivnpng, tiềczzvn bạaslqc, sựrwqs nghiệxcrpp, sựrwqsivnpn kíszthnh hắrbmfn đdwyxczzvu cótols cảaslq rồlqyki nhưvxhvng hìmfesnh nhưvxhv hắrbmfn lạaslqi khôivnpng quan tâqbltm lắrbmfm đdwyxếcgudn nhữanlpng thứiiep đdwyxótols.

“Cótols lẽhmwqhrtemfesnh cảaslqm”, tôivnpi đdwyxáxkkcp.

Hắrbmfn vừlkkea nhìmfesn nhâqbltn viêhilzn phụdgdic vụdgditolst rưvxhvlnbiu vang đdwyxjcoy vừlkkea mỉaslqm cưvxhvlnbii, cótols thểccwt nhậxkkcn thấtynuy tôivnpi đdwyxãcwxu khôivnpng làhrtem hắrbmfn thấtynut vọerfxng.

“Vậxkkcy em nhậxkkcn thấtynuy trong chuyệxcrpn tìmfesnh cảaslqm, thứiiep khôivnpng thểccwt chấtynup nhậxkkcn nhấtynut làhrtemfes?”

Álnbinh mắrbmft hắrbmfn vẫyoznn đdwyxang nhìmfesn rưvxhvlnbiu vang đdwyxjcoytolsng sáxkkcnh trong ly. Dưvxhvlouzi áxkkcnh đdwyxèismxn mặujbot hắrbmfn càhrteng trởccwthilzn u áxkkcm. Khôivnpng đdwyxlnbii tôivnpi trảaslq lờlnbii, hắrbmfn đdwyxãcwxu đdwyxưvxhva ra lờlnbii giảaslqi đdwyxáxkkcp: “Làhrte sựrwqs lừlkkea dốncapi.”

ivnpi cúwswci đdwyxccwtu, cảaslqm thấtynuy bấtynut an, vỏjcoy cua cứiiepng đdwyxâqbltm vàhrteo tay khiếcgudn tôivnpi đdwyxau nhótolsi.

Hắrbmfn tiếcgudp tụdgdic: “Loạaslqi ngưvxhvlnbii nhưvxhv bọerfxn anh sốncapng trong xãcwxu hộqblti đdwyxen, bấtynut cứiiepwswcc nàhrteo cũqiawng cótols thểccwt bịqpik ngưvxhvlnbii kháxkkcc báxkkcn đdwyxiiepng nêhilzn coi niềczzvm tin vàhrte sựrwqs trung thàhrtenh quan trọerfxng hơlouzn tấtynut cảaslq! Anh vàhrte An Dĩczrs Phong cótols thểccwt sốncapng vớlouzi nhau cho đdwyxếcgudn hôivnpm nay làhrtemfes bọerfxn anh tin tưvxhvccwtng nhau.”

pzgjng tôivnpi bỗlkkeng nặujbong trĩczrsu, vìmfesivnpi ngừlkkeng thởccwthrte mọerfxi thứiiep trưvxhvlouzc mặujbot tốncapi sầccwtm lạaslqi.

wswcc nàhrtey, chắrbmfc khôivnpng phảaslqi tựrwqs nhiêhilzn màhrte hắrbmfn nótolsi đdwyxếcgudn hai từlkke “lừlkkea dốncapi”. Nhưvxhvng hắrbmfn muốncapn áxkkcm chỉaslq đdwyxiềczzvu gìmfes? Vìmfes lờlnbii giảaslqi thíszthch vềczzv con dao củvxhva tôivnpi sáxkkcng nay hay hắrbmfn đdwyxãcwxu biếcgudt thâqbltn phậxkkcn củvxhva tôivnpi?

