Mười Năm Yêu Anh Nhất

Chương 71 :

    trước sau   
Giọujamng Tưpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc truyềwemhn tớwsfii từqdsn micro, trong đijyróqzzbqzzb mấfaydy phầqyorn lạdtconh lùvgming đijyrang cốfhrgtrqnm négtzwn: “Con trai củqkgba Lýrifo Trímkoz Khảsohhi, chúgelh biếanpht khôpvjjng?”

“Lýrifo Trạdtcoch Khôpvjjn?” Ngữdwhv khímkoz Trưpmavơedfqng Cảsohhnh Văzrpnn hơedfqi nghiêrifom nghịspyy: “Anh hỏjggci gãzuqrijyrm gìtrqn? Ngưpmavzgabi nàijyry mấfaydy ngưpmavzgabi chúgelhng ta cóqzzb gom lạdtcoi mộtagpt chỗwpnlejtbng khôpvjjng bằpvjjng, cha gãzuqrijyrhpzsn bộtagp trung ưpmavơedfqng cao cấfaydp.”

“Gãzuqr rấfaydt say mêrifo mộtagpt cậqdsnu con trai, cũejtbng bịspyy ung thưpmavhpzsu, tuỷdchdpmavơedfqng đijyrãzuqrtrqnm đijyrưpmavzrpnc, nhưpmavng đijyróqzzbijyr do cưpmavwsfip lấfaydy phầqyorn màijyr Ngảsohhi Tửaukp Du tìtrqnm cho Tri Thưpmav.” Tưpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc khóqzzb chịspyyu nắyvugm cổdjxx áhpzso, nhanh châqgopn đijyriqnny cửaukpa đijyri ra ngoàijyri.

Thưpmavrifo Tốfhrgng vộtagpi vãzuqr xuốfhrgng xe mởwpnl cửaukpa cho hắyvugn.

pmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc lấfaydy mộtagpt hộtagpp thuốfhrgc Trung Hoa từqdsn ghếanph sau, tìtrqnm bậqdsnt lửaukpa châqgopm mộtagpt đijyriếanphu: “Ngàijyry mai anh sẽdwhv đijyri tìtrqnm gãzuqr.” Hắyvugn ra hiệqtucu cho thưpmavrifo Tốfhrgng: “Vềwemhzrpnn nhàijyrwpnl Tứzrpn Hoàijyrn.”

“Văzrpnn Húgelhc,” Trong giọujamng đijyriệqtucu củqkgba Trưpmavơedfqng Cảsohhnh Văzrpnn cóqzzb mấfaydy phầqyorn đijyrqyoru hàijyrng khóqzzb pháhpzst giáhpzsc: “… Dùvgmi thếanphijyro đijyri nữdwhva, anh cũejtbng chấfaydm dứzrpnt suy nghĩwpnlijyry đijyri, bêrifon kia khôpvjjng dễujamqzzbi chuyệqtucn đijyrâqgopu anh. Cóqzzbijyri chuyệqtucn anh khôpvjjng hiểrszmu rõaixq, cóqzzb mộtagpt khoảsohhng thờzgabi gian trong giớwsfii đijyrhoxan ầqyorm lêrifon rằpvjjng Lýrifo thiếanphu thậqdsnt sựqdsn thưpmavơedfqng cậqdsnu bégtzw kia. Huốfhrgng hồhoxa ngưpmavzgabi ta còzyzcn đijyrzrpnng ởwpnl vịspyy trímkoz đijyrfaydy, uy hiếanphp hay dụmlbc dỗwpnlejtbng vôpvjj dụmlbcng, anh khôpvjjng làijyrm đijyrưpmavzrpnc đijyrâqgopu.”


Thuốfhrgc láhpzs củqkgba Tưpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc đijyrãzuqr cháhpzsy hếanpht, nhưpmavng hắyvugn khôpvjjng pháhpzst hiệqtucn. Mãzuqri đijyrếanphn khi đijyrfhrgm lửaukpa làijyrm bỏjggcng đijyrqyoru ngóqzzbn tay hắyvugn mớwsfii hoàijyrn hồhoxan, tàijyrn thuốfhrgc rơedfqi đijyrqyory ngưpmavzgabi hắyvugn.

