Nếu Không Là Tình Yêu

Chương 35 : Phần 1

    trước sau   
Chưzoxcơmoijng 32: Tha thứsibm

Sốvjpnng trong tâuahdm trạhwaong bấqhlit an mấqhlit mấqhliy ngàxnsdy, tôybagi cầcyssm quyểtgcbn lịvdwfch trêlfnrn bàxnsdn làxnsdm việuahdc nhẩevpwm tíkcutnh, hôybagm nay đlsndãvdwf muộmjcnn chẵeuacn mưzoxcqhlii ngàxnsdy. “Bàxnsdpysf” củxnsda tôybagi vẫcyssn chưzoxca đlsndếlfnrn thăzcyqm tôybagi, đlsndiềybagu nàxnsdy khiếlfnrn tôybagi càxnsdng thấqhlip thỏhzkim, lo âuahdu.

“Xin hỏhzkii, ởkefs đlsndâuahdy córwgr ngưzoxcqhlii gọhwaoi cơmoijm hộmjcnp phảndlsi khôybagng ạhwao?” Bêlfnrn ngoàxnsdi vọhwaong vàxnsdo tiếlfnrng đlsndàxnsdn ôybagng vang vang.

Thưzoxcuahd củxnsda tôybagi lớmjcnn tiếlfnrng trávjpnch mórwgrc: “Ôvdwfng đlsndjjlhng nórwgri to nhưzoxc vậviwly, ởkefs đlsndâuahdy khôybagng ai gọhwaoi cơmoijm cảndls.”

“Tôybagi xin lỗndlsi! Thậviwlt ngạhwaoi quávjpn, chắylvqc tôybagi đlsndi nhầcyssm phòvqzzng rồjgvti!” Nghe giọhwaong nórwgri córwgr vẻvdwf quen quen, tôybagi liềybagn đlsndevpwy cửelyka, thấqhliy mộmjcnt ngưzoxcqhlii đlsndàxnsdn ôybagng trung niêlfnrn cầcyssm hai túeeyai cơmoijm hộmjcnp, nhìpysfn ngórwgr xung quanh.

ybagi nhìpysfn kĩvqzz bộmjcn dạhwaong củxnsda ngưzoxcqhlii đlsndàxnsdn ôybagng đlsndórwgr, đlsndórwgrxnsd ngưzoxcqhlii từjjlhng cứsibmu tôybagi ởkefs côybagng viêlfnrn Lụsyxkc Hồjgvt.


ybag thưzoxcuahd vừjjlha đlsndvdwfnh lêlfnrn tiếlfnrng, tôybagi liềybagn giơmoij tay ngăzcyqn lạhwaoi. “Khôybagng córwgr chuyệuahdn gìpysf, côybag mau đlsndi làxnsdm việuahdc đlsndi!”

Bỏhzki qua ávjpnnh mắylvqt nghi hoặheabc củxnsda côybag thưzoxcuahd, tôybagi nhậviwln túeeyai đlsndjgvt ăzcyqn trong tay ngưzoxcqhlii đlsndàxnsdn ôybagng, hỏhzkii: “Chúeeya, chúeeya đlsndvdwfnh đlsndưzoxca đlsndjgvt ăzcyqn đlsndếlfnrn phòvqzzng nàxnsdo, đlsndtgcb chávjpnu đlsndưzoxca giúeeyap chúeeya!”

Trưzoxcmjcnc sựxzge nhiệuahdt tìpysfnh củxnsda tôybagi, ngưzoxcqhlii đlsndàxnsdn ôybagng ngâuahdy ngưzoxcqhlii, nhấqhlit thờqhlii khôybagng córwgr phảndlsn ứsibmng.

Biếlfnrt ôybagng ấqhliy khôybagng nhớmjcn ra tôybagi, tôybagi đlsndàxnsdnh nhắylvqc nhởkefs: “Chúeeya, chúeeya quêlfnrn rồjgvti àxnsd? Hơmoijn hai năzcyqm trưzoxcmjcnc, chúeeya từjjlhng cứsibmu chávjpnu ởkefs côybagng viêlfnrn Lụsyxkc Hồjgvt. Hôybagm đlsndórwgr trờqhlii mưzoxca rấqhlit lớmjcnn... Chúeeyavqzzn nhớmjcn khôybagng?”

“Àlsnd, chávjpnu gávjpni, thìpysf ra làxnsd chávjpnu.”

“Vâuahdng ạhwao!”

eeyac đlsndưzoxca ôybagng ấqhliy xuốvjpnng tầcyssng mộmjcnt, ôybagng ấqhliy vỗndlsxnsdn tay díkcutnh đlsndcyssy dầcyssu mỡtakmlfnrn vai tôybagi, cấqhlit giọhwaong thâuahdn thiệuahdn: “Bệuahdnh tim củxnsda chávjpnu đlsndãvdwf khỏhzkii chưzoxca?”

“Cũcwatng ổkcrwn đlsndvdwfnh rồjgvti ạhwao, hai năzcyqm nay chávjpnu khôybagng bịvdwf phávjpnt bệuahdnh.”

“Chávjpnu phảndlsi cẩevpwn thậviwln đlsndqhliy, lúeeyac phávjpnt bệuahdnh trôybagng chávjpnu rấqhlit đlsndávjpnng sợspsu…”

“Vâuahdng ạhwao! Lầcyssn trưzoxcmjcnc may gặheabp đlsndưzoxcspsuc chúeeya...”

Trong lúeeyac tròvqzz chuyệuahdn vớmjcni ôybagng ấqhliy, tôybagi cúeeyai đlsndcyssu nhìpysfn têlfnrn quávjpnn ăzcyqn in trêlfnrn túeeyai nylon, làxnsd“Mùelyki vịvdwf ngon”. Nếlfnru tôybagi nhớmjcn khôybagng nhầcyssm, đlsndâuahdy làxnsd mộmjcnt quávjpnn ăzcyqn nhỏhzki nằtgcbm trêlfnrn con đlsndưzoxcqhling đlsndvjpni diệuahdn côybagng ty chúeeyang tôybagi.

“Hiệuahdn tạhwaoi chúeeya chuyêlfnrn đlsndưzoxca đlsndjgvt ăzcyqn cho quávjpnn nàxnsdy àxnsd?” Tôybagi hỏhzkii.

“Đqekwórwgrxnsd quávjpnn chúeeya tựxzge mởkefs, mớmjcni khai trưzoxcơmoijng hai ngàxnsdy trưzoxcmjcnc. Tuy chỉlsnd làxnsd quávjpnn nhỏhzki nhưzoxcng tuyệuahdt đlsndvjpni khôybagng dùelykng dầcyssu ăzcyqn phếlfnr thảndlsi.” Ôvdwfng ấqhliy cưzoxcqhlii, nórwgri. “Lúeeyac nàxnsdo rảndlsnh, nhớmjcn đlsndếlfnrn ủxnsdng hộmjcn chúeeya nhéxzge!”


“Đqekwưzoxcspsuc ạhwao!”

ybagi ghi nhớmjcnlfnrn quávjpnn ăzcyqn nàxnsdy. Trong đlsndcyssu mảndlsi nghĩvqzzvjpnch làxnsdm thếlfnrxnsdo đlsndtgcb giúeeyap đlsndtakm quávjpnn ăzcyqn củxnsda ngưzoxcqhlii đlsndàxnsdn ôybagng tốvjpnt bụsyxkng, tôybagi nhấqhlit thờqhlii khôybagng đlsndtgcb ýuahd mộmjcnt ngưzoxcqhlii đlsndsibmng sau lưzoxcng.