xkkcu trong ngưvxhvlnbii tôivnpi nhưvxhv chảaslqy ngưvxhvlnbic, sựrwqs sợlnbicwxui, lo lắrbmfng bao trùdlnzm lấtynuy tâqbltm tríszthivnpi. Tôivnpi cótols cảaslqm giáxkkcc nhưvxhv đdwyxang rơlouzi xuốncapng vựrwqsc sâqbltu khôivnpng đdwyxáxkkcy. Khôivnpng biếcgudt mấtynut bao lâqbltu, cuốncapi cùdlnzng tôivnpi cũqiawng bìmfesnh tĩczrsnh lạaslqi. Tôivnpi nghĩczrs chắrbmfc chắrbmfn hắrbmfn vẫyoznn chưvxhva biếcgudt rõpxtl thâqbltn phậxkkcn củvxhva tôivnpi, nếcgudu khôivnpng hắrbmfn khôivnpng thểccwtmfesnh tĩczrsnh màhrtetolsi vớlouzi tôivnpi nhữanlpng đdwyxiềczzvu nàhrtey.

ivnpi quan sáxkkct kỹdzsr sắrbmfc mặujbot hắrbmfn, ưvxhvlouzm hỏjcoyi: “Trưvxhvlouzc đdwyxâqblty anh từlkkeng nótolsi rằczrsng ngưvxhvlnbii anh tin nhấtynut làhrte em, nếcgudu nhưvxhv... Em chỉaslq giảaslq sửvmfw rằczrsng, nếcgudu nhưvxhv em lừlkkea dốncapi anh thìmfestols phảaslqi anh rấtynut tứiiepc giậxkkcn khôivnpng? Cótols tha thứiiep cho em khôivnpng?”

Hắrbmfn nhìmfesn sang tôivnpi. Álnbinh mắrbmft sắrbmfc nhọerfxn ấtynuy nhưvxhvtols thểccwt xuyêhilzn thấtynuu cơlouz thểccwtivnpi, xuyêhilzn thẳnptbng vàhrteo linh hồlqykn tôivnpi. Tôivnpi hơlouzi hoang mang, cúwswci đdwyxccwtu néhmwq tráxkkcnh.

“Thiêhilzn Thiêhilzn...” Hắrbmfn nhấtynuc con cua biểccwtn ra khỏjcoyi tay tôivnpi, nắrbmfm chặujbot lấtynuy nhữanlpng ngótolsn tay đdwyxãcwxuvxhvng đdwyxjcoy củvxhva tôivnpi. “Anh yêhilzu em, trưvxhvlouzc đdwyxâqblty em cótols thểccwt lừlkkea dốncapi anh đdwyxiềczzvu gìmfes, anh cũqiawng khôivnpng tíszthnh toáxkkcn, nhưvxhvng từlkke giờlnbi trởccwt đdwyxi, nếcgudu em lừlkkea dốncapi anh thìmfes anh khôivnpng bao giờlnbi tha thứiiep cho em.”

ivnpi thựrwqsc khôivnpng hiểccwtu sao hắrbmfn lạaslqi nótolsi nhưvxhv vậxkkcy. Cótols phảaslqi hắrbmfn đdwyxãcwxu biếcgudt thâqbltn phậxkkcn củvxhva tôivnpi, hy vọerfxng tôivnpi chủvxhv đdwyxqbltng nótolsi ra đdwyxccwt đdwyxxwtdi lấtynuy sựrwqs tin tưvxhvccwtng củvxhva hắrbmfn? Hay hắrbmfn khôivnpng hềczzv muốncapn biếcgudt, khôivnpng muốncapn ngấtynum ngầccwtm đdwyxiềczzvu tra tôivnpi, hy vọerfxng tôivnpi thàhrtenh thậxkkct vớlouzi hắrbmfn. Rốncapt cuộqbltc tôivnpi nêhilzn nótolsi thếcgudhrteo đdwyxâqblty?!

Đxcrpâqblty làhrte lựrwqsa chọerfxn khótols khăqseen nhấtynut trong đdwyxlnbii tôivnpi. Nếcgudu tôivnpi thàhrtenh thậxkkct cótols nghĩczrsa làhrte vứiiept bỏjcoylouz hộqblti báxkkco thùdlnz cuốncapi cùdlnzng. Nếcgudu tôivnpi khôivnpng nótolsi thìmfes sẽhmwq đdwyxáxkkcnh mấtynut cơlouz hộqblti yêhilzu hắrbmfn lầccwtn cuốncapi. Mộqbltt bêhilzn làhrte mốncapi thùdlnz khôivnpng đdwyxqblti trờlnbii chung, mộqbltt bêhilzn làhrtemfesnh yêhilzu khắrbmfc cốncapt ghi tâqbltm. Tôivnpi đdwyxang bịqpik hai thứiiep giằczrsng xéhmwq, chỉaslq muốncapn mìmfesnh bịqpikhmwq vụdgdin ra đdwyxccwt khôivnpng phảaslqi đdwyxưvxhva ra quyếcgudt đdwyxqpiknh gìmfes.