“Cảsohhnh Văzrpnn, nhữdwhvng chuyệqtucn nàijyry chúgelh khôpvjjng cầqyorn quan tâqgopm…” Tưpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc mởwpnl cửaukpa sổdjxx xe ra mộtagpt chúgelht: “Chúgelh quen ngưpmavzgabi ởwpnl bệqtucnh việqtucn nhiềwemhu hơedfqn anh, đijyri đijyriềwemhu tra tỉrlwo mỉrlwotrqnnh hìtrqnnh đijyriềwemhu trịspyygelhc trưpmavwsfic củqkgba Tri Thưpmav đijyri, giúgelhp anh hỏjggci thêrifom cóqzzb tuỷdchdpmavơedfqng phùvgmi hợzrpnp kháhpzsc khôpvjjng.”

Trưpmavơedfqng Cảsohhnh Văzrpnn nhẹqgop thởwpnlijyri: “Văzrpnn Húgelhc, em biếanpht màijyr, cũejtbng đijyrang nhờzgab ngưpmavzgabi canh chừqdsnng đijyrâqgopy. Nhưpmavng, cóqzzb mộtagpt sốfhrg việqtucc dùvgmi sao anh cũejtbng phảsohhi hiểrszmu rõaixq… Thuốfhrgc trong thưpmav phòzyzcng em đijyrãzuqr xem kỹziuf rồhoxai, đijyrwemhu làijyr thuốfhrgc đijyrobhqc hiệqtucu ởwpnl giai đijyroạdtcon cuốfhrgi.” Y dừqdsnng lạdtcoi mộtagpt chúgelht, giọujamng nóqzzbi mang theo nỗwpnli đijyrau vôpvjjvgming: “Kégtzwo dàijyri lâqgopu nhưpmav vậqdsny… Tuỷdchdejtbng khôpvjjng còzyzcn táhpzsc dụmlbcng gìtrqn nữdwhva rồhoxai.”

pmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc khôpvjjng tiếanphp lờzgabi.

“Anh tìtrqnm đijyrưpmavzrpnc Tri Thưpmav chưpmava?” Cảsohhnh Văzrpnn đijyrdjxxi đijyrwemhijyri.

pmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc rầqyoru rĩwpnlqdsnm mộtagpt tiếanphng, cưpmavzgabi khổdjxx: “Em ấfaydy khôpvjjng muốfhrgn gặobhqp anh. Hôpvjjm nay anh đijyrãzuqr vềwemh Bắyvugc Kinh rồhoxai.”

Trưpmavơedfqng Cảsohhnh Văzrpnn khôpvjjng cóqzzbhpzsch nàijyro tiếanphp lờzgabi, trong lòzyzcng cóqzzbedfqi chua xóqzzbt. Hoàijyrn cảsohhnh củqkgba Hạdtco Tri Thưpmav ímkozt nhiềwemhu y cũejtbng thấfaydy, nếanphu nhưpmavpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc thậqdsnt sựqdsn khôpvjjng đijyrrszm ýrifo thìtrqn thôpvjji khôpvjjng sao, nhưpmavng tráhpzsi tim ngưpmavzgabi đijyràijyrn ôpvjjng nàijyry thậqdsnt sựqdsn vẫdfbmn khôpvjjng bỏjggc xuốfhrgng đijyrưpmavzrpnc. Chímkoznh mìtrqnnh còzyzcn đijyrau lòzyzcng cho Hạdtco Tri Thưpmav, huốfhrgng chi làijyrpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc.

“Đaviiưpmavzrpnc rồhoxai, khôpvjjng nóqzzbi đijyrếanphn anh nữdwhva.” Tưpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc đijyróqzzbng cửaukpa sổdjxx xe lạdtcoi, nhìtrqnn áhpzsnh đijyrèaviin đijyrêrifom lấfaydp loégtzw chiếanphu vàijyro xe, nhẹqgop nhàijyrng thởwpnl ra: “Ôdjxxng cụmlbc nhàijyr chúgelhijyrm sao vậqdsny?”

“Gầqyorn đijyrâqgopy Vũejtb Nhu vẫdfbmn luôpvjjn chăzrpnm sóqzzbc ôpvjjng ởwpnl bệqtucnh việqtucn. Ôdjxxng cụmlbc tuổdjxxi đijyrãzuqr cao, bệqtucnh nặobhqng thìtrqn khôpvjjng cóqzzb, nhưpmavng mấfaydy bệqtucnh vặobhqt linh tinh thìtrqn vẫdfbmn khôpvjjng dứzrpnt.” Trưpmavơedfqng Cảsohhnh Văzrpnn nóqzzbi: “Trong nhàijyr giờzgab chỉrlwoqzzbtrqnnh em, nhàijyr trốfhrgng quáhpzs.”

pmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc thấfaydp giọujamng cưpmavzgabi cưpmavzgabi: “Đaviiưpmavzrpnc rồhoxai, vậqdsny thìtrqn anh cúgelhp trưpmavwsfic đijyrâqgopy. Sắyvugp đijyrếanphn nhàijyr rồhoxai.” Hắyvugn khôpvjjng nóqzzbi chuyệqtucn nhiềwemhu, hiệqtucn giờzgab Cảsohhnh Văzrpnn đijyrãzuqrqzzb gia đijyrìtrqnnh ràijyrng buộtagpc, vẫdfbmn làijyr cốfhrg ímkozt gâqgopy phiềwemhn phứzrpnc cho y thìtrqn tốfhrgt hơedfqn.

“Giáhpzsm đijyrfhrgc Tưpmavwpnlng, mảsohhnh đijyrfaydt ởwpnl khu phímkoza Tâqgopy đijyrãzuqr đijyrưpmavzrpnc phêrifo duyệqtuct, ngàijyry mai ngàijyri cóqzzb đijyrếanphn côpvjjng ty khôpvjjng?” Thưpmavrifo Tốfhrgng thấfaydy hắyvugn cúgelhp đijyriệqtucn thoạdtcoi mớwsfii dáhpzsm lêrifon tiếanphng.

“Khu Tâqgopy?” Đaviiqyoru óqzzbc Tưpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc khôpvjjng rõaixqijyrng lắyvugm, nhắyvugm mắyvugt lạdtcoi.

“Hạdtcong mụmlbcc cạdtconh tranh củqkgba mộtagpt tháhpzsng trưpmavwsfic, Lýrifo thiếanphu đijyrãzuqr thu xếanphp cho.”

pmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc đijyrtagpt ngộtagpt mởwpnl mắyvugt, ngóqzzbn tay hắyvugn mấfaydt khốfhrgng chếanphijyr run rẩiqnny: “Chuyểrszmn cho Ngảsohhi Tửaukp Khiêrifom đijyri, khôpvjjng phảsohhi hắyvugn luôpvjjn mong muốfhrgn lấfaydy nóqzzb àijyr.”

“Giáhpzsm đijyrfhrgc…”

“Đaviiqdsnng nóqzzbi nữdwhva, cứzrpn coi nhưpmavpvjji trảsohh âqgopn tìtrqnnh cho nhàijyr họujam Ngảsohhi.” Lúgelhc ngưpmavzgabi ta tâqgopm tìtrqnnh tốfhrgt bèaviin tuỳziuf tiệqtucn cho màijyry mộtagpt con đijyrưpmavzgabng, nhưpmavng lạdtcoi huỷdchd đijyri đijyrưpmavzgabng sốfhrgng củqkgba Hạdtco Tri Thưpmav. Lòzyzcng Tưpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc cóqzzb lớwsfin hơedfqn nữdwhva cũejtbng khôpvjjng thểrszmpmavu lạdtcoi nhữdwhvng bằpvjjng chứzrpnng phạdtcom tộtagpi củqkgba mìtrqnnh.

Mặobhqc dùvgmi quáhpzs trìtrqnnh Lýrifo Trạdtcoch Khôpvjjn lấfaydy đijyri phầqyorn tuỷdchd kia khôpvjjng cóqzzb sựqdsn nhúgelhng tay củqkgba Tưpmavwpnlng Văzrpnn Húgelhc, nhưpmavng hắyvugn vẫdfbmn luôpvjjn cảsohhm thấfaydy mìtrqnnh giốfhrgng kẻgnvj đijyrqyoru sỏjggc. Đaviiáhpzsng thưpmavơedfqng lạdtcoi đijyráhpzsng hậqdsnn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.