Ngủ Cùng Sói

Chương 13 :

    trước sau   
innbi đtkgzyevbnh nótiisi: “Cảilpvm ơglbhn! Khôinnbng cầtdltn đtkgzârersu!” thìedkc ngẩcnenng lêgawfn, nhìedkcn thấnggzy Hàusgnn Trạyjsec Thầtdltn đtkgzang cưsyzhbvbgi, nhìedkcn tôinnbi ârersu yếfxndm. Sắajlcc mặlymjt hắajlcn xanh xao hơglbhn, trong mắajlct hằtrpsn lêgawfn mấnggzy sợyevbi tơglbhukkmu, chắajlcc chắajlcn tốiefni qua hắajlcn khôinnbng ngủhefc đtkgzưsyzhyevbc!

“Sao con lạyjsei khótiisc?” Hắajlcn vộbhehi cútiisi ngưsyzhbvbgi nârersng tôinnbi dậnggzy, trêgawfn cơglbh thểrers hắajlcn phảilpvng phấnggzt mùukkmi thuốiefnc láukkmusgnukkmi rưsyzhyevbu.

innbi lắajlcc đtkgztdltu.

Hắajlcn dùukkmng tay áukkmo lau nưsyzhubxrc mắajlct cho tôinnbi, vìedkc đtkgzau buồtrpsn màusgn cặlymjp lôinnbng màusgny chau lạyjsei.

“Côinnbng chútiisa vàusgn hoàusgnng tửcnyk đtkgzãdofr đtkgzưsyzhyevbc hạyjsenh phútiisc bêgawfn nhau, đtkgzótiis chẳcnenng phảilpvi làusgn kếfxndt cụrfipc rấnggzt đtkgzrcfbp hay sao?”

“Nhưsyzhng... áukkmc quỷftxq chếfxndt rồtrpsi!”


innbi nhìedkcn hắajlcn đtkgznggzng gầtdltn tôinnbi trong gang tấnggzc, mớubxri xa nhau cótiis mộbheht đtkgzêgawfm thôinnbi nhưsyzhng cứnggz nhưsyzh cảilpvncbcm rồtrpsi tôinnbi khôinnbng gặlymjp hắajlcn. Tôinnbi rấnggzt muốiefnn ôinnbm chầtdltm lấnggzy hắajlcn, tựrcfb nhủhefc ôinnbm mộbheht lầtdltn, chỉpgzf mộbheht lầtdltn thôinnbi, đtkgzrersinnbi cảilpvm nhậnggzn đtkgzưsyzhyevbc hơglbhi ấnggzm khi ởiefn trong lòtkgzng hắajlcn, đtkgzrersinnbi nhớubxr nhịyevbp đtkgznggzp con tim hắajlcn. Tôinnbi khôinnbng tham lam, chỉpgzf mộbheht lầtdltn làusgn đtkgzhefc rồtrpsi! Nhưsyzhng phầtdltn lýwljo trítzhw trong tôinnbi lạyjsei lêgawfn tiếfxndng: Ngưsyzhơglbhi khôinnbng đtkgzưsyzhyevbc ôinnbm hắajlcn! Dùukkm chỉpgzf mộbheht lầtdltn cũisnbng khôinnbng đtkgzưsyzhyevbc!

innbi thởiefnusgni, lùukkmi lạyjsei mộbheht bưsyzhubxrc, kìedkcm néwdvin sựrcfbinnbng nổyevbi. Nhưsyzhng khôinnbng ngờbvbg hắajlcn lạyjsei dang tay ôinnbm tôinnbi vàusgno lòtkgzng. Nhịyevbp đtkgznggzp củhefca tráukkmi tim hắajlcn thậnggzt đtkgztiisu vàusgn êgawfm áukkmi. Nếfxndu đtkgzưsyzhyevbc lựrcfba chọisnbn, tôinnbi khôinnbng hềtiis muốiefnn hắajlcn chếfxndt, trong thếfxnd giớubxri củhefca tôinnbi khôinnbng thểrers thiếfxndu hắajlcn nữyevba rồtrpsi!

“Thiêgawfn Thiêgawfn, con làusgninnbukkmi lưsyzhơglbhng thiệkwldn nhấnggzt trong sốiefn nhữyevbng ngưsyzhbvbgi con gáukkmi ta từqbgjng gặlymjp”, hắajlcn than thởiefn.

syzhơglbhng thiệkwldn ưsyzh?! Hắajlcn sai rồtrpsi, tôinnbi làusgn ngưsyzhbvbgi con gáukkmi xấnggzu xa nhấnggzt trêgawfn thếfxnd giớubxri nàusgny. Hắajlcn đtkgzãdofrrersng niu, bảilpvo vệkwldinnbi. Cho dùukkminnbi cótiisusgnm hắajlcn đtkgzau lòtkgzng đtkgzếfxndn thếfxndusgno, hắajlcn cũisnbng khôinnbng quêgawfn dặlymjn ngưsyzhbvbgi nấnggzu bữyevba sáukkmng cho tôinnbi, cho ngưsyzhbvbgi bảilpvo vệkwldinnbi, che ôinnb cho tôinnbi lútiisc trờbvbgi mưsyzha. Còtkgzn tôinnbi đtkgziefni vớubxri hắajlcn chỉpgzftiis thùukkm hậnggzn, lừqbgja dốiefni, thậnggzm chítzhwtiis ngàusgny tôinnbi sẽdxtiukkmng dao đtkgzârersm vàusgno tráukkmi tim tràusgnn đtkgztdlty tìedkcnh yêgawfu thưsyzhơglbhng ấnggzy.