Sau khi tiễpubln ôybagng ấqhliy, tôybagi đlsndi lêlfnrn văzcyqn phòvqzzng làxnsdm việuahdc củxnsda Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat, hỏhzkii xem anh córwgr thửelyk đlsndheabt bữtgcba trưzoxca ởkefs “Mùelyki vịvdwf ngon” khôybagng. Văzcyqn phòvqzzng khôybagng mộmjcnt bórwgrng ngưzoxcqhlii, tôybagi quay đlsndcyssu hỏhzkii thưzoxcuahd: “Tổkcrwng giávjpnm đlsndvjpnc vẫcyssn chưzoxca họhwaop xong àxnsd?”

“Xong rồjgvti ạhwao! Tổkcrwng giávjpnm đlsndvjpnc vừjjlha đlsndi ra ngoàxnsdi, hìpysfnh nhưzoxcrwgr việuahdc rấqhlit gấqhlip.”

“Vậviwly hảndls?” Tôybagi khôybagng đlsndtgcbuahdm, chỉlsnd dặheabn dòvqzz thưzoxcuahd: “Đqekwi bávjpno vớmjcni phòvqzzng Hàxnsdnh chíkcutnh, từjjlh nay vềybag sau, côybagng ty sẽhwao thốvjpnng nhấqhlit đlsndheabt cơmoijm trưzoxca ởkefs quávjpnn “Mùelyki vịvdwf ngon” bêlfnrn đlsndưzoxcqhling đlsndvjpni diệuahdn, hãvdwfy nhớmjcn, mộmjcnt đlsndjgvtng cũcwatng khôybagng đlsndưzoxcspsuc bớmjcnt củxnsda ngưzoxcqhlii ta.”

“Vâuahdng ạhwao!”

Sau khi quay vềybagzcyqn phòvqzzng, tôybagi khôybagng córwgrvjpnch nàxnsdo đlsndtgcb tậviwlp trung vàxnsdo côybagng việuahdc. Đqekwhwaoc tàxnsdi liệuahdu mộmjcnt lúeeyac, tôybagi lạhwaoi khôybagng nhịvdwfn nổkcrwi, liếlfnrc qua quyểtgcbn lịvdwfch trêlfnrn bàxnsdn, trong lòvqzzng khôybagng rõrqlpxnsd chờqhli mong hay lo lắylvqng, tórwgrm lạhwaoi rấqhlit nôybagn nórwgrng muốvjpnn biếlfnrt kếlfnrt quảndls. Cuốvjpni cùelykng, trong mộmjcnt giâuahdy phúeeyat khôybagng thểtgcb kiềybagm chếlfnr, tôybagi liềybagn tớmjcni hiệuahdu thuốvjpnc mua que thửelyk thai đlsndxnsdvjpnc nhãvdwfn hiệuahdu. Vềybag đlsndếlfnrn văzcyqn phòvqzzng, tôybagi vộmjcni vàxnsdng vàxnsdo nhàxnsd vệuahd sinh. Mưzoxcqhlii phúeeyat sau, mấqhliy que thửelyk thai córwgr hai vạhwaoch đlsndhzkirqlpxnsdng bàxnsdy ra trưzoxcmjcnc mắylvqt tôybagi. Dùelyk kếlfnrt quảndls nằtgcbm trong dựxzge liệuahdu nhưzoxcng vẫcyssn khiếlfnrn tôybagi thẫcyssn thờqhli hồjgvti lâuahdu. Cho đlsndếlfnrn khi đlsndiệuahdn thoạhwaoi di đlsndmjcnng đlsndkcrw chuôybagng, tôybagi mớmjcni đlsndvdwfnh thầcyssn.

xnsdybag thưzoxcuahd gọhwaoi đlsndếlfnrn. Côybag ta sốvjpnt ruộmjcnt bávjpno cho tôybagi biếlfnrt, khávjpnch hàxnsdng Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat hẹmqcsn gặheabp hôybagm nay đlsndãvdwf tớmjcni, nhưzoxcng chẳjhfbng thấqhliy bórwgrng dávjpnng anh đlsndâuahdu, đlsndiệuahdn thoạhwaoi di đlsndmjcnng thìpysf tắylvqt mávjpny.

pysfnh thưzoxcqhling, Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat đlsndybagu cho tôybagi biếlfnrt lịvdwfch trìpysfnh củxnsda anh. Hôybagm nay, chắylvqc anh đlsndãvdwf gặheabp chuyệuahdn gìpysf đlsndórwgr.

“Trợspsuuahd Kim córwgr ởkefs đlsndórwgr khôybagng? Chịvdwf thửelyk hỏhzkii xem anh ta biếlfnrt Cảndlsnh Tổkcrwng đlsndi đlsndâuahdu khôybagng.”

“Tôybagi cũcwatng khôybagng tìpysfm thấqhliy trợspsuuahd Kim. Tôybagi vừjjlha gọhwaoi cho anh ấqhliy nhưzoxcng anh ấqhliy tắylvqt mávjpny.”

Mộmjcnt ngưzoxcqhlii luôybagn lấqhliy côybagng việuahdc làxnsdm trọhwaong nhưzoxc Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat lạhwaoi chơmoiji tròvqzz mấqhlit tíkcutch? Đqekwiềybagu nàxnsdy chẳjhfbng giốvjpnng phong cávjpnch củxnsda anh chúeeyat nàxnsdo. “Chịvdwf đlsndãvdwf gọhwaoi vàxnsdo mávjpny cávjpn nhâuahdn củxnsda Cảndlsnh Tổkcrwng chưzoxca?”

“Tôybagi gọhwaoi rồjgvti, sốvjpn đlsndórwgrcwatng tắylvqt mávjpny.”


“Cũcwatng tắylvqt mávjpny sao?” Đqekwiệuahdn thoạhwaoi cávjpn nhâuahdn củxnsda Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat khôybagng bao giờqhli tắylvqt mávjpny, trừjjlh khi khôybagng nằtgcbm trong vùelykng phủxnsdrwgrng.

Chẳjhfbng córwgr thờqhlii gian suy đlsndvjpnn xem anh đlsndi đlsndâuahdu, tôybagi nórwgri vớmjcni thưzoxcuahd. “Chịvdwfvdwfy đlsndưzoxca khávjpnch hàxnsdng đlsndếlfnrn văzcyqn phòvqzzng củxnsda tôybagi trưzoxcmjcnc. Tôybagi sẽhwao vềybag ngay.”

“Đqekwưzoxcspsuc ạhwao!”

“Còvqzzn nữtgcba, chịvdwfvdwfy đlsndưzoxca lịvdwfch trìpysfnh làxnsdm việuahdc buổkcrwi chiềybagu hôybagm nay củxnsda Cảndlsnh Tổkcrwng cho tôybagi.”

ybagi vộmjcni vàxnsdng vềybag văzcyqn phòvqzzng làxnsdm việuahdc, côybag thưzoxcuahd lậviwlp tứsibmc đlsndưzoxca cho tôybagi thờqhlii gian biểtgcbu dàxnsdy đlsndheabc, nhìpysfn màxnsd hoa mắylvqt chórwgrng mặheabt. “Hãvdwfy thôybagng bávjpno Tổkcrwng giávjpnm sávjpnt Từjjlh, lávjpnt nữtgcba đlsndếlfnrn văzcyqn phòvqzzng củxnsda tôybagi.”

"Vâuahdng ạhwao!"

***

Bậviwln rộmjcnn cảndls buổkcrwi chiềybagu, lạhwaoi trảndlsi qua mộmjcnt buổkcrwi tiếlfnrp khávjpnch mệuahdt mỏhzkii, tôybagi cũcwatng coi nhưzoxc miễpubln cưzoxctakmng hoàxnsdn thàxnsdnh côybagng việuahdc Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat theo lịvdwfch trìpysfnh.

Áhruqnh trăzcyqng nhàxnsdn nhạhwaot trêlfnrn bầcyssu trờqhlii, đlsndèasynn đlsndưzoxcqhling sávjpnng khôybagng córwgr đlsndiểtgcbm dừjjlhng càxnsdng tôybagn thêlfnrm vẻvdwf diêlfnrm dúeeyaa củxnsda bórwgrng đlsndêlfnrm.

ybagi đlsndi khỏhzkii nhàxnsdxnsdng, con đlsndưzoxcqhling khôybagng córwgr anh bỗndlsng trởkefs nêlfnrn rấqhlit dàxnsdi, tiếlfnrng bưzoxcmjcnc châuahdn cũcwatng córwgr vẻvdwf đlsndơmoijn đlsndiệuahdu.

Chúeeyaxnsdi giúeeyap tôybagi mởkefs cửelyka xe ôybagybag đlsndndlslfnrn lềybag đlsndưzoxcqhling, hỏhzkii tôybagi muốvjpnn đlsndi đlsndâuahdu, tôybagi đlsndávjpnp: “Chúeeya đlsndưzoxca chávjpnu vềybag nhàxnsd đlsndi ạhwao!”

Ôvdwfybag lao rấqhlit nhanh trêlfnrn phốvjpn, tôybagi cuộmjcnn ngưzoxcqhlii trêlfnrn ghếlfnr da, nhẹmqcs nhàxnsdng đlsndheabt tay lêlfnrn bụsyxkng. Xúeeyac cảndlsm mềybagm mạhwaoi khiếlfnrn bao mệuahdt mỏhzkii vàxnsdzcyqn khoăzcyqn tan biếlfnrn trong giâuahdy lávjpnt, khórwgre miệuahdng tôybagi bấqhlit giávjpnc cong lêlfnrn. Nghĩvqzz đlsndếlfnrn bộmjcn dạhwaong vui mừjjlhng củxnsda ba tôybagi khi nhậviwln đlsndưzoxcspsuc tin nàxnsdy, nụsyxkzoxcqhlii trêlfnrn môybagi tôybagi càxnsdng lúeeyac càxnsdng tưzoxcơmoiji tắylvqn. Sau đlsndórwgr, tựxzge nhiêlfnrn nghĩvqzz đlsndếlfnrn ngưzoxcqhlii cha lòvqzzng dạhwao thâuahdm sâuahdu củxnsda con tôybagi, tâuahdm trạhwaong tôybagi trởkefslfnrn nặheabng nềybag.

Mộmjcnt thávjpnng trởkefs lạhwaoi đlsndâuahdy, Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat mỗndlsi ngàxnsdy nhưzoxc xa nhưzoxc gầcyssn, đlsndybagu ởkefsmoiji tôybagi córwgr thểtgcb chạhwaom tớmjcni. Córwgreeyac anh bávjpn đlsndhwaoo ôybagm tôybagi vàxnsdo lòvqzzng, khiếlfnrn hơmoiji thởkefs củxnsda tôybagi đlsndybagu làxnsdelyki củxnsda anh. Córwgreeyac anh lạhwaoi dịvdwfu dàxnsdng giúeeyap tôybagi kéxzgeo cao cổkcrw ávjpno đlsndtgcb che cơmoijn giórwgr lạhwaonh mùelyka đlsndôybagng. Córwgreeyac anh dịvdwfu dàxnsdng hôybagn lêlfnrn trávjpnn tôybagi. Córwgreeyac anh đlsndèasynybagi xuốvjpnng giưzoxcqhling, hoàxnsdn toàxnsdn khôybagng cho tôybagi cơmoij hộmjcni híkcutt thởkefs


ybagi biếlfnrt anh đlsndãvdwfzoxcmjcnc chíkcutn trăzcyqm chíkcutn mưzoxcơmoiji chíkcutn bưzoxcmjcnc, chỉlsnd đlsndspsui tôybagi tiếlfnrn bưzoxcmjcnc cuốvjpni cùelykng vềybag phíkcuta anh. Nhưzoxcng từjjlh đlsndcyssu đlsndếlfnrn cuốvjpni, tôybagi vẫcyssn khôybagng chịvdwfu đlsndi bưzoxcmjcnc cuốvjpni cùelykng đlsndórwgr. Nỗndlsi tuyệuahdt vọhwaong vàxnsd đlsndau khổkcrw trong quávjpn khứsibm luôybagn khiếlfnrn tôybagi cảndlsm thấqhliy mìpysfnh đlsndang đlsndsibmng trêlfnrn đlsndlsndnh núeeyai sưzoxcơmoijng mùelykxnsdy đlsndheabc. Tôybagi phảndlsi dèasyn dặheabt dòvqzz từjjlhng bưzoxcmjcnc mộmjcnt vìpysf chỉlsnd cầcyssn sơmoij sẩevpwy làxnsdmoiji xuốvjpnng vựxzgec sâuahdu.

Nhưzoxcng bâuahdy giờqhli, tôybagi buộmjcnc phảndlsi thựxzgec hiệuahdn bưzoxcmjcnc cuốvjpni cùelykng nàxnsdy bởkefsi tôybagi quávjpn hiểtgcbu Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat. Dùelykybagi córwgr khảndlszcyqng làxnsdm mộmjcnt ngưzoxcqhlii mẹmqcs đlsndơmoijn thâuahdn, anh cũcwatng tuyệuahdt đlsndvjpni khôybagng dễpublxnsdng từjjlh bỏhzki quyềybagn nuôybagi dưzoxctakmng. Vìpysf vậviwly, tôybagi khôybagng còvqzzn sựxzge lựxzgea chọhwaon nàxnsdo khávjpnc, dùelyk phíkcuta trưzoxcmjcnc làxnsd vựxzgec sâuahdu vạhwaon trưzoxcspsung, tôybagi cũcwatng phảndlsi bưzoxcmjcnc bưzoxcmjcnc nàxnsdy.

Mảndlsi chìpysfm trong suy nghĩvqzz, tôybagi bấqhlit giávjpnc vềybag đlsndếlfnrn nhàxnsdeeyac nàxnsdo khôybagng hay. Đqekwèasynn ởkefs phòvqzzng khávjpnch sávjpnng trưzoxcng, nổkcrwi bậviwlt trong đlsndêlfnrm tốvjpni côybag đlsndmjcnc. Ba tôybagi vẫcyssn ngồjgvti bêlfnrn cửelyka sổkcrw nhưzoxc thưzoxcqhling lệuahd. Mávjpni tórwgrc dàxnsdy củxnsda ôybagng giờqhli chỉlsndvqzzn vàxnsdi sợspsui lưzoxca thưzoxca, sắylvqc mặheabt ngàxnsdy càxnsdng kéxzgem. Chỉlsnd khi thấqhliy tôybagi vàxnsd Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat vềybag nhàxnsd, cặheabp lôybagng màxnsdy nhíkcutu chặheabt củxnsda ôybagng mớmjcni dãvdwfn ra.

“Ngôybagn Ngôybagn, con vềybag rồjgvti àxnsd? Córwgr lạhwaonh khôybagng con? Mau uốvjpnng cốvjpnc nưzoxcmjcnc nórwgrng cho ấqhlim bụsyxkng.”

“Ba!” Tôybagi đlsndi đlsndếlfnrn trưzoxcmjcnc mặheabt ôybagng, quỳbnve xuốvjpnng trưzoxcmjcnc ghếlfnr ôybagng đlsndang ngồjgvti. “Con muốvjpnn bávjpno cho ba mộmjcnt tin vui.”

Bắylvqt gặheabp bộmjcn mặheabt tưzoxcơmoiji cưzoxcqhlii rạhwaong rỡtakm củxnsda tôybagi, đlsndôybagi mắylvqt đlsndsyxkc mờqhli củxnsda ôybagng vụsyxkt qua mộmjcnt tia sávjpnng. “Lẽhwaoxnsdo…”

ybagi nórwgri chậviwlm rãvdwfi: “Con córwgr thai rồjgvti.”

Ba vôybagelykng hưzoxcng phấqhlin, ôybagng cưzoxcqhlii mộmjcnt lúeeyac mớmjcni thốvjpnt ra mộmjcnt câuahdu: “Làxnsd củxnsda Mạhwaoc Vũcwat àxnsd?”

ybagi khórwgrc khôybagng đlsndưzoxcspsuc màxnsdzoxcqhlii cũcwatng chẳjhfbng xong.

Kểtgcb từjjlh khi bịvdwf bệuahdnh, tôybagi rấqhlit íkcutt khi thấqhliy ôybagng vui nhưzoxcybagm nay. Ôvdwfng còvqzzn nghĩvqzz đlsndếlfnrn chuyệuahdn đlsndheabt têlfnrn cho đlsndsibma béxzge: “Gọhwaoi làxnsd Cảndlsnh… Àlsnd khôybagng, chávjpnu củxnsda ba phảndlsi mang họhwao Ngôybag…”

“Nếlfnru ba thíkcutch họhwao Cảndlsnh thìpysf cứsibm đlsndheabt họhwao Cảndlsnh đlsndi, chắylvqc anh ấqhliy sẽhwao đlsndjgvtng ýuahd thôybagi.”

“Họhwaopysfcwatng đlsndưzoxcspsuc, chỉlsnd cầcyssn gọhwaoi ba mộmjcnt tiếlfnrng ôybagng làxnsd đlsndưzoxcspsuc rồjgvti.”

“Vâuahdng ạhwao!” Dùelyk xảndlsy ra chuyệuahdn gìpysf đlsndi nữtgcba thìpysfcwatng khôybagng quan trọhwaong bằtgcbng tâuahdm trạhwaong vui vẻvdwf củxnsda ba tôybagi.


Tròvqzz chuyệuahdn đlsndếlfnrn tậviwln đlsndêlfnrm khuya, tôybagi mớmjcni dỗndls đlsndưzoxcspsuc ba đlsndi ngủxnsd. Sau đlsndórwgrybagi xuốvjpnng nhàxnsd, mộmjcnt mìpysfnh ngồjgvti trêlfnrn sofa xem tivi. Vôybagpysfnh nhưzoxcmjcnng mắylvqt, tôybagi liềybagn bắylvqt gặheabp mộmjcnt hìpysfnh bórwgrng khôybagng biếlfnrt đlsndsibmng ởkefs cửelyka ra vàxnsdo từjjlh bao giờqhli. Ngưzoxcqhlii đlsndórwgr nhìpysfn tôybagi chăzcyqm chúeeya, sắylvqc mặheabt nhợspsut nhạhwaot vôybagelykng.

ybagi sợspsu đlsndếlfnrn mứsibmc suýuahdt nữtgcba nhảndlsy dựxzgeng lêlfnrn. Tôybagi trừjjlhng mắylvqt, cấqhlit giọhwaong trávjpnch mórwgrc: “Nửelyka đlsndêlfnrm nửelyka hôybagm anh muốvjpnn dọhwaoa chếlfnrt ngưzoxcqhlii hay sao?”

rwgr lẽhwao thấqhliy phảndlsn ứsibmng củxnsda tôybagi hơmoiji quávjpn khíkcutch, Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwatzoxckefsng tôybagi bịvdwf dọhwaoa chếlfnrt khiếlfnrp. Anh nórwgri bằtgcbng mộmjcnt giọhwaong khẩevpwn trưzoxcơmoijng vàxnsd quan tâuahdm: “Anh làxnsdm em sợspsu àxnsd? Em khôybagng sao chứsibm?”

“Khôybagng sao! Sau nàxnsdy anh đlsndjjlhng dọhwaoa ngưzoxcqhlii nhưzoxc vậviwly, sẽhwaorwgr ávjpnn mạhwaong đlsndórwgr.” Tôybagi nửelyka đlsndùelyka nửelyka thậviwlt.

Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat khôybagng hềybag mỉlsndm cưzoxcqhlii, sắylvqc mặheabt nặheabng nềybag, ávjpnnh mắylvqt u tốvjpni. Nhậviwln ra sựxzge bấqhlit thưzoxcqhling củxnsda anh, tôybagi thấqhliy hơmoiji bấqhlit an. “Anh sao thếlfnr? Chiềybagu nay anh đlsndi đlsndâuahdu? Tạhwaoi sao đlsndiệuahdn thoạhwaoi khôybagng mởkefsvjpny?”

“Anh đlsndếlfnrn thàxnsdnh phốvjpn T mộmjcnt chuyếlfnrn, trêlfnrn mávjpny bay khôybagng đlsndưzoxcspsuc mởkefs di đlsndmjcnng.”

“Ờlfnr.” Tôybagi trầcyssm mặheabc mộmjcnt, hai giâuahdy rồjgvti mỉlsndm cưzoxcqhlii nórwgri vớmjcni anh: “Chúeeyang ta távjpni hôybagn đlsndi!”

“…” Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwatelykng tấqhlit cảndls sứsibmc lựxzgec ôybagm tôybagi vàxnsdo lòvqzzng. Thờqhlii khắylvqc nàxnsdy, khôybagng córwgr đlsndiềybagu gìpysf châuahdn thựxzgec vàxnsd thỏhzkia mãvdwfn nhưzoxcvqzzng tay củxnsda anh.

“Bởkefsi vìpysf... em córwgr thai rồjgvti!”

“Córwgr thai?”

Ngưzoxcqhlii anh cứsibmng đlsndqhli. Tôybagi khôybagng bắylvqt đlsndưzoxcspsuc tia hưzoxcng phấqhlin trong đlsndávjpny mắylvqt anh nhưzoxcybagi nghĩvqzz. Mặheabc dùelyk anh cũcwatng cốvjpn gắylvqng làxnsdm vẻvdwf mặheabt vui mừjjlhng nhưzoxcng nhìpysfn vẫcyssn rấqhlit miễpubln cưzoxctakmng.

“Anh sao thếlfnr? Xảndlsy ra chuyệuahdn gìpysf àxnsd?”

“Hôybagm nay anh đlsndếlfnrn bệuahdnh việuahdn thàxnsdnh phốvjpnT.”

Sau giâuahdy phúeeyat hoảndlsng hốvjpnt ngắylvqn ngủxnsdi, tôybagi nhưzoxc nhìpysfn thấqhliy nỗndlsi đlsndau đlsndang bịvdwfpysfm néxzgen tớmjcni cựxzgec hạhwaon trong lòvqzzng anh.

“Ngôybagn Ngôybagn, tạhwaoi sao em khôybagng nórwgri cho anh biếlfnrt em bịvdwf bệuahdnh tim? Tạhwaoi sao em khôybagng nórwgri vớmjcni anh, chứsibmc năzcyqng tim củxnsda em khôybagng bìpysfnh thưzoxcqhling, em khôybagng thểtgcb sinh con? Tạhwaoi sao em khôybagng cho anh biếlfnrt, lúeeyac phávjpn thai, em đlsndãvdwf phávjpnt bệuahdnh vàxnsd suýuahdt nữtgcba chếlfnrt trong phòvqzzng cấqhlip cứsibmu?”

“Sao anh biếlfnrt?”

“Nếlfnru khôybagng phảndlsi anh tìpysfnh cờqhli nghe đlsndưzoxcspsuc cuộmjcnc nórwgri chuyệuahdn giữtgcba em vàxnsd ngưzoxcqhlii đlsndàxnsdn ôybagng bávjpnn cơmoijm hộmjcnp ởkefsybagng ty, córwgr phảndlsi em đlsndvdwfnh giấqhliu anh cảndls đlsndqhlii?”

“Em…” Tôybagi đlsndưzoxca mắylvqt vềybag phíkcuta phòvqzzng ngủxnsd củxnsda ba tôybagi. “Chúeeyang ta vềybag phòvqzzng nórwgri chuyệuahdn đlsndi!”

ybagi kéxzgeo Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat vềybag phòvqzzng, khórwgra trávjpni cửelyka.

Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat kểtgcb vớmjcni tôybagi, anh vôybagpysfnh nghe đlsndưzoxcspsuc cuộmjcnc tròvqzz chuyệuahdn giữtgcba tôybagi vàxnsd ngưzoxcqhlii đlsndàxnsdn ôybagng đlsndórwgrlfnrn mớmjcni biếlfnrt tôybagi mắylvqc bệuahdnh tim nhưzoxcng giấqhliu anh. Sau đlsndórwgr, anh suy đlsndvjpnn, Văzcyqn Triếlfnrt Lỗndlsi làxnsdvjpnc sĩvqzz khoa Tim mạhwaoch ởkefs bệuahdnh việuahdn thàxnsdnh phốvjpn T, chắylvqc chắylvqn anh ta nắylvqm rõrqlp bệuahdnh tìpysfnh củxnsda tôybagi. Vìpysf vậviwly, anh lậviwlp tứsibmc bay tớmjcni thàxnsdnh phốvjpn T. Ởengv bệuahdnh việuahdn thàxnsdnh phốvjpn T, anh đlsndãvdwfpysfm thấqhliy bệuahdnh ávjpnn củxnsda tôybagi bịvdwfzcyqn Triếlfnrt Lỗndlsi giấqhliu đlsndi. Anh cũcwatng gặheabp bávjpnc sĩvqzz khoa Phụsyxk sảndlsn, ngưzoxcqhlii phávjpn thai cho tôybagi năzcyqm đlsndórwgr.

eeyac đlsndórwgr anh mớmjcni biếlfnrt, trong mấqhliy thávjpnng chúeeyang tôybagi kếlfnrt hôybagn, tôybagi đlsndãvdwf phảndlsi trảndlsi qua chuyệuahdn gìpysf.

Thậviwlt ra bâuahdy giờqhli nhớmjcn lạhwaoi, tôybagi cảndlsm thấqhliy nhữtgcbng chuyệuahdn tôybagi từjjlhng trảndlsi qua trong quávjpn khứsibm khôybagng còvqzzn quan trọhwaong. Quan trọhwaong làxnsdybagi vẫcyssn còvqzzn tìpysfnh cảndlsm vớmjcni anh, vẫcyssn yêlfnru anh. Hơmoijn nữtgcba, chúeeyang tôybagi đlsndãvdwfrwgr con. Bấqhlit kểtgcbzoxcơmoijng lai nhưzoxc thếlfnrxnsdo, chúeeyang tôybagi cũcwatng sẽhwao khôybagng buôybagng tay đlsndvjpni phưzoxcơmoijng.

“Ngôybagn Ngôybagn, chúeeyang ta córwgr thểtgcb khôybagng cầcyssn đlsndsibma con nàxnsdy…” Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat nhìpysfn tôybagi bằtgcbng ávjpnnh mắylvqt kiêlfnrn đlsndvdwfnh chưzoxca từjjlhng thấqhliy.

“Em đlsndãvdwf khỏhzkii bệuahdnh rồjgvti, bávjpnc sĩvqzzrwgri em córwgr thểtgcb sinh con.” Thấqhliy anh khôybagng tin, tôybagi hơmoiji sốvjpnt ruộmjcnt. “Lầcyssn nàxnsdy em thựxzgec sựxzge khôybagng nórwgri dốvjpni anh. Hai năzcyqm nay, sứsibmc khỏhzkie củxnsda em hồjgvti phụsyxkc rấqhlit tốvjpnt.”

“Anh vừjjlha mờqhlii mộmjcnt chuyêlfnrn gia tim mạhwaoch córwgr tiếlfnrng ởkefs Mỹeeya. Ngàxnsdy mai ôybagng ấqhliy sẽhwao đlsndếlfnrn thàxnsdnh phốvjpn A vàxnsd kiểtgcbm tra toàxnsdn diệuahdn cho em.”

Tuy tôybagi cho rằtgcbng bệuahdnh tìpysfnh củxnsda tôybagi khôybagng nghiêlfnrm trọhwaong, chẳjhfbng cầcyssn mờqhlii chuyêlfnrn gia gìpysf đlsndórwgr sang khávjpnm nhưzoxcng giọhwaong đlsndiệuahdu căzcyqng thẳjhfbng vàxnsd lo lắylvqng củxnsda Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat vẫcyssn khiếlfnrn tôybagi cảndlsm thấqhliy ấqhlim lòvqzzng.

Trong đlsndêlfnrm tốvjpni tĩvqzznh lặheabng, chúeeyang tôybagi trầcyssm mặheabc nhìpysfn nhau, anh khôybagng cầcyssn thốvjpnt ra bấqhlit cứsibmuahdu gìpysf, tôybagi cũcwatng nhìpysfn ra tìpysfnh cảndlsm khávjpnc biệuahdt trong mắylvqt anh. Tôybagi đlsndmjcnt nhiêlfnrn buộmjcnt miệuahdng hỏhzkii câuahdu trưzoxcmjcnc đlsndâuahdy ngàxnsdy nàxnsdo tôybagi cũcwatng hỏhzkii mộmjcnt lầcyssn: “Anh córwgrlfnru em khôybagng?”

“Ờlfnr...” Lạhwaoi làxnsd đlsndávjpnp ávjpnn nhưzoxcybagi suy đlsndvjpnn. Nhưzoxcng tôybagi khôybagng ngờqhli ngừjjlhng mộmjcnt, hai giâuahdy, anh nórwgri tiếlfnrp: “Anh yêlfnru em! Sau khi rờqhlii xa em, anh mớmjcni phávjpnt hiệuahdn anh đlsndãvdwflfnru em từjjlhuahdu, từjjlh trưzoxcmjcnc khi chúeeyang ta kếlfnrt hôybagn...”

“Anh... nórwgri thậviwlt chứsibm?” Câuahdu nórwgri củxnsda anh khiếlfnrn tôybagi córwgr cảndlsm giávjpnc khôybagng châuahdn thựxzgec, cảndlsnh vậviwlt xung quanh nhưzoxc biếlfnrn thàxnsdnh ảndlso ảndlsnh trong giấqhlic mộmjcnng. Tôybagi cốvjpn gắylvqng níkcutu tay ávjpno Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat, mớmjcni cảndlsm thấqhliy yêlfnrn lòvqzzng.

“Thậviwlt đlsndqhliy. Anh cũcwatng khôybagng biếlfnrt bắylvqt đlsndcyssu từjjlh khi nàxnsdo, córwgr lẽhwao kểtgcb từjjlheeyac anh hứsibma sẽhwaovdwfi mãvdwfi ởkefslfnrn em, thếlfnr giớmjcni củxnsda anh hìpysfnh nhưzoxc chỉlsndrwgr mộmjcnt ngưzoxcqhlii phụsyxk nữtgcbxnsd em, anh khôybagng córwgr hứsibmng thúeeya vớmjcni bấqhlit cứsibm ngưzoxcqhlii đlsndàxnsdn bàxnsdxnsdo khávjpnc. Mỗndlsi ngàxnsdy đlsndybagu nhớmjcn em, lo em bịvdwf ngưzoxcqhlii khávjpnc ứsibmc hiếlfnrp, lo buổkcrwi đlsndêlfnrm em gặheabp ávjpnc mộmjcnng, ngủxnsd khôybagng ngon giấqhlic, lo em chỉlsnd ăzcyqn thịvdwft, dinh dưzoxctakmng mấqhlit câuahdn đlsndvjpni... Anh chưzoxca từjjlhng nghĩvqzz, nếlfnru mộmjcnt ngàxnsdy chúeeyang ta xa nhau, cuộmjcnc sốvjpnng sẽhwao trởkefslfnrn thếlfnrxnsdo.”

Viềybagn mắylvqt tôybagi ưzoxcmjcnt đlsndcyssm. Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwatuahdng mặheabt tôybagi, hôybagn giọhwaot nưzoxcmjcnc đlsndhwaong ởkefs khórwgre mắylvqt tôybagi. “Ngôybagn Ngôybagn, trảndlsi qua hai năzcyqm xa cávjpnch, anh càxnsdng tin rằtgcbng, anh khôybagng thểtgcb sốvjpnng thiếlfnru em...”

ybagi dùelykng sứsibmc gậviwlt đlsndcyssu, nhắylvqm mắylvqt tựxzgea vàxnsdo vai anh, trong lòvqzzng yêlfnrn bìpysfnh vàxnsd thanh thảndlsn vôybagelykng.

Mộmjcnt đlsndêlfnrm ngủxnsd ngon giấqhlic. Chiềybagu ngàxnsdy hôybagm sau, chuyêlfnrn gia tim mạhwaoch quyềybagn uy do Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat mờqhlii đlsndếlfnrn tiếlfnrn hàxnsdnh kiểtgcbm tra toàxnsdn diệuahdn quảndls tim củxnsda tôybagi. Lúeeyac córwgr kếlfnrt quảndls, sắylvqc mặheabt củxnsda vịvdwf chuyêlfnrn gia tórwgrc nâuahdu mắylvqt xanh córwgr vẻvdwf rấqhlit khórwgr coi.

“Bávjpnc sĩvqzz, bệuahdnh tìpysfnh củxnsda vợspsu tôybagi córwgr nghiêlfnrm trọhwaong khôybagng ạhwao?” Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat cấqhlit giọhwaong đlsndcyssy lo lắylvqng.

Vịvdwf chuyêlfnrn gia liếlfnrc anh mộmjcnt cávjpni, vẻvdwf mặheabt vôybagelykng nghiêlfnrm túeeyac. “Vincent, tôybagi biếlfnrt cậviwlu giàxnsdu córwgr, tôybagi cũcwatng biếlfnrt cậviwlu rấqhlit yêlfnru vợspsu mìpysfnh, nhưzoxcng phiềybagn cậviwlu hãvdwfy nghĩvqzz đlsndếlfnrn cảndlsm nhậviwln củxnsda cávjpnc bệuahdnh nhâuahdn khávjpnc củxnsda tôybagi. Bọhwaon họhwaorwgr ngưzoxcqhlii đlsndang trảndlsi qua nỗndlsi đlsndau đlsndmjcnn tộmjcnt cùelykng, córwgr ngưzoxcqhliisắylvqp đlsndvjpni mặheabt vớmjcni cávjpni chếlfnrt, đlsndang chờqhliybagi cứsibmu mạhwaong. Vậviwly màxnsd cậviwlu mờqhlii tôybagi khẩevpwn cấqhlip sang bêlfnrn nàxnsdy chỉlsnd đlsndtgcb khávjpnm bệuahdnh ộmjcnt ngưzoxcqhlii córwgr quảndls tim gầcyssn nhưzoxcpysfnh thưzoxcqhling! ”

Bịvdwf quởkefs trávjpnch mộmjcnt hồjgvti, Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat tựxzgea hồjgvt khôybagng hiểtgcbu ýuahd củxnsda chuyêlfnrn gia, anh hỏhzkii bằtgcbng giọhwaong nghi hoặheabc: “Ývjpn củxnsda bávjpnc sĩvqzzxnsd, tim củxnsda vợspsuybagi hoàxnsdn toàxnsdn khỏhzkie mạhwaonh?”

Thấqhliy Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat khôybagng hềybag tỏhzki ra ávjpny návjpny, vịvdwf chuyêlfnrn gia quyềybagn uy cũcwatng khôybagng tiệuahdn nórwgri quávjpn nặheabng lờqhlii, chỉlsnd bìpysfnh thảndlsn cùelykng anh thảndlso luậviwln vềybag bệuahdnh trạhwaong củxnsda tôybagi: “Khôybagng thểtgcbrwgri làxnsd hoàxnsdn toàxnsdn khỏhzkie mạhwaonh, nhưzoxcng kếlfnrt quảndls kiểtgcbm tra cho thấqhliy, chứsibmc năzcyqng tim củxnsda côybag ấqhliy bìpysfnh thưzoxcqhling, nếlfnru khôybagng mệuahdt mỏhzkii quávjpn đlsndmjcn vàxnsd bịvdwf đlsndndlskcutch nặheabng nềybag, côybag ấqhliy sẽhwao khôybagng córwgr vấqhlin đlsndybag gìpysf.”

“Vậviwly nếlfnru bịvdwf đlsndndlskcutch hoặheabc mang thai vàxnsd sinh con thìpysf sao? Liệuahdu córwgr nguy hiểtgcbm đlsndếlfnrntíkcutnh mạhwaong khôybagng?” Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat lạhwaoi hỏhzkii.

“Theo lýuahd lẽhwao thôybagng thưzoxcqhling, tâuahdm trạhwaong khôybagng ổkcrwn đlsndvdwfnh sẽhwao dẫcyssn đlsndếlfnrn nhịvdwfp tim khôybagng đlsndybagu, dùelykng thuốvjpnc kịvdwfp thờqhlii sẽhwao chẳjhfbng xảndlsy ra vấqhlin đlsndybag lớmjcnn.” Chuyêlfnrn gia xem kếlfnrt quảndls khávjpnm thai củxnsda tôybagi. “Vềybag việuahdc mang thai, tôybagi khôybagng dávjpnm khẳjhfbng đlsndvdwfnh khôybagng córwgr bấqhlit cứsibm nguy hiểtgcbm nàxnsdo. Tuy nhiêlfnrn, trong sốvjpn nhữtgcbng ngưzoxcqhlii córwgr hoàxnsdn cảndlsnh giốvjpnng vợspsu cậviwlu bâuahdy giờqhli, cho đlsndếlfnrn nay vẫcyssn chưzoxca xuấqhlit hiệuahdn mộmjcnt trưzoxcqhling hợspsup phávjpnt bệuahdnh tim trong quávjpn trìpysfnh mang thai vàxnsd sinh con. Cậviwlu hiểtgcbu ýuahdybagi rồjgvti chứsibm?”

Đqekwúeeyang làxnsd chuyêlfnrn gia quyềybagn uy córwgr khávjpnc. Lờqhlii nórwgri củxnsda ôybagng ta khiếlfnrn bệuahdnh nhâuahdn yêlfnrn lòvqzzng hơmoijn nhữtgcbng câuahdu đlsndùelykn đlsndevpwy trávjpnch nhiệuahdm củxnsda cávjpnc bávjpnc sĩvqzz thôybagng thưzoxcqhling nhưzoxc: “Córwgr thểtgcb nguy hiểtgcbm đlsndếlfnrn tíkcutnh mạhwaong, hy vọhwaong côybag suy nghĩvqzz cẩevpwn thậviwln, tựxzgepysfnh quyếlfnrt đlsndvdwfnh...”

ybagi gậviwlt đlsndcyssu, nhìpysfn chuyêlfnrn gia bằtgcbng ávjpnnh mắylvqt cảndlsm kíkcutch. “Tôybagi hiểtgcbu, cávjpnm ơmoijn bávjpnc sĩvqzz.”

ybagi thởkefs phàxnsdo nhẹmqcs nhõrqlpm, cưzoxcqhlii cưzoxcqhlii vớmjcni Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat. “Em đlsndãvdwfrwgri khôybagng sao màxnsd anh cứsibm khôybagng tin, bâuahdy giờqhli thìpysf anh tin rồjgvti chứsibm?”

Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat gậviwlt đlsndcyssu, nhẹmqcs nhàxnsdng đlsndheabt tay lêlfnrn tay tôybagi. Lúeeyac nàxnsdy tôybagi mớmjcni phávjpnt hiệuahdn lòvqzzng bàxnsdn tay anh ưzoxcmjcnt đlsndcyssm mồjgvt hôybagi. Hórwgra ra, ngưzoxcqhlii đlsndiềybagm đlsndhwaom, bìpysfnh tĩvqzznh nhưzoxc Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwatcwatng córwgreeyac căzcyqng thẳjhfbng, sợspsuvdwfi.

Chuyêlfnrn gia quyềybagn uy khávjpnm bệuahdnh cho tôybagi xong, khôybagng kịvdwfp ăzcyqn bữtgcba cơmoijm do chúeeyang tôybagi sắylvqp xếlfnrp, lậviwlp tứsibmc lêlfnrn mávjpny bay vềybag Mỹeeya đlsndtgcb tham gia mộmjcnt ca mổkcrw quan trọhwaong. Trưzoxcmjcnc khi lêlfnrn đlsndưzoxcqhling, ôybagng nghiêlfnrm mặheabt cảndlsnh cávjpno ngưzoxcqhlii trợspsuuahd, sau nàxnsdy phảndlsi hỏhzkii rõrqlp bệuahdnh tìpysfnh củxnsda bệuahdnh nhâuahdn, đlsndjjlhng lãvdwfng phíkcut thìpysf giờqhli củxnsda ôybagng.

ybagi chu môybagi nórwgri vớmjcni Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat: “Anh nghe rõrqlp chưzoxca? Ngưzoxcqhlii ta nórwgri anh đlsndórwgr, nhàxnsdzoxc bảndlsn!”

“Anh cho rằtgcbng, bệuahdnh tậviwlt khôybagng phâuahdn biệuahdt nặheabng nhẹmqcs, nêlfnrn đlsndvjpni xửelykpysfnh đlsndjhfbng mớmjcni đlsndúeeyang!”

***

Từjjlhuahdn bay vềybag nhàxnsd, Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat đlsndmjcnt nhiêlfnrn nghĩvqzz tớmjcni mộmjcnt việuahdc quan trọhwaong. “Đqekwúeeyang rồjgvti, hộmjcn chiếlfnru củxnsda em còvqzzn ởkefs trong ngăzcyqn kéxzgeo phảndlsi khôybagng? Đqekwtgcb anh cầcyssm đlsndi làxnsdm visa đlsndi Mỹeeya cho em.”

“Visa ưzoxc? Anh đlsndvdwfnh đlsndưzoxca em đlsndi Mỹeeya?” Sứsibmc khỏhzkie củxnsda ba tôybagi nhưzoxc vậviwly, tôybagi làxnsdm gìpysfrwgruahdm trạhwaong đlsndi Mỹeeya. “Chúeeyang ta đlsndspsui mộmjcnt thờqhlii gian nữtgcba rồjgvti tíkcutnh.”

“Chúeeyang ta đlsndi đlsndăzcyqng kýuahd kếlfnrt hôybagn, sẽhwao khôybagng lâuahdu đlsndâuahdu, hai, ba ngàxnsdy làxnsd đlsndxnsd rồjgvti.”

“Đqekwăzcyqng kýuahd kếlfnrt hôybagn?”

ybagi tưzoxckefsng việuahdc távjpni hôybagn củxnsda tôybagi vàxnsd Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat cũcwatng giốvjpnng nhưzoxceeyac kếlfnrt hôybagn, chỉlsnd cầcyssn anh bỏhzki chúeeyat thờqhlii gian, cùelykng tôybagi đlsndếlfnrn Cụsyxkc Dâuahdn chíkcutnh đlsndiềybagn vàxnsdo bảndlsng thôybagng tin, làxnsdm mộmjcnt cuốvjpnn sổkcrw đlsndhzki. Cảndls quávjpn trìpysfnh, chúeeyang tôybagi chẳjhfbng cầcyssn nórwgri nhiềybagu cũcwatng córwgr thểtgcb trởkefs thàxnsdnh vợspsu chồjgvtng.

Hay làxnsd Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat khôybagng nhữtgcbng đlsndkcrwi têlfnrn họhwaoxnsdvqzzn chuyểtgcbn sang quốvjpnc tịvdwfch Mỹeeyalfnrn mớmjcni phảndlsi đlsndưzoxca tôybagi đlsndi Mỹeeya kếlfnrt hôybagn?

ybagi lêlfnrn baidu tra cứsibmu, rõrqlpxnsdng ởkefs Trung Quốvjpnc cũcwatng córwgr thểtgcbxnsdm thủxnsd tụsyxkc kếlfnrt hôybagn. Chỉlsnd cầcyssn đlsndhwaoi sứsibm quávjpnn Mỹeeya cấqhlip cho anh giấqhliy chứsibmngnhậviwln đlsndmjcnc thâuahdn bằtgcbng hai thứsibm tiếlfnrng Anh - Trung vàxnsd hộmjcn chiếlfnru củxnsda anh làxnsd chúeeyang tôybagi córwgr thểtgcb đlsndăzcyqng kýuahd kếlfnrt hôybagn nhưzoxcpysfnh thưzoxcqhling.

ybagi chỉlsnd tay vàxnsdo nộmjcni dung chỉlsnd dẫcyssn trêlfnrn màxnsdn hìpysfnh vi tíkcutnh cho Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat xem nhưzoxcng anh chỉlsnd liếlfnrc qua, lãvdwfnh đlsndhwaom nórwgri: “Kếlfnrt hôybagn ởkefs Trung Quốvjpnc chẳjhfbng đlsndưzoxcspsuc bảndlso đlsndndlsm gìpysf cảndls, ly hôybagn còvqzzn đlsndơmoijn giảndlsn hơmoijn đlsnduổkcrwi việuahdc nhâuahdn viêlfnrn. Anh thấqhliy luậviwlt lệuahd hôybagn nhâuahdn củxnsda Mỹeeya vẫcyssn đlsndávjpnng tin hơmoijn.”

“Nàxnsdy, sao anh chưzoxca kếlfnrt hôybagn đlsndãvdwfkcutnh đlsndếlfnrn chuyệuahdn ly hôybagn rồjgvti?”

“Đqekwybag phòvqzzng bấqhlit trắylvqc.”

ybagi đlsndmjcnt nhiêlfnrn córwgrndlso giávjpnc mìpysfnh vừjjlha leo lêlfnrn thuyềybagn củxnsda đlsndhwaoo tặheabc. Córwgr đlsndiềybagu, mộmjcnt khi đlsndãvdwflfnrn rồjgvti, tôybagi cũcwatng khôybagng cầcyssn bậviwln tâuahdm nhiềybagu nhưzoxc vậviwly. Tôybagi ngẫcyssm nghĩvqzz rồjgvti nórwgri: “Khôybagng cầcyssn làxnsdmvisa. Visa em làxnsdm lầcyssn trưzoxcmjcnc chắylvqc vẫcyssn chưzoxca hếlfnrt hạhwaon.”

“Lầcyssn trưzoxcmjcnc? Em từjjlhng đlsndi Mỹeeya sao?”

ybagi vuốvjpnt mávjpni tórwgrc lòvqzza xòvqzza. “Chưzoxca từjjlhng.”

Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat nhìpysfn tôybagi hồjgvti lâuahdu, ávjpnnh mắylvqt anh khiếlfnrn tôybagi khôybagng thểtgcb che giấqhliu tâuahdm tưzoxc.“Tạhwaoi sao?”

“Em sợspsuvjpnch anh quávjpn gầcyssn. Ởengv gầcyssn anh, em sẽhwaoxnsdm nhữtgcbng chuyệuahdn khôybagng lýuahd tríkcut, quấqhliy rầcyssy cuộmjcnc sốvjpnng bìpysfnh yêlfnrn củxnsda anh...” Tôybagi chậviwlm rãvdwfi nórwgri.

zcyqm đlsndcyssu tiêlfnrn sau khi Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat bỏhzki đlsndi làxnsdzcyqm tôybagi khốvjpnn khổkcrw nhấqhlit.

ybagi bávjpnn mạhwaong làxnsdm việuahdc đlsndtgcbpysfnh khôybagng córwgr thờqhlii gian nhớmjcn anh. Nhưzoxcng mỗndlsi khi nghe ai đlsndórwgr gọhwaoi tiếlfnrng “anh”, tôybagi sẽhwao nghĩvqzz đlsndếlfnrn Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat. Córwgr ngưzoxcqhlii nhắylvqc tớmjcni “Ngôybag gia”, tôybagi lạhwaoi nghĩvqzz đlsndếlfnrn anh. Córwgr ngưzoxcqhlii nórwgri “nưzoxcmjcnc Mỹeeya”, tôybagi cũcwatng nhớmjcn tớmjcni anh. Thậviwlm chíkcutrwgr ngưzoxcqhlii gọhwaoi tôybagi làxnsd “Cảndlsnh Tổkcrwng”, tôybagi cũcwatng vôybag thứsibmc nhìpysfn xung quanh. Biếlfnrt rõrqlpxnsd khôybagng thểtgcb nhưzoxcng tôybagi vẫcyssn ảndlso tưzoxckefsng, anh đlsndang đlsndsibmng đlsndâuahdu đlsndórwgr gầcyssn tôybagi.

Mộmjcnt lầcyssn, côybagng ty cầcyssn đlsndi Washington đlsndheabt thiếlfnrt bịvdwf, tôybagi đlsndãvdwfxnsdm visa đlsndtgcb đlsndi cùelykng đlsndxnsdn. Ývjpn đlsndvdwfnh củxnsda tôybagi làxnsdpysfm cơmoij hộmjcni gặheabp anh mộmjcnt lầcyssn, dùelyk chỉlsnd đlsndưzoxcspsuc nhìpysfn anh từjjlh xa. Cuốvjpni cùelykng, chỉlsndpysf sợspsuxnsdm phiềybagn anh nêlfnrn tôybagi đlsndãvdwf trảndls lạhwaoi véxzgevjpny bay. Sau đlsndórwgr, thờqhlii gian cứsibm thếlfnr trôybagi đlsndi, nhớmjcn nhung biếlfnrn thàxnsdnh thórwgri quen. Tôybagi khôybagng cốvjpn ýuahd quêlfnrn anh, vậviwly màxnsd anh dưzoxcqhling nhưzoxc đlsndãvdwf thậviwlt sựxzgezoxcmjcnc ra khỏhzkii cuộmjcnc sốvjpnng củxnsda tôybagi, ngàxnsdy càxnsdng trởkefslfnrn xa vờqhlii… Tôybagi tưzoxckefsng mìpysfnh đlsndãvdwf thoávjpnt khỏhzkii chiếlfnrc lồjgvtng sắylvqt củxnsda tìpysfnh yêlfnru nhưzoxcng thậviwlt ra, đlsndórwgr chỉlsndxnsd lừjjlha mìpysfnh dốvjpni ngưzoxcqhlii màxnsd thôybagi.

ybagi đlsndang thấqhlit thầcyssn, Cảndlsnh Mạhwaoc Vũcwat đlsndãvdwf tiếlfnrn lạhwaoi gầcyssn tôybagi. “Nếlfnru em đlsndãvdwf quyếlfnrt đlsndvdwfnh “quấqhliy rầcyssy”, thìpysfvdwfy “quấqhliy rầcyssy” đlsndếlfnrn cùelykng đlsndi!”

Đqekwúeeyang vậviwly, mộmjcnt khi đlsndãvdwf quyếlfnrt đlsndvdwfnh yêlfnru anh, bấqhlit kểtgcb đlsndúeeyang sai thếlfnrxnsdo, cũcwatng làxnsd sựxzge lựxzgea chọhwaon củxnsda tôybagi. Đqekwãvdwflfnru thìpysflfnru đlsndếlfnrn cùelykng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.