Nếu Không Là Tình Yêu

Chương 19 :

    trước sau   
Chưwnqxơpsnbng18: Nhàzhjh mớguxli

Ômvpprdld rờiafwi khỏvrbui bãtoxoi đywdlehqf xe, đywdli vềcgxsnrxjn tay phảuurzi chưwnqxa đywdlqahuy năletem phúvrbut, rẽqomdzhjho mộcgwpt khu chung cưwnqx cao tầqahung mớguxli xâmghly dựffntng. Tuy nhàzhjh cửnorma san sázxntt, diệkwjkn tíitiich trồoytgng câmghly xanh vôrdldrhoong íitiit ỏvrbui nhưwnqxng tôrdldi vẫmdvsn rấcouyt thíitiich nơpsnbi nàzhjhy, bởvvnbi nóqpli rấcouyt gầqahun Cảuurznh Thiênrxjn, đywdli bộcgwprhoong lắcouym mấcouyt hơpsnbn mưwnqxiafwi phúvrbut.

rdldi ngóqpli nghiênrxjng suốoytgt quãtoxong đywdlưwnqxiafwng, đywdlếejltn tậrgyan cửnorma mộcgwpt căleten nhàzhjh xa lạkgpq, Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop mởvvnb cửnorma, tia nắcouyng cuốoytgi cùrhoong trong ngàzhjhy chiếejltu vàzhjho nhàzhjh, tạkgpqo nênrxjn mộcgwpt thứbuft ázxntnh sázxntng lấcouyp lázxntnh vôrdld hạkgpqn. Tuy đywdlzxntn ra đywdlâmghly làzhjh ngôrdldi nhàzhjh mớguxli củqplia chúvrbung tôrdldi nhưwnqxng khi nhìvviln thấcouyy tấcouym rèkfedm cửnorma sổdngazhjhu tíitiim nhạkgpqt tôrdldi thíitiich nhấcouyt, đywdlèkfedn chùrhoom pha lênrxjzhjhu bạkgpqc, bộcgwp sofa bọrdqsc vảuurzi tôrdldi thíitiich nhấcouyt vàzhjh tấcouym ảuurznh cưwnqxguxli chụgaudp trênrxjn nềcgxsn trờiafwi màzhjhu xanh biếejltc màzhjhrdldi thíitiich treo trênrxjn tưwnqxiafwng, tôrdldi khôrdldng thểvrbu kiềcgxsm chếejlt sựffntwnqxng phấcouyn, nưwnqxguxlc mắcouyt giàzhjhn giụgauda, ôrdldm chầqahum lấcouyy Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop.

“Đlghiâmghly làzhjh nhàzhjh chúvrbung ta àzhjh?” Mỗehqfi thứbuftvvnb đywdlâmghly đywdlcgxsu làzhjh đywdloytgrdldi thíitiich nhấcouyt. Ngay cảuurz ly nưwnqxguxlc trênrxjn bàzhjhn cũffopng làzhjh ly dạkgpq quang mua ởvvnbwnqxguxlc Pházxntp màzhjhrdldi thíitiich.

“Ừfbyz, chỉqsqf thuộcgwpc vềcgxs hai chúvrbung ta.”

“Bấcouyt kểvrbu chúvrbung ta muốoytgn làzhjhm gìvvilffopng khôrdldng cóqpli ai quấcouyy rầqahuy.”


Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop ôrdldm tôrdldi từsuzv phíitiia sau, hơpsnbi thởvvnbqpling hổdngai thổdngai vàzhjho cổdngardldi. “Em muốoytgn làzhjhm chuyệkwjkn gìvvilzhjh sợkfed ngưwnqxiafwi kházxntc quấcouyy rầqahuy?”

“Ờbaxx… Em … em nấcouyu cơpsnbm cho anh ăleten nhéoznz…” Đlghiâmghly làzhjh mộcgwpng ưwnqxguxlc củqplia tôrdldi bao nhiênrxju năletem qua.

“Đlghiưwnqxkfedc thôrdldi, đywdlúvrbung lúvrbuc anh đywdlang đywdlóqplii bụgaudng.” Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop đywdlưwnqxa tôrdldi vàzhjho phòyvtxng bếejltp, chỉqsqf cho tôrdldi bộcgwp đywdloytg nấcouyu nưwnqxguxlng mớguxli tinh vàzhjh thứbuftc ăleten nhéoznzt đywdlqahuy tủqpli lạkgpqnh. “Cóqpli cầqahun anh giúvrbup khôrdldng?”

“Tấcouyt nhiênrxjn khôrdldng cầqahun.” Tôrdldi đywdlvukly anh ra khỏvrbui nhàzhjh bếejltp. “Nhàzhjh bếejltp đywdlâmghlu phảuurzi làzhjh chỗehqf củqplia đywdlàzhjhn ôrdldng, anh ra ngoàzhjhi đywdlkfedi em mộcgwpt lázxntt.”

Đlghiếejlt trázxntnh mùrhooi dầqahuu mỡeipk bay ra ngoàzhjhi, tôrdldi khéoznzp chặnxnkt cửnorma rồoytgi gọrdqsi đywdliệkwjkn thoạkgpqi vềcgxs nhàzhjh. Ba tôrdldi nhấcouyc đywdliệkwjkn thoạkgpqi, tôrdldi khôrdldng cóqplimghlm trạkgpqng đywdlvrbu tròyvtx chuyệkwjkn vớguxli ôrdldng, nóqplii thẳvmclng: “Ba mau gọrdqsi vúvrbu Ngọrdqsc nghe đywdliệkwjkn thoạkgpqi, giang hồoytg cầqahun cấcouyp cứbuftu!”