Hắajlcn thấnggzy tôinnbi khôinnbng nótiisi gìedkc liềtiisn vỗglbh vỗglbhsyzhng tôinnbi, dỗglbhusgnnh: “Đtiisqbgjng khótiisc nữyevba, ngàusgny mai ta sẽdxti mờbvbgi ngưsyzhbvbgi diễtkgzn lạyjsei vởiefn kịyevbch cho con xem, côinnbng chútiisa sẽdxtigawfu áukkmc quỷftxq, hoàusgnng tửcnyk sẽdxtigawfu thiêgawfn nga đtkgzen, côinnbng chútiisa vàusgn áukkmc quỷftxq sẽdxti sốiefnng hạyjsenh phútiisc bêgawfn nhau, cótiis đtkgzưsyzhyevbc khôinnbng?”

“Côinnbng chútiisa cótiis thểrersusgno yêgawfu đtkgzưsyzhyevbc áukkmc quỷftxqusgnn bạyjseo khôinnbng?”

“Cótiis thểrers chứnggz! Nếfxndu đtkgzrers ta làusgnm nhàusgn biêgawfn kịyevbch thìedkc rấnggzt cótiis thểrers!”

innbi phảilpvi thừqbgja nhậnggzn: Đtiisútiisng, hắajlcn cótiis thểrers...

“Cótiis phảilpvi chútiis sẽdxti đtkgzrers cho áukkmc quỷftxq rấnggzt đtkgzrcfbp trai sởiefn hữyevbu pháukkmp lựrcfbc vôinnb biêgawfn, khôinnbng gìedkcusgn khôinnbng thểrersusgnm đtkgzưsyzhyevbc?”

“Ngoàusgni ra ta còtkgzn đtkgzrers cho áukkmc quỷftxq si tìedkcnh hơglbhn, kiêgawfn quyếfxndt hơglbhn, mêgawf hồtrpsn hơglbhn cảilpv hoàusgnng tửcnyk...”

“Hay quáukkm! Con sẽdxti đtkgzyevbi xem!” Tôinnbi tưsyzhơglbhi cưsyzhbvbgi, khoáukkmc tay hắajlcn, nítzhwu kéwdvio áukkmc quỷftxq duy nhấnggzt trêgawfn thếfxnd giớubxri làusgnm rung đtkgzbhehng lòtkgzng ngưsyzhbvbgi nàusgny!

Khôinnbng ngờbvbg ưsyzhubxrc mơglbh củhefca tôinnbi đtkgzãdofr trởiefn thàusgnnh hiệkwldn thựrcfbc, đtkgzãdofrtiis ngưsyzhbvbgi che ôinnb cho tôinnbi cùukkmng đtkgzi dạyjseo dưsyzhubxri mưsyzha. Hắajlcn nắajlcm lấnggzy tay tôinnbi dẫncbcn tôinnbi rẽdxti sang mộbheht lốiefni kháukkmc.

Tiếfxndc rằtrpsng ngưsyzhbvbgi nàusgny lạyjsei làusgn kẻgawf thùukkm củhefca tôinnbi, thứnggz hắajlcn muốiefnn tôinnbi khôinnbng thểrers đtkgzáukkmp ứnggzng, sớubxrm muộbhehn gìedkcinnbi cũisnbng chỉpgzf đtkgzem lạyjsei đtkgzau thưsyzhơglbhng cho hắajlcn màusgn thôinnbi!


innbi rútiist bàusgnn tay ra khỏogvqi tay hắajlcn, bưsyzhubxrc ra khỏogvqi chiếfxndc ôinnb củhefca hắajlcn. Hắajlcn đtkgzuổyevbi theo, nắajlcm lấnggzy tay tôinnbi, kéwdvio tôinnbi sáukkmt lạyjsei gầtdltn hắajlcn.

“Chútiisdofry từqbgj bỏogvq đtkgzi!” Tôinnbi dồtrpsn hếfxndt can đtkgzilpvm nhưsyzhng sao giọisnbng nótiisi vẫncbcn yếfxndu đtkgzuốiefni đtkgzếfxndn vậnggzy. “Con khôinnbng thểrersgawfu chútiis

“Con cótiis thểrers!”

“Chútiisng ta sẽdxti khôinnbng cótiis mộbheht kếfxndt cụrfipc tốiefnt đtkgzrcfbp đtkgzârersu!”

Hắajlcn nhìedkcn tôinnbi, vẫncbcn áukkmnh mắajlct đtkgzbhehc đtkgzukkmn.

“Cáukkmi con gọisnbi làusgn kếfxndt cụrfipc tốiefnt đtkgzrcfbp phảilpvi nhưsyzh thếfxndusgno, con nótiisi ra thìedkc ta mớubxri cótiis thểrersusgnm đtkgzưsyzhyevbc.”

innbi từqbgjng mong muốiefnn giữyevba chútiisng tôinnbi khôinnbng cótiis thùukkm hậnggzn, khôinnbng cótiis dốiefni tráukkmusgn khôinnbng cótiisedkcnh yêgawfu, cảilpv đtkgzbvbgi sốiefnng vớubxri nhau, khôinnbng bao giờbvbg xa nhau.

Nhưsyzhng nhữyevbng đtkgziềtiisu nàusgny hắajlcn sẽdxti khôinnbng làusgnm đtkgzưsyzhyevbc...

edkc hắajlcn đtkgzãdofr giếfxndt cảilpv gia đtkgzìedkcnh tôinnbi.

innbi thởiefnusgni, khôinnbng muốiefnn lẩcnenn quẩcnenn vớubxri nhữyevbng vấnggzn đtkgztiisusgny nữyevba, đtkgzàusgnnh chuyểrersn sang chuyệkwldn kháukkmc: “Sao chútiis lạyjsei ởiefn đtkgzârersy?”

“Khi ta gọisnbi đtkgziệkwldn cho Lýwljo, nghe gãdofrtiisi con đtkgzi xem mútiisa ba lêgawf, ta vốiefnn đtkgzyevbnh đtkgzếfxndn xem cùukkmng con nhưsyzhng khôinnbng ngờbvbg nhàusgnukkmt nàusgny cótiis quy đtkgzyevbnh khi đtkgzãdofr mởiefnusgnn thìedkc khôinnbng cho ai vàusgno nữyevba... chẳcnenng còtkgzn cáukkmch nàusgno, phảilpvi tôinnbn trọisnbng nghệkwld thuậnggzt, tuy ta khôinnbng hiểrersu lắajlcm!”

“Chútiis đtkgzyevbi con ởiefn đtkgzârersy suốiefnt sao?”

Hắajlcn cưsyzhbvbgi rồtrpsi đtkgzlymjt tay lêgawfn vai tôinnbi, đtkgzi tiếfxndp.


“Ta giútiisp con tìedkcm mộbheht giáukkmo viêgawfn dạyjsey dưsyzhơglbhng cầtdltm rấnggzt giỏogvqi, lútiisc nàusgno con khôinnbng muốiefnn đtkgzi họisnbc thìedkc đtkgzếfxndn chỗglbhinnbnggzy họisnbc đtkgzàusgnn... Àccds, trưsyzhubxrc khi đtkgzếfxndn đtkgzótiis nhớubxr gọisnbi đtkgziệkwldn hẹrcfbn trưsyzhubxrc.”

‘Tạyjsei sao?”

Tạyjsei sao hắajlcn luôinnbn chu đtkgzáukkmo vớubxri tôinnbi nhưsyzh vậnggzy?

innbi chưsyzha bao giờbvbg đtkgzưsyzha ra yêgawfu cầtdltu gìedkc nhưsyzhng hắajlcn biếfxndt tôinnbi muốiefnn gìedkc.

“Ta gọisnbi đtkgziệkwldn hỏogvqi thăncbcm vềtiis kếfxndt quảilpv họisnbc tậnggzp củhefca con. Tuy ta khôinnbng yêgawfu cầtdltu thàusgnnh títzhwch củhefca con phảilpvi xuấnggzt sắajlcc nhưsyzhng khôinnbng ngờbvbg chỉpgzftiisinnbn ârersm nhạyjsec làusgn đtkgzyjset.” Hắajlcn tưsyzhơglbhi cưsyzhbvbgi vuốiefnt đtkgztdltu tôinnbi, giọisnbng nótiisi đtkgztdlty vẻgawfsyzhng chiềtiisu. “Mỗglbhi ngưsyzhbvbgi cótiis mộbheht ưsyzhubxrc mơglbh, ta khôinnbng muốiefnn gòtkgztiis con đtkgziềtiisu gìedkc.”

innbi nghĩyevb rồtrpsi thếfxndusgno hắajlcn cũisnbng đtkgzukkmn đtkgzưsyzhyevbc ưsyzhubxrc mơglbh củhefca tôinnbi làusgnedkc.

“Chútiistiis ưsyzhubxrc mơglbh khôinnbng?” Tôinnbi hỏogvqi.

“Cótiis chứnggz!” Hắajlcn nhưsyzh tựrcfbsyzhbvbgi mìedkcnh, nhìedkcn lêgawfn bầtdltu trờbvbgi ârersm u. “Ưtiisubxrc mơglbh củhefca ta làusgnusgnm cảilpvnh sáukkmt.”

Mộbheht kẻgawf xấnggzu, giếfxndt ngưsyzhbvbgi khôinnbng ghêgawf tay lạyjsei nótiisi ưsyzhubxrc mơglbhusgnusgnm cảilpvnh sáukkmt, quảilpvusgnrersu chuyệkwldn nựrcfbc cưsyzhbvbgi nhấnggzt màusgninnbi từqbgjng nghe.

Chútiisng tôinnbi lữyevbng thữyevbng đtkgzi hếfxndt mấnggzy con phốiefn. Đtiisang đtkgzi tôinnbi bỗglbhng pháukkmt hiệkwldn mộbheht áukkmp phítzhwch quảilpvng cáukkmo rấnggzt đtkgzlymjc biệkwldt.

“Ắilpvy, đtkgzârersy cótiis phảilpvi làusgn phim khôinnbng?”

Áuhjfp phítzhwch quảilpvng cáukkmo quảilpv thựrcfbc rấnggzt đtkgzlymjc biệkwldt, mộbheht côinnbukkmi ngồtrpsi trêgawfn cơglbh thểrers đtkgzrers trầtdltn củhefca mộbheht ngưsyzhbvbgi đtkgzàusgnn ôinnbng, cáukkmnh tay côinnbukkmi đtkgzlymjt sau lưsyzhng nhưsyzh đtkgzang cầtdltm mộbheht vũisnb khítzhw sắajlcc nhọisnbn, còtkgzn hai cáukkmnh tay củhefca ngưsyzhbvbgi đtkgzàusgnn ôinnbng thìedkc lạyjsei bịyevb trótiisi vàusgno thàusgnnh giưsyzhbvbgng, khuôinnbn mặlymjt lộbheh đtkgztdlty vẻgawf phấnggzn khítzhwch, hoàusgnn toàusgnn khôinnbng cótiis nỗglbhi sợyevb kềtiis cậnggzn cáukkmi chếfxndt.

innbi đtkgzưsyzha mắajlct nhìedkcn vàusgno nhữyevbng dòtkgzng quảilpvng cáukkmo, bộbheh phim nàusgny cótiisgawfn Bảilpvn năncbcng gốiefnc. Hôinnbm nay đtkgzútiisng ngàusgny trìedkcnh chiếfxndu.


innbi nhìedkcn Hàusgnn Trạyjsec Thầtdltn hơglbhi chau màusgny rồtrpsi hỏogvqi hắajlcn: “Chútiis xem chưsyzha?”

“Ta từqbgjng nghe An Dĩyevb Phong kểrers đtkgzôinnbi chútiist...”

“Con muốiefnn xem.”

Khôinnbng thấnggzy hắajlcn trảilpv lờbvbgi, tôinnbi quay đtkgztdltu lạyjsei nhìedkcn hắajlcn. Hắajlcn dùukkmng ngótiisn cáukkmi vàusgn ngótiisn trỏogvq day day chârersn màusgny, cótiis vẻgawf nhưsyzh đtkgzang trầtdltm tưsyzh suy nghĩyevb đtkgziềtiisu gìedkc đtkgzótiis.

innbi tưsyzhiefnng hắajlcn khôinnbng nghe thấnggzy liềtiisn nhắajlcc lạyjsei: “Con muốiefnn xem bộbheh phim nàusgny.”

“Đtiisưsyzhyevbc thôinnbi!” Cuốiefni cùukkmng hắajlcn cũisnbng nghe thấnggzy. “Ta đtkgzi mua véwdvi.”

innbi khôinnbng hiểrersu sao hắajlcn cótiis vẻgawf nhưsyzh khôinnbng cam târersm tìedkcnh nguyệkwldn cho lắajlcm!

Ngưsyzhbvbgi phụrfip nữyevbukkmn véwdvi liếfxndc mắajlct nhìedkcn hắajlcn rồtrpsi lạyjsei nhìedkcn bộbheh đtkgztrpsng phụrfipc họisnbc sinh củhefca tôinnbi, áukkmnh mắajlct nhưsyzh coi thưsyzhbvbgng. “Tầtdltng trêgawfn hay tầtdltng dưsyzhubxri?”

“Àccds... Tầtdltng trêgawfn!” Hắajlcn nótiisi.

“Hai trăncbcm hay bốiefnn trăncbcm?”

“Bốiefnn trăncbcm.”

“Véwdvi xem phim giáukkm bốiefnn trăncbcm đtkgzôinnb ưsyzh?! Sao đtkgzajlct thếfxnd?” Rạyjsep chiếfxndu phim nàusgny cótiis cao cấnggzp lắajlcm đtkgzârersu, mộbheht chiếfxndc véwdvi xem phim đtkgzhefc cho tôinnbi ăncbcn trưsyzha cảilpv tháukkmng.

“Khôinnbng đtkgzajlct, bìedkcnh thưsyzhbvbgng màusgn!”


Đtiisyevbi đtkgzếfxndn khi đtkgzi vàusgno trong, tôinnbi mớubxri biếfxndt thếfxndusgno gọisnbi làusgn: Khôinnbng đtkgzajlct, bìedkcnh thưsyzhbvbgng màusgn!

Phòtkgzng rấnggzt nhỏogvq, nhỏogvq đtkgzếfxndn mứnggzc chỉpgzf đtkgzhefc đtkgzlymjt mộbheht chiếfxndc sofa nhung đtkgzogvq cỡukkm lớubxrn kháukkmc thưsyzhbvbgng, kiểrersu nghệkwld thuậnggzt, mộbheht chiếfxndc ti vi tinh thểrers lỏogvqng màusgnu đtkgzen treo trêgawfn tưsyzhbvbgng, khôinnbng còtkgzn mộbheht thiếfxndt bịyevbusgno kháukkmc nữyevba! Nhìedkcn kiểrersu bốiefn trítzhwusgny cuốiefni cùukkmng tôinnbi đtkgzãdofr hiểrersu tạyjsei sao hắajlcn lạyjsei trầtdltm tưsyzh suy nghĩyevb hồtrpsi lârersu. Hắajlcn ngồtrpsi lêgawfn sofa, mởiefn ti vi.

“Con cứnggz ngồtrpsi màusgn xem, ta ngủhefc mộbheht lútiisc, xem xong thìedkc gọisnbi ta dậnggzy.”

tiisi xong, hắajlcn cởiefni áukkmo khoáukkmc ngoàusgni ra đtkgzajlcp lêgawfn ngưsyzhbvbgi, ngảilpv ngưsyzhbvbgi lêgawfn sofa, gốiefni đtkgztdltu vàusgno tay vịyevbn củhefca sofa, nhắajlcm mắajlct lạyjsei.

“Vârersng!” Tôinnbi cầtdltm mộbheht gótiisi bắajlcp rang bơglbh, cốiefn ýwljo giữyevb chútiist khoảilpvng cáukkmch vớubxri hắajlcn, tựrcfba vàusgno tay vịyevbn sofa phítzhwa đtkgziefni diệkwldn.

Kiểrersu môinnbi trưsyzhbvbgng nhưsyzh thếfxndusgny, cứnggz cẩcnenn thậnggzn thìedkcglbhn!

Khi bộbheh phim bắajlct đtkgztdltu chiếfxndu, tôinnbi mớubxri biếfxndt tìedkcnh tiếfxndt khôinnbng nhưsyzhinnbi tưsyzhiefnng tưsyzhyevbng. Tôinnbi cứnggz nghĩyevbtiis sẽdxtiusgn bộbheh phim cótiis nộbhehi dung phụrfipc thùukkm, hy vọisnbng nữyevb nhârersn vậnggzt chítzhwnh sẽdxtitiis quáukkm khứnggzsyzhơglbhng tựrcfbinnbi nhưsyzhng yêgawfu phảilpvi kẻgawf thùukkm củhefca mìedkcnh nêgawfn mớubxri cótiis cảilpvnh thârersn mậnggzt vớubxri kẻgawf thùukkm. Khôinnbng phảilpvi tìedkcnh tiếfxndt nhưsyzhinnbi kỳyevb vọisnbng nhưsyzhng tôinnbi vẫncbcn muốiefnn xem côinnb ta giếfxndt ngưsyzhbvbgi đtkgzàusgnn ôinnbng cưsyzhbvbgng tráukkmng đtkgzótiis nhưsyzh thếfxndusgno. Tôinnbi chăncbcm chútiis theo dõusgni, đtkgzlymjt biệkwldt theo dõusgni thờbvbgi khắajlcc quan trọisnbng nhấnggzt...

Cho dùukkmedkcnh tiếfxndt quáukkmusgni, quáukkmtzhwch đtkgzbhehng, hai ngưsyzhbvbgi khôinnbng ngừqbgjng uốiefnn éwdvio cơglbh thểrers mộbheht cáukkmch cuồtrpsng nhiệkwldt, tôinnbi vẫncbcn cắajlcn răncbcng chịyevbu đtkgzrcfbng. Trưsyzhubxrc đtkgzârersy, khi đtkgzisnbc tiểrersu thuyếfxndt tìedkcnh yêgawfu, cũisnbng cótiis nhữyevbng cảilpvnh nhưsyzh vậnggzy, đtkgzyjsei kháukkmi làusgn hiểrersu nhưsyzhng khôinnbng cótiisusgnnh đtkgzbhehng gìedkc quáukkmtzhwch đtkgzbhehng.

innbm nay đtkgzưsyzhyevbc nhìedkcn cảilpvnh ngưsyzhbvbgi thậnggzt diễtkgzn quảilpv thựrcfbc khôinnbng giốiefnng thếfxnd, tôinnbi thấnggzy hai cơglbh thểrers trầtdltn quấnggzn lấnggzy nhau, nhữyevbng nhịyevbp thởiefn gấnggzp gáukkmp, nhữyevbng tiếfxndng kêgawfu rêgawfn phótiisng đtkgzãdofrng khiếfxndn tim tôinnbi hoang mang, mặlymjt nótiisng bừqbgjng nhưsyzh pháukkmt sốiefnt.

Nhưsyzhng vìedkc đtkgzrers đtkgzyevbi tìedkcnh tiếfxndt quan trọisnbng nhấnggzt nêgawfn tôinnbi lạyjsei cốiefn chịyevbu đtkgzrcfbng.

Cuốiefni cùukkmng ngưsyzhbvbgi phụrfip nữyevbnggzy cũisnbng từqbgj từqbgj trótiisi tay ngưsyzhbvbgi đtkgzàusgnn ôinnbng vàusgno giưsyzhbvbgng. Tôinnbi nítzhwn thởiefn chờbvbg đtkgzyevbi xem côinnb ta lấnggzy đtkgzârersu ra nhũisnbncbcng.

“Cótiis cầtdltn tậnggzp trung xem đtkgzếfxndn mứnggzc nhưsyzh thếfxnd khôinnbng?” Giọisnbng Hàusgnn Trạyjsec Thầtdltn khiếfxndn tôinnbi giậnggzt bắajlcn ngưsyzhbvbgi, nếfxndu hắajlcn khôinnbng nótiisi thìedkc chắajlcc tôinnbi đtkgzãdofr quêgawfn làusgn hắajlcn ởiefn cạyjsenh.

“ơglbh... ừqbgjm...” Tôinnbi cứnggz nhưsyzh đtkgznggza trẻgawfwdvin lútiist xem phim cấnggzm rồtrpsi bịyevb ngưsyzhbvbgi lớubxrn bắajlct gặlymjp vậnggzy, đtkgzlymjc biệkwldt ngưsyzhbvbgi đtkgzótiis lạyjsei làusgn hắajlcn. Tôinnbi rụrfipt rèmglq, e thẹrcfbn hỏogvqi: “Khôinnbng phảilpvi chútiis đtkgzãdofr ngủhefc rồtrpsi sao?”

“Bịyevb tiếfxndng ồtrpsn làusgnm tỉpgzfnh rồtrpsi...” Hắajlcn chốiefnng tay lêgawfn sofa đtkgzrers ngồtrpsi dậnggzy, trôinnbng rấnggzt phấnggzn khítzhwch, nhìedkcn tôinnbi hỏogvqi: “Cótiis hay khôinnbng?”

innbi nghĩyevb nhiệkwldt đtkgzbheh củhefca mặlymjt mìedkcnh đtkgzhefc đtkgzun sôinnbi mộbheht ấnggzm nưsyzhubxrc, vộbhehi dùukkmng mu bàusgnn tay đtkgzrers hạyjse nhiệkwldt: “Con xem mộbheht chútiist thôinnbi...”

Chợyevbt nhớubxr mụrfipc đtkgzítzhwch củhefca mìedkcnh, tôinnbi vộbhehi quay đtkgztdltu xem tiếfxndp thìedkc thậnggzt đtkgzáukkmng tiếfxndc tôinnbi đtkgzãdofr bỏogvq lỡukkmedkcnh tiếfxndt quan trọisnbng. Ngưsyzhbvbgi phụrfip nữyevb đtkgzótiis khôinnbng hiểrersu lấnggzy nhũisnbncbcng ởiefn đtkgzârersu ra xuyêgawfn thẳcnenng vàusgno lồtrpsng ngựrcfbc ngưsyzhbvbgi đtkgzàusgnn ôinnbng.

Thậnggzt tiếfxndc đtkgzãdofr khôinnbng thấnggzy rõusgn!

“Hìedkcnh nhưsyzh con rấnggzt thấnggzt vọisnbng, cótiis cầtdltn ta tua lạyjsei cho con xem lầtdltn nữyevba khôinnbng?”

Khôinnbng đtkgzyevbi tôinnbi trảilpv lờbvbgi, hắajlcn đtkgzãdofrnggzn nútiist tua lạyjsei, tôinnbi càusgnng lútiisng tútiisng hơglbhn, khôinnbng biếfxndt đtkgzlymjt tay chârersn vàusgno đtkgzârersu.

“Con cótiis thểrers hỏogvqi chútiis mộbheht vấnggzn đtkgztiis khôinnbng?” Tôinnbi thửcnykedkcm mộbheht đtkgztiisusgni đtkgzrers hắajlcn khôinnbng nhậnggzn ra sựrcfb bốiefni rốiefni. “Chútiistiis khi nàusgno đtkgzrers cho phụrfip nữyevb trótiisi vàusgno giưsyzhbvbgng khôinnbng?”

“Trừqbgj khi ta cháukkmn sốiefnng rồtrpsi.”

innbi nghĩyevbisnbng phảilpvi. Ngưsyzhbvbgi cótiis bảilpvn títzhwnh đtkgza nghi nhưsyzh hắajlcn sao cótiis thểrers đtkgzrers phụrfip nữyevbtiisglbh hộbhehi làusgnm vậnggzy.

innbi nghĩyevb ngợyevbi rồtrpsi lạyjsei dòtkgz hỏogvqi: “Thếfxnd... nếfxndu làusgn con thìedkc sao? Chẳcnenng phảilpvi chútiis đtkgzãdofrtiisi rằtrpsng con làusgn ngưsyzhbvbgi duy nhấnggzt chútiis tin tưsyzhiefnng sao...”

Khi nhìedkcn thấnggzy áukkmnh mắajlct phấnggzn khítzhwch khôinnbng thểrers giấnggzu giếfxndm củhefca hắajlcn, tôinnbi mớubxri ýwljo thứnggzc đtkgzưsyzhyevbc mìedkcnh vừqbgja hỏogvqi mộbheht vấnggzn đtkgztiis đtkgztdlty khiêgawfu khítzhwch. Đtiisârersy làusgn hậnggzu quảilpv củhefca việkwldc khôinnbng họisnbc giỏogvqi môinnbn toáukkmn, khi giảilpv thiếfxndt... ngay cảilpv mệkwldnh đtkgztiis ban đtkgztdltu cũisnbng cótiis sai lầtdltm nghiêgawfm trọisnbng.

Hắajlcn ngảilpv ngưsyzhbvbgi vềtiis phítzhwa tôinnbi, hai cáukkmnh tay đtkgzưsyzha sang hai bêgawfn sưsyzhbvbgn tôinnbi, giữyevbinnbi ởiefn trong khôinnbng gian chậnggzt hẹrcfbp. Mặlymjt hắajlcn từqbgj từqbgj kềtiisukkmt tai tôinnbi, giọisnbng nótiisi kèmglqm theo tiếfxndng cưsyzhbvbgi gợyevbi cảilpvm: “Nếfxndu làusgn con... ta càusgnng muốiefnn đtkgzưsyzhyevbc trótiisi con trêgawfn giưsyzhbvbgng, nghe con cầtdltu xin... Lútiisc đtkgzótiis chắajlcc chắajlcn rấnggzt khoan khoáukkmi...”

tiisc hắajlcn nótiisi, hơglbhi nótiisng lưsyzhubxrt qua tai tôinnbi khiếfxndn cáukkmnh tay tôinnbi cứnggzng lạyjsei, bắajlcp rang bơglbh cầtdltm trong tay rơglbhi đtkgztdlty xuốiefnng sàusgnn.

Ngôinnbn ngữyevb củhefca hắajlcn đtkgzãdofr biếfxndn tháukkmi, áukkmnh mắajlct củhefca hắajlcn còtkgzn biếfxndn tháukkmi hơglbhn. Áuhjfnh mắajlct củhefca hắajlcn lótiise sáukkmng, lan tỏogvqa ham muốiefnn cưsyzhukkmng đtkgzoạyjset đtkgzếfxndn cuồtrpsng nhiệkwldt.

Nhưsyzhng biếfxndn tháukkmi nhấnggzt làusgn sau khi hắajlcn dùukkmng lưsyzhukkmi liếfxndm vàusgnnh tai tôinnbi, cảilpvm giáukkmc ẩcnenm ưsyzhubxrt đtkgzãdofrukkmc đtkgzbhehng đtkgzếfxndn vôinnb sốiefntiisc giáukkmc. Tôinnbi sợyevbdofri co rútiism ngưsyzhbvbgi néwdvi tráukkmnh nhưsyzhng vôinnb vậnggzy! Chẳcnenng phảilpvi tôinnbi đtkgzang tựrcfb chui đtkgztdltu vàusgno rọisnb hay sao?

“Cótiis muốiefnn thửcnyk khôinnbng?”

Khótiise miệkwldng hắajlcn hơglbhi nhếfxndch lêgawfn, màusgny cũisnbng cong lêgawfn, nụrfipsyzhbvbgi cótiis vẻgawf khiêgawfu khítzhwch, An Dĩyevb Phong màusgn nhìedkcn thấnggzy cótiis lẽdxtitkgzn cảilpvm thấnggzy thẹrcfbn vìedkc nhiềtiisu thứnggz chưsyzha bằtrpsng.

“Yêgawfn târersm, ta sẽdxti rấnggzt nhẹrcfb nhàusgnng, sẽdxti khôinnbng làusgnm con đtkgzau đtkgzârersu...” Giọisnbng hắajlcn đtkgztdlty mêgawf hoặlymjc.

innbi nuốiefnt nưsyzhubxrc bọisnbt, nhịyevbp thởiefn ngắajlct quãdofrng, cảilpvm nhậnggzn rõusgnusgnng lồtrpsng ngựrcfbc đtkgzang căncbcng lêgawfn, cơglbh thểrerstiisng bấnggzt thưsyzhbvbgng. Tôinnbi bắajlct đtkgztdltu suy nghĩyevb đtkgzếfxndn cârersu nótiisi vừqbgja rồtrpsi củhefca hắajlcn, cótiis thậnggzt làusgn sẽdxti khôinnbng đtkgzau?

innbi lắajlcc đtkgztdltu lia lịyevba, bârersy giờbvbg khôinnbng phảilpvi lútiisc suy nghĩyevb vấnggzn đtkgztiis đtkgzau hay khôinnbng, hắajlcn đtkgzang muốiefnn làusgnm việkwldc khôinnbng bằtrpsng loàusgni cầtdltm thútiis vớubxri tôinnbi. Khôinnbng thểrers đtkgzưsyzhyevbc, nếfxndu cảilpv thểrersukkmc tôinnbi cũisnbng trao cho hắajlcn thìedkc mọisnbi việkwldc sẽdxti khôinnbng kiểrersm soáukkmt đtkgzưsyzhyevbc nữyevba.

“Con nghĩyevb, cótiis thểrers chútiis đtkgzãdofr hiểrersu lầtdltm ýwljo con...” Tôinnbi đtkgzang nghĩyevb phảilpvi giảilpvi thítzhwch nhưsyzh thếfxndusgno thìedkc hắajlcn nghiêgawfng ngưsyzhbvbgi nằtrpsm xuốiefnng cạyjsenh tôinnbi, mộbheht tay ôinnbm vòtkgzng lấnggzy vai tôinnbi, giữyevb chặlymjt tôinnbi trong lòtkgzng hắajlcn, mộbheht tay nhấnggzc chârersn tôinnbi đtkgzlymjt lêgawfn sofa, lầtdltn sờbvbg từqbgj bắajlcp chârersn lêgawfn đtkgzùukkmi tôinnbi, sau đtkgzótiis chuyểrersn dầtdltn vàusgno bêgawfn trong, tiếfxndn thẳcnenng vàusgno trong váukkmy tôinnbi.

Cảilpvnh nótiisng bỏogvqng trong phim lạyjsei bắajlct đtkgztdltu, nhârersn vậnggzt nữyevb chítzhwnh thởiefn gấnggzp vàusgngawfn rỉpgzf, tiếfxndng rêgawfn củhefca nhârersn vậnggzt nam chítzhwnh thìedkc ngàusgny càusgnng trầtdltm thấnggzp.

Phòtkgzng bêgawfn còtkgzn vọisnbng lạyjsei tiếfxndng kêgawfu ưsyzhubxrt áukkmt hơglbhn cảilpv trong phim: “Mau lêgawfn chútiist nữyevba, mau lêgawfn chútiist nữyevba...”

Hắajlcn mỉpgzfm cưsyzhbvbgi, ngótiisn tay thon dàusgni vuốiefnt ve đtkgzùukkmi tôinnbi, cứnggz nhưsyzhtiisgawf lựrcfbc gìedkc đtkgzótiis khiếfxndn cơglbh thểrersinnbi run rẩcneny.

“Khôinnbng đtkgzưsyzhyevbc...” Mộbheht giọisnbng nótiisi vang lêgawfn, tôinnbi mớubxri pháukkmt hiệkwldn ngưsyzhbvbgi con gáukkmi ởiefn phòtkgzng kếfxndgawfn chỉpgzftiisglbhn chứnggz khôinnbng cótiiswdvim.

“Nhạyjsey cảilpvm vậnggzy àusgn?...” Dưsyzhbvbgng nhưsyzh hắajlcn càusgnng hứnggzng thútiis, hôinnbn nhẹrcfbgawfn môinnbi tôinnbi. “Vậnggzy chútiisng ta sẽdxti từqbgj từqbgj nhéwdvi!”

Ngótiisn tay hắajlcn nhanh nhẹrcfbn luồtrpsn vàusgno dưsyzhubxri chiếfxndc áukkmo đtkgztrpsng phụrfipc củhefca tôinnbi, tốiefnc đtkgzbhehusgn lựrcfbc nhấnggzn khiếfxndn tôinnbi liêgawfn tụrfipc hítzhwt thởiefn. Hắajlcn bótiisp ngựrcfbc tôinnbi, đtkgztdltu ngótiisn tay vârersn vêgawf vịyevb trítzhw nhạyjsey cảilpvm nhấnggzt. Tôinnbi cắajlcn chặlymjt răncbcng mớubxri khôinnbng đtkgzrers pháukkmt ra tiếfxndng rêgawfn đtkgzáukkmng hổyevb thẹrcfbn ấnggzy. Kháukkmt vọisnbng chốiefnng cựrcfb đtkgzãdofr dầtdltn biếfxndn mấnggzt.

syzhbvbgng nhưsyzh hắajlcn nhìedkcn thấnggzy tôinnbi khôinnbng muốiefnn kêgawfu thàusgnnh tiếfxndng liềtiisn hôinnbn lêgawfn môinnbi tôinnbi, dùukkmng lưsyzhukkmi táukkmch hàusgnm răncbcng đtkgzang cắajlcn lấnggzy môinnbi tôinnbi, thửcnyktkgzrersu vàusgno trong nhưsyzh muốiefnn nuốiefnt chửcnykng cảilpv tiếfxndng rêgawfn rỉpgzf củhefca tôinnbi.

Trong nụrfipinnbn cuồtrpsng nhiệkwldt, cảilpvm giáukkmc khótiis chịyevbu nhưsyzh đtkgzưsyzhyevbc giảilpvm bớubxrt, trong lútiisc môinnbi lưsyzhukkmi quấnggzn lấnggzy nhau thìedkc tiếfxndng rêgawfn rỉpgzfisnbng khôinnbng cầtdltn phảilpvi kìedkcm néwdvin, bậnggzt ra mộbheht cáukkmch tựrcfb nhiêgawfn.

innbi thởiefn gấnggzp, mộbheht nơglbhi nàusgno đtkgzótiis tậnggzn sârersu trong cơglbh thểrers bắajlct đtkgztdltu nótiisng ran, kháukkmt khao muốiefnn đtkgzưsyzhyevbc sởiefn hữyevbu thứnggzedkc đtkgzótiis.

Tay tôinnbi đtkgzang đtkgzrers trưsyzhubxrc ngựrcfbc hắajlcn dầtdltn dầtdltn đtkgzưsyzha lêgawfn lưsyzhng hắajlcn, tôinnbi hôinnbn lạyjsei hắajlcn, họisnbc cáukkmch hắajlcn hôinnbn tôinnbi lầtdltn đtkgztdltu, đtkgztdltu lưsyzhukkmi liếfxndm lưsyzhukkmi hắajlcn, hútiist lấnggzy môinnbi hắajlcn.

Từqbgj trong họisnbng hắajlcn pháukkmt ra tiếfxndng rêgawfn trầtdltm ấnggzm, hắajlcn lậnggzt ngưsyzhbvbgi éwdvip lêgawfn ngưsyzhbvbgi tôinnbi, thứnggz rắajlcn rỏogvqi nàusgno đtkgzótiis củhefca cơglbh thểrers áukkmp vàusgno đtkgzùukkmi tôinnbi...

“Rốiefnt cuộbhehc con làusgn thiêgawfn thầtdltn hay yêgawfu tinh?!” Giọisnbng nótiisi hơglbhi khàusgnn vàusgnsyzhyevbng gạyjseo, nhịyevbp thởiefn gấnggzp gáukkmp, rốiefni loạyjsen.

Hắajlcn khôinnbng nắajlcn nhẹrcfb ngựrcfbc tôinnbi nữyevba màusgntiist tay ra, nhanh chótiisng cởiefni từqbgjng chiếfxndc cútiisc áukkmo củhefca tôinnbi, lùukkma sârersu vàusgno trong áukkmo lótiist, ngótiisn tay làusgnnh lạyjsenh củhefca hắajlcn đtkgzem theo cảilpvm giáukkmc kítzhwch thítzhwch. Tôinnbi muốiefnn néwdvi tráukkmnh, cơglbh thểrers khôinnbng ngừqbgjng nhútiisc nhítzhwch dưsyzhubxri thârersn hìedkcnh hắajlcn.

Tay hắajlcn đtkgzang ôinnbm lấnggzy vai tôinnbi bỗglbhng rútiist ra, vuốiefnt ve từqbgj đtkgztdltu gốiefni tôinnbi dầtdltn lêgawfn trêgawfn, véwdvin váukkmy tôinnbi lêgawfn, ngótiisn tay đtkgzưsyzha vàusgno phầtdltn mềtiism nhấnggzt, bítzhw mậnggzt nhấnggzt đtkgzang dârersng tràusgno hơglbhi ấnggzm.

innbi khôinnbng thểrers nhútiisc nhítzhwch, chỉpgzftiis thểrers nắajlcm chặlymjt lấnggzy áukkmo sơglbh mi củhefca hắajlcn, mặlymjc cho tay hắajlcn vuốiefnt ve khắajlcp cơglbh thểrers, gợyevbi lêgawfn kháukkmt vọisnbng tộbhehi lỗglbhi củhefca tôinnbi.

glbh thểrersinnbi hoàusgnn toàusgnn bịyevb hắajlcn chinh phụrfipc. Tôinnbi nhắajlcm mắajlct lạyjsei, chờbvbg đtkgzyevbi nụrfipinnbn củhefca hắajlcn, cùukkmng hắajlcn chìedkcm đtkgzajlcm trong sựrcfbtzhwch thítzhwch củhefca giáukkmc quan vàusgnglbhi vàusgno vựrcfbc sârersu củhefca dụrfipc vọisnbng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.