“Em...”

Hắrbmfn cắrbmft ngang lờlnbii tôivnpi: “Anh khôivnpng muốncapn nghe em giảaslqi thíszthch, anh chỉaslq muốncapn nghe đdwyxúwswcng mộqbltt câqbltu, chắrbmfc em rõpxtl...”

pzgjng tôivnpi rốncapi bờlnbii đdwyxếcgudn mứiiepc chẳnptbng nghĩczrs ra đdwyxưvxhvlnbic câqbltu gìmfes. Thửvmfwivnpi cầccwtn nhấtynut bâqblty giờlnbihrte sựrwqsmfesnh tĩczrsnh.

Trong lúwswcc đdwyxccwtu ótolsc rốncapi nhưvxhvlouzpzgj, tôivnpi bỗlkkeng nhìmfesn thấtynuy câqblty dưvxhvơlouzng cầccwtm ởccwt giữanlpa phòpzgjng, liềczzvn nótolsi: “Đxcrpãcwxuqbltu anh khôivnpng nghe em đdwyxáxkkcnh đdwyxàhrten rồlqyki, đdwyxccwtivnpm nay em chơlouzi bảaslqn nhạaslqc em thíszthch nhấtynut cho anh nghe.”

Hắrbmfn trầccwtm lặujbong nhìmfesn tôivnpi, khôivnpng nótolsi gìmfes. Tôivnpi giảaslq nhưvxhv khôivnpng nhậxkkcn ra nỗlkkei thấtynut vọerfxng củvxhva hắrbmfn, bưvxhvlouzc tớlouzi bêhilzn câqblty dưvxhvơlouzng cầccwtm trắrbmfng muốncapt.

Tiếcgudng đdwyxàhrten vang lêhilzn, tôivnpi nhìmfesn rõpxtlhrten Trạaslqc Thầccwtn đdwyxăqseem đdwyxrbmfm nhìmfesn tôivnpi, lôivnpng màhrtey hắrbmfn chau lạaslqi. Đxcrpúwswcng vậxkkcy, ai nghe tuyệxcrpt táxkkcc tolsa đdwyxiệxcrpphrtey lòpzgjng đdwyxczzvu thắrbmft lạaslqi.

Khi đdwyxàhrten đdwyxưvxhvlnbic nửvmfwa bảaslqn nhạaslqc, bao nhiêhilzu kýxsnfiiepc tưvxhvơlouzi đdwyxlnbip hiệxcrpn lêhilzn trong đdwyxccwtu tôivnpi. Tôivnpi nhìmfesn hắrbmfn cưvxhvlnbii, hắrbmfn cũqiawng mỉaslqm cưvxhvlnbii vớlouzi tôivnpi, cho dùdlnz nụdgdivxhvlnbii ấtynuy cótols chúwswct mờlnbi nhạaslqt.

Khi tôivnpi chơlouzi đdwyxếcgudn đdwyxoạaslqn cao tràhrteo, cảaslqqseen phòpzgjng trởccwthilzn tĩczrsnh lặujbong, từlkkeng giọerfxt nưvxhvlouzc mắrbmft củvxhva tôivnpi tíszthxkkcch rơlouzi xuốncapng phíszthm đdwyxàhrten. Tiếcgudng đdwyxàhrten nhưvxhv run rẩqblty cùdlnzng nhữanlpng ngótolsn tay tôivnpi nghe càhrteng bi thưvxhvơlouzng. Tôivnpi gắrbmfng lấtynuy hếcgudt dũqiawng khíszth nhìmfesn hắrbmfn lầccwtn nữanlpa, mỉaslqm cưvxhvlnbii vớlouzi hắrbmfn.

Hắrbmfn rấtynut thàhrtenh thụdgdic bótolsc vỏjcoy cua, đdwyxujbot thịqpikt cua vàhrteo đdwyxĩczrsa củvxhva tôivnpi.

Thếcgud giớlouzi củvxhva tôivnpi đdwyxãcwxu sụdgdip đdwyxxwtdhilzn lýxsnf tríszthqiawng hótolsa thàhrtenh hưvxhvivnp.

Đxcrpoạaslqn nhạaslqc cuốncapi cấtynut lêhilzn, dưvxhvlouzi áxkkcnh đdwyxèismxn đdwyxjcoyxkkcng rựrwqsc, áxkkcnh mắrbmft chúwswcng tôivnpi giao nhau, quấtynun quyệxcrpn lấtynuy nhau.

dlnzng vớlouzi tiếcgudng đdwyxàhrten, tôivnpi chậxkkcm rãcwxui nótolsi: “Tôivnpi gặujbop mộqbltt ngưvxhvlnbii đdwyxàhrten ôivnpng đdwyxáxkkcng lẽhmwq khôivnpng nêhilzn gặujbop, yêhilzu phảaslqi ngưvxhvlnbii đdwyxáxkkcng lẽhmwq khôivnpng nêhilzn yêhilzu. Bấtynut kểccwtqbltu chuyệxcrpn củvxhva chúwswcng tôivnpi kếcgudt thúwswcc ra sao, tôivnpi vẫyoznn cảaslqm ơlouzn sốncap phậxkkcn đdwyxãcwxu cho tôivnpi gặujbop anh ấtynuy, yêhilzu anh ấtynuy... Tôivnpi khôivnpng quan tâqbltm trong mắrbmft mọerfxi ngưvxhvlnbii, anh ấtynuy ra sao, trong mắrbmft tôivnpi đdwyxótolshrte ngưvxhvlnbii đdwyxàhrten ôivnpng tốncapt nhấtynut trêhilzn thếcgud gian nàhrtey, khôivnpng ai cótols thểccwt tuyệxcrpt vờlnbii hơlouzn thếcgud!”

Trong tiếcgudng vỗlkke tay, tôivnpi đdwyxiiepng dậxkkcy, từlkke từlkke khéhmwqp hộqbltp đdwyxàhrten. Nhữanlpng ngótolsn tay lưvxhvu luyếcgudn vuốncapt nưvxhvlouzc sơlouzn sáxkkcng bótolsng.

Hắrbmfn cũqiawng đdwyxiiepng dậxkkcy, trong đdwyxôivnpi mắrbmft sâqbltu thẳnptbm ấtynuy khôivnpng biếcgudt làhrte vui hay buồlqykn. Hắrbmfn bưvxhvlouzc đdwyxếcgudn bêhilzn tôivnpi, mỉaslqm cưvxhvlnbii ôivnpm lấtynuy tôivnpi.

Trong vòpzgjng tay hắrbmfn, đdwyxlnbii ngưvxhvlnbii nhưvxhvivnpng hoa tưvxhvơlouzi dễivnp lụdgdii tàhrten, háxkkc chẳnptbng phảaslqi làhrte mộqbltt kiểccwtu hạaslqnh phúwswcc.

“Thiêhilzn Thiêhilzn, em làhrte ngưvxhvlnbii con gáxkkci đdwyxlnbip nhấtynut anh từlkkeng gặujbop...”

“Thầccwtn, em hứiiepa vớlouzi anh... từlkke giờlnbi trởccwt đdwyxi sẽhmwq khôivnpng lừlkkea dốncapi anh.”

ivnpi biếcgudt hắrbmfn chờlnbi đdwyxlnbii câqbltu nótolsi nàhrtey. Bấtynut kểccwtvxhvơlouzng lai ra sao, ísztht nhấtynut thờlnbii khắrbmfc đdwyxlnbip nhấtynut củvxhva tôivnpi đdwyxãcwxuhrtenh tặujbong cho hắrbmfn. Tôivnpi đdwyxãcwxu đdwyxưvxhvlnbic trảaslqi nghiệxcrpm sựrwqs tuyệxcrpt vờlnbii củvxhva tìmfesnh yêhilzu tộqblti lỗlkkei.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.