“Cóqpli chuyệkwjkn gìvvilzhjh ba khôrdldng giảuurzi quyếejltt đywdlưwnqxkfedc?” Ngữvrbu khíitii củqplia ba tôrdldi rấcouyt tựffnt tin.

“Nấcouyu cơpsnbm.”

“Con đywdlkfedi mộcgwpt lázxntt, ba đywdli gọrdqsi ngay!”

Mộcgwpt tiếejltng đywdloytgng hồoytg sau, dưwnqxguxli sựffnt chỉqsqf đywdlkgpqo qua đywdliệkwjkn thoạkgpqi củqplia vúvrbu Ngọrdqsc, ngưwnqxiafwi cóqplileteng khiếejltu nấcouyu nưwnqxguxlng làzhjhrdldi đywdlãtoxo biếejltn gạkgpqo sốoytgng thàzhjhnh cơpsnbm chíitiin, rázxntn mộcgwpt đywdlĩjgoya trứbuftng rấcouyt cóqpli kỹqsqf thuậrgyat vàzhjh chấcouyt lưwnqxkfedng, đywdloytgng thờiafwi nấcouyu mộcgwpt nồoytgi canh trứbuftng rong biểvrbun miễmujen cưwnqxeipkng cũffopng cóqpli thểvrbu coi làzhjh thàzhjhnh côrdldng. Tuy trong quázxnt trìvvilnh “chiếejltn đywdlcouyu” xảuurzy ra tai nạkgpqn ngoàzhjhi ýcgwp muốoytgn, dầqahuu sôrdldi bắcouyn vàzhjho mu bàzhjhn tay, lưwnqxeipki dao sắcouyc sưwnqxkfedt qua ngóqplin tay, nhưwnqxng tấcouyt cảuurz đywdlcgxsu khôrdldng quan trọrdqsng. Quan trọrdqsng làzhjh, khi tôrdldi bàzhjhy “tázxntc phẩvuklm đywdlqahuu tay” thơpsnbm lừsuzvng ra bàzhjhn, Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop nhìvviln tôrdldi bằaabtng ázxntnh mắcouyt kinh ngạkgpqc, nhưwnqx thểvrbu nhìvviln mộcgwpt ngưwnqxiafwi phụgaud nữvrbu khôrdldng quen biếejltt. “Làzhjh em nấcouyu thậrgyat sao?”

“Đlghiúvrbung vậrgyay!” Tôrdldi cưwnqxiafwi hìvvilvvil, hỏvrbui anh: “Cóqpli phảuurzi anh đywdlcgwpt nhiênrxjn pházxntt hiệkwjkn mìvvilnh lấcouyy đywdlưwnqxkfedc mộcgwpt ngưwnqxiafwi vợkfed vừsuzva giỏvrbui giang vừsuzva xinh đywdljixup, nấcouyu ăleten giỏvrbui, trênrxjn giưwnqxiafwng cũffopng rấcouyt tuyệkwjkt, anh cảuurzm thấcouyy vôrdldrhoong may mắcouyn?”

Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop phìvvilwnqxiafwi. “Lúvrbuc cưwnqxguxli em, anh thậrgyat sựffnt khôrdldng nghĩjgoy lạkgpqi cóqpli nhiềcgxsu phúvrbuc lợkfedi nhưwnqx vậrgyay.”

“Đlghiiềcgxsu anh khôrdldng nghĩjgoy tớguxli còyvtxn vôrdld sốoytg.” Tôrdldi cầqahum đywdlũffopa gắcouyp mộcgwpt miếejltng trứbuftng cho anh. “Anh nếejltm thửnorm xem cóqpli ngon khôrdldng?”

Ýmghlwnqxiafwi trong mắcouyt Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop lậrgyap tứbuftc biếejltn mấcouyt khi nhìvviln thấcouyy ngóqplin tay tôrdldi. Anh túvrbum lấcouyy tay tôrdldi trong khi tôrdldi cốoytg giậrgyat lạkgpqi. Vìvvil quázxntrhoong sứbuftc, vếejltt dao cắcouyt trênrxjn đywdlqahuu ngóqplin tay lạkgpqi rỉqsqfzxntu.


rdldi giốoytgng đywdlbufta trẻmvpp phạkgpqm lỗehqfi bịuurz ngưwnqxiafwi lớguxln bắcouyt đywdlưwnqxkfedc, vộcgwpi vàzhjhng giấcouyu tay ra sau lưwnqxng. “Lầqahun sau em sẽqomd chúvrbu ýcgwp.”

“Khôrdldng cóqpli lầqahun sau!”

vrbuc nóqplii câmghlu nàzhjhy, ngữvrbu khíitii củqplia anh dứbuftt khoázxntc đywdlếejltn mứbuftc khôrdldng dễmuje phảuurzn bázxntc. Đlghiázxnty mắcouyt anh mờiafw mịuurzt, ázxntnh nưwnqxguxlc dậrgyap dờiafwn… Tôrdldi chắcouyc chắcouyn tôrdldi khôrdldng nhìvviln nhầqahum, đywdlóqplizhjh mộcgwpt tâmghlm tìvvilnh tôrdldi chưwnqxa từsuzvng thấcouyy. Tôrdldi rấcouyt muốoytgn chứbuftng thựffntc, tâmghlm trạkgpqng xa lạkgpqzhjhy củqplia Cảuurznh Mạkgpqc Vũffopqpli phảuurzi làzhjh “tìvvilnh yênrxju” nhưwnqxng lạkgpqi sợkfed nhậrgyan đywdlưwnqxkfedc câmghlu trảuurz lờiafwi khiếejltn tôrdldi bịuurz tổdngan thưwnqxơpsnbng nhưwnqxvvnb cổdngang trưwnqxiafwng họrdqsc lầqahun trưwnqxguxlc.

Ngậrgyap ngừsuzvng hồoytgi lâmghlu, tôrdldi quyếejltt tâmghlm mởvvnb miệkwjkng: “Em cóqpli mộcgwpt vấcouyn đywdlcgxs muốoytgn hỏvrbui anh, anh chỉqsqf đywdlưwnqxkfedc trảuurz lờiafwi bằaabtng mộcgwpt từsuzv.”

“Vấcouyn đywdlcgxsvvil?”

“Anh cóqplinrxju em khôrdldng?”

Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop nhìvviln tay tôrdldi, trầqahum mặnxnkc đywdlúvrbung nửnorma phúvrbut. Tôrdldi tưwnqxvvnbng anh dùrhoong cázxntch nàzhjhy đywdlvrbu từsuzv chốoytgi trảuurz lờiafwi câmghlu hỏvrbui củqplia tôrdldi nênrxjn thoázxntng cảuurzm thấcouyy mấcouyt mázxntt. Cũffopng may chỉqsqfpsnbi cóqpli cảuurzm giázxntc mấcouyt mázxntt chứbuft khôrdldng đywdlếejltn nỗehqfi đywdlau lòyvtxng nhưwnqx lầqahun trưwnqxguxlc.

“Anh khôrdldng muốoytgn trảuurz lờiafwi thìvvil thôrdldi.” Tôrdldi vẫmdvsn chưwnqxa kịuurzp nóqplii câmghlu nàzhjhy thìvvil Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop đywdlcgwpt nhiênrxjn pházxntt ra mộcgwpt từsuzv bằaabtng âmghlm mũffopi: “Ừfbyz.”

“Ừfbyz” cóqpli nghĩjgoya làzhjhvvil? Tấcouyt nhiênrxjn tôrdldi hiểvrbuu ýcgwp anh nhưwnqxng tôrdldi muốoytgn anh đywdlíitiich thâmghln nóqplii ra từsuzv đywdlóqpli, dùrhoo lừsuzva dốoytgi tôrdldi cũffopng đywdlưwnqxkfedc.

Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop nhếejltch méoznzp, múvrbuc thìvvila canh đywdlưwnqxa lênrxjn miệkwjkng tôrdldi. “Ănxnkn cơpsnbm đywdli, ăleten xong chúvrbung ta lạkgpqi thảuurzo luậrgyan vấcouyn đywdlcgxszhjhy.”

Khôrdldng biếejltt vìvvilqplin ăleten hợkfedp khẩvuklu vịuurz củqplia anh hay làzhjh anh nểvrbu mặnxnkt tôrdldi, đywdlếejltn canh trứbuftng rong biểvrbun anh cũffopng uốoytgng hếejltt mớguxli buôrdldng đywdlũffopa. Sau đywdlóqpli, chúvrbung tôrdldi cùrhoong dọrdqsn dẹjixup bàzhjhn ăleten, rửnorma bázxntt trong phòyvtxng bếejltp. Thậrgyat ra cảuurz quázxnt trìvvilnh, anh đywdlbuftng bênrxjn cạkgpqnh nhìvviln tôrdldi đywdleo tạkgpqp dềcgxs luốoytgng cuốoytgng bậrgyan rộcgwpn. Thỉqsqfnh thoảuurzng anh giúvrbup tôrdldi dọrdqsn con dao tházxnti rau vưwnqxguxlng víitiiu hoặnxnkc lúvrbuc tôrdldi ngắcouym anh đywdlếejltn mứbuftc thấcouyt thầqahun, anh kịuurzp thờiafwi đywdleipkzxnti đywdlĩjgoya sứbuftpsnbi khỏvrbui tay tôrdldi.

qpli ôrdldng chồoytgng quázxnt đywdljixup trai cũffopng làzhjh mộcgwpt mốoytgi nguy hiểvrbum tiềcgxsm tàzhjhng. Tôrdldi giơpsnb tay đywdlvukly anh ra. “Anh ra ngoàzhjhi đywdli, anh ởvvnb đywdlâmghly em khôrdldng thểvrbu tậrgyap trung đywdlưwnqxkfedc.”

Nghĩjgoy đywdlếejltn đywdloytgng bázxntt đywdlĩjgoya mìvvilnh bỏvrburdldng sứbuftc lựffnta chọrdqsn, Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop ngoan ngoãtoxon đywdli ra ngoàzhjhi.


Sau khi dọrdqsn dẹjixup phòyvtxng bếejltp xong xuôrdldi, tôrdldi liềcgxsn ngồoytgi xuốoytgng sofa, cầqahum đywdliềcgxsu kiểvrbun tắcouyt ti vi. Sau đywdlóqpli, tôrdldi nghiênrxjm chỉqsqfnh ngồoytgi đywdloytgi diệkwjkn Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop.

“Xong rồoytgi, chúvrbung ta cóqpli thểvrbu bắcouyt đywdlqahuu thảuurzo luậrgyan ýcgwp nghĩjgoya củqplia chữvrbu “ừsuzv”.” Tôrdldi nóqplii, vẻmvpp mặnxnkt đywdlqahuy házxnto hứbuftc vàzhjh châmghln thàzhjhnh.

“Đlghiưwnqxkfedc thôrdldi. Vậrgyay chúvrbung ta bắcouyt đywdlqahuu đywdli…” Vừsuzva nóqplii Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop vừsuzva quay ngưwnqxiafwi ôrdldm tôrdldi từsuzv phíitiia sau. Hai cázxntnh tay anh quấcouyn chặnxnkt lấcouyy eo tôrdldi, hơpsnbi thởvvnbqpling ấcouym củqplia anh phảuurzzhjho đywdliểvrbum nhạkgpqy cảuurzm sau tai tôrdldi. Chắcouyc chắcouyn anh muốoytgn dùrhoong hàzhjhnh đywdlcgwpng đywdlvrbu đywdli sâmghlu thảuurzo luậrgyan vấcouyn đywdlcgxs.

rdldi chợkfedt hiểvrbuu ra, đywdloytgi vớguxli đywdlàzhjhn ôrdldng, hàzhjhnh đywdlcgwpng vĩjgoynh viễmujen quan trọrdqsng hơpsnbn lờiafwi nóqplii, nhưwnqxng anh cũffopng khôrdldng cầqahun vộcgwpi vàzhjhng nhưwnqx vậrgyay.

“Em còyvtxn chưwnqxa tắcouym.” Tôrdldi nghiênrxjng đywdlqahuu néoznz trázxntnh. Tôrdldi vừsuzva nấcouyu cơpsnbm nênrxjn ngưwnqxiafwi vẫmdvsn còyvtxn đywdlqahuy mùrhooi dầqahuu mỡeipkzhjh thứbuftc ăleten, vậrgyay màzhjh anh cũffopng cóqpli thểvrbu chịuurzu đywdlưwnqxkfedc.

“Đlghii tắcouym? Anh chỉqsqf muốoytgn trảuurz lờiafwi câmghlu hỏvrbui củqplia em thôrdldi.” Giọrdqsng nóqplii mang ýcgwpwnqxiafwi củqplia anh thìvvil thầqahum bênrxjn tai tôrdldi, kíitiich thíitiich tìvvilnh yênrxju vàzhjh dụgaudc vọrdqsng tiềcgxsm ẩvukln trong tôrdldi. Anh biếejltt rồoytgi còyvtxn cốoytgvvilnh hỏvrbui: “Em đywdli tắcouym làzhjhm gìvvil? Khôrdldng phảuurzi…”

“…” Ngưwnqxiafwi đywdlàzhjhn ôrdldng nàzhjhy quảuurz thậrgyat ngàzhjhy càzhjhng đywdlázxntng ghéoznzt. Cảuurznh Mạkgpqc Vũffopwnqxiafwng nhưwnqx cốoytg ýcgwp, nhẹjixu nhàzhjhng nóqplii bênrxjn tai tôrdldi, hơpsnbi thởvvnbqpling bỏvrbung khiếejltn toàzhjhn thâmghln tôrdldi bủqplin rủqplin. tôrdldi muốoytgn néoznz trázxntnh nhưwnqxng cázxntnh tay anh ôrdldm tôrdldi ngàzhjhy càzhjhng chặnxnkt, khuôrdldn ngựffntc rộcgwpng díitiinh chặnxnkt vàzhjho lưwnqxng tôrdldi khôrdldng mộcgwpt khe hởvvnb. “Ngôrdldn Ngôrdldn, anh đywdlcgwpt nhiênrxjn cảuurzm thấcouyy…”

“Gìvvilpsnb?” Tôrdldi dịuurzu dàzhjhng đywdlázxntp lờiafwi.

“Hai chúvrbung ta sốoytgng nhưwnqx vậrgyay cảuurz đywdliafwi, cũffopng khôrdldng tồoytgi.”

“Hảuurz? Sốoytgng kiểvrbuu gìvvil?”

“Chúvrbung ta cùrhoong nhau đywdli làzhjhm, bậrgyan rộcgwpn cảuurz ngàzhjhy, buổdngai tốoytgi cóqpli thểvrbu ăleten cơpsnbm do em nấcouyu, xem em rửnorma bázxntt. Sau đywdlóqpli, chúvrbung ta cùrhoong nhau xem ti vi, cùrhoong nhau tắcouym rửnorma, đywdli ngủqpli…”

Đlghiâmghly cũffopng làzhjh cuộcgwpc sốoytgng tôrdldi chờiafw đywdlkfedi từsuzvmghlu. Mộcgwpt ngưwnqxiafwi đywdlàzhjhn ôrdldng yênrxju tôrdldi, mộcgwpt ngôrdldi nhàzhjh chỉqsqf thuộcgwpc vềcgxs chúvrbung tôrdldi. Trong đywdlênrxjm mùrhooa hèkfedqpli ngọrdqsn gióqplizxntt thổdngai qua, chúvrbung tôrdldi ôrdldm chặnxnkt nhau nhưwnqx vậrgyay. Nhưwnqxng hạkgpqnh phúvrbuc đywdlếejltn quázxnt dữvrbu dộcgwpi khiếejltn tôrdldi lo lắcouyng nóqpli sẽqomd nhanh chóqpling tan vỡeipk.

“Em vẫmdvsn chưwnqxa đywdli tắcouym sao?” Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop đywdlcgwpt nhiênrxjn hỏvrbui.


“Hảuurz?”

“Chúvrbung ta cùrhoong tắcouym.” Chẳvmclng phảuurzi mớguxli nóqplii cùrhoong nhau xem ti vi? Tạkgpqi sao anh tiếejltn hàzhjhnh bưwnqxguxlc tiếejltp theo nhanh nhưwnqx vậrgyay?

Đlghiênrxjm mùrhooa hèkfed, làzhjhn gióqpli nhèkfed nhẹjixu thổdngai vàzhjho càzhjhnh hoa hợkfedp hoan mớguxli cắcouyt tỉqsqfa trênrxjn cửnorma sổdnga.

Cửnorma phòyvtxng tắcouym héoznz mởvvnb, hơpsnbi nưwnqxguxlc mùrhoo mịuurzt cùrhoong lờiafwi đywdloytgi thoạkgpqi lọrdqst qua khe cửnorma, đywdlvrbu lạkgpqi khôrdldng gian tưwnqxvvnbng tưwnqxkfedng vôrdld hạkgpqn.

“Lúvrbuc em còyvtxn nhỏvrbu, anh thưwnqxiafwng tắcouym cho em…” Giọrdqsng anh dưwnqxiafwng nhưwnqx pházxntt ra ngay trênrxjn cổdngardldi, mơpsnb hồoytgpsnbn tiếejltng nưwnqxguxlc chảuurzy. “Lúvrbuc đywdlóqpli em đywdlâmghlu cóqplioznz trázxntnh nhưwnqxmghly giờiafw.”

“Lúvrbuc đywdlóqpli anh khôrdldng xoa bóqplip chỗehqfzhjhy.” Tôrdldi trừsuzvng mắcouyt.

“Đlghióqplizhjhvvilvrbuc bấcouyy giờiafw… em còyvtxn bằaabtng phẳvmclng hơpsnbn anh.”

Bằaabtng phẳvmclng thìvvil bằaabtng phẳvmclng nhưwnqxng tôrdldi cũffopng làzhjh con gázxnti màzhjh, nam nữvrbu kházxntc biệkwjkt. Cóqpli đywdliềcgxsu, tôrdldi khôrdldng khỏvrbui hiếejltu kỳcouy. “… Anh nóqplii thậrgyat cho em biếejltt, lúvrbuc anh tắcouym cho em, anh cóqpli suy nghĩjgoy kházxntc khôrdldng?”

“Lúvrbuc đywdlóqpli anh mớguxli chíitiin tuổdngai, cóqpli biếejltt gìvvil đywdlâmghlu?”

“…” Tôrdldi suýcgwpt quênrxjn mấcouyt.

Tuy nhiênrxjn, bâmghly giờiafw anh khôrdldng phảuurzi làzhjh đywdlbufta trẻmvpp chíitiin tuổdngai, cơpsnb thểvrbu anh phảuurzn ázxntnh mộcgwpt cázxntch châmghln thựffntc ýcgwp nghĩjgoy khôrdldng an phậrgyan trong đywdlqahuu óqplic anh. Khôrdldng bao lâmghlu sau, phòyvtxng tắcouym vang lênrxjn hơpsnbi thởvvnb đywdlqahuy mờiafw ázxntm. Sau mộcgwpt hồoytgi thởvvnb hổdngan hểvrbun, tôrdldi cấcouyt giọrdqsng sắcouyp tan chảuurzy thàzhjhnh nưwnqxguxlc. “Sau khi anh hiểvrbuu chuyệkwjkn thìvvil sao? Anh còyvtxn muốoytgn tắcouym cho em nữvrbua khôrdldng?”

“Khôrdldng muốoytgn, vìvvil anh biếejltt rõrilw, em làzhjh em gázxnti anh. Anh cóqpli thểvrbu muốoytgn bấcouyt cứbuft ngưwnqxiafwi đywdlàzhjhn bàzhjhzhjho, chỉqsqf mộcgwpt mìvvilnh em khôrdldng đywdlưwnqxkfedc.”

rdldi cưwnqxiafwi híitiip mắcouyt, dùrhoong đywdlqahuu ngóqplin tay vẽqomd theo đywdlưwnqxiafwng néoznzt cưwnqxơpsnbng nghịuurz trênrxjn thâmghln hìvvilnh ưwnqxguxlt đywdlmdvsm củqplia anh. “Cóqpli thậrgyat anh chưwnqxa từsuzvng nghĩjgoy qua? Mộcgwpt lầqahun cũffopng khôrdldng nghĩjgoy đywdlếejltn? Đlghiếejltn nằaabtm mơpsnbffopng khôrdldng… Em khôrdldng cóqpli sứbuftc húvrbut vậrgyay sao?”


Cảuurznh Mạkgpqc Vũffopvrbum bàzhjhn tay nghịuurzch ngợkfedm củqplia tôrdldi, đywdlèkfedrdldi vàzhjho tưwnqxiafwng, dụgaudc vọrdqsng dâmghlng tràzhjho trong đywdlázxnty mắcouyt anh. “… Cóqpli mộcgwpt lầqahun, ởvvnb trong mơpsnb.”

“Thậrgyat khôrdldng?”

“Tốoytgi hôrdldm đywdlóqpli, em đywdlếejltn tìvvilm anh, nhờiafw anh sấcouyy tóqplic. Em chỉqsqf mặnxnkc bộcgwpzxnty màzhjhu đywdlen bằaabtng ren mỏvrbung tang. Em gốoytgi đywdlqahuu lênrxjn đywdlùrhooi anh, đywdlcgwpng mộcgwpt tíitiizhjh bắcouyt anh vuốoytgt tóqplic. Trong khi em khôrdldng biếejltt cơpsnb thểvrbu em đywdlãtoxo lộcgwp hếejltt… Gióqpli từsuzvzxnty sấcouyy cuốoytgn theo mùrhooi hưwnqxơpsnbng trênrxjn cơpsnb thểvrbu em, cảuurz đywdlênrxjm vẫmdvsn còyvtxn vưwnqxơpsnbng vấcouyn. Vìvvil vậrgyay, anh mơpsnb thấcouyy em khôrdldng chịuurzu ra ngoàzhjhi, cứbuft nằaabtm trong lòyvtxng anh…”

“Đlghisuzvng nóqplii cho em biếejltt, anh khôrdldng làzhjhm gìvvil đywdlcouyy nhéoznz!”

“Anh thậrgyat sựffnt rấcouyt muốoytgn…” Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop nhấcouyc ộcgwpt châmghln tôrdldi, ngóqplin tay anh thâmghlm nhậrgyap vàzhjho nơpsnbi ưwnqxguxlt ázxntt giữvrbua hai đywdlùrhooi tôrdldi. “Nhưwnqxng anh khôrdldng dázxntm.”

Ngóqplin tay anh dừsuzvng lạkgpqi ởvvnbpsnbi trưwnqxguxlc đywdlâmghly anh khôrdldng dázxntm xâmghlm phạkgpqm, khiếejltn ngưwnqxiafwi tôrdldi mềcgxsm nhũffopn, tựffnta vàzhjho ngưwnqxiafwi anh, đywdlvrbu mặnxnkc nơpsnbi bíitiivukln củqplia ngưwnqxiafwi phụgaud nữvrbu bịuurz anh đywdloytgt lênrxjn ngọrdqsn lửnorma.

Tròyvtx chuyệkwjkn trong phòyvtxng tắcouym biếejltn mấcouyt, khôrdldng bao lâmghlu sau vang lênrxjn tiếejltng thởvvnb hổdngan hểvrbun. Tấcouyt nhiênrxjn, thỉqsqfnh thoảuurzng vẫmdvsn cóqpli nhữvrbung câmghlu nóqplii khiếejltn ngưwnqxiafwi kházxntc đywdlvrbu mặnxnkt. Víitii dụgaud nhưwnqx:

“Anh thíitiich tưwnqx thếejltzhjhy àzhjh?” Tôrdldi hỏvrbui.

“Ờbaxx.”

“… Anh thíitiich tưwnqx thếejltzhjho nhấcouyt?”

“Anh thíitiich đywdldngai cázxntc tưwnqx thếejlt kházxntc nhau, từsuzvzxntc góqplic đywdlcgwp kházxntc nhau…” Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop dừsuzvng lạkgpqi mộcgwpt lázxntt. “… Ngắcouym em.”

Sau đywdlóqpli, phòyvtxng tắcouym tắcouyt đywdlèkfedn tốoytgi om, đywdlèkfedn ởvvnb phòyvtxng ngủqpli lạkgpqi bậrgyat sázxntng, kéoznzo theo làzhjh nhữvrbung câmghlu nóqplii đywdlbuftt quãtoxong càzhjhng lúvrbuc càzhjhng mờiafw ázxntm.

“A… Anh…”

“Gọrdqsi đywdli… Anh thíitiich nghe em gọrdqsi anh.”

“Anh… Đlghisuzvng chạkgpqm vàzhjho chỗehqf đywdlóqpli, anh…”

“…” Sau đywdlóqpli, tôrdldi thởvvnb hồoytgng hộcgwpc, cổdnga họrdqsng khôrdldzxntt, khôrdldng thểvrbu bậrgyat ra tiếejltng. Khoázxnti cảuurzm vừsuzva thỏvrbua mãtoxon vừsuzva trốoytgng rỗehqfng đywdlan xen khiếejltn tôrdldi hoàzhjhn toàzhjhn đywdlázxntnh mấcouyt lýcgwp tríitii

Cuốoytgi cùrhoong, phòyvtxng ngủqpliffopng tắcouyt đywdlèkfedn.

Trênrxjn chiếejltc giưwnqxiafwng lớguxln mềcgxsm mạkgpqi, tôrdldi gốoytgi đywdlqahuu lênrxjn cázxntnh tay củqplia Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop, ngóqplin tay di chuyểvrbun trênrxjn lồoytgng ngựffntc đywdlqahuy mồoytgrdldi củqplia anh. “Lầqahun sau, chúvrbung ta dùrhoong bao cao su đywdli!”

“Bao cao su?” Tôrdldi cóqpli thểvrbu cảuurzm nhậrgyan đywdlưwnqxkfedc ázxntnh mắcouyt kinh ngạkgpqc củqplia anh trong bóqpling tốoytgi. “Tạkgpqi sao?”

“Em chưwnqxa muốoytgn cóqpli con… Em vẫmdvsn đywdlang đywdli họrdqsc, nhỡeipkqpli thai, sang năletem em khôrdldng thểvrbu tốoytgt nghiệkwjkp. Em vẫmdvsn còyvtxn íitiit tuổdngai, sau nàzhjhy chúvrbung ta còyvtxn nhiềcgxsu thờiafwi gian.”

“Đlghiưwnqxkfedc thôrdldi, nếejltu em khôrdldng muốoytgn, chúvrbung ta tíitiinh sau.”

Do dựffnt mộcgwpt lázxntt, tôrdldi lênrxjn tiếejltng thăletem dòyvtx ngưwnqxiafwi đywdlàzhjhn ôrdldng bắcouyt đywdlqahuu ngọrdqs ngoậrgyay châmghln tay ởvvnbnrxjn cạkgpqnh: “Em nghe nóqplii chuyệkwjkn nàzhjhy làzhjhm nhiềcgxsu quázxnt sẽqomd khôrdldng tốoytgt cho sứbuftc khỏvrbue. Mộcgwpt tuầqahun mộcgwpt lầqahun làzhjh thíitiich hợkfedp nhấcouyt.”

“Em nghe ai nóqplii vậrgyay?”

“Mộcgwpt chuyênrxjn gia y họrdqsc.”

“Chuyênrxjn gia? Chắcouyc ôrdldng ta tázxntm mưwnqxơpsnbi tuổdngai rồoytgi phảuurzi khôrdldng?”

“…” Khôrdldng đywdlkfedi tôrdldi trảuurz lờiafwi, Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop đywdlãtoxo xoay ngưwnqxiafwi đywdlèkfedrdldi xuốoytgng. Cóqpli thểvrbu thấcouyy, anh khôrdldng thểvrbu chấcouyp nhậrgyan đywdlcgxs nghịuurz tầqahun suấcouyt “mộcgwpt tuầqahun mộcgwpt lầqahun” củqplia bázxntc sĩjgoy.

rhooa hèkfedqpling bứbuftc trôrdldi qua trong cuộcgwpc sốoytgng tâmghln hôrdldn ngọrdqst ngàzhjho vàzhjhrdldng việkwjkc bậrgyan rộcgwpn củqplia tôrdldi vàzhjh Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop.

Đlghiâmghly làzhjh hai tházxntng vui vẻmvpp nhấcouyt trong cuộcgwpc đywdliafwi tôrdldi. Mỗehqfi ngàzhjhy, tôrdldi mởvvnb mắcouyt làzhjh nhìvviln thấcouyy anh, nhắcouym mắcouyt làzhjhqpli thểvrbu nghe thấcouyy tiếejltng thởvvnb củqplia anh. Lúvrbuc đywdli làzhjhm tôrdldi cóqpli thểvrbu gặnxnkp anh, cùrhoong anh nghiênrxjn cứbuftu cázxntc bảuurzn bázxnto cázxnto dựffnt ázxntn. Hếejltt giờiafwzhjhm còyvtxn cóqpli thểvrburhoong anh tăleteng ca. Trong đywdlênrxjm tốoytgi tĩjgoynh mịuurzch, tôrdldi lặnxnkng lẽqomd pha cho anh hếejltt cốoytgc càzhjh phênrxjzhjhy đywdlếejltn cốoytgc càzhjh phênrxj kházxntc.

Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop vẫmdvsn khôrdldng nóqplii câmghlu: “Anh yênrxju em”, nhưwnqxng đywdlázxntp lạkgpqi câmghlu: “Anh cóqplinrxju em khôrdldng?” màzhjhrdldi hỏvrbui mỗehqfi ngàzhjhy, anh “ừsuzv” ngàzhjhy càzhjhng thuầqahun thụgaudc. Cóqplivrbuc tôrdldi mớguxli nóqplii hai từsuzv: “Anh yênrxju…”, anh đywdlãtoxo trảuurz lờiafwi: “Ừfbyz!”

Khi dựffnt ázxntn mớguxli khởvvnbi đywdlcgwpng, Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop dầqahun trởvvnbnrxjn bậrgyan rộcgwpn, anh thưwnqxiafwng xuyênrxjn đywdli côrdldng tázxntc màzhjh khôrdldng bázxnto trưwnqxguxlc, càzhjhng thưwnqxiafwng xuyênrxjn trởvvnb vềcgxszhjh khôrdldng nóqplii mộcgwpt câmghlu. Thờiafwi gian nghỉqsqf ngơpsnbi vàzhjhzhjhm việkwjkc củqplia anh hỗehqfn loạkgpqn, cóqplivrbuc mưwnqxiafwi giờiafw tốoytgi anh vềcgxs đywdlếejltn nhàzhjh, cóqplivrbuc lạkgpqi làzhjh mộcgwpt giờiafwzxntng.

Thậrgyam chíitii mộcgwpt lầqahun, vàzhjho hơpsnbn bốoytgn giờiafwzxntng, tôrdldi đywdlang ngủqpli say trênrxjn giưwnqxiafwng, mộcgwpt bàzhjhn tay lạkgpqnh giázxnt đywdlcgwpt ngộcgwpt ôrdldm tôrdldi từsuzv đywdlaabtng sau. Tôrdldi giậrgyat mìvvilnh tỉqsqfnh giấcouyc, ngồoytgi dậrgyay, cúvrbui đywdlqahuu nhìvviln anh, cấcouyt giọrdqsng oázxntn trázxntch: “Sao sázxntng sớguxlm anh đywdlãtoxo bay vềcgxs? Lẽqomdzhjho ngàzhjhy mai Cảuurznh Thiênrxjn tuyênrxjn bốoytg pházxnt sảuurzn? Dùrhoo Cảuurznh Thiênrxjn pházxnt sảuurzn, cũffopng còyvtxn ba vàzhjh em, đywdlâmghlu cầqahun anh bázxntn mạkgpqng nhưwnqx vậrgyay.”

Cảuurznh Mạkgpqc Vũffopoznzo tôrdldi nằaabtm xuốoytgng giưwnqxiafwng, ôrdldm chặnxnkt tôrdldi vàzhjho lòyvtxng. “Ngàzhjhy mai làzhjh Chủqpli nhậrgyat, chúvrbung ta khôrdldng cầqahun tớguxli côrdldng ty, em hãtoxoy yênrxjn tâmghlm ngủqpli đywdli!”

“Khôrdldng cầqahun đywdli làzhjhm, nửnorma đywdlênrxjm anh vộcgwpi vãtoxo trởvvnb vềcgxszhjhm gìvvil?”

“Ởnxnk kházxntch sạkgpqn đywdlcouyt quázxnt, tiếejltt kiệkwjkm đywdlưwnqxkfedc ngàzhjhy nàzhjho hay ngàzhjhy ấcouyy.”

“Cảuurznh Tổdngang tiênrxju tiềcgxsn nhưwnqxwnqxguxlc củqplia chúvrbung ta bắcouyt đywdlqahuu tiếejltt kiệkwjkm từsuzvvrbuc nàzhjho thếejlt?”

“… Muộcgwpn lắcouym rồoytgi, ngủqpli thôrdldi!”

qpli lẽqomd do quázxnt mệkwjkt mỏvrbui, Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop nhanh chóqpling chìvvilm vàzhjho giấcouyc ngủqpli. Còyvtxn tôrdldi lạkgpqi hếejltt buồoytgn ngủqpli, đywdlưwnqxa tay khẽqomd vuốoytgt khóqplie môrdldi củqplia anh trong bóqpling tốoytgi. Tôrdldi đywdlzxntn nơpsnbi đywdlóqpli chắcouyc làzhjh nụgaudwnqxiafwi thỏvrbua mãtoxon.

Hiếejltm cóqpli mộcgwpt ngàzhjhy cuốoytgi tuầqahun khôrdldng bịuurzrdldng việkwjkc đywdlèkfed đywdlqahuu, vậrgyay màzhjh Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop ngủqpli hếejltt nửnorma ngàzhjhy. Trong thờiafwi gian đywdlóqpli, tôrdldi thứbuftc dậrgyay, đywdli xuốoytgng tầqahung dưwnqxguxli dạkgpqo mộcgwpt vòyvtxng. Vềcgxs phòyvtxng thấcouyy anh vẫmdvsn chưwnqxa tỉqsqfnh, tôrdldi lạkgpqi cởvvnbi quầqahun ázxnto nằaabtm cùrhoong anh. Mởvvnb mắcouyt nằaabtm đywdlếejltn hơpsnbn mưwnqxiafwi giờiafw, cuốoytgi cùrhoong lôrdldng mi anh cũffopng đywdlcgwpng đywdlrgyay, tay sờiafw soạkgpqng vềcgxs phíitiia tôrdldi.

rdldi lậrgyap tứbuftc hưwnqxng phấcouyn nhàzhjho tớguxli, nằaabtm sấcouyp trênrxjn ngưwnqxiafwi anh, cọrdqs cọrdqs cằaabtm vàzhjho ngựffntc anh. “Cuốoytgi cùrhoong anh cũffopng tỉqsqfnh rồoytgi hảuurz?”

Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop khôrdldng mởvvnb mắcouyt, khóqplie miệkwjkng cong lênrxjn, cázxntnh tay ôrdldm chặnxnkt eo tôrdldi. “Mấcouyy giờiafw rồoytgi?”

“Mưwnqxiafwi giờiafwwnqxeipki, hôrdldm nay anh cóqpli phảuurzi tớguxli côrdldng ty nữvrbua khôrdldng?”

“Khôrdldng, anh đywdlãtoxo xửnormcgwp xong côrdldng việkwjkc rồoytgi.”

“Vậrgyay chúvrbung ta hẹjixun hòyvtx đywdli, chúvrbung ta chưwnqxa từsuzvng hẹjixun hòyvtx bao giờiafw. Ýmghl em làzhjh hẹjixun hòyvtx giốoytgng nhữvrbung đywdlôrdldi tìvvilnh nhâmghln ấcouyy.”

“Hẹjixun hòyvtx?” Giọrdqsng nóqplii ngázxnti ngủqpli củqplia anh mang vẻmvppwnqxiafwi nházxntc vàzhjh gợkfedi cảuurzm. “Cázxntc đywdlôrdldi tìvvilnh nhâmghln thưwnqxiafwng làzhjhm gìvvil trong buổdngai hẹjixun hòyvtx?”

mghlu hỏvrbui nàzhjhy khiếejltn tôrdldi ázxnt khẩvuklu. Xem phim, dạkgpqo phốoytg, ăleten cơpsnbm? Trưwnqxguxlc đywdlâmghly, hễmujeqpli thờiafwi gian làzhjh Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop đywdlcgxsu đywdlưwnqxa tôrdldi đywdli, chẳvmclng cóqplivvil đywdlnxnkc biệkwjkt. “Em chưwnqxa từsuzvng cóqpli bạkgpqn trai, làzhjhm sao em biếejltt đywdlưwnqxkfedc, anh thửnorm nghĩjgoy đywdli.”

Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop ngẫmdvsm nghĩjgoy mộcgwpt hồoytgi. “Anh nhớguxl đywdlázxntm bạkgpqn bèkfed củqplia anh thưwnqxiafwng hẹjixun con gázxnti vềcgxs nhàzhjh, nóqplii làzhjhrhoong xem phim.”

Khiếejltp, bạkgpqn bèkfed anh cũffopng thựffntc tếejlt quázxnt!

“Xem phim?” Dưwnqxiafwng nhưwnqx nhớguxl ra đywdliềcgxsu gìvvil đywdlóqpli, Cảuurznh Mạkgpqc Vũffop ngồoytgi dậrgyay. “Đlghiúvrbung rồoytgi, mấcouyy ngàzhjhy trưwnqxguxlc anh nhờiafw ngưwnqxiafwi mua giúvrbup anh mộcgwpt đywdlĩjgoya phim, lázxntt nữvrbua chúvrbung ta vềcgxsleten hộcgwp chung cưwnqx xem.”

Ýmghl kiếejltn nàzhjhy cóqpli vẻmvpp khôrdldng tồoytgi. “Phim gìvvil vậrgyay?”

“Henry & June.”

“…” Nhiềcgxsu năletem rồoytgi màzhjh anh vẫmdvsn khôrdldng quênrxjn vụgaud đywdlóqpli.